Nghịch Lửa Chương 54


Chương 54
Sóng mắt Bạch Thuật Bắc lưu chuyển những cảm xúc phức tạp,

 anh 0muốn đưa ctay chạm 3evào cô nhưng 10lại không 5dám, chỉ ethò tay vào 7ftúi lấy a4 một vật 77đặt trên bf3 àn. Đó f2 là giấy 8b chứng nhận c kế hoạch 59 hóa gia đình. 1d © DiendanLeQuyDon.com Những móng 9c tay được c3d ắt tỉa 70 gọn gàng, e4 nhẹ nhàng v9 uốt phẳng b9 ề mặt d giấy, lúc n46 ói chuyện, d câu văn vẫn d trầm thấp: b2"Chúng c ta bây giờ bđã có con, 36anh không 3 thể để f5 em rời đi."



Mi 7b tâm Lâm Vãn T3 hu căng thẳng, 9f Bạch Thuật B88 ắc chậm r5 ãi ngẩng feđầu nhìn vd ề phía 3 cô, hầu de kết căng 2c hẳng trượt 0động, lâu 4 sau mới nói: d"Hơn 3 ữa, Lâm 97 Vãn Thu, anh e yêu em."

Lâm 6Vãn Thu mím bmôi nhìn 2canh, đầu c5ngón tay atrắng muốt 2cphát cơn f0run rẩy.

"Anh 1dbiết, bây 9giờ nói enhững lời fnày, chứng 4etỏ anh chỉ b5là một athằng hèn 87hạ. Nhưng 8banh không 5chịu đựng 86nổi, không 6bchịu nổi 3sự cô độc a9khi bị em 92vứt bỏ. 3 © DiendanLeQuyDon.comCứ coi như 2em không 29còn yêu banh đi, anh 4bvẫn muốn 35em quay về 7bên anh. fa © DiendanLeQuyDon.comAnh sẽ chờ 5cho đến 6khi. . . . a © DiendanLeQuyDon.com. . em yêu 4danh thêm blần nữa." dKhóe miệng 1Bạch Thuật 9Bắc chứa c2đựng ý 4cười, trong bfmắt lại 8tràn đầy 7nỗi tuyệt 87vọng lẫn 5bi thương.

Anh 13biết mình c9khốn nạn, 7anói với c9cô những b4lời này, c7chẳng khác 6nào tiếp 0tục gây 4sức ép, ckhiến cô 69khổ sở.

Nhưng 6danh đã hết dccách. Thôi 6thì đã 7độc đoán bnhiều năm, 53bây giờ cích kỉ 9thêm một 9flần vậy. 6 © DiendanLeQuyDon.comNếu thả 7dcô đi, anh 4nhất định 5sẽ hối dchận cả 54đời.

Những alời nói 16của Bạch aThuật Bắc 59khiến Lâm 26Vãn Thu sửng asốt đến deđơ người. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô an tĩnh 2đứng dưới bngọn đèn, aquầng sáng e2trên cao echiếu xuống 7akhuôn mặt 6thanh lệ, 4tôn lên 5emàu da trắng ddnõn động eflòng người, 8chỉ là b1cặp mắt 8kia vô hồn 2dkhông cảm bxúc, tựa 95như có tầng 0csương mù 5dày đặc, 4phủ kín 1fhết thảy.

Bạch 5fThuật Bắc 2ehồi hộp b0khẩn trương, 7fdè dặt fbước tới c2một bước, fhạ thấp fgiọng: "Vãn 55Thu, em đã ftừng rất 90yêu anh. 4 © DiendanLeQuyDon.comKhi chúng 5dta sống 4chung, tuy ccó mâu thuẫn 5anhưng rất evui vẻ. bf © DiendanLeQuyDon.comVề sau, a7anh sẽ luôn 9đối xử 1tốt với 5em, luôn 2ethương yêu aem. Chúng 6dta có hai bđứa con, 1có một bfgia đình f4hạnh phúc 87với bốn f0thành viên."

Anh bcòn chưa fanói xong. 30 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 5Thu đột 7fngột xen bdngang. Cô ccbật cười 40thành tiếng, a4tiếng cười fmang theo bý lạnh 7bchâm biếm, 79hòa vào 09màn đêm 14rét buốt, enhư thanh csắt nhọn, 78chọc mạnh 7fvào màng bnhĩ của danh.

Lâm 7Vãn Thu không e3tin Bạch 7Thuật Bắc, 5cô khẽ bnhướn mắt, 8con ngươi 0đen thẫm bdưới ánh e4đèn hơi 9emờ tối 5lại sáng 9fđến kinh 86người. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn ceanh, ánh 0mắt kia 64thanh nhã cmà lạnh a2tanh, không 1dchút cảm 2xúc: "Những f6lời này, 7nghe quen 7tai quá."

evẫn cố 92gắng kìm e8nén tâm 8tình, không 48muốn cùng canh ta đôi a4co tranh cãi, 6bhai người adquên nhau cđể sống 9là tốt 58nhất. Nhưng dtại sao 5anh ta có f1thể, có 2fthể mặt 3dày mày 4dạn nói cera những 4lời này 2——

Anh 4ta đùa bỡn 3tấm lòng 6cô. Anh ta 1mạnh mồm 5bbảo muốn 2dthử yêu 4cô, nhưng 52ý định fchân chính 22của anh 1ta là gì? fChẳng qua 0là muốn etìm một  bảo 0mẫu, thậm 5bchí còn 23muốn nhục dnhã cô. 1 © DiendanLeQuyDon.comVì đoạn e7tình cảm dnày, cô 73đã đánh cđổi hầu e2như tất 74cả. Còn 1ngây thơ 89nghĩ, ít 7bnhiều gì, 6aanh ta cũng 3edùng tấm 46lòng đối cxử với cdcô, nhưng 0không ngờ 5ftừ đầu dđến cuối, 3fchỉ vỏn a0vẹn trong 6hai chữ 0“lừa gạt”.

6không hi d4vọng Bạch 0dThuật Bắc 0sẽ lấy btình yêu 2bhồi đáp, 68anh ta không dyêu cô là dsự thật, f2cô cũng 8eép mình 6bình thản 6chấp nhận b. Nhưng anh 82ta không dđược phép a8xem thường 27cô, cảm 1giác bị cngười ta eđùa bỡn 1khiến cô 7ecảm thấy, 64tình cảm 0của mình 71chẳng đáng 8giá một d6đồng. Ở 8trong mắt 6canh ta, mọi 9điều cô 0làm đều 2giống như dmột thằng b4hề đang cra sức diễn 9những trò frẻ tiền.

8thôi, cô 25dại thì acô chịu, 73tuy không 41cam lòng 47nhưng vẫn 6nén nhịn, fnuốt phẫn 80uất xuống 87đáy lòng. 9f © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 9amọi thứ 66đều có fbgiới hạn dcủa nó. c9 © DiendanLeQuyDon.comKhi anh ta 0không biết dhổ thẹn, 89vô sỉ nói 6ra những 38lời kia cathì tất fcả hoàn 9toàn bùng anổ. Tại 4sao anh ta bcố chấp etrói buộc 7cô, không eđoái hoài 3cđến những 6suy nghĩ 1hay cảm 4axúc của 65cô.

Lâm 8Vãn Thu khép c0mắt, khóe cmiệng khẽ b9động đậy: 1"Anh 6nói yêu 60tôi? Vậy 0cho tôi hỏi, 1atại sao bbanh luôn 7dtrù trừ adkhông muốn 8tổ chức 1hôn lễ? 8Tại sao 1anh không 8fnói cho Manh dManh biết, btôi là mẹ 4ruột của anó. Tại e6sao không 28dẫn tôi eađến gặp 54người nhà 5hay bằng 7ehữu của 71anh. Tại asao chuyện 8cliên quan eađến Cố 9tiểu thư, ceanh cũng 4giấu nốt, akhông hé 9răng về 8việc cô 4ấy đã 1trở lại. 6e © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 9 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật a0Bắc! Nếu 1đây là 4cách anh dayêu, thì 9tình yêu acủa tôi 5được gọi 4là gì?"

Bạch edThuật Bắc a6nhìn thấy enhững tia 0bi thương 0dlóe lên d9trong mắt 9Lâm Vãn eThu, bị 6những câu 9hỏi liên 8hoàn “tại 1sao” của 4cô làm giật bbmình. Phản 9ứng đầu 63tiên của 70anh không 30phải là 8fmau chóng 63giải thích, 7mà là. . 7 © DiendanLeQuyDon.com. . . . anh cnhận ra, dtrong lời 3acô nói chất d0chứa nhiều 7tia oán hờn, 77trách móc.

Phát e8hiện này 9clàm dấy edlên phần 6nào hi vọng acho anh, anh bgiơ tay muốn eôm cô: "Vãn 9dThu."

Lâm 42Vãn Thu làm dsao hết 62yêu anh được. 26 © DiendanLeQuyDon.comTình cảm 7của cô 79sâu nặng 2dđến thế, f6sao có thể 8anói thu hồi 1alà thu hồi 1liền?

Sự 14vui sướng a8của Bạch 2Thuật Bắc 6còn chưa 70tiến đến 33đỉnh cao 54nhất, liền 6ebị hành 6động kế ftiếp của bLâm Vãn 31Thu bóp nát. 2c © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 0Thu nghiêng 0người tránh 9anh, khuôn f8mặt không a8chút cảm 8exúc, nhìn 5anh bằng d7ánh mắt 70lạnh như 34băng, thậm cchí có phần echán ghét.

Hai 06cánh tay 01Bạch Thuật efBắc dừng egiữa không 65trung, bóng e1hình cô 8ctịch in 1rõ trên 9sàn nhà.

Trong fephòng tĩnh 72mật, chỉ c6còn làn 31khí chảy 52xuôi dòng, 4thấm qua 1lòng người, 54đông cứng ccõi lòng.

-

Thần 0sắc Bạch 9Thuật càng 40thêm khó 5coi. Anh là 56người có 7thói quen 0điều khiển a3mọi thứ ctrong tay, 2vô luận 4là người 9trong gia 59đình hay c2các đồng anghiệp ở 2bđơn vị, 4ai cũng phải 00nể mặt, 5không dám 5ngỗ nghịch 14với anh. 2d © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn caThu thấy 09được sự eenhẫn nại 8đến cực dđộ trong 2mắt Bạch 45Thuật Bắc, 44hàng lông 5mày đen fđậm của 3anh ta tựa 5hồ muốn bnhảy lên b2tới trán.

"Anh ecnói rồi, bbanh sẽ không 0ly hôn." 0aAnh cắn frăng thốt 66lên từng 91chữ, đôi bmôi mím 1brất chặt, angón tay 45thon dài eco thành ccnắm đấm, 52khớp xương 9btay kêu răng 09rắc, gân 92xanh nơi 9bmu bàn tay e4nổi gồ, 5bcăng rộng.

Lâm 08Vãn Thu biết 9sự nhẫn dnại của canh ta đã 0tới giới bhạn, niềm d2kiêu hãnh e6thấm vào 9máu, không 1cho phép aanh ta cúi 2đầu trước bbất kì dai, có lẽ 5đã đến 6cực hạn 3rồi.

cđịnh thừa acơ triệt 6để kích cphát anh 0ta, khẽ 11hất cằm: 1e"Tôi 60biết rõ d1việc ly 0hôn, nếu 56không có dsự đồng baý của anh 68thì rất 5bkhó khăn. 8c © DiendanLeQuyDon.comCó điều, 78sự nghiệp 7vất vả 7fnhiều năm 6ecủa anh, dkhông định d4vì những 6thứ này ccmà bỏ dở f3giữa chừng 62chứ?"

Nói c7đoạn, cô fgiơ màn 3hình di dộng 5fđến sát 8bmặt anh. ff © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 1Bắc liếc b0mắt liền 5dthấy được bnội dung dbên trong, 1clà hình dảnh của 73anh và Cố 96An Ninh ——

Sóng cmắt của 52Bạnh Thuật 4Bắc cuồn 07cuộn nổi 22vân đen, c1giận dữ aatrừng hình 7ảnh trong 7màn hình. 3 © DiendanLeQuyDon.comÁnh sáng 6đỏ của 5màn hình e2nhuốm vào ađáy mắt 6anh, đôi e7đồng tử 8kịch liệt 1fco rúc, đau 39lắm, tựa 9enhư bị 36vạn mũi 8kim đâm 83xuyên.

Anh 85chậm rãi 6agiương mắt, b8ánh nhìn 9phức tạp cbrơi trên 33người Lâm 9bVãn Thu.

Lâm 4Vãn Thu lại 55có thể d2công kích ddanh đến b8độ này? c1Cô gái trong 03trí nhớ dcủa anh, bluôn dịu 6adàng thuận f0theo anh, 9cô gái từng bnép mình dvào ngực fdanh, nở cnụ cười be thẹn. ca © DiendanLeQuyDon.com. . . . . e © DiendanLeQuyDon.comHình ảnh 5cô gái trước 36mặt và ctrong trí c7nhớ giao 8fchồng lên 1dnhau, khiến 22đầu óc aBạch Thuật fBắc đau 0nhức, đôi c1mắt mỏi fmệt, thân dhình chao 4đảo, đứng 4không vững.

Lâm 30Vãn Thu nhìn 6dsắc mặt 7xám ngoắc 43của anh 7ta, trái 1etim bất d3chợt co 55thắt một 21cái, nhưng 5lúc này, 12cô cần 74phải quyết 7dđoán. Lần 9eđầu tiên 6té ngã là 2ngoài ý fmuốn, lần 02thứ hai 5flà ngu ráng dchịu, người 8đàn ông 0này không dfphải là cngười chồng 63dành cho 0cô. Lâm dbVãn Thu, 9bhãy nhìn 6thẳng vào 02sự thật cđi.

Móng 5tay bấm 8mạnh lòng 6bàn tay, 00ánh mắt 1kiên định: 75"Còn 93có bản bdhiệp nghị c9đẻ mướn, etrong đó d8nêu rõ quan ehệ của 0eanh và Cố dAn Ninh. Họ 1tên cha của 4Manh Manh, dđiền chính 3xác tên eanh. Bạch 1Thuật Bắc, 6anếu tôi 2giao ra những 6thứ đó, fdtương lai d0của anh cbsẽ thế f8nào?"

Tâm etình hiện 62giờ của 2aBạch Thuật dfBắc, không 2cthể dùng ahai chữ 9« khiếp bsợ » để 8hình dung 1enữa. Đây 16là Lâm Vãn 7Thu sao?  Khuôn a1mặt ánh 35lên nét angoan tuyệt, 6evẻ mặt ctrấn tĩnh dkhi nói chuyện, 9nào giống f8như tạm 8thời lấy 60cớ để 1đối phó banh.

Từ b6lúc nào 39cô trở bbnên hung ddhăng dọa 9người đến 7thế?

Bạch eThuật Bắc 3cảm giác 55toàn thân 73đều run 10bần bật, bhai mắt 62đỏ sẫm 3dnhìn chằm echằm Lâm 59Vãn Thu, e2nhả ra từng c8chữ: "Em ceđã sớm 8chuẩn bị fdxong xuôi?"

Lâm b4Vãn Thu nắm 2bquả đấm, fthản nhiên 0gật đầu: 0"Ừ"

f1đâu khôn angoan lanh 50lơi đến 2evậy, dùng 02thứ này b9để uy hiếp fBạch Thuật 8bBắc ly hôn, 7bcũng chỉ b7là cực 9chẳng đã 4aphải ra 5chiêu cuối dcùng, xé b8rách mặt 5nhau. Hôm dnay, Bạch c9Thuật Bắc 86đã tỏ ffrỏ ý định 6không muốn 9ly hôn. Nếu bahai người fccứ dây 1dưa như avậy, cô ccvĩnh viễn f5không thoát b2được anh 02ta.

Hai ebngười trầm 77mặc nhìn fađối phương, 3dùng ánh 4amắt xa lạ 5phòng bị 8lẫn nhau. b © DiendanLeQuyDon.comGiữa bọn dhọ không dcó sự thấu 66hiểu, ai 9acũng muốn 1lưu giữ actầng phòng 9dhộ cho riêng fcmình, vô 53hình trung, cfbiến mối 6aquan hệ 2của họ 32càng thêm 5exơ cứng.

Ngũ 9quan của 39Bạch Thuật f2Bắc tuấn 18mỹ mà lạnh cte, đôi 8mắt càng 4dsắc lạnh c0khiếp người. f © DiendanLeQuyDon.comAnh bỗng fedưng cười 1ra tiếng, c9thân hình 5abất chợt 6tiến đến 0cgần cô, 9cơ hồ vây ecả người 22cô trước engực.

Ngón 01tay lạnh e3lẽo nắm 4giữ cằm 8bcô, đôi 2mắt nheo 28nheo, quan 7sát kĩ khuôn e5mặt nhỏ fnhắn, trong bcon ngươi dvằn đầy 3tơ máu đỏ: 3b"Uy hiếp 9tôi? Em cho brằng tôi b3sẽ sợ."

Anh 8tựa hồ 59dùng hết fkhí lực 85để thốt 7fra câu hỏi. 83 © DiendanLeQuyDon.comCòn có thể 8đau đớn 6dhơn không. 9 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn aThu từng 14đem đến 8bcho anh niềm fvui sướng 7ahạnh phúc, 72và bây giờ 0chính tay 2cô “tặng’ 0anh những cfnỗi đau 3ngột ngạt.

Lâm 6Vãn Thu nhìn bddáng vẻ ehung ác của e2Bạch Thuật 38Bắc, trái 4tim như vọt 80đến cổ 02họng. Hai 18người gần 39trong gang 1etấc, hai d7làn hơi 35thở phả ara, đan quyện 3avào nhau. ab © DiendanLeQuyDon.comBọn họ 7từng là 4bnhững người e0thân cận, c2gần gũi 4anhất. Vậy dmà, giờ afnhìn nhau cchẳng khác 5gì kẻ thù.

Dường 6như mối 33quan hệ 89của bọn 3họ luôn baluôn mâu d7thuẫn như ecvậy, thân 85thể khít dbkhao chặt 7chẽ, nhưng 34hai tâm hồn cfcách nhau 9cả trăm 9enúi nghìn besông.

-

Đang dgiằng co, 7điện thoại 98của Bạch b1Thuật Bắc 3dchợt đổ 8dchuông, phá 1vỡ bầu 6không khí btrầm muộn. 4 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 0Bắc không fthèm nhìn dsố, nhận 4cngay lập 4tức, anh 2emắt vẫn fbdán trên 7người Lâm 6Vãn Thu.

Cách cquá gần, 28Lâm Vãn 84Thu vốn 2fkhông muốn 1nghe chuyện 26riêng của 7anh ta, nhưng e4bất đắc 38dĩ, giọng 55nói bên 57kia điện 6thoại vẫn ftruyền đến 55tai cô. Âm b4thanh mềm acmại, nhẹ 72nhàng vang 5blên, mơ 4ahồ nghẹn 56ngào nức d1nở: "Thuật b8Bắc, anh 28có thể 23tới nhà f2em một chuyến 28không?"

Âm 8sắc đặc ctrưng của bCố An Ninh, 28Lâm Vãn 5Thu không e8cần đoán 5cũng biết.

Bạch deThuật Bắc ebkhẽ nhíu a0mi tâm, ngay 70tức thời, 70đáy mắt b7thay đổi, 7anh chộp d1được một dphản ứng 11rất nhỏ 76của Lâm 46Vãn Thu, 5khóe môi 4ekhẽ nhếch 0blên: "Anh dtới liền."

Anh 5cúp điện cdthoại, thân 55máy lạnh 2lẽo như dcó như không 1dtrượt qua fmu bàn tay bLâm Vãn d0Thu, tay anh 0phủ  trên 3ađốt ngón eetay của ecô.

Bạch fThuật Bắc 5dthâm sâu 3fnhìn cô, 2flia mắt 2tuần tra 3ekhắp khuôn 70mặt cô, 73tựa như dcực lực 4tìm kiếm 4thứ gì 25đó. Quá abi ai, anh athất bại, 8không hề d2tìm thấy c4vết tích 09lưu lại 14của phản 0fứng lúc cbnãy. Vẻ fmặt cô 30vô hồn, 9hàng chân 5mày cũng 16không buồn dnhíu.

Bạch b7Thuật Bắc 8thất vọng, f0năm ngón 2tay siết 3chặt thân 8bmáy điện dthoại, dùng fsức như ethể muốn e3bóp vỡ 2nó, gương 2dmặt lại 47cố làm 2ra vẻ nhẹ 41nhàng, bâng c2quơ như egió thổi: 3"Bây agiờ tôi ađịnh tới f2nhà Cố 6An Ninh, em bcó muốn fđi theo để 2chụp ảnh alại, thu 2thập thêm 5nhiều bằng 6echứng?"

Lâm 2Vãn Thu cắn 8răng nhìn 67anh chằm 6chằm, cuối 25cùng hất fmặt, nở 4nụ cười d3mỉa: "Cám aơn, ở bên 5anh suốt 1một buổi, 1dtôi đã 72ngán tới 0tận cổ, 98tôi không e2muốn mấy 05ngày kế actiếp, ăn cuống không 0vô đâu. 70 © DiendanLeQuyDon.comBạch tiên c0sinh, đi fathong thả."

Bạch 37Thuật Bắc fgiận đến 9đen mặt 5xám mày, 1xoay người 0cđi ra phía 4cửa.

Cánh 6cửa gỗ fetử đàn 0vang lên 9tiếng « 70Ken Két » 96rồi rộng 5fmở, làn 13gió đêm 3rót vào, 4lơ phơ lất 19phất bay e7trên hành 87lang nhuộm emàu hoàng 3hôn.

Lâm 1Vãn Thu đờ 0đẫn nhìn a8hành lang 3không một 7bóng người, fánh đèn 41trên cao 1clắc lư, cnhộm màu 62vàng nhạt 0vào đáy 0mắt cô.

Xem 59đi, đây 69chính là 0dtình yêu 5của anh 0ta đó, rốt c6cuộc ai edám tin đây?

Lâm 7Vãn Thu không ccdám cả 3tin nữa, aeyêu anh ta 3đã nhiều 4năm, một 1lần cố 43gắng hết asức lại dfdẫn đến 31kết quả 1buồn cười. 58 © DiendanLeQuyDon.comCô bây giờ f2chỉ có chai bàn tay 70trắng cùng fftôn nghiêm bnhất định cphải giữ 4ekĩ.

Lâm b4Vãn Thu giơ ctay xoa nhẹ 18bụng mình, bchàng mi khép achặt kịch aliệt lay d4động.

Bạch 7Thuật Bắc ffngồi trong exe rất lâu 72mà vẫn 29chưa bình 30ổn được 4hơi thở, 1clồng ngực 8bphập phồng 7lên xuống. 0e © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt ddửng dưng b2của Lâm 4Vãn Thu lượn 6clờ trong 19đầu anh, 9lời nói 52lạnh nhạt bcùng bộ f3dáng lạnh blùng càng bkhông xua e3đi được.

Sức 0ảnh hưởng 7của cô ecngày càng 7lớn, chỉ 04cần tùy 26ý nói một 2bcâu, cũng b9đủ khiến fanh tan rã 1quân lính.

Bạch 5Thuật Bắc anóng nảy ccđập mạnh 25vào vô lăng, 54gân xanh 6trên trán 0như muốn 9nảy ra ngoài, 4ánh mắt a4bi thương 4nhìn cánh 5cửa viện 27phúc lợi.

Một 4fLâm Vãn fdThu bén nhọn, 1sắc sảo b8khiến anh 4sợ hãi. c4 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 9biết nên 53làm sao cho fđúng? Anh d5đối tốt 9với cô aathì cô xua 5dđuổi. Anh fdngỏ lời 3yêu cô thì fcô châm ccchọc. Thế 1fthì anh còn a5làm được 5gì?

Hóa 44ra khi ta bchân thành 1dâng trái ctim cho một 4người, 3cmà người 4kia lại etàn nhẫn 5đạp đổ 0nó, cảm acgiác ấy 7erất khó e1chịu.

Từ btrước đến cnay, Bạch bThuật Bắc bluôn đi 1fbăng băng 7btrên một 3con đường 1bằng phẳng, 2echưa bao 74giờ gặp ffphải thử 04thách nào 0khiến anh f6suy sụp, 48đương nhiên bkhông biết 4cảm giác f4thất bại 4lại ê chề 65đến thế. cf © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 2Thu khiến e9anh mất 9kiểm soát, 5để anh 9fbiết được, a1trên đời enày, cũng eacó những 7việc khiến fanh bó tay 1chịu trói. b0 © DiendanLeQuyDon.comTác phong 7của anh 2flà mạnh 6fmạnh mẽ atiến công 0fcùng chiếm 4đoạt, bây 52giờ bị fbuộc ở athế yếu, 66chẳng khác 79nào muốn bđoạt tính 6mạng anh.

Anh 0nhớ đến fthái độ 9bngày trước 1với Lâm 02Vãn Thu, 2bso với cô 0chiện tại, 1cũng giống 0như kẻ eftám lạng engười nửa d3cân. Trong flòng anh ckhông khỏi 8khâm phục 15sự nhẫn fnại, bao 7dung của 1cô, xen lẫn 92nỗi buồn 9cbã tiếc 6brẻ.

Hóa ecra tình yêu dcủa cô ephải trả 09giá rất 5bnhiều. Còn aanh, đường 32đường a1là một 6người đàn 5ông mạnh 7mẽ lại 08thiếu dũng 9ekhí theo 7fđuổi tình 24yêu của 1amình.

Ngoài 7fcửa sổ, bgió đêm 9không ngừng 8táp vào 11cổ áo, 0dđọng lại 1khí lạnh 4atrên hàng 4xương quai 1xanh, rồi 96trượt xuống faquả tim 42trong lồng 7engực trái.

-

Ngày cđó tan rã f1không vui, fmột thời 1gian dài f0Bạch Thuật 6Bắc không d6xuất hiện. f © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn beThu biết a2anh ta là 1một người d6kiêu ngạo, 3bị cô liên 8tiếp đả 7thương hết 4clần này 8đến lần dkhác, ắt 7hẳn đã b7mất sạch 0esự kiên c4nhẫn. Hơn d5nữa, ngày ađó anh ta eanhận được 7điện thoại 9của Cố 3An Ninh, có 1lẽ. . . b0 © DiendanLeQuyDon.com. . .

Lâm 06Vãn Thu lắc cđầu một ecái, kìm 3nén những 8suy đoán dvớ vẩn.

Không 2bị người dđàn ông dkia làm phiền, 44trong lòng b8Lâm Vãn 7fThu dần 31tĩnh lặng. b © DiendanLeQuyDon.comMỗi ngày 30chăm chỉ clàm việc, 4fthi thoảng 6cùng đồng 7anghiệp đi ddăn uống 0hoặc tán bbgẫu giải 4sầu. Lâm 1bVãn Thu đem 7toàn bộ fhi vọng 9gửi gắm 42vào đứa d4trẻ trong abụng, cuộc fsống đơn eagiản mà 90phong phú, 2dần dần 0xóa nhòa fdnhững kí 82ức không 3vui của 4ngày xưa.

Vào 09chủ nhật, 4nhân viên ftrong viện ddthiếu hụt 0so với ngày 3thường. 32 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn d7Thu phụ 77giúp người 9chăm sóc evườn tưới bbcây, xong 7việc thì 22thu dọn c5chuẩn bị a8về phòng. 0b © DiendanLeQuyDon.comVừa lúc 2bác bảo 2cvệ đi tới, agọi cô: e"Tiểu 9Lâm, có 9người tìm 8cháu."

Lâm 7cVãn Thu hơi 42sửng sốt, 27không đoán ađược ai 7sẽ đến 8nơi này 4tìm mình. 73 © DiendanLeQuyDon.comCô nghi ngờ ađi đến 5trước cửa, 2bnhìn thấy 4bóng dáng cngoài kia, 4thân thể abất chợt facứng đờ.

Tri 9Hạ mặc fáo bành 1tô màu xám 25tro, mái 0tóc có chút f7dài, đứng a6giữa ánh 2mặt trời 5mùa đông b5làm nổi 11bật màu 94tóc đen 9như mực. bb © DiendanLeQuyDon.comGương mặt b5tuấn tú 2sạch sẽ, d2đứng cách 1một khoảng, dcười dịu f7dàng với 82cô.

Lâm 1Vãn Thu không 79thể diễn etả cảm 1xúc hiện 1tại, hốc 32mắt trướng dađau, trong 75lòng vừa 9ê ẩm vừa eấm áp.

Anh btrai của fcô xuất 52viện, rốt 8cuộc cô 8không phải 87một thân cmột mình fcô độc 9nữa.

Tri 56Hạ đứng atại chỗ, cmột tay cxách hành e4lý, tay kia eehướng cô, 7bvẫy vẫy: d"Lâm d0Vãn Thu, fanh đã trở f7về."


Mấy 5nay trời a2nóng quá, 3flười ngồi 0gõ bàn phím 8quá. Chính 6văn có 68c. 7f © DiendanLeQuyDon.comÔi! mình 4dcòn phải 70lết 14c 28nữa.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/75015


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận