Lục Tiên
Tác giả: Tiêu Đỉnh
Chương 67: Bình Cảnh
Dịch giả: Tiểu Băng
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Ads Ở Hồng Bạng thôn đến hoàng hôn, Thẩm Thạch từbiệt Hải Tinh, trở về động phủ. Ba năm, hắn đã không còn là thiếu niênnăm xưa, chỉđạo hạnh cảnh giới đã tu luyện đến Luyện Khí cảnh trunggiai, nằm trong số một trăm tài năng đứng đầu trong hàng đệ tử mới củaLăng Tiêu Tông.
Trong ba năm, qua ngày đêm không ngừng rèn luyện, nhục thểhắn đã bắtđầu thay đổi, mạnh mẽ cứng hơn xa người thường, chỉnói về khí lực , hắn đã dư sức đấu với hai ba người đàn ông trưởng thành. Sau này, khi tiếptục tu luyện, chênh lệch này sẽ càng không ngừng tăng lên, nếu lỡ hắncòn có cơ duyên học được thần thông đạo thuật , thì chênh lệch sẽ trởthành như Tiên với phàm, khác biệt như ngày với đêm.
Ba năm trước mỗi lần hắn từ Hồng Bạng thôn bóc tôm trở về, đều vô cùngmệt mỏi, nhưng hôm nay khi trở về động phủ, cơ thểv
ẫn hoàn toàn bìnhthường, không có chút mệt mỏi nào. Đi vào trong động phủ, Thẩm Thạch đến bên giường, thò tay xuống gối lấy một cái túi nhỏ, quay ra bàn ngồixuống, đặt v
ật trong cái túi lên bàn.
"Tích táp" một tiếng động nhỏ thanh thúy, những viên linh tinh long lanh tỏa sáng mặt bàn, tuy Thẩm Thạch đã biết có bao nhiêu viên, nhưng hắnv
ẫn nghiêm túc đếm lại từng viên trên bàn.
Tổng cộng năm viên Linh Tinh.
Cộng với hồi sáng hắn mua "Thủy Tiễn Thu
ật" xài mất ba viên, thì đây là tổng số hắn tích cóp được đến ngày hôm nay.
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com Thẩm Thạch lẳng lặng ngắm nghía những viên đá nhỏ lóng lánh, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, không nói một lời, im lặng suy nghĩ.
Trong năm viên Linh Tinh, có một viên ảm đạm hơn những viên còn lại mộtchút, nhìn kỹ thì sẽ nh
ận ra, nó đã bịtu sĩthu nạp mấy lần, Linh lựcbên trong đã bịmất một phần, nên nhìn mới như v
ậy. Theo quy củ giới tuhành, chỉcó Linh Tinh còn nguyên vẹn, mới dùng được đểlàm tiền tệ mualinh tài, nên số lượng Linh Tinh Thẩm Thạch có thểsử dụng được, chỉcòn có bốn viên mà thôi.
Ba năm khổ tu, ngày ngày làm việc tay chân, chỉcòn có bao nhiêu đó, th
ật đúng là qu
ẫn bách a.
Thẩm Thạch tự giễu khẽ cười, lắc đầu. Vì Thanh Tâm Chú, lượng tiêu haoLinh Tinh hắn tăng gấp đôi so với Luyện Khí cảnh đệ tử bình thường, màlão trưởng thôn Hồng Bạng tộc lại còn giảm thù lao bóc tôm đi một nửa,làm Thẩm Thạch cảm thấy cuộc sống của mình trở nên càng ngày càng thêmkhốn đốn.
Đây là lý do hắn hạquyết tâm, nhịn đau đi mua Ngũ Hành thu
ật pháp đểchuẩn bịđi làm những nhiệm vụ khác, dù nghe nói cái nhiệm vụ bắt Yêunày khá là mạo hiểm.
Hít một hơi th
ật sâu, Thẩm Thạch xua bỏ hết suy nghĩtrong đầu, lặng tâm tĩnh khí, cầm lấy viên Linh Tinh đã bịsử dụng qua, đi lên giườngkhoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Tay cầm Linh Tinh, cảm ứng Linh lực, d
ẫn linh nh
ập thể, tất cảtrình tự, đều đã quen thuộc, hắn thực hiện vô cùng trôi chảy, đến khi một nhúmLinh lực từ Linh Tinh di chuyển vào trong khí mạch rồi dừng lại , ThẩmThạch cảm giác trong đầu mệt mỏi, mí mắt nặng nề sụp xuống, muốn ngủ.
Đây đương nhiên tinh thần mệt mỏi do tu luyện. So với nhiều người đầuđau muốn nứt, thức trắng đêm không ngủ được, thì chỉmệt, hơi buồn ngủthế này là đã khá hơn rất nhiều rồi.... Thẩm Thạch đưa tay nhéo mi tâm,hít sâu một hơi, lại nhắm mắt lại.
Một chú ngữthần bí, cổ xưa, bắt đầu vang lên trong đầu hắn, một nguồnnăng lượng kỳ dịlan ra, điều trịnhục thểvà tinh thần hắn, nhúm linhlực vừa thu được đang nằm trong khí mạch, rục rịch, ch
ậm rãi di chuyểntới một cái khiếu huyệt thần bí nào đó nơi mi tâm Thẩm Thạch, rồi dừng ở đó.
Sau ba năm, lượng linh lực t
ập trung trong mi tâm và lượng linh lực tánlạc trong khí mạch quanh thân là hoàn toàn bằng nhau, nhưng vì bịthuvào chỉmột khiếu huyệt, nên chúng hòa kết vào nhau, trở nên kiên cố,tạo thành một nhúm khí mạch cứng cỏi vừa thô vừa to, nằm lặng lẽ ở đó.
Tu luyện Thanh Tâm Chú xong, Thẩm Thạch mở mắt, trong đầu đã lại nhẹnhõm phấn chấn, tư duy nhanh nhẹn, mọi mỏi mệt buồn ngủ đã biến mấtsạch.
Cúi đầu nhìn lòng bàn tay, viên Linh Tinh lại ảm đạm thêm một chút, Thẩm Thạch chùng xuống, Linh lực trong viên Linh Tinh này đại khái đã dùnghết một nửa, tối đa chỉcó thểdùng năm lần nữa.
Bình thường Luyện Khí cảnh đệ tử tu luyện tới cảnh giới trung giai, mộtviên Linh Tinh dùng được mười lần, nghĩlà đủ cho mười ngày sử dụng.Nhưng Thẩm Thạch lại có mức tiêu hao của cảnh giới Luyện Khí cảnh caogiai, một viên Linh Tinh chỉđủ cho hắn dùng năm ngày.
Lỡ đến ngày nào đó không kiếm đủ Linh Tinh. . .
Thẩm Thạch cười khổ, trong lòng đột nhiên nghĩtới kẻ hiện đang nổi danh đỉnh đỉnh Cam Trạch, trong vòng ba năm tu thẳng tới Luyện Khí cảnh caogiai, cách Ngưng Nguyên cảnh chỉcòn một bước ngắn, bực kỳ tài có thểnói là trăm năm hiếm thấy.
Nhưng mức độ tiêu hao hắn hôm nay, có lẽ phải tương tự giống mình, mộtviên Linh Tinh chỉchèo chống được năm ngày tu luyện, không biết CamTrạch có thấy rầu vì chuyện này không?
Thẩm Thạch b
ật cười tự giễu, Cam gia là thế gia vạn năm, người ta làtruyền nhân dòng chính duy nhất của dòng tộc, cần gì phải vì một việcnhỏ thế này mà thấy rầu?
truyện được lấy từ website tung hoanh Gạt những suy nghĩlinh tinh ra khỏi đầu, Thẩm Thạch lại trấn tĩnh tâm thần, bắt đầu lần tu luyện thứhai trong ngày.
Lần này v
ẫn thu
ận lợi như bình thường, sau khi linh lực trong người dừng lại, cảm giác mệt mỏi lại kéo tới, nhưng lúc này không biết có phảiThanh Tâm Chú còn dư lại chút uy lực hay không, mà mức độ mệt mỏi cònnhẹ hơn lần trước một ít.
Thẩm Thạch thở dài một hơi, xuống giường đứng thẳng người duỗi lưng, v
ận động thân thểmột chút, cảm thấy tinh thần không buồn ngủ lắm, hắn trầm ngâm, quyết định thử luyện Thủy Tiễn Thu
ật.
Pháp quyết "Thủy Tiễn Thu
ật", theo quy củ không thểmang ra khỏi NgũHành Điện, nên hắn làm đúng lời được dặn, học thuộc lòng pháp quyết mớiđi ra, giờnhẩm lại, thấy không sai sót, bèn bắt đầu thử thúc giục linhlực trong người.
Thiên Địa Hồng Mông, phân Âm Dương, có Ngũ Hành, có mặt khắp nơi, khôngchỗ nào không có, Ngũ Hành tương sinh tương khắc, là kiến thức đã có từthời cổ xưa.
Ngũ Hành thu
ật pháp, chính là dùng Linh lực trong cơ thểkích thích Linh lực Ngũ Hành đồng cảm, đểthi triển thu
ật pháp, xưa nay nổi danh phứctạp khó làm. Thẩm Thạch lần đầu trải nghiệm, cảm nh
ận được ngay sự khókhăn trong đó. Ngoài việc hầu như không cảm ứng được linh lực thủy hệtrong không khí chung quanh, việc thúc giục linh lực trong cơ thểlà vôcùng gian nan.
Thủy Tiễn Thu
ật dù chỉlà thu
ật pháp nhất giai thấp nhất, nhưng muốnphóng ra nó, mức độ huy động Linh lực v
ẫn là không nhỏ, linh lực trongngười đệ tử Luyện Khí cảnh sơ giai bình thường th
ậm chí còn không đủdùng, chỉcó tu luyện tới Luyện Khí cảnh trung giai, Linh lực trong cơthểđã đạt tới một mức độ nhất định, mới thử làm được.
Bắt đầu tu luyện Ngũ Hành thu
ật pháp , có hai chỗ khó: thứnhất là bảnthân pháp quyết Ngũ Hành thu
ật pháp thâm thuý, v
ận chuyển phức tạp, chỉcần nhìn thấy vô số phù văn phù tr
ận trên phù lục là biết, vì Phù Lụcchính là một loại biểu hiện đặc thù của Ngũ Hành thu
ật pháp, người chưatiếp xúc lần nào lần đầu v
ận hành rất dễ v
ận chuyển linh lực sai lầm;thứhai chính là Ngũ Hành thu
ật pháp cần số lượng Linh lực xa xỉ, tu sĩphải điều chỉnh t
ập trung Linh lực trong cơ thểmới có thểphóng rapháp thu
ật.
Đối với tu sĩbình thường, gian nan nhất chính là điểm thứnhất, điểmthứhai đối với Luyện Khí cảnh tu sĩcực kỳ khó khăn, bởi vì Linh lựcLuyện Khí cảnh tu sĩthu nạp vào cơ thểđều nằm tản mát trong các khímạch, rất khó t
ập trung, nhưng một khi tu luyện tới Ngưng Nguyên cảnh ,thì chuyện này lại trở nên cực kỳ đơn giản, bởi vì Ngưng Nguyên cảnh tusĩđã mở ra đan điền Khí Hải, Linh lực toàn thân đều đã hội tụ về đây,đồng thời theo cảnh giới tăng lên, khảnăng điều khiên linh lực trong cơ thểtiến theo, nên làm rất dễ.
Thẩm Thạch , nhờtừ nhỏ đã tu luyện Phù Lục nhất đạo, nên dù sau khi bái nh
ập Lăng Tiêu Tông suốt ba năm nay không có đất dụng võ, nhưng vì thói quen, hôm nào hắn vẽ mấy trang giấy Âm Dương Ngũ Hành phù văn, nên theo thời gian, đã tương đối hiểu rõ các thu
ật pháp nhất giai cấp thấp. Chonên, điểm khó khăn thứnhất không làm khó được hắn. chính vì đã biết vềNgũ Hành thu
ật pháp có chỗ hiểu rõ, nên hắn mới chọn nhiệm vụ bắt Yêu.
Nhưng, dù sao hắn không phải loại kỳ tài ngút trời, dù có hiểu biết vềNgũ Hành thu
ật pháp sớm hơn người khác, nhưng v
ẫn bịdính lại ở chỗ khóthứhai, hầu như không thểnào điều khiển được linh lực trong người.