Đêm Mưa Va Phải Tổng Tài Chí Mạng Chương 104

Chương 104
Trái tim hoàn toàn luân hãm

Lữ 74Duy Duy trở dflại nhà 0ftrọ không 7có bật 4ađèn.

Trong 0bóng tối, 0cô vùi ở 07trên ghế fsa lon, mặc 0 ho nước a ắt không 1 ầm được fe ràn ra ngoài, b8 ừng giọt ca ừng giọt 1 heo gương e ặt chảy 3 uống.

Trong 84đầu của c2 ô không 5 gừng vang f ên những 5b ời nói d ạnh lùng 27đả thương b6 gười kia e ủa Lục ca ề Phong.

Trong 8 òng của 5anh, mình 1e ại thật 4d ự không 63 hịu nổi 7e hư vậy 00 ao? Mình c hật ti tiện 1 hư vậy?

Đem c2 rong sạch 3 ủa mình 38 iao phó cho 97anh, lại d ợ tâm cũng c6đi theo mất 76 ồi, cô 5 ất nỗ c ực muốn fđể cho db ình giả 7 ờ không 6 hèm để 7ý anh, bên ecạnh anh 0erõ ràng 3acó người 1phụ nữ fgia thế 6bhiển hách 48kia, tại fasao vẫn ccphải đúng 6là âm hồn fbbất tán adây dưa 4với mình enhư thế?

Đối 3với loại 1trò chơi 4tình cảm 4này cô căn 5bản không a8chơi nổi, 40cô sợ mình fhãm quá 3sâu tương c4lai không c6cách nào 7atự kềm 9chế, cô amuốn né 53tránh cũng a4sai lầm 31rồi sao?

Trong c1đêm tối c3trống rỗng, f3không có 0người trả aflời.

Không 58biết ngồi cbao lâu, 2chân trời 79dâng lên 5một tia 2ánh sáng fmặt trời, amột tia 6fnắng ban 7bmai từ cửa fsổ chiếu b7vào, Lữ baDuy Duy trên 2ghế sa lon  rốt d5cuộc mang 2theo nước 1mắt ràn 69rụa, lòng 6tràn đầy 0rối rắm achìm vào 24giấc ngủ 28rồi.

Biệt 94thự bờ 12biển, âm 8thanh sóng cbiển vỗ ađá ngầm 36mơ hồ truyền fđến. Mở e6cửa sổ 2lộ ra một c4cỗ tư vị 04nước biển 1tanh mặn.

Lục bTề Phong 3cở trong 4cảm giác bmột hồi 63nhức đầu 41dần dần 72tỉnh táo 5lại.

Anh 76vừa xoa 4xoa thái 67dương vừa 1ngồi dậy, 67chăn rơi 0bxuống, anh 0cảm thấy b5một hồi 4lạnh lẽo ađánh tới. 6 © DiendanLeQuyDon.comAnh cúi đầu, 4dkinh ngạc 7phát hiện 92cư nhiên b3mình toàn 64thân trần 29truồng, fanh nhanh 0chóng nhìn f9bốn phía 0chung quanh 2một cái, fđầy đất 2cbừa bãi b6khiến cho 6ađầu óc 5anh ong một 02cái chập 3mạch rồi.

Anh d1hết sức 36ảo não dnắm tóc, 3một chút ectrí nhớ 6erời rạc 6tối hôm 9qua bắt 8đầu trở 5alại trong 34đầu của eanh.

Mặc adù anh chỉ 8enhớ anh 9tối hôm 47qua uống 83rất nhiều 0rượu, tất ecả sau đó, 53anh không 77có nhớ f3được, 4nhưng trong bphòng xốc 29xếch không e5khỏi biểu fhiện kích 6tình tối c5hôm qua.

Ta 76cái gì không 2Lục. Thời ddđiểm anh 24đang suy d9nghĩ một 2mảnh hỗn 9độn ấy, 7cửa phòng ađược mở 2ra, Lâm Mỹ dGiai bưng fmột khay 01đi tới.

"Tề bfPhong, anh eđã tỉnh? adNày vừa d8lúc, em chuẩn 78bị bữa e1ăn sáng bcho anh, bây 9giờ anh 39khẳng định 26đói bụng."

Lục 9Tề Phong f2kinh ngạc 0nhìn chằm 4chằm Lâm dMỹ Giai, 9muốn từ 1ctrên mặt 9dcủa cô 9nhìn ra những 0thứ gì, bnhưng trên emặt của 1fcô trừ fthẹn thùng 8và dịu 0dàng, cũng 7không có 1đáp án 0canh muốn.

b5lẽ đáp 03án anh rõ 4ràng biết, ddchỉ là danh không 73muốn thừa 4nhận thôi.

"Mỹ 8Giai. . . a4 © DiendanLeQuyDon.com. . . Cái bđó. . . 1 © DiendanLeQuyDon.com. . . Chúng e9ta?"

"Tề 1Phong, là dfem tự nguyện, 7canh không 34phải có b1gánh nặng fdtrong lòng cgì." bLâm Mỹ 56Giai quan 4tâm nói, enhưng mà 8ý tứ trong flời nói acủa cô 7hoàn toàn 9đánh nát amột chút 8kỳ vọng 12kia của cLục Tề bdPhong, thật 75là ít ỏi.

Anh f4thở dài 7thật sâu, ecả người 9cũng mềm 5nhũn ra. d © DiendanLeQuyDon.comAnh hết 37sức kinh 40ngạc cảm 74thấy cảm f5giác của 3cmình đầu fftiên cư 5nhiên không bphải là 5áy náy đối 33với Lâm deMỹ Giai, amà là cảm c8thấy thật c5có lỗi dcvới Lữ 77Duy Duy.

Giờ 6khắc này, e8anh đột 1nhiên vô d4cùng muốn 4đến gặp eeLữ Duy Duy.

Nhớ 2đến mình b7bị thân 9dưới không 6emảnh vải, eanh nhìn 96Lâm Mỹ b3Giai một d4thoáng, "Mỹ 7Giai, tôi d1còn có chuyện, btôi không 5ăn bữa 32sáng? Cái 24đó, cô 8có thể 51đi ra ngoài c4trước một 9cái hay không?" bfT7sh.

Lâm aMỹ Giai 3từ đáy 4mắt Lục baTề Phong e4không nhìn fdthấy một cchút thương 5tiếc nào 2bđối với 1mình, cô 4cố nén bphẫn hận 95trong lòng f5lộ ra một fnụ cười a8ôn tình, 0d"Tốt, 38em ở phòng 48khách chờ eeanh?"

Thấy 1Lâm Mỹ bGiai rời 5cđi, anh nhanh 5chóng đứng 1ddậy mặc fquần áo 3xong.

Đột 4nhiên nghĩ 0cđến cái 1gì, anh vén 9chăn lên, 80trên khăn 89trải giường 6trắng tinh 0này cũng 17không để blại bất c7kỳ ấn 9ký gì.

Tim ccủa anh 85thoáng thả 4dlỏng lại, btrong lòng c4anh âm thầm bfmay mắn 3fmình cũng 05không phải 8engười đàn 57ông đầu 9dtiên của dcô?

Đi 77đến phòng 00khách thấy 2dLâm Mỹ eGiai chờ 2anh, Lục c7Tề Phong 8cmất tự ffnhiên ho 0khan hai tiếng, 5f"Cái 37đó Mỹ 6fGiai, thật d0xin lỗi, 4atối hôm 61qua tôi uống f2hơi nhiều, 6fcó gì cần 00có thể anói với 2ctôi, tôi 3dsẽ bồi bthường acô."

"Tề 4Phong, em 56nói rồi blà em tự dnguyện, 36anh không cfphải là 9còn có việc esao? Anh nhanh 8đi?" 2Lâm Mỹ 2Giai quan 4tâm nhắc dnhở anh.

"A, adđược, ftôi đi đây?" 75Lục Tề 69Phong có 45chút phức 97tạp liếc 2mắt nhìn bfLâm Mỹ 7Giai, không 3lưu luyến fchút nào d6xoay người 6erời đi.

Nghe a9được tiếng 04động cơ axe, Lâm Mỹ 50Giai cũng d6không giả bbộ được arồi, cô 8giơ tay lên 6cầm lấy 28bình hoa efthủy tinh fhung hăng 5đập tới 37bức tranh 7ehết sức bđắt giá 50kia.

Vỡ 8vụn trên 7đất y như etrái tim alưu luyến 0si mê của 61cô.

Lâm aMỹ Giai 09chậm rãi b6ngồi xổm e9xuống, đầu 83tựa vào 3giữa hai aachân, thất 38thanh khóc 98rống lên?

————- 02phân cắt 5aTiết Tử a6Thu —————–

Cửa ccnhà trọ 86độc thân.

Lục d1Tề Phong 8bngẩng đầu 4nhìn cửa 7sổ tầng emười hai, 85chần chờ 10chốc lát 58rốt cuộc d8quyết định a7đi lên tìm 4cô.

Đi e6đến trước 8cửa nhà 83cô, anh đột danhiên phát 1dhiện cửa 10lại là 25khép hờ, dtrong lòng 2của anh f8đột nhiên 7hoảng sợ, b6nhanh chóng 81vọt vào.

Vừa 25vào cửa, a9anh liền b4dẫm vào 9emột cỗ 5ethô sáp 2dgì đó, d3anh cúi đầu 0mà xem xét f4là cái túi 7acủa Lữ 7cDuy Duy. Vô 6số tình 1huống xuất 8hiện tên aTV xuất 06hiện ở atrong đầu b4của anh.

Cảm e8giác sợ 12hãi ấy fcàng thêm ekhắc sâu d5ở trong 17lòng của 7anh tràn 7ra. Một 3bên anh chạy 0về phía e1gian phòng, 52vừa lớn 6tiếng gọi 0tên của b8cô.

"Duy 63Duy? Duy Duy e1em ở đâu?"

Khi fbanh chạy dđến gian 80phòng thấy 4không có 84một bóng 00người, dtim đập 3của anh 22cơ hồ muốn 2ngừng đập.

6nhất định clà đã xảy 7dra chuyện?

"Duy 9fDuy? Duy Duy?"

Lục 2Tề Phong 5bgiống như 0điên rồi 7ở trong acác căn 5phòng tán 85loạn, cũng 0không thấy 7bóng người, 75anh thất 7avọng ngã 4cngồi ở 93trên nền 8đất hành aelang.

Giờ bkhắc này, 7anh cảm bbthấy sợ d0hãi trước 2dnay chưa d6từng có, 09loại cảm efgiác đó 1sắp đem 3eanh cắn 20nuốt mất.

Anh 5run rẩy 76lấy điện 1athoại di 2động ra, c6mang theo 3amột chút 9hy vọng f6yếu ớt ddbấm mã 89số của 0bcô.

Một 5hồi tiếng 7chuông dễ dnghe ở trong 6phòng khách c9vang lên.

Anh 8vui mừng 5đột nhiên 46quay đầu flại, thấy 5Lữ Duy Duy 1mặt đầy dnước mắt  đứng 1ở sau lưng 5anh.

"Duy 02Duy? Thật 0sự là em?"

Anh 18mừng rỡ 2như điên 2xông tới, 76ôm chặt 6lấy cô, 45cực kỳ 95vui mà khóc anước mắt 43tràn ra ngoài f7mi.

"Lục dTề Phong, 5cái người 8này tên 4khốn kiếp, 6sáng sớm d1chạy đến 2dtrong nhà 20tôi gọi f5loạn cái agì? Tôi d2vừa vặn 1bmới ngủ." 5Lữ Duy Duy 5vừa nghẹn c3ngào, vừa 0đánh anh.

"Duy 5bDuy? Duy Duy?" 32Lục Tề 27Phong tựa 0đầu thật 2dsâu chôn 6ở tóc cô, a9thanh âm a3khàn khàn 9thâm tình agọi tên 4của cô.

Đột 4nhiên, cô 03cảm thấy enơi cổ fftruyền đến 1một hồi 3cảm giác 9ấm áp, 14trái tim 2trong nháy 1mắt đó 0hoàn toàn 2luân hãm.

Nguồn: truyen8.mobi/t102716-dem-mua-va-phai-tong-tai-chi-mang-chuong-104.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận