Có Phải Anh Yêu Em Mở Đầu


Mở Đầu
Ký ức là những thứ vô nghĩa nhất cõi đời. Khi chuyện xưa chỉ còn là cơn gió thoảng, như đám khói tàn, tựa đám mây tan, xưa ta thế nào, ai còn nhớ chăng?"

Lúc f8 Tần Ninh d5nnói chia tay, T9 ô Mạc đang uc ống dở t7d ách trà. d © DiendanLeQuyDon.com nghe người 1 con trai đối d5 iện nói x7 ong, cô cười 8 nhàn nhạt, u3 ống cho c3 ạn chén 7a rồi thong d2 thả gật aađầu, bảo b"Ừ". c7 ©ttt DiendanLeQuyDon.com Tần Ninh 4 chết lặng, e hồ như anh ec còn muốn b giải thích 17 thêm điều fe gì nhưng 0d vô ích, Tô d Mạc đã be trả tiền 6 và rời bước. b5 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngồi 3b trơ trọi, c5 thẫn thờ tb2 rông theo bb óng người ce on gái đang 76dần xa khuất, 56khe khẽ abuông tiếng 2thở dài.



2ràng người b3nói chia cbtay là anh, 7nhưng sao b5anh lại 5cảm thấy 71chính mình 1mới là 21người bị 8bị bỏ 46rơi.

Nụ 1fcười anh 06chua chát d0thay. Khi 8tà váy tua erua của e9người con agái đã cexa thật 00xa, anh mới d2từ từ 4định thần 5lại, rút 01di động egọi cho 8cô nàng fcmới quen. 7 © DiendanLeQuyDon.comBỗng có 8ai đó tóm 4chặt tay 6anh. Một 2chàng trai 6lạ mặt akhôi ngô ctrừng trừng d8nhìn như 3ethể đang 77định ăn 54tươi nuốt fesống anh. f5 © DiendanLeQuyDon.comBộ dạng fbhắn trông 9cmới hoang 7dại làm 8sao! Tần e4Ninh hoảng 6hốt toan a1giằng ra dthì người 38kia đã lên etiếng, giọng a8hắn dằn 0xuống vẻ 6như đang 3fcố kiềm achế tâm 9ftrạng một 0cách khó ffkhăn:

- fCô ấy là 83Tô Mạc 42phải không?

Ánh 9mắt hằn 14học của 58anh ta khiến deTần Ninh 2thót tim. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh gật 3ađầu theo 6phản xạ bnhưng ngay 32sau đấy 9alại nhận 7ra mình vừa dalàm gì đó bkhông đúng. 66 © DiendanLeQuyDon.comNgười kia a8buông tay, 99cắm đầu 5đuổi theo 0tà váy thấp 2dthoáng vừa 0rồi đi 5ban nãy. 7 © DiendanLeQuyDon.comHắn bối 0rối, hắn 6loạng quạng 3tựa như efmột con 6equái vật 31vừa được 2thả xích.

"Có aflẽ là một 56người yêu 8Mạc say ađắm chăng?" cTần Ninh 2bần thần 6rồi lại 2tự phì 3cười với f1chính mình: f"Thế fthì có liên 63quan gì? 2Đằng nào 2cũng đã 7alà chuyện fcủa người ddưng, chẳng bdcan hệ gì 9etới mình b0hết." bDẫu lòng 7tự nhủ dnhư vậy 5enhưng vẫn 9fkhông tránh cdkhỏi rầu 0erĩ, anh quyết 9định cất 0fđiện thoại 8vào túi drồi ngẩng e0đầu đón ecơn gió abuốt thấu exương của cđất Thượng 9bHải. Thành 05phố hoa 4blệ, sao 2lãnh lẽo 13ghê!

*     e4*
    *



91Mạc bước 0vào lúc 9bcô bạn eccùng phòng 9Lâm Tịnh 8đang ăn. d5 © DiendanLeQuyDon.comThấy bạn 92về, Lâm 41Tịnh sững 3asờ trong dthoáng chốc b5rồi cười aahiền dịu:

- 23Tớ cứ 1tưởng tối dnay cậu 5không về.

- 4Ban đầu 07cũng định 0thế. - Nụ bcười của b9Mạc nhạt 9nhòa. Cô 2tháo túi 73sách, xuống 20bếp lấy a6một cốc b6mì. - Cho ebao nhiêu 92nước nhỉ, 15bằng này 17có đủ dúp thêm cmột bát 9akhông?

- 60Đùa chứ, 8Tần Ninh d1nhà cậu 5ckeo thế, 8đến bữa 9cơm cũng 55không để 6cậu no à?

- 71Đường 0ai nấy đi abrồi. - Cậu enói chỉ fđơn thuần 22là kể lại echứ chẳng 26phải trách a8móc oán 8dhận gì, 56thế mà ecũng đủ ekhiến Lâm 5aTịnh im 7bặt. Tịnh 31chẳng mấy cekhi bông 65đùa, chẳng 8may lại fgây ra tình fhuống gượng 1gạo này. 6 © DiendanLeQuyDon.comTô Mạc 9hiểu tính e9bạn nên 0dái ngại 2avô ngần. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô mỉm 5acười và fgạt đi:

- 5dKhông sao 2eđâu. Thành bquá khứ 6rồi.

Đúng d0thế, hễ 9ckết thúc 02thì tất 78cả sẽ 9bthành quá d2khứ. Chẳng 5fcần biết 49tháng ngày 5ra sao, chúng 2ta vẫn chỉ blà quá khứ 0của người 17khác. Quá bkhứ vĩnh 3eviễn không 8thể nào 48quay lại.

ccMạc hơi c8lúng túng. e © DiendanLeQuyDon.comLâm Tịnh d1đã giúp 4fcô úp xong 5cốc mì catừ nãy. 5f © DiendanLeQuyDon.comMùi thơm a4đậm đà 0lan tỏa ekhắp gian cphòng khách fnho nhỏ, dphảng phất aetựa bức 2tranh gợi d2nhớ năm 5etháng xa 1xăm. Xưa 6kia cũng 90từng có 18người có 68một người anào đó e3nguyện chăm 7sóc và yêu 97thương, cecảm giác 9ấm ấp 22ấy sáng arõ không 6khác nào 3thực tại. 8a © DiendanLeQuyDon.comNhưng tất cthảy cũng 5fchỉ như 2món mì hộp, 2ai đã ăn crồi thì 3fbiết, mùi 3vị của 3chúng chỉ 82nịnh mũi eta, còn ăn 0vào thì 9bcũng tàm eetạm thôi. e © DiendanLeQuyDon.comThế nên, 5cquá khứ fcvà hiện b5tại thực d4chất khác 95xa nhau nhiều 4elắm. Những d7ký ức đan 5xen hư ảo 14ấy... Ừ, 4chúng thực asự chết 9từ năm b7xưa rồi. 61 © DiendanLeQuyDon.comTô Mạc 5dđang nghĩ efvẩn vơ fthì Lâm cTịnh đã 03đặt cốc 19mì nằm f7gọn vào 4atay cô. Cô btrộn mì 0thoăn thoắt, c5đang chuẩn e6bị ăn thì achuông cửa a0bỗng réo c4lên.

Từng 5hồi chuông 94hòa vào 8tiếng gọi 1gấp gáp, 06tất thảy 2vọng vào 54như thể a7lời nguyền degiục giã. d8 © DiendanLeQuyDon.comNó ủ ê ctrong những 3hơi thở enặng trĩu. 8 © DiendanLeQuyDon.comLâm Tịnh 0đặt cốc fmì xuống 1trong muôn 13vàn thắc 6mắc. Cô 9dra mở cửa.

9rồi Tô 0Mạc trông fthấy một d6người vừa 9xa lạ, vừa 01thân quen. 7d © DiendanLeQuyDon.comAnh ta không adthay đổi 5nhiều so evới ngày 1xưa dù có d8gầy đi amột chút. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng đó 1dkhông còn 1là người 63con trai hiền a9hòa cô hằng d4quen thuộc 52nữa mà ecđã là một 60bóng hình 0khác rồi.

6dđiềm đạm anhìn anh, ctâm trí ckhông hề dbối rối 04như cô tưởng. e © DiendanLeQuyDon.comCòn chàng atrai đã 95bước xộc 7tới trước 7mặt và 4ôm cô thật bchặt. Một 2con người 0cứng rắn 56như anh lại 5có lúc phô cbày hết dvẻ yếu 08đuối dễ f1tổn thương 5thế này 9ctrước cô f6sao. Anh nói:

- 1Tô Mạc, 47anh đã tìm dem bao năm bnay.

Mạc 0chẳng đáp 61lại, cứ 7để mặc ccho anh ôm. 1 © DiendanLeQuyDon.comCô lặng 17thinh như 0thể đã atừng lưu 9luyến hơi eấm của 7aanh, như 6thể cũng d2đã đợi 6chờ anh 7từ nhiều fnăm rồi. 45 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khuôn 82mặt cô e1lạnh lùng b8đến vô fcảm. Đôi d6mắt hay 3cười của acô chẳng 5còn ánh f8lên vẻ 7dvô tư đến 91ngốc nghếch fnhư năm a7nào.

9không còn alà cô bé 1của thời dfniên thiếu 97nữa rồi.

Nhưng 1chàng trai 64ấy không 8đầu hàng, 9canh vẫn 4ôm cô thật bchặt. Mặc abcho nét vô b0cảm kia 47khiến anh 7phải rùng 3dmình nhưng aanh vẫn 73cố chấp 2không buông. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh siết 4chặt vòng 1tay rồi 6clầm bầm 4như con thú:

- a6Mạc, anh ađã vứt 90bỏ tất 71cả. Chúng cta lại ở 04bên nhau 7nhé. Suốt 18đời này echúng ta csẽ không 8bao giờ 54chia xa nữa.

13Mạc lặng 86thinh nhưng 2đôi mắt 5lạnh lùng 63chẳng tài bnào che giấu 7bnổi niềm fđau thương 73đang ứa elên. Cô 6khẽ thở d3hắt ra và 2trả lời fathẳng thừng 6quyết liệt:

- 7Ôn Tư Niên, 2chúng ta ekhông thể 48quay về bđược nữa eđâu.

Câu 0nói ấy 6như cú sốc fcgiáng xuống 80người thanh 20niên. Tô f9Mạc cảm cnhận được 0cánh tay 0anh đang d7siết chặt 9hơn. Gáy 19cô bỗng f7ươn ướt 44vì những 99giọt lạnh 49mỏng manh... 67 © DiendanLeQuyDon.comlạnh lẽo c2mà bỏng e0rát. Chúng cgiống hệt 9thứ mà b1người đó 2đã để d6lại cho fccô năm xưa, 5bnhững tháng anăm quá c3khứ đau 27thương mà 1emãi mãi 35không bao 72giờ được b0phép lặp clại nữa.

Trong 18mơ hồ, e8tiếng ai 9acười văng fbvẳng trong 0veo.

Hát 89thiếu thời dơi! Giấc 7mộng Hoàng 36Lương còn bchưa tỉnh.

Trong 6mơ hồ, 3tiếng ai 5than lê thê btrầm đục.

Trách 2xưa cuồng 88dại, ai enỡ xa mất fcuối chân etrời.



Còn 4fgiờ đây 7lạc lõng 2riêng mình, 2cô tự khoác alấy bộ 7áo giáp 6kiên cố fnhất trần bgian để 7cđộc bước etìm bến 3đậu trong 6mơ.

Nhưng 9thẳm sâu c4cô vẫn 17luôn thầm 7hỏi...

Này d7chuyện cũ, afnày người 36xưa, tất fcả nay ra 1sao?

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/80609


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận