Bí Mật Vượt Thời Gian Chương 7

Chương 7
Ngắm sao ban đêm.

Từ 0fNam Phương e3tròn mắt 1nhìn cô 0gái họ dNgô này, 00trên đầu dcô ta đội 34một cái 68mũ tròn c6màu đỏ, 0c ưới thân f9 à chiếc 1eáo cổ chữ a0 và chiếc b áy ngắn 2 àu đen, 4 hân đi giày 2 a màu đỏ, f ừ đầu 96 đến chân fđỏ chót, 3đã thế 4 ại còn f3 ách theo 7c ột cái 37 úi màu đỏ, f rên cổ 1f ô ta là ec hiếc vòng e8 áng chói d0 ới một b iên ngọc 8 uby. Dù Từ 0 am Phương e hông biết 18 hời đại af iện giờ f iá cả châu 19 áu và trang aa hục như 7 hế nào, 85 hưng chỉ 8 ần nhìn c ách ăn mặc 9a ủa cô ta c ũng biết 8c à một tiểu 9 hư của 27 ia đình 83 ôn đăng a5 ộ đối a4với Thượng c2Quân Trừng, 43hơn nữa 76cô ta còn 8flà một 03cô gái thích a7làn nũng, e8nhưng rất 2dngạo mạn 2kiêu căng.

22gái họ 1fNgô kia nhìn bTừ Nam Phương, 0nhưng không 79bình tĩnh 25được như 0Từ Nam Phương. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô ta thật 3sự không 41ngờ mở 35cửa ra lại c6thấy một 18người phụ enữ trong 79phòng của 81Thượng eQuân Trừng. 4 © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương efliếc qua 11vẻ kinh 69ngạc của dacô ta liền fnhìn ra được etâm ý của 3cô ta đối 6avới Thượng 4aQuân Trừng.

Phải 8mất một c1lúc, cô 2Ngô kia quay cđầu lại e2nhìn Thượng ecQuân Trừng, axấc xược 34chỉ thẳng 9tay vào mặt 1Từ Nam Phương: ca“Cô ta belà ai? Sao 0dtrong phòng 8anh lại 0ecó phụ aenữ?”. 0b © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 2phụ nữ 7drất nhạy 35cảm, Ngô 6tiểu thư f6vừa trông 1thấy mái 9tóc đen 3dcòn ướt 1sũng và 9fchiếc áo 0hơi rộng 0trên người 5Từ Nam Phương, dfsắc mặt 81vốn ửng 49đỏ trở acnên trắng afbệch.

Từ 0Nam Phương dlạnh lùng 5enhìn cô dfta, thấy c6cô ta liếc cemình rồi 6lại nhìn bThượng 7Quân Trừng, 0liền hiểu cccô ta nghĩ 0cái gì.

Thượng 9Quân Trừng f6lừ mắt 2lôi cô ta ara ngòai: a“Đây không 8phải phòng bcủa tôi, 2đi thôi, 00đừng có fở đây enói bậy!”.

9gái họ aNgô này c3dường như 0dcòn khiến 0fThượng 2Quân Trừng 4đau đầu 8hơn cả eTừ Nam Phương. f © DiendanLeQuyDon.comCô ta không 7nghe theo aThượng d6Quân Trừng, f9cố sức e1vùng vẫy 6ekhỏi tay f5anh, hai mắt 2trợn trừng: 1“Không 80được! 83Anh nói rõ fcho em, không 7phải phòng 83anh sao nửa deđêm anh 5còn ở phòng 3người khác? 2Hai người… 9hai người…”. a © DiendanLeQuyDon.comCô ta chỉ 2dtay vào đầu c7Thượng 0Quân Trừng erồi lại 48chỉ tay 3về phía 4Từ Nam Phương. 2 © DiendanLeQuyDon.comHai người cđều vừa 6mới tắm 1xong, vừa 61nghĩ tới 1chuyện họ 0ctắm chung 23với nhau, 24toàn thân fcô gái họ 9Ngô run lên: 47“Thượng 1Quân Trừng! dcAnh thật d6khôn biết 6xấu hổ! 67Anh là cái 98đồ bẩn athỉu”. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô ta giậm 9chân tức 4fgiận, hai 0atay dùng 5sức đẩy 99Thượng f7Quân Trừng, bnhưng vẫn 2không thể bhả cơn f5tức.

“Tôi 38bẩn thỉu 47cái gì?”, 5Thượng cdQuân Trừng 7bthấy cô c4ta phẫn 22nộ, vốn 57đã không c2thích cô f5ta, hiện agiờ lại 1càng thêm 4ghét. “Cô 7trông thấy f6cái gì rồi 4hả? Đừng 3có đứng 99ở đây fmà ăn nói 48hồ đồ!”.

c8Ngô vốn 9tức giận, a6lại bị eThượng cQuân Trừng 37mắng mỏ d5như vậy, b6tính khi dtiểu thư 26càng được ffdịp bộc 0ephát, giọng 7nói lớn 50hơn một 4chút: “Em 9hồ đồ? eRốt cuộc dlà ai hồ dđồ đây? aNếu không cphải anh aở bên ngoài elàm những 3achuyện hồ 2eđồ thì 70bố anh có 5tức giận 9đến phát bbệnh không? 3Anh nghĩ 09em muốn d4tới chỗ 1dnày lắm d6chắc? Ai fthèm quan 6atâm tới ecái chuyện 5nhố nhăng bnày của 24anh chứ!”.

ecô Ngô nói 1quá to nên 25Jim ở bên 34ngoài vội 24vàng chạy efvào, đóng 1ecửa lại a8rồi tận 3tình khuyên 5nhủ: “Nói f6nhỏ chút, 1Danny đã 0phiền phức 3lắm rồi!”.

Jim ecòn chưa 87nói xong, 39cô ta giống d1như tìm cđược chỗ 2dựa, lại 6càng được 2thế: “Anh 82ấy sợ 3phiền phức 5sao? Anh ấy 9rõ ràng bcbiết mình 67làm chuyện 32hồ đồ 0mà vẫn c5giúp người akhác thu ddọn cục 4diện rối brắm. Hiện 8giờ càng 52quá đáng 00rồi, còn 35ở bên ngoài fdlàm càn, btôi thật bsự cảm 0bthấy mất b4mặt”.

“Ngô 4Thị Hủy! daCô mất 32mặt cái 4nỗi gì? bCô đâu 4phải bố acmẹ tôi, 7càng không ecphải vợ 5ftôi, cô 64quản chuyện 0fcủa tôi 5làm quái dgì? Lập etức cút a6về cho tôi!”, e3Thượng 6Quân Trừng 2cbị kích 39động bởi dNgô Thị 5Hủy, càng 2thêm nổi 74nóng.

Từ d4Nam Phương 7cười thầm, 8Thượng 2Quân Trừng 2vốn dĩ 86là kiểu d1người ưa dnhẹ không e1ưa nặng, 2cô gái họ 0Ngô kia càng fvênh mặt 5hất hàm 8cvới Thượng 35Quân Trừng, ccàng kích ethích sự 97chống cự ecủa hắn bta, hai người 9ađều không 56chịu nhường 1cnhịn đối 8phương, 1Ngô Thi Hủy cnày nhất 4định chịu dfthiệt là b6cái chắn fbrồi.

Từ 96Nam Phương 2erụt rè fgiải thích 1giúp Thượng bQuân Trừng: de“Cô Ngô, adcô hiểu alầm anh ebThượng 4rồi, tôi 27và Thượng a0tiên sinh 9không có 0gì hết, 8ccô đừng…”.

“Tôi b7và Thượng 7Quân Trừng eđang nói 48chuyện, 4dai cần cô 6bxen vào! dChỗ này 4không đến 8lượt cô 27lên tiếng!”, cNgô Thi Hủy fnghe xong blời của eeThượng 3eQuân Trừng, 64cả một 5bụng tức 29không có echỗ phát 5tiết, liền e9trút hết 5lên đầu 7Từ Nam Phương.

Từ 37Nam Phương 5đã biết ftrước với ccái tính f3tiểu thư 9này cô ta fsẽ phẫn 83nộ với d1mình như 4avậy, càng fcđược thể f0tỏ ra ấm 8ức và áy e5náy để 8fchống đối 1lại cô eta, thế 7enhưng lại d7thấy Thượng aeQuân Trừng ebảo vệ 0mình, tiếp 3tục đối b2đầu với aNgô Thi Hủy: a6“Cô nổi 0dđiên cái fgì! Tôi 1avà bạn 34gái nói fdchuyện, 8cô mới a9là người ckhông có fquyền lên c3tiếng!”.

Thượng f7Quân Trừng 87vừa nói 98xong, Từ cNam Phương 3vội xua a3tay, mặt ađỏ rần: 0“Không aphải, không cphải đâu! 8bCô Ngô nè, 8cô đừng 20nghe anh ấy 48nói bừa”.

Giọt 08“trân châu” 6elóng lánh ftrong mắt 9Ngô Thi Hủy 3csắp lăn cra, cô ta c7ngây người 67đứng đấy, 1trừng mắt cnhìn Thượng 2Quân Trừng, 5miệng ấp 36úng, nghiến efrăng nghiến 8lợi nói ctừng chỗ: 5e“Thượng 55Quân Trừng! bAnh – nói 7– lại 4– một fe– lần e1– nữa d2– xem!”.

Jim 85đứng bên fcạnh đưa 43tay lên bưng 8bmiệng, nghĩ 38thầm lần c0này nhất dđịnh hỏng dfrồi!

Nhưng 9Thượng c7Quân Trừng 0ađâm lao 4đành phải btheo lao, eanh nhìn fđôi mắt 6enhư muốn băn tươi c3nuốt sống 0bmình của e8Ngô Thi Hủy, 74phớt lờ d4Jim đang 41nháy mắt ara hiệu ebên cạnh.

“Đúng 6avậy! Cô 8ấy là gì bcủa tôi 1ethì liên equan gì đến 45cô? Ngô 2Thi Hủy, 4cô mới elà người 85ngòai!”, 1Thượng dQuân Trừng 52dứt khoát elàm đến 1cùng, kéo 2Từ Nam Phương 4ôm vào lòng.

Từ 5Nam Phương 1ahoàn toàn 0không ngờ dThượng 8Quân Trừng 7sẽ động 4cchân động atay như vậy, 4sắc mặt d7cô thoáng ebiến đổi, cdbị Thượng 79Quân Trừng 9ôm, cũng e8không kìm 6được mà 86giãy giụa.

Thượng dQuân Trừng 62tâm trạng 7đã không 6thoải mái f9sẵn, lại fcbị Từ 5cNam Phương d3vùng vẫy, dtòan bộ cdây thần 1kinh giống 3fnhư bị 3kéo căng, 8anh siết a7chặt lấy f3Từ Nam Phương: 90“Giãy giụa 8cái gì!”. 3 © DiendanLeQuyDon.comThượng 1fQuân Trừng cddứt khoát 06làm đến c3cùng, đột 6anhiên cúi 4đầu xuống 3dhôn lên fbờ mô đỏ abmọng của 3Từ Nam Phương. 07 © DiendanLeQuyDon.comTrong lúc 9mọi người 1đều chưa 9kịp chuẩn fbbị tinh 3thần, anh 92hôn lướt 4lên môi dfcô nhẹ enhư “chuồn dchuồn chạm bnước”.

Nụ 2hôn vừa 18kết thúc, d8sắc mặt ebJim đã xám 2cxịt. Ngay 68cả Thượng dQuân Trừng acũng không chiểu sao 1mình lại c9nhất thời dxúc động 2clàm vậy, 3nhưng khi danhìn thấy fđôi mắt ccủa Ngô eThi Hủy 5sa sầm lại, 4cũng cảm fthấy có 3chút thỏa 4dmãn, giống 99như vừa 2dtrả được aavố mất b7mặt lúc cnãy do Ngô 0aThi Hủy 9gây ra cho 8mình.Diễnđàn✪Lê✪QuýĐôn

Nước fmắt thoáng 29cái trào a4ra như suối,, e7Ngô Thi Hủy cđưa hai ctay lên tháo 54đôi khuyên 49tai kim cương 9ftrong suốt 2fxuốn, ném 0bvào người cThượng 9Quân Trừng. 89 © DiendanLeQuyDon.comHai viên 4kim cương 3rơi xuống 6dđất, Ngô fThi Hủy ehậm hực 2nói: “


Thượng eQuân Trừng! a3Anh được 7lắm! Tôi famãi mãi fckhông tha 4thứ cho 6anh!”. Nói 0exong, cô 5ta kéo Jim 6eđang giữ 4ccửa qua 9một bên, axách túi 5bỏ đi, 2cũng chẳng 98buồn lau 05nước mắt dctrên mặt.

Jim 48cuống quýt 77kéo Ngô dfThi Hủy dlại nhưng 2ecô ta vung 37tay: “Ai dcần anh 90ta chứ! 4Tôi có chết 96cũng không 74thèm lấy 7anh ta!”. ac © DiendanLeQuyDon.comNgô Thi Hủy fmạnh tay bmở cửa, 37làm Jim giật bbắn mình.

“Danny, bcậu mau 49đuổi theo ađi! Nếu ddkhông bố 6mẹ cậu 08nhất định 26sẽ trừng 8dtrị cậu emột trận 9đấy!”

Thấy f7Ngô Thi Hủy 0abỏ đi, 14Thượng eQuân Trừng 2fcũng có bbchút hối 1hận, nhưng 4nghe Jim nhắc a7tới bố dmẹ thì bdlập tức 67bỏ luôn 5cý nghĩ đuổi d9theo: “Tôi d5cần gì 9phải đuổi 1theo cô ta! fVốn dĩ fcũng không ephải bạn 5gái của 44tôi! Đi 9acàng tốt! cCả ngày 2không làm aanên được 9asự tích c7gì, chỉ bbiết giở fcái thói 4atiểu thư 89đỏng đảnh 4ra! Cho tôi 48người phụ 6fnữ như 6avậy tôi 0cũng không 5dcần, muốn 51kết hôn fthì để a8bố tôi 7đi mà kết bhôn”.

Jim 9xem tình 1hình biết 22chắc Thượng bQuân Trừng 61sẽ không 27đuổi theo, 76đành phải cclàm thay. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta vừa 10chạy theo 1vừa nói: a“Giờ muộn 8cthế này frồi…”.

Bên 1tai đã yên 95tĩnh trở 22lại, Thượng cQuân Trừng 4flúc này 9cũng cảm 49thấy uể feoải, đang 1định dặn 8cdò Từ Nam b1Phương đi 8ngủ sớm 94nhưng lúc 7quay đầu 2lại suýt bchút nữa 28nị cô dọa 0dchết.

Sắc 4mặt Từ fNam Phương 81lúc này 5ecòn khó 5coi hơn cả 8aNgô Thi Hủy. 27 © DiendanLeQuyDon.comCô đứng 5bất động bnhìn chằm 95chằm Thượng 0Quân Trừng, fatrái tim fedường như 7ngừng đập.

Đúng 81vậy! Không 02có ai dám 7hôn cô, bngoại trừ 7thiên tử 4ebốn trăm enăm trước. 16 © DiendanLeQuyDon.comĐó là người 6đàn ông 10hơn cô những 57ba mươi cmấy tuổi, angười mà 3ccô không fahề có tình 8cảm. Trong 0thiên hạ, engoại trừ 89ông ta ra, 8không một a8ai dám làm 2vậy với 4cô, không 2một ai dám 0trước mặt 8amọi người 2ôm và hôn fcô, lại 6còn nói 96với người 74khác cô d2là bạn 0bgái của 1hắn ta.

Mặt bTừ Nam Phương 00trắng bệch, bcô xưa nay dkhông dám 5nghĩ sẽ 7có người flàm vậy advới mình, ccô tức 43giận đến 32cực độ, 21ngây người 8dđứng tại bdchỗ. Nhưng 7khi định 6thần lại, 5trông thấy fkhuôn mặt 38ưa nhìn dcủa Thượng 95Quân Trừng, 23cô lại bcquên mất 03mình phải b4tức giận 89quở trách d8hắn. Cô 3không biết c6vì sao lại dnhư vậy, 2có phải 0vì cô biết 5rõ Thượng 6Quân Trừng bflàm vậy evì muốn 2eđuổi cô 06gái Ngô a5Thi Hủy bkia đi, hay 0blà cô vẫn 2đang giả 2vờ tỏ 0ra yếu đuối dtrước mặt b8Thượng 48Quân Trừng, fhay là vì ftrước tới a2giờ chưa 0có ai nhẹ 05nhàng hôn 7cô như vậy, 9lại còn calà một 85chàng trai 30trẻ…

“Này 0dnày, cô 3làm gì vậy?”, 10thấy sắc 45mặt Từ 1Nam Phương 69tái nhợt, 8Thượng aQuân Trừng ecó chút 8khó hiểu.

Từ 62Nam Phương edvùng vẫy erời khỏi evòng tay 4aThượng c7Quân Trừng, 7hai tay bắt 55chéo trước 7fngực, dáng cvẻ phòng 3bị.

Thượng fQuân Trừng f6bấy giờ 2amới phản 50ứng lại, 38anh nhận bra mình vẫn dôm Từ Nam 38Phương, avỡ lẽ 6vì sao cô alại có e4phản ứng 6như vậy.

“Cô 3yên tâm, etôi không 7có ý gì bfcả. Tôi bkhông có 64hứng thú e6với cô”.

Từ eNam Phương bdthấy Thượng 3Quân Trừng ftỏ ra bất 50cần, trong b3lòng chợt 9dâng lên e6cảm giác c5bực bội aakhó tả. 87 © DiendanLeQuyDon.comLà vì Thượng aQuân Trừng 5dùng cách 0này để 7blợi dụng 8mình ư?

“Anh 91muốn chọc 7giận cô 4ấy cũng 2đâu cần 75phải làm 7vậy… tôi… 7anh không 12biết nam 11nữ thụ 1cthụ bất fthân ư…”, 85Từ Nam Phương 13có phần 70bất mãn. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô lúc đầu 73định nhờ 91vào cuộc bcãi vã cua 5hai người abọn họ fđể tranh 90thủ sự 8đồng cảm ecủa Thượng f9Quân Trừng, fnhưng thật 6fsự không 9nghĩ tới a6sẽ bị eThượng 9Quân Trừng 6lợi dụng 0ngược lại.

“Làm 8vậy là 3thế nào?”, f7Thượng 9Quân Trừng 94nhìn thẳng 99vào khuôn 11mặt chỗ 36hồng chỗ a0trắng của aTừ Nam Phương, 5chợt bừng e8tỉnh, “Cô 0nói về 2nụ hôn 3kia sao, “Cô fkhông quê 47mùa đến bđộ ấy bchứ?”.Diễnđàn✪Lê✪QuýĐôn

Từ c5Nam Phương denghe Thượng cQuân Trừng 6bnói vậy, 87lại nhìn 8vẻ mặt 29tươi cười 5của anh 1dthì càng 6bkhông biết 79phải làm ecsao. Thượng 7fQuân Trừng 74vẫn tươi dcười: “À 1suýt nữa 1tôi quên 7mất, nhưng b1cô nhất fbđịnh sẽ 71để tâm. e8 © DiendanLeQuyDon.comNhìn bộ 46dáng cô 86thế này, 7có phải 8là trước ddgiờ chưa b4được ai dhôn không? bChưa yêu 41bao giờ fhả?”, 9fcái vẻ 3bỡn cợt 0của Thượng a2Quân Trừng 8càng lộ 2rõ.

Theo f7những gì 16anh nói thì 01hôn môi dmột cô 9gái xa lạ 33cũng không 8aphải là 1chuyện gì 1ghê gớm. b © DiendanLeQuyDon.comAnh lớn 0lên ở Ý, ahôn môi achỉ là 7một kiểu 7lễ nghi 5dgiao tiếp.

Nhưng 6nghe Thượng 4Quân Trừng 8nói “chưa 6được ai 7hôn”, Từ bdNam Phương 81chợt cảm f8thấy vết 7sẹo của dmình bị 4người khác b5động tới. 1 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải clà chưa dtừng có angười đàn 9ông nào fhôn cô, d7mà là người dđàn ông 97từng hôn 3cô, người 3eđàn ôn 2xưng là 9phu quân edcủa cô, cflại già b2nua tựa aephụ thân 02cô.

Yêu 5đương? 37Từ Nam Phương ekhông biết 5ý nghĩa b9của từ 3dnày, nhưng 1có thể fđoán được 5phần nào. 3 © DiendanLeQuyDon.comHai người cdtâm đầu b4ý hợp, ftuổi tác 44tương đương, 7ở bên nhau, 5cgọi là 1“yêu đương” 4sao? Từ 86Nam Phương aliếc nhìn b3Thượng 6Quân Trừng, 2buồn bã 7ccúi đầu. cb © DiendanLeQuyDon.comLúc này 01không phải 5cô cố ý 63tỏ ra đáng 6fthương, c6mà thật 1sự trong blòng thấy 9khó chịu.

00đẩy Thượng 0cQuân Trừng era, một 4mình ra ban f1công. Bên d0ngoài có 8một cái ahồ nhân ftạo bày 0dhòn nam bộ e7và một 34mái chòi 2dnhỏ trên 06mặt nước. ed © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 3ngẩng đầu 3dlên nhìn 5engắm bầu 21trời, cô achưa từng 4có cảm 57giác thua 56thiệt như f7ngày hôm 22nay, bởi a9vì cô được 5gả cho một dcvị vua, 33là người 7acó quyền 1lực tối dcao dưới fbầu trời 2này. Dù fcho giữa 0cô và ông 5ta không ehề có tình 5cảm nam 33nữ, cũng 66chẳng hề c5có niềm 3vui.

Thế 74nhưng thời 40thế đã cthay đổi, 88cô đã lỡ baxuất hiện c3ở đây, 64tất cả 6fnhững gì 8trước đây, 19mọi đau fthương khổ csở của b5cô, toàn 25bộ đều c9đã bị 5dcuốn trôi 4rồi, đều 54không chạy etrốn khỏi 4một chữ de“không 7cgian” được. f6 © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương a2không kìm 81được mà 8bật khóc, enước mắt 1lã chã rơi.

Sự a1yếu ớt 72lúc này 2của cô b5khiến cho 2Thượng dQuân Trừng 7cảm thấy 1tự trách 7mình, lần 84đầu tiên fanh ta nói 49câu xin lỗi 7với cô. 65 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Từ 94Nam Phương 9không quay cđầu lại, 2thực lòng bcô không 57trách Thượng c6Quân Trừng, d4chính cô 3cũng không 9ahiểu vì 6sao mình fkhông nổi afgiận. Có b3lẽ là vì 6chưa từng dcó ai đối 2cxử với 23cô không f9toan tính 1như Thượng baQuân Trừng, 3lắm lúc 2fcô còn nghĩ 28mình dùng 8mưu kế 9lợi dụng danh ta như cvậy, cảm bgiác thật 4dsự rất 94lạ.

Từ 35Nam Phương bbỗng nhiên cthấy mệt a3mỏi, cô 4ngắm khoảng b2không trên 94cao, giống dnhư nhìn 9fthấu chính 8tâm ca mình edvậy, những c8góc tối… 3và đầy 5những khoảng adtrống.

“Nhìn 8gì thế?”, dThượng 49Quân Trừng 9dđứng sau flưng cô, 4akhông còn bầm ĩ nữa.

“Ngắm 1sao”, Từ bNam Phương ethờ ơ đáp.

Thượng cQuân Trừng 7fđi lên phía 2trước, 4đứng kề 26vai bên cạnh dbTừ Nam Phương: bb“Cùng ngắm 9đi!”.

Anh b4ngẩng đầu 0lên, nói 2cvới Từ aNam Phương: c“Hồi nhỏ 1tôi cũng e2thích ngắm esao, nghĩ adù ở đâu 64thì trăng c4và sao cũng 39như nhau. be © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn 6thấy ngôi f2sao kia không? eĐó là sao 37Thiên Lang, 9dngười phương 5Tây gọi f9là Sirius, 59thấy bảo e2điều đó bcó nghĩa 5là “sự 8thiêu đốt”. 93 © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng, adtôi còn 3cnghe nói 70rằng người 08Ai Cập gọi 26nó là Sao 8bThủy Thượng. e © DiendanLeQuyDon.comTên có khác 5nhau, nhưng emọi người dđều cho 6rằng nó alà ngôi dsao không 3may mắn, 57ở đâu 5nhìn nó 71cũng sáng anhư vậy”. 32 © DiendanLeQuyDon.comThượng 9bQuân Trừng 91cười, Từ bNam Phương fechợt quay 8fđầu lại 06nhìn anh.

fngắm đôi 9mắt còn dađẹp hơn 55cả những 7vì sao trên betrời kia, ecảm thấy 2không nỡ fddời ánh eamắt mình 36đi chỗ 13khác. Cô e5bỗng nhớ 1tới nụ 2ahôn kia, fcdù chỉ 6như chuồn 3chuồn lướt 5anước nhưng 4lại khiến 88cho mặt 1ehồ phẳng 89lặng trong 0lòng cô 61dậy sóng.

Từ acNam Phương 44có phần 76rối trí, 89mười ba aetuổi cô dvào cung. ef © DiendanLeQuyDon.comGần mười a7năm trôi 8qua, quãng 0thời gian 2đẹp đẽ 6nhất của fdngười con 8gái, cô 11phải sống 87trong cung 2equanh quẽ, 2bphải hao atổn tâm 8dsức nghĩ 6cách tranh 32sự sủng d5ái với 44các phi tần 4khác, nghĩ 1cách làm 0cho Hoàng d4đế vui 8lòng. Cô 3chưa bao 9giờ được e8nếm thử b8mùi vị 1của cái ebgọi là 6“chớm 85yêu” mà btrong sách e2vẫn nói 6đến, chưa 0từng biết 3thế nào clà “nguyệt 8thượng 25liễu sao 4đầu, nhân enước hoàng 16hôn hậu.

(*Nguyệt 04thượng 5eliễu sao f9đầu, nhân fnước hoàng dhôn hậu: 3Câu thơ 7của đại 7cthi hào thời 1Tống Âu 6Dương Tu, dchỉ đôi 7tình nhân efgặp nhau d6vào đêm 0dNguyên Tiêu).

Thế cnhưng lúc 0dnày lại acó một 7chàng trai dtrẻ ở bbên cạnh 9cô, cùng 1cô ngắm 9sao, Từ 5aNam Phương achợt bối frối. Dường 66như mọi 2thứ không 6còn bất 6cứ quan 15hệ gì với fcô nữa, f3cô chỉ 6dlà một f8khách đứng 4dxem.

“Này, 8cô nhìn 08gì thế?”, 68thấy ánh 66mắt Từ 5aNam Phương 9ngây dại, 5Thượng fQuân Trừng 86thân mật ehỏi khiến 8cô như bị 4điện giật.

Thanh câm phấn 2chấn của 56Thượng 3bQuân Trừng 48cắt đứt c8mạch suy 20nghĩ của efTừ Nam Phương. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô định 7thần lại, 7quay sang efnhìn Thượng dQuân Trừng, anửa cười a8nửa không: 2“Không 61có gì! Chỉ 0dlà sao cũng akhông tồn b9tại vĩnh 0bviễn được, 6cbốn trăm f3năm trước d6và bốn etrăm năm esau hoàn f8toàn không 9bgiống nhau”.

Diễn☆đànLê☆QuýĐôn
Giọng cnói của 87cô trở 6nên xa xôi, a5đầy tư 09lự, giống bnhư luồng 7khí lạnh 0đến từ 49một nơi cnào đó fxa thẳm, cnhất thời fkhiến Thượng 3eQuân Trừng 5quên mất aphải nói cgì. Anh nhìn 03Từ Nam Phương, 8chợt cảm 9thấy cô ecũng không eđiên khùng cahay quê mùa 4như trong 8tưởng tượng 1của mình.

Từ 2Nam Phương 7dlại nhìn 67thoáng qua 68Thượng 59Quân Trừng, 36ngẫm lại 08câu nói 99của mình, 44cảm giác 8thê lương 58lại ùa 27dâng. Ngay b2cả sao cũng 4không thể 12tồn tại 68vĩnh hằng, dvậy bản 3thân mình 44“thương 3hải chi b1nhất túc” calàm sao có fathể sống cyên ổn cđược đây? 2Cô đột dnhiên thốt alên với f1Thượng 5fQuân Trừng, egiọng nói 50cực nhỏ, 7nhưng đầy b8quyết tâm: f5“Anh muốn eenghe chuyện 69của tôi 8không?”.

(*Thương dhải chi dnhất túc: 21Cảm thán 6sinh mệnh 30ngắn ngủi, 6trôi dạt).

Thượng 3Quân Trừng 3nhìn Từ 6Nam Phương, 4ckhông lên 8tiếng. Từ eNam Phương fcũng không 3biết mình 92bị làm 3fsao, hóa c7ra trong đêm, 2người ta 4lại dễ 6dàng để dlộ sự 70cô đơn 6cảu bản cthân như eethế.

Từ 08Nam Phương 5cười chua fachát: “Tôi 8không biết 8phải bắt abđầu từ 5đâu”, 7cô ngẩng 9eđầu lên 3không trung, 7“Bởi vì engay chính 6tôi cũng 3ckhông dám 7tin. Nếu 9như tôi 2cnói với 7anh, hai ngày 4trước tôi 5bcòn ở Bắc 2Kinh, anh 6ccó tin không?”. 98 © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 56nói những 4lời này 8ra, trong 55lòng cảm 87thấy nhẹ fnhõm.
Diễn☆đànLê☆QuýĐôn

bcrất cần 4cmột người dđể chia 3sẻ những 67điều khó 08tin này. 86 © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn 44Thượng fQuân Trừng ecvới vẻ 1chờ mong, 4muốn biết 8anh sẽ có caphản ứng 6thế nào 98với chuyện dnày. Tuy aenhiên, Thượng 89Quân Trừng 4không hề 90tỏ ra ngạc a9nhiên, trên edmặt anh 72lộ ra nụ fecười châm 31chọc: “Ở 1Bắc Kinh 8thì làm 4sao? Từ 1Bắc Kinh 9tới Thái aNguyên cũng 4chỉ mất 8một giờ engồi đồng 37hồ ngồi emáy bay”.

Từ eNam Phương abcố gắng 00nén lòng fnói: “Tôi 6đang nói 37năm Vạn 4Lịch thứ 9cbốn mươi 9fbảy, anh b6hiểu không?”. 1c © DiendanLeQuyDon.comCô lặp 9lại một eflần nữa, 6sợ Thượng fQuân Trừng 6nghe không 50rõ.

“Vạn 71Lịch thứ 5cbốn mươi a7bảy?”, f1Thượng 1Quân Trừng 1nhíu mày, 4“Cô đang 08nói âm lịch 92đấy hả?”.

Từ 08Nam Phương 64há hốc bmiệng, lẽ 5anào vị e9công tử 5fgiàu có b8hiện đại fenày không 0đi học? 74Ngay cả dlịch sử 2cũng không ebiết? Xem 9ra, Thượng 6Quân Trừng 4là một c8kẻ viết 1không hay, dnắm cày 7không thạo!

Từ 0fNam Phương 2đâu có 2abiết Thượng 37Quân Trừng ctừ nhỏ 47sống ở f2Ý, đừng 5enói không 2biết thời 0avua Vạn 3dLịch là f2năm nào, 24thậm chí 7Trung Quốc 0bcó bao nhiêu 41triều đại 6anh cũng 6không biết.

Từ 79Nam Phương dcđành đổi 31thành lịch e1dương để 11tính, giọng 2nói đã 2có phần 57nôn nóng: 09“Không acphải âm elịch, đây clà niên fhiệu, là 9vị Hoàng 4đế thứ 8mười ban 6của triểu d0Minh. Vạn 8cLịch thứ febốn mươi b5bảy chính 62là năm 1619 eddương lịch, 7anh hiều 6chưa?”.

Lời 4giải thích 8bcủa Từ 2Nam Phương e0cũng không 59khiến Thượng f4Quân Trừng 15khiếp sợ, angược lại, 78nụ cười 3mỉa mai 64trên gương 55mặt anh 9acàng đậm: fa“Ừ, đúng drồi, có 9ephải cô 74định nói 0ecô là công 4chúa, sau 33đó bị 26phụ thân 5hại chết, 6flúc nhảy 19từ sườn 9bnúi xuống 2không may 7bị vượt d0thời gian?...”. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhông đợt 4Từ Nam Phương ftrả lời, bThượng 3aQuân Trừng 6đã bật f2cười: “Cô bđúng là 9bị trúng ađộc thật drồi, anh 5cchỉ tay d4vào đầu bemình, “Cô 86có phải 96là bị cái 9ethể loại 9cphim “mỳ 7ăn liền” 9kia đầu c1độc rồi 5ckhông hả? fBây giờ fcphim về 5cái thể 7loại này 6nhiều lắm, 5may mà tôi 63không phải a1nhận bộ f8nào như 71thế”.

Nói cxong, Thượng 4Quân Trừng aeđột nhiên 5eliếc mắt 7về phía a8chiếc ti 0evi ngoài dsảnh, rồi e2lại nhìn fbTừ Nam Phương, ebỗng dưng d2nghĩ tới eviệc cô cgái này fbkhông biết 76dùng ti vi, ekhông biết 9ddùng bồn 2cầu và 05vòi hoa sen, 1sợ rằng 1không phải 5cô ta là b9đồ quê f8mùa, mà 9là một 75bệnh nhân dtâm thần 7bnghiêm trọng. 95 © DiendanLeQuyDon.comCô ta trúng cađộc quá 5mạnh, tự 73coi mình 0là nữ chính e6trong phim, 4nếu không 14thì sao lại 0mặc bộ 4đồ cổ 59trang thế anày chứ? e7Vừa nghĩ 90vậy, Thượng beQuân Trừng 0không khỏi edựng tóc 98gáy. Cô 0gái Từ bNam Phương d3này thoạt cfnhìn cũng e2xinh đẹp, fsao mà tâm 59thần lại 4có vấn 6đề nặng fađến thế.

Thượng 2Quân Trừng bbvừa lấy cdi động 0ra vừa nói 4fvới Từ 3Nam Phương: 4e“Tôi thấy ethỉnh thoảng 81cô có vẻ fekhá bình 07thường 82đấy chứ. 8f © DiendanLeQuyDon.comÀ tôi có dquan với c8mấy bác 7sĩ chuyên 1khoa thần bkinh, có adịp tôi e7giới thiệu fcô với 34họ. Thế 5bnhé, có dathời gian 7tôi đưa bcô đi, hoặc 8là bảo 9người nhà 51cô đưa eđi, tôi ecrất bận”. a © DiendanLeQuyDon.comThượng 19Quân Trừng 8ccuối cùng d0đã hoàn 69toàn quy bchụp Từ 7Nam Phương dalà bệnh 3enhân tâm 0thần, “Đúng drồi, nhà 1bcô còn có 3enhững ai? aNếu không 02thấy phiền 4toái thì 0cho tôi cách 7liên lạc 71với họ f7được không?”.

Nghe f9Thượng 4Quân Trừng e3nói vậy, bTừ Nam Phương fcũng hiểu canh ta không 2tin mình. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô cười 66khổ, quả 1nhiên là 0anh không ftin, vậy 5mà mình b3còn ôm lòng 1muốn tìm 6một người 65để dốc 28bầu tâm 7sự, tia 11hi vọng emong manh enày xem ra ađã hoàn 3toàn bị 10tiêu tan 8drồi.

“Anh 13đi đâu c2để liên 3dlạc với 7người nhà a6của tôi?”, 4nói câu 6này, Từ b5Nam Phương 6chỉ cảm f7thấy sống 2mũi cay cay.

“Thôi c0bỏ đi, 6tôi nghĩ 79cô cũng 2không nói 9đâu.” 4Thượng bfQuân Trừng 44bật cười, 0“Cô bây 0giờ đang 7là công b6chúa cơ 2mà!”.

Trong amắt anh, cTừ Nam Phương 8alà một d8kẻ bệnh 2ahoạn, một 27kẻ tâm bthần, mắc 0bệnh nhập eftâm vào fphim ảnh 6quá sâu, bmặc dù 9ở những aphương diện eekhác, cô 1vẫn khá ddbình thường. d © DiendanLeQuyDon.comChuyện thếư 97này không 82phải là fThượng cQuân Trừng 0chưa từng anghe nói fetới, trên ađời này 4fan ca nhạc, 2fan ca nhạc ađiện ảnh deđiên cuồng fđầy ra 4dđấy. Hiện 8cgiờ anh echỉ nghĩ, egiúp Từ b5Nam Phương ftìm một bbệnh viện 9tâm thần 3btốt, thế 6là đã tận 09tình tận anghĩa với 29cô lắm 8brồi, hơn 0anữa, loại 3bệnh này bcủa cô 9dta có vẻ 60như cũng dkhông quá fkhó để 77trị tận aegốc.

Kỳ adthực, bất fakỳ ai cũng 9vậy thôi, bmọi người 2dđều tin 7rằng Từ 94Nam Phương alà một 6bệnh nhân etâm thần, cchứ sẽ achẳng ai 3tin cô là 68một phi b9tần xuyên 56qua bốn 8ftrăm năm bbtới tương 4lai cả.

btrên đời 04này, tâm dbthần có bvô số loại, 20còn vượt bthời gian, 8atừ xư tới cnay đều 3chỉ là 3echuyện nhố 01nhăng trên 98phim ảnh, ftrong tiểu 0thuyết mà 44thôi.
Diễn☆đànLê☆QuýĐôn

Từ 48Nam Phương 0nghe vậy, bchỉ cảm bthấy nực 75cười, cô abkhông rõ asợi dây eathần kinh 4nào của 78mình bị 8lỗi mà 1bcó ý nghĩ 8amuốn tâm 9sự thân fathế của 62mình với 42một người fđàn ông 9xa lạ. Từ 4fNam Phương bnắm chặt c6vạt áo, cctự cười 4cái khoảnh 5ckhắc nhu 50nhược của 5dbản thân, 7xưa nay cô c0chỉ tin 1tưởng chính amình, chưa 4từng kể 1chuyện riêng eavới bất 1kỳ ai, hiện 16giờ dù 8có chuyển 8tới một dbkhông gian dfkhác cũng 8cứ nên denhư vậy 0thì hơn.

Từ bNam Phương bquay sang 50nhìn Thượng 5Quân Trừng a4lần nữa 57khi đã bình 83ổn lại a8tâm trạng, ađúng lúc 2enghe thấy 36tiếng Jim e9kêu gào cebên ngoài. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô cười a6với Thượng 8Quân Trừng 39đang nghe 7fđiện thoại: c“Không dcần lo cho ctôi nữa, cbanh mau đi 6đi!”.

Nói 7xong, cô 59lại quay cengười đi, 5tiếp tục 1ngắm nhìn 9bầy trời 6cđầy sao.

Thượng 2fQuân Trừng bfkhông chịu ccnổi Jim 6làm loạn 9ngoài kia, eđành phải c8hậm hực e5đi ra. Lúc 5anh đóng 7cửa, trong dlòng Từ 1fNam Phương 1echợt trống a6trải, tựa 3như cánh 8ecửa trái 4ftim vô tình 9bị mở ccra, rồi 4vô tình 0ebị đóng ablại…

Nguồn: truyen8.mobi/t96211-bi-mat-vuot-thoi-gian-chuong-7.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận