Chiếc Mặt Nạ Thiết Huyền Chương 1

Chương 1
Chap 1

Cậu Mười Thiên là con cháu của nhà họ Đỗ. Cái họ mà cả xứ đều biết bởi gia phả lâu đời và sự giàu sang một thời vang tiếng. Có thể vị nể cái bề dày của gia đình họ Đỗ mà mọi người khi gặp Thiên đều gọi bằng cậu Mười, hoặc cậu Mười Thiên. “Thiên” ở đây theo nghĩa của dân quê là “một ngàn”, còn mười thiên có nghĩa gấp mười lần như thế. Cứ nghe tên đã đánh giá được người, và Mười Thiên quả xứng danh là hậu nhân của một gia đình truyền đời vinh hiển.

Sự giàu sang của dòng họ Đỗ là không phải bàn cãi, vì trong họ tộc bao giờ cũng có người tài cao học rộng, với những mối quan hệ mà có nằm mơ người làng cũng không dám với…

Thế nhưng không phải vì vậy mà cậu Mười hống hách với người cùng làng. Ngược lại cậu rất dễ thương khi hay giúp đỡ những gia đình mẹ quả, con cô, trong điều kiện người thì già, trẻ lại non nên chưa phấn phát làm ăn được…

Cậu Mười đi học tại Sài gòn, sau khi tốt nghiệp cử nhân thì về quê lấy vợ. Điều này khiến nhiều người kinh ngạc muốn ngã ra khi biết chuyện. Đúng ra với phong cách học thức sẵn có, cậu Mười nên lấy một cô gái ở thành đô và sống luôn tại đó. Ai đời người có học lại chọn gái quê làm vợ cơ chứ!...

Đất đai muôn mẫu, nhà rộng thênh thang cậu Mười cũng mặc, khi chọn một cô vợ trong xóm lá tối trời ít ai biết đến. Chính điều này đã xảy ra một trận tranh cãi với người trong họ tộc, mà trung tâm sự kiện là chuyện: “cậu Mười sao lại cưới vợ gái nông”. Gia đình và bà con muốn cậu Mười thay đổi quyết định khi chọn ý trung nhân, nhưng bản thân Mười Thiên lại khăng khăng một mực:

- “Người làng quê tâm tính thủy chung, chịu khó, không xe xua son phấn, lại biết thương chồng. Như thế không phải là ước mơ của các đàn ông sao?”

Và cậu Mười tuyên bố một cách dứt khoát: “Cưới vợ là việc chung thân đại sự của một người. Chỉ duy nhất người đó mới quyết định sự lựa chọn cho mình. Nếu sau này có ra sao là chuyện cá nhân của người trong cuộc, chứ đâu ai đưa đầu chịu thay…”

Đến đây thì cả họ đành chịu thua cái lý của cậu Mười. Thua bằng nhiều cách chứ không riêng cái tài lý sự mà Mười Thiên mang ra tranh cãi. Bởi nếu ai có muốn ngăn thì cậu Mười vẫn dư sức tổ chức lễ cưới bằng số tiền riêng mà mình sẵn có. Số tiền ấy không lớn… nhưng đủ khả năng tổ chức ba lần như vậy…

Trong cuộc tranh luận, gay gắt nhất là người anh họ của cậu Mười với tên gọi là Đỗ Bá Nhân. Ông ta tuổi lớn, lịch lãm sự đời, nên phản đối đến cùng. Lúc mọi người đã xuôi tay, riêng ông ta phủi áo bỏ đi với một câu phán mang tính như đe dọa: “Chú cãi lời người trên thì đừng trách tôi… Sau này sự việc có xấu đi cũng là do chú tạo nghiệp…”

Người trong làng khi biết chuyện, khuyên cậu Mười đừng có phạm vào ông Nhân. Ở cái xứ này ai ai cũng biết ông Nhân rất đáng sợ. Nghe đồn Đỗ Bá Nhân hay qua lại mới mấy tay thương buôn liên quốc ở nước Lào, Thái Lan, Cao Miên… cho nên biết rất nhiều về tà thuật. Không biết chuyện này đúng hay sai, mà có rất nhiều lời ra tiếng vào về ông Nhân ấy.

Trong dòng tộc họ Đỗ, chi nhánh của ông Nhân rất xa với cậu Mười nên mọi sinh hoạt của ông anh kì quái rất ít người biết đến. Họa hoằn chỉ duy nhất một người bác họ đã lớn tuổi, mới hiểu sự việc đầu nheo tai cua ra sao…

Đỗ Bá Nhân sống một mình sau khi người vợ quá cố khá lâu. Và đoản tình duyên hiếm hoi đó cũng gây khá nhiều lời bàn tán với cái chết không minh bạch của bà vợ. Nghe đâu trước khi về làm dâu họ Đỗ, người con gái xinh xắn nổi tiếng một vùng đã có ý trung nhân. Nhưng không hiểu vì sao ngày sắp thành thân thì chàng trai bỗng ngã ra chết. Người ta cứ tưởng sau cái chết của anh chồng hụt thì cô gái sẽ ưng Bá Nhân, nhưng ngược lại nàng còn tỏ ra cương quyết hơn khi muốn sống độc thân cho đến chết…

Rồi có một việc xảy ra làm đảo lộn mọi toan tính của cô gái…

Cái gia đình có bốn người phút chốc nổi phong ba: cha và anh của nàng bỗng lăn ra chết mà không hiểu được nguyên nhân. Người mẹ già phút chốc đứng bên bờ vực, với cô con gái neo đơn không biết chọn đường nào để đi…

Tình làng nghĩa xóm, ai cũng buồn thay cho cái gia đình bất hạnh ấy! Nhưng thái độ Bá Nhân lại khác… khi tỏ ra vui mừng trước nỗi khổ mà cô gái đang mang.

Rồi… bỗng nhiên có tin Bá Nhân sắp lấy vợ. Cô vợ chính là người con gái đang thủ tang cùng một lúc ba vong hồn bạc mệnh…

Vợ chồng Bá Nhân sống với nhau được bốn hay năm năm thì bà Nhân sinh bệnh, thuốc thang mấy cũng không qua được. Trước lúc chết, vợ của Bá Nhân tỏ vẻ mừng vui ra mặt, điều này khác với bình thường nên nhiều người lấy đó làm thắc mắc, nhưng chẳng dám gạn hỏi. Chỉ có một điều mà những người chứng kiến truyền miệng với nhau là: “Lúc lâm chung bà Nhân cứ kêu chệch tên ông Nhân thành ra…“Bất Nhân”…!”

Và chữ “Bất Nhân” ấy trở thành tên phía sau lưng của Bá Nhân kể từ đó, đối với những kẻ chẳng ưa mấy cái con người lúc nào cũng trầm mặc kì quái…

Từ ngày vợ chết Bá Nhân không tục huyền, chỉ trơ trọi một thân chu du đây đó. Nghe nói có nhiều mai mối muốn đứng ra môi giới cho Nhân một cô vợ, nhưng không thành. Không thành là bởi tại Bá Nhân, chứ biết bao cô gái muốn rơi vào nhà họ Đỗ để tận hưởng vinh hoa phú quý…

Sống một mình, Bá Nhân như cái bóng đi ra đi vào căn nhà rộng thênh thênh. Nhà không, chủ quạnh, nên thân phận người chủ càng tỏ ra kì bí với hành tung khó ai đoán định. Những người già dặn, gần ngôi nhà của Bá Nhân, thường kháo chuyện với nhau về cách đi của ông Nhân. Bởi bước chân ấy giống như mèo đi săn đêm, không phát ra bất cứ tiếng động nào. Và có người còn nói một cách chắc chắn, có lần ông ta đến sau lưng mình, chỉ cách một bước chân mà vẫn không hay biết…

Chuyện về Bá Nhân đến tai cậu Mười, càng khiến tình cảm của hai anh em chung họ ngày một xa hơn. Cậu Mười không thích tính cách của Bá Nhân, lẫn những câu nói thầm thì phía sau lưng ông anh kì quái. Nhưng nói là như vậy, chứ chung một họ tộc không lẽ thịt bỏ ra, da bỏ vào. Cùng lắm, nhà ai nấy ở, giường ai nấy nằm… tránh nhau điều phiền phức…

Hôm cậu Mười lấy vợ, cả họ mới ngã ngửa. Hóa ra cậu ấm họ Đỗ quả thật tinh đời! Cô dâu về nhà mới, xinh đẹp chẳng nhường ai, mặc dù có đôi chút chất phác của gái quê...

Cả họ lúc này nhìn nhau hài lòng ra mặt…

Cậu Mười dẫn vợ đi ra mắt người trong họ tộc. Đây là một nghi thức bắt buộc trong lễ hôn không thể thiếu. Khi đến trước mặt Bá Nhân bỗng nhiên mợ Mười rùng mình như cảm lạnh. Thái độ khác lạ của vợ khiến cậu Mười quan tâm.

- Em mệt hay bị cảm lạnh?

Cô dâu tỏ vẻ ngại ngùng đưa mắt nhìn chồng:

- Không sao! Em chỉ bị choáng chút thôi…

Đó là giây phút đầu tiên mợ Mười tiếp xúc với người anh họ bên chồng, và trở thành bao phiền phức đối với hai vợ chồng mãi đến tận sau này…

Ngày đầu tiên bên nhà chồng của mợ Mười cũng khá ấn tượng. Bao nhiêu khách viếng thăm đều được người con gái miệt quê tiếp đón ân cần, niềm nở. Sức khỏe cô gái khá tốt nên đối với việc trà nước hoặc cơm rượu chẳng nề hà. Mợ Mười rất xốc vác nên không biết mệt là gì, chỉ có điều… cái ông anh Bá Nhân gặp mặt trong ngày cưới, thường xuyên thăm hỏi hai vợ chồng nhất, khiến mợ Mười sợ…

Nguồn: truyen8.mobi/t120236-chiec-mat-na-thiet-huyen-chuong-1.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận