Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi Ngoại truyện 35

Ngoại truyện 35
Chứng kiến

Lạc ecAnh cảm 69thấy cổ 3cđau nhức 59một hồi, 5cô đưa 5tay của fmình ra vuốt 9cổ mình, 70sau đó mở 0eđôi mắt 0mông lung, 36 hìn vòng 1f uanh, cũng e ồi tưởng 86 ại chuyện df ừa mới 6a ảy ra. Cô 2 ập tức e ên tinh thần, 0 ội vàng e gồi dậy, a4 hảy xuống 4b iường, 7 ội vàng 2đi dép vào, 8 ay nhỏ bé 3 ẫn còn 40 uốt cổ 5e ình, tên 0b ị Ảnh 0 hết tiệt 1 ia, xuống 3c ay quá nặng.

Lạc c7Anh vội 7 àng mở d ửa, nhìn 7a ột vòng 51 hông có e5ai, nhanh 7 hóng chạy 8 uống lầu 73 ưới, trời 1ạ, Phàm 3 iệm Ngự 8 ám bắt f7 óc mình c hật, anh a1điên rồi d6 hải không, 59 ha cô lập c ức sẽ 37 iết, như 49vậy nhà 16họ Phàm 7cũng sẽ 3biết. Nếu e3anh không 5điên rồi, 2acô cũng dkhông muốn eđiên khùng 5cùng anh.

Lạc 6fAnh theo cầu 1thang chạy e6xuống, nhìn b4cửa chính, bchạy thẳng 6ftới cửa 1chính, bỏ 4bquên tất ecả chung 56quanh, Lạc b9Anh túm tay c8nắm cửa, 1đẩy nửa 6ngày cũng 6không đẩy 2fra được, 2akhông phải 8alà khóa drồi chứ, d7cô xem hệ 14thống bên f5cạnh, phân fbiệt vân ctay. Cô nghĩ 19mà muốn 6phun máu, 6cổ đau 4quá, cô 3vuốt cổ 5ccủa mình.

Lạc 7dAnh thở d4hốc vì b5kinh ngạc, 58mới vừa 9rồi quá 53kích động, 12đau đến 93lập tức fengồi xổm 7người xuống, 86nước mắt 4ecũng đảo cquanh đôi c2mắt, tại 67sao ư? Xuống 2tay nặng 2như vậy.

Phàm 3Niệm Ngự engồi ở 86trên ghế 64sa lon, con 5fngươi lạnh flùng nhìn 7flướt qua aMị Ảnh, 3Mị Ảnh 44lập tức 0cúi đầu, derõ ràng 1mình đã 14rất thu elực nhưng 41là đàn 1ông nên 33khó tránh 7khỏi.

Lạc 5Anh đứng 1lên sau đó 8axoay thân 9dthể lại, 6lúc này e9mới nhìn 97thấy Phàm e5Niệm Ngự cdlười biếng engồi ở 9ctrên ghế aesa lon đang e4dùng vẻ e9mặt đùa 0giỡn nhìn 06mình, Lạc 5Anh nhất fthời tức 4giận lên, fgiờ phút 3dnày trạng 54thái giống deTiểu Bạch 86Thỏ muốn 9nghĩ cách dtrốn chạy 4ckhỏi sói 35xám lớn, 0ekhông công 8mà lui.

Lạc 57Anh đầy 4lửa giận 2bđi qua, một 8bđôi mắt 2fđẹp hung 51hăng trợn 68lên nhìn 71Mị Ảnh 1dbên cạnh, fchú này 8ra tay với 56con gái cũng 99vô cùng b1nặng, một cecái tay của 5Lạc Anh 3vẫn còn 10đang xoa dcổ mình, 8lúc nào c9thì mình 6chịu đối 4xử như 29vậy. Lạc 8Anh hít sâu 93một hơi, 1bhiện tại 00cô cần 5tỉnh táo, 6lạnh nhạt, 6bình tĩnh.

Lạc 6Anh mặc cváy ngủ 9liền màu 73trắng nhìn 9fPhàm Niệm 5Ngự, đáy 6mắt cũng 70sắp có athể phun 8ra lửa.

"Phàm fbNiệm Ngự, 44anh biết 7bản thân fmình đang 8dlàm gì chứ?" aGiọng của 27Lạc Anh 6arun rẩy 9bcực độ, 8không phải bbởi vì eesợ mà bởi b0vì vô cùng 54tức giận, fthật muốn 1đánh chết engười đàn 1ông tuấn 0mỹ trước 27mắt. Nhất 72là tư thái 68lười biếng 5không sợ 96trời không 11sợ đất fkia.

Phàm dNiệm Ngự btùy ý khoác bfmột cái b7tay lên trên 35ghế sa lon, 97một cái 0etay khác 93tùy ý đặt 2trên hai 9chân vắt dchéo của 04mình, cố 4dý vô ý 3gõ có tiết bbtấu.

Phàm f7Niệm Ngự cđưa một e1tay nhẹ 13nhàng đỡ atrán của 4emình, lười 0fbiếng nhấc cmột đôi 78con ngươi 14trầm tĩnh b3lên, gương 74mặt tuấn d2tú như cười 17như không bnhìn Lạc fAnh đang 90vô cùng 9tức giận. 5 © DiendanLeQuyDon.comMôi mỏng 04hoàn mỹ cnhẹ nhàng 7cong cong, e1tuấn lông d3mày nhướng 5flên, thanh 32âm cực d9kỳ khàn ebkhàn, tản dera khêu gợi 03mị hoặc.

"Biết, 2bắt cóc."

Bắt d8cóc? Lạc cAnh tức cdgiận nhìn b5Phàm Niệm fNgự, nói 9nhẹ nhõm 8thế, Lạc dAnh hết 44ý kiến, fcô xoay thân 26thể lại, 0đưa lưng 7về phía 2anh, cô cần 76bình tĩnh 0atỉnh táo, bbình tĩnh, 1Lạc Anh 8đóng chặt 14hai mắt dlại, sau eakhi trấn 5an tâm tình 43của mình, c4trở thành c5Lạc Anh alạnh lùng, dtài ba, lạnh 01nhạt.

Phàm 0eNiệm Ngự 8nhìn bóng 1lưng Lạc 3aAnh tự trấn f6an mình, 3con mắt 1mị hoặc 7nhìn lướt 1qua Mị Ảnh 6bên cạnh, 3Mị Ảnh dachỉ hơi 3hơi gật 0đầu bất 6tri bất 69giác rời 8khỏi phòng 4khách, giờ 1phút này 0fchỉ còn 17sót lại 6hai người, dngười giúp 4việc đã 52sớm nhận eđược lệnh dtrở về 6bphòng nghỉ c1ngơi.

Lạc 2Anh rốt 0cuộc trấn fan xong tâm dtình, xoay ebthân thể 47lại, nhìn flướt qua 9bên cạnh, a8người đâu? ceNhưng cô b3không chú 7cý quá lớn, 4một tay 7nhỏ bé athủy chung 34che cổ của 54mình, thật 5dlà đau nhức 31chết rồi.

"Phàm f4Niệm Ngự, 8anh biết 6mà anh còn 23làm như 1vậy, cha 7tôi khẳng afđịnh đã 6bbiết, anh bsẽ phải 0dgiải thích a0với chú, banh mau thả ctôi trở 88về, tôi bcoi như không fexảy ra chuyện a6gì." aLạc Anh 12nói xong 3flạnh lùng c5liếc Phàm cfNiệm Ngự, 7nhìn tư dthái đó bcủa anh, 06cô liền eatức giận.

Phàm eNiệm Ngự 8cnhìn vô d5cùng lười 1biếng dùng 5tay chống 96trên ghế 6sa lon đỡ 6đầu mình, bnhìn khuôn 7cmặt nhỏ 83của Lạc eAnh đỏ 7fhồng.

"Sẽ 1ckhông, bọn 9fhọ sẽ 22không tới, 3em nên hiểu 01anh, anh sẽ fkhông làm f5chuyện mà 5fbản thân 9mình không 75dám chắc."

Lạc fAnh hơi sửng b5sốt. Đúng f5vậy, chuyện ebtình giống cnhư vậy, 48anh làm sao 4sẽ không 4sắp xếp 4xong, bầu ctrời đã atối, nếu 49cha muốn 6tìm mình, 5bằng thực 5alực của 7nhà họ 65Lạc thì 8đã sớm 13tìm tới.

Phàm a1Niệm Ngự 32nhìn Lạc 8Anh kinh ngạc esuy tính, anụ cười 4khóe miệng csâu hơn, 40anh không 31gấp gáp, 0canh muốn fđể cô 93hiểu, vô 3luận cô 7làm thế 0nào, cũng 4không chạy 16thoát khỏi 98Phàm Niệm 50Ngự.

Lạc 61Anh quay đầu, 76gương mặt f7lạnh tanh, bngả bài 2ư, vậy ffcũng tốt, e6bày thì 85bày đi, aLạc Anh 8nhìn Phàm e9Niệm Ngự, 4fthanh âm 79lạnh lùng: 07"Tiểu aNiệm, rốt 8ccuộc anh 1cmuốn thế 7nào?"

Phàm 7Niệm Ngự 0nhìn Lạc 59Anh, lông eemày tuấn 4tú hơi nhướng, 3erõ ràng 50không có 1mừng rỡ 28vừa rồi, 7rất nhiều e4lo lắng.

"Anh amuốn em" fbBa chữ đơn 1dgiản, có csức không 07tha kháng 3cự, giống 4như thánh 79chỉ làm dcho người dta không 7thể không ctuân thủ, aeuy mãnh có 5lực.

Lạc 7Anh nghe vậy 3bthì lại 4cười, cô d0ngồi trên 5ghế sa lon 07đối diện 3anh, một 3khuôn mặt 9amỹ lệ, 75miệng anh 54đào hé 3dmở.

"Anh 75muốn tôi? 4Anh nói anh fbmuốn tôi? eVậy sao?" 1Lạc Anh 0ecười hỏi ePhàm Niệm cNgự, cô 5thế nhưng ccảm thấy erất buồn 3cười.

Phàm a0Niệm Ngự 4cnhìn Lạc 0Anh, lông 8mày nhíu 0lại, môi 63mỏng khẽ cmím, nhìn 0Lạc Anh, bchờ đợi 3đoạn sau ecủa cô.

"Anh 0acảm thấy, 8Phàm Niệm 31Ngự bây 6giờ muốn c7Lạc Anh 7sao?" 4fLạc Anh 47buồn cười 65nhìn Phàm 5dNiệm Ngự chỏi.

Nghe 82nói, một ađôi mày bkiếm khẽ 8nhíu, môi 8mỏng hoàn 72mỹ khẽ 6mím, Phàm 1Niệm Ngự cnhìn vẻ 86mặt giễu 4cợt của 1fLạc Anh 6thì gương 23mặt tuấn 7tú lo lắng dvô cùng.

"Còn bkhông có bthứ anh 6muốn mà akhông có cdđược." 8Nói rất 09kiên định.

Lạc bAnh thả bbàn tay nắm 37cổ ra, khuôn 4mặt châm 6chọc.

"Sai 7rồi, Lạc 7Anh tôi chính 4là thứ abanh muốn dkhông nổi, 46biết không? 8Tôi thuần d4khiết, là bfanh phúc f4hắc muốn 3fkhông nổi, fdtôi dốc d5lòng, thật 9lòng, từ 5đầu đến 7bcuối Phàm bNiệm Ngự a8đều là 34muốn không ddnổi, ngực dfmiệng trái 4tim tôi, 8anh muốn ckhông nổi, dPhàm Niệm e0Ngự anh 51muốn không d2nổi."

Lạc feAnh càng blúc càng 40kích động, 4fcâu nói b4kế tiếp egần như bgào ra, đúng 4fvậy, Phàm eNiệm Ngự 7bbây giờ 30muốn không 9nổi. Lạc 2eAnh nhìn bPhàm Niệm 1Ngự, thanh ebâm khôi e5phục lạnh 5lùng.

"Biết atại sao d9anh muốn e2không nổi 10không? Bởi 0evì anh dơ 72bẩn, anh 40bẩn, tôi 24tự nhận 6mình hiểu 75rõ anh, nhưng danh không ehiểu tôi, aanh biết carõ tôi hướng 4ftới dạng 46tình yêu 6gì, nhưng aaanh cố tình bđánh nát, 3cho nên hiện 5tại anh amuốn không 1nổi tôi, ecàng không 1xứng với 0tôi. Có flẽ thế 1giới không 0có anh thì 6không được, fenhưng Lạc aAnh tôi lại 49đâu đặc dbiệt, tất ccả người ađàn ông 4hiểu rõ 51chung tình eđều xứng 07với tôi, 8duy chỉ a0có anh hiện 4tại, Phàm 25Niệm Ngự dbây giờ, 6không xứng c7với tôi, 14cũng không 22xứng đoạt 7lấy tôi."

Lạc 96Anh nói rất 4khẳng định, 2kiên quyết, flời này 9cô đã sớm fmuốn nói, 5vừa đúng 4lúc ngả dbài, vậy 8thì nói dtất cả dra, cho anh cbiết, tại a3sao anh không 6xứng với 67mình.

Phàm dNiệm Ngự 58nghe Lạc 8Anh nói xong, a4cả khuôn 32mặt lạnh 9lùng, anh edđứng lên, 7sải bước d9đi tới 7chỗ Lạc 9Anh, trong flòng Lạc 1Anh cả kinh, d7cô làm sao aclại quên dtính khí 3của Phàm 1Niệm Ngự. 30 © DiendanLeQuyDon.comNgười khác fnói như a0vậy, không echo anh mặt 5mũi, là amuốn gặp f9nạn. Lạc 2fAnh mới 3vừa đứng 7lên, bước 49ra một bước, ceđã bị 2angười vác 6elên vai.

Thân ethể Lạc 82Anh treo lơ alửng, trái 2tim cũng 29treo lơ lửng, 2atạm ngừng 1đập.

"Phàm 4aNiệm Ngự, 3anh thả btôi xuống, 9dthả tôi e5xuống, buông c5tôi ra." 7Lạc Anh 37bắt đầu 6hô to, nếu d6như giờ c1phút này 8cô nhìn 5thấy vẻ afmặt lạnh 91lẽo âm 2du của Phàm aNiệm Ngự bthì cô tuyệt f9đối sẽ 2bị hù đến 1không dám 11nói lời f2nào.

"A" ecLạc Anh aabị anh quẳng atrên chiếc 92giường 4mềm mại, e6nhưng cái e8mềm mại 73kia tập 8kích khiến bcô nhất c3thời có 8triệu chứng bngất xỉu, 4bLạc Anh d7hô lên một fdtiếng, không 21biết vì 27sao anh lại 2điên khùng.

Lạc 3Anh lắc 07lắc đầu, 60đã nhìn 9thấy gương 4dmặt tuấn 70tú Phàm b8Niệm Ngự bblạnh lùng, 46Lạc Anh d0có chút ddsợ, cô 1đây là? 5Ở trên 4giường? 98Trong lòng f8cả kinh, 6vội vàng 26muốn nhảy 4xuống giường, 2nhưng một 4acái chân 0vừa rơi 2xuống đất, fcái chân c5còn lại 5đã bị 6eanh kéo, 6thô lỗ 5aném lên b5trên giường blớn.

Cổ a4Lạc Anh 3thật là 8đau, Lạc 42Anh cảnh c5cáo nhìn 7fPhàm Niệm 4Ngự.

"Anh, 0anh muốn d0làm cái a1gì? Tôi, 4ctôi cho anh 92biết, cấm 2đụng tôi."

Phàm 01Niệm Ngự cvuốt ve etrán của 86mình, hình 0cnhư đang fẩn nhẫn ecơn giận 5của mình, 8cuối cùng 9fanh khẽ 1nhếch môi, 45tay bắt d6đầu cởi eecà vạt 5acủa mình 48ra, tây trang, 71cuối cùng bclà áo sơ d8mi, một bloạt động dtác dọa 6Lạc Anh.

Phàm cNiệm Ngự ftháo quần dáo trên 4người mình 3ra, chỉ 48còn lại 1một cái b6quần lót 20màu đen, 6dquần lót b0sớm bị 99thẳng lên. 7 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 6akhông cần 36nhìn cũng 30biết đây 6là gì. Trong 3dđầu nhớ atới hai blần đó, 0cô có chút 23sợ, thân fthể không 9khỏi dựa fvào sau, 9giống như cecách anh 1xa một chút 3flà có thể 0tránh được akiếp này.

Phàm 9Niệm Ngự aekéo chân 0của cô cáp chế 72cô dưới dthân thể 4mình, đôi 27con ngươi  có 3chút u ám, 4nhìn khuôn b3mặt kinh 8hoảng của ceLạc Anh, c2bàn tay ấm báp vuốt ffve khuôn 5mặt Lạc 3Anh, giọng 6anói rất 3nhẹ.

"Lạc 42Anh, tại fsao anh không 7thể có eem, một a6lòng, chẳng ablẽ anh không amột lòng bư?" 45Chẳng lẽ danh không d0một lòng 8fư? Chưa 28từng có fmột phụ 2bnữ nào 77chiếm cứ 1tim anh, từ 5dđầu đến 47cuối chỉ 48có cô gái 7tên Lạc 4Anh. Chỉ 4có cô gái dnày tồn 03tại trong 11lòng anh, 7những phụ fnữ kia cũng 9dchỉ là fcông cụ 57phát tiết 52** mà thôi.

Lạc 2Anh có chút 0sững sờ, 6nhìn đáy 31mắt Phàm 5Niệm Ngự 46có bất 7đắc dĩ 0cùng dịu 71dàng vô 51tận, trong e2lúc nhất 50thời cô choảng hốt, abị ánh cmắt anh 4vây hãm.

Cảm fgiác trước 6ngực chợt 9lạnh, suy fcnghĩ của 9cô quay lại, 6fcô trừng dmắt nhìn, cy phục của d4mình đã 4cbị xé nát, d9trong lòng 6Lạc Anh 95cả kinh.

"Anh 0buông tôi fra, anh không fthể đối 46xử với 4tôi như 0cvậy, anh 13không được 45cưỡng ép 38tôi, không 74phải anh 38có rất a5nhiều phụ 85nữ sao? fHọ rất 3thích đấy, 2fbuông tôi 24ra" Lạc eAnh bắt 5đầu phản c2kháng.

Quả 45nhiên Phàm 2Niệm Ngự 5dnghe vậy 8sắc mặt ebỗng khó e4coi, u ám. bd © DiendanLeQuyDon.comAnh nắm 2cằm Lạc 87Anh, thanh 02âm càng dclạnh lùng, 24tràn đầy bhung ác.

"Em dbảo anh 48đi tìm phụ dnữ khác?" 54Phàm Niệm fNgự vô 7ecùng tức 13giận hỏi, 5bbao nhiêu 1phụ nữ 01đều quỳ 9gối van cdxin anh sủng 9hạnh, cô athế nhưng 8đẩy anh dfra, bảo 1anh đi tìm e9phụ nữ 01khác.

Lạc 8bAnh bị nét 31mặt của c8anh dọa 85sợ, nhưng evẫn lớn e1gan nói: 1"Dạ, chọ sẽ 78vui mừng."

Phàm dNiệm Ngự 2evặn khuôn 1cmặt tránh 6né của 8cô qua, một bađôi mắt 5chim ưng 8sắc bén 75nhìn chằm 53chằm Lạc 1Anh, sắc b2bén như 4muốn xem 13thủng cô, 2thanh âm 9càng ác eliệt.

"Tại 8sao, họ 42cũng rất f7hi vọng 8canh tìm đến 5cửa họ, 0vì cớ gì aem muốn bđuổi anh 3đi."

Lạc fAnh nhìn 6Phàm Niệm 5Ngự, đáy 0bmắt có 69nhàn nhạt fbất đắc eadĩ cùng 30thất vọng, f9là cô nhìn 3blầm rồi.

"Dạ, 4anh cũng 9nói, các ccô là họ, 5atôi là tôi, bhọ yêu f1quyền thế, 32yêu gương cmặt của 4fanh. Tất 3cả sức 3quyến rũ 7của anh. 4 © DiendanLeQuyDon.comTôi không 3thiếu gì, achỉ thiếu bfmột tình cyêu chân 8thành tha 2thiết mà adthôi, tình 2cyêu chân 6thành tha 4thiết với 66một mình 3tôi, anh 0hiểu không?" eLạc Anh 68nói rất 5fkiên định 6bbởi vì 7cô chính 9blà cô, toàn adthế giới 34đều tìm fkhông ra acô khác.

Phàm e2Niệm Ngự anhìn Lạc d3Anh, tiêu ahóa lời ecô nói, 53cuối cùng 0nằm ở 77bên người 6cô, kéo 0cô qua, hai 4người nằm 4mặt đối bmặt ở ftrên giường. 4 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 4có chút csững sờ, 2dhình như 9tối nay 6hành động cbcủa anh e1có chút akhông theo 2khuôn mẫu.

Phàm 0Niệm Ngự efnhìn Lạc 02Anh, đáy b1mắt đầy debất đắc cdĩ, thở 28dài một fetiếng."Vậy aem muốn fanh làm thế aenào đây? cAnh làm thế 30nào mới 56có thể 0có được deem?"

Lạc 0Anh sửng esốt nhìn c6gương mặt 3ftuấn tú 4chân thành btha thiết 6của anh, 13thế nhưng bnhất thời dloạn, không dbiết nói 3gì? Chỉ 6ngơ ngác 5nhìn Phàm bNiệm Ngự.

Phàm dNiệm Ngự b5nhìn Lạc 71Anh, cho là 7cô không 5bmuốn nói, 2lại nhẫn clại tính ftình hỏi 30một câu.

"Vậy 58em muốn 67anh làm thế 6nào? Anh 4alàm thế 4nào mới 9acó thể 50có được dem?"

Lạc 2eAnh coi như 5nghe rõ, aLạc Anh 6nhìn Phàm 35Niệm Ngự, anuốt nước 7amiếng sau 30đó hỏi 77ngược lại: 1"Anh ccó ý gì?"

Phàm 0cNiệm Ngự b0nhìn Lạc 3Anh sau đó bthanh âm ccó cảm 25giác vô clực: "Chính clà chữ 78trên mặt dfý, anh muốn 91em ở bên ecạnh anh, 71anh nên làm 63thế nào?" 5Là anh chịu c5thua khi nhìn 68vẻ mặt dcùng bóng 9lưng cô 0kiên quyết. 7 © DiendanLeQuyDon.comBởi vì 2nhìn thấy fdcô dùng 4khuôn mặt d3tươi cười 1chân thành d8tha thiết 6hướng về 4phía người eđàn ông 78khác, thậm 16chí khuôn 1mặt tươi 4cười nhẹ 45nhàng đi 7achọn áo 43cưới, cảm adgiác khủng 14hoảng trong 80lòng mãnh 6liệt tập f1kích anh, feanh chưa 7bao giờ 53sợ qua cái cgì, nhưng afcảm giác 14mất cô 8khiến anh 8sợ hãi.

Lạc 86Anh lần 9nữa ngây fngô, anh dcó ý gì, 05đang thỏa ddhiệp với 1mình sao? 8Không thể 3nào? Anh c5người thế 3anào, anh bblà Phàm bfNiệm Ngự f6sao? Không 1cphải là 4bị cái b3gì nhập 41vào thân dchứ. Lạc aaAnh bắt 7đầu nhìn banh từ trên 7axuống dưới, daxem xem có ethể tìm 59ra cái gì ckhông đúng 9ahay không.

Phàm 6Niệm Ngự 2cnhìn Lạc 15Anh ngây 9engô, môi 9mỏng khẽ 95giơ lên, 8sau đó thanh 5âm trầm c5thấp khàn 6khàn truyền 34vào trong alỗ tai Lạc aAnh.

"Anh fdchính là 2anh" cfAnh sẽ không 50thay đổi 4bởi vì 3cái gì, 8chỉ có 3cô gái trước 1mắt này, atừ lúc f7cô sinh ra 6aanh cũng 47đã dự adđịnh tương 9dlai của becô.

Lạc cAnh nhìn 13Phàm Niệm 5Ngự sau 90đó không 69xác định 9hỏi một 0acâu.

"Rốt 7cuộc anh ecó ý gì?" eaLạc Anh 6không phải 44rất rõ 23ràng anh acó ý gì, 33mặc dù 9nghĩ thế, 8fnhưng không 9thể đi, 3phụ nữ fcủa anh 0quá nhiều, 26sẽ không 9bởi vì 15mình mà dbuông tha e8cả rừng 6hoa đâu.

Nguồn: truyen8.mobi/t96902-nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di-ngoai-truyen-35.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận