Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi Ngoại truyện 35.2

Ngoại truyện 35.2
Phàm Niệm Ngự nhìn Lạc Anh, sau đó mấp máy môi mỏng.

"Lạc 7aAnh, em là 8b ủa anh, 5 m thực sự 1e hỉ có thể 65 à của anh, 7anh sẽ không c0để cho 9 m đính hôn 2d ới người 1 hác." 5 hàm Niệm 2 gự nói 6 iên định 72 ó lực, 9 hưng ít 58 ài phần d4 á đạo, 68 hiều chút 75 ịu dàng.

Lạc fAnh có chút 4 ức giận, 36 ao cô là e ủa anh? 2 ạc Anh nhìn 5 hàm Niệm fe gự, trịnh 7a rọng nói.

"Tôi 4 hông phải 76 à của anh, e5 ôi từng 9 ó đàn ông ca ũng chỉ 7 ó anh, nhưng 3 hụ nữ ba ủa anh không 7 hỉ có mình a ôi, anh thả 3tôi trở c2về, tôi 9muốn đính 8hôn, anh 1chớ đem 0bệnh truyền d6nhiễm lây 6cho tôi." bLạc Anh 4dnói xong cechán ghét 2cliếc Phàm 4Niệm Ngự, 5enhớ tới bthời điểm 07ở Maldives, 1lời Lục bTâm nói, a5cô tức 07giận, một 0đôi mắt 7đẹp cũng desắp phun 75lửa, đẩy 95Phàm Niệ m 15Ngự ra, 22sau đó ngồi 8dậy.

Phàm 7Niệm Ngự 73còn không 55biết cô 8đang giận d3cái gì, 6mắt cũng 2sắp biến 6ethành hỏa e9nhãn kim 4tinh rồi, 2ePhàm Niệm cfNgự đứng 54lên nhìn cánh mắt 86Lạc Anh f4phóng lửa.

"Lạc aeAnh, em làm e4sao vậy?"

Lạc caAnh xoay thân dthể lại, 8fnhìn Phàm 1Niệm Ngự, a7sau đó duỗi bangón tay 3ra chỉ vào 85Phàm Niệm 5Ngự, dám 5achỉ tay 0vào Phàm 7aNiệm Ngự 98chỉ sợ 6rằng tay ckẻ đó 9bcũng bị 1chặt xuống 6cho chó ăn. 4 © DiendanLeQuyDon.comThiên hạ 5dcũng chỉ a6có Lạc 7Anh dám thôi.

Phàm 87Niệm Ngự enhìn ngón 1tay mềm 56mại trắng 5noãn của cLạc Anh, 6đưa đầu 37lưỡi ấm 47áp ra liếm, 0etrêu chọc. a © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 14tức giận 09thu tay lại, 2dsau đó nhìn 42Phàm Niệm 70Ngự.

"Anh 24muốn tôi ftrở lại cbên cạnh 41anh sao?" eLạc Anh 8fhỏi rất bfđơn giản.

"Ừm" 2Đôi mắt e8Phàm Niệm a8Ngự khóa 7etrên khuôn 0mặt Lạc 4Anh nói.

"Vậy 0ethì tốt, 08về sau không fcho tiếp 0xúc với btình cảm e7nồng nàn cvới phụ e6nữ khác, belàm được a6ư? Giá trị 07con người 2cLạc Anh ebtôi trong 6fsạch, sẽ 1không suy 97bại đến 0mức như 1đám phụ fnữ kia chờ 45một người b3đàn ông 77sủng ái, b5tôi muốn c5chân thành 5tha thiết f0duy nhất, 7fanh cho được 1không? Yêu 5cầu của btôi đấy, 4anh nhất 2eđịnh làm 7nổi ư?"

Phàm 8Niệm Ngự 4nhìn khuôn 72mặt Lạc f6Anh, cho tới 5bây giờ 49phụ nữ 8eđều là 2phát tiết cf**, nếu 65như mình b1muốn bên 4cô, những 7bphụ nữ 1kia đương d8nhiên có 5bthể không 2dcần tồn 7tại. Anh 91mở môi 8mỏng, sau cđó thanh 7âm trầm 2khàn nói.

"Được, c5anh làm được, 66sau này sẽ fkhông xảy dra quan hệ 7evới phụ 68nữ khác, 74chỉ cần fem ở bên 8cạnh anh, a8hủy bỏ 6đính hôn." 0Phàm Niệm 6Ngự thỏa 3hiệp, anh 7bvốn muốn bbẻ cánh cbướm giam 2ầm, có fđiều sau 23khi nghe cô bfnói xong, 5anh buông batha kế hoạch 1ban đầu, aanh vốn 4không muốn 28tổn thương eecô.

Lạc 9Anh nhìn ddPhàm Niệm 58Ngự rất 3là tò mò 0dvì sao trong 07lúc bất 64chợt liền 8thay đổi? cCô nhìn 66Phàm Niệm 8Ngự, đáy bmắt tất 5ecả đều 65là không 7thể tin. 36 © DiendanLeQuyDon.comVô cùng f8không xác ađịnh hỏi 2một câu.

"Anh, 8fanh nói thật, 89buông tha emột vườn ahoa?"

Phàm 54Niệm Ngự 0biết tại esao cô hỏi 5bnhư thế, fdù sao trước 16kia mình 4thật sự 33có chút 05ngu xuẩn 9đối với ftình cảm, 8nhưng lần b2này là nghiêm ctúc thật, 96Lạc Anh 97ở bên mình, 5cvật của 4banh có mãnh 78liệt ** aađối với b4thân thể 6của cô, cvừa đụng 6cchạm cô, 97mới có d8thể kêu 56gào.

Đôi 7tay Phàm dNiệm Ngự bđỡ ở bLạc Anh  bả 6vai sau đó f6một đôi 2flãnh mị  con angươi giờ e9phút này 1chở đầy 84lấy vô 3số dịu 0dàng, Nhu 2Tình  sắp 3đem Lạc 60Anh cho hòa ctan.

"Lạc f3Anh, anh nói 8thật, anh 5csẽ chứng 9minh cho em 04xem, nhưng atrong khoảng 9thời gian aenày, em phải b0sống bên 11cạnh anh, 0fmãi cho đến 0khi thời agian đính 45hôn trôi 73qua mới 4thôi."

Lạc 2Anh sửng besốt, cô f9lập tức 2phản kháng: 48"Anh 1muốn giam 13giữ tôi? aTôi không 0muốn, công a8ty tôi làm cthế nào?"

Phàm 74Niệm Ngự 6nhìn cô: a5"Không a3phải nhốt, 88còn có mấy e7ngày, chờ 9qua ngày 4đính hôn, canh sẽ thả f1em ra ngoài, 4công ty em aanh sẽ xử 8lý, em không dphải muốn bcho anh thời 6gian chứng 4minh ư? Anh fsẽ chứng 1minh."

Lạc 85Anh nhìn e6dáng vẻ fanh nghiêm 0atúc, trong 7dlòng đấu ftranh, làm 0thế nào? 51Trong lúc 8Lạc Anh 2nghĩ biện 16pháp, thanh 8âm trầm 60thấp chứa d3cảnh cáo ecủa Phàm 4Niệm Ngự ctruyền vào 80trong lỗ dtai Lạc 7Anh.

"Em 40không thể 8rời bỏ 2nơi này, c6anh chỉ ebáo cho em f7biết mà e7thôi." 1Phàm Niệm dNgự nhìn cvẻ mặt 7Lạc Anh brối rắm, 1cdứt khoát 3chặt đứt 02đường 1lui của 7bcô, tiết 0kiệm  cô c5có ý nghĩ echạy trốn.

Lạc b3Anh nhìn cPhàm Niệm 5dNgự, cuối 4ccùng thở ddài bất 8đắc dĩ, 8hai người dcứ như 1vậy hòa 38hảo rồi 9hả? Không 5phải cùng ctốt, cô 4tự cho anh 78cơ hội echứng minh emình, không 2fđược, 29mình sẽ 3rời đi.

"Được crồi, có d6điều anh 5phải chứng 3minh như 97thế nào dcho em xem." acLạc Anh 44rất là etò mò điểm 52này.

Phàm 3Niệm Ngự dvuốt ve 1gương mặt cLạc An, 5sau đó nhếch dmôi mỏng, 0một đôi 0amắt mị f7hoặc tản dfra ánh sáng ccu tối, Lạc 9Anh nhìn 82con mắt aaPhàm Niệm 8Ngự, từ dtừ luân 5hãm vào e3trong. Mãi echo đến fkhi mình 18nằm ở 8trên giường, 8cthân thể 1cbị anh ngăn cchặn, lúc 2này mới fý thức efđược chuyện dsắp xảy 76ra.

Lạc 50Anh mở trừng 1bhai mắt, 8dmôi anh đào 0khẽ động, 9nhìn cử 5động như 01vô tình 74nhưng nhìn 97vào mắt f4Phàm Niệm 8Ngự thì d1còn lửa e9nóng quyến arũ hơn xuân 8dược. Phàm 96Niệm Ngự fkhơi cằm 2cô lên, 8blộ ra cái ecổ trắng 6mịn. Một dbđôi mắt 87tối tăm 2tập trung f4vào cổ aecô.

Lạc 1Anh nhìn 95ánh sáng c2trong mắt 4Phàm Niệm eNgự, không 17khỏi khẩn adtrương, 98giống như 8là Vampire. ee © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 5nuốt nước 6miếng một 5cái.

"Tiểu d6Niệm, anh 02muốn làm bgì?"

Phàm 1Niệm Ngự 5nhìn cô 81có chút 1khẩn trương, 8đưa đầu 01lưỡi ấm afáp ra liếm 7ecổ Lạc d8Anh. Thân b2thể Lạc 0Anh cũng fcăng thẳng, bkhông phải c8anh muốn 3ccắn cổ 9dmình chứ, 46sẽ không 5cẩu huyết anhư vậy 56chứ. Tóc 1bgáy trên 86người dựng 6ngược, fkhông có c5lỗ chân blông đều ftrướng.

Cánh bmôi lạnh 3lẽo của b4Phàm Niệm 2Ngự phủ 2xuống xương f2quai xanh 0bcủa Lạc 6bAnh giống e7như mãnh 6thú đang e0chậm rãi 53thưởng 8thức con acmồi của 4mình.

"Tiểu, bTiểu Niệm, cbanh, không aphải anh d1sẽ, muốn, 8fmuốn ép cem chứ?" 8Lạc Anh cnuốt nước 5miếng, chống c9cự Phàm 3Niệm Ngự 8tản ra mị 08hoặc vô b1tận. Cảm fcgiác thân fthể mình 9cũng nhanh 3abị thân 4fthể cực bdnóng của e1Phàm Niệm eNgự thiêu cđốt.

Cánh 7emôi Phàm 32Niệm Ngự 58đi tới 60bên tai Lạc eAnh, thỉnh 17thoảng liếm 8cắn. Thanh 38âm trầm 0thấp khàn 9ekhàn mang 13theo mị dhoặc, thanh 3dtuyến khàn 31khàn cực c1kỳ hấp 3dẫn.

"Lạc 7Anh, anh không amuốn làm 5khó em, nhưng 78mà anh thật a8khó chịu, fnó đang 5quơ múa cvì em." 1Dứt lời 3cliền nắm 5tay cô đưa c7về phía d1thiết bổng 9đã sớm b0cứng rắn 2ở giữa 50háng của 8anh.

Vừa 5mới chạm f3vào đã 4làm khuôn bmặt Lạc 4cAnh lập fatức đỏ bngược lên e6trời, liền 0fmuốn rút fftay của 0mình về, 9chơi sức ccủa cô 8ở trong 2bàn tay Phàm 4Niệm Ngự bcăn bản 6là không 44đáng kể. b © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 23đỏ mặt 9dlại tức e8giận lại e2thẹn thùng.

"Anh, 66anh, anh buông 64tay" 89Khuôn mặt 32Lạc Anh 5quả thực f2là đỏ arực, nói e8chuyện cũng 24không hoàn 9chỉnh.

Phàm 8Niệm Ngự 8cnhìn gương 2mặt Lạc faAnh hồng 75thấu, như c0một quả 98táo thu hút banh nhanh 4chóng thưởng 30thức. Phàm 3Niệm Ngự 15nuốt nước dmiếng, chỗ ecổ họng  cổn 3fđộng, trên fthế giới eecũng chỉ 6có Lạc bAnh có thể 6ekhiến anh dkích động 1như vậy, 21ngay cả 00huyết mạch a9đều đảo 0ngược.

Phàm 4cNiệm Ngự 2ahô hấp e1thô khàn 6avang lên 9bên tai Lạc d1Anh, còn 77có tiếng 5bthở ẩn 51nhẫn của 1bPhàm Niệm 5dNgự.

"Lạc dcAnh, cảm 9thấy sao? 84Anh đang 0kêu gào, 58anh muốn e6em." 41Giọng Phàm 7Niệm Ngự 2trầm thấp afmang theo 4vô tận 0fdẫn dụ, 2thở hổn 3hển, khiến femàng nhĩ fLạc Anh 5frun lên.

Gương 8amặt Lạc 90Anh cũng 54đã rất cnóng, đối 11mặt với elời nói cecủa Phàm f2Niệm Ngự 42thì càng e8làm cô ngượng 90ngùng. Tay b1nhỏ bé acủa cô 2bị anh ép 8buộc nắm 6lấy cây 55gậy cực 68nóng, đả 03thương tay banhỏ bé 3fcủa mình, acô có thể 5cảm thấy dvật cứng 1frắn trong 69bàn tay mình decàng ngày fecàng to lớn. 74 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt d0Lạc Anh aatrong nháy c7mắt mở 64thật to, 5vì sao còn 71có thể 99lớn thế. d © DiendanLeQuyDon.comNét mặt 0aLạc Anh c3không thể 4ctin nhìn bfPhàm  Niệm fNgự, đây 1đối với bađàn ông bfchẳng lẽ alà một dloại khích a9lệ.

Phàm 5Niệm Ngự fenhìn nét cmặt kinh cngạc của 06Lạc Anh, f6một đôi econ ngươi anguyên bản 45là trầm 2thấp bỗng 4trở nên 8tối hơn, e4mồ hôi 5trên trán dnhỏ xuống 1cgò má của 66Lạc Anh, 9gương mặt 4nóng rực 4của cô 4lạnh đi e5rất nhiều. 9 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 1nháy mắt 6nhìn mồ 13hôi trên d6trán Phàm bNiệm Ngự, e4biết anh brất khó 47chịu. Lạc c4Anh nhìn ccdáng vẻ 10hết sức b7ẩn nhẫn a7của anh, bbiết anh 5eđang chờ 7fđợi đáp 5eán của 4amình.

Lạc ccAnh nhìn 04con ngươi dthâm tình e6của Phàm e6Niệm Ngự, 9trái tim ahơi rung 17động. Cô anhìn bộ 4dáng của 94anh, trong a0lòng rất b3phân vân, 3nhớ tới 0anh đã từng 3như thế 39với phụ 1nữ khác 7cthì lòng 84cô cứng cbrắn giống 22như hòn fđá.

Phàm c0Niệm Ngự fnhìn dịu 76dàng nơi 3đáy mắt 2Lạc Anh etừ từ 3trở nên 4cứng rắn, 3cũng biết 0cô đang 38suy nghĩ 2gì, vội 22vàng thở 10hổn hển cnói: "Lạc cAnh, anh từng f8làm với c6vô số phụ 45nữ, chưa dtừng có 2một phụ 4cnữ có thể blàm cho nó f9phách lối cnhư vậy, benhững phụ f9nữ trước 6kia chẳng aqua là công 8cụ phát cctiết **  mà 98thôi."

Lạc 33Anh mở trừng 7dhai mắt dnhìn Phàm 3Niệm Ngự, fhình như 36đang phân 42biệt lời e6anh là thật dhay giả.

"Thật?" 3dHỏi xong 3Lạc Anh dthấy thật 12hối hận.

Phàm ddNiệm Ngự anhìn Lạc 5Anh, buông cftay cô ra, 75để cho 2tay cô nắm dchặt, khó 7nhịn là 8anh, mặc 2fdù cách c5đồ, tay d1của cô 78càng nó 12thêm phách 3alối, huyết 41mạch căng 6phồng.

"Thật, eLạc Anh, 9danh đau quá, 7em cho anh 7vào đi, 5được không?" 63Thanh âm 5của Phàm cNiệm Ngự beđã biến d4thành trầm 6bkhàn, thanh 24âm mang theo fvài phần fdvan xin, bởi 17vì lần 7này anh không b2muốn ép 22buộc cô, aanh muốn 39cô tiếp 5nhận anh.

Lạc eAnh nhìn 5aPhàm Niệm 7Ngự đang dẩn nhẫn, bcắn cánh 96môi của 45bản thân, cdsau hồi blâu nói fra một câu.

"Nhớ, 5blần này banh đụng c6vào thân 9ethể em, 2về sau không 3thể đụng fphụ nữ 27khác, anh 13có thể elàm được 2chứ?" 2dLạc Anh cnâng môi danh đào 2của mình 26nói.

Phàm 5Niệm Ngự 0dvui mừng, efsau đó gật b2đầu: "Anh 9có thể 9blàm được, 9cem ở bên 8cạnh anh, 6danh sẽ không elàm loạn 0với phụ 19nữ khác. f8 © DiendanLeQuyDon.comVậy bây f0giờ có 04phải là 6anh có thể 3tiến vào 37rồi không, 11anh không 01nhịn được, 7fmuốn nổ 3tung." 5bTóc rơi 0trên trán 1cPhàm Niệm fNgự đã 7bị mồ d5hôi thấm dướt.

Lạc d3Anh liếc 1qua, gật a9đầu một fccái, giờ 9ephút này bcô đã thẹn cthùng không acthôi, không fdám nhìn 08con ngươi 5cực nóng 5dcủa Phàm 25Niệm Ngự, 5acô thật 2dsợ sẽ 9tan thành d2nước sông.

Sau 2khi Phàm 62Niệm Ngự 5được Lạc 75Anh đồng aý, nhanh 8dchóng cởi 6quần lót 3fLạc Anh 2xuống, Phàm dNiệm Ngự 8nhìn nhị 9hoa mềm c5mại kia, 4đôi con bngươi tối 0hơn rất fbnhiều, cổ fhọng nhanh fchóng căng.

Lạc bAnh nghiêng 58khuôn mặt fnhỏ, khuôn 7mặt hồng d0thấu, biết dmột tầm 66mắt cực 9nóng đang 4ngó chừng 0achỗ tư amật của acô, bây 8giờ Lạc 1Anh vừa cdxấu hổ 1avừa cáu.

"Tiểu 1Niệm"

Một 3atiếng Tiểu 7Niệm này 53khiến Phàm 7bNiệm Ngự 1cuối cùng dcũng cởi 1tuyến phòng 24ngự đột 8phá dải ađất, anh 6btháo quần clót của 3mình, nhắm bngay nhị 56hoa kia đâm 95vào.

"Ừ" b4Lạc Anh dđột nhiên 76được lấp ađầy khiến ccô rên rỉ ara tiếng, 5dmột đôi 03tay nhỏ ebé giữ 4chặt bả aavai Phàm 9aNiệm Ngự.

Phàm d7Niệm Ngự 10mới vừa 0đẩy mạnh dmột chút 1fxíu đã 0bị cô khít fbkhao kẹp 4bchặt, cái 03trán Phàm dNiệm Ngự 3đã mồ ahôi đầm eđìa rồi, 3anh khom người 55nhìn Lạc 36Anh có vẻ 3mặt khổ 76sở, tiến 3alùi đều dkhông phải 3được, 9vào, sợ a7cô thương, 2lui, mình d2nhất định 9sẽ khó 71chịu đến echết. Anh 8khẽ nguyền frủa một 2atiếng: "Đáng 85chết"

Phàm 01Niệm Ngự fdụ dụ 70dỗ nói: a1"Lạc bfAnh, em thả 74lỏng một 84chút, buông 7lỏng, em e9như vậy dcăn bản clà muốn ebmạng anh." bPhàm Niệm 7aNgự dùng 1athanh âm d5ẩn nhẫn, 1hô hấp 0vô cùng 50dồn dập.

Lạc 00Anh nghe Phàm eNiệm Ngự fdụ dỗ 7dvẫn không 01có buông d0lỏng, kẹp cchặt cây 75gậy, Lạc 6Anh lắc 31đầu một 8cái, khuôn c8mặt nhỏ 72mồ hôi b9lâm ly từ 8lâu rồi.

Phàm 2eNiệm Ngự dthở dài 8một tiếng, 8ghé vào bbên tai Lạc 40Anh dụ dỗ: 8"Lạc 2Anh, nghe 81lời, ngoan, 9buông lỏng afmột chút. 1f © DiendanLeQuyDon.comBuông lỏng." aNếu như 5fkhông dỗ 8cô được bthì chỉ 59sợ mình 2cũng muốn 7chết ở fchỗ khít 4khao của 89cô, mới bvừa đưa 96vào một 8nửa liền 5dbị cô gắt 5fgao cắn.

Lời 48nói của e1Phàm Niệm aNgự tựa acnhư ma chú 2tràn đầy 0thần kỳ 5amị hoặc, 1Lạc Anh 0từ từ fabuông lỏng 1thân thể 1của mình, 45không có 1mút chặt d8Phàm Niệm 7Ngự.

Phàm eNiệm Ngự 2cảm thấy ecô buông e4lỏng thì 1thở phào 6nhẹ nhõm, 6nếu như atiếp tục e2cắn anh 0không thả, f4anh tin tưởng 72anh tuyệt 1đối sẽ 09xuất tinh fsớm. Phàm 5Niệm Ngự 5cho cô buông e4lỏng một 7phút, chờ 4cô thích 05ứng, thế 0nhưng một d4phút thời 32gian anh thấy d1như một bnăm.

Lạc 8Anh nhìn 0gương mặt 4Phàm Niệm a4Ngự nhẫn 7nại biến fthành dữ 5tợn, sau 7đó đỏ 08mặt nói: 1"Tiểu 4Niệm, em, 0em có thể b6rồi.

Nguồn: truyen8.mobi/t98212-nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di-ngoai-truyen-352.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận