Tẩu Hôn - Lão Tam Chương 13


Chương 13
Không tìm ra dấu vết

Buổi tối, aeQuách Trường 94An từ Tam eViện trở e5về, cuối cdcùng thì e5Tiền Cảnh 07 ũng không 8f ộ mặt, ađiều này 18 hiến anh 33 ô cùng sốt 4 ắng, anh 5 ợ hắn 1đã trốn 3 a vùng khác, c1 ẽ không 64 ó cơ hội 1để tóm 78 ắn nữa. 5f © DiendanLeQuyDon.comĐang đi, 4đột nhiên 85anh nhìn 9a hấy bên eađường 2đối diện fcđang xảy e3 a chuyện b9 ì đó không f ình thường. 42 © DiendanLeQuyDon.com ài người 6đột nhiên d ông ra từ 00 hỗ ẩn 3e ấp, vây ddđánh một e gười, nhóm 6 gười đó d hụp bao d1 ải lên b4đầu anh 3 a, Quách c rường An 2 ét lên một 45 iếng rồi 7b ao tới.



   b8 hi không d0 hải là 21cảnh sát 54thì anh lại ecó ý muốn 9làm cảnh fsát, lúc 12còn nhỏ 93cùng Cẩm 2Tú và những 50đứa trẻ 8trong xóm 2đi chơi, 5dnhững đứa 6trẻ đó dbị bắt 25nạt, anh ebluôn là 79người đầu 71tiên cầm 10gạch xông 7dlên. Trong 52con mắt 1anh, đàn 43ông con trai 1bphải là 1anh hùng 6hảo hán, acứu kẻ 9sắp chết, 9cứu người 04bị thương, 2dám làm edviệc nghĩa. 0 © DiendanLeQuyDon.comSauk hi đã 5là cảnh 66sát, anh eanâng cao dcnhững điều 9fmình tâm 4huyết này a9thành đạo 02dức nghề 4nghiệp và 5aphẩm cách 4của mình. b © DiendanLeQuyDon.comThế là f6“trừ bạo 3an dân”, dđã trở 5thành phản 1exạ đối dcvới anh. 0 © DiendanLeQuyDon.comGặp những 4sự việc fnhư thế 2này, anh 10sẽ không 0bỏ qua.

   fMấy tên 3đó quay 5đầu lại 42nhìn, thấy 57người đang cbxông tới fccao lớn, 9chúng cũng 72có phần 6csợ hãi. f © DiendanLeQuyDon.comNhững kẻ 60có tật 1giật mình, 93làm việc 81xấu, trong 60lòng lúc 13nào cũng 3nơm nớp 0elo sợ. Bởi 96thế, Quách 1Trường d6An đã có bnửa phần 62thắng rồi, 64anh lại 06còn lôi d1chiếc còng 8tay ra để 7chúng biết a2được thân 78phận của b3mình, anh 2coi như đã 79có bảy 0ephần thắng.

   3bNhững kẻ 6dhay đánh 0nhau đều d0biết đánh a4cảnh sát 7thì nên ddè chừng, 1anhìn thấy afcảnh sát 6thì tốt 1nhất là fchuồn cho 98xong, nếu 2không cảnh 72sát mà bắt 1được thì bđúng là fbkhông còn 4egì để 3anói. Người 7ta gặp nhiều 86vụ án đánh 5người, egiết người f7không bị 1phanh phui, bnhưng ít agặp những avụ án đánh d4cảnh sát, 1giết cảnh 8sát mà không d3bị phanh cphui. Bởi 9thế, trong adlúc hành 2hung, nếu b4chẳng may 8gặp cảnh 91sát thì 4thông thường 1bọn xấu 82nên chọn bbđường a1lui. Trừ e2phi mang tội 6giết người ftrốn cũng 9chết mà bchống lại fcũng chẳng abxong, lúc 3ấy mới 2chọn 10000 chiêu 1dliều mạng dbvới cảnh dsát.

   6Nhưng Quách eaTrường bAn là người 48may mắn. 6d © DiendanLeQuyDon.comAnh toàn 6agặp những 9kẻ chưa decó tiền 28án tiền 2sự, nhìn 1ethấy cảnh 4sát đã arun bắn. 95 © DiendanLeQuyDon.comKhi ấy anh alại có 4cơ hội f4để thể eehiện bản 08thân. Những f0thứ mà dbanh học 3được trong cbốn năm bở trường ecảnh sát farất khó 68có cơ hội 9để phát 7huy tại 5eđồn, ngày b5hôm đó fgặp phải 3hai tên phạm a5nhân trốn 79chạy, nếu b6không phải 1vì bảo 80vệ viên 62cảnh sát 6Tiểu Tấu 9fthì chỉ c2mình anh a1cũng đủ 7tóm gọn 8mấy tên c7tội phạm 98đó.

   7Quách Trường aaAn lắc lắc 8cổ tay, 9tiếng cổ 4tay anh kêu 6crăng rắc. 51 © DiendanLeQuyDon.comAnh vẫy btay với 5mấy tên ađó và nói: 60“Đừng 5có huênh 8hoang, lại 95còn thương 7lượng cái bgì nữa? 2cai bước 68lên trước 8hay là ai achạy trước 3fnào? Còn 6thương lượng c1với nhau acnữa thì 4atrời sáng 1đấy, nào 90lên hết eccả đây. 9 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có bamấy người fcác ngươi 15còn chưa 6đủ một elần ta ra e8tay!”

   fMấy tên 8cđó hình 1enhư không 91sợ những 1cđiều Quách c6Trường 9An nói hoặc 1là việc d8đối phó 48với Kỷ 96Viễn là c0một điều 54vô cùng 57quan trọng. ca © DiendanLeQuyDon.comBởi thế, e4chúng vẫn 2muốn đuổi 4Quách Trường 27An đi để 0tập trung 50đối phó 5với Kỷ cViễn. Thế 4là hai tên emột trước damột sau, bbmột trái 4một phải 5xông lên caQuách Trường c0An.

   c2Mấy năm arèn luyện d9võ công 39của Quách 7trường c9An đúng 3là không dflãng phí 2chút nào, 91tuy ít khi aanh dùng 0ftới nhưng 7những chiêu c5này đều 65có tác dụng dcả. Chỉ 1bcó một 9achiêu thôi 2mà hai tên 17đó đã 4bị anh đánh 57cho kêu thảm e6thiết. Một 03đứa khuỵu dbxuống đất, 2một đứa 56lùi lại 46phía sau 1mấy bước, 2atuy hắn 6chưa khuỵu dxuống nhưng 2cũng tay 4eôm bụng, 8fmặt tái amét, xem 8ra chẳng 45còn sức ffchiến đấu dgì nữa.

   d0“Mẹ chúng ffmày, lên bhết đi enào, không 1thì biết 2nói sao với 15ông chủ.” 6dMột tên d1hùng hổ cquát to, 0gọi đồng d6đảng cùng 2xông lên, 71cùng nhau 4tấn công aQuách trường fAn.

   3Hai tên lên 3ftrước đã 15không còn bsức chiến 37đấu, hai 4tên phía 56sau lao lên. 5 © DiendanLeQuyDon.comXem ra có 23vẻ rất 59hùng dũng. c5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hiệp 4đầu Quách 86Trường 4An đã thắng eđậm, càng 5ekhiến anh 6phấn khích f1hơn. Anh 0dhăng hái exông lên, 5hiệp thứ ahai cũng 43thắng, có 1thể nói a9là thắng ađẹp. Một 8mình mà 3fđịch được 7bốn tên, f8trong đội d3ngũ cảnh 0sát hình a4sự cũng d7được coi 91là nhân 4vật cừ 4khôi. Đương 2nhiên, chúng cbta không dđề cập 1tới hai ftên đã 6dnhừ đòn 5trong số f7đó.

   cBốn tên b8co cẳng 0chạy thục 20mạng chẳng 29thèm để 8dý tới Kỷ 6fViễn nữa. 7 © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường aAn không b9muốn bỏ 3phí cơ hội 5này. Anh fđang chuẩn 4bị chạy atới ngáng 98chân để 17tóm gọn fetên tiểu 7tử chạy csau cùng 03nhưng phía 0sau lưng 97vang lên 32tiếng kêu bcvọng ra 8từ trong 66bao tải.

   8Quách Trường 4An sợ người 1ở trong 61bao tải 9kia đã bị 98thương, 3nếu chậm 5trễ sẽ f3nguy hiểm, cthế là dbanh đành 6ddừng bước. cf © DiendanLeQuyDon.comBốn tên 26côn đồ 4fthừa cơ fchạy thục 2mạng.

    Đợi 2khi Quách 14Trường fdAn xé chiếc 4bao tải fra, khuôn 0dmặt của eKỷ Viễn 3clộ ra dưới bánh đèn 9đường bthì Kỷ 3fViễn gần 0như đã ekhông thể 8thở nổi 58nữa.

   a“Chẳng 3phải anh clà người 0ccó nhà cửa, cccó nghề fnghiệp đàng choàng sao? 2Nửa đêm 75thế này 73không về cnhà mà còn dtìm người a9đánh nhau, 93vui đấy 0cnhỉ? Nếu 3dkhông phải 45gặp tôi 01thì cái b0mạng của 72anh chắc 7cũng mất 8rồi đấy, 1fcó biết fkhông?” d6Quách Trường 79An bực tức 6răn dạy 6Kỷ Viễn.

   24Quách Trường 47An đã phạm 6phải ba 4sai lầm, 4aKỷ Viễn d6không phải 6không thể 07không răn 63dạy được 4mà phải a8xem là ai 17răn dạy 9eanh ta, đây blà lỗi 9thứ nhất. fc © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 2không phải 48tìm người 70đánh nhau 3mà là người bkhác tìm aanh để dđánh, hoặc bcó thể 28là người 7khác tấn 65công anh, 20đây là e1lỗi thứ f9hai. Nói b8Kỷ Viễn 0dmất mạng 11là sai lầm 5thứ ba. 69 © DiendanLeQuyDon.comNếu Quách bTrường 4An không 9ađến, thì 4chắc chắn cKỷ Viễn 5sẽ bị 4thiệt thòi 61nhưng cái 5mạng của 4Kỷ Viễn 2cthì tạm 8thời chưa e0thể mất cđược. 15 © DiendanLeQuyDon.comXã hội 1này còn 99có luật eapháp mà, echắc không 18đến nỗi f3chúng lấy b0mạng anh 8ngay giữa 2chốn đông 6người thế 1này.

   a2Bởi thế, 18đứng trước 68viên cảnh 4sát đầy 6ngạo mạn 8fnhư Quách 0Trường dAn, Kỷ Viễn 7echẳng thèm f9nhìn lấy 00một cái, 1chỉ đáp 4gọn lỏn: d4“Ôi dào, c8ý anh là danh đã cứu 1emạng của dtôi đấy acà? Anh có 2biết là acvừa nãy e4anh đã làm elỡ việc 1đại sự ccủa tôi 31không? Tôi 7cố ý thua 0chúng để 2biết được 17kẻ chủ 38mưu là ai. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh đến 51đúng là 6“tốt quá”, bgào thét, 2khoe khoang, 9để chúng 7chạy hết ccả. Mà fcòn ở đây etốn hơi, 0dthừa lời 5cvới tôi, 0anh chắc 5blà hâm không 0nhẹ đâu!” a9nói rồi, 24Kỷ Viễn 7cũng chẳng ađợi Quách edTrường 28An phản 87ứng gì, ebèn đứng 83dậy lảo bđảo bước 9đi.

   3Cứu được 0mạng thì 8đã làm 4asao? Những ethứ vốn 6không thuộc dvề ngươi 70thì cũng 6không bao dcgiờ thuộc 09về nhà 83ngươi. Giao 0cho ai cũng ebđược nhưng 67không được e4giao cho cảnh aesát, đặc 45biệt là 2kẻ mới fnhìn thấy 9Cẩm Tú fmà mắt a9đã sáng 74lên thế 8cnày.

   dQuách Trường eAn thấy d6Kỷ Viễn 1đã không e7nhận ý 19tốt của b6anh lại 2acũng không acảm ơn, 4anh cũng achơi giận canh ta. Trái e5tim của 60người đàn a3ông luôn 1ngạo mạn 0như anh không 5giữ được 7cân bằng, 42càng nói, fcàng không dfdễ nghe.

   0d“Đừng 8tự mạo bxưng là a2trang hảo ebhán. Mấy cftên đó 6rat ay đánh acậu, cậu 9hoàn toàn 18không có 4khả năng cphản đòn, 2lại còn c9khoác lác 1anói điều f6tra kẻ chủ 69mưu cái 97gì nữa. bc © DiendanLeQuyDon.comĐừng nói 75là tôi xem athường 1cậu, lúc 3fấy trông a1đầu cậu 7chẳng khác dagì trái 4bóng, bị 7bchúng đá 99lại. Mà 36nói khoác 67cũng không 0bị đánh edthuế đâu, dcậu cứ cdnói đi.” bQuách Trường d0An vẫn chưa 45hết tức, b3tiếp tục 50bồi thêm 8cmột câu: 9“Nếu cậu 48không phải 3chồng của eCẩm Tú, fthì tôi bcũng chẳng bthèm dây 3ftới việc a9của cậu 54làm gì, 49để người 19ta ném cậu 0vào trong c2nồi làm c6thịt hầm 5amới hay.”

   5Kỷ Viễn 1đã đi được 0mấy bước 24nhưng nghe cthấy Quách fcTrường 2cAn nói mấy 9câu này, a6trong lòng b3anh cảm 6thấy không 1vui. “Tôi dlà chồng 8của Cẩm 25Tú thì liên 2quan quái 3gì tới 61anh? tôi e6nói cho anh a2biết nhé 7Quách Trường 8dAn, sau này 96ít nhắc 3btới tên 8vợ tôi 7thôi.”

   7Kỷ Viễn bquay lại, dđưa tay 0chỉ vào 12mũi Quách d7Trường d7An và nói: 62“Muốn 6làm thịt bhầm đấy 42thì sao nào?”

   3bQuách Trường 0An cười, 56cười vì e2Kỷ Viễn 53đã mượn c9từ “thịt ahầm” của a0mình.

    “Cẩm b8Tú là bạn 8dhọc của 70tôi, nhắc 43tới cô eaấy thì acó làm sao? cĐúng là 66cô ấy là fvợ cậu 99nhưng cô 31ấy là bạn 5ahọc của 8tôi trước, 9dcậu cũng 33tính toán 17điều này 0sao? Chúng 54tôi học ecùng nhau f2từ tiểu 90học lên 79cấp ba, fhọc cùng cfcũng hơn 30mười năm, 1nếu tính acả thời 0gian học 8mẫu giáo 7thì còn 27lâu hơn 7nữa.” eQuách Trường 80An nói một acách rất ddđắc ý.

   20“Dài cái 6đầu ngươi, c4ngày nào bngươi cũng dđứng trên 40đường, 9đứng hai eba mươi 0năm rồi, bcái đường fnày chắc 6đã là của cngươi đấy.” 3Cách ăn b8nói của 6Kỷ Viễn 4bkhông hề 51thua bất 2acứ ai “Quá etrình không cquan trọng, e2kết quả d4mới quan dtrọng, kết f4quả Cẩm 9dTú đã là 05vợ tôi.”

   06Quách Trường 5An vẫn không aphục, đặc 1biệt là evẫn đề a4liên quan 1tới Cẩm c0Tú. Đây clà nỗi fđau thầm 4kín của 6anh

   a“Không 57có quá trình 0thì lấy 67đâu ra kết ccquả?” eQuách Trường 2dAn thong thả 8đáp. “Quá 8trình là 7etrước đây 8Cẩm Tú 0đã là bạn 9agái của 7tôi, tuy 1cô ấy lấy 1anh thì có 8làm sao? cDù sao trước 3đây chúng dtôi cũng 10đã từng 4alà bạn.”

   00Đánh nhau, 00cũng chia 87làm mấy bloại, đàn 80ông con trai 9mà đánh 54nhau, nếu eđộng chân c3động tay cathì rất e2nhanh. Hai 57ba phút là eaphân thắng 9bại, nhưng ekhi đấu dkhẩu thì 01cũng có enghĩa là d5đã chuyển 3bsang giai 28đoạn khác, 9dquá trình 3bnày sẽ 63chậm dần alại, chưa 3chắc đã 73phân định 03thắng thua. 2 © DiendanLeQuyDon.comĐiều cấm e5kị nhất 7của cãi fnhau là vạch fra điểm e6yếu.

   07Câu nói b“Cẩm Tú 6đã là bạn 73gái của a1tôi.” Coi 8như đã 7chỉ ra điểm eyếu của eKỷ Viễn. a © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 4đã bị 4chọc tức ftới mức e5sôi người 33lên. Hai engười đã 71tiến lại ddrất gần 9nhau, khi 8đã tiến 06lại gần 6nhau tới dfmức khoảng fcách giữa 4họ đủ 4cho một 7cú đấm. e9 © DiendanLeQuyDon.comGiải quyết abằng cú 9ađấm nhanh 21hơn là giải 2quyết bằng 21lời nói, 6và càng ecó khả anăng trút 62được sự a5tức giận 9và oán hận 28trong lòng 6emột cách 2hiệu quả, 68thế là 24họ vung f5tay lên đánh 1nhau.

   bbKỷ Viễn 3vẫn chưa 50tới mức amất hết 5lý trí. 6 © DiendanLeQuyDon.com“Chỉ dựa 6vào một 76câu đã b0từng là eebạn gái dcủa anh cmà Cẩm 9Tú là bạn a5gái của 8anh chắc?” cKỷ Viễn 2tức giận 9nói với deQuách Trường 0An. “Nếu 4có bản d5lĩnh thì dflấy chứng 0cứ ra đi”

   57Kỷ Viễn ecũng không d0biết đòi 35chứng cứ begì từ Quách 4Trường 10An. Đương 2nhiên Trường 3An cũng không facó chứng 9cứ mà đến 1Kỷ Viễn 05cũng không 2fhiểu là cnó là cái 4fgì. Nhưng 4điều cấm 9kị nhất dcủa cãi a6nhau và đánh fnhau là rút 9lui. Họ e6đang ở fcái tuổi 25tràn trề 3sức sống, efchưa nói acgì để 3cthể hiện etính yêng 82hùng. Nếu 81không thể 0khuất phục 8bằng cú 2đấm thì 5cũng phải 04cãi bằng fđược.

   bTrường 3An nghe vậy 56bèn đáp: 4“Cần chứng d5cứ à, có 01chứng cứ 5đấy. Không c3phải sau 3lưng Cẩm 0cTú có một 3cái bớt dsao?” Kỷ d7Viễn khựng 1lại, suýt d9chút nữa 2alà giơ cú 5đấm vào ecmặt Quách fctrường 4An

   20Đúng là bsau lưng c7Cẩm Tú 0có một 2vết bớt. dd © DiendanLeQuyDon.comLưng là cthứ mà 0không phải 2ai cũng có ethể nhìn 92thấy được, abQuách Trường 18An đã biết bđược điều cnày thì 1xem ra những 8dđiều anh 6ta nói có b6phần đúng ffsự thực. 5 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 2cảm thấy 2thất vọng.

   b0Cẩm Tú ctrước đây 0chắc chắn edđã có một 87vài người c0bạn trai, afxem ra Quách adTrường 78An là một 31trong số a2đó. Nhưng eeKỷ Viễn 8không biết crằng Quách 22Trường cAn biết a8điều này 54là bởi b3vì khi nhỏ canh là hàng 3xóm của dCẩm Tú, 11đã từng 74leo lên tường 2brào nhìn etrộm Cẩm bTú tắm, ađằng sau 69lưng Cẩm 64Tú thì anh 3đã nhìn bcthấy vài 39lần. Đương a7nhiên cái 6bớt ấu 0quá quen 6thuộc với canh, bởi 4fthế trong 35lúc bí, 9Quách Trường 5An đã nói cra điều 4dđó để 0ccứu lấy 51thể diện 8của mình.

   6Nói xong, fQuách Trường 55An cũng cảm 4thấy hối 6hận, không 47phải Trường 1An lo Kỷ 85Viễn sẽ 03trừng mắt, egiương đao 3avới anh, 06làm như dthế thì 53còn tốt 2chán. Kỷ 44Viễn cầm dbđao hành 13hung cảnh bdsát, tội 1ấy nhẹ b0cũng tám 1đến mười 5năm, như a5thế Cẩm caTú sẽ không 64đợi Kỷ 7Viễn nữa, 3dsau khi Cẩm cTú li hôn avới Kỷ fdViễn thì 0Trường 6An cũng sẽ 23có cơ hội 93gần gũi 1với Cẩm 42Tú.

   80Nhưng Quách 4bTrường 9An hối hận 6vì anh đã 02nói ra những b0điều không 4nên nói. 4a © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú e6là cô gái 5cmà anh thích, 40trong lúc 56cãi nhau 1vì giữ 9thể diện bbmà nói ra 71những điều 5bí mật d2như thế, danh có cảm bgiác không 3tôn trọng 9chính bản 7dthân mình. 97 © DiendanLeQuyDon.comChính vì 6thế anh 6chẳng nói agì thêm enữa, đợi 56Kỷ Viễn b1phản bác b9thì anh sẽ 61ngậm miệng ekhông đáp 7để nhận 17thua. Nhưng b6Kỷ Viễn dkhông nói 0bgì, rồi eđột nhiên 2quay đầu b4bước đi.

   d1Điều này 19đi xa so cvới dự 8tính của 2Trường 7An. Anh thậm 62chí còn ccho rằng dvới tính akhí của eKỷ Viễn, 4bchắc chắn 1hắn sẽ 0đánh anh c9một trận, 2cnhưng Kỷ 2Viễn lại 6không nói 60gì mà lặng 4lẽ bỏ 64đi. Trong blòng Trường 9An cảm thấy bbất an. 60 © DiendanLeQuyDon.comAnh lo câu efnói này d7của anh esẽ gây 5aphiền phức 6ccho Cẩm 3Tú.

   eMang tới 51phiền phức 52gì ư? Anh 95cũng chẳng 0fdám nghĩ eđến, anh 6nghĩ mình 01đã làm 3một việc f4có lỗi cvới Cẩm 7Tú.


                                                   d2


   6Mấy chiều 9dnay Tô Gia 92Văn đều 41hẹn cẩm eTú ra ngoài. d © DiendanLeQuyDon.comHai người 43họ ngồi 0ở quán c6trà cả a1một buổi e9chiều.

   14Quán trà b1ấy là quán 1của bạn cTô Gia Văn. 5 © DiendanLeQuyDon.comBên cạnh e9chỗ họ bdngồi, mấy 33người đang 43chơi mạt 8chược. 74 © DiendanLeQuyDon.comHọ chơi 7mạt chược ecmà rất f7im lặng, ebtấm thảm 1dày trải 9trên bàn, ebốn người 9đàn ông f0đều không 6nói gì, 6đây là 0ván mạt 2chược đầu ftiên yên 8tĩnh nhất 2mà Cẩm d9Tú từng c7trông thấy.

   0“Đó là 8vì họ cược bquá nhiều, b9nếu nói 7echuyện sẽ 45phân tâm.” 3Tô Gia Văn 4cnói. Cô 5vừa nói 3vừa đưa 4tay lấy famấy trái 1hạnh đào 1trên chiếc exe để hoa 9quả khô 2dmà người 10phục vụ cbđẩy tới. 62 © DiendanLeQuyDon.comNgón tay 4athon dài 82bóp mạnh 6trái hạnh 9đào, trái 2hạnh đào 7trên tay 3eTô Gia Văn 97nứt một a5đường 4bnhỏ. Cô alấy nhân c4hạnh đào 7bđặt lên ađĩa rồi 4ađẩy về 23phía cẩm 76Tú, nhẹ 7nhàng nói: f0“Nếu mỗi 8dngày ăn 86mấy trái 7hạnh đào 04này sẽ arất tốt b7cho não. 6 © DiendanLeQuyDon.comCông việc 9làm hao tổn 4nhiều tâm 0etrí.”

   10Cẩm Tú b7nhận thấy cbTô Gia Văn 9rất quen dthuộc với 2enơi này. 6 © DiendanLeQuyDon.comChắc cô bấy thường 9xuyên tới 5đây. Cuộc 7nói chuyện fnhanh chóng dchuyển sang 9achủ đề b7của Tô 18Gia Văn.

   8“Bà ấy 5bắt con btrai phải 5bỏ em.” fTô Gia Văn 9anở nụ fdcười khổ 1sở, cô 37ta lắc lắc 63đầu.

   dCẩm Tú 6cảm giác d8chuyên mục 5atâm tình 5cô đang 6phụ trách 0fkhông hề 1giúp được agì cho Tô 0Gia Văn mà 48ngược lại e3còn mang 6tới cho 6cô nhiều 03phiền phức.

   2Người đàn 0bà ấy sau 61đó cũng 17tới tòa 2soạn mấy 1flần, lần 3nào cũng 05tìm Lý Cẩm 3fTú. Những 9angười trong 31ban biên a4tập đều eđã quen 9mặt bà 1aấy. Bởi 8ethế lần f8nào bà ấy 1etới, mọi 5người đều 07nói với 5bà ấy rằng 98Cẩm Tú 4đi công b5tác.

   ca“Khi nào 7thì cô ấy fvề?” Bà bấy cho rằng 2họ đang fhợp sức b2để lừa 5bà.

   7“Một tuần.”

   5a“Mười 7cngày.”

   5“Chắc aphải đợi dbtầm nửa a2tháng”

   eMọi người aatrong ban a4biên tập 7mỗi người b2nói một ckiểu nên 4bà ta càng dkhông tin, b2bởi thế 7ngày nào 7bbà ta cũng 3tới tòa 2soạn. Cũng 3cmay bà không 84biết mặt 46Cẩm Tú, f8nếu không 17Cẩm Tú 36chẳng thể 1tới chỗ 81làm. Bà dta liên tiếp 4btới trong 9ba hôm rồi cdọa tự 68sát nên 82chủ biên 6dđành phải 75xuất hiện fvà khuyên bfbà ta về.

   50“Bà ấy 8lại dùng 0chiêu tự 51sát để 46hù dọa b9mọi người bfđúng không 6ạ?” Tô 2Gia Văn nhấp 57một ngụm f1trà rồi bcnói, “Thực 7tế thì 2cũng không 72phải dọa c3mọi người, 67trước đây 89bà ấy đã 66từng tự 2esát hai lần 9rồi.”

   4“Cái gì? cTự sát a8hai lần 7rồi á?” 3bCẩm Tú 4bngạc nhiên. b3 © DiendanLeQuyDon.comTự sát ekhông phải alà thứ bcó thể 4dđem ra đùa 54được, 1fthế mà 60bà ấy đã 6etừng tự b3sát hai lần.

   0Lần cuối 8dcùng mẹ 6echồng Tô 2Gia Văn tới e6tìm Cẩm dTú, đúng 7hôm Cẩm 4Tú không 7có mặt ebở ban biên 7tập. Khi dtrở về 81Lịch Tử 0nói với fcô điều 01đó. Lịch d3Tử nói d1bà ấy đã 17tự trèo dlên lầu, 06ngồi lên bbệ cửa 1sổ, nằng bnặc đòi 1dnói chuyện 6fvới tổng 5biên tập.

   c“Đúng f1là làm tớ 22sợ chết 24khiếp. Tớ f0có bệnh 2sợ độ 95cao, những 5chỗ cao 4fnhư thế 71đừng nói 8là tới 8gần cửa 96sổ, nhìn 54xuống dưới cdthôi, tớ a3đã chóng 48cả mặt 4crồi. Bà 10ấy đúng 2là một 4cao thủ, 1akhông chỉ 7ngồi trên 1bệ cửa d4sổ, lại 2còn cho hai echân ra ngoài…”Khi fLịch Tử 1nói trên ffkhuôn mặt 5ecủa cô 4ấy lộ 17rõ vẻ khâm aphục.

   aTô Gia Văn 4dkể lại fbcâu chuyện 7hai lần 12tự sát a3của mẹ 32chồng cô. 94 © DiendanLeQuyDon.comLần thứ b0nhất là 4vì Tô Gia 63Văn cãi 0nhau với abà ấy.

   9“Vì sao 3em cãi nhau d8với bà dấy ư? Ngày cenào bà ấy f8cũng thúc b7ép con trai 06mình thi f3nghiên cứu 8sinh, thi 55thạc sĩ, 28lao đầu 65vào công cviệc. Những cccái ngưỡng fcmà bà ấy bđề ra luôn 9là nơi mà 9người khác 20không thể cvới tới 9được. d © DiendanLeQuyDon.comEm có phàn enàn mới ahai câu mà 02bà ấy đã aamắng em. 7 © DiendanLeQuyDon.comSau đó bà fấy chạy 8lên ban công, 94mở cửa 78sổ ra, định 20nhảy lầu. 7 © DiendanLeQuyDon.comÉp con trai cbà ấy phải 3ép em quỳ c4xuống nhận 39lỗi…”

   7Tô Gia Văn 30vừa nói 41vừa cười ffkhổ sở.

   e2Cẩm Tú 6đoán chắc 3lần đó 7Tô Gia Văn 0đã phải 9quỳ xuống b0trước mặt 2bà ấy thật.

   8Khom lưng 0cúi gối f2thì không ephải chỉ 67có đàn b1ông không e1chịu đựng enổi, mà a7kể cả fcnhững người 17phụ nữ bcoi thể 93diện như c1mạng sống 9acủa chính 5mình, thì 83càng không 10thể quên bđược sự 0sỉ nhục 5đó.

   1“Lần thứ 7hai, em đưa 7emột người 6khách về 9nhà. Bà 59ấy đã edtrách mắng 2em, nói em 5là hồ ly atinh, đi fequyến rũ b2đàn ông, d4bà ấy nói 6em đã làm ebại hoại 16gia phong, 0và bắt d9chồng em 6phải bỏ caem.” Tô 3Gia Văn tách 3cmột trái 37hạnh đào, alấy nhân 38bên trong 73ra, nhưng 85cô không băn. “Lần 3này bà ấy 47không nhảy 5lầu mà 5cứa cổ 6tay. Bà ấy 2lấy một c1con dao dài 62cắt lên decổ tay mình, 7suýt chút 9nữa thì fem chết fngất.”

   8fTô Gia Văn dcngước đôi 45mắt nhìn 9Cẩm Tú d0rồi nói: 4a“Chị có 5biết không, 5em hận bà 05ta. Toàn flà những dviệc cỏn 7con mà bà caấy lấy 08cái chết 40để đe cedọa em. 4 © DiendanLeQuyDon.comEm thực 74sự hoảng 39loạn. Sau ađó vì quá f6sợ bà ấy anên bà ấy bnói gì em fcũng nghe 0ftheo, bà b7ấy nói 80đông thì 1em phải 9theo đông, b9bà ấy nói ftây thì 34em phải a5theo tây. a © DiendanLeQuyDon.comNhưng đó 5cchỉ là 76vẻ bề 1ngoài thôi, 5còn trong elòng em phải 2cố gắng 6nín nhịn cđể làm etheo những 88gì bà ấy dnói. Có f2lẽ, chứng btỏ rằng bem đã giữ 7fđược cân cbằng.” 3Tô Gia Văn 6dcười nhưng dakhông thành btiếng. Phần 86nhân hạnh 47đào trong flòng bàn 02tay chẳng 0biết đã 6bị cô bóp dnát từ 3lúc nào.

   4“Có ai esinh ra đã 1là người bđàn bà 8lăng nhăng 55đâu. Em 8fcũng vậy, 1có lẽ bởi avì quá ức 7cchế, phải 5sống trong 86cuộc sống 1cnhư quả 1phụ như 0thế, nên 17đã thúc cgiục em a8làm những aviệc trái 0với đạo 8elý.” Nói 6tới đây a7mắt Tô 2Gia Văn đỏ 3ahoe.

   bb“Chồng 15em chắc 79sẽ hiểu 1nỗi khổ acủa em.” 34Cẩm Tú enói.

   8Cẩm Tú 73không biết 8dkhi mẹ chồng fTô Gia Văn 7ftự sát 25lần thứ chai, thì achàng trai 8evới thân c1phận làm acon ấy cuối fcùng đã clàm gì, dchắc là 9cũng bắt 6cvợ mình 6quỳ xuống 2xin lỗi 3thì mới dtha thứ. f1 © DiendanLeQuyDon.comMột ý nghĩ 2chợt lóe e7lên trong 05đầu Cẩm dTú. Nếu 5đã phải 18sống trong 7cuất ức, 16nếu đã 2không còn etôn nghiêm eanhư thế, 5vì sao Tô 6Gia Văn không ebly hôn?

    Ai 9cũng có 9quyền được 3bhưởng hạnh a6phúc, nếu 2fđã không d0hạnh phúc, 4thì hãy cecắt đứt 5cuộc hôn c3nhân đó, 26không phải cfvẫn có cthể sống 0cuộc sống abình thường f9hay sao? Vẫn 7còn tốt c9hơn là giết 01thời gian 7trong những 3hộp đêm d3như thế bnày.

   d2Cho dù là 58đối với ađàn ông 1hay là phụ 4cnữ, thì 96danh tiết 7đều rất a0quan trọng. 2 © DiendanLeQuyDon.comCớ sao Tô 9aGia Văn phải 74tự hủy 8dhoại bản 50thân mình dnhư thế, 7achỉ vì bcmuốn đấu 28tranh với d8mẹ chồng dsao? Nhưng 0Cẩm Tú d1không dám 42hỏi Tô a1Gia Văn điều 09đó. Điều fnày liên 9quan tới 8bí mật ecá nhân 1của Gia 7Văn, nếu 5cô ấy không ftâm sự, dthì tốt 68nhất Cẩm 8dTú cũng 3không nên c2khơi lên 0vết thương f3của cô eấy.

   14“Chị ơi, 9chị nói 54là chồng c0em sao? Một 0thằng đàn 80ông như 38thế, luôn 5acho rằng 7emình đầu 0đội trời 0fđạp đất 8enhưng trước cmặt mẹ eanh ta, anh 7ta hoàn toàn 4không có 7achính kiến 0bgì, chỉ 22trừ việc cenổi khùng calên với 1em thì anh 43ta chẳng a0làm được d2gì cả.” dTô Gia Văn 7anói xong 61càng cảm dcthấy đau 2khổ.

   e0Nếu lấy 78phải một 3người chồng 9như thế 0thì ai cũng d9đau khổ ecả.

   6“Em đã 60từng kể cdvới chị, 3em đã có 6một cháu 5dbé, nhưng cbcon em đã 2qua đời, 1chị có 32biết vì esao không?”

   0Làm sao mà 5cCẩm Tú 3biết được anguyên nhân, 7nên cô chỉ anhìn Tô c4Gia Văn với 9ánh mắt 8lo lắng b0và cảm cthông.

   01“Mẹ chồng fem muốn eđi dạo f6phố, bà eấy muốn 3em đi cùng, 88trên phố berất đông, fcó người 51chen bà ấy 79nên bà ấy bfđã đẩy 4em, em bị 6dsảy thai.Lúc b1ấy, con 8em đã thành 3hình người 1rồi, em 37đã nhìn 7thấy hình f7dáng của 2nó, rất 4giống chồng 1fem.” Tô fGia Văn nói, e6giọng cô dđột nhiên 35run lên, 3nhưng cô 2vẫn cố cbnói cho hết 76câu. Cẩm 85Tú cảm f2thấy giọng 1nói của 3eTô Gia Văn 5vỡ òa, 4rồi cổ 36họng nghẹn f1cứng.

   fTrong bóng fctối trên 5khuôn mặt dTô Gia Văn 02lấp lánh 5những giọt f5lệ.Cẩm 0Tú không 89phải là ebác sĩ tâm 6dlý, cô không 5thể chữa 5được vết cathương lòng 6cho Gia văn, bBởi thế acô cũng 9không dám 9gợi ý Tô 5Gia Văn nói cra những 83điều riêng 70tư hơn thế. 9f © DiendanLeQuyDon.comNếu làm dbnhư vậy, accô sẽ gián 3tiếp biết 0cđược những 3điều bí 4mật đó. 07 © DiendanLeQuyDon.comCô không 3thích là dbngười giữ cbí mật, 6càng không 3thích giúp 4người khác 34giữ bí dmật. Những 1người nhiều 6bí mật 3asẽ vô cùng 64mệt mỏi, 9eCẩm Tú 75thích sự 5dđơn giản. c © DiendanLeQuyDon.comBởi thế 2cô không fgặng hỏi b7Tô Gia Văn.

   fCô gái phục 3vụ bước 7vào tiếp 84trà, cánh a5cửa mở 12ra, bên ngoài f0hành lang 3có một f6bóng người 7đi qua vội devã, người 27đó đang 09bê một 90cái két. c © DiendanLeQuyDon.comDường như 4dchiếc két 2đó rất 0nặng, Cẩm 0Tú nghe thấy etiếng bước a7chân nặng 3nề của 9dngười ấy. 5 © DiendanLeQuyDon.comtrên khuôn 6mặt cô f5hiện rõ a5vẻ kinh 5ngạc.

   23Sắc mặt 53Tô Gia Văn 7eđã trở 4nên ấm ffáp hơn, ecô lấy balại tinh 1thần và fcnói như dfkhông có 52chuyện gì 24lạ lẫm: 7“Ván bài 2evừa rồi 5có người bthua. Thua 4từng này 1này.” Tô ffGia Văn giơ fangón trỏ 4lên.

   0“Một vạn cà?” Cẩm deTú cố ý 5đoán một 5con số khá celớn. Bởi 9cô đã nghĩ e7tới Quách 2Trường 1eAn đã từng 0hỏi cô 8đã tiết dkiệm cho fcÂu Thế dHằng  bao 5anhiêu tiền fbthì cô đã 4đoán là e9một vạn anhưng lại bdbị Quách b1trường 37An dè bỉu. e © DiendanLeQuyDon.comANh ta nói alà mười 2vạn.

  Lần fnày Cẩm 4bTú nói thua 5cmột ván 29là đã có batiến bộ 75hơn lần 12trước rồi. 02 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi dnghe câu 43hỏi của ceCẩm Tú, 8trên khuôn fmặt Tô b5Gia Văn hiện 3nụ cười c7đầy bí 7hiểm.

   12“Trong chiếc c5két ấy e0là hai trăm fvạn.” 5Tô Gia Văn 0ađáp, “Nếu bđã phải 4dkét sắt 6bthì chứng 84tỏ kẻ abị thua ekhông chỉ 62thua có một 44trăm vạn, 0emà có thể 97là hai trăm 9evạn.”

   6Cẩm Tú 32tròn mắt e6kinh ngạc.

   43Thành phố 5này quả 5thật là ecó rất b8nhiều người belắm tiền. a © DiendanLeQuyDon.comVì hai mươi 9dhay ba mươi 25vạn để 84mua căn nhà 4mà cô đã 7alo sốt vó, a5trong khi 21lại có 2người dám 17bỏ ra hai 9atrăm vạn 2echỉ để fchơi bời. 8 © DiendanLeQuyDon.comKhoảng cách 5giàu nghèo 9thực sự bdquá lớn. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô vì công 3việc mà cctoan tính 3cđau đầu a1nhức óc, elăn lộn c8và làm việc 6fchăm chỉ 4như một 5con kiến 18thợ, thế dcmà lại 7có người avì việc aanhỏ nhặt 99mà tìm đến bcái chết. 09 © DiendanLeQuyDon.comCuộc sống 3dcủa hai 3loại người 9này, một 63ở trên dtrời, một 1ở địa 6engục. Nhưng 7có một 98điều mà 7bCẩm Tú 4dhiểu, mọi 2thứ đều 08bình đẳng, ecả niềm 82vui và đau akhổ. Những 4người có etiền cũng a3đau khổ 0không ít dchơn những 75người dân 30thường 7như cô, avà những 8aniềm vui fcủa họ 86cũng không bdthể nhiều cahơn cô.

   dTrong lúc 8dCẩm Tú 32đang suy f3nghĩ miên 1man thì Tô aGia Văn nhận f5được một 8cuộc điện 7ethoại.

   1d“Mấy cái 9dcổ phiếu 6cđó của 8tôi, đừng 1có động 7tới, cậu cmuốn thả ethì thả 26đi, đấy 9là đang 1tự giết cmình đấy. ef © DiendanLeQuyDon.comDỡ tường 30phía đông e7thì bổ 3dsung bằng 8tường phía 6ctây, sớm 6muộn gì 4thì cũng bchẳng còn ftường để fdỡ nữa 1fđâu. Để b8ủ nóng 6dthêm chút bnữa!” dbTô Gia Văn abnói.

   d6Tô Gia Văn 81đang nói ddvề chuyện 5chơi cổ 55phiếu với fbngười nào 7đó trong 26điện thoại, 9Cẩm Tú bdvẫn không 9cnhúc nhích, 30cô tiếp 7tục thả ahồn theo 8ddòng suy 0nghĩ.

   4“Ngày hôm f8đó trong 16hộp đêm, 5em đã gặp 2eTống Đoạt, 2achị quen 8với anh bcấy đúng 9không?” 7fTô Gia Văn fnói chuyện 24điện thoại bxong, cô 8nhận thấy 9eCẩm Tú d4đang suy a0nghĩ miên 81man, cô nhìn 6Cẩm Tú, 74rồi đột 48nhiên hỏi 8bđến chuyện dTống Đoạt.

   e5“Chồng d7bạn chị d0là bạn ecủa Tống dĐoạt, ngày 1hôm ấy a9anh ấy tới c0làm quảng 11cáo, sau dđó bọn 8chị đã 8đi cùng b9nhau, thế c0nên mới bquen chứ e4không phải 5thân.” 2eCẩm Tú 6đáp.

   8Cô lại 8suy nghĩ 0ekhông hiểu 2fvì sao Tô  Gia fVăn lại e2nhắc tới 8Tống Đoạt 74một lần 4nữa. Nhớ 58lại ngày 9hôm đó, eTô Gia Văn 4gặp Cẩm 07Tú trong 96hộp đêm,. 5d © DiendanLeQuyDon.comGia Văn cũng bđã hỏi 5bnhững câu danày. Chắc 15Tống Đoạt 08không phải 0là một 5dtrong những 4người tình ccủa cô 79ấy đấy bchứ?

   aCẩm Tú a6khéo léo 2fhỏi Tô d6Gia Văn điều 1cnày: “Đúng 0là không 1thân, đây 7là lần ethứ hai b9chị gặp 1anh ấy, bđó cũng fdlà người atốt nhưng fcũng khá d0kì quặc…”

   e4“Sao lại akì quặc c9ạ?” Tô a0Gia Văn đột 85nhiên ngắt 5flời Cẩm aTú.

   f“Hơi kì bquặc, hơi 5lạnh lùng, 93trầm tư, bu buồn…” 7Cẩm Tú 46cố nghĩ 5tới một 4atừ thích bbhợp hơn 3để mô etả về 5econ người 6enày. “Những 65điều chị d0nói chưa 7achắc đã aađúng, em fvà anh ấy bquen nhau eà?”

   f“Em quen edanh ấy, 2nhưng chưa bbchắc anh 72ấy đã dquen em.” dTô Gia Văn cnói một 6cách đầy 5ẩn ý với 55Cẩm Tú: 93“Anh ấy 1là người 9cđồng tính ađấy, xem a9ra chị không 2biết điều 55này.”

   7“Anh ấy c8là người 9đồng tính 1sao?” Cẩm 44Tú giật 9bắn người. 14 © DiendanLeQuyDon.com“Người adđồng tính cà, Tống 46Đoạt là 7người đồng etính sao?” ccCẩm Tú 2chỏi.

   a“Em cũng 74không rõ, 0nhưng dù 5sao anh ta 95cũng là 8một người 6fđồng tính.” 4Tô Gia Văn 32lại bồi 2thêm một dcâu, ánh 5mắt đen cláy của 25Tô Gia Văn 2nhìn Cẩm 07Tú như muốn 8thăm dò. 25 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú e2đã hiểu fera rồi, 2chắc là 67cô ấy sợ dcô hẹn 55hò với fanh ta, hôm e9nay Tô Gia 7evăn tới 74tìm cô, 4chẳng phải 0evì muốn 0tâm sự dmà là muốn fnói với 52cô rằng eeTống Đoạt 5flà người 1cđồng tính.


                                                3


   3Mấy ngày 7bliền, trong alòng Cẩm 89Tú cứ thấy 26bực bội, d0cả một bđống những 7điều bực 3mình.

   9Lịch Tử 9đã vô tình 2dtiết lộ d2chuyện dạm 66hỏi của ffKỷ Viễn 9cho Cẩm a7Tú biết. b2 © DiendanLeQuyDon.comKhi Cẩm 9Tú gọi 3bđiện hỏi 9Kỷ Viễn fvề điều 74này, anh 3fchỉ lạnh 4nhạt đáp: 2“Đấy 5flà ý của 5mẹ kế 89anh, chẳng 11phải là 1fý của anh, bem yên tâm. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh không ethích ai 52cả, anh 18chỉ thích 6bmình em thôi.”

   9Cẩm Tú enghĩ cô 9cần phải 4dgặp mặt 4bbố mẹ e2Kỷ Viễn. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô nói những 2cđiều này 7với Kỷ 2Viễn. Kết f3quả là 9Kỷ Viễn 8fkhông đồng 70ý. Bởi 42Kỷ Viễn 4biết bố 4mẹ anh sẽ bekhông nói 0dối cho 2anh, cũng 4ccó nghĩa dlà chỉ 2bcần Cẩm 88Tú tới 5nhà anh, 81thì ba mẹ 35anh sẽ tiết 47lộ những 7công việc acủa anh 9cho Cẩm eTú biết, 86bởi thế 1canh nói bố dmẹ của 2anh đã đi 0du lịch 5rồi. Cẩm 9Tú có cảm 31giác chắc 84chắn là 96Kỷ Viễn 4đang nói fdối, nhưng d8vì sao phải 5nói dối, facó phải 90Cẩm Tú ckhông đủ atư cách 3eđể tới 9thăm bố bmẹ chồng 9mình? Hay alà vì Kỷ 5Viễn đã 5etừng dẫn 8người con 3gái khác dtới ra mắt 0bố mẹ 30rồi?

   7aTrước mắt bCẩm tú 00hiện lên enụ cười 0ngọt ngào 7của cô 0gái đó.

   fCuối tuần, 1aKỷ Viễn 7nói bận 6fviệc không 9thể tới. 64 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú fcũng không fhỏi nhiều, 28cô bắt cxe tới tòa 6nhà nơi 7aKỷ Viễn 09làm. Cô 6muốn tận fcmắt nhìn dthấy Kỷ 6Viễn đang 4abận rộn c6với công 9việc hay 8cđang bận 9tán gái?

   28Từ trước 63tới giờ 88Cẩm Tú b4chưa bao c7giờ tới 27công ty của 7fKỷ Viễn, 3dcô vừa cbước vào 1trong tòa ebnhà đã 2bbị bảo 7vệ ngăn alại, hỏi 8chứng minh 1thư và hỏi 8ecô muốn 8tìm ai.

   0c“Cô tìm 2bai cũng không dđược vào, 0cô có thể 8tới phòng 02khách bên 3cạnh đợi.  Tôi b6sẽ gọi 50giúp cô. e7 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta tên c1là gì, ở efcông ty nào?” 8Anh nhân d4viên bảo ffvệ chân 6thành nói.

   cfCẩm Tú 30nói cho nhân eviên bảo evệ biết 0những thông c6tin mà anh 1dta yêu cầu. 69 © DiendanLeQuyDon.comAnh bảo acvệ bước 57tới quầy 1lễ tân 24gọi điện alên, phải b7một lúc 9dsau, anh ta c4quay lại 3và nói với fCẩm Tú: 5“Không 0có ngươi 75nào như 11thế”

   6c“Hả, công 71ty khai thác bcphát triển 97thuộc Gia 23Viễn Hoa 6không có angười nào 3là Kỷ Viễn 17ư?” Cẩm 5Tú không 29dám tin vào 27câu trả adlời của 3anh bảo 8vệ. Cô fnghĩ anh 09ta đang đùa.

   b6Nhưng anh 15bảo vệ 88nói với ecô một ccách nghiêm 1túc rằng 20không có d3người như 1cô tìm ở bđây.

   14“Chẳng ephải cô 8gọi điện dcho anh ấy c0là biết angay sao?” 7Anh bảo avệ hơi 76nhăn mặt 0nhưng vẫn 0dđưa ra lời cgợi ý rất 7chân thành 9với Cẩm fbTú.

   fĐành thế 21vậy. Cẩm 4aTú bèn gọi 85cho  Kỷ aViễn.

   9“Anh đang 69ở đâu?”

   62Kỷ Viễn 4vừa nghe amáy, Cẩm 9dTú đã hỏi e2với giọng 28đầy oan 66ức. Lần afđầu tiên ftới thăm 29Kỷ Viễn 3mà lại 6bị nhốt edbên ngoài bfcửa, sao elại không 3ấm ức d7được?

   69“anh đang 8ở công 86ty, em sao 3thế, ai 7chọc giận 6cem à?” 7eKỷ Viễn 8lo lắng 79hỏi.

    “Em 52đang ở acbên dưới e7công ty của canh đây, bbảo vệ fgọi điện 6thoại lên 3bcông ty anh 3nhưng người 7ta nói không 06có người dtên như canh ở đó.” 1Cẩm Tú 47đáp, cô 0còn liếc 0axéo người 3bảo vệ cđang đứng 8bbên cạnh.

   b5“Anh…à…anh 0đang họp. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô nhân 7viên trực eđiện thoại 1ở công 5dty thích 62nói đùa cấy mà. f © DiendanLeQuyDon.comHay thế anày nhé, 37nếu có fviệc gấp, 81anh sẽ xin 8ông Tổng ccho anh nghỉ aađể xuống 89với em.” fKỷ Viễn ccố nói 0nhỏ. “Tổng 4egiám đốc ctới rồi, achắc lần 6này có việc dtốt đây, echắc là f9có liên 6quan tới 4aviệc tăng 5elương của 9eanh. Nếu 0akhông có bviệc gì dagấp thì 4em về trước f1nhé. Họp 9xong anh sẽ cbđến gặp c6em, tối bfnay hai chúng 9ta ăn cơm 2fđược không?” 60Kỷ Viễn 1vừa nói 94giọng như 27an ủi, vừa 7như hứa 91hẹn. Cẩm 05Tú nghe thấy 6Kỷ Viễn 79bảo đang 7họp, lại 2liên quan fđến vấn ađề tăng 1lương, cô bhết cả 30ấm ức, cfdặn dò 51Kỷ Viễn e4xong việc cfsớm thì 4fvề với 7cô. Rồi bcô bước cra khỏi cdtòa nhà, 61chuẩn bị 7gọi xe về.

   b4Nhưng chưa 0ađi được ebao xa, cô dnhìn thấy 5có hai người 3trên đường 5đi bộ bên 88cạnh, người 76con gái đứng 3tựa vào 2lan can của d1lối dành b0cho người f5đi bộ. 8 © DiendanLeQuyDon.comNgười con f9trai quay 1mặt về 4phía Cẩm f2Tú, đang 17nói điều 01gì đó rất 8kịch liệt 2evới người 9con gái. 99 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 9kinh ngạc 1bnhìn người e5con trai. 27 © DiendanLeQuyDon.comBởi đó a9chính là 8Kỷ Viễn- bngười vừa 1amới nói f8đang họp eở trên blầu.

   54Cô lại 6cnhìn cô ffgái, nhìn 11dáng thì 9đúng là 6cô gái đã 29thấy hôm 04trước ở 2trong khu 5dưới lầu 37căn hộ 9thuê.

   08Cẩm Tú 2cảm thấy dtức giận. f7 © DiendanLeQuyDon.comTheo đúng 7lý thì cô cmuốn tới cngay trước 90mặt Kỷ bViễn, để 6vạch trần 98lời nói edối ngon d0ngọt của 11anh ta, và 8theo đúng fetính cách a8của cô, 8cô sẽ đánh acho Kỷ Viễn 19một trận 57thừa sống 4thiếu chết. bf © DiendanLeQuyDon.comNhưng không f9biết vì 43sao cô không 1làm như 4athế mà d2vội vã 92chạy đi, 75như thể 1vừa làm 18một việc 6egì hổ thẹn.

   dCô chạy btrốn mà 1quên cả 2nhìn xe trên 8đường. 0 © DiendanLeQuyDon.comMột chiếc 48xe vụt qua 49khiến Cẩm dTú sợ toát aacả mồ 9dhôi. Đúng 0lúc đó bmột người 6nào đấy e2kéo Cẩm 22Tú lại.

   4“Mất hồn e8à? Sao lại angẩn nga dngẩn ngơ d3giữa đường ethế?” 8dNgười vừa 91kéo Cẩm 0Tú là Quách e0Trường 14An với khuôn e1mặt đầy 1sự coi thường cquen thuộc.

   d“Bao nhiêu 48tuổi rồi, 3cô nghĩ 6blà xe có 9cmắt chắc, emà cứ lao 73đầu vào 47thế?” 7Quách Trường 68An túm lấy 1tay Cẩm 03Tú không aabuông ra, 5cho tới 4ckhi kéo được 4ecô tới 46gần chiếc dxe jeep cũ bkĩ của c5anh. Anh mở 7cửa xe, 6dđẩy Cẩm aTú vào trong.

   1Nhiệm vụ 31bây giờ b8của Quách f9Trường 52An là sau 5ekhi làm hết 9các công 27việc ở 08đồn thì fchạy tới bfkhu vực 4cgần Tam c7Viện để 8tìm kiếm 0Tiền Cảnh. 7 © DiendanLeQuyDon.comHôm nay, dvừa từ 70đồn cảnh fsát ra thì 8anh gặp 36ngay Cẩm b2Tú.

   3“Nếu không 25phải là 8anh thì hôm enay em mất cmạng thật 33rồi. Sợ 33mất hồn 3mất vía 67chưa?” 45Quách Trường 36An nói vài 6ecâu mà Cẩm 6dTú vẫn 2không đáp a7lại, anh ebcúi xuống ebthấy Cẩm 2Tú đang 1nước mắt elưng tròng.

   d“Đừng 3có lấy 5nước mắt 0fđể dọa 73người khác, aanh thấy 6nhiều rồi, aaanh không 05thích chiêu abnày đâu.” a1Quách Trường 9An một chân 90bước lên 0xe, chiếc 6xe cũ kĩ 5rung lên, 8rồi lao cvề phía f6trước.

   73Cẩm Tú 3không nói 19gì, nước 1mắt vẫn 6rơi lã chã 2trên vạt 4áo. “Em 9đừng khóc 8nữa. Anh fnhớ mặt d6em dày hơn 9bthế cơ 9mà.” Tuy 53Trường 85An nói có 1phần cay 0nghiệt nhưng 3anh vẫn 3đưa tay b6kéo tấm 8cche nắng 59trên xe xuống, 7dlấy khăn 8giấy đưa ccho Cẩm 3Tú, khuôn e1mặt anh 13trở nên e3ấm áp hơn 66đôi chút 6bnhưng giọng 3nói thì 8vẫn nghiêm 22khắc, “Lau 5nhanh lên, 2eđể người bkhác nhìn 04thấy không ddhay đâu, 8lại tưởng 77anh bắt enạt em.”

   cCẩm Tú 6fnhận túi 8fkhăn giấy 1ctừ Quách 31trường 0cAn, cô lấy etừng tờ cra lau nước 1mắt. Nhưng 4vừa lau 4dxong những 5giọt nước emắt cũ ethì những fgiọt mới 6lại trào 09ra. Thực fsự cô cũng akhông biết c8tại sao 7mà cô khóc, 2là bởi 8nhìn thấy 67sự lừa 7adối của 70Kỷ Viễn, 6hay vì lúc 9enãy cô ở 69trong hoàn e7cảnh mạng fsống nghìn bacân treo 2sợi tóc, 4dhay là cô 6dcảm động 00vì Quách 86Trường 4An đã cứu d5cô.

   ddHình như 59tất cả 58các điều 1dnày đều f7không phải, c7và hình bnhư tất 1cả những 4điều đó 3bchẳng có 0mối quan 8hệ gì tới cccô. Chẳng 44qua chỉ 1vì cô muốn a3khóc, cảm a2giác cứ fmuốn khóc 9mãi, khóc 88mãi không 25thôi. Chỉ 1fmột lúc, dCẩm Tú 76đã dùng 5hết gói dgiấy mà 4Trường b7An đưa. 1d © DiendanLeQuyDon.comTrường 5aAn vừa lái 0exe vừa nói: caEm dùng tiết 84kiệm một a0chút, đừng dcó khóc 4nữa, đến fđây là 34dừng thôi fnhé, không 05còn giấy 88nữa đâu.”

   dCẩm Tú 3không trả alời, cô 70lặng lẽ 1lau sạch 8nước mắt e7trên mặt. c0 © DiendanLeQuyDon.comCô khóc 3khoảng mười 5phút, trong 71lòng cũng 2cảm thấy 4bnhẹ nhõm a8hơn. Thực bra nghĩ cũng 2bchẳng có fagì làm to 7tát, nếu 1muốn biết 7Kỷ Viễn 4ccó thực 1sự lừa 9dối cô 3hay không 21thì có rất 1nhiều chiêu, 2chỉ có c8điều Cẩm 99Tú không ethích thử a4mà thôi. 4 © DiendanLeQuyDon.comNếu không 0lừa cô f3thì tất dnhiên mọi d6việc sẽ avui vẻ, c4êm đẹp 1cả. Còn 3nếu Kỷ cViễn lừa 5cô thì sẽ fthế nào? a5Chỉ có 2hai cách, 3một là 7dchia tay, f8hai là tiếp cdtục.

   6dChia tay ư? 1Bây giờ 5cCẩm Tú 47không nghĩ bdtới điều dđó, còn 2tiếp tục 9dư? Đã biết 8rõ người bta lừa mình 28mà mình f6vẫn còn 2atiếp tục a4ở bên người dta, thật 4dquá đê ehèn.

   9Quách Trường dAn nhìn Cẩm 9Tú, cô đã d0không còn fkhóc nữa, 3banh rút một fđiếu thuốc ftừ trong 4etúi ra đưa 5fcho Cẩm c7Tú nhưng 0cô không 6đón lấy.

   a1Quách Trường 10An tự mình cchâm điếu athuốc rồi 77đưa bật 2lửa cho e8Cẩm Tú, 34Trường ceAn vẫn nhìn ethẳng về 1fphía trước, adanh nói: 7“Thử hút 62một điếu bđi, chồng 3em không 9nhìn thấy bađâu, anh 0cũng sẽ dkhông nói 4với ai hết.”

   f9Cẩm Tú 6cúi xuống 53cầm bật 2lửa và dnhặt điếu aethuốc dưới 96chân lên. 9 © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường 23An ngồi 04bên cạnh enắm lấy atay cô rồi 4nói: “Hút 7eđiếu này 4đi, điếu 3ấy bẩn crồi. Em 8bao nhiêu atuổi rồi, 1mà còn không 66biết thế 20nào là sạch, 5flà bẩn 3eà?”

   11Cẩm Tú 71bị Quách 23trường 41An trách bmắng nhưng 2cô vẫn 19không đáp 7flại. Cô 3có cảm b1giác cổ 2ahọng mình 93nghẹn cứng enhư có một 0đống hỗn 3fđộn. Nếu a5bây giờ 3ccô mở miệng 6nói, thì ahoặc là 2dcô sẽ thổ 4ra tất cả 1dmớ hỗn 2fđộn ấy 86ra hoặc blà cô lại 5khóc. Bởi 3thế mà 2mặc cho 5những lời dnhạo bang dfcủa Quách 9Trường 75An, cô cũng d6không chịu 9nói câu f2nào. Châm 7điếu thuốc blên, cô 63hút một ahơi, trong 6blòng cô f4như tĩnh 0lặng hơn. 87 © DiendanLeQuyDon.comCô nheo mắt 9qua làn khói, 3cô nhìn e6người đi bhai bên đường, 3đột nhiên 20cô nhận 1thấy con dngười trên 83thế gian bquả thật 5bận rộn, a3nhưng họ dabận rộn 7vì miếng f855 8cơm manh dáo. Còn 3fcô, cô lại fkhóc vì ecnhững điều 2chẳng ra 9đâu vào 58đâu. Đúng 01là càng f0ngày cô 2càng trở bnên yếu a9đuối.

   2Cẩm Tú 43suy nghĩ bcmột lúc, 6fđiếu thuốc 9đã hút e7gần hết, dkhông biết d6màn đêm 71đã buông 8axuống từ 9bao giờ. 3 © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường 1An đưa bao 0thuốc cho 63cô. Cô vẫn 7không nói 89gì. Lần 6fnày là cô 6chán không 10muốn nói, 3chỉ lặng 14lẽ lấy fthuốc ra, 91châm thuốc, 3dđưa lên cbrít một 4hơi thật 6sâu, rồi 25lại nhả 77khói ra thật 33sâu. Cô 92tưởng tượng 95như mình 0đang nhả dara bao nhiêu bbực tức, 7bgiận hờn c9trong lòng. b © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường cAn bắt đầu 33hút thuốc ekhi học fbcấp hai. 4 © DiendanLeQuyDon.comKhi ấy Trường aAn đã lấy edthuốc “Trường fBạch Tham” 15của bố cvà chia cho 4các bạn 40nam cùng blớp. Vẻ 1dphấn khích 7và háo hức b5của bọn 0econ trai khi 0eđó khiến 0Cẩm Tú 7ngưỡng 99mộ mà lại 7fcó đôi d5chút đố 6bkị. Cẩm 60Tú chạy 5tới xin 12thuốc lá 66của Trường dAn. Trường 0An đưa cho ecô một eđiếu, cô chút một b2hơi mà không 1fbị sặc 5khói, thế anên Trường edAn đã gọi 2Cẩm Tú 64là “Đại chiệp cao 8thủ”. b © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 7bcười hì 3hì, ra điều 8đắc ý 9lắm.

   c8Hút thuốc d7không chứng 6tỏ được cđiều gì, 6cnhưng nếu fbkhông hút dthì có phần afkhông thoải bmái. Thế fflà, Quách 2Trường eeAn đưa thuốc ccho Cẩm b4Tú hút, e3mỗi ngày 49một điếu. 9d © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng fbố của 24Cẩm Tú 0bắt quả 38tang Cẩm 5Tú hút thuốc. 2e © DiendanLeQuyDon.comĐương nhiên a2Cẩm Tú cđã khai 7ra Quách 7cTrường f2An. Bố Cẩm 6eTú đã dẫn 2con tới bđập cửa 6nhà họ dQuách, hét b5lớn: “Con anhà ông bbà làm hư 9con nhà người 5khác, ông ebà có biết 55dạy con dkhông? Nếu 15không thì ađể tôi athay ông 6bà dạy 9nó. Đúng 7blà chẳng bbra sao cả, 04lại dám 0rủ rê con egái tôi 7hút thuốc.”

   aCẩm Tú 2thấy bố 51nói không 8đúng, bởi 8chính cô 86đã hỏi 32xin thuốc 90của Quách 72Trường 85An, nên Trường fAn mới đưa acô hút, c4nhưng cô 6ckhông dám 59nói. Đương d1nhiên tối fdhôm đó 88Quách Trường 6An đã bị 9bbố anh cho 1một trận 4dthừa sống b1thiếu chết.

   7Các bậc aphụ huynh ekhi dạy 2ddỗ ra dạy 51dỗ, khi cfđánh ra 04đánh. Tuy fnhiên hai 44người khi fcấy vẫn bakhông bỏ c5thuốc, chỉ dcó điều d3thay đổi 23cách hút 35từ công 5khai sang 22lén lút, 94điều ấy flàm cho Cẩm 5Tú và Trường 0An phấn dkhích hơn, 0cảm giác 6được là 9thành viên bcủa “đảng 06phái lén bblút”. Hàng 95ngày khi eđi học 8về, Cẩm fTú đều 1amua kẹo c0ăn, về 4đến nhà 0thì bố 45cô không fdngửi thấy 5mùi thuốc ctrên người bacô nữa, bchỉ còn c7mùi kẹo 94hoa quả e1thơm phức.

    Những ctháng ngày dfcủa tuổi 02ấu thơ 27như chú 7bchim nhỏ 7dang rộng 1đôi cánh 8rồi vụt ebbay đi. Sau 03khi lên đại 29học, Cẩm 4fTú không ecòn hút 5thuốc nữa. f1 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ acô lại cnhận điếu 11thuốc từ 5tay Quách eTrường 5An, như nhận 14lại bao 7nhiêu kỉ 1niệm của 2hơn mười cenăm qua, eeđột nhiên 9bcô thấy beQuách Trường 6eAn không dcòn đáng eghét nữa.

   24Thực sự a8hồi trước fCẩm Tú b3ghét Quách cTrường 7An là bởi 4cTrường 92An quá tốt 4với cô. 67 © DiendanLeQuyDon.comCon gái luôn b4chẳng biết 71trời cao 3đất dày 6là gì, có fngười đối fcxử với 2mình tốt dathì càng 84phản cảm aevới người 6dđó. Lâu 9dần chính 21bản thân 0dcũng không dbiết vì 79sao mình 3không có cdcảm tình 26với người dta.

   5Chiếc xe ccủa Quách 70Trường cAn không a4biết đã 9chạy bao 7nhiêu vòng 78quanh thành 4phố. Cẩm 4Tú đột 41nhiên nghe 0thấy tiếng 49bụng mình 9sôi. Cô 4hỏi Quách 0eTrường 6An muốn 9đi đâu, f9anh nói: c2“Chẳng 16đi đâu 4ecả, chỉ dđưa em đi 8hóng gió e7giải sầu athôi. Sao 3thế, cảm 9thấy khá bfhơn chưa? 7Anh mời 1cem ăn cơm 3nhé, anh 8đói rồi.”

   3Cẩm Tú decảm kích 7fnhìn Quách b1trường eAn. Trường 3An vẫn không fbnhìn Cẩm 24Tú, anh chăm 8chú nhìn ecác quán 2ăn ven đường, btìm món 3mà mình ethích.

   1Đỗ xe xong, 0hai người 81cùng bước c2vào khu ăn e7uống, ăn cfthịt nướng. 46 © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường d9An còn gọi amột chai 68rượu, Cẩm aTú không auống. Trường ccAn rót cho 36cô nửa 0acốc, nhưng 2eCẩm Tú 2cũng chẳng dathèm để bý tới anh, banh đành 25tự rót atự uống.

   b4Đột nhiên, 8bàn bên 0ccạnh có 1hai người cbước đến 2rồi ngồi 65xuống, thì 1thầm với 6nhau, ánh amắt có 1điều gì 1đó mờ 11ám. Cẩm 2Tú chẳng a6để ý gì, 8còn sắc 9amặt Quách fTrường fAn đột 2nhiên biến 92sắc. Anh 40kéo vội 35Cẩm Tú 6thì thầm bvới cô.

   c1Đây là cđiều làm 36cô thấy f1ghét nhất 9ở Quách dTrường 41An, khi làm cbạn với 6fQuách trường 7dAn, đã rất d5nhiều lần 7anh dùng 5engôn ngữ 7ccơ thể 3để giao dtiếp với e6Cẩm Tú, e1không phải alà kéo mà 0là tóm lấy 8cô, kiếm 8cớ chạm 7vào người 1cô. Cẩm 71Tú đang 03định né 29tránh nhưng 0Trường 2fAn đã nắm 91thật mạnh 7dvào cánh dtay cô. Chỉ dnghe thấy 9tiếng anh 86thì thầm ddbên tai cô, bgiọng nói 9abé nhưng f0đầy nghiêm 1nghị: “Nhớ 5dnày, đừng fcđộng đậy, f1tí nữa 47có xảy 8ra việc 1fgì cũng angồi im d6đấy nhé.”

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/94688


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận