Đàn Bà Ba Mươi Truyện ngắn 9

Truyện ngắn 9
Yêu trong cô quạnh

Có người tháng mười một tặng tôi mùi hương tháng mười hai. Gucci Envy me hoa hồng phô trương và khiêu khích. Nó là một mùi hương quá trẻ với cuộc đời tôi.

 Đã ai nói cho anh biết rằng, Envy me là một mùi hương bốc đồng chưa?

 Trong những cơn buồn chán của tháng chạp, mùa đông quanh quẩn những con dốc và đổ ập vào tôi cơn giá rét những lần lao xe từ núi xuống, lạnh tái tê. Tôi sợ bị ràng buộc nhưng tôi thèm vòng tay ấm. Cho nên những khi nghĩ mình sẽ là người phụ nữ độc thân can đảm là lúc tôi sắp sửa bị quyến rũ vào một ràng buộc êm ái.

 Tôi quen nhìn Cao Hùng từ khoảng cách năm mươi tư tầng trên không trung, trong đêm tĩnh lặng. Cả một thành phố rộng lớn, đâu là nơi dành cho tôi? Phiêu lãng, tìm kiếm, theo đuổi, tôi giờ ở lại Cao Hùng, nhưng ngày mai tôi làm sao biết rồi tôi sẽ về đâu?

 Anh thường oán trách tôi quá lãnh đạm. Anh thường thích thú những khi mở cửa xe cho tôi. Anh thường dễ chịu trong bar. Anh thường ngạc nhiên hỏi vì sao tôi cũng dùng cùng một mùi hương?

 Sao không ai nghĩ rằng, Gucci năm 1997 đã khác khi Envy me chào hàng phụ nữ năm 2004. Người phụ nữ khiêu khích của thế kỷ hai mốt làm sao quay lại nỗi niềm của thập niên trước, khi đàn ông, đôi khi, không bận tâm mình cũng đã đổi thay theo thời gian, như cô ấy.

 Người phụ nữ mua nước hoa vì nhiều lý do, có thể vì mùi hương quen, có thể vì kỷ niệm cũ, có thể vì người tình mới. Phụ nữ được tặng nước hoa, không biết có thiếu phụ nào như tôi, rưng rưng trong một buổi chiều cuối năm, vì người tặng biết rằng tôi không bao giờ đi vào trong làn hương này, gặp họ. Không bao giờ…

 Đôi khi mùi hương giống một điều thầm kín trong lòng người phụ nữ. Tôi ba mươi, tôi yêu Envy bốc đồng nhưng tôi biết rõ rằng mùi hương ấy yếu đuối. Mùi hương ấy không hiểu sao luôn làm tôi nghĩ đến một phụ nữ độc thân, đẹp trong cô đơn, khiêu khích trong cô đơn.

 Tôi thường buồn bã trong những tiệc vui, tôi miễn cưỡng những lúc đi giao đãi, tôi lạnh lùng khi chúng tôi hợp lại thành một thứ quyền lực im lặng, tôi oán trách Gucci Envy gợi cảm một cách đàng điếm, là cái mùi nhục đậu khấu và gừng tươi đầy ắp xúc giác đã được ngụy trang bằng cỏ oải hương Lavender mà thôi. Và ẩn giấu sự khiêu khích của hoa thuốc lá, thứ hoa thêm vào Envy một cách cố tình.

 Tôi sợ hãi khi nhận ra tôi rất đàn bà trong đời sống nhưng chỉ thực sự quyến rũ trong tình yêu.

 Tháng tư rét nốt. Tình yêu là thứ hơi ấm đã làm nước hoa thơm trên da. Bắt buộc phải là hơi ấm, nếu không, bạn thử đánh rơi Gucci trên khăn lụa, trên áo để thấy giọt nước vô cảm khô nhanh thế nào cùng mùi hương.

 Tôi vẫn dùng Gucci Envy khi đi cùng người tôi yêu thích, thế nhưng trong yêu thích vẫn thấy cô quạnh. Tôi cô đơn khi tôi là thứ khẳng định quyền uy của anh, còn anh là thứ để khẳng định giá trị của tôi.

 Nếu không có những ràng buộc đó, tất cả những giá trị khác đều quy về số không.

 Như nếu không có làn da và hơi ấm, mọi nước hoa, mọi Gucci hay Dior đều chỉ là một giọt lạnh lẽo đựng trong một cái bình lạnh lẽo.

Nguồn: truyen8.mobi/t103059-dan-ba-ba-muoi-truyen-ngan-9.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận