Hầu như không có ngày nào trôi qua mà không có một rổ gà được mang tới. Chẳng bao lâu, những chiếc chuồng gà bằng gỗ ván đã rải kín một sườn đồi.
Anna bắt đầu làm việc từ năm giờ mỗi sáng và lụi cụi cho tới tận nửa đêm. Cô và Jan hì hục hàng giờ đồng hồ xách những xô nước từ giếng khoan lên chỗ lũ gà. Tháng Chín trôi qua, ngày trở nên dài hơn và Anna có thể làm việc được thêm nhiều giờ đồng hồ.
Tới giữa tháng Mười, Anna đã có năm nghìn con gà con và số tiền mua thóc chịu đã lên tới hàng trăm bảng. Hàng ngày cứ mỗi lúc kết toán lại các khoản thì Simon lại thấy khiếp đảm vô cùng. Cái ý nghĩ là năm nghìn con gà con sẽ chết đói khiến anh không thể nào giữ được bình tĩnh bởi vì anh cũng như Anna đều biết rằng không có chỗ nào để họ có thể bán được những con gà con đang lớn cả.
Anna dường như không có thời gian để tranh cãi với Simon. Cô lảng lờ những cái nhìn hằn học và tâm trạng cáu kỉnh của anh. Vài tháng trôi qua, số gà con giờ đã tăng thêm tới bốn nghìn khiến Anna đôi lúc tưởng chừng như thất vọng vì không có chỗ để nhốt chúng. Đã hơn một lần cô buộc phải nhốt chúng vào trong gian phòng để thực phẩm dự trữ cho tới khi những dãy chuồng mới được dựng lên. Lồng ấp thường xuyên đầy phè khiến những con gà con luôn bị nở trước thời hạn, nhưng vào thời gian này trong năm thì điều đó không mấy nguy hiểm.