Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc Chương 2.1

Chương 2.1
Sáng hôm sau, mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường như mọi ngày

hắn cũng qua đánh thức nó dậy hộ tống lên đường đến trường, người đi người theo sau, có lẽ mọi truyện vẫn cứ thế tiếp diễn nếu không có một chiện kinh động xảy ra. 

Nó bước vào lớp, đi chầm chậm chầm chậm lại chỗ nhỏ Châu: 

- Hù!!! 

-áaaaaaaaaa - nhỏ Châu giật mình té xuống ghế. 

- Hahahahaha-nó đứng cười sặc sụa mờ không để ý con mắt nhỏ Châu nhìn nó hết sức tình củm, mặt mày thì đỏ hơn wả cà chua đã rụng. 

- Mày cười đủ chưa con điên kia - mặt hầm hầm nhìn nó 

- Dạ... em cười đủ rùi ạ - nhìn thấy mặt Châu, nó biết đìu lễ phép không thì toi. 

- Áaaaaaa - giờ đến lượt cái mỏ một không hai của nó cất tiếng làm chấn động thiên hạ. 

- Gì vậy con quỷ, sáng giờ hai vụ oài nha mày - nhỏ Châu nhìn nó sợ sệt. 

- Tao wên ăn sáng rùi - nó đáp mà hông nhìn nhỏ Châu quay xuống pàn zưới. 

- Nó ra khỏi lớp nãy giờ oài, tại mày cười dữ quá không để ý. 

- Hjz, thui tao xuống cantin mua đồ ăn nha - nó nói mà mặt bùn như bánh bao chìu. 

- Ừ đi đi con điên - nhỏ Châu không wên ghẹo con bạn. 

Nó nhí nha nhí nhảnh chạy xuống cantin, bỗng như thấy cái gì đó dưới cầu thang nó thắng lại nhìn xuống. 

- Trời hắn đó ư !!- nó lấy tay vụi vụi con mắt như không tin. 

Khi xác định đúng là hắn, tim nó đập loạn xa như mún chạy ra khỏi lồng ngực, vì hắn đang cười mà, nụ cười 

lần đầu tiên nó đc thấy, nhưng bên cạnh hắn là ai thế nhỉ? Nó cố nhướng đôi mắt lòi của mình, à thì ra chị Trân hotgirl lớp 12. Tim nó bây giờ như có bàn tay của ai đó đáng bóp thắt lạ i không cho thở nữa, nước mắt nó lại rơi, lại một lần nửa vì hắn mà rơi. Sao hắn có thể cười trước chị Trân, trong khi với nó hắn lạnh lùng đến đáng sợ. Nó do mất cái đói, vụt chạy về lớp, nó cố chạy chạy thật nhanh để không nhìn thấy cái cảnh đó nữa. Vào chỗ ngồi nó gụt đầu xuống bàn khóc, nhỏ Châu thấy vậy vội hỏi lia lịa: 

- Mày sao vậy con quỷ, sao không mua đồ ăn mà khóc zầy.#(*%&()(#$(--!($-()-......... 

Nó không nói gì, nhỏ Châu đành pó tay thỡ dài nhìn con bạn mình. Bên dãy kia Huy đã nhìn thấy hết, ánh mắt Huy nhìn nó khóc, mà tim còn đau hơn nó, dù không biết vì sao nó khóc, nhưng Huy biết tất cả đều do hắn, con người vô tâm lạnh lùng. Huy thầm nhủ: " Đã đến lúc phải cướp Nhi từ tay hắn ". Chuông vào tiết reo lên, hắn bước vào khuôn mặt vẫn lạnh lùng như thường ngày, đi nghang qua nó hắn nghĩ " Ủa sao nhỏ đó thấy mình zô mà hok mừng gì hết trơn vậy, thui kệ mặc xác ". Pà lan sát thủ vô lớp tuyên bố một tin động trời: 

- Còn một tháng nữa là thi học kỳ 1, các em lo chuẫn bị cho tốt 

- Trời sao nhanh vậy trời - Hs 1 nói mà vẻ mặt đau đớn 

- Kỳ này chết chắt rùi trời ơi - Hs # tiếp lời 

Cứ vậy cái lớp #(%()&*(@$@()%*)&%*)&*(&@(*&(*! Riêng nó thì chẳng để ý tại bùn quá mà. 

Bỗng: 

Rầm - Pà cô đập bàn đến nỗi gãy lun cái thước. 

- Im lặng hết coi, mấy cô mấy cậu tưởng cái lớp này là cái chợ hả - pã hét thất thanh làm cả lớp nín thin. 

- Em Nhi do em học yếu nhất lớp này nên bắt đầu từ nay cho đến hết học kỳ phải qua nhà bạn Khánh để bạn ấy kèm kập cho mà thi với cử - bả nói tiếp 

Nó nghe thấy tên mình thì cũng ngước đầu lên nhưng mặt củng chẳng bộc lộ cảm xúc gì. 

Còn mấy nhỏ trong lớp: 

- Trời sao lúc nào con quỷ cái đó cũng sướng vậy trời, đc anh Khánh kèm cho nó nửa chớ - NS 1 

- Ừ đúng đó biết vậy tao giả bộ học yếu để đc anh ý kèm - Ns 2 mơ mộng. 

@($&(%&(*-@)+!)*%())*(&^&^* 

Cứ vậy mà tiếp tục không khí như lúc nãy pà Lan có vẻ chịu hít nỗy. 

- Rầm!!! - lần này nhỏ hơn lần trước chút xíu, do thước bị gãy nên bả zùng tay, mặc dù nội công thâm hậu. 

- Mấy cô cứ thấy trai là sáp sáp, phải zống tui một chút xíu chớ ( ọe zống má 48t chưa chồng ) 

- Đáng đời cái tội hám trai - HS Nam trong lớp đồng thanh trừ hắn và Huy. 

- Thôy bắt đầu tiết học - Pà Lan bắt đầu giảng bài 

Hắn nảy giờ im lặng nhìn nó " Kỳ vậy ta hôm nay nhỏ bị trúng bùa à, mới sáng còn tí ta tí tỡn, mà sao nảy giờ hok thèm nói với mình câu nào vậy, ủa tự nhiên mình để ý làm gì, chẳng phải nhỏ đó phiền lắm sao, thui kệ ". 

Hết giờ nó bần thần cầm cái cặp bước ra khỏi lớp, hắn thì bất ngờ nhìn theo mà cảm thấy có một chút xót xa. 

Hắn định bước ra thì một cánh tay rắn chắc kéo bật lại, hắn bực mình nhìn lên kẻ nào thì: 

- Mày có thích Nhi không - Huy zận dữ hỏi 

- không liên quan gì nhau - hắn lạnh lùng đáp định bỏ đi. 

- Nếu mày không thích Nhi, thì hãy buôn tha cô ấy đi, đừng làm cô ấy phải buồn nữa - Huy tiếp tục nói 

Hắn không nói gì bước wa Huy ra khỏi lớp, Huy nhìn theo mà ruột gan sôi lên muốn chạy theo đấm hắn vài cái cho hả zận, nhưng nghĩ lại nó sẽ bùn tiếp khi hắn bị đánh Huy đành thôi. Huy đấm vào tường thật mạnh " ******** ". rồi bỏ về. 

Nguồn: truyen8.mobi/t53751-ne-ngoc-dung-bo-cuoc-chuong-21.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận