Nếu Anh Nói Anh Yêu Em Chương 2.2

Chương 2.2
Buổi sáng này thứ sáu, cuối cùng Mạnh Tuần cũng nhận ra sự khác thường của Đồng Phi Phi,

đã egần một 60tuần, cô bbđều biến ba ất không 8để lại 06 ấu vết 3 ào thời 4 ian ăn trưa e4 à ăn tối. 1c © DiendanLeQuyDon.com ối qua, b9 au khi làm 80 hêm giờ, 6 ô thà rằng ed hen chúc 42 rên chiếc 5 e bus đông 51đúc chứ a hông chịu 6dđể anh efđưa về a hà, lại 86 òn đôi b ắt với 96 uầng thâm, 1 õm sâu nữa, d õ ràng cô 9 ị thiếu f gủ một 3 ách trầm 7 rọng. Buổi 8d rưa ngày 3 ôm nay, khi ee ết giờ 9 àm, Đồng 4a hi Phi lại 9f ột mình 7ôm túi rời 3eđi thì anh d ặng lẽ 2đi theo cô. c6 © DiendanLeQuyDon.comAnh nghi ngờ 3Đồng Phi 7 hi giấu 3anh mà đi 26gặp mặt fai đó, thế 1fnên anh còn 81cố tình a7mang theo 9eáo khoác 3và chìa c2khóa xe, 7dkết quả 3anh phát bchiện ra 6eĐồng Phi bPhi không 08hề rời 9khỏi tòa 4nhà mà lên 1sân thượng, 5chọn một 9vị trí 6ngồi tránh 8gió, lấy 26ra một ổ cebánh mì 57rồi gặm chai, ba miếng 1là xong bữa, a7sau đó cô 3rút trong 5ctúi ra... f6 © DiendanLeQuyDon.commột cuộn 4len?

Mạnh bTuần nấp 2bmình trong 9góc, lặng elẽ nhìn 0bdáng vẻ 3chăm chú fcủa Đồng dPhi Phi, đôi 58mắt hơi fnheo lại, 05có vẻ như 0dđó là một 64chiếc khăn 5adành cho 7enam giới.

Đã 2là giữa 4fmùa đông crồi, bầu 69trời u ám, 3exám xịt, 1mặt trời cẩn nấp 23trong những 0đám mây 24dày, lấy 1hết đi 7mọi sự 2ấm áp một 9fcách ích 2kỷ. Anh 6nhìn Đồng 1Phi Phi vừa 2đan vừa frun rẩy ehà hơi vào f0đôi bàn 5tay lạnh 1cóng, nỗi 5tức giận 86cuộn trào 5lên từ 8nơi đáy 22tim, vẫn 50còn chưa efkịp hiểu ffrõ nỗi ftức giận anày rốt dccuộc xuất cphát từ fđiều gì, 1anh đã sải 3bước đến c2trước mặt 36Đồng Phi 4aPhi từ lúc 24nào.

Sự bxuất hiện 80đột ngột 5của một 21cái bóng 5khiến Đồng dPhi Phi ngạc afnhiên mà 0ngẩng lên, 27cô nhìn bfvào gương 3mặt đen fnhư đít 3cnồi phía 4ctrước mặt fmình của cMạnh Tuần, 5acô cùng 4fngạc nhiên.

"Gió feto như vậy, 8cô muốn cmình bị 46lạnh cóng 9arồi nộp 01đơn xin 6nghỉ ốm c5hả?" 70Mạnh Tuần b4sốt ruột 69ném chiếc 1áo khoác 3trong tay 6lên người 37Đồng Phi 3Phi. Đồng c7Phi Phi ngại 6ngùng đón bflấy, miệng 56khẽ lẩm e0bẩm: "Tôi amặc nhiều 0fáo rồi, 15sẽ không bbị cảm eclạnh đâu..."

"Cô 9enghĩ rằng 2mình là 25sắt đá dhay sao?" 1Mạnh Tuần 94nói xong, ekhông đợi 7một lời 8fphản bác 24đã quay 1người bước 9eđi. Đồng 0Phi Phi ảo cnão cầm 5chiếc áo fkhoác đi 97theo sau, 7nghĩ bụng c4sao mà trùng 6bhợp thế, 81sao anh ta 00cũng tình cecờ đi lên 3atrên này avậy?

Mạnh 5dTuần đi evào trong 12thang máy, 69Đồng Phi 4Phi thấy fanh bấm 1nút đi xuống dctầng hầm, 8cô vô cùng 97ngạc nhiên, e9mở to mắt: 4Chúng ta 95không phải 9trở lại 3văn phòng 6sao?"

"Vừa frồi cô 0chỉ ăn 46mỗi một dchiếc bánh dmì, lẽ canào cô không 1đói sao?" f2Mạnh Tuần, 20một tay ađút trong ftúi, đứng 3dngay giữa 46thang máy. 80 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 3ePhi nép mình 3ở một 9góc, rất 14muốn nói 5drằng cô 3không đói, banh có thể 3để cô 7tiếp tục f2quay trở blên để 81đan khăn 5không? Tuy fnhiên, cô cnhìn vào dakhuôn mặt 4của Mạnh 6Tuần, rõ 26ràng là e3nên khôn eengoan chọn 5ccách im lặng.

Thời 63điểm buổi 9etrưa, trong fthang máy ckhông có bmột ai. 0 © DiendanLeQuyDon.comHai người 6nhanh chóng 53xuống tầng c6hầm gửi 1xe. Mạnh 6Tuần rút fchìa khóa bxe từ trong 4túi ra, hỏi cĐồng Phi 9Phi: "Hai 9giờ chiều 9vẫn còn dmột cuộc 2ehọp, đến dDanh Điển d2ăn tạm 90nhé?"

"Ồ, bđược!" 9Đồng Phi dPhi ôm áo 53khoác của dMạnh Tuần 6ngồi vào ftrong xe, 54trong lòng 97lại càng 4ethấy nghi 5angờ, bộ 7ddạng của fanh trong 07giống như 7có ý định 3đi ra ngoài făn vậy, 6làm thế 63nào lại 6dđột ngột 8bchạy lên ctầng thượng 88của tòa 0nhà môt 7cách khó 9chiểu như 0cvậy chứ?

"Ừm, 12Tổng giám 7đốc Mạnh, fquả thật ddrất là 3trùng hợp 3đó, sao b9vừa rồi 0anh cũng 8lên tầng 84thượng dthế?" 3Cô cẩn 3bthận dò ehỏi.

Mạnh aTuần cắm 16chìa khóa 54rồi khởi 2động xe, 90bình tĩnh 2ctrả lời: a"Tôi a3đi lên theo 5cô."

"Hả?" 98Đồng Phi 90Phi không fngờ rằng 2fMạnh Tuần flại thẳng 58thắn như 26vậy, tự fnhiên lại e0thừa nhận 50anh đã đi b0theo cô.

"Sao ethế? Cô 9fngạc nhiên 0elắm sao?" 3Mạnh Tuần 8quét ánh 7mắt về 3phía cô, 75trong lời 7nói có đôi 3achút không 6hài lòng. 17 © DiendanLeQuyDon.com"Cô aquên rằng 3trước đây 07cô đã từng 9chứa với 60tôi điều fegì rồi 5sao? Đóng agiả bạn bgái của 1atôi! Mặc 80dù thời 8gian này bmọi việc 3ở công 5fy có vẻ a7bận rộn, 52nhưng tôi 5cũng không 96hề có ý c6định muốn 63hủy bỏ 5thỏa thuận 1này. Vậy 6mà bây giờ f8cô lại b7lén đan a3khăn cho 8một người bđàn ông 6khác, điều 47này có nghĩa bflà gì? Tôi 35nhớ trước bdđây tôi 60đã từng 7anói với f0cô, tôi 0ghét nhất 19là những 0người phụ enữ lăng 6nhăng!"

"Tổng b2giám đốc eMạnh, anh 4hiểu lầm 28rồi!" eĐồng Phi dPhi vội 09vàng lên 2tiếng giải 59thích. "Chiếc 4khăn này 4atôi đan fgiúp một 25người bạn. b2 © DiendanLeQuyDon.comCô ấy muốn dbtặng cho c9bạn trai 4một món 95quà Giáng 7fsinh đặc 0biệt, nhưng 6cô ấy không... 03 © DiendanLeQuyDon.comcô ấy không 8có thời 42gian nên bcnhờ tôi 3đan giúp. 81 © DiendanLeQuyDon.comThật đó, a7thật sự 13là tôi chỉ fđan giúp fngười bạn ađó mà thôi!"

"Giúp c9một người 5bạn sao? 9Cô ấy không 4fcó thời 10gian, lẽ 90nào cô có 0rất nhiều 27thời gian baư?" 9Mạnh Tuần 5bắt đầu anói với 63giọng điệu ecao hơn một 3chút, có 22đôi chút d3mỉa mai. 91 © DiendanLeQuyDon.com"Mấy dhôm nay tôi 08và cô đều 7cùng nhau 8làm thêm cđến tận 98chín giờ 8mới về. a © DiendanLeQuyDon.comCô bỏ bê 11bữa ăn, bgiấc ngủ b2của mình, etất cả cchỉ là 13vì những 9việc vớ 59vẩn , vô fbổ này eesao?"

"Cái 92này làm 05sao có thể 6coi là chuyện 7vớ vẩn, evô bổ được......"

"Không 0vô bổ sao? 3Những điều ecô làm có 16điều gì c0là không 4evô bổ, 2nhàm chán 39chứ? Thay engười khác cbđi gặp 1mặt, hẹn 9hò, giúp c3người khác 0tặng quà! 7bTôi chưa f5bao giờ 9gặp ai như 1cô, giúp 97bạn bè 1clà giúp dđến cùng, e6giúp một 53cách không b2có nguyên 3tắc.

Giọng fnói lạnh 0elùng vang 7alên trong 2xe, sau đó 4là sự im 2lặng đến 10ghê người 4lấp đầy 7không gian 2chật hẹp a1này. Đối 8mặt với 57Mạnh Tuần 7alúc này 0đang vô 5ecùng tức 8bgiận, Đồng acPhi Phi chỉ 7biết im a4lặng, không a1dám phát 8ra bết cứ a8âm thanh 2nào. CÔ f6khẽ nghiêng dngười sang 7dmột bên, 51gần như 1là dán chặt d7mình vào 2cánh cửa, adây an toàn 73bị kéo bgập, thít 7fchặt đến 61mức như 2chặn lấy ahơi thở 5của cô.

“Thế 4nào? Không 9còn gì để 61nói chứ 8gì?” Mạnh ebTuần lại 2lên tiếng, bgiọng nói 6acuối cùng a7cũng đã bbình tĩnh c8phần nào. 2 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 33Phi khẽ 6liếm môi, 5hơi nhích fcngười lại 98vị trí bcũ, khẽ 6khàng giải 4thích: “Chỉ 9flà tôi hy 20vọng Nhã 2Doanh có 86thể có 9được hạnh 25phúc.”

“Nhã 43Doanh ư?” 9Mạnh Tuần 4khẽ chau 2mày, giảm cdtốc độ 30xe. “Thế 37chiếc khăn anày là cô 9dđan giúp ddKha Nhã Doanh 0sao? Vậy a4có nghĩa 0là cô ấy b5đã có bạn 4ctrai rồi?”

Đồng 6Phi Phi ân dhận cắn cchặt môi, 6trong lòng cthầm nguyền 5arủa mình 3tại sao a4lại có 6thể không bcẩn thận 3mà nói cái dtên Nhã  Doanh 85cơ chứ. 71 © DiendanLeQuyDon.comCô bướng c1bỉnh cố 0gắng cứu 6chữa: “Không 8phải, ý 3tôi là trước ceđây tôi fđã thay fecho Nhã Doanh fđi gặp 0fmặt là b7vì hy vọng 8cô ấy sẽ 3dhạnh phúc, e5chứ không 1phải nói 97rằng bây egiờ tôi 3eđang đan 4cchiếc khăn 6này cũng eflà vì…..”

“Tôi 6enhớ cô 07đã từng 53hứa với f8tôi hai việc. 8 © DiendanLeQuyDon.comĐóng giả 4flàm bạn 3gái của 64tôi là yêu 58cầu thứ 9hai, còn d2yêu cầu 6dthứ nhất alà cô tuyệt a9đối không 0dđược nói 3ddối tôi, d8bất kì alúc nào, 7bất cứ a7ở đâu 3và vì bất 7fcứ lí do 82gì đều 7không được. 2d © DiendanLeQuyDon.comTôi nghĩ frằng ít canhất là 0cô nên giữ eđược cái f9đức tính 1cơ bản 4là biết b0trung thực 4agiữ chữ 52tín này 8chứ?”

Mạnh d7Tuần ngay 69lập tức a4cắt ngang 9blời của 2Đồng Phi 6Phi, làm 5cho từ “cô 42ấy” đang 43ở trong cmiệng cô, 48chưa kịp atuôn ra thì 5fđã bị f6mắc kẹt 7trong cổ e9họng. Đồng f8Phi Phi há 99to miệng, c7thiếu chút 5nữa tức 77giận đến 78mức sôi 7emáu. Đây 6há chẳng 1phải là etự mình 3hại mình 27sao? Bây 2agiờ cô ccđã thực 20sự thấu 8hiểu được 4fmột cách 1sâu sắc 5tình cảnh 8dnày. Nhìn 6bộ dạng cđau khổ fcủa Đồng ebPhi Phi, Mạnh eTuần không 2thể không fbật cười: 6“Có cần 46thiết phải 2căng thẳng 9như vậy 23không? Sao abchứ, lẽ 6nào bạn c1trai của 88Kha Nhã Doanh 33lại là c3người vô 11cùng bí 90mật, không 0athể để dngười ta 06gặp hay 9sao?”

Đồng 63Phi Phi cắn 9môi, thề derằng không denên sơ suất 7fmà nói lung 8tung nữa. 6 © DiendanLeQuyDon.comNụ cười 1của Mạnh 5Tuần dần 8dần biến cmất: “Cô 0nghĩ rằng anếu cô 0không nói 50ra thì tôi bdsẽ không ftìm hiểu a6được sao? 3Chẳng qua aebây giờ 8etôi đang 97cho cô một b7cơ hội 5để thẳng a5thắn, thành 63thật mà cthôi.”

“Cô eấy là người d1bạn tốt 2fnhất của 2tôi.” Đồng 0Phi Phi cuối 5cùng cũng ccất giọng 46khàn khàn, ecô ngẩng 14lên, đáy 5mắt ánh cflên vẻ 9khẩn thiết: 2a“Anh sẽ 9ckhông làm 1ftổn thương 9bcô ấy, b6phải không?”

Mạnh dTuần nhìn fcô, nét 5dcười trong fánh mắt dcuối cùng 5cũng tắt cengấm. Anh 1bhỏi một 0cách rất 7dửng dưng 01đến  mức 5lạnh lùng: ee“Cô thật 2sự vẫn dccòn muốn 4bảo vệ 2cô ấy, 00nhưng cô c0dựa vào 9cái gì để 55cầu xin 2tôi chứ?”

“Chẳng 4ephải là f4anh muốn atôi làm 7bạn gái 5ehờ của 5anh sao?” e6Đồng Phi 8bPhi hít vào d2một hơi 4ethật sâu: 10“Tôi đồng bý với anh, 10anh muốn 3tôi phải 6phối hợp 05thế nào 4tôi cũng c3đồng ý.”

“Yêu 4cầu này 37hình như d1cô đã đồng dý với tôi 5từ lâu 26rồi mà.” 6Mạnh Tuần 58không hề 8atỏ vẻ 30gì là xúc 27động.

Đồng dbPhi Phi lấy 6clại dung c1cảm, tiếp ftục: “Bị dép buộc 2và cam tâm 48tình nguyện, dđó là hai 88cấp độ akhác nhau, c6phải không?”

Trong 93khi hai người f9nói chuyện  thì 1Mạnh Tuần f0đã dừng 7cxe trước dcửa quán 4café Danh 16Điển. Nhưng dsau hi tháo 7dây an toàn, 01anh chưa 3vội xuống d9xe. Anh đặt c7tay trái 3bhờ hững ftrên vô flăng, nghiêng 0người nhìn dchằm chằm 67vào Đồng 10Phi Phi, không 4bỏ sót 78bất cứ 63cảm xúc 4nào trên a1khuôn mặt 7cô. Anh nhìn 5arất lâu c1rồi bỗng ccười thành 7tiếng: “Không dphải là c0sẵn sàng bdcam tâm tình 3anguyện hay 5sao? Sao mà 14cô vẫn 42có vẻ căng cfthẳng như 65đứng trước dkẻ thù b2vậy? Giữa 0thanh  thiên abbạch nhật 6dnhư thế 5enày, lẽ 5nào cô còn 2fsợ tôi 51sẽ ăn thịt fcô hay sao?”

Đồng 69Phi Phi cố 1gắng kìm 7nén, nín e9thở. Trước 58ánh mắt 0sắc lạnh 81của Mạnh 37Tuần, cô 84cố tỏ 9ra tự nhiên, 7thái độ 9của cô 9dường như 08bình tĩnh, cnhưng thực 9tế thì 31trái tim 4eđang nhảy 2bloạn lên dtrong lồng 8ngực. Mạnh 1Tuần nói 0như vậy, etrái tim 2cô càng 32đập loạn. a © DiendanLeQuyDon.comCũng may 34là cô còn 1chưa tháo 76dây an toàn, evì vậy 99mà có thể 7dựa vào 8fsự trợ 5giúp của addây an toàn, dgắn chặt blưng vào 2ghế, sự 4chống đỡ 04gắng sức cnày khiến 6lưng cô 3abắt đầu 8cảm thấy 5tê cứng.

“Xuống 1fxe thôi! bChúng ta 53vừa ăn 02vừa tiếp 2tục thảo d9luận xem c5rốt cuộc 7thì cô có 7thể “sẵn 3sàng cam 0tâm tình 4nguyện” 38vì tôi mà a4làm được 67những gì.” ccMạnh Tuần 1cuối cùng c9cũng đã exem xong vở 7kịch hay, 16rộng lượng 8ban cho Đồng 3Phi Phi một 9cơ hội 6để kéo bdài cuộc 6dsống. Đồng 6Phi Phi nhẹ 9nhàng thở dbra, chậm 92rãi tháo c6dây an toàn drồi bước 0bxuống xe. f © DiendanLeQuyDon.comTrong giây 0fphút bước ebvào quán acafé, cô d0nhìn khắp 4bầu không 5gian tĩnh 0mịch của 0quán rồi dthoáng nghĩ dcái vẻ aâm u, mờ 96ảo này cbsao mà giống avới tương 26lai không 13thể đoán 8trước của acô đến ethế.

Khách b4trong quán bcafe yên 5tĩnh này 78có vẻ ít, 18đưa mắt 7nhìn thì 4thấy phần 3lớn khách 1eở đây 7là những 9fcặp tình 88nhân đang bdựa vào 2nhau trong bđiệu bộ e8tình cảm, acấm áp. f © DiendanLeQuyDon.comTrong một 06không gian 4anhư thế 43này thì aegiọng nói 89chỉ cần ehơi cao một 79chút là 71sẽ ngay 7lập tức 94thu hút sự 27chú ý của e2người khác. 09 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 55Phi cúi đầu, 0fcuối cùng 0cũng đã 9ahiểu lí 4bdo mà người 24rõ ràng 5không thích 2các quán 95café như 26Mạnh Tuần 1lại thích 4sắp xếp 41“đàm phán” dơ môt nơi c0như thế 50này. Không 8khí ở nơi cfđây và 5sự mạnh b4mẽ từ 6econ người ccủa Mạnh 54Tuần thực 0fsự sẽ 2bổ sung, fbphối hợp 9với nhau 7crất tốt! aNghĩ mà 6axem, ở trong 0fmôt nơi 7tĩnh lặng 59tới mức 3khiến bạn 09phải lo flắng, đứng 0ngồi không cyên như 1thế này, 0lại còn 2phải đối admặt với d1một Thần d0Mặt Đen 6uy nghiêm 45sừng sững 82nữa, ngoài c3việc bạn b0chỉ có ethể khúm fnúm vâng 04lời, bảo 6gì cũng 4cnghe ra thì 2dvẫn còn 87sự lựa 8echọn khác 1sao? Thế 45là Đông 9bPhi Phi đành 68chấp nhận 5số phận 27mà lựa dchọn cách 0im lặng, 97lắng nghe cbMạnh Tuần 2lần lượt 15nói từng 6điều, từng ađiều cái 2fgọi là 7fyêu cầu b8cô phải 8fphối hợp 73“cam tâm 2tình nguyện”:

Thứ 8nhất, mỗi 2engày phải b424/24 đợi c4lệnh, bất 0cứ lúc 5nào, bất 7cứ nơi 9đâu, nội d4trong phạm 4vi địa 9cphương đều 0phải đảm 1bảo trong edvòng một 3giờ là dđến, trong 8bất cứ 4trường 3hợp nào afchậm nhất a8trong vòng cba mươi 44giây phải 57nghe máy 53nếu gọi 96điện thoại.

Thứ 0hai, phải 49trung thực, 38mọi việc, bfkhông kể 8công tư, akhông kể 59lớn nhỏ, 2clời nói 4bđều phải 9thành thực bmột trăm 27phần trăm cvà không c9được phép baim lặng, b5chỉ cần 2aanh hỏi 21thì cô phải 99trả lời.

Thứ 5ba, phải 46tập trung, 4chuyên tâm, fcho dù chỉ ddlà đóng fgiả thì 7cũng phải 7atuân thủ eđạo đức enghể nghiệp 2cơ bản. 4 © DiendanLeQuyDon.comTừ hình 7athức bề 95ngoài đến 0fnội dung 5bên trong ađều phải 51thể hiện 8được hết 1ý nghĩa ccủa từ e“bạn gái”. b © DiendanLeQuyDon.comVí dụ như blà vụ đan 92khăn này.

“Hả?” 9dNghe đến ccđây thì 1Đồng Phi 9cPhi đang 7ngây ra cũng 9bkhông kìm b3được mà a1bày tỏ 6amột chút 31hoài nghi: 1“Đan khăn 49sao? Ý anh 8clà muốn 8tôi cũng dfphải đan bmột chiếc fakhăn cho danh?”

“Không c7phải là 2“cũng”, 60mà nếu 48cô muốn 82đan thì 0chỉ được 02phép đan d1cho tôi mà 2thôi.” 6Mạnh Tuần 1giải thích dvới một 36thái độ etốt hiếm fthấy. “Bây 0giờ cô 8là bạn 89gái của 3tôi, vì 02vậy cô 4chỉ được 3cphép đan c1khăn  cho e2tôi, không 3được đan a0cho người 15khác, bất 39kể là vì flí do gì, 6fmục đích 5bgì, tất 7cả đều 8không được.”

“Nhưng… anhưng mà 7tôi đã 6bhứa với 92Nhã Doanh frồi…”

“Cô 5có thể a4yêu cầu 7Nhã Doanh, fhoặc là ccông khai 68bí mật acô ấy có ebạn trai, 3hoặc là bkhông nhận 2được chiếc 8akhăn người  khác 8đan hộ, 3xem cô ấy 6dchọn cách 1nào?

Đồng bfPhi Phi cúi 71đầu, không 6dnói nên 8lời. Mặc 80cả với fbnhân vật bcó đẳng 1ccấp cao 8như Mạnh 0Tuần thế 8này thì equả thật 46cô không 8bđủ sức. 4 © DiendanLeQuyDon.comThôi đành 90vậy, cô 73tự an ủi 6amình, cũng 82may là cô cđã đan 6xong một afđôi găng 8tay rồi, 0xem ra thì ecũng hoàn 8atoàn không ffphải là dckhông có 3fgì để 28mà đưa 77cho Tiểu eQuả.

81“Khăn quàng 9cổ của dcô đan, e6tôi thấy dbcũng đã abđan được 1bgần một 3nửa rồi, 0bvậy thì b1đừng lãng 5phí nữa. ad © DiendanLeQuyDon.comThế này evậy, tôi 2không yêu 0ccầu cô 3tuần sau f7là Giáng 3sinh phải bđưa cho 93tôi ngay. 70 © DiendanLeQuyDon.comCô có thể aetừ từ 6dmà đan, 54đến Tết fđưa cho 9tôi là được.”

Đồng dfPhi Phi gật 12đầu một 4cách yếu acớt, cô 73cũng chẳng 33muốn hỏi 5fMạnh Tuần a8rằng anh 6là người c0hằng ngày acchỉ ngồi 95ở trong e1văn phòng 33rồi hết agiờ là e5lái xe về 17thì rốt 17cuộc giây 6phút nào 0fcần phải cquàng khăn efcơ chứ? c5Dù sao thì 02bây giờ 3cô cũng bđã hoàn ctoàn chấp enhận rằng 75anh ta là 3ông chú 0và nên nghe 67theo những agì anh ta 7nói.

Kết athúc buổi fthương lượng, eđối lập e6với sự fcủ ê của cĐồng Phi 8cPhi, Mạnh 1Tuần tỏ 1ra mình có eftâm trạng crất tốt. b © DiendanLeQuyDon.comAnh gọi 4cho mình 2một món 31rồi đưa 0bthực đơn bcho Đồng 7ePhi Phi: “Cô e5xem xem muốn 06ăn gì?”

Đồng 34Phi Phi gọi d2một đĩa csalat hoa a0quả, đang 98định đưa 9bmenu lại 6cho người aaphục vụ athì Mạnh 1dTuần ngăn 27cô lại: 38“Chọn 28món chính eđi. Vừa 3rồi cô bchỉ ăn 0có mỗi 65chiếc bánh 1mì nhỏ, 1đừng nói 0với tôi 1là chỉ 2dmột chút 2đồ ăn 23như vậy 4mà cô đã 9fno rồi đấy.”

“Cũng 9không phải dbữa nào 8btôi cũng dcần ăn 90nhiều như 32vậy đâu.” 4Đồng Phi fPhi kiên f8nhẫn giải 8athích. “Hơn dfnữa trái 79cây cũng 49có thể 69làm cho người 1ta no được bmà, lại 6còn có lợi 27cho việc egiảm cân 97nữa!”


Đồng 2ePhi Phi gượng d4cười, Mạnh 42Tuần vẫn f2không hề 4tỏ ra hài 6long, giọng cđiệu ra 2vẻ mỉa c8mai: “Người b4như cô mà acũng phải 49giảm cân 9sao? Cô lấy 03mấy người c2tị nạn 6ở Ethiopia fbra làm tiêu 83chuẩn hay 2sao thế?”

“Cái 84này… Chẳng 8phải bây dgiờ người bta đang chuộng bvẻ đẹp 3mảnh khảnh bhay sao…?”

a“Tôi không 6athích.” 6dMạnh Tuần 1angắt lời 8acô. “Điều ethứ ba tôi ebvẫn chưa f1nói. Cô balà bạn 96gái của 80tôi thì 7cphải nghe 4theo yêu 8cầu của e5tôi mà thực 1hiện đầy ecđủ nghĩa 5vũ của c5một “người 4bạn gái”. b © DiendanLeQuyDon.comTôi không 4bthích quá 19gầy, cô dthì rõ ràng clà gầy fquá, không 6đủ sức d4khỏe, không 2dhề có lợi a8để ký 8fhợp đồng b8dài hạn 2đầu.”

Nói 8axong, anh 6lại một 83lần nữa cđặt menu avào tay của dĐồng Phi fPhi : “Gọi fmón chính eđi.”

Đồng 66Phi Phi không 2bnói gì, 5clật giở emenu rồi bbgọi một emiếng tiramisu, fthấy Mạnh 9Tuần lại 3không hài elòng mà 52cau mày, 6cô nhanh cchóng lên 5tiếng: “Tin ftôi đi mà! 7Dạ dày 5của tôi a7thế nào 6tôi biết f5chứ. Nếu e4tôi thực b9sự nhịn bbđến chết ethì cũng a2không có 9lợi cho 6việc thực c9hiện hợp 91đồng, phải bkhông?”

Mạnh 4Tuần nheo 3fnheo mắt, 9cuối cùng 53cũng không 3nói thêmbất 1cứ điều eegì, gật fđầu đồng fý để người 3phục vụ 7đi đặt 7món.

Đồ făn được 87mang lên, 2Mạnh Tuần 05thấy Đồng 08Phi Phi chỉ 05vài miếng 88là đã chén 7sạch món casalad và 0tiramisu thì a8bật cười: ed“Cô còn 98nói là không 4đói nữa b5sao?”

“Chỉ flà tôi không ffcó thói 0quen để 2lãng phí f7thức ăn 0dthôi.” e5Đồng Phi 29Phi cần 4cthận xiên anốt miếng 0cam cuối 4ccùng trong dđĩa salad cdrồi vét dnốt chỗ 23sốt salad fdưới đáy fbát, quả 18nhiên là ckhông để 0lãng phí ffmột chút 70nào. Mạnh 6cTuần đẩy 34chiếc bát 6sứ cũng 5được xem anhư là ăn 31sạch sẽ adphía trước 19mặt mình 50ra rồi hỏi: 2“Lần trước ccô bắt e3tôi ăn hết c4món sườn 8đó cũng f1là vì không bmuốn lãng fphí đúng e5không?”

Đồng 01Phi Phi ngây 33ra một chút, 53phải một 3clúc lâu 20sau mới 71nhận ra 7rằng chuyện 2Mạnh Tuần 6bnói là chuyện alần trước fbcô giúp 3anh nhặt 6sạch hết ahành trong emón ăn, b7sau đó bắt 72anh phải 7ăn hết 9món sườn bfđó, dột 3nhiên trong along có chút f3thấp thỏm brồi cười b2một cách 86ngượng 98ngập: “Chuyện 75lần trước 3dmà anh vẫn 8còn nhớ 8cà?”

“Tất 1nhiên rồi, dngoài mẹ btôi ra thì eacô là người 1ađầu tiên cdám bắt 1tôi phải 9ăn đó.” 7Mạnh Tuần bnói một 97cách điềm enhiên, Đồng bPhi Phi có ffcảm giác a9ớn lạnh: 37“Lúc đó 7cũng đâu 8phải là c4tôi bắt fdanh…”

Mạnh aTuần mỉm 14cười: “Đừng c2quá lo lắng, 70căng thẳng ffnhư vậy. 3c © DiendanLeQuyDon.comThực ra clúc đó dtôi cũng 45đã đánh 2giá rất 2ecao phản dứng của 2cô. Cô là 85người rất bbiết cách e1nhìn nét 9mặt mà cađọc suy 05nghĩ đó.”

Hả? d5Thật không? 82Đồng Phi a8Phi im lặng, 56cúi đầu, 76nhưng cô cvẫn cảm f4thấy sao 38mà lúc đó dmình lại 2bạo gan 0như thế?

“Xem era thì cũng esắp sang 82năm mới 57rồi, sạo anày mẹ a1tôi cứ 7fgiục tôi 7suốt. Thế 50này đi, 09hay là để 6mấy hôm fnữa rồi afcô và tôi 84về gặp fmẹ tôi 0ađi!”

“Á?” 8aĐồng Phi aePhi ngạc 71nhiên ngẩng 3lên, Mạnh eTuần cười 1một cách dđôn hậu: 8“Chẳng 48phải cô drất biết fcách nhìn bdnét mặt b2mà đọc 8suy nghĩ, 3đánh giá 1tình hình 7hay sao? Đến 21lúc đấy 3thì đừng 4để tôi 1thất vọng 2đó!”

Nguồn: truyen8.mobi/t96757-neu-anh-noi-anh-yeu-em-chuong-22.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận