Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 55


Chương 55
Viên Dã quay lại, sắc mặt cô trắng bệch như giấy.

Trong a8đôi mắt alà những 75giọt lệ 18long lanh, 1như những 4viên kim fcương lớn. be © DiendanLeQuyDon.comBước chân b ảo đảo a5 oạng choạng eeđến trước 69 ặt anh khiến e4anh xót xa, 2 ần như e6 uốn ôm 33 ấy cô.



Nhưng 56 ô gái thích c ỏ ra mạnh d3 ẽ như cô, 5anh biết, 7a ây giờ fanh không 9 hể đưa 6 ay.

“Viên 3 ã.”

8f hạy đến, f gước lên. 2 © DiendanLeQuyDon.com èm mi dài 41ướt đẫm b ước mắt 17đẹp như 1b ột cnahs 06 ướm. Côn 3b un rẩy, 9đôi môi 9 ếu đuối 7e hư cánh 0c oa.

“Viên 94 ã, từ nay d ề sau, chúng b a đường fai nấy đi… 7 hưng, trước a hi anh đi, 3 ó thể nào…”

f hìn anh, bc ước mắt drơi xuống 7như tuyết 6trắng.

“Anh fcó thể… fehôn em lần 9cuối không?”, 9cô dè dặt a9hỏi.

Viên 25Dã đờ 3cngười.

Anh 21tưởng với cftính cách 48của Thiên bThụ thì 0cô sẽ khóc, b5sẽ đau calòng, sẽ 73la hét, cô 6sẽ không ađề nghị 0như vậy 2với anh. d7 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 3abây giờ dđứng đây, 2rất đáng 6thương thốt 1ra câu đó, 2hàng mi dài brung rung 09khiến anh 2fxót xa đến 74mức muốn 65ôm cô vào elòng. Nhưng 72anh lại 6không thể… 4Anh biết 59vì sao cô 54khóc, cũng e5biết cô 0đau lòng 97như thế 4blà vì sao…

8anh đã làm b9tổn thương 1ecô… là 3anh…

Anh eđờ ra đó, 0không biết d2nên nhận alời hay dnên từ 2chối cô bcmà bỏ đi.

Hai 8người cứ 4đứng im, adnhìn trên 3gương mặt 3nhỏ nhắn 0của cô, 7anước mắt ffđang ướt f6đẫm.

Anh b8nhìn cô arun rẩy, cbđôi môi 0anh mấp cdmáy như 07muốn nói 7elời từ 3chối.

Đúng elúc anh còn achưa kịp fbnói thì 7cô bỗng eanhón chân 1elên, cánh etay nhẹ anhàng vòng fqua cổ anh, c9rất cố 5gắng, thành dthật, kiên ftrì, dùng 7hết sức 20lực bản 5thân, chạm 6vào môi fanh.

Đôi 0dmôi mềm 5mại yếu 7đuối nhưng e8lại ươn 7ướt, lành 4flạnh, chạm 8vào đôi bmôi của aanh, mang btheo nỗi dtuyệt vọng dvà thương fcảm.

Hơi 8thở của 3cô ấm áp aegần gũi, 7anh không 1kìm được ađịnh đưa 0dtay lên, 7akhẽ khàng 56ôm lấy ccô… Nhưng… d0nhưng anh ebiết, khoảng 7fcách giữa 84họ sắp 2mỗi lúc fmột xa…

38cố gắng 7ahôn anh, 3ra sức hôn a4anh, tuyệt 1cvọng hôn banh.

Đôi fmôi lướt 7qua nhau, eenhưng đau fđến tận 1cùng trái etim.

Nước d5mắt của dcô ướt bđẫm rơi 41xuống môi 0anh, cay đắng 9abi thương 14đến cực beđiểm.

6cắn lấy amôi anh, 90nói khẽ, f“Viên Dã… cbằng cả f8trái tim… 9không chỉ 3có mình 44anh…”

Viên 41Dã đờ dcngười.

dđã buông 53anh ra.

Nước damắt từng 1giọt lớn e1cứ lăn 6fxuống.

0nhìn anh, 2atầm nhìn efđã mờ 39nhòa.

Nhưng elại nói 89rất rõ bràng, “Nụ ahôn này, 2xem như chữ b0ký của 3bem trên đơn 4ly hôn của 2anh. Từ e2nay anh không 3còn là chồng 5em, em không fcòn là vợ 7anh. Viên 37Dã, chúng eta… ly hôn eđi!”

Trái 7tim Viên dDã run lên.

Trước 63nay luôn 5là anh đề 65nghị ly ahôn, luôn 8flà anh dằn bvặt cô, 18lần này 9ecuối cùng 73cũng đến 84lượt cô abthốt ra 0câu này.

Câu 3nói như dmột lưỡi dđao, đâm 6vào tim anh, 06từng chút 73từng chút, 9đau đớn 4vô cùng; 9dmáu tươi 9rỉ ra từng 11giọt, chậm 0rãi và co dthắt. Anh 9ađau đến cmức không eanói nổi 7một câu, 3chỉ nhìn c2theo bóng acô loạng 6dchoạng bỏ eađi, đau 36đến mức etrái tim benhư tê dại.

Thiên 17Thụ bước 41đi từng 2bước một.

Vừa 5đi, vừa 0khóc.

76thế nào 3bđi nữa, 2cô cũng a0không thể d1nghĩ ra được 5kết cục 6này. Không 4ngờ họ 8vừa có 1một khởi 3ađầu ngọt dngào, thì a6đã có kết 9ethúc đau 8fkhổ thế b2này. Cô f0đã thật dblòng với 1anh, ở Bali 0khói lửa, 27lúc lao vào 2vòng tay 34anh mới dcảm thấy b9sự sống equan trọng 4thế nào, 29cuộc đời fcó ý nghĩa efbiết bao. c © DiendanLeQuyDon.comCó anh rồi, 6bmới có 16lý do để 2tiếp tục 04sống.

Nhưng… 46tại sao bdchỉ là 16trò lường 3dgạt? Tại aesao… Tại bsao lại alừa cô… 4Tại sao e5giả vờ eđã kết 5hôn, tại 5esao nói con egái là con 08của cô… 4Tại sao… bTại sao… 83Tại sao…

Viên 4fDã, rốt 5cuộc là btại sao… aViên Dã… 24Rốt cuộc 63anh là ai…

Thiên 68Thụ ôm b6ngực, đi fbtừng bước, ecô vừa dfđi vừa 7akhóc, vừa 36cảm thấy dmình sắp 5ngừng thở 9dđến nơi. 70 © DiendanLeQuyDon.comLồng ngực f9nhức nhối cnặng nề, e2thế giới c6nhòa nhạt, 2cô sắp 3nhìn không 78rõ nữa, c8cô sắp atìm không dra bước 1chân của 1chính mình, fđèn ở 6cđây sao 15sáng lóa 00đến thế, 3con đường 7dưới chân csao mềm 62nhũn… Sao 7cô càng flúc càng adkhông nhìn frõ… Sao e8càng lúc 9càng thấy dmình như e8phiêu dạt 1cgiữa không 43trung…

“Thiên 01Thụ… Thiên 91Thụ…”

Không 32biết ai 7đã cuống bcuồng chạy 4theo cô, 5bkéo vạt 3áo cô, còn 5fhốt hoảng b5gọi tên 1dcô.

Thiên bThụ mơ bmơ màng 3màng quay clại, chỉ c2nhìn thấy 2fcô bác sĩ 46“đẹp batrai” lạnh b9lùng ban ebđầu đã echữa trị 91cho cô, đeo 83mắt kính fxuất hiện etrước mặt dcô.

“Thiên 41Thụ, Thiên cThụ cô eevẫn khỏe f9chứ? Cô enhìn tôi 54này… Nhìn a0tôi này!”, 0cô bác sĩ 97nắm chặt 68vai cô, ra 42sức lay 2blắc để e7cô tỉnh 4lại.

Hạ 3Thiên Thụ 61không còn 1sức lực, fnước mắt 16đầm đìa.

“Thiên d7Thụ, cô dvẫn nhận 8ra tôi, tốt cquá.” Cô 5bác sĩ nhìn ccô, hơi 9kích động. ec © DiendanLeQuyDon.com“Tôi chỉ 7sợ ngay eccả tôi 22mà cô cũng 66quên, Thiên 63Thụ, cô 55tỉnh lại 99đi, nhìn 8tôi này, f6tôi có chuyện 4muốn nói 8fvới cô…”

Thiên 76Thụ toàn 2thân mềm bfnhũn, gần 4như không 8ccòn chút 52sức nào, dcô lắc 6đầu. “Tôi… e1Tôi không fnghe thấy 1anữa… Bác 7sĩ Viên… 9Tôi mệt 8quá… Tôi 82khó chịu f5quá…”

“Đừng 2như thế, 6Thiên Thụ, dcô gắng 86lên, Thiên d5Thụ, mở 2bmắt ra đi”, d6cô bác sĩ 76ấn mạnh 3vào vai cô. c6 © DiendanLeQuyDon.com“Cô nghe b4tôi nói 6này, cô 17nhất định 1bphải mạnh d4mẽ lên, ecô không ethể ly hôn dvới Viên 1dDã! Cậu 3aấy không 95lừa dối 63cô, mọi 16thứ không 5ephải trò 77lừa gạt. 6 © DiendanLeQuyDon.comKhông như bcô nghĩ bđâu, Tiểu aDã không bcphải cố eý lừa gạt ecô, nó có 4nỗi khổ 2dcủa nó.”

Thiên 02Thụ bải 0hoải toàn 9thân, lảo 7đảo đứng 48nhìn cô d1bác sĩ, f2muốn cười cfkhổ nhưng 6cũng lại 2dmuốn khóc eto.

“Nỗi 6khổ? Nỗi 6khổ gì? 6eĐừng nói eblà giống f5trong phim, b8đó đều alà trò lừa 5gạt… Bác 8sĩ Viên, dcô không 18cần nói fthay cho anh 7ấy… Tim 1tôi… Tim 9tôi lạnh f7lắm…”, 77Thiên Thụ 5chụp lấy abác sĩ Viên. f © DiendanLeQuyDon.com“Tôi tin banh ấy như 2thế… Tôi bctin chúng 1tôi sẽ 3mãi mãi 0ở bên nhau… f5Nhưng…”

“Hai e4người nhất 2định sẽ emãi mãi 2eở bên nhau!”, 1bác sĩ Viên 8nắm chặt ctay Thiên dThụ, “Chỉ ccần cô ccó lòng 7etin, Tiểu dDã nhất a9định sẽ 5không rời 5xa cô!”

“Tại 78sao cô lại aachắc chắn c0như vậy?”, c4Thiên Thụ 9ngước lên.

Bác 6sĩ Viên 88đứng trước amặt cô.

Áo bkhoác màu e8rượu vang, 0cđôi mắt 55kính viền 2vàng không dgọng, trông ecô rất d9nhanh nhẹn 8giỏi giang, 1btoát lên amột vẻ dhơi lạnh flùng. Đặc 1abiệt là fđôi mắt fasau cặp akính, sao 3mà… có dfchút giống 3với Viên 17Dã…

“Cô…”, 2aThiên Thụ 6nhìn bác 31sĩ Viên, 64trong vẻ 0fdo dự còn 42tỏ ra hoang e4mang và nghi 69hoặc.

Bác 8sĩ Viên 9đẩy kính etrên sống emũi lên. a8 © DiendanLeQuyDon.com“Thực 8ra, chị fchính là aachị của cViên Dã.”

Thiên 4Thụ chỉ 4thấy đầu 36kêu ong ong, 1bước chân bloạng choạng, 4suýt thì 21ngã nhào.

Viên 3Trân vội 24giữ cô d9lại.

“Thiên dThụ, em eđừng xúc 8động, nghe 5echị nói 3này.” Viên 86Trân giữ 1lấy Thiên 0Thụ. “Xin 39lỗi Thiên 0Thụ, tạo cra chuyện 5ngày hôm 43nay, thật esự không aphải là 90tại em trai 5chị. Nói 2cho cùng, akẻ đầu bfsỏ là chị 6amới đúng. b © DiendanLeQuyDon.comNăm đó 6khi em bị fxe đâm phải 7vào bệnh fcviện, chị 94là bác sĩ 0trực ban, 1lúc đó fbchị thấy 41em chị đưa aem vào bệnh f2viện, biết bnó yêu em, dnhưng lúc cđó tình 4dhình của f2em rất nguy dcấp, có 6khả năng 91nguy hiểm 3đến tính famạng. Trong 5tình huống a5đó, mẹ f6em khóc ngất 93đi. Chị cđã vận 6dụng tất ccả những 0gì được d3học, chỉ 5bmuốn cứu fsống em. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng em 8vẫn chìm 54vào trạng 2cthái hôn 74mê, em không b9biết lúc 87đó Viên e3Dã đã đau d2lòng đến 0nhường 4nào… Em a2trai chị athực sự 1crất yêu 6bem, em có 72biết không 73Thiên Thụ?”

Thiên 8Thụ chóng 47mặt trước 5những lời 54Viên Trân 19nói, cô 6không rõ 9Viên Trân 4đang nói bcgì nữa? 9Viên Dã a0yêu cô? 5Luôn yêu cbcô? Năm bđó bị dtai nạn 9fxe đã yêu 2ecô? Làm 8dsao có thể, 11anh và cô 88vốn chỉ clà người 3xa lạ thôi 92mà.

“Thiên f8Thụ, tin ebchị đi, dTiểu Dã bcthực sự 2không lừa 8em. Về sau fem tỉnh cdlại, nói 3là em xuyên abkhông, chị dbnghĩ em đã 0mất đi edký ức ba 5năm, chi babằng cho 3fem và Tiểu 37Dã một 9cơ hội, c7nên chị cđã đề 57nghị hai 0đứa thành 50vợ chồng. 9 © DiendanLeQuyDon.comTrước khi 5chị ra nước angoài đã 7fđể con 5egái lại dnhà em, nhờ 98Tiểu Dã a9chăm sóc 4giúp. Thực 90ra ban đầu 4em trai chị fkhông chịu dlàm thế, efnhưng khi f5nó thấy 0em tỉnh flại bình 69an vô sự, e1sự xúc 27động đó 99của nó, f7chị có 3cthể thấy brõ. Tiểu fDã thật 0sự rất 0fyêu em, nó 1akhông thể 68thiếu em. 1 © DiendanLeQuyDon.comNên dù là 3chị tạo b1ra chuyện d0này, nhưng banó vẫn 7chấp nhận. c0 © DiendanLeQuyDon.comKhông ai 3có thể ekhiến đứa 9em trai lạnh a9lùng của 1chị rung eđộng, chỉ 9bcó em thôi… 7cThiên Thụ, fchỉ có 2em!”

Viên f9Trân đỡ 3dlấy Thiên 8cThụ, thành 6cthật nói.

Thiên eThụ dựa ccvào tường, eđầu đau 1enhư vỡ, 3clồng ngực fnhư bị 9emột tảng 42đá lớn eđè nặng, 1sắp ngừng 5thở tới 6bnơi.

dbcảm thấy e5mình càng 8clúc càng ahỗn độn, b8rất nhiều 3việc không 5thể nhìn 1rõ, cũng enghĩ không dra. Rốt 2cuộc là achuyện gì, 4cba năm đánh 29mất đó 2đã xảy f5ra chuyện dgì? Viên 21Dã thực d4sự không 6alừa cô bư? Không bcó sao? Mọi d6thứ thực desự chỉ blà một dgiấc mơ 02ư?

Bác ebsĩ Viên anói câu dcuối, “Hơn 0nữa em trai achị không 60lừa em, 2Thiên Thụ, a2nó đã cưới 76em, vào lúc 89em còn hôn 20mê.”

Thiên cThụ chỉ 1thấy đầu d7óc kêu ong b9ong.

Trời 3đất xoay 0chuyển.

Bóng 9đêm bao 36trùm lấy 9cô, cô không bthở nổi, 8không mở 4nổi mắt, 1fhơi thở 9esắp ngừng 6elại, quan 96trọng hơn 81là đầu ccô đau như dbmuốn vỡ… cfNhưng ban fnãy bác 0sĩ Viên fađã nói b7gì? Viên 4eDã cưới 0cô thật? 3aCho dù là 84khi cô vẫn 57còn hôn 0emê? Sao có 4thể… Sao afcó thể… 4Cô và anh arõ ràng 0chưa từng e2quen biết, 3acho dù từng dxem mắt anhưng có 7người đàn công nào bdchịu cưới 0một người 8phụ nữ a0có khả e9năng chết 7đi bất 8cứ lúc 73nào không? eeHọ đang 3dcười nhạo c1cô, họ bđang an ủi cdcô… Làm d1sao anh lại 1cưới cô… 1Sao có thể…

Nhưng, a1cô thật 90sự muốn datin, tin rằng 1banh vốn 4đã yêu 9bcô đến c3thế…

Nước fmắt cứ ftuôn rơi.

3lại cảm edthấy sức 3lực của cmình mất 8dần từng 2chút một. 8d © DiendanLeQuyDon.comCơ thể 5cứ trượt 5dần xuống, 9fkhóe môi elại có 1vết máu, 42trào ra từng 67chút một. 3b © DiendanLeQuyDon.comCô đưa 4tay lên sờ, 4kết quả 3là tay đầy 3máu…

Cô… 4chảy máu derồi.

“Thiên 4Thụ! Thiên 9fThụ! Em ehãy cố 90lên… Mở bamắt ra! d3Không phải abệnh cũ 7dtái phát bchứ? Thiên 21Thụ!”, 61có người 87giữ chặt 5lấy cô.

“Đưa 3cô ấy vào bbệnh viện! 9Chị sẽ 1thông báo bhọ chuẩn fbị cấp ccứu!”

Tiếng aekêu của 0amọi người 61xa dần rồi dmất hẳn.

cchỉ thấy 95trước mắt 3là máu… e8máu đỏ 25tươi…

Đến 1khi có một 2vòng tay 5ấm áp, 94choàng ôm 5lấy cô.

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/93495


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận