Mị Ảnh Chương 724

Dung Mị giống như một con hồ điệp, ở trong rừng hoa không ngừng phất phới, tư thái tuyệt mỹ, phiêu phiêu dục tiên, lại phảng phất nghìn vạn mị nữ. Không thời khắc nào không đoạt phách nhân tâm.

 

 
Nghệ Phong nhìn Dung Mị nhảy múa, không ngờ mỗi một bộ vị của nữ nhân này đều có thể làm cho miệng đắng lưỡi khô, Nghệ Phong lẳng lặng nhìn Dung Mị, nhìn Dung Mị tựu như một tiên nữ tản ra mị ý vô cùng. Tuyệt mỹ mà lại mê hoặc đoạt nhân tâm!

 

 
Nghệ Phong si mê trong điệu múa của Dung Mị, nhãn thần chăm chú nhìn Dung Mị nhảy hết vũ khúc. Tuyệt đại phong tư, không thể bằng được!

 

 
Khi Dung Mị để áo khoác của nàng rơi xuống, chỉ còn lại có quần áo bên trong, bụng dưới bằng phẳng, chiếc eo thon thả, đôi chân dài trắng noãn, cùng với đôi nhũ hoa nhô cao nằm trong chiếc yếm đào. Làm cho người ta nhìn vào không muốn rời mắt. Lúc này Dung Mị càng giống một yêu tinh hơn.



 

 
Dung Mị nhìn vẻ tham lam trong mắt Nghệ Phong, trong lòng nàng hiện lên một tia ngạo nghễ.

 

 
- Ngươi chung quy cũng đỡ không được mị thuật của ta!

 

 
Thế nhưng thời điểm Dung Mị đợi Nghệ Phong có động tác khác, Dung Mị kinh ngạc phát hiện, nhãn thần của Nghệ Phong không ngờ dần dần thanh minh trở lại, vẻ tham lam cũng biến mất không còn một mảnh.

 

 
Dung Mị có chút không thể tin được, nàng lấy mị thuật cực mạnh của sư môn thi triển ra, Nghệ Phong làm sao có thể chống đối được? Thế nhưng, khi Dung Mị tiếp xúc đến nhãn thần trong sáng của Nghệ Phong, nàng không thừa nhận không được. Mị thuật của nàng, không ngờ không có tác dụng đối với Nghệ Phong!

 

 
Nghệ Phong nhìn nữ nhân câu người trước mặt, ánh mắt đảo qua thân thể mềm mại hoàn mỹ của nàng, hắn cũng có chút không thể tự chủ. Vũ khúc vừa rồi của Dung Mị thiếu chút nữa để tâm hồn hắn bị nhiếp vào. Sau lại dựa vào Lăng Thần Quyết mới miễn cưỡng ổn định nỗi lòng. Nghệ Phong thầm nghĩ may là Dung Mị nhảy vũ khúc này, nếu như Điệp Vận Du mà nói, hắn vô luận như thế nào cũng đỡ không được. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

 

 
- Ngươi không mặc y phục, không thấy lạnh sao?

 

 
Nghệ Phong nhìn Dung Mị nhàn nhạt nói, tuy rằng thân thể nữ nhân này thoạt nhìn rất thoải mái, thế nhưng đã không còn sạch sẽ nữa. Này nếu như là Điệp Vận Du, Tần Y, Tử Âm mà nói, Nghệ Phong đã sớm đè lên rồi. Thế nhưng nữ nhân trước mặt, nhớ tới sự thối nát của nàng, một chút hứng thú Nghệ Phong cũng không có.

 

 
- Nếu như Nghệ Phong sư huynh muốn nhìn, Mị nhi có thể cởi toàn bộ áo lót ra!

 

 
Dung Mị nhìn Nghệ Phong, lại cười nói.

 

 
Nghệ Phong nỗ lực ngăn lời nói “cởi đi” trong lòng, dùng biểu tình lạnh lùng nói:

 

 
- Không có hứng thú!

 

 
- Phải không?

 

 
Dung Mị hi hi nở nụ cười, ánh mắt đảo đến nơi đó của Nghệ Phong, cười rất vui nói:

 

 
- Nghệ Phong sư huynh vẫn dối trá trước sau như một!

 

 
- Chê cười! Bản thiếu gia được xưng Tiểu quân tử chân thành, sẽ dối trá sao?

 

 
Nghệ Phong rất không tiết giải thích cho Dung Mị, mười câu của hắn nhiều nhất chỉ có chín câu là nói dối, như vậy cũng coi là dối trá sao? Chính là bởi vì chân thành trong xương cốt, nên vẫn không tu luyện đến cảnh giới mười câu đều là giả.

 

 
Dung Mị đi tới trước, thân thể ngã vào trong lòng Nghệ Phong, thân thể mềm mại thơm tho đè nặng lên người Nghệ Phong, làm cho Nghệ Phong nhíu mày.

 

 
- Nếu như Nghệ Phong sư huynh nhịn không được, muội có thể chìu theo ý của huynh!

 

 
Dung Mị nhìn Nghệ Phong, trong mắt hàm chứa vũ mị nói.

 

 
Nghệ Phong cúi đầu, tay nâng cằm Dung Mị lên, nhãn thần có chút sắc bén nói:

 

 
- Nếu như nữ nhân khác, cho dù tướng mạo so với ngươi kém hơn nhiều, nếu mê hoặc bản thiếu gia như vậy, bản thiếu gia không cho ngươi xuống giường sẽ không là nam nhân. Chỉ là thật đáng tiếc, ta đối với ngươi không có hứng thú. Đương nhiên, ngươi cũng đừng khiêu chiến tính nhẫn nại của ta lần nữa!

 

 
Dung Mị cảm giác cằm bị niết có chút đau nhức, nhìn nhãn thần của Nghệ Phong từ trên cao nhìn xuống, nàng phảng phất như không nghe Nghệ Phong, nhàn nhạt nói:

 

 
- Vũ lhúc này, là Lung Linh Hóa Phượng Vũ, là năm đó lão tông chủ của Mị Tông sáng tạo ra. Nàng cũng chỉ múa cho mỗi một mình Tà Đế xem. Cũng không biết sau này vì nguyên nhân gì, đại tông chủ kia lại chính tay đâm Tà Đế. Dẫn đến toàn bộ Tà Tông sụp đổ! Tuy rằng sau này Lung Linh Hóa Phượng Vũ mỗi đại tông chủ Mị Tông đều phải học tập, thế nhưng chưa từng vì ai mà múa qua. Trừ Tà Đế kia là người thứ nhất được xem, huynh là người thứ hai.

 

 
- Sau đó thì sao?

 

 
Nghệ Phong nhìn Dung Mị, nhàn nhạt hỏi. Dung Mị đè nặng hắn như vậy, hắn cũng không khá hơn gì.

 

 
- Ha ha! Không có sau đó! Ta chỉ là nói cho huynh, Lung Linh Hóa Phượng Vũ, cũng không phải mỗi người đều có thể nhìn được!

 

 

Dung Mị nở nụ cười, cũng không nói hết.

 

 
- Đương nhiên cũng không phải mỗi người có thể nhìn, cũng không phải nam nhân nào cũng định lực tốt như ta! Tất cả nam nhân đều có thể bị chìm đắm trong mị thuật đó!

 

 
Nghệ Phong nhàn nhạt nói.

 

 
- Hi hi...

 

 
Dung Mị cười như trước, từ trên người Nghệ Phong xoay người lại, nhặt lên quần áo vừa mới cởi, giống như tiên nữ đang khoác y lên trên người.

 

 
- Tà Đế kia không có thể ngăn Lung Linh Hóa Phượng Vũ! Nghệ Phong sư huynh ở phương diện này, thật ra vượt lên trước hắn rồi!

 

 
Nghệ Phong nghe Dung Mị nói, hơi trắng mắt nhìn nàng! Nếu bản thiếu gia không không thích nữ nhân thối nát, đồng dạng cũng đỡ không được. Nam nhân bình thường sẽ cố ý đi ngăn loại dụ hoặc này sao?

 

 
- Nghệ Phong sư huynh, sư tôn bảo muội nói cho huynh, Mị Tông muốn mượn Kim Lâu để làm Mị Tông lớn mạnh? Huynh thấy thế nào?

 

 
Dung Mị nhìn Nghệ Phong nói.

 

 
Nghệ Phong gật đầu nói:

 

 
- Uh! Có thể!

 

 
Nghệ Phong rất biết điều, nếu Mị Tông đã vì Kim Lâu quật khởi làm nhiều chuyện tình như vậy, hồi báo các nàng một chút cũng là chuyện nên làm. Nghệ Phong không sợ Mị Tông lớn mạnh đảo khách thành chủ. Nghệ Phong có tự tin, chỉ cần hắn còn sống, Mị Tông không dám làm chuyện tình đảo khách thành chủ ở Kim Lâu.

 

 
Dung Mị thấy Nghệ Phong đáp ứng, trong lòng nàng cũng vui vẻ. Uy thế hiện tại của Kim Lâu, Mị Tông mượn nó lớn mạnh, như thế sẽ vô cùng nhanh chóng.

 

 
- Sư tôn ngươi đi đâu rồi?

 

 
Nghệ Phong nhớ tới An Diễm Kiều đồng dạng mị ý mười phần, nhịn không được hỏi, hình như đã lâu không có nhìn thấy nàng rồi.

 

 
- Sư tôn bế quan, hiện tại Mị Tông do muội điều hành!

 

 
Dung Mị hồi đáp.

 

 
- A!

 

 
Lúc này Nghệ Phong mới bừng tỉnh, nhưng chỉ là nhìn Dung Mị, tuy rằng thủ đoạn so với An Diễm Kiều ngây ngô hơn một chút, thế nhưng cũng là một nữ nhân cực kỳ có thủ đoạn, thảo nào An Diễm Kiều có thể yên tâm giao Mị Tông cho Dung Mị.

 

 
Dung Mị thấy trên mặt Nghệ Phong có một tia thất vọng, nàng nghi hoặc hỏi:

 

 
- Huynh tìm sư tôn có việc sao?

 

 
- Có chút việc nhỏ thôi! Chỉ là nàng bế quan, ta sẽ chờ nàng đi ra rồi nói sau!

 

 
Dung Mị nghe Nghệ Phong nói, tuy rằng nghi hoặc Nghệ Phong có chuyện gì, thế nhưng cũng không hỏi thêm.

 

 
Đáy lòng Nghệ Phong vẫn nhớ tới chuyện Phệ Châu, hắn nghiên cứu bút ký mà tiền nhân lưu lại rất thấu triệt. Thủ đoạn thu phục Phệ Châu tùy tâm sở dục, trong đó có thủ đoạn bình thường, còn có thủ đoạn phi thường. Nghệ Phong kinh ngạc phát hiện, lấy không thủ đoạn bình thường, cho dù là lấy thực lực hiện tại của hắn, cũng không cách nào thu phục được Phệ Châu.

 

 
Nghệ Phong đối với vị tiền bối này bội phục vạn phần, cho dù là Quái lão đầu cũng kém xa hắn. Nghệ Phong nghĩ có nên thử thủ đoạn không bình thường hay không. Nếu có thể thu phục Phệ Châu, Nghệ Phong đoán rằng thực lực của hắn sẽ tăng trưởng gấp mấy lần bây giờ!

 

 
Nhớ tới lần trước cùng Ngu Phi đụng tới sự kinh khủng của Phệ Châu, Nghệ Phong nhịn không được rùng mình một cái. Thảo nào Quái lão đầu nói, cho dù Lão đầu tử đối mặt với Phệ Châu, cũng phải mất mấy lớp da.

 

 
Dung Mị thấy Nghệ Phong lẳng lặng ngồi trên ghế, nàng không khỏi hỏi:

 

 
- Không phải Nghệ Phong sư huynh muốn lấy Hồn Ấn Đỉnh sao?

 

 
- Đang chờ! Ta tin tưởng bọn người Cuồng Hổ, hẳn không bao lâu sẽ có thể tìm được Hồn Ấn Đỉnh về!

 

 
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi. Nghệ Phong rất muốn nhìn, An Dịch sẽ giấu Hồn Ấn Đỉnh ở một nơi rất an toàn. Nghệ Phong cũng tin tưởng suy đoán của hắn, nếu như Hồn Ấn Đỉnh không ở trong phủ đệ của An Dịch, thì chính là ở trên người An Dịch. Nếu như Cuồng Hổ tìm không được, cùng lắm thì động thủ với An Dịch. Nghệ Phong cũng không tin, bên mình nhiều cao thủ như vậy, còn bắt không được một mình hắn.

 

Nguồn: tunghoanh.com/mi-anh/chuong-724-FxOaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận