Lục Tiên
Tác giả: Tiêu Đỉnh
Chương 85: Tế Thần
Dịch giả: Tiểu Băng
Nguồn: Bạch Ngọc Sách
Thẩm Thạch cười nói: “Sư huynh chớ có nói đùa, chút đó thời gian, ta nào có biện pháp đi Yên Đảo trở về?"
Quý Lương Tài đứng ở quầy hàng mỉm cười nói: “Đã như vậy, chẳng hay sư đệ quay là muốn mua thứgì tốt hay sao?"
Thẩm Thạch nói: “Không dối gạt sư huynh, lần này ta tới kỳ thực là muốn mua một kiện pháp khí phù hợp, ưm,“. Hắn suy nghĩmột chút, bồi thêm một câu nói, “Cái loại nào Luyện Khí Cảnh có thểsử dụng?"
“Sao?” Quý Lương Tài có chút ngạc nhiên nhìn hắn một cái, sao đó gật đầu dẫn Thẩm Thạch tới bên một quầy hàng có hai gian phải trái, nơi đó bày hàng loạt pháp bảo pháp khí có dình dạng khác nhau, tất cảcũng không đồng nhất, hình dạng các loại cũng không giống nhau, nhẫn, vòng tay, túi thậm chí ngọc bài, liếc mắt nhìn cái gì cần có đều có.
Ánh mắt Quý Lương Tài ở trên các loại pháp khí nhìn thoáng qua, sau đó đi tới sát mép quầy hàng, từ một loạt pháp khí bày ở trong một góc lấy ra mấy miếng nhìn không có gì đặc biệt, một chiếc Giới Chỉảm đạm không ánh sáng đặt ở trước mắt Thẩm Thạch nói: “Sự đệ, thường mỗi loại pháp khí đều là cần đạo hạnh Ngưng Nguyên Cảnh mới có thểsử dụng được, cho nên chúng ta cũng không cần nhìn những cái khác. Về phần Luyện Khí Cảnh theo như lời ngươi rằng pháp khí có thểdùng, cũng chỉcó mấy cái " Tiểu Như Ý Giới" này thôi."
Thẩm Thạch mang theo vài phần hiếu kỳ, đem những chiếc nh
ẫn này cầm vào tay nhìn kỹ, đồng thời bên tai truyền đến thanh âm Quý Lương Tài nói: “Sư đệ, Tiểu Như Ý Giới này là bản môn sư huynh tiền bối trong khí đường chuyên môn vì Luyện Khí Cảnh đệ tử trên đảo làm theo yêu cầu, công dụng nói chung giống với phổ thông pháp khí cất giữđồ v
ật, cũng là cần tự thân linh lực kích phát sử dụng, rất là bình thường."
Thẩm Thạch g
ật đầu, trước đó không lâu ở trong Âm châu Tây Lô thành Thiên Nhất Lâu, hắn cũng đã từng gặp qua chủng loại như thế, rất phổ biến trong thịtrường tán tu, rất nhiều người đều có thểtùy thân mang theo một cái, chẳng qua theo hắn được biết, nạp v
ật pháp khí hoàn chỉnh xác thực đều cần đạo hạnh Ngưng Nguyên Cảnh mới có khảnăng sử dụng bình thường, những cái tiểu như ý giới ở trước mắt này, hẳng là sẽ có một chút khiếm khuyết.
Quảv
ậy, Lương Quý Tài rất nhanh nói tiếp: “Chẳng qua Tiểu Như Ý Giới này dù sao cùng nạp v
ật pháp khí của Ngưng Nguyên Cảnh có thểsử dụng bất đồng, chính vì Luyện Khí Cảnh đệ tử sơ sài bỏ công ra luyện chế, cho nên ở chế tác Linh tài bên trên liền chọn chính là cấp thấp Linh tài, pháp tr
ận bên trong cũng là không hoàn chỉnh, bản thân pháp khí cũng rất yếu ớt. Bởi v
ậy tuy rằng Luyện Khí Cảnh đệ tử có thểsử dụng, nhưng một miếng Tiêu Như Ý Giới có không gian thâu nạp không lớn, bình thường chỉcó 4 xích vuông thôi, đồng thời mỗi ngày mở ra sau đó, tối đa có thểsử dụng trong bốn tháng, khi đã tới thời hạn, linh tài pháp tr
ận của Tiểu Như Ý Giới này cũng đều tan biến, đến lúc đó chỉlà một đống tạp chất vô dụng thôi." ( 4 xích = 1,3m).
Hắn cười cười, nói tiếp: “Dù sao cũng là v
ật bỏ đi, cũng chỉcó thểnhư v
ậy, ta nên nói cũng đã nói cho đệ rõ, thứđồ này, sự đệ có muốn mua hay không?"
Thẩm Thạch trầm ngâm trong phút chốc, g
ật đầu, nói: “Đệ mua một cái."
Quý Lương Tài g
ật đầu, đem trong đó một cái nh
ẫnu gỉsét đưa cho hắn, đợi hắn cầm cái nh
ẫn xong, sau đó mỉnh cười đối với Thẩm Thạch nói: “Tổng giá cái nh
ẫn này là mười lăm viên linh tinh."
Thẩm Thạch nhíu nhíuy hỏi: “Sao mắc v
ậy?"
Quý Lương Tài thản nhiên thừa nh
ận nói: “Đúng v
ậy, so với bên ngoài ở trong Lưu Vân thành bán hơi mắc chút, chẳng qua... “Hắn cười cười nói tiếp, “Sư đệ coi, ai bảo ở trên Thanh Ngư Đảo này chỉcó một cửa hàng khí đường bán mấy thứnày chứ."
Thẩm Thạch cười khổ, g
ật đầu từ trong lòng móc Linh Tinh ra.
*********
Hai mươi ba viên Linh Tinh vừa mới vào tay, trong nháy mắt liền ra đi hơn nửa, đổi nh
ận được chính là đeo ở ngón tay bên trái một chiếc nh
ẫn bề mặt chớp động không ngừng, Thẩm Thạch trong lòng an ủi số tiền đã bỏ ra, chỉcần v
ận khí tốt một ngày đi yêu đảo nữa là có thểkiếm được số cũ, cứnhư v
ậy nghĩ, tâm tình mới tốt được một chút.
Rời khỏi cửa hàng khí đường, Thẩm Thạch theo ven đường Thanh Ngư Đảo tìm một chỗ hẻo lánh, ngưng thần v
ận khởi một chút linh lực trong cơ thể, thử thăm dò chiếc Tiểu Như Ý Giới ở trên tay một chút, quảnhiên ở linh lực kích phát, Tiểu Như Ý Giới này thoáng cái mở một cái không gian như ở trong ý nghĩcủa hắn, chính như Lương Quý Tài nói, là một cái không gian nhỏ ước chừng chỉcó bốn xích vuông thôi, chu vi là một phiến mờmờ, nhưng tổng thểcoi như là ổn.
Thẩm Thạch g
ật đầu, linh lực thu trở về, Tiểu Như ý Giới này có không gian khoảng bốn xích vuông tuy răng không được tính là lớn, xa hơn là không thểcùng tu di vòng tay Nhưng Nguyên Cảnh mới có thểsử dụng được, còn Càn Khôn Túi trứdanh nạp v
ật pháp bảo càng không thểđánh đồng, nhưng đặt ở lúc này đối với hắn nói, chính là cũng đủ dùng. Chỉlà một cái Tiêu Như Ý Giới có thểsử dụng trong bốn tháng, th
ật là khiến cho kẻ khác có chút tiếc của.
Mua Tiểu Như Ý Giới, Linh Tinh bốc hơi hơn nửa, yêu đảo bên kia tạm thời không thểđi được, Thẩm Thạch trong lúc nhất thời lâm vào tình huống có chút buồn chán vì không có việc gì, tuy rằng hắn có chút quan tâm tới sự tình Cam Trạch bịhãm thân trên Yêu Đảo, kểcảmột đạo kiếm quang đẹp mắt trên bầu trời tối qua trên đường trở về nhìn thấy, thế nhưng tiếp sau đó cho đến t
ận bây giờtựa hồ chuyện này cũng không có ai biết, có thểnói là không có ngươi khơi chuyện, hắn cũng không hiểu được rốt cuộc là làm sao, chỉcó thế chờđợi.
Tại chợ Thanh Ngư Đảo ở đây bồi hồi một hồi, hắn lững thững bước đi, nhưng bất tri bất giác phương hướng hắn đi là hướng Hồng Bạng Thôn.
Từ lúc hạquyết tâm đi yêu đảo làm nhiệm vụ bắt yêu sau, hắn đã có một đoạn thời không có tới Hồng Bạng Thôn này, chẳng qua đối với yêu tộc làng nho nhỏ này rất bí ẩn cùng nhân tộc tồn tại, ấn tượng của hắn v
ẫn tốt, đặc biệt là trong ba năm cùng vịcô nương Hải Tinh trong thôn kia, đã xem như là bạn tốt.
Nhiều ngày không gặp, v
ậy đi xem một chút ra sao.
Nghĩtới đây, Thẩm Thạch nhanh chân bước đi hơn, hướng phương hướng là Hồng Bạng Thôn đi tới.
Một đoạn thời gian không có tới, thế nhưng Hồng Bạng Thôn thoạt nhìn v
ẫn giống như trong trí nhớ của hắn, chính là sự yên lặng ở cạnh bờbiển của thôn nhỏ, nếu không phải mỗi người trong thôn có bề ngoài sắc hồng sắc bạch bịngười ngoài kỳ thị, thì quảthực cùng nhân tộc làng chài nói chung không có gì khác biệt cả.
Bởi vì hắn dạo gần đây không có tới nơi này bóc tôm, Hải Tinh tất nhiên cũng sẽ không tiếp tục ở cổng thôn chờhắn, cho nên Thẩm Thạch cũng là lững thững đi vào làng. Trên đường trong làng có phần náo nhiệt, Hồng Bạng tộc nhân thỉnh thoảng tới lui bước đi trên đường, trong đó rất nhiều người đều biết đến Thẩm Thạch ba năm này thường xuyên đến nơi đây bóc tôm, tất cảđều cùng hắn bắt chuyện, Thẩm Thạch cũng là một đường bắt chuyện đã qua, chẳng qua đi tới đi lui, nhưng dần dần hắn phát giác ra có chút bất thường, trên đường làng này, hắn đã thấy da phần Hồng Bạng tộc nhân đa số đều là nữcả.
Thẩm Thạch trầm ngâm trong chốc lát, ánh mắt liền chuyển hướng sang bên kia ven biển, quảnhiên phát hiện ở bên đê biển ven thôn nơi đó thuyền nhỏ thường xuyên không ngừng ghé đỗ, lúc này thuyền nhỏ còn đã rất ít không có mấy.
“Ngày hôm nay vừa rời bến bắt cá sao?"
Thẩm Thah gi
ật mình một cái, mấy ngày nay hắn quá b
ận rộn chuyện yêu đảo, với Hồng Bạng thôn ở dạo gần đây hầu như không có tới, chỉnhớ rõ trước đó vài ngày trước khi mình gần đi, Hải Tinh có nói qua với hắn đàn cá ở xung quang hải vực Thanh Ngư Đảo đã thiêu hụt đi rất nhiều, làm cho những Hồng Bạng tộc nhân này rất là khổ não, phải gia tăng số lần đi đánh bắt cá.
Xem ra dù là qua mấy ngày này, v
ậy tình hình tựa hồ không có dấu hiệu giảm bớt chút nào.
Thẩm Thạch thằng một đường đi, đối với Hồng Bạng thôn hắn coi như là khá quen thuộc, đi tới đi lui, đương nhiên là muốn tìm gặp Hải Tinh một chút, cô vốn là tôn nữcủa thôn trường Hồng Bạng thôn, nơi ở ngay phía trong thế đàn của thôn, chỗ đó cũng xem như là gian nhà lớn nhất trong Hồng Bạng thôn.
Thẳng theo một đường đi tới, Thẩm Thạch rất nhanh thấy được tế đàn của Hồng Bạng thôn, tất nhiên cũng đồng thời thấy được trên tế đàn là pho tượng mình lợn đầu rồng ở đó, chỉlà cùng với trạng thái an tĩnh của ngày thường th
ật bất đồng, hôm nay phía trước tế đàn có bày một cái bàn lớn, trên bàn được bày không ít tế phẩm, tựa hồ là kiểu như đang chuẩn bịtiền hành tế tự.
Có mấy nữtử Hồng Bạng tộc đang ở trên tế đàn đang làm công tác chuẩn bị, Thẩm Thạch đến gần vừa nhìn, cũng ở trong đó thấy được bóng dáng Hải Tinh, liền vội vàng gọi chào một tiếng.
Nghe được tiếng gọi to của Thẩm Thạch, Hải Tinh ngẩng đầu nhìn, đầu tiên là ngẩn ra, l
ập tức trên mặt là tươi cười cùng mang theo một chút mừng rỡ, quay qua vịđại thẩm bên cạnh nói một câu, đại thẩm đó cười g
ật đầu, Hải Tinh đưa tay sửa mái tóc, nhanh bước hướng Thẩm Thạch ở bên này bươc tới.
“Ngươi hôm nay thế nào rảnh rỗi đi qua đây nữa?” Vừa đi tới trước mặt, Hải Tinh liền cười hì hì.
Thẩm Thạch gãi gãi cái đầu, có chút bối rối nói: “Trước đó vài ngày b
ận quá, vừa hay hôm nay rảnh rỗi, liền nghĩtới đến gặp ngươi.
Hải Tinh nhìn hắn một cái, dáng điệu tươi cười ngọt ngào nói: “Xem ra ngươi cũng có lang tâm, chưa quên ta cái bằng hữu này."
Thẩm Thạch sợ run một chút, suy nghĩmột chút, thử hỏi: “Ngươi nói chuyện có phải hay không là " Lương tâm"?"
Hải Tinh khoát khoát tay nói: “Cũng không khác biệt lắm, chính là cái ý đó."
Thẩm Thạch nhỏ giọng nói: “Khác biệt rất nhiều a..."
Hải Tinh d
ẫn theo hắn hướng bên khác đi tới, Thẩm Thạch quay đầu nhìn thoáng qua tế đàn hỏi: “Bên kia đang làm gì v
ậy?"
Hải Tinh trảlời: “A, là chuẩn bịlàm lễ cúng hải thần, chờgia gia ta cùng mọi người nay mai đánh cá trở về, sẽ bắt đầu lễ cúng hải thần."
Thẩm Thach càng hoàng sợ hỏi: “Ngày mai mới trở về? Bọn họ đây là đi chỗ nào đánh cá v
ậy?"
Trên khuôn mặt Hải Tinh rạng rỡ xinh đẹp có phần lo lắng, khẽ thời dài một tiếng nói: “Gia gia cùng mọi người đi ra ngoài biển rất xa đánh cá, quãng đường quá xa, phải khoảng tháng mới có khảnăng trở về."
Thẩm Thạch nhíu mày, đương nhiên hắn biết, nhiều năm trước tới nay bộ tộc Hồng Bạng sống bằng nghề đánh cá, vùng biển đánh cá cơ bản đều là ở xung quanh vùng biển Thanh Ngư Đảo, căn bản sẽ không rời đi quá xa, trong một ngày liền đủ đểtrở về. Hôm nay nghe Hải Tinh nói, nhưng rõ ràng đã bịbuộc đi ra vùng biển cực xa mới có thểtìm được đàn cá, tình hình này rõ ràng là không thích hợp a.
Hồi tưởng một chút khi mình rời đi thì đã có dấu hiệu này, Thẩm Thạch không khỏi có chút lo lắng, nói: “Việc này có chút gì đó không đúng a, ta cảm thấy hay nhất là nói qua với tông môn một chút."
Hải Tinh g
ật đầu nói: “Gia gia ta cũng đã cùng Vương Tuyên sư huynh nói qua việc trên đảo này, trước hai ngày hắn cũng tự mình xuống biển kiểm tra một chút, thế nhưng nghe gia gia ta nói, Vương Tuyên sư huynh cũng không tra ra được duyên cớ, dù cho chu vi vùng biển xung quanh đàn cá tự nhiên giảm xuống th
ật nhiều, trong biển là một mảnh lạnh tanh. Gia gia ta nói việc này có thểlà do hải thần tức gi
ận, nên chuẩn bịmột lần cũng bái hải thần."
Thẩm Thạch lặng lẽ, trong lúc nhất thời không biết nói sao cho tốt, Hải Tinh nhìn hắn một cái, cũng cười nói: “Cho nên mới nói, ngươi rời khỏi làng th
ật là đúng, nói cách khác, giờngươi có muốn bóc tôm, chúng ta ở đây cũng không có con tôm nào đểcho ngươi giết."
Thẩm Thạch mỉm cười, vừa cười vừa g
ật đầu.
Hai người ở đầu đường nói chuyện một hồi, nhìn người trong thôn đi đến đi lui, không ít người đều là đi tới tế đàn hải thần đểhỗ trợ, Thẩm Thạch cũng không có ở giữHải Tinh, liền cáo từ, có vẻ như Hải Tinh nhìn th
ật ra cũng không có tâm tư gì nhất là tình cảm, không biết có đúng hay không do duyên cớ tuổi còn trẻ cởi mở, sau khi cùng Thẩm Thạch cáo biệt, liền một đường nhảy về phía trước hướng tế đàn bên kia đi tới.
Thẩm Thạch nhìn bóng lưng của cô dần xa, xoay người chuẩn bịrời đi, ánh mắt trong lúc vô tình đảo qua bên chỗ tế đàn, thấy được pho tượng hải thần cao to ở đó, cái đó thoáng trong nháy mắt, trong đáy lòng hắn bỗng cảm nhiên thấy pho tượng đó, cũng chính là hình dánh thân heo đầu rồng, hình dạng th
ật là có chút dữtợn hung ác.