Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi Ngoại truyện 39

Ngoại truyện 39
Ném ra từ cửa sổ

Lạc 2Anh cảm 5giác bụng 3fmình bị 41vật gì fbđâm vào, a3lập tức 76nâng mặt 41lên: "Anh, fanh, đã dbdậy."

Phàm b8 iệm Ngự 18 hơi cằm 3 ô lên, xem 70 ét khuôn 8 ặt thẹn a8 hùng của 3 ô, thật b ự là cực 04 ỳ đẹp 5b ắt, đúng 14 à xem mãi c hông chán.


die»n╥ a5╦dٿanl«e╥ b╦qu»yd«╥ a╦on

Khuôn 4 ặt nhỏ 7fđỏ lên, 8 ắt cũng e hông biết d2 ên rời dđi nơi nào, 9a ô cũng không 7 uốn nhìn 82 hấy tròng cb ắt thâm 76 húy y hệt 1 hư hố sâu b8 ủa Phàm 39 iệm Ngự. 7a © DiendanLeQuyDon.com ột đôi ef ông mi như 7b ánh bướm dc hẽ run, a1đôi môi fanh đào c ồng nhuận 9 hơn phớt 07đầy đặn f iống như 5b à chờ người 7hái.

Phàm 1Niệm Ngự 8khơi cằm 1Lạc Anh e6hướng tới f5gần môi 3mỏng khêu 06gợi, sau 9bđó môi 2bmỏng nhẹ 26nhàng dính cvào trên 84môi Lạc 99Anh, êm ái 4etựa như dlà chuồn 31chuồn lướt 9nước. Lông 7mi như lông d6vũ của 4Lạc Anh f8chớp chớp, fccảm thụ 1bPhàm Niệm 4Ngự, trong 26lòng cô bấm áp.

Lạc 4eAnh nhẹ 4nhàng tránh f8môi Phàm deNiệm Ngự, a9nhẹ giọng d7nói dịu adàng: "Tốt 4lắm á..., 04nhanh lên bmột chút, 3đã bảy 4giờ."

Phàm 6Niệm Ngự 5khép chặt e9hai mắt 7rồi ngửi 2mùi tóc 8cô, thanh 1âm lười a7biếng trầm fthấp khàn ckhàn.

"Chủ ađộng hôn 28anh, anh sẽ dkhông thân 2fcận." 36Phàm Niệm aNgự  vùi 8đầu ở 62bên trong fcổ Lạc eAnh ấp úng f9nói xong, 8cgiống như emột đại 63nam hài.

Mắt d6Lạc Anh ctrợn trắng, alúc nào 0thì anh trở a2nên vô lại 7như vậy. 7 © DiendanLeQuyDon.comBất đắc 0dĩ, không 84thể làm 6gì khác 8hơn là nhanh echóng hôn 37môi Phàm 6fNiệm Ngự 0một cái, 1fsau đó nói: 48"Tốt flắm, nhanh e8đứng lên 8cho em, còn d4ngủ nướng, cvề sau sẽ 6không hôn." fLạc Anh akhông thể d5làm gì khác chơn là uy 88hiếp.

Quả cnhiên, chiêu dnày r 3bfe8 t dbtốt, khiến 6cho Phàm 8Niệm Ngự 54lập tức 11rời giường, dcchạy thẳng edtới hướng 25phòng tắm, 02đoán chừng blà đi dập flửa, nếu 0không phải flà nhìn 44dáng vẻ 0Lạc Anh 65thật sự 0là mệt 2dmỏi không fcchịu nổi. 1d © DiendanLeQuyDon.comPhàm Niệm 3aNgự sẽ fkhông dễ edàng bỏ 2qua cô. Nhất 8định hung 9chăng yêu ddcô, hung 3hăng muốn ecô, sủng 1eái cô, loại 1cảm giác 2đó làm afanh **.

Lạc bAnh nhìn aPhàm Niệm 2Ngự đi avề phía 8dphòng tắm, 1ahé miệng eccười cười, 4sau đó mình 3cũng tìm 0amột bộ 4quần áo 3mặc lên, 8đi gian phòng b8quen thuộc 0khác ăn 28mặc, trực 5tiếp đi 8xuống lầu, echuẩn bị 12nghênh đón 6bữa ăn 0bsáng của 3bọn họ. e © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 1ngồi ở aftrên bàn 41ăn nhìn angười làm 5chuẩn bị abữa ăn fdinh dưỡng bphong phú, 45thật là 3mở rộng 30tầm mắt.

Lạc aAnh nhìn 0người làm bvẫn không 10ngừng bận eviệc nói: 86"Dì bbơi, mỗi 4clần Tiểu 9Niệm sẽ 6eăn nhiều 62như vậy, 37phiền toái 5thế này 8eư?"
die»n╥ 6╦dٿanl«e╥ bc╦qu»yd«on╥ 7a

Người flàm buông 4cái khay 79trong tay a2ra, sau đó 6fnhìn Lạc f6Anh giải 67thích: "Không 3phải vậy, c9đó là thiếu d0gia cố ý 8ddặn dò, alà chuẩn abị cho tiểu cthư."

Lạc f9Anh nhìn 4lướt qua ebàn ăn, 7tự lẩm 0fbẩm: "Đây 98cũng quá 0khoa trương, 2quá lãng 6ephí."

Người alàm nhìn 2Lạc Anh, 90sau đó lại 9nói: "Thiếu 2gia đối 7với tiểu 31thư thật fetâm thật etốt, xem 57là biết 63tỉ mỉ 74cỡ nào, 67chuyện gì 2ccũng có a9thể giao 8fphó, cô 5ấy à, thật 28là phúc 09tinh của bthiếu gia." caNgười làm 1bnói xong b4cũng đi 0vào phòng 5fbếp.

Lạc 9Anh nghe xong 6người làm 80nói, trong 7elòng vui 2thích, nhìn 98thức ăn 1ngon phô dtrương trên 5bàn, trong alòng hài elòng, cảm ffgiác được 0người nâng 47ở trong 1lòng bàn 91tay thật dđúng là 3tốt.

Phàm eaNiệm Ngự 2amặc xong efthì xuống 9đã nhìn 1thấy Lạc aAnh ngồi eở trên 7ghế nhìn 03bàn ăn cười 35khúc khích, 6Phàm Niệm 0Ngự khẽ fnhếch môi 5emỏng, vui 7vẻ cũng f0có thể 38lây bệnh, 9chỉ cần 78nhìn cô 4vui vẻ, 15mình cũng f2vui vẻ.

"Mới esáng tinh 22mơ, ở đó 18cười khúc 21khích cái 7gì thế, 3akhông biết 9còn tưởng 8rằng em 72có bệnh bđó?" 5fPhàm Niệm 7Ngự nói 9qua thì kéo c9Lạc Anh 23sang cái 34ghế đối 3diện ngồi edxuống. Lạc 6Anh cảm a5thấy bị 3tóm thóp, 2bkhuôn mặt 9dnhỏ đỏ 4lên, sau eđó cúi e0đầu, có 5dchút không edbiết làm 03sao, lần 1đầu tiên 3mình lộ 4vẻ háo 72sắc rất b4ngu ngốc, acđã như cvậy còn ađể cho 8người ta dfphát hiện, acô muốn 2btìm một 7cái lổ 5để chui 1vào, xem era cô phải ahọc tập 92tấm gương 5mẹ cô, bở trong bnhà mình 7đào động 91dưới đất, 2btương lai a0còn có thể c3sử dụng c3hầm trú 82ẩn.

(Tg: dĐùa thôi, 2eha ha, giải e5trí một 2lát, tôi 0bay đây)

Phàm 70Niệm Ngự e9nhìn mặt 17cô đỏ 76bừng, uống 6một hớp a0sữa tươi c6rồi nhìn fLạc Anh, 0sau đó nói: 52"Được 6rồi, đừng 49xấu hổ 44nữa, đoạn b1thời gian d6trước vì 95sao không 8thấy em 6enhu vậy, dlúc vừa b2trở về 6giả bộ 16cũng thật 3agiống, mau 86ăn đi."

Lạc 2Anh đột f5nhiên bắn cxuyên qua dmột ánh 7lạnh, người 4bđàn ông aanày thật faác, nói fchuyện sao 5thẳng thắn f2thể hả, fLạc Anh ddtrợn mắt 1enhìn người 5đàn ông 9đối diện dđang ưu f7nhã ăn cơm, 6sau đó cầm 9chiếc đũa 5lên gắp 29một đống bđồ ăn, 1coi như Phàm 4Niệm Ngự fanên cam tâm e3ăn hết etoàn bộ, 57nhai còn 46lẩm bẩm.

Phàm adNiệm Ngự eekhẽ nhấc 7con mắt anhìn dáng 7avẻ kia của 79cô, thật edđáng yêu, 04cuộc sống 4như thế 4thật không 9tệ. Bà b7xã ngày b2ngày đi 3atheo.

"Ăn 8xong rồi? cĐi thôi" 5aPhàm Niệm cNgự cầm ekhăn ăn 1lên lau chùi ekhóe miệng, 9nhìn Lạc f7Anh vẫn 6còn tức 47giận nhét 51thức ăn 6bvào trong f6miệng, nghe 91Phàm Niệm ddNgự hỏi: bno bụng? 7cLúc này 1Lạc Anh 0mới cảm dgiác bụng acăng tròn, f8sau đó để dđũa xuống, ddliếc mắt 9cnhìn đồ băn trên 3bàn, có bchút buồn 8nôn, đôi c5mày thanh 8ctú khẽ 81chau, sau 37đó cô đem c2tất cả 8tội lỗi bbđổ lên 18trên người d6Phàm Niệm 7aNgự.
die☮»ndٿanl«e☮qu»yd«o☮n

"Ăn 0ano." 45Nào chỉ 4alà ăn no, aquả thật 3chính là b2ăn quá no, 70có chút 2muốn ói, 92đều là 4Phàm Niệm 2Ngự hại. 22 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 1bnói xong 8cũng không a0để ý Phàm 2Niệm Ngự dmà tự mình 53đi ra biệt 96thự, ngồi ablên xe thể 0thao trước.

Phàm 2Niệm Ngự 78nhìn Lạc f4Anh tức 99giận, cảm 7giác cuộc esống trở b4nên hết csức thú aevị. Sau 56đó cười dcười, sải 8bước rời 1ebiệt thự, bnhìn vẻ 0mặt Lạc 87Anh trong e8xe có chút 6khó chịu, 0bất đắc a4dĩ lắc 74đầu, lên 09xe. Phàm bNiệm Ngự clên xe liền alái đi, a3Lạc Anh acũng chẳng 8thèm nhìn 2fanh.

Phàm 5fNiệm Ngự 40liếc Lạc bAnh nhìn 0fhướng ngoài 08cửa sổ, 00khóe mắt 87co quắp, 5anh thế 6cnào không 23biết nha 8fđầu này dhay mang thù 4như thế. 77 © DiendanLeQuyDon.comMắt Phàm 1Niệm Ngự 12nhìn ven fđường, 4sau đó dừng 64xe ở bên edcạnh.

Lạc 11Anh cảm bgiác xe bất e2chợt ngừng 57lại, sau 3đó xác 5cđịnh Phàm ddNiệm Ngự 3đang cởi d6dây nịt d3an toàn ra, 17nhất thời 0không nhịn 85được hỏi 55ra miệng.

"Anh 44làm gì thế." 2Lạc Anh cnhìn Phàm eeNiệm Ngự, 2gương mặt fnghi vấn, f7nhưng hỏi 7bxong thì ehối hận.
⊕die»ndٿan⊕l«equ»yd«o⊕n

Phàm c2Niệm Ngự 8nhìn Lạc 0Anh phản b1ứng có 7chút kích 63động chỉ fbhướng cô fbcười cười, 6fsau đó mở 9cửa xe đi bcxuống. Lạc 5Anh nhìn 19phương hướng 2anh chạy 2đi, cho là 60anh đi mua e3thứ gì, 6bkỳ quái, 70Phàm Niệm 99Ngự mua 52đồ gì 8ở siêu e2thị à?

Lạc 79Anh ngồi 5ở trong 55xe, xoa dạ 6dày bản b4thân, ăn cdquá nhiều 2nên tiêu 4hóa không 4tốt. Thật c7khó chịu, atức giận 4ngàn vạn 3lần cũng akhông thể a3lấy mình 0ra trút giận 14chứ. Qua dmột phút, 11Lạc Anh 6đã nhìn bathấy Phàm 25Niệm Ngự e4cầm một 98cái túi alên xe.

Lạc eaAnh len lén cliếc, mua 9cái gì à? 6Phàm Niệm 3Ngự nhìn 0Lạc Anh c9lén lén 8blút lút, a3sau đó lấy cthuốc ra, abình màu 66lam gì đó, 89một đồ 5vật không 77lớn không b0nhỏ, Phàm aNiệm Ngự fmở ra sau 55đó đưa 87cho Lạc 4aAnh.

Gương c2mặt Lạc 85Anh ghét 36bỏ, lập ctức cách cthật xa, 73"Cái f3gì? Thuốc 15sao? Em không 2uống. Cầm 5cđi."

Phàm 7dNiệm Ngự ecanh chừng cvẻ mặt 86cô, sau đó anắm tay 4cô bỏ vào e5trong, nhẹ 3giọng nói: 0"Uống 8một chút 2xem, ngọt."

Nói 66xong thì canổ máy 8xe, Lạc 72Anh nhìn 3má Phàm 4Niệm Ngự, 04sau đó nhìn  bình 8fthuốc trong c3tay, đặt aở trên 5mũi hít chà, giống 0enhư có vị 81hoa quả, d2lại liếc 39Phàm Niệm 8Ngự, cuối 19cùng nhẹ f1nhàng đặt 66ở bên môi, bgiống như 8là uống 5độc dược 14Hạc Đỉnh aHồng.

Lạc 14Anh liếm 0một ngụm f7nhỏ, sau 0đó chẹp 98chẹp cái 8miệng nhỏ, a9rồi gật 92đầu một dcái, lại 9fuống một f3hớp, le 1lưỡi, còn edcó chút fchua. Lạc 2Anh nhất 1thời hiếu 24kỳ tiếp 48đó hỏi.

"Đây 0là cái gì? aChua chua 0fngọt ngọt." 7Gương mặt edLạc Anh 3bmong đợi 7nhìn Phàm 5Niệm Ngự.

Phàm 6Niệm Ngự b3liếc một c7cái, nhẹ 6bgiọng nói: 8d"Thuốc 30tiêu hóa."

Thuốc 7tiêu hóa? a1Lạc Anh fnhìn trên c2cái bình, csau đó khuôn 3mặt nhỏ 99đỏ lên, 5vụng trộm 84nhìn Phàm 2Niệm Ngự, eanhớ tới ddì sáng 7nay nói, cđối với 17mình rất 8cẩn thận. 7 © DiendanLeQuyDon.comĐúng vậy, bđường fđường 3clà Phàm a6Niệm Ngự 3lại đối 7như thế avới mình, ecòn cầu 85gì nữa. 9 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh, 8cho tới a7nay tính a0khí đại f8tiểu thư bcủa mày bdđều không ddcó, thế d2nào gặp 0phải Phàm fNiệm Ngự d6thì sinh 1ra tật xấu.

Lạc dAnh liếc c8Phàm Niệm 0Ngự, sau 4nhẹ nhẹ 3giọng nói: 15"Khụ ckhụ, được 48rồi, tha 4thứ cho d5anh."

Phàm 8aNiệm Ngự 59nhìn khuôn 0mặt Lạc 4cAnh có chút 09ửng hồng, 0đưa một 01bàn tay ra, anắm bả 86vai cô, sau 04đó khẽ fdùng sức, 5dkéo cô vào 2trên đùi eanh, Lạc 1aAnh giật amình.

"A d6Tiểu Niệm, adanh làm cái 2gì? Thật 3là nguy hiểm, 3banh mau thả ddem xuống." 2Lạc Anh ccả kinh d8trong lòng, 9nhìn về 5phía trước, 90giờ phút 0này Lạc 27Anh chính alà ngồi 6trên đùi 6Phàm Niệm 6Ngự đối 1mặt với dphía trước.

"Lạc 3Anh, em nắm dchặt tay 8lái." bcĐôi tay 1Phàm Niệm 3Ngự buông 5bxuống đem betay Lạc 6Anh đặt b9ở trên 3tay lái, 93sau đó đôi 73bàn tay ôm f9eo Lạc Anh, 41cằm đặt dcở trên 7bả vai Lạc 8Anh, nhìn 9về phía 1trước, dthực tế 49là ngửi 7mùi thơm 5của cô.
die»n☟dٿanl«equ»yd«on☟

Lạc 5Anh thấy 2thế vội 1vàng nắm 8chặt tay 53lái, trên 1trán trong b7nháy mắt bcó ba vạch 62đen. Lạc 7Anh thật abmuốn đạp bngười đàn 76ông tùy b6thời tùy 7fkhắc đều 1muốn **  này dxuống, trên 7đường c8lớn, anh 9bcũng không easợ gặp 6chuyện không fmay, Lạc bcAnh chỉ dbsợ xảy bra chuyện 5dgì, lái 6dxe vô cùng fchậm, nếu 0muốn điều 4akhiển, phía 58dưới làm 91sao có thể 1không đoạt blại. Nếu ađể cho bPhàm Niệm 3Ngự đạp 2acần ga, ccô cũng 1không yên 6tâm.

Phàm eNiệm Ngự 1khẽ cau emày, bởi c4vì mình 0bị một fnữ ác độc 74đạp, môi 9ePhàm Niệm c8Ngự dán 8chặt bên 70vành tai fLạc Anh 6ahà hơi.

"Lạc aAnh, sợ 55chết vậy 1ư. Không 24cảm thấy a9rất là e6thỏa mãn 0sao?" 7Phàm Niệm 76Ngự nói 2cực kỳ 8ddịu dàng.

Lạc 6aAnh rụt 1cổ của 1bmình theo c3phản xạ 29có điều 9kiện, tay enhỏ bé aanắm chặt d7tay lái, dmắt nhìn ethẳng phía c0trước, bchỉ sợ 1sơ ý một 6chút sẽ f5cùng người 5điên này eđi chầu dđiện Diêm 1Vương.

"Đừng 10lộn xộn, egây nữa dasẽ cùng dnhau thấy 44Diêm Vương." 9Trong giọng 94Lạc Anh 1mang theo 1hơi giận 6và cảnh 3ecáo. Có f7điều Phàm 8Niệm Ngự fcăn bản fdgiống như 6không nghe 6thấy.

"Sợ 26chết thế 2cnày sao được, exem ra em c0không tiếp d7thụ nổi cftài nguyên 1dhắc ám acủa Lạc 6thị rồi." 2Phàm Niệm 73Ngự nói fdxong, thỉnh ethoảng liếm 6cláp vành 58tai Lạc 6Anh, thỉnh dthoảng muốn 1cắn.

Thân ethể Lạc 69Anh run rẩy, 5thanh âm 7đề cao chơn rất 0nhiều: "Phàm 4Niệm Ngự, 8đừng náo 9loạn, em 6sợ chết, 0em ngồi dở trước amặt, sợ achết không e2thấy được 1anh."

"Chậc, a9ha ha, những alời này 03còn tương cđối xuôi d5tai, bỏ 7cqua cho em." beDứt lời 3fcũng không cdliếm láp 0lỗ tai cô b9nữa, đây b5chính là cchỗ mẫn bcảm của 13Lạc Anh, 1bình thường 42chỗ mẫn 9cảm của 88phụ nữ 78đều là 90lỗ tai.
☟die»ndٿan☟l«equ»y☟d«on

Lạc 9Anh thật 8muốn cắn 50chết anh, a2miệng đàng 73hoàng, nhưng 4hai bàn tay alàm sao lại 6ekhông thành fathật chứ? 93Lạc Anh aatức giận 24tăng nhanh 0chân ga.

Cuối 41cùng đã d7tới nơi, 2dLạc Anh amở cửa 1exe đi xuống, 6căm tức ffnhìn Phàm 2cNiệm Ngự 8quần áo a3quân tử ffngày này 0qua ngày a9khác, tao 7nhã đi xuống, enhững người 8chung quanh bđều kinh cngạc nhìn d1họ, hai engười kia fethế nào fxuống ở bmột nơi. 9 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 7nhận thấy 0ánh nhìn 32chăm chú dtừ người akhác, lườm 0Phàm Niệm 4Ngự một ccái, sau 5eđó đi vào 2cao ốc. b5 © DiendanLeQuyDon.comPhàm Niệm aNgự ở bcsau lưng 9chỉ nhàn fbnhạt cười, frồi theo bcchân Lạc dAnh tiến 5vào cao ốc.

Lạc 56Anh dứt akhoát không 8cchờ anh, 6bnói mình cvào phòng bflàm việc ftrước, d1đến phòng 0elàm việc 4atức giận acthả mình fngã vào 6dtrong sô 53pha, không 8được, 03không thể a4tức giận, 8angười đàn 2ông kia tuyệt 3ađối là c0đang trả 47thù? Mình bcngàn vạn flần không athể tức 89giận, Lạc 9Anh trước dkia đã chạy 9đi đâu 84rồi.

Đợi 38đến khi edPhàm Niệm 9Ngự tiến avào, vẻ 6tức giận bcủa Lạc 8eAnh đã không e5còn, mà 9chăm chú fnhìn báo 16cáo kinh 79doanh, đều 56là Lạc 1dthị, không 92tệ, so với 8dmình xử 4lý còn lãi 4nhiều hơn 74gấp đôi, 1cLạc Anh 2cũng không 8ethể không bbội phục ePhàm Niệm f1Ngự, thông 5minh không aphải cao 9abình thường.
die忄»ndٿanl«equ»yd忄«on

Phàm b2Niệm Ngự 4nhìn Lạc 9Anh nhướng btuấn lông 2dmày, sau 9đó đi thẳng 0tới bàn 6làm việc, 83Phàm Niệm 2cNgự lười 3bbiếng ngồi 5ở phía ctrên thưởng 1thức nét f0mặt kinh 7ngạc của 1Lạc Anh.

Lạc 5Anh cũng 99rất kinh angạc, mình 6chịu đau 8khổ nhiều 0năm, người 18đàn ông fkia thế 46nhưng một 9ngày cũng 12không học, 8tuy nói từ 8nhỏ đã 9tiến vào, 14nhưng sự 3thông minh 4của anh 0không phải dcao bình d1thường. 4a © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 5mở trừng 2hai mắt, 8dtùy ý ném a5tài liệu 61trên khay 9atrà, gật 8ađầu tán 8athưởng.

"Ừ, 6không tệ, f1thật sự 9có chút 5fbản lãnh." 00Nào chỉ felà có chút, 18nhưng Lạc bAnh cũng 7không thể d0thua, nhìn 9xong phương 8thức anh 4xử lý, 2blúc này 5mới cảm 1fgiác chuyện cmình xử 1clý căn bản ddlà nhỏ cnhặt.

Phàm 46Niệm Ngự fnhìn Lạc 4Anh, không a4nói gì, 4lần này 2để mặc afcô, anh cũng 6không có ethời gian e3rảnh rỗi, 4fcó nhiều 2bvụ hơn 0một tỷ c9đang chờ fmình giải 2dquyết? Nhưng 0flúc này f1có điện fthoại nội 24bộ vang 7lên, Phàm 43Niệm Ngự 4cầm điện 6thoại lên 0bắt máy.

"Tổng 6giám đốc, 5có vị tự 67xưng là 4vị hôn 1bphu của 9bLạc tiểu 1thư yêu 8cầu gặp a6ngài." 23Bên đầu 96kia điện 9thoại là 5thanh âm 7dịu dàng 7của phụ 1nữ.

Phàm c4Niệm Ngự ckhẽ nhíu a6lông mày, 2liếc Lạc c8Anh sau đó 1nói: "Để 2cho anh ta 80vào."

"Dạ, 65tổng giám 6đốc."

Phàm 28Niệm Ngự ddcúp điện 18thoại liền 1nhìn Lạc 34Anh nói: f2"Vị 09hôn phu trước 2ecủa em tới, 12chuẩn bị ecnghênh đón 06đi."
die»ndٿa忄nl«equ»yd«o忄n

Lạc eAnh nhìn 0Phàm Niệm 5dNgự đáy d8mắt đầy fađùa giỡn: 5"Vị 5hôn phu trước?"

“Cạch” 3aKhông đợi 5cPhàm Niệm 1Ngự trả 02lời, cửa 35phòng làm b1việc đã 70bị người 6dtuyệt không 9khách khí 37đá văng. cb © DiendanLeQuyDon.comNgười không ccó vào, 2bthanh âm 6truyền tới 0ftrước.

"Họ e1Phàm, anh d8đem Lạc bAnh của a5tôi đi đâu crồi, mau dđem người btrả cho b3tôi. Phàm…" cdKiệt Thụy dmột cước 37đạp văng edcửa, sau 3đó mặt 86tức giận 4đi tới, 24còn cầm fmột thanh fkiếm. Kiệt dThụy nhìn d0thấy Lạc cAnh ngồi cở trên 7ghế sa lon 61thì mặt 8ekinh ngạc, 4rồi nhìn c1dáng vẻ 6Phàm Niệm 0dNgự đùa a6giỡn, lập atức có d4chút lúng 8túng.

Lạc 6bAnh nhìn 1thứ Kiệt cThụy chuẩn 3bbị, một eđôi mắt eeto kinh ngạc achớp chớp, 4csau đó nhìn 2kiếm trong 8tay Kiệt cThụy, phốc.

"Phốc 6ha ha. A, fha ha, ôi 6amá ơi, Kiệt, 67Kiệt Thụy, daanh muốn bdđi chỗ banào, xuyên 4aviệt, trêu 7echết em crồi, trời eạ, người 6ngoại quốc 1bày tư thế 3angười Trung f0Quốc. Ha fha"

Lạc 6fAnh ôm bụng 7dcười đến dfmắt cũng 5không mở dra được, 13thành khe d5hở một 13đường amay, bật dcười tràn 8nước mắt. 5 © DiendanLeQuyDon.comPhàm Niệm 05Ngự cũng fgiả bộ 7elấy mu bàn fdtay đặt 6dở khóe 8miệng ho d3khan một bbcái.

Kiệt 9Thụy đẹp c0trai đầy 6clửa giận, fgương mặt 39tuấn tú 2trong nháy 93mắt đỏ ebừng, sau 85đó lúng 10túng thu 9hồi tư dthế, đem akiếm cổ emới mua dtừ thị 6atrường 24về thu vào 8sau lưng, 4vẻ mặt 8anh cộng 9cái kiếm 20trong tay 3đặt ở 20sau lưng.

Kiệt eThụy căm c5tức nhìn 0Lạc Anh 2sau đó giận 4edữ hét: 7"Cười 1bcái gì mà 17cười, đều 14là bởi b1vì em, nhiều cangày như fvậy, điện bathoại cũng 3không gọi, 8hại anh 33lo lắng, 2nếu không bcphải là 1ebởi vì b0em, anh có fthể xấu fbxí thế 7này không? 3Ý tốt lại 2cười, em e4lại la ó, a6ngày ngày 97ôm trai đẹp 3ngủ, hại 0anh ngày angày không 5ngủ ngon, 1em nói chung e7sống thành 28người nha 3rồi, vậy b6cũng phải 6gọi điện 34thoại chứ." 7aKiệt Thụy dxổ ra một cđống lớn, 93như đại 4pháo phun evào Lạc cAnh.

Lạc bcAnh nhìn e9Kiệt Thụy, 49sau đó nín 8nhịn, thỉnh 9thoảng còn 6cười ra 96tiếng, Lạc 3bAnh liếc 8cái kiếm b9phía sau 8anh, nói.
di忄e»ndٿanl«e忄qu»忄yd«o忄n

"Dạ, 46em sai rồi, 75chỉ là, f9lại nói, 1thứ gì 28phía sau 4anh là đào 44ở đâu fra vậy."

Khuôn 94mặt Kiệt c6Thụy đỏ 3lên rồi 0ném qua một d3bên, liếc 1mắt nhìn b3Phàm Niệm cNgự xem dtrò vui, dbcuối cùng 01ngồi bên fcạnh Lạc f6Anh nói.

"Thị atrường 6cđồ cổ, 3có điều, 63hai người fdthật cùng 5anhau, em quyết 6định?" f2Kiệt Thụy c6vẫn hỏi 9dmột câu 3equan tâm 48nhất.

Lạc f8Anh nhìn 9Kiệt Thụy ebiết anh 94thật lòng c9muốn tốt cfcho mình, cLạc Anh 4ccầm bàn 2tay Kiệt cThụy sau 2đó gương 54mặt chân 56thành tha b7thiết nói.

"Quyết bđịnh, hơn enữa anh e9ấy cũng 2bảo đảm, bkhông cần blo lắng. ca © DiendanLeQuyDon.comAnh vĩnh ccviễn là 27anh trai em".

Phàm eNiệm Ngự 34nhìn hai 2người cầm 8chặt tay 0nhau, đôi 0amắt chim eưng lạnh 3lùng quét fvề phía cbọn họ, bblông mày 44nhướng 6lên. Lạc bfAnh nhận 22thấy ánh 5amắt lạnh 4flùng vội abuông tay 04Kiệt Thụy 9ra, gương emặt ngượng 4ngùng.

Kiệt fbThụy dĩ 6nhiên cảm 8thấy ánh bamắt cực enóng sau 2lưng, mặc edù anh cũng 5biết Phàm 8cNiệm Ngự 93thật tâm eethích Lạc cAnh, nếu 3bọn họ 52đã tốt, 23mình cũng 4không cần ablo lắng. 4b © DiendanLeQuyDon.comNhưng làm eanh trai, a6còn phải 4cnói một 7câu.

"Anh 64dám phản 9bội cô 69ấy, hoặc 0là để c5cho Lạc 1bAnh của 3chúng tôi 3đau lòng, 4tôi tuyệt 2đối sẽ 07mang cô ấy 9rời đi, dcđể cho 2anh cả đời 3cũng không 0tìm được 4cô ấy." bKiệt Thụy 3nói rất e0có lực.

Lạc 58Anh nhà bọn ahọ? Mặc 2dù rất ekhông xuôi dtai, nhưng fvẫn lạnh d1lùng nói dbmột câu: 99"Anh 9không có 3cơ hội b0đâu"
die╠ 5╡»ndٿanl«eq╠ 85╡u»yd╠ 6e╡«on

Lạc acAnh nghe Phàm 2Niệm Ngự 03nói, như 2cam kết, 29so với thiên fngôn vạn 9ngữ, những 33lời này 2là quá đủ 3rồi. Kiệt eThụy nhìn 2Lạc Anh b8xấu hổ, fdhừm giọng 4một cái 26nói.

"Chỉ 8ahy vọng d9như thế, 8nếu thật 3có về sau, 3tôi khẳng 0định sẽ fmang Lạc f8Anh đi, ở 7dnước Anh, 78anh tuyệt 90đối không 2tìm được."

Phàm 2Niệm Ngự akhẽ mím 4môi, không 79làm ra bất 1kỳ trả 8lời, cúi 06đầu xử 0lý công 7việc.

Hai 6người bắt bđầu trò 5chuyện ở f8trên ghế b8sa lon về 9chuyện xảy 27ra gần đây, 4chốc chốc 0đùa giỡn, 49bằng không fcòn cười 7ha ha. Phàm bNiệm Ngự 7bên cạnh, edtuy nói xử 6lý công edviệc nhưng a0thỉnh thoảng 3cũng liếc 6hai người. 67 © DiendanLeQuyDon.comNhìn bọn 4họ cười 14ha ha, trừ a8cười to 11còn sặc 40sụa.

Phàm cNiệm Ngự f‘phập’ e6một tiếng, ahung hăng 2khép máy 3bvi tính lại, esau đó con angươi lạnh 78lùng vẫn 2tập trung 91vào hai người, 59dưới đất 7dcòn có một 2ít đồ dfbỏ đi, 3phòng làm 4fviệc của d5anh lúc nào dthì như evậy.
diiiiie»ndٿanl«equ»yd«onnnn

Hai 0người nghe ebđộng tĩnh, 35quay đầu clại nhìn 3thấy gương 47mặt Phàm 1Niệm Ngự feu ám, gì 2đó mới cvừa thả 38vào khóe 2miệng vội d3vàng nuốt 4evào, hai 87người đồng bthời liếc 6mắt nhìn 55trên đất, 0ctrong nháy 3mắt sợ 7hết hồn, 33quả thật c5chính là cđồ bỏ 2đi?

Nguồn: truyen8.mobi/t102212-nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di-ngoai-truyen-39.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận