Có Phải Anh Yêu Em Chương 3.3


Chương 3.3
Giọng nói khiến 2cô giật thót và luống cuống quay lại.

Thấy cậu, 8vẻ mừng abvui trên dbmặt cô 6tắt ngấm. 8d © DiendanLeQuyDon.comMí mắt dd cô cụp xuống 50 và trả lại 6 cho Tử Khiêm 3b bộ dạng a vô hồn như e1 xác chết b của ngày t0 hường:



- b93 a là cậu e1là?

- 8e không thì 1 cậu nghĩ l7 à ai? – ae cậu nóng bf0 òng, vừa b02 ước đến 1 gần, Tô d mạc đã 91đứng phắt d7d ậy toan b4a ỏ đi.

- 99 sao tôi vừa dađến cậu 27 lại đi đâu? gdf hét tôi 7 lắm chắc?

- f không! – a dường như c lời phủ af nhận không c2b ó chút nào 4 thật lòng. 31 © DiendanLeQuyDon.com tô Mạc đáp f1 ại, chẳng 1 uồn nhìn 5 ào mặt 6a ắn – Tại 7e ôi thấy 18 uộn rồi 9nên định 9về phòng eeđi ngủ.

- 5bChưa đến c0tám giờ 0mà đã ngủ? 4Bốc phét!

- 29Ờ thì tôi… 7dPhải về 9đi tắm. 1 © DiendanLeQuyDon.com– Tô Mạc 70lúng búng cctrả lời.

Diệp aaTử Khiêm 1fbỗng thấy 9đỏ mặt, atrong óc 35cậu lờ 61mờ hiện dra tiếng enước gì crào và thân 0hình gợi 4ccảm của c8một thiếu bbnữ nào 1đó. Chủ 3cnhân của 2thân hình 1tưởng tượng 9ekia từ từ 3ngẩng đầu, 4cmái tóc 4dài mềm 4dnhư lụa bbuông xuống 6hai bờ má. 7 © DiendanLeQuyDon.comĐôi mắt, 6đôi môi, 3chiếc mũi a8quen thuộc b5kia… tất 2cả đều clà của 7Tô Mạc!

Sự 07tưởng tượng 13tội lỗi 5ấy khiến 2fcậu hoảng 78sợ. Cậu 3vội hắng bgiọng để cxua nó đi 75nhưng vẫn 50chưa dám b9nhìn vào 6mắt cô a0gái:

- 7Tóm lại elà cậu 4bkhông ưa 0ctôi!

- de

- 0Tại sao bkhông trả 5lời?

- 0Nếu cậu dđã nghĩ aathế thật 9athì tôi 7cũng chẳng 7cần phải bphủ nhận enữa.

- 9Cậu … 17- Xém chút 0enữa Tử 6cKhiêm tức 7đến ói 5máu. Sau bvài tiếng 71“cậu” 9alắp bắp, 38cuối cùng d9Tử Khiêm ecũng nghĩ dra cái để 66nói nói: 18- Cậu cay 85tôi vụ 63hôm nay chứ b5gì?

59hái chần c6chừ một ehồi lâu, f9mãi chẳng 33chịu lên batiếng mặc 66cho Tử Khiêm a1vẫn kiên 6nhẫn chờ 64đợi. Đến 5khi cậu bsắp bỏ ccuộc thì dcô bất 7chợt lên 33tiếng:

- 4Không chỉ 2có hôm nay 31đâu! Còn 51rất nhiều 7lần khác b7trước đây 49nữa! Diệp afTử Khiêm, 6atôi chẳng fđắc tội bgì với f2cậu, sao 04cái gì cậu 6dcũng nhằm 8evào tôi 5bằng được 1vậy? – 7Câu trả clời đeo dnặng một cenỗi băn 1khoăn khổ 77sở. Tử 1dKhiêm bỗng cthấy bức 11bối trong a1lòng, cậu fxoáy thẳng 1ánh nhìn 56vào đôi 0mắt cô 5và gằn f7giọng:

- 3Ai nhằm 46vào cậu! 5bĐừng có 43tưởng bở 8anữa! Mấy 47đề sáng 4nay thì loại e0đầu óc dnhư cậu 8giải thế 30nào được! a6Tôi không d0cho cậu 9làm tức elà giúp d6cậu đấy! f– Ý tứ 4flộn xộn 39chẳng theo 0cthứ tự 3nào hết. 11 © DiendanLeQuyDon.comDẫu vậy, eTô Mạc dvẫn chỉ 5đáp trả 4bằng ánh anhìn lạnh dlẽo và 2mệt nhọc. a © DiendanLeQuyDon.comCô gật aeđầu:

- eỪm, hiểu 79rồi. Tôi 8phải về 99phòng đây, 4amai còn thi.

- eThi cái quái 9gì mà thi! eLoại như 03cậu đi 7dvề mà bán dhàng rong 15với mẹ 0ấy! Học 80làm gì cho 5nó tốn 6cơm! – cNhững câu bfchữ cay 15độc đua d0nhau tuôn 0ra. Lời e7nói như 62bát nước a0đổ đi, bcó muốn 7gạn lại fcũng đành 20chịu nên d2vừa dứt 9lời cậu 8liền thấy 4hối hận 6cvà đặc 67biệt lo 26lắng khi 4lần đầu 7tiên thấy a5Tô Mạc 0edám nhìn d8thẳng vào 1mình lâu 9đến vậy.

- e4Tôi… - 23Hồ như 8Tử Khiêm 5muốn phân 81trần nhưng d7chẳng biết 8nói từ b3đâu.

cgái đa không ethèm nghe dcậu nói fnữa rồi. 69 © DiendanLeQuyDon.comTrái lại, 2lần này 17cô là người clên tiếng 47trước. 2e © DiendanLeQuyDon.comChỉ bằng 3một câu afnói duy nhất, 92Tô Mạc abđã giáng 4dlên đầu b0cậu cảm 91giác khó 2chịu nhất 2dtừ trước 0đến giờ:

- 6Diệp Tử deKhiêm, cậu aemuốn cay a5nghiệt đến bfthế nào f6nữa?

Nói dxong, cô 98chẳng buồn fchờ đợi 6câu trả blời mà 4đi thẳng, 84cứ như dviệc phải b4ở bên cậu 64dù chỉ 2một giây 1là một b0sự hành 2hạ khủng e3khiếp trên 18đời. Diệp d8Tử Khiêm 5lặng lẽ 1nhìn bóng 4dáng cô 4hòa dần bvào màn 44đêm. Cơn 51hoảng loạn bdkhông bút b0nào tả 89nổi bủa 2vây lấy 1trái tim 4cậu. Chính decậu cũng fkhông hiểu cvì sao lại 6thế, thành cra tâm can 0ecàng rối 9bời. Trước 53đây cậu 52luôn muốn cchứng kiến 4cảnh Tô aMạc tức 31điên lên d2để biết 9được đằng 2sau nụ cười f2thờ ơ đến fác độc 10kia, đâu 4dmới là egiới hạn 5chịu đựng 1của cô. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng tìm 0thấy nó 26rồi, mọi 7cthứ lại 68không khiến cfcậu thấy 0thích trí 1như tưởng 5tượng. 7 © DiendanLeQuyDon.comNụ cười flạnh đến 9tê lòng 24của Mạc 31cứ hiện 4ra trước fmắt Tử 71Khiêm. Cậu ftừ từ 7nhắm mắt f1để nó 9etan biến 3đi nhưng 4giọng nói aacủa cô dlại dội 7về như 75nhất quyết 9dchẳng chịu 90buông tha: f1“Diệp 3Tử Khiêm, 6ccậu muốn 2cay nghiệt 4đến thế 6nào nữa?”

“Nhưng b4cậu ngốc calắm, cậu 8không thấy 4sao?

Mọi 3sự cay nghiệt atôi dành 13cho cậu… 6Đều là 90vì cậu 24đó…

45Mạc…”

Đôi dmôi cậu ekhẽ rung 1elên hai chữ 8bấy nhưng 19không ai fdtrả lời, 9cchỉ có c8khoảng không 2trống rỗng 12vỗ về cthứ tình 3cảm không dacó vị ngọt aacủa cậu.



Vòng 86thi cuối a9cùng là 64thi viết, 7vấn là 6ađề làm d9chung nhưng 5khó hơn ftứ kết arất nhiều. bb © DiendanLeQuyDon.comĐề vừa 67phát xuống, fDiệp Tử 4Khiêm còn 46chưa biết 7làm thế 5nào để 8bắt chuyện eevới Tô 95Mạc mà 27không bị 8agượng thì ccô đã nhanh 0fnhảu đẩy 8dđề thi fbcho cậu. 4d © DiendanLeQuyDon.comCậu sững c4sờ, chẳng e1biết phản f0ứng thế c0nào trước 8câu nói ethản nhiên 3của cô:

- 32Cậu thích elàm đấy afcòn gì? 4bĐể phần 9cậu hết 0đấy!

- 8Cậu…! b– Tử Khiêm 2tức nghẹn a6nhưng chẳng 1làm được 45gì vì cô 81đã quay 5ngoắt đi 4và ngồi 4im một chỗ 0nhìn mông 6clung.

- 4Được! 5Làm thì 59làm! Tưởng 4atôi sợ 8chắc! – 10Cậu phẩn 83pháo cho ebõ tức 9nhưng Mạc 0cvẫn chẳng b5thèm nhúc 5nhích, đành fchiến đấu 2đơn thương edđộc mã 4fvậy.

Nhưng d3trời ạ, 0đề chung bekết khó 2fhơn đề dtứ kết 5nhiều, thiên 7tài như 2ccậu còn 5phải đánh 8vật nữa 2là người d0bình thường. 6 © DiendanLeQuyDon.comKhổ nỗi 5cứ muốn 7bắt chuyện 26với Tô 2Mạc, vẻ 68bâng quơ 1fnhư thả 1hồn phiêu 8du đến fatầng mây 13nào không 0rõ của 2fcô đập 0ngay vào c0mắt cậu ekhiến mọi blời định 83nói ra dường 7fnhư tan biến a6hết. Cậu 37là thiên 2tài trẻ 1tuổi cơ d3mà, trên fđời này 3làm gì có 1cthứ nào 7đánh đố dđược cậu! 08Dù rât cố 1gắng nhưng 8đến cuối a8vẫn còn 4một câu cđạo hàm 52khiến cậu b9phải ngồi e0cắn bút, 5xoay thử emọi công fthức có cdthể rồi bmà vẫn fbkhông ra 48kết quả. d © DiendanLeQuyDon.comTừng giây, 1từng phút 08đang lặng 8lẽ trôi fquá, trán 4cậu bắt f4đầu lấm dctấm những 2giọt hoang bbmang. Tô 3Mạc đang c9thả hồn eftheo gió 2nãy giờ 0cbỗng dưng 09quay lại, enhìn phép f1toán cậu 3đang vật dlộn hồi balâu mà chưa 6có lời 2dgiải đáp, e8đôi mắt 9cô bỗng 91sáng lên.

- 2dSao? Biết 40làm không? 50– Bắt 9gặp cái 05nhìn ấy, bTử Khiêm 4vội vàng  hỏi.

Mạc 0dchưa dám 2trả lời 3aluôn nhưng aacũng đáp:

- 8eHình như 9tôi biết acó một ccông thức dcó thể 3dùng được.

- 6fThế thì adùng luôn beđi! – Diệp 45Tử Khiêm eđẩy ngay bđề thi besang cho cô. 7 © DiendanLeQuyDon.comThời gian 0cũng chẳng b2còn bao nhiêu, bcâu này 36mà mất 31điểm chắc 6chắn hai 5người sẽ 18cùng lọt bfvào top ba… 87trong giấc 0fmơ.

- eỪm… - ecMạc cũng ebthừa hiểu 8ađiều đó 7enên nhanh 6anhẹn đón 1lấy đề 96thi, rút 30giấy nháp 64ra và bắt 82đầu triển f3khai công afthức.

Diệp 08Tử Khiêm 5ngồi canh b5chứng kiến, 2fđó là một f6công thức 09lại hoắc 76cậu chưa fbao giờ eenhìn thấy, 1nhưng hình cnhư nó có ftác dụng 4thật! Khả aenăng ứng 9biến của b7Tô Mạc fkhông bằng 0Tử Khiêm, 3rất nhiều 2chỗ cô d9lúng túng 7dnhhư gà 4mắc tóc. 2 © DiendanLeQuyDon.comThấy thế, 5Tử Khiêm 0ebèn nhích 4dsang và cùng ađồng tâm 47hiệp lực 7xử lý bài 6toán. Khoảng d1cách giữa e9hai người a0rút ngắn ealại đến 51độ từng 7hơi thở b0đều dễ 6cảm nhận 1đến không e9ngờ. Thi f8thoảng những 5sợi tóc b8mềm mại 92của cô 0khẽ vương 8lên má Tử 4Khiêm khhiến 2da mặt cậu 31cứ thấy 98râm ran. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cậu fchẳng để 34ý những 8bthứ đó, 5fchỉ biết fagiờ phút 59này hai người bdchỉ đơn athuần là d1đồng đội 93đang chung 6vai sát cách, 58không chút e5hận thù c2và cũng ekhông có 7bất cứ 77thứ tình 8cảm nào 3khác.

Đáp 1án được 90tìm ra sát dlúc đồng fehồ báo 5hết giờ. 0c © DiendanLeQuyDon.comHai người athở phào 46nhẹ nhõm, 4vừa ngẩng 1đầu lên 29đã bắt 39gặp ngay 3ekhuôn mặt 1đang kề 49cận của aengười kia. fb © DiendanLeQuyDon.comDiệp Tử 6Khiêm dịch 22xa ra một bfchút còn 28Tô Mạc 4phì cười, 5khóe môi 93nhếch lên 6rạng rỡ 10vô tư lự, 5nụ cười 2bhấp hấy 5bnơi đáy bmắt. Đó eblà cảnh 2tượng mỹ 42lệ nhất 6trong đời aclần đầu 8tiên cậu 18được chứng fekiến, trái 8etim Tử Khiêm d2như ngừng 7fđập, nhất b2là khi giọng 7nói trong eveo của 32Tô Mạc 2ethấm nhẹ 1vào lòng dcậu:

- 7Diệp Tử 62Khiêm, chúng ata làm được 06rồi!

Cậu 8bnói quá 55đỗi giản fcdị nhưng 5đủ khiến 6thế giới 6quanh cậu 10ngừng chuyển 4động, vạn b3vật đều 3bkhiêm tốn 2bnhòa đi 69để tôn 8clên đôi emôi hé cười efcủa cô 0gái. Cậu 52chới với c8giữa nụ dcười đó 2và muốn dhôn thật fenồng nàn 5bvào đôi e6môi ấy.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/83693


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận