Quan Thuật Chương 2827: Phản kích.




Quan Thut
Tác giả: Cẩu Bào Tử
Chương 2827: Phản kích.


Nguồn dịch: Nhóm dịch Mạnh Hùng
Sưu tầm: tunghoanh.com

Biên tp: metruyen.com
Nguồn truyện: niepo

 

    - Thiệu Trung, trước tiên xin bớt gin. Việc này quảthực là việc phát sinh đột ngột. Tuy nhiên, không nói cho cu cũng không có nghĩa là sau này không nói cho cu. Hơn nữa, chuyện này không nói cho cu cũng vì muốn tốt cho cu thôi.
    Không ngờBí thư Kim lại có thểnói chuyện như thế.

    - Bí thư Kim nói gì tôi nghe không rõ, không nói cho tôi là vì muốn tốt cho tôi, đây được gọi là đạo lý gì đấy?


    Cái Thiệu Trung hỏi.

    - Việc này cu còn muốn hỏi tôi sao? Chẳng lẽ chính cu không hiểu được. Đồng chí Ngưu Kiến Quốc đã làm những gì? Còn có vài vịđồng chí của cục Điện lực thành phố cũng đã làm những gì? Cu muốn hỏi rõ có thểđến Tỉnh ủy đểhỏi.
    Giọng điệu bí thư Kim nghiêm nghị.

    - Bí thư Kim, tôi không có ý đó. Chỉlà tôi muốn hỏi một chút lão lãnh đạo có phải hay không thôi? Không phải là có ý muốn chất vấn Tỉnh ủy ạ.
    Cái Thiệu Trung khẩn trương giải thích một chút, tht ra trong lòng đã hiểu ra được một nửa rồi.

    Lp tức, trên trán Cái Thiệu Trung đã toát cảmồ hôi hột.

    - Được rồi, mình tự chú ý một chút là được rồi. Có một số việc, đừng gây sức ép quá mức. Trên tỉnh vn muốn đỡ tp đoàn cơ điện Hoành Không trở thành xí nghiệp lớn.

    Đối với Thiên Vân mà nói cũng là một gánh nặng rất lớn. Gánh nặng này ép lên trên tỉnh nhanh đến mức khiến cho tỉnh ngạt thở, có một số việc khiến cho không đủ sức nhìn.

    Cũng phải có mức độ, một khi vượt qua giới hạn sẽ không tốt rồi. Ngưu Kiến Quốc cũng là do vượt quá giới hạn đó.

    Cu phải nhớ kỹ, ở thành phố Hạng Nam tuy nói đồng chí Cái Thiệu Trung cu là một thanh thủ, nhưng đồng chí Cái Thiệu Trung cu vn dưới sự lãnh đạo của nhân vt số một Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh.

    Làm nhiều việc có lợi cho nhân dân cho đất nước một chút, nói đến thế thôi, cu suy nghĩmột chút, xin chào.
    Bí thư Kim kết thúc câu chuyện, Cái Thiệu Trung cầm điện thoại đứng ở đó ngẩn ngơ nửa ngày. Rất lâu sau mới lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán. Sắc mặt u ám như mực.

    Lúc này, Ngưu Kiến Quốc cũng gọi điện thoại, cũng hỏi vấn đề giống như trước.

    Không ngờđầu dây bên kia có âm thanh truyền đến.
    - Chính cu làm mà cu không rõ sao? Nếu không phải đểcho cu tự kiểm điểm, cu đã sớm bịkhai trừ rồi.

    - Tôi chỉ... ‘
    Lp tức mặt Ngưu Kiến Quốc đỏ lên, ấp úng nói không ra lời.

    - Chỉcó điều, một trong chiếc mũ của cu. Là người lãnh đạo, mà còn như một đứa trẻ, một chút cơ bản cũng không biết.

    Hoành Không có thểloạn được sao? Đừng tưởng rằng cứở trên địa bàn của các cu thì muốn làm thế nào thì làm, ở trên Hạng Nam còn có Tỉnh ủy đấy.

    Các cu khiến cho tất cảcác đồng chí đều thấy không chấp nhn được. Hôm nay là trạm biến thế ngày mai sẽ biến thành mạng lưới tải điện, ngày mốt không khởi công được trạm phát điện.

    Thủ đoạn của các cu còn quá thấp. Cái Thiệu Trung làm sao có thểnhn sai cho cấp dưới, mà làm sao cu ngu xuẩn đến mức bịngười khác lợi dụng làm vũ khí sử dụng.

    Muốn chơi thì phải thông minh, muốn chơi được người khác thì ngay cảmanh mối cũng không đểtìm thấy và có thểlàm cho người khác đau khổ mới là cao thủ.

    Các cu làm cái gì thế, như một đứa trẻ tp chơi trò chơi của người lớn. Quá ngu ngốc.
    Giọng nói kia không hề khách khí.

    - Tôi không có nói gì, kiểm tra lại điện lực trong thành phố cũng là chuyện rất bình thường phải không? Việc này, trước kia vn thường xuyên kiểm tra mà. Vì sao lần này lại không được, chẳng lẽ cũng không cần đến an toàn.
    Trong lòng Ngưu Kiến Quốc bực dọc, cảm thấy rất oan uổng.

    - Việc cu kiểm tra là không sai, đó là việc các cu cần làm. Nhưng đoạn hội thoại bí mt giữa cu và Cục trưởng Cục điện lực Tống Đại Mâu lại được đặt trên mặt bàn của Tỉnh ủy rồi.

    Còn ba hoa khoác lác muốn xem Diệp Phàm làm thế nào, Tống Đại Mâu còn nói muốn cho Diệp Phàm một trn. Có phải các cu coi trời bằng vung rồi đúng không?

    Việc này bản thân cu rõ ràng nhất, nếu muốn tôi sẽ nói rõ ràng cho cu nghe.

    Hu quảcủa thủ đoạn lừa bịp chính là như thế. Lúc đầu đã định chơi thì sẽ phải suy nghĩkỹ càng rồi.
    Tiếng từ đầu dây bên kia hừ nói.

    - Tôi... Trong sạch... Tôi...
    Giọng điệu Ngưu Kiến Quốc vô cùng tẻ nhạt.

    - Mở to mắt ra đi, lần này vn khí của Cái Thiệu Trung tốt rồi. Nói cách khác, cũng chỉbịxử lý bình thường thôi.
    Nói xong đầu dây bên kia cúp điện thoại xuống.

    - Họ Diệp kia, mày không được chết tử tế đâu, mày giết Ngưu Kiến Quốc tao rồi. Tao là Đông Phương Bất Bại, Đông Phương Bất Bại hiểu chưa!
    Ngưu Kiến Quốc giống như một kẻ điên đang lên cơn trong nhà vệ sinh.

    Cuối cùng Đông Phương Bất Bại vn làm cho người ta thu thp, nhưng Ngưu Kiến Quốc không có nhìn thấy hết toàn bộ bộ phim.

    Đương nhiên, người đứng sau Ngưu Kiến Quốc cùng Cái Thiệu Trung sẽ không dễ dàng nhìn kẻ dưới của mình bịDiệp Phàm ra tay thảm như vy đâu.

    Phản công.

    Sáng ngày thứhai, Vệ Ngọc Cường gọi điện thoại tới, yêu cầu Diệp Phàm đến phòng họp đểhọp Đảng ủy.

    Tổng công ty tp đoàn cơ điện Hoành Không có chín ủy viên thường vụ

    Trong đó Bí thư Đảng ủy là Cái Thiệu Trung.

    Ngoại trừ Diệp Phàm là Phó bí thư Đảng ủy kiêm Chủ tịch còn có hai người Phó bí thư Đảng ủy chuyên trách , theo thứtự là Dương Chấn Đông phân công quản lý đảng vụ, Ngô Hồng Sơn quản lý phát triển kinh tế..

    Ngoài ra còn có năm ủy viên thường vụ.

    Theo thứtự là ủy viên thường vụ, phó tổng giám đốc công ty – đồng chí Tào Nguyệt.

    Ủy viên thường vụ , cố vấn pháp lut công ty – đồng chí Cung Trường Hỉ.

    Ủy viên thường vụ, phó tổng giám đốc Chu Đống.

    Ủy viên thường vụ, trợ lý tổng giám đốc Nghiêm Phương Long.

    Ủy viên thường vụ, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ lut, Chủ tịch Công đoàn Hà Toàn Lý.

    Chu Đống bịgiam lỏng chưa được về, bên trong có tất cảbảy người, vẻ mặt Diệp Phàm bình tĩnh đảo qua mặt bảy người, sau đó đi qua bên trái.

    Bởi vì, đây là phòng họp Đảng ủy. Bí thư Cái Thiệu Trung và Diệp Phàm đương nhiên là phải ngồi ở giữa.

    Mà Diệp Phàm ngồi chiếc ghế bên trái rồi. Chiếc ghế thứnhất phía bên phải là của Chấn Đông phụ trách công tác Đảng vụ

    Thực ra, các chi nhánh phía dưới của tổng công ty tp đoàn đều được phân cho các ủy viên thường vụ quản lý.

    Mà hai nhà máy khác nhau do hai vịủy viên thường vụ chuyên môn phụ trách, chủ hai nhà máy không phải chuyện đùa.

    Trước đó Vệ Ngọc Cường cũng không có nói qua với Diệp Phàm nội dung lần họp hội nghịthường vụ là gì, cho nên, Diệp Phàm cũng không biết phải làm gì.

    Tuy nhiên, Diệp Phàm mơ hồ cảm giác được có phải chuyện bên kia Hạng Nam bên này đã biết.

    - Cũng đến đông đủ rồi họp thôi, Chủ nhiệm Tào làm thư ký nhé.
    Vệ Ngọc Cường hung hăng bóp tắt đầu mẩu thuốc lá, sau đó hướng về chỗ Chủ nhiệm văn phòng Đảng ủy Tào Khải Hùng nói.

    Tất cảmọi người ngồi ngay ngắn nhìn Vệ Ngọc Cường.

    - Hôm nay triệu tp họp hội nghịkhẩn cấp, là vì chúng tôi nhn được một tin tức khủng khiếp. Tin tức này đối với chúng ta mà nói là rất quan trọng, quảthực là làm người khác không thểtin được, khiến người ta đau lòng và khiếp sợ.
    Vệ Ngọc Cường dùng hai chữ“Khủng khiếp” trước khiến mọi người lo sợ. Sau đó liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, nói,
    - Diệp tổng, chắc cu đoán ra đươc chuyện gì chứ?

    - Có phải là bên kia tỉnh Vân Nam gửi đến văn bản gì đúng không?
    Vẻ mặt Diệp Phàm bình tĩnh nói.

    - Đúng rồi, bên kia gửi đến một văn bản chính thức . Tôi hy vọng Diệp tổng giải thích rõ ràng sự tht việc này cho các ủy viên thường vụ.
    Vệ Ngọc Cường giống như là công an đang thẩm vấn phạm nhân, còn nói đến hai chữ‘Giải thích’.

    - Tôi sẽ thông báo chi tiết việc này trước hội nghịthường vụ, tuy nhiên, bởi vì ngày hôm qua có rất nhiều việc... vấn đề điện tạm thời kéo dài. Chuyện chỉcó như vy, tôi đại diện cho công ty ký kết với bên kia tỉnh Điền Nam...
    Diệp Phàm nói tht ra, lp tức, hội nghịphản đối kịch liệt, kính mắt vỡ đầy rơi xuống đất.

    Vẻ mặt Vệ Ngọc Cường âm trầm, rút một điếu thuốc ra châm xong lại dp tắt trong cái gạt tàn thuốc. Két một cái, chiếc bút máy được đặt trên bàn.

    - Im lặng.
    Vệ Ngọc Cường hừ nói, đợi trong phòng hội nghĩim lặng lại, mới lên tiếng,
    - Các đồng chí nói chuyện đi, nói thoải mái về vấn đề này.

    - Diệp tổng, tôi tht sự không hiểu. Việc này dường như cu cũng không có thông báo qua hội nghi thường vụ đểchúng tôi biết. Trong biên bản họp Đảng ủy công ty không có ghi trao quyền cho cu, việc này hình như là vi phạm quy định rồi. Hơn nữa, cũng không có hiệu lực pháp lý.
    Lúc này, Phó bí thư Đảng ủy Ngô Hồng Sơn nói.

    - Tôi là Tổng giám đốc công ty, tất cảmọi công việc của tp đoàn Hoành Không chúng ta đều do tổng giám đốc chịu trách nhiệm. Tôi có quyền ký kết thỏa thun này, hơn nữa, vừa rồi tôi cũng đã trình bày qua.

    Vì sự phát triển cuối cùng của Hoành Không, cũng chỉcòn duy nhất một cơ hội cuối cùng này. Nếu chúng ta không cố gắng, tp đoàn cơ điện Hoành Không sẽ trở thành lịch sử.

    Đó không phải là Diệp Phàm tôi nói đểmọi người sợ hãi, mà là sự tht. Trong lòng các đồng chí đều biết rất rõ tình trạng của Hoành Không.

    Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh có thểtrợ giúp chúng ta bao lâu nữa, lỗ thủng của Hoành Không không thểtiếp tục đổ vào vô thời hạn nữa.

    Đểphát triển được cần gì chứ, đương nhiên cơ hội là quan trọng nhất. Hiện tại chúng ta phải tìm cơ hội, một khi cơ hội đã đến, nếu chúng ta không có tài chính tối thiểu đểhoạt động, cơ hội tới làm sao được chứ?

    Chẳng lẽ gọi công nhân đang bịđói, kinh phí hoạt động mấy ngày đều không có thì khôi phục sản xuất sao được?

    Lần trước vay năm mươi triệu, kỳ hạn một tháng. Thời gian cũng không phải dài, nháy mắt một cái là hết một tháng. Mấy ngày nay chúng ta đã kiếm được bao nhiêu tiền?

    Nếu không ký kết thỏa thun này, năm nay Ủy ban nhân tỉnh Điền Nam có thểtrợ cấp cho chúng ta bao nhiêu.

    Tiền năm ngoái bọn họ thiếu, lần này tôi cũng đã cầm về rồi. Đương nhiên, khoản tiền này là của Ủy ban nhân dân tỉnh.

    Mà năm nay phía tỉnh Thiên Vân đã hạchỉthị, không trợ cấp tiền cho chúng ta nữa. Mà Điền Nam thấy Thiên Vân không cho tiền, khẳng định cũng sẽ không cho chúng ta đến một xu đâu.

    Đến lúc đó, chẳng lẽ Tổng giám đốc tôi bảo các công nhân bụng rỗng không mỗi này hát tuồng hay sao? Ngày nhm chức các vịkhông thểkhông nhìn thấy, các công nhân đã nhn nại đến cực hạn.

    Tht sự nếu chúng ta không muốn đón hu quảnghiêm trọng. Đến lúc đó, thử hỏi một chút, các đồng chí ngồi đây có thểlẩn tránh trách nhiệm.

    Bởi vì mỗi chúng ta là một thành viên trong bộ máy tp đoàn Hoành Không, tất cảmọi người đều phải có trách nhiệm. Mà lần này có thểlấy thành công của Vân Nam 100 triệu.

    Mà mỗi năm bọn họ trảcho Ủy ban nhân dân tỉnh Thiên Vân bốn mươi triệu Chủ tịch tỉnh đã đồng ý cho chúng ta hai mươi triệu.

    Vy 120 triệu này là toàn bộ gia sản của chúng ta. Nếu trảnăm mươi triệu vừa mới mượn, chúng ta chỉcòn lại 70 triệu.

    Bảy mươi triệu, nghe thì có vẻ như một con số rất lớn, nhưng tiền lương mỗi tháng của công nhân đã mất hơn mười triệu.

    Cộng thêm chi phí hàng ngày cho đến lúc vn hành, không có hai mươi triệu một tháng không được.
    Diệp Phàm bình tĩnh, quay mặt về phía mọi người nói từng khoản rõ ràng.

    - Tổng giám đốc phụ trách chính là không sai, đây chỉnói về phía cạnh điều hành công ty.

    Ví dụ như công ty việc công ty phát triển.Tuy nhiên, trong việc quyết định các vấn đề về quyền sở hữu của công ty lãnh đạo cấp trên cũng không có giao quyền lực này cho Diệp tổng.

    Mà công ty có quy định, mọi chuyện trọng đại hoặc quyết định đều phải được thông qua qua trong buổi họp thảo lun lãnh đạo Đảng ủy công ty mới được.

    Hơn nữa còn phải được ban giám đốc phê duyệt. Diệp tổng cũng không có được công ty trao quyền, càng không có thông qua ban giám đốc quyết định.

    Việc Diệp tổng ký thỏa thun là không có hiệu lực. Hơn nữa, cho dù chúng tôi đồng ý.

    Nhưng, tp đoàn cơ điện Hoành Không chúng ta là đơn vịtrực quản cấp dưới của Ủy ban nhân dân tỉnh. Còn cổ phiếu cũng là Ủy ban nhân dân hai tỉnh Thiên Vân và Vân Nam nắm giữtrong tay.

    Ủy ban nhân dân tỉnh Vân Nam đồng ý như thế, nhưng Ủy ban nhân dân tỉnh Thiên Vân không có đồng ý. Việc này, chỉcó hai bên cổ đông ngồi xuống hiệp thương, cùng cho phép mới có thểxác định được quyền sở hữu công ty.

    Bởi vì, pháp nhân của tp đoàn cơ điện Hoành Không là Ủy ban nhân dân tỉnh. Không phải là cá nhân Bí thư Vệ cũng không phải là Diệp tổng.
    Lúc này, tổng cố vấn pháp lut Cung Trường Hỉdùng pháp lut công kích Diệp Phàm. Chỉtrích Diệp Phàm làm việc không đúng, vi phạm quy định.

Nguồn: tunghoanh.com/quan-thuat/chuong-2827-3tpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận