Trừ phi như thế, vô luận Vũ Trì Trì nhân phẩm như thế nào nhưng tự thân bản lành của hắn cũng tương đối thì mới có thể lên tới vị trí người thứ hai trong quân đội, còn về phần chiến bại?
Mà Mặc Vân Thiên chiến sự sở dĩ có càng ngày càng thấy khua chiêng gõ trống, lý do lớn nhất cố nhiên là do Tạ Đan Quỳnh cùng với Trảm Mộng quân nhưng cũng không thiếu những nhân tố khác.
Những năm gần đây, dưới thiết huyết trọng áp của Nguyên Thiên Hạn, ở Mặc Vân Thiên người có lòng bất mãn cũng không ít, chỉ là trước kia có Mộc Thương Lan trấn giữ, Trảm Mộng quân của Mộng Vô Nhai đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi cho nên ít có người dám vọng động, hiện tại, Mộc Thương Lan bị vô hạn kỳ vứt xó không dùng, Trảm Mộng quân lại càng trực tiếp bị triệt tiêu phiên hiệu, còn có Mộng Vô Nhai cũng thành phản nghịch. Lực uy hiếp toàn bộ tản đi, Tạ Đan Quỳnh trắng trợn làm thành như vậy, danh tiếng vô tận nên tự nhiên có vô số người tụ tập đến đầu quân.
Hoặc là có lý do "Chính nghĩa thì được ủng hộ"!
Vũ Trì Trì bị Nguyên Thiên Hạn chất vấn thì lập tức gia tăng chiến đấu nhưng đáng tiếc là hiệu quả quá nhỏ.
Mà đối với việc Trảm Mộng quân xuất hiện ở trong hàng ngũ của Tạ Đan Quỳnh, Nguyên Thiên Hạn cực kỳ tức giận, sai người gọi Mộc Thương Lan đến mắng cho một trận.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, chuyện này nếu không có Mộc Thương Lan xuất lực, hơn nữa còn là ra đại lực thì Trảm Mộng quân vô luận như thể nào cũng không có thể toàn quân chạy sang hàng ngũ địch nhân được.
Mộc Thương Lan ở trong chuyên này rõ ràng là có tư thông với địch.
Ngay cả là vì giao tình trước kia thì cũng không nên làm như thế, quả thật không phải là việc thần tử nên làm.
Mà hôm nay Mộc Thương Lan cũng là có khổ mà nói không ra lời, thế sự khó lường, diên biển quả như vậy, ban đầu khi cứu Trảm Mộng quân, có người nào nghĩ rằng Tạ Đan Quỳnh sau khi có được những người này, chẳng những không có bởi vì đại lượng nhân khẩu gia nhập mà biến thành gánh nặng, hơn nữa còn đem Trảm Mộng quân toàn bộ thu cho mình dùng. Hôm nay còn lấy những người này làm chủ lực đứng lên tạo phản? Hôm nay ván đã đóng thuyền, định cục nhất định, Tạ Đan Quỳnh lại đem phản kỳ dựng lên, công khai đối kháng Mặc Vân Thiên Thiên Đình. Cái này quả nhiên là thần tiên cũng không cách nào dự liệu được.
Mà kể từ đó, vô luận nói như thể nào, kết quả chính là Mộc Thương Lan thật sự phải gánh lấy tội danh này.
Sự thật như thể, bất kỳ sự giải thích nào cũng là vô dụng.
Nguyên Thiên Hạn nộ khí bạo phát, mắng to nhưng rốt cục vẫn không bỏ được mà đem người bạn cũ và cựu thần tử này một cái tát đánh chết mà đem binh quyền của Mặc Vân Thiên quân đội toàn bộ chuyển giao cho Vũ Trì Trì, sau này không cho phép hắn hỏi tới bất kỳ quân vụ chính vụ nào. Triệt đầu triệt đuôi quăng để đó không dùng nữa.
Cái này cơ hồ chẳng khác gì là đem Mộc Thương Lan bãi quan làm dân!
Mộc Thương Lan bên này, quan quân dưới trướng rối rít kháng nghị nhưng sự thật rõ mồn một trước mắt, vô luận là dụng tâm như thế nào thì kết quả chính là như thể. Nguyên Thiên Hạn thờ ơ; cuối cùng, quân đội toàn bộ thuộc về Vũ Trì Trì đại quyền tự cầm giữ. Vũ Trì Trì dương dương đắc ý, hăng hái, vênh mặt hất hàm sai khiến, điều động binh mã, toàn lực tiễu trừ Tạ Đan Quỳnh.
BỊ lệnh cưỡng chế bể môn, Mộc Thương Lan nhiều lần tự định giá thấy mình đúng là vẫn còn không đủ ngoan độc hạ quyết tâm thật sự cùng Nguyên Thiên Hạn trở mặt thành thù, mặc dù lực ảnh hưởng của hắn vẫn tồn tại, vẫn đủ để ảnh hưởng đến rất nhiều chuyện nhưng cũng chỉ trơ mắt nhìn thể lực của mình bị ngày ngày chèn ép, từng tâm phúc ái tướng bị di dời đi...
Đối với cái này, Mộc Thương Lan thở dài thổn thức không dứt.
Chẳng lẽ, thật sự muốn ép ta đi lên một bước kia sao?
Nhưng, một bước kia tội ác tày trời, ta... vẫn không thể dễ dàng đi lên?
Mỗi một ngày đều có tâm phúc thuộc cấp đầy máu đến đây cáo từ, lệ rơi chia tay.
Đối mặt với ánh mắt các huynh đệ trong dĩ vãng kia, Mộc Thương Lan đau lòng như cắt mà đành nhắm mắt không nói gì.
Ta biết các ngươi đang suy nghĩ gì nhưng ta không thể, thật không thể...
Phản tặc, ta không thể làm!
Không cam lòng! Text được lấy tại truyenyy[.c]om
Vũ Trì Trì một lớp hành động này cả thảy điều động đại quân chia làm mười đường với tổng cộng hơn bảy trăm vạn quân, cường thế tiễu trừ Tạ Đan Quỳnh, ý đồ một lần là xong.
Ở trong khoảng thời gian này toàn bộ phương vị bị đả kích, địa bàn của Tạ Đan Quỳnh lần lượt bị thu nhỏ lại, tổn thất cũng càng lúc càng lớn...
Ở dưới hình thức cực hạn áp bách này, Tạ Đan Quỳnh rốt cục khó có thể chịu được, quyết định bí quá hoá liều chọn lựa thủ đoạn cực đoan giống như trước.
Tạ Đan Quỳnh rốt cục mở ra thủ đoạn bí mật cuối cùng của mình; đó là khi hắn một lần bị đẩy vào tuyệt cảnh, thật bất ngờ tại một chỗ Thượng cổ mật địa phát hiện ra một loại phương pháp tên là 'Chúng Thần Tá Lực" rất đặc dị.
Lợi dụng loại đặc dị công pháp này hắn có thể lấy ra lực lượng của nhiều vị Thánh Nhân khác rót vào thân thể của mình, để cho người thừa nhận tu vi ở thời gian cực ngắn chợt tăng lên mười mấy lần. Loại công pháp này tác dụng cố nhiên cường đại nhưng tác dụng phụ cũng đồng dạng bá đạo.
Người thừa nhận mặc dù có thể ở trong khoảng thời gian ngắn thực lực tăng lên nhiều nhưng lại không phải là vĩnh cửu, nếu không đó không phải là bí pháp mà là Thần Thoại rồi. Tác dụng phụ chính là, sau mỗi một lần thi triển, đều phải làm cho tất cả lực lượng mượn được ở trong một lần chiến đấu hoàn toàn hoàn toàn phát tiết ra ngoài.
Chỉ cần không cẩn thận lưu lại mảy may cũng sẽ bị công pháp này tại thời điểm tan đi trong nháy mắt mãnh liệt cắn trả, công thể nghịch xông lên, nổ tung tự thân công lực, trong nháy mắt tan thành mây khói, thần hồn câu diệt.
Đây không thể nghi ngờ là một môn Thượng cổ cấm thuật vô cùng tà môn!
Nhưng Tạ Đan Quỳnh bị buộc đến trình độ như vậy nên cũng không kiêng kỵ cái gì nữa mà ngang nhiên phát động chiêu này! Hơn nữa, không chỉ phát động một lần!
Y theo bí pháp này, Tạ Đan Quỳnh gom lại ba nghìn tên siêu cấp cao thủ, từ những người này tạo thành 1 mũi đao nhọn thanh thế không thể địch nổi, mỗi một lần chiến đều là Tạ Đan Quỳnh dẫn dắt năm trăm người trong đó dẫn đầu vọt vào trận địa địch, áp dụng chiến thuật đục mặc!
Mà 2.500 siêu cấp cao thủ kia chính là đối tượng để Tạ Đan Quỳnh thi triển 'Chúng Thần Tá Lực; năm trăm siêu cấp cao thủ được Tạ Đan Quỳnh đầu tàu gương mẫu, giống như Phong Ma cường thế từ trận tiền địch nhân giết ra một cái đường máu sau đó lại từ bên kia lần nữa đục lại, đập vào mắt chứng kiến lại là một cái đường máu khác.
Mỗi khi xung trận, chỉ thấy được phô thiên cái địa Quỳnh Hoa bay múa mang theo huyết quang giống như cuồng phong bạo vũ tràn ngập thiên địa!
Trải qua chiến thuật này, mặc dù bên Tạ Đan Quỳnh cao thủ đội ngũ cũng đã vô lực tái chiến nhưng đối với bên bộ đội gặp phải công kích như vậy cơ bản là chiến tâm hỏng mất, trận hình tan rã. Tạ Đan Quỳnh bên này liền cho đại quân che trời giết đi qua, tựa như dê như trở bàn tay...
Đối với chiến thuật này của Tạ Đan Quỳnh bên đối phương hoàn toàn không biết gì nên Vũ Trì Trì cùng với chúng tướng dưới trướng hoàn toàn thúc thủ vô sách.
Chúng Thần Tá Lực, lai lịch của nó những người này tự nhiên là không biết; thứ hai, mọi người mặc dù cũng đều có chút thủ đoạn liều mạng tỷ như Linh Nguyên giải thể đại pháp, tự hủy sụp đổ phá đại pháp các loại... Vân vân nhưng chỉ cần không phải bị vây đến sống chết trước mắt thì người nào lại thật thà liều mạng như vậy đây?
Vũ Trì Trì là người quý trọng tánh mạng nên tự nhiên là sẽ không làm việc ngốc như vậy, về phần thủ hạ tướng quân của Mộc Thương Lan mặc dù người người đều có huyết khí chi dũng, không tiếc đánh một trận nhưng hôm nay đang ở dưới trướng Vũ Trì Trì, ai nấy bản thân cũng đã cực kỳ không thoải mái cùng không cam lòng, người của hắn cũng không chịu liều mạng, chúng ta tại sao phải liều mạng đối phó với đồng đội cũ là Trảm Mộng quân? Thật coi chúng ta đồ ngu sao?
Sau khi Tạ Đan Quỳnh vứt mạng liều chết, tình thế cuối cùng miễn cưỡng ổn định lại nhưng mọi người trong lòng cũng hiểu: Thủ đoạn liều mạng có lẽ nhất thời hữu dụng; hơn nữa là Thánh Nhân cao thủ liều mạng, đó là tuyệt đối hữu dụng, hiệu quả rất cao nhưng cái này thủy chung không phải là kể lâu dài!
Sự tình một khi phát triển đến trình độ Tạ Đan Quỳnh không thể chống đỡ được nữa, lúc đó Thiên Binh Các mới vừa phát triển lớn mạnh vân sẽ bị tiêu diệt!
Mặc dù biết rõ kết quả như thể và đã có thể dự trù, nhưng Tạ Đan Quỳnh bên này cũng không làm gì được, dưới mắt chỉ có thể đi một bước nhìn 1 bước mà thôi.
...
Trong khoảng thời gian này, trừ các đại thiên địa mở rộng vô hạn đuổi giết và Mặc Vân Thiên đại quân quy mô thanh thế to lớn bình định ra còn có chuyên tỉnh khác lặng lẽ mà cao hứng.
Sự kiện này mới chánh thức mang đến cho Cửu Trọng Thiên Khuyết sự kinh khủng nhất, không là khủng hoảng cùng tai nạn nhất.
Đó chính là, Vực Ngoại Thiên Ma trong truyền thuyết lại thật sự xâm lấn rồi.
Ở các trong trời đất cũng lục tục xuất hiện tình huống như thế, hơn nữa có vẻ càng ngày càng nghiêm trọng.
Nói thật ra, lúc vừa bắt đầu cũng không ai quá mức chú ý đến những thứ này, dù sao, Cửu Trọng Thiên Khuyết diện tích lãnh thổ thật sự quá lớn mà những nơi bị thiên ma tàn sát căn bản cũng rất xa. Tin tức hết sức bể tắc, căn bản là truyền không ra được.
Nhưng, theo thời gian càng ngày càng dài, tin tức tương quan tích lũy càng nhiều, rốt cục đưa tới việc phía chính phủ coi trọng mà triển khai điều tra, vừa điều tra thì trong nháy mắt đã đưa tới sự khủng hoảng.
Đập vào mắt có thể thấy được, mắt thấy một cái thôn hoặc là một cái trấn bị tàn sát hoàn toàn, tất cả mọi người giờ phút này đều đã đột nhiên biến thành xương trắng, sinh cơ hoàn toàn không có, ngay cả hoa cỏ cây cối cũng thành màu đen nhánh, vừa chạm vào liền vỡ thành tro tàn khiến mọi người nhìn thấy đều trong lòng nặng trịch.
Tất cả mọi người ý thức được: Ma họa! Đã tới rồi!
Có nhiều chỗ, đã có người có thế lực bắt đầu tự phát tổ chức tiễu trừ thiên ma nhưng kết quả lại là hoàn toàn không có thu hoạch.
Ngược lại, dấu vết của thiên ma tàn sát bừa bãi càng ngày càng lớn lối, càng ngày càng không chút kiêng kỵ...
Trong lúc nhất thời, cả Thiên Khuyết tin đồn nổi lên bốn phía.
"Thượng cổ thiên tai tái nhập, Vực Ngoại Thiên Ma thật sự xâm lấn rồi!"
"Ngày đó, ta tận mắt nhìn thấy nơi bị tàn sát bừa bãi, cảnh tượng quá thê thảm... Mịt mờ ngàn dặm, thảm không nói nổi... Ai."
"Nghe nói xung quanh thành thị chúng ta cũng đã xuất hiện tung tích của Thiên ma rồi... Xem ra kiếp nạn của Cửu Trọng Thiên Khuyết rốt cục lần nữa đến rồi."
"Không biết quan phủ Thiên Đình lúc nào mở rộng hành động diệt Ma đây, cứ phải lo lắng đề phòng như vậy sao sống được đây..."
"Chính là như vậy, thiên ma một ngày chưa trừ diệt, một ngày trong lòng bất an."
Tại Cửu Trọng Thiên Khuyết, cơ hồ tuyệt đại đa số địa phương đều đang truyền lưu một loại ngôn luận như vậy...
Có người thậm chí còn miêu tả rất chi tiết như thể tận mắt nhìn thấy vậy. Các nơi quan phủ tất cả cũng rối rít hướng về hoàng đô trình báo..
"Bổn địa xuất hiện Ma tung, phải làm như thế nào đây..."
Tại Cửu Trọng Thiên Khuyết, hiện tại nào là người bị các loại đuổi giết, các loại tiễu trừ, các loại Ma hoạn, các loại làm phản... Làm cho tình thế hoàn toàn biến thành hỗn loạn!
Như nồi cháo sôi! Hon nữa còn là nồi cháo sôi hồ đồ!