Tẩu Hôn - Lão Tam Chương 14

Chương 14
QUÊN MÌNH

Cẩm Tú 7chưa kịp 37hiểu đang 87xảy ra chuyện 0gì, thì 98thân hình bto lớn của eQuách Trường eAn đã vụt be ua chỗ cô, 35 hồm lên 6c gười đang 2 gồi bàn 4b ên cạnh, 9 àm cho người 4đó ngã 3 ổ nhào 4 uống đất.

   4b gười bị 5a ô ngã là 8 iền Cảnh!

   0a ai người e1 ọ xô đổ 1 ả bàn ghế, 2 úm lấy e hau, lộn 92đi lộn c7 ại trên c1 àn. Tiền e ảnh bất 84 gờ rút e ừ trong e gười ra 1 ột con dao 6 hỏ, rồi 39đâm vào 6e gực Quách e3 rường An.

   f ẩm Tú đứng 4 ên cạnh a hiếp sợ e7đến đờ 9đẫn cả 2c gười. Cô b hông thể 7a gờ được 1 ọi việc e ại thay 85đổi nhanh 2đến thế. f © DiendanLeQuyDon.comTrong đầu ddcô không acòn nghĩ 05tới việc fgì nữa, 2fkhi nhìn 0thấy máu 0atừ ngực 0Quách Trường 2aAn chảy 2ra, cô hét 3lên kinh c0hãi, rồi 11cô như người 4điên lao 5về phía 6trước.

   69Cẩm Tú 2không phải fcảnh sá t, 8cũng chưa 9từng trải ebqua huấn 9luyện, thậm 5chí khi cô 2lao lên, btrong đầu c5cô không 46nghĩ tới bhành động 4dcủa mình 47có nguy hiểm 66hay không, 8dường như cbCẩm Tú 7không nghĩ 8gì cả. a0 © DiendanLeQuyDon.comKhi nhìn 25thấy máu f5của Quách 2Trường 72An rỉ ra, bbcô lao lên 4phía trước 33như một 4bquả pháo. e © DiendanLeQuyDon.comCô đã hành beđộng, một b4việc làm 17mà không 3ai ngờ tới, 9hai tay cô 1tóm lấy 99con dao găm 6của Tiền f0Cảnh đang 4đâm tới a4Quách Trường 9An.

   4Cẩm Tú 08chân yếu 57tay mềm, 8mà lại adám xông cflên nắm 8alấy con 2dao trên e0ngực Quách fTrường 4cAn. Nếu 3anhư lúc 70này Cẩm 6Tú đang 47cầm một 5thứ vũ 5khí nào eđó để 7có thể 41tấn công 2atên sát 0nhân kia, athì chắc 75chắn sẽ 7hiệu quả 2hơn việc 45giằng lấy dcon dao ấy 04bằng tay 55không.

   3fNhưng cũng c2chính bởi fvì Cẩm d0Tú đã xông 93lên cướp 24lấy con 0dao…

   8bSau này, bTiền Cảnh 6kể lại 0frằng, hắn 5nhìn thấy amột bóng 2người lao 37lên, theo ebản năng, 30hắn cho 2rằng đối 0phương sẽ 1etấn công 2hắn, thế 96nên hắn achuẩn bị 1bsẵn sang, 9nhưng đối dphương lại bfhành động 6trái với 2dsuy nghĩ e7của hắn.

   fc“Mẹ ơi, 6btôi đã 40từng giết 49một người 77phụ nữ, 1btôi không 8muốn giết 8cai nữa. 3 © DiendanLeQuyDon.comKhi ấy tôi 2đã nhận f0ra người 7bđã túm 12lấy tôi 40là anh Trường a5An, trước dđó bố etôi đã 4gọi điện 5cho tôi, enói anh Trường 6An đã nộp 73tiền viện 28phí cho ông, faanh ấy là 8ân nhân acủa tôi, 41khi ấy tôi d1đã sững 30sờ hết bcả người…” 9fTên tội daphạm khai.

   48Quách Trường 3An đã nhân f9lúc Tiền d4Cảnh sững 00sờ, anh 45đá hắn 2ngã sõng 2soài, rồi 7rút còng 4tay khóa 5hai tay hắn 0lại.

   cKhi quay đầu 0nhìn Cẩm 7Tú, anh thấy bCẩm Tú 31đang ngồi 11thất thần 3trên mặt eđất, trên e9tay đầy 2emáu, trên 0tay cô vẫn 0nắm chặt 78con dao găm e8vừa giằng efđược.

   4dCó những 9nỗi đau 6abắt nguồn fatừ thể 6xác, cũng 46có những 3nỗi đau ccxuất phát 3từ tâm 46hồn.

   9Nỗi đau 26của Cẩm caTú là nỗi 1đau thể 3xác, còn dfnỗi đau acủa Quách 86Trường 7An lại bắt dbnguồn từ fatrái tim. cb © DiendanLeQuyDon.comAnh đã hoàn a2toàn quên dmình đã bcbị tên 30tội phạm 3chạy trốn 6đâm, ngực 3vẫn đang 5dchảy máu, aanh chỉ a0biết một b2điều là ecần phải 9cđưa Cẩm 1Tú tới fbệnh viện 0ngay lập 5tức, thấy 74tay Cẩm bTú chảy 83máu, tim 73anh đau đớn 82khôn cùng.

   5Quách Trường 4An ôm Cẩm ctú dìu vội 32vào bệnh 79viện. Cẩm b2Tú dường d0như không 8cảm nhận dđược sự 1đau đớn dtrên tay, a6bởi Quách fTrường dAn ôm cô b3quá chặt, 4cánh tay afTrường 2An ghì chặt 53vào cánh 8tay cô.

   6Cô nghe thấy etiếng tim banh đập 8thình thịch, 36rồi đột 1anhiên mọi 0thứ xung b8quanh chìm 6fvào im lặng. da © DiendanLeQuyDon.comHình ảnh d5của những bngày tháng 8ấu thơ 1như những 35thước phim 2hiện về, 84từng bức, etừng bức 1fhiện ra 1trước mắt 1cô. Cô nhắm eemắt chìm fvào cơn 83mơ, khi tỉnh blại cô 70thấy dường 4fnhư thời 2agian đã 7trôi qua a7mười năm 8rồi. Bác asĩ khâu cvết thương 62ở tay cho 6Cẩm Tú, 98cũng may 8là vẫn cchưa bị f2tổn thương 8ctới gân. 6 © DiendanLeQuyDon.comSauk hi cô 67y tá đưa 8Cẩm Tú 69vào giường 5bệnh, họ aetrở ra, ddTrường aAn liền bcchạy ngay 46tới giường 6Cẩm Tú.

   49Vết thương adcủa anh 2ccũng đã bbđược băng 8bbó, bị 5fkhâu vài 9mũi. Nhưng 8với anh 4emột chút 6thương tích cdnày có nhắm 8nhò gì, 96đàn ông 2mà, da dày 54lắm, có abị đâm 80một nhát a7dao, máu 4có chảy e5ra, càng b5giúp cho 1việc tuần a6hoàn máu 25tốt hơn, 7ehuống chi 6lúc này 9Trường 22An chỉ quan ctâm tới 62Cẩm Tú f5nên dường 4như anh cảm 2ethấy mình 42rất khỏe, 8không hề fhấn gì. 1b © DiendanLeQuyDon.comNhìn đôi dmôi khô 7của cẩm a4Tú, Trường b9An đỡ lấy c9chai nước 5đưa cho c9cô. Cẩm 1Tú muốn 8đưa tay 1cầm chai cnước, nhưng edvừa cử c9động tay, 1bcô đã cảm afthấy đau 96đớn, may 4mà vẫn fcòn thuốc 76mê nên Cẩm 25Tú không 51cảm thấy 08đau, nhưng 9bàn tay cô 6bây giờ 88đã tê dại c4cả, cô 1dcó cảm 16giác bàn 5tay này không 4còn là tay acủa mình 79nữa.

   f4“Để anh 87giúp em!” 47Trường ffAn nói, rồi 6anh mở nút 7chai, đưa 98chai nước dlên gần e6miệng Cẩm ddTú giúp d7cô uống.

   e“Em có 1fđói không, bnếu em đói 1thì anh sẽ f2mua đồ 94ăn cho em, 2eem muốn 2ăn gì?” 9Thái độ ccủa Quách fTrường bAn đầy 1quan tâm.

   6fCẩm Tú 4lắc đầu, 20cô không 0cđáp lại.

   fd“Em cảm f0thấy không 58thoải mái 0à?” Trường 2cAn đi ra b1phía sau 8hạ thấp cbgiường 8cho cẩm eTú, rồi akéo chăn ađắp ngang 3chân cho 2cô. “Em 4nằm ngủ 7một lát eđi, bây 6agiờ không 69còn sớm 0nữa, anh 0sẽ ngồi cđây với 8em, nếu feem cần gì 2thì cứ 4nói với 4anh, tay em 57vẫn còn 9đau đấy.”

   eCẩm Tú blắc đầu, 0acô không ađáp lại bvà cũng 1không chịu 4nằm xuống, 4thực ra b2là giờ d0Cẩm Tú a0đang muốn 0vào nhà advệ sinh. b © DiendanLeQuyDon.comNhưng nếu 5muốn đi 6vệ sinh 0thì rất 6bất tiện, 8dhai tay cô 05bây giờ d5đếu không 9cử động 2được, 20không thể 5gỡ nổi 6fthắt lưng 0nữa, thế 30thì phải c0làm thế bnào, cô 0quay sang ffnhìn Quách abTrường bAn, ánh mắt f3đầy vẻ alo lắng.  Dù 8bthế nào 3eđi chăng 3nữa thì b1cô cũng akhông thể cnhờ Quách 8Trường 53An giúp cô 4việc này 7được, dcó lẽ cô 5chờ y tá c3vậy.

   29Cô cảm a5thấy đúng 6là phụ dnữ thật bdphiền toái, b6nếu có 6Kỷ Viễn bở đây 8thì tốt bbiết bao. 50 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 5bkhông muốn 6cgọi điện acho Kỷ Viễn, 3cô sợ Kỷ 78Viễn lo 7lắng, và a8cũng sợ 8cơn ghen 91của Kỷ 7Viễn. Nếu dKỷ Viễn 8cbiết tay ddCẩm Tú c7bị thương enhư thế 3này là vì 0Quách Trường 1An, thì không 2biết chừng 8Kỷ Viễn ccòn đánh anhau với 50Quách trường 6eAn nữa.

   46Cô nhịn d3đi vệ sinh 3tới mức a2không thể 0chịu đựng 1được nữa, 5cuối cùng f1đành phải fenhờ Trường feAn gọi y etá tới.

   cb“Tay em 0bkhó chịu dà?” Quách ffTrường 0An căng thẳng.

   d“Không 3fphải, em 64có việc aphải nhờ echị y tá 21giúp.” 6dCẩm Tú ftỏ ra hơi 6xấu hổ, 6cô không bthể nói ddvới Quách 9Trường bAn, nếu 85nói ra thì eđúng là 3sẽ khiến a3cả hai khó 4xử.

   3eQuách Trường baAn bèn chạy 4dra ngoài 6fgọi y tá, 6mười phút bsau anh mới ffquay trở 5lại. Nhưng 6người mà 5anh đưa 02tới không 78phải là 1y tá mà blà một 62cô gái.

   b8“Các y cftá đều 97về cả crồi, còn 0ay tá trực 0ban thì đang 36ở phòng ccấp cứu 7để giúp 3bác sĩ cấp 7cứu một ebệnh nhân.” 58Trường 35An giới 9thiệu cô fgái đi cùng 10với Cẩm 1Tú. “Đây 4là người fnhà bệnh anhân phòng 2bên cạnh, e6nếu em muốn 5đi vệ sinh, 4thì cô ấy dađi cùng 2bem có được 8không?”

   2Quách Trường 6An đã thay ddđổi rồi, 35câu nói 99của anh 7atrở nên 2dễ nghe b3hơn, không cccòn chối cbtai như trước 3dnữa. Cẩm fTú nhìn e0Trường f9An bằng 6ánh mắt 3đầy cảm 2kích, Trường 2An thật bchu đáo ebiết bao. 3 © DiendanLeQuyDon.comNếu như 49những lời banh nói ra dekhông đen ađủi, thì dfanh sẽ không b2đáng ghét 60như vậy 9nữa.

   1Trời về 9ekhuya, không 08gia trở anên tĩnh dalặng, Cẩm 7Tú mơ hồ a8chìm vào 0giấc ngủ. 6b © DiendanLeQuyDon.comGiấc mơ enối tiếp 8giấc mơ, a9cô mơ thấy cmẹ, rồi 8dcô lại b7mơ thấy 3mẹ kế, e5lại mơ 68thấy hình 5ảnh bố 8cô đang 2đánh Quách aTrường 3An. Cẩm ceTú cảm c8thấy như c9mình vẫn 9fđang thức, 5bởi cô e5có cảm a7giác có 4ai đó ngồi dbên, vỗ e1vỗ vào 2vai cô, người 0aấy còn 4kéo chăn 01cho cô, dém 98lại góc e4chăn nữa.

   2Hay là Kỷ 3aViễn đang 1aở bên cạnh bmình? Cô f2cảm thấy 6drất nhớ, 5erất nhớ 02Kỷ Viễn. ff © DiendanLeQuyDon.comCô đã không 48còn hận aKỷ Viễn, 92cho dù trong 2acông ty ấy e9không có 94Kỷ Viễn, 0dù cho Kỷ ffViễn không 24làm việc eở nơi đó dthì có sao a9đâu, chẳng 5fqua cũng 93chỉ là cmột công f1việc, đúng 3không nào. e © DiendanLeQuyDon.comCó điều 6gì có thể 69ngăn được actrái tim 8yêu đương d5thật lòng dcủa hai dngười? 7ổ, đúng 58rồi, lại 1còn chuyện dvề cô gái 1mặc váy 79đỏ đi 67cùng Kỷ 5cViễn nữa. b © DiendanLeQuyDon.comChắc chắn bhai việc 8đó hoàn 6toàn khác 2nhau, nếu dnhư Kỷ 3Viễn thích 1ecô ta thì ecứ đi theo bcô ta, sao 3lại phải f3kết hôn eccùng Cẩm aTú?

   27Tất cả 1những điều e9có liên 1dquan tới 98việc Kỷ 8Viễn nói 6dối cô a5mà cô vẫn f1đau đáu 4bsuy nghĩ dtrước đây, dthì trong c7giấc mơ e3này, đều bekhông còn 2là vấn 1bđề gì 8to tát nữa. 02 © DiendanLeQuyDon.comThậm chí dcô còn nghĩ 0rằng vì 5csao lúc ấy b6cô lại bnhỏ nhen dđến thế.

   5Cô trở amình, dựa bvào người 0abên cạnh, 1lần này 0cô ngủ eesay hơn. 23 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 0vẫn mơ, detrong giấc 5mơ cô luôn 9nhìn thấy b7Kỷ Viễn. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh đang 42đánh nhau b1với ai đó, e4rồi Kỷ 47Viễn kéo atay cô chạy, 1chạy mãi, ebchạy mãi 70cho tới 68khi người 93mệt lả. 9c © DiendanLeQuyDon.comcẩm Tú abchợt tỉnh 7giấc, bởi e8có điện c5thoại của 7Kỷ Viễn 58gọi tới. 6 © DiendanLeQuyDon.comTiếng điện c9thoại trong 8túi sách 3cô vang lên 7liên hồi. ff © DiendanLeQuyDon.comCô vừa fnhổm người addậy thì a0người bên 19cạnh cô acũng đứng 8edậy, đó d7là Quách 5eTrường 8An

   a5Từ nãy 9tới giờ 10Quách Trường 2An không 0hề ngủ, 3anh chỉ cdựa vào 4bcạnh giường bcủa Cẩm b8Tú. Trường 80An không 3cảm thấy dbuồn ngủ, 3cũng không acảm thấy 5dmệt mỏi, e3càng không 1cảm thấy 32sự đau eđớn từ 0vết thương. ba © DiendanLeQuyDon.comKhi bác sĩ 90khâu vết c4thương, fanh cũng eekhông cần eftiêm thuốc 8mê, bởi 2enếu dùng afthuốc mê, cvết thương 2sẽ lâu clành hơn, e5dù sao cũng 42chỉ có 9ahai ba mũi 2tiêm thôi cmà, chỉ c7cần cắn b1răng chịu 7đau một 7lúc sẽ 58xong cả 3thôi.

   6eQuách Trường aAn ngồi 1bên đầu cgiường 6acủa Cẩm bTú, ngắm d9nhìn cô 40đang chìm cftrong giấc cngủ, cuộn e2tròn mình f8như một 9đứa trẻ, 1một cảm 0egiác thương abmến xen 85lẫn xót f1xa trào lên 01trong anh. 56 © DiendanLeQuyDon.comAnh muốn 4ôm Cẩm aTú vào lòng 80nhưng anh 4biết, ước 2mơ này không 82bao giờ 8ftrở thành 1ehiện thực.

   aTrong giấc 47mơ, Cẩm eTú cứ nhầm 72tường Trường ceAn là Kỷ aViễn, khi cCẩm Tú 6dựa lưng 93vào Trường eAn, anh không 64thể kìm dnén được f4cảm xúc dcủa bản athân, cả 52người anh 69run lên.

   6Cảm giác 98run lên của 7Quách Trường 4dAn rốt cuộc 4là cảm agiác như dbthế nào, dfTrường aAn cảm giác 9như máu 1trong cơ 59thể anh 0đang reo 1lên, các 4thớ thịt b3nhảy nhót anhư muốn 1kéo Trường 30An bay lên 8tận mây 0fxanh, Trường dAn thấy 6dường như 2đôi tay 73mình nóng dran, mặt dcũng nóng e9bừng bừng, 6cả cơ thể 0cũng nóng elên, thậm 0chí anh còn 0cảm thấy 2một số 9bộ phận 3trên cơ fcthể mình bcũng cứng dđờ.

   56Mọi việc 4fdiễn ra 5không như 0dự kiến 57ban đầu 2của Trường 9An. Cũng 6cmay là lúc 22này cẩm 6Tú đang 24mơ, cô không 7trông thấy 7sự ngượng ffngùng của eanh. trường 4An thôi không 4suy nghĩ 6fmiên man e8nữa, anh 0muốn ra 36ngoài hành 3alang hút 99thuốc, nhưng alại sợ a6nếu không dcó anh bên 7cạnh, nhỡ 3cCẩm Tú 8trở mình 3lại ngã c1xuống giường fthì làm 74thế nào? 0Nên anh đành 7fcứ ngồi eanhư vậy, 78ngồi yên edlặng cho 4tới khi 72Cẩm Tú ctỉnh giấc.

   c7Thoạt nhìn b1thấy Quách 6bTrường d6An trong phòng, b3Cẩm Tú 6sững người, 16rồi cô 57đột nhiên 42nhớ ra tối bbqua, khi cô 5chìm vào 50giấc mơ, 6ecô đã dựa fdlưng vào 1cai đó, người 32đó chắc 4không phải 80là Quách 37Trường dbAn đấy eechứ, thật ddlà xấu 33hổ. Lúc fbđó tiếng 63điện thoại ctrong túi fxách của 2cCẩm Tú 08cũng vang dlên

   faQuách trường 22AN mang điện 5thoại tới 3bên giường ffcho cô. Cẩm 16Tú đưa 3tay nhận 34chiếc điện 1thoại, tay d7cô đau tới 69mức cô 0kêu “á!” 3một tiếng. 4 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 6chỗ vết 83thương đã d7không còn btác dụng 1fcủa thuốc c6tê, chỉ 1cần cử b7động một 8chút thôi 8là lại 38đau như 4có kim châm. 4f © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường e3An đứng 30bên cạnh 1nhìn thấy bthế, anh 9giật mình, 6ctrái tim 0anh như bị 6adao cứa. f7 © DiendanLeQuyDon.comNếu như 8lúc đó, 4con dao của 1Tiền Cảnh 21vẫn cứ 51đâm ở 6ngực anh, 06thì Cẩm eTú sẽ không 29nắm lấy 16con dao ấy erồi.

   cQuách Trường 0An bèn ấn 7nút nghe fbtrên điện 95thoại rồi 6báp vào tai 9của Cẩm 7bTú, còn 7aanh thì cố 96đứng xa 1hơn một 9chút. Cẩm 5cTú đành f1phải dùng cdcách này 0fđể nói dachuyện với 60Kỷ Viễn.

   d“Vợ ơi! 3eEm đang làm 0gì đấy? fsao anh gọi d7mãi mà em 0mới chịu 3dnghe điện abthoại thế? 67Có phải 9đang ở 0bcùng anh 7bchàng đẹp 5trai nào 2fkhông?” 6Giữa không c3gian thanh btĩnh, tiếng 78của Kỷ 26Viễn vang 9flên rất bto. Cẩm 6tú ngước 31mắt nhìn edQuách Trường dAn đang đứng 3gần cầm 0điện thoại, 0chắc chắn 4là Trường cAn đã nghe 6thấy nhưng e2vẫn tỏ 7ra không adnghe thấy 5gì.

   5b“Em…em 65ngủ say 61quá ấy 3amà.” Cẩm aTú nói ngập 4fngừng. Cô f3đưa mắt 9nhìn ra phía 1cửa sổ, dfbầu trời 8tối đen, 3cô không 0nghe thấy 4tiếng xe dcộ từ 77bên ngoài 5dvọng vào, 5cô nghĩ 54bây giờ 00chắc đã 78là nửa eđêm. “Bây 6giờ mấy 2giờ rồi, 75sao anh lại cnhớ tới eviệc gọi ddđiện cho cem thế? fCó việc 5agì à?”

   f“Anh nằm 3ngủ gặp 5aác mộng, f0anh mơ thấy 3người em 6toàn là 9cmáu, anh 9sợ quá, cnên gọi dđiện cho 2em xem thế bfnào.”

   4f“Em có 99sao đâu, 6fanh đừng clo.” Cẩm 84Tú cảm 2thấy giữa bbcô và Kỷ eViễn có 4thần giao ecách cảm. 98 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 5bthấy hình 8như mũi 8mình cay f7cay, cô rất e2muốn Kỷ d6Viễn tới d2đây với 6cô, nhưng dcô nghĩ dtới việc dsáng hôm csau chồng 1cô còn đi 9làm, thì 4acô không 3fnỡ bảo 20anh tới 15rồi sáng 1sớm lại 12về, đi 64đi lại clại vất bvả như fthế. Hơn dnữa, Cẩm fTú cũng akhông muốn 8fKỷ Viễn 35biết cô abị thương 62nằm trong 01bệnh viện.

   61“Anh nhớ 5fem lắm vợ cơi, có đúng b0là em không 6esao không? 31Anh rất dmuốn ôm 3em.” Giọng 74Kỷ Viễn 6nhõng nhẽo ckhiến Cẩm cdTú mỉm acười, cô 2fđang hình cdung ra hình 91ảnh Kỷ 2Viễn lúc fnày. Nếu anhư lúc 3cnày hai người aở bên nhau bthì chắc c6chắn Kỷ 2Viễn sẽ 7không chỉ anói suông e6những câu fdnhõng nhẽo bnhư thế, 83chắc chắn flúc ấy aanh giống enhư chú dsói hoang, 96vồ lấy 8ecô và nuốt 36chửng cô…

   69Lúc này, 82Quách Trường bAn đang đứng 2dbên cạnh cCẩm Tú 9không nói 00gì. Cô cũng 5sợ Kỷ 2Viễn lại 88nói ra những cchuyện chăn b3gối, bí 0mật riêng ecủa hai 8engười khiến 77Quách trường 3An cười dnhạo. Do 3đó Cẩm 4Tú bảo f3Kỷ Viễn 0là cô buồn 1ngủ lắm, 7rồi tạm 18biệt Kỷ cViễn.

   f8Thấy Trường 52An ở trong f5phòng chăm 31sóc cho mình cmãi, Cẩm 6Tú cũng 7thấy ái dngại. hơn 0anữa nam 0bnữ ở chung a1một phòng b7thế này 5cũng không 95hay chút 87nào. Cẩm 0Tú liền 8cbảo Quách a3trường 70An hãy về a0phòng của 3anh, Trường 5An do dự 0một lúc erồi cuối 3dcùng cũng 27trở về dphòng mình.

   8Quách Trường c8An đi khỏi 8brồi Cẩm d2Tú mới 52nằm xuống. d © DiendanLeQuyDon.comtay cô lại f2bắt đầu 6bđau, nhưng 8cũng may 09là không 8đau đến 54mức không bthể chịu 9đựng được. f © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 85muốn uống 16nước, nhưng bnghĩ tới bcviệc đôi 7tay đau của 9fmình lại 7phải cử 02động, nên 0cô đành 8từ bỏ 07ý nghĩ đó. 95 © DiendanLeQuyDon.comKhi ấy cẩm bTú mới 5hiểu được f1lòng tốt 8của Quách 7trường 1An, đồng 43thời cô 2cũng nhớ f8tới những b9cử chỉ 84ân cần 84của Kỷ a9Viễn.

   1Cô bị thương 9nằm trong 05bệnh viện 9emà Kỷ Viễn 76đã cảm fenhận được 50ngay. Điều cnày chứng 76minh được e3gì? Nó chứng 60minh được fdrằng Kỷ abViễn rất 5yêu cô, canh đặt 2hình ảnh 2dcô trong 55trái tim 9anh. Cho dù 71có che dấu aacô vài điều a4gì đó cũng 0không quan 78trọng, chỉ 50cần thực 9lòng Kỷ 8Viễn yêu fcô là cô 89thấy hạnh 4phúc rồi. 7 © DiendanLeQuyDon.comNhưng những cbsự việc 89sáng nay c4một lần 63nữa lại bhiện lên 3btrong đầu. 9 © DiendanLeQuyDon.comVì sao trong 8công ty của 51Kỷ Viễn 08làm lại 11không có 4người nào 8tên là Kỷ ffViễn? rốt bcuộc giữa 4Kỷ Viễn 2và cô gái 5mặc váy 6đỏ có 9quan hệ fgì với bnhau? Những cecâu hỏi 1ấy cứ fhiện lên ctrong suy ednghĩ của b8cô, cho tới 3khi cô chìm bcvào giấc 1ngủ, những 11câu hỏi 3dấy dường 4như theo e6cô cả vào etrong giấc 8mơ.

   6Đêm ấy, 3Quách Trường ceAn ngủ không 3yên giấc. 9f © DiendanLeQuyDon.comNhững sự fviệc sáng 7nay cứ hiện 0dlên trước 44mắt anh. e7 © DiendanLeQuyDon.comAnh đưa bbtay lên sờ b1vết thương etrên ngực emình. Có 44lẽ bởi 9dvì trái 6tim anh đang bcảm thấy 41thổn thức b1vì hạnh 8fphúc nên danh không 9cảm thấy 7đau. Anh fchâm một 7cđiếu thuốc, 03nhớ về 6Cẩm Tú, 43lúc ấy 01Cẩm Tú 3cnhư một 81tia chớp dlao tới, 3ddùng đôi 14bàn tay của 9cô chạm d2vào anh, 0ftrái tim 40anh nóng 7bừng lên, dreo vui không 50ngớt.

   83Cẩm Tú 3không phải 65là cô gái 8ngốc nghếch, 64chắc Cẩm aTú biết ccon dao ấy bsắc như 13thế nào, d9nếu cô 5ấy nắm 7bvào nó thì 17sẽ thế 5anào. Nhưng fvì sao Cẩm cTú vẫn e9làm điều abngốc nghếch 6ấy? rõ aràng là dcẩm Tú balo lắng 57cho anh, cô e8sợ anh gặp 1cđiều không 10hay, chắc 73chắn lúc dấy Cẩm f8Tú sợ con bdao ấy sẽ ftiếp tục 99đâm vào f1ngực anh 0nên cô mới 4bhành động 5bnhư thế.

   2Điều đó ecó nghĩa elà Cẩm 7Tú lo lắng dcho Quách b0Trường 4An, sợ Quách bTrường a2An bị thương, 6sợ Quách dtrường 4An chết.

   fNgười như 0thế nào ethì sẽ 07lo lắng, 0sợ anh bị b7thương, 2sợ anh chết? afngoài bố fmẹ anh thì echỉ còn ecngười yêu bdanh. Nhưng 81anh tin rằng 4chắc chắn 85vợ anh sẽ 8không dám 4fdùng đôi 4tay không 71cướp dao fcnhư thế, 5ecũng chỉ 1dcó mỗi 1bmình Lý 83Cẩm Tú 6vì anh mà 1tay không ccướp dao.

   35Quách Trường cAn cứ suy 3nghĩ mãi, 0anh đã hút 3ahết cả 8emột bao 1athuốc. Sau 08một hồi 4fsuy nghĩ 9anh đã đi 7etới kết dbluận, Cẩm 4aTú không e5hề có ác 89cảm với 47anh như cô 07vẫn thể dehiện. Chắc 1chắn trong 51sâu thẳm 5ctrái tim, 7Cẩm Tú 0fthích anh, fthậm chí 0còn vì anh 9emà không 5ctiếc hi 7csinh bản 2thân mình.

   8bÝ nghĩ ấy dbkhiến trái 1ctim Trường 3bAn xốn xang, ckhông thể blấy lại 2trạng thái 4bình tĩnh. 7d © DiendanLeQuyDon.comANh đi đi flại lại 6trong phòng, d3đợi tới 36khi trời 00sáng để 4tới phòng 5Cẩm Tú, enói cho Cẩm f5Tú biết 0cvề công 5việc của 2Kỷ Viễn. 35 © DiendanLeQuyDon.comAnh hy vọng 1fCẩm Tú 6sẽ suy nghĩ 1lại chuyện 9fhôn nhân 0giữa cô 21và Kỷ Viễn. 29 © DiendanLeQuyDon.comCuộc hôn 1nhân ấy, d2đến nhà ađể ở d8cũng chẳng 7có, chẳng 2khác gì dtrò chơi 5gia đình ccủa bọn dtrẻ. Ban 60ngày chơi ctrò thành d2thân, bái f5đường, 02nhưng tới 92buổi tối bfthì ai về efnhà nấy. a © DiendanLeQuyDon.comTrong mắt bQuách trường 84An, cuộc c3hôn nhân 5của Kỷ 1Viễn và 2aCẩm Tú 1chỉ là 69trò chơi 75của con anít mà thôi.

   5Nhưng sáng b6ra, tỉnh 6adậy, tới b8phòng của 42Cẩm Tú, 75Quách Trường 83An không 1hề nói f8những điều 7mà anh đã fnghĩ cả 53đêm với f2cô. Bởi 1banh nhìn bthấy Cẩm 33Tú đặt fđiện thoại c2ở đầu 8fgiường, 72ngay bên acạnh miệng 4mình, cô eeđang nói 3chuyện rất 90vui vẻ với aKỷ Viễn. 55 © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt 85Cẩm Tú aửng hồng, 9fkhông còn 7màu trắng 8dbệch vì 0sợ hãi 6và mất 0máu tối ebqua nữa. 2 © DiendanLeQuyDon.comVì những 9câu nói e7của người 39cô yêu thương amà gương e2mặt cô ađỏ bừng 3elên, hình 1như Cẩm 9Tú còn đang 16nghĩ tới bdchuyện tình a7tứ riêng 4etư gì đó c6thì phải?

                                                 12


   43Sáng sớm cKỷ Viễn dđã gọi 9điện cho 3eCẩm Tú 5là vì việc dhôm qua Cẩm 4Tú tới cccông ty của 66Kỷ Viễn 7bnhưng không 25gặp được 9anh.

   49“Hôm nay 7esếp lớn c1và sếp 8bé đều falên tổng 5công ty họp 1rồi, anh 6ctrở thành a3người đứng eđầu ở 0đây. Em 5tới nơi 53anh chiến 6đấu để ftham quan 64đi. Anh sẽ 6cho em được 8dmở mang 0tầm mắt.” 93Kỷ Viễn 00nói với bgiọng huênh 1hoang. “Hay 7là anh lái 2fxe tới đón 25em nhé? Em c2là tiểu 77thư lá ngọc 5ecành vàng, fkhông có 57kiệu tám 0bngười khiêng, 4dà không edđúng, là 0không có 2Porsche là 97không đi bđâu nhỉ, 42nhưng mong 91tiểu thư 1hãy hạ dcố tới bnơi nhỏ 7fbé này của c2tại hạ.”

   e“Không e1phải đâu, d8em muốn cfđi lắm, 6rất muốn 08tới chỗ aanh. Lúc 8nào em cũng 90muốn tới 97tham quan 8công ty anh, 92nhưng mà 6bận quá dnên chẳng atới được.” 7Cẩm Tú e5đang nói 2thật lòng 3mình, cô 52rất muốn 3đi, thực 6dsự rất f4muốn đi, 9atrước đây decô muốn btới xem 4nơi Kỷ 4Viễn làm cviệc, bây fegiờ Cẩm 5Tú muốn dđồng nghiệp 9dcủa Kỷ cViễn biết drằng, cô d9là người 5của Kỷ 1Viễn, để 4họ đừng a5tán tỉnh danh. “hoa bthơm đã b7có chủ”, 2Kỷ Viễn dđã là đàn 3ông có vợ 7rồi. Nhưng 05bây giờ, d8sợ rằng 3cô không b6thể làm bgì được. 1 © DiendanLeQuyDon.comVết khâu f3trên tay 42cô trông 2cnhư hai con frết thế f8này, cô 5không muốn ecđể Kỷ b4Viễn biết, 5đợi khi ednào vết 7thương lành 0fhẳn, khi 9ấy nói 6cho anh cũng bkhông muộn.

   75“Có việc 0gì mà to btát thế, f9quan trọng 51hơn cả f5việc tới 19chỗ anh 7bcơ à?” 9Kỷ Viễn 0frất muốn 0Cẩm Tú 02tới. Cẩm bTú càng 73nói không 20thể tới 6cthì Kỷ 66Viễn lại 47càng muốn d9cô tới. 3 © DiendanLeQuyDon.comBởi lần 7này anh đã 9sắp xếp 1mọi việc 08ổn thỏa 29cả, nếu 0clần này 0mọi chuyện 6thuận lợi, 4Cẩm Tú 1csẽ không 9thể nghi 55ngờ về 0công việc 3của anh 2cđược nữa. b1 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải blần nào 4Kỷ Viễn d1cũng có 84thể sắp 6xếp mọi a6chuyện ổn athỏa như 87thế, nếu flần này ffCẩm Tú ekhông tới, 75không biết 1chừng lúc 6cnào hứng 35lên lại bbchạy tới fcông ty tìm 39Kỷ Viễn, bthì hỏng 1dhết mọi 3việc! bởi 58thế mà 09Kỷ Viễn 99cứ nhất 11mực kéo 8bằng được e7Cẩm Tú 27tới.

   3“Cũng không 89phải là evì em phải 16đi họp, 8mà là việc 4lên kế choạch cho cchuyên mục. e6 © DiendanLeQuyDon.comEm kể ra 86anh cũng fckhông thích bnghe đâu.” 10Cẩm Tú 0sợ Kỷ 19Viễn tới 1đón cô cthật, cuối eacùng cô eđành nói: 3“Thế này f6nhé, chiều 49nay, nếu daem xong việc c0sớm, em 26sẽ gọi 2điện cho 2canh.”

    Kỷ 6Viễn đành famiễn cưỡng 13cúp máy.

   9Trong lòng 97Cẩm Tú 0cảm thấy 4không vui, 1bkhi bị thương, ddường như 4trái tim 4người ta 1cũng trở 97nên mềm 4yếu hơn, 99cô muốn 19có người 44yêu thương c8bên cạnh 64mình lúc 3này. Nhưng d9cô không dthể làm anhư thế, 06vì cô sợ 4Kỷ Viễn 0lo lắng. c © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 5aquay đầu dlại thì e2thấy Quách 89Trường c2An, tự nhiên 4fcô cảm 1dthấy bực 06mình khôn 64xiết, đều alà vì Quách 1Trường dAn, nếu 6không cô 3ađã chẳng 0phải tội f8thế này

   44“không fphải là d9em muốn cđi gặp b8Kỷ Viễn csao, lại 48còn không emuốn hắn 7dta biết 2vết thương 5trên tay fem nữa à?” 1Lúc này fTrường 4An đóng f4vai một fngười nhỏ a7nhen, đứng 7ở cửa 4nghe gần 1như toàn 0bộ cuộc afđiện thoại bdcủa Cẩm 8Tú. Rõ ràng 97đã biết 7bhai người 32họ yêu 0thương nhau, 53mà lúc này clại còn e6nói ra sự 28thật về fcông việc 76của Kỷ 9Viễn, thì bđúng là 18nhỏ nhen 21thật. Những 11điều mà 2dQuách Trường fdAn đã chuẩn cbị cả 3buổi tối d3đều bị 9bgạt đi.

   7“Anh không 6thể làm 0thế nào 7ađể em vừa 4bcó thể 9tới tham 9bquan công 7dty của Kỷ 7cViễn, vừa cbđể cho 5anh ta không 6dphát hiện c3ra vết thương ftrên tay bem.” Quách 50Trường d2An nói, “Nhưng, ebem phải 9nghe những 0dgì anh nói.”

   7Cẩm Tú cbbán tín c1bán nghi 2gật đầu

   31Chiếc xe c4Jeep cũ kĩ 3của Quách bTrường 31An lại băng 1băng trên d3đường, efCẩm Tú 4nằm cuộn 23mình trên bcghế phụ d0lái. Điều f5làm cô tin 7Quách Trường 2fAn không 1phải vì 75tâm tư của 8bKỷ Viễn, cmà còn vì accô rất e0hiếu kì, 4muốn xem 95Quách Trường bdAn có thể 0đưa ra ý ctưởng tồi 57tệ nào 11không?

   0Khi Cẩm f5Tú tới 6tòa nhà 67Khai Thác 5và Phát 8triển, từ axa đã trông eathấy Kỷ dViễn đang 77đứng đợi 0ở ngoài 2cửa. Cẩm 8tú không 25muốn để 6chiếc xe f0Jeep cũ kĩ 7của Quách bTrường 92An xuất f4hiện, để d0tránh Kỷ 37Viễn nổi b0máu ghen. 8 © DiendanLeQuyDon.comKhi còn cách e0tòa nhà c6một đoạn, 0Cẩm Tú dcbèn xuống 95xe. Trường 03An đứng 8đợi cô 8aở chỗ 4rẽ, còn b1một mình 6bcô đi về c2phía Kỷ d8Viễn.

   3eKỷ Viễn dcứ nhìn 0avề phía cđường atrước mặt, 73nhưng Cẩm 5Tú lại 5đến từ 7phía sau. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô đưa 9khuỷu tay 73huých nhẹ c6vào Kỷ 2Viễn, lúc 9dấy Kỷ bViễn mới 5quay người felại ôm f7chầm lấy 9eCẩm Tú. 5f © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn c1nheo nheo emắt nhìn 8Cẩm Tú 1một hồi 23lâu rồi cemới yên 9ftâm nói: 4e“Ừ, không 5thiếu gì aacả, vẫn f9là vợ của 8eanh. Đi thôi, 2chúng ta 4lên lầu 3tham quan 1nào.”

   1Kỷ Viễn 3muốn kéo ctay cẩm ccTú, nhưng 0Cẩm Tú 82lại khom 3angười đưa 2khuỷu tay 8về phía 9anh, Kỷ 0Viễn hiểu bý, anh bèn e8khoác tay 5Cẩm Tú, ahai người 5bcùng bước a8vào tòa 8nhà. Anh cbảo vệ 0mà trước 6đây đã 6từng chặn 51không cho 6Cẩm Tú e6vào tòa 43nhà lần 9này đang dgật đầu 7fvới Kỷ 7Viễn và beđể Cẩm 88Tú đi lên 9tầng trên. d © DiendanLeQuyDon.comHai người 7bước vào 75thang máy, a7Kỷ Viễn 09bắt đầu ecmuốn ôm e9ấp vợ.

   2Không gian fcủa chiếc 35thang máy 0không rộng enhưng đủ 9cho hai người. 8 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 6dùng đùi 63của mình dcọ vào 9đùi của 9cCẩm Tú, 1đưa tay baôm eo Cẩm 96Tú, Cẩm 1cTú cảm 2thấy hơi 0ngượng.

   53ở không 7gian riêng 14của hai engười, f5Kỷ Viễn 7muốn làm 9gì cô cũng achiều. Nhưng 6khi ngoài dđường 19thì Cẩm dcTú cảm 2thấy nếu 61hai người 8dquá thân 6dmật với 0nhau sẽ 3không được 0hay cho lắm. 4 © DiendanLeQuyDon.comDù sao cũng 61không thoải 3mái, cả 8angười nổi cda gà. Khuôn 7mặt Cẩm faTú lúc ấy 5trông không 3dễ nhìn 4cho lắm.

   2“Có gì e9mà phải 0khó xử, 4anh là chồng 5bem cơ mà, 8em là vợ 37anh, có phải dfgái bán 0hoa đâu.” cKỷ Viễn bnói mà không ahề suy nghĩ cgì, càng 5không để 9cý đến cCẩm tú ceđang không dvui.

   7“Vợ ơi, 8eem sao thế? 1Đến các 44cô gái còn ftôn trọng canh mà vợ 4anh lại 0fkhông tôn 0trọng anh 0thế à?” 1dCẩm Tú 4đưa chân 7đá Kỷ 6Viễn một 2ccái. Kỷ 59Viễn cười c7rồi cất bgiọng trêu cđùa, “Chạm 7vào em thì 08không phải 4dtôn trọng 4em à, anh 5có phải c9là chồng 3em không fđấy?” cKỷ Viễn 9dngước mắt 7nghiêm túc 60hỏi Cẩm 6bTú.

   77Cẩm Tú 22đáp: “Đúng 2thế đấy, 8chồng yêu 55vợ lắm 83đúng không?” 55Cẩm Tú 3vừa nói f9vừa vùng e2vằng, cô 0không muốn 8để ánh a4mắt nghịch 7ngợm của fKỷ Viễn 8nhìn xoáy 9fvào cô.

   48“Chồng 6có một 6dcách để eyêu vợ, bfđó là chạm cvào người 7vợ, vợ 9không thích bđiều đó bà?” Vừa ednói Kỷ 07Viễn vừa 6nháy mắt a4với Cẩm 7Tú. Ánh 1emắt đầy 5atình ý ấy e3là Cẩm 7Tú hiểu engay. Trên agiường, e9sự yêu b8đương vuốt a3ve của Kỷ 9fViễn thực 23sự làm 2cho cẩm 8fTú phấn 8khích. Bởi cthế mà 8cô không 31thể không 0agật đầu ađồng ý

   8“Thôi nào!” 9aCẩm Tú 7nói, “Anh ckhông thể 13tùy lúc a3tùy chỗ a9được à?”

   6“Anh chỉ dđợi câu 5nói này d1của em thôi 9dđấy. Nếu 1mà anh biết f0tùy lúc 1ftùy chỗ 1thì chỉ c8là diễn 31kịch thôi, 7còn nếu 21không, lúc 61nào cũng d3thân mật bkhông kể 37ở bất b3cứ nơi 1đâu mới eclà biểu 8hiện của f6tình yêu ethực sự.” fKỷ Viễn 6áp sát vào 5cngười cẩm aTú, đôi 3ftay của bKỷ Viễn 5vuốt ve acẩm Tú.

   eCẩm Tú 77bắt đầu b8hơi hoảnh 78hốt. Hai atay cô từ 5cnãy tới fgiờ vẫn 0cbỏ trong 4ftúi áo không 0acho ra ngoài. ad © DiendanLeQuyDon.comNếu để elâu quá cKỷ Viễn bcsẽ nghi 4cngờ. đang 6clúc Cẩm a6Tú lo lắng, 2thì tiếng 9điện thoại 26trong túi 4cô vang lên, 1Kỷ Viễn eetỏ vẻ e3không vui.

   2b“Ai mà edvô ý vô 0tứ thế, 76đúng lúc 8ông đang e2vui lại f7quấy rầy 6ông?” Kỷ 0cViễn không a9đợi Cẩm 88Tú lấy bđiện thoại 5mà từ thò b9tay vào túi 1xách của 7Cẩm Tú 9dlôi chiếc 1điện thoại ara rồi nghe e8luôn thay 7fcho Cẩm 3Tú: “Ai 8cthế?” 7Kỷ Viễn dkhông khách 3sáo, hét 9to vào điện 1thoại.

   e“Xin lỗi, 6tôi tìm 3Lý Cẩm 11Tú có việc egấp, ông 3Tổng nói 9tôi tìm 1ccô ấy có 8fmột chuyên fmục quảng 01cáo bị 8nhầm số 6liệu phải afđổi sang 01số liệu 8khác. Anh 3alà thế 9nào của eCẩm Tú, dsao điện d0thoại của 80Cẩm Tú 35lại trong ftay anh?” 9Trong điện ethoại vang 71lên tiếng 9của một 65người đàn f5ông.

   61Kỷ Viễn anguôi ngoai fcơn giận, 1đưa điện 59thoại cho f1Cẩm Tú.

   7Cẩm Tú 9không thèm dnghe điện 0thoại mà 8hất hàm 4ara hiệu 1cho Kỷ Viễn etắt điện 6thoại bỏ bvào trong 7túi xách.

   4“Không 3nghe điện 38thoại không 3có nghĩa a4là em không 6phải về 54tòa soạn 5đâu, nhấc eđiện thoại elên chắc bechắn là 9sẽ bị 6lên lớp e0nữa rồi.” 6bCẩm Tú 4nói: “Để 58hôm khác bdem tới, fhôm nay em 8bphải về 16tòa soạn 3thôi.” 3Thực tế 9Cẩm Tú c9cũng cảm 0bthấy yên 77tâm phần 28nào, nhìn dthấy bên ftrong tòa ffnhà khang f0trang tiện a0nghi thế 6này, lại cdtoàn những 1dngười mặc 7vest tay cầm d2tài liệu, 3đi ra đi avào tòa cnhà, đúng 3flà hình cmẫu của 57dân văn 63phòng, cô 7cũng cảm 3fthấy yên 55tâm hơn 4về Kỷ 85Viễn. Mục 90đích của 6chuyến đi 3lần này 3cô cũng 7fđạt được 9crồi.

   4Kỷ Viễn dcũng không 0giữ Cẩm 0bTú ở lại 2nữa mà 4etiễn cô e4xuống  tầng a4rồi gọi fx echo Cẩm 8Tú. Nhìn 1dtheo Cẩm 0Tú đi rồi, 0Kỷ Viễn f7mới thở bphào nhẹ aanhõm. Kỷ 86Viễn quay 50gót bước cvào tòa 09nhà nhét 2hai tấm aséc vào 86tay anh bảo a5vệ lúc 30trước đã 15gật đầu bvới Kỷ e6Viễn rồi 4akhách sáo 8cnói: “Cám 2dơn sự giúp 49đỡ của 7người an 65hem, đây e7là chút 08lòng thành dcủa tớ, 0cảm ơn, 8cảm ơn 8nhiều.” 8Anh bảo fvệ không 4nói gì, fanhận hai 2tấm séc 4từ tay Kỷ 31Viễn.

   c2Khi Kỷ Viễn 6bước ra 0từ tòa anhà, Tiểu 38Ngư chạy d2lại

   66“Vẫn chưa a3diễn hết ecphải không fanh?” Giọng ccnói của 5Tiểu Ngư bcó phần 6chế giễu.

   0Kỷ Viễn b8quay sang cnhìn Tiểu 78Ngư, anh 88ta không a7nói gì chỉ 19nhoẻn miệng bcười.  Đây d6là ý tưởng 8Kỷ Viễn 7dnghĩ ra. bc © DiendanLeQuyDon.comMọi việc 9anh ta đã dbthu xếp 81ổn thỏa 8từ trước, dđợi khi 36Cẩm Tú 67tới văn aephòng ở ctầng chín, 81dẫn Cẩm 5Tú đi thăm 38một vòng 0xong, tiểu bbNgư sẽ cgọi điện 4cho anh, nói 20lãnh đạo ccó việc 0egấp cần 1atìm anh, brồi sau 9đó Kỷ 90Viễn sẽ btiễn Cẩm 7Tú về. fc © DiendanLeQuyDon.comĐâu ngờ aeanh vẫn cchưa sử 1cdụng chiêu 3fcuối cùng 11thì Cẩm bTú đã bị 2sếp gọi 3về.

   00“Có đáng dphải như dthế không?” a5Tiểu Ngư 02cùng bước 7đi với dKỷ Viễn, 1vừa đi 5vừa nói.

   4e“Đáng 10chứ, rất 85đáng là cađằng khác.”

   e“Em không chỏi chuyện 9ddiễn kịch davừa nãy, 1ý em muốn c9hỏi chuyện 6làm ăn với 9bọn Đào 8cTử cơ. 39 © DiendanLeQuyDon.comNếu lần 5cnày có muốn ckiếm tiền 7dthì cũng fphải kiếm 5tiền một 10cách an toàn 4dchứ.” 33Tiểu Ngư 70còn muốn 2enói gì đó, a3nhưng nhìn eathấy thái 0độ của 04Kỷ Viễn, ccô nén lại f9không nói 8ara.

   eKỷ Viễn aquay người ebỏ đi, 9bkhông nghe 5những lời 0Tiểu Ngư 4nói. Kỷ 92Viễn cũng 1bcó cách ftính của 4anh. Cuộc 7hôn nhân 2của anh d2và Cẩm cTú nếu 86cứ mãi athế này 31thì không fdphải là c6kế sách 6lâu dài. 8d © DiendanLeQuyDon.comNgộ nhỡ bnếu anh 8không có 0thời gian eở bên vợ 7mình, tới 3đêm vợ 6canh lại d7nhớ tới 6đàn ông, 09cần một 1người để 7dựa vào, 9muốn một 90cái chăn 1ấm áp, 04thì biết 4flàm thế 3nào? Tuy 7Kỷ Viễn 0biết Cẩm eTú không 10coi trọng 02chuyện giường 16chiếu, nhưng 45ngộ nhỡ egặp phải 82một tên ađàn ông adnhư Kỷ fViễn, hắn a2sẽ gợi 1ý, sẽ quyến derũ cẩm 0eTú thì Kỷ 4Viễn không 30dám tưởng 63tượng tới 74hậu quả dlúc đó 31như thế cnào nữa. 15 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn bnhoẻn miệng dcười, anh 85cảm thấy 3lấy ý nghĩ e9này làm c3động lực fđể kiếm ctiền đúng 53là có tác 3dụng thật.

   0aCuộc làm d4ăn lần 48này của fKỷ Viễn dcó liên cquan tới 2fviệc ngày 8hôm đó 4Kỷ Viễn a5theo dõi dbTống Đoạt


                                              3


   cCông trình dcủa lão cHắc đã 6được phê c9duyệt, công 3trình này 9cgồm ba tòa 8nhà. Trong 0cđó có hai 63vị trí 2phải tiến ahành giải 88phóng mặt 06bằng, công 1việc tuy 2rất vất acvả nhưng d5dù sao thì 1cmọi việc b3cũng đã 49thu xếp dxong xuôi. 9 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 2chỉ còn 03thiếu việc 71giải phóng 5mặt bằng 3acủa mảnh 7đất cuối 4cùng nữa 9là xong.

   cNhững tòa 02nhà cũ kĩ 3ở khu vực bbnày đều 2dcó lịch 6sử tám, bchín mươi 27năm. Ngoài 2ra còn có afnhững ngôi fnhà tạm 74bợ. Những 84căn nhà 08lớn bên 38trong lại 6có những 4căn nhà c7nhỏ, bên dctrong những 9căn nhà 6nhỏ lại ecó những 13mái hiên bccũ kĩ. Nhìn 7ebề ngoài 2có thể dthấy khối 98kiến trúc 25này không flớn lắm, 1nhưng thực bdtế khi đo 2đạc, diện ftích bồi 7thường 0bcũng rất 75lớn. bây 2giờ đất 96đang lên 6giá, diện e2tích phải bbồi thường 17lại nhiều, 6những khoản 7phải nộp f5lên trên 38cũng nhiều, 7tiền cho 47bên trên cchắc chắn 2là phải 7nộp, bên 1khai thác 6chỉ có athể tiết akiệm từ anhững chi bphí rất bnhỏ.

   bNếu tiết ckiệm bằng 8cách trả 04tiền đền abù cho người 7dân thấp, 6thì mâu 77thuẫn sẽ 91càng lớn 29hơn. Dân 1không chịu 2chuyển đi 3athì không dthể khởi 76công xây bdựng được. 4 © DiendanLeQuyDon.comLãi vay ngân 11hàng sẽ 0dồn dập 1eđè nén angười đi 2vay, ép người 57đi vay ra 2abã. Hơn 7nữa, việc 0xây dựng cở miền ebBắc lại 9còn chịu 0cảnh hưởng d0của thời ftiết, chỉ 8cần tới 9mùa đông eflà không 8thể làm 4bđược gì, 75nên phải 7ctận dụng 7cơ hội ethời tiết cđang lúc dlà mùa thu 9để san 66bằng diện d3tích ở c7đây, khởi f6công, làm f9móng xong, 04tới mùa 8dxuân sang enăm mới bcó thể 3tiến hành b7xây dựng 7được.

   7Để thực 9hiện được 15mục tiêu 5này, một 0loạt các fcchiêu bài 0được đưa 6fra. Tốt 1cũng có, 6xâu xa cũng 5ccó.

   0Tống Đoạt 3nhìn lão cHắc, đã 02mấy đêm 3nay vì việc 0bnày mà lão 90Hắc không fsao chợp 7fmắt được, 3ehai mắt cbđỏ ngầu ecả lên, 41đầu óc 0căng ra, 8akhông thể e4nào nghĩ cra được 9biện pháp 1nào tốt 7hơn, Tống bĐoạt đã a3tự mình 0nhận sẽ 9giúp lão dHắc giải 8bquyết vấn dđề này.

   f“Tôi có ean em giúp 59đỡ, anh c6cứ yên 1tâm, chắc 5achắn một 0tuần sẽ 8giải quyết 3ổn thảo 57cho anh” 1Tống Đoạt 98nói.

   1“Cậu đừng 98làm liều. 63 © DiendanLeQuyDon.comNgười anh 1em đó của 9cậu là…” cLão Hắc cnói tới a3đây rồi 7không nói bgì nữa.

   7Tống Đoạt bcũng chẳng 69nói gì thêm.

   4Nhưng trong 7lòng Tống 6Đoạt đã 4fxác định 7rõ mục 4tiêu. Việc ecủa lão e1Hắc cũng cblà việc bcủa anh f0ta, khó khăn 06của lão daHắc cũng 0là khó khăn 7của anh ata. Tống 5eĐoạt giúp e3lão Hắc 9giải quyết 6khó khăn acũng là 3lẽ đương 6nhiên, nên 0anh ta không dnói gì thêm c1với lão f2Hắc, nếu 1cnói ra, có c3thể lão 3hắc sẽ 7không đồng 31ý.

   7eTống Đoạt 3btới hộp 91đêm tìm 9avài người ebạn quen, 8dtrong số eđó có Đào b8tử.

   f5Có tiền 6thì ai chẳng 2muốn làm, 1đặc biệt 1alà đối 5với đàn 4dông. Đào c8tử vỗ 79ngực, dương f3dương tự 4bđắc. trong feánh đèn amờ ảo bcủa hộp edđêm, nhìn fdáng vẻ 86của Đào ctử, Tống 1cĐoạt cảm bthấy không cyên tâm 1cho lắm

   9Mấy người 0bạn thân avới anh afchêm vào: 5“Yên tâm 80đi, Đào 4eTử có người c2anh em thân 2fthiết lắm. 2e © DiendanLeQuyDon.comĐào Tử 4có việc 0agì đều 5có thể dnhờ người fanh em đó f1giúp đỡ. 9 © DiendanLeQuyDon.comViệc này e8chúng ta b7cứ làm atheo Đào f5Tử, chắc 0chắn sẽ b5thành công.”

   1Người anh 85em của Đào 9Tử mà họ 6nhắc tới 78chính là 7Kỷ Viễn.

   0Món hời 2mà Kỷ Viễn cbmuốn kiếm 3là cuộc 3dmua bán lần f9này của 25Đào Tử.

   3Phải nghĩ cra cách, 5dồn những 24hộ khó 3fgiải quyết clại, còn 9lại mới 4fdễ động 2viên. Nhưng 39nếu làm 6theo cách 4này chắc echắn sẽ 38khó, thậm 00chí là nguy 87hiểm.

   dĐiều Tiểu 36Ngư lo lắng 1chính là anhững hộ 1ekhó di dời 1này. Ngày e4nào trên 9ti vi cũng bađưa tin 5những vụ fcngười chết 5vì giải 9phóng mặt 9bằng, rồi cblại cả dđánh người 5thi hành 9công vụ 0nữa. Lần 3này Kỷ 4Viễn bị ecuốn vào e1vụ này 1rồi, Tiểu dNgư không ddám nghĩ atới hậu 4quả. Cô cnghĩ đi 4nghĩ lại, cnhưng không 5nghĩ ra phương 7pháp nào 1cvẹn toàn. 3 © DiendanLeQuyDon.comTrong lúc 5lo lắng, 8Tiểu Ngư ađã gọi 6cđiện cho 76người dẫn 2chương trình 1chuyên mục 1btâm tình 2của tòa 93soạn – eCẩm Tú. a7 © DiendanLeQuyDon.comKhi ấy, 12Tiểu Ngư eđã tâm 75sự với f8Cẩm Tú 2elà cô đã athích một 8bngười đàn dông đã 2fcó vợ, 4nhưng cô 4echo rằng ecngười vợ 8của anh 2ấy không 6làm tròn 4ctrách nhiệm. a5 © DiendanLeQuyDon.comVợ anh ta 5ahoàn toàn 71không hiểu 4anh, cũng c4không trân 1btrọng tình ayêu của fcanh.

   c5“Anh ấy afvì muốn 4mua nhà đã dkhông tiếc bthân mình 6lao vào nguy 4hiểm, còn 17vợ anh ta 5lại chỉ 5biết ngồi 8mát ăn bát evàng, dồn f0hết mọi fgánh nặng alên vai anh. 13 © DiendanLeQuyDon.comEm rất thương 3aanh ấy.” deTiểu Ngư 0nói, giọng cnghẹn ngào. b5 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ngư 3rất muốn 2nói ra tên b8của Kỷ 14Viễn, để 08Cẩm Tú f0khuyên nhủ aKỷ Viễn 05hãy trân 3trọng bản 4thân anh 3hơn. Nhưng 1cô biết, 3enếu tiết 40lộ thân 9phận thật 9ccủa Kỷ eeViễn cho 96tòa soạn 82báo thì 9Kỷ Viễn 15sẽ rất ahận cô.


                                             894


   5Cẩm Tú c3ngồi trên bgiường bbệnh trong bbệnh viện, enghe Tiểu bNgư tâm d6sự về 63người đàn 9ông mà Tiểu fNgư yêu, 2cvà còn người 3vợ của 7anh ta nữa, 2đột nhiên bcô thấy 32người mình b1lạnh toát.

   4cCẩm Tú 72nhớ lại, 33giọng nói a6đó, giọng 3nói này 6là giọng 24của cô 5gái đêm 1hôm đó 43đã gọi 2điện cho fKỷ Viễn, ahôm ấy aCẩm Tú dfđã nghe 2thấy tiếng b1của cô cgái đó 3từ điện athoại.

   9fSao lại 0có thể 06thế này? 6Sao giọng d4nói ấy d0lại là f3tiếng của 32độc giả 7đang vang 63lên bên 2tai cô lúc canày? Những f3dự cảm ckhông lành acứ trào 62lên trong fcô, Cẩm 6Tú nhận 5ra chính celà giọng 27nói ấy. 9 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 4fhoàn toàn fnhư thất 8thần, rồi 1cô đột 60nhiên cất 44tiếng lạnh b6lùng hỏi 9Tiểu Ngư: 6“Người 9fđàn ông 1mà em yêu 4ecó phải 68tên là Kỷ 7Viễn không?”

   23Tiểu Ngư 1đột ngột fcúp máy.

   7fCẩm Tú 27như rơi 4vào khoảng 8không tĩnh 3lặng, trước cmắt cô dlà cả một a4khoảng không bđen kịt. 2 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ngư 9chính là 3người con d4gái đã ethầm yêu 5Kỷ Viễn. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhông đúng, 9người đàn 06ông mà Tiểu 5cNgư thầm 7ayêu mở aquán bar 06đấy chứ, cdkhông phải alà nhân 0eviên văn ephòng. Cẩm 8cTú càng bbnghĩ càng a9thấy không 7đúng chút 32nào, càng d1nghĩ cô e4càng cảm 7thấy cô 0phải xác cminh một cvài điều.

   2Cẩm Tú d7không còn f8để ý tới 6giờ có 57phải là e4đêm tối 6dhay không, 83mà chỉ 59biết cô 27phải nhanh 4chóng rời 6bệnh viện. 80 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn 6bắt xe đi ftới tòa bbnhà Khai 1ethác và 7Phát triển. 2 © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần 2Kỷ Viễn 0fkhông làm dviệc ở f5đó, thì 7chắc chắn 7Kỷ Viễn clà người ftình trong 50mộng của 9Tiểu Ngư. 3a © DiendanLeQuyDon.comAnh lại 7còn làm 8việc ở 8fquán bar ebcơ à? Lại 39còn làm 0việc gì 8nguy hiểm aanữa? cẩm a0Tú không b0dàm nghĩ 6nữa, cô 0vội và 1dchạy ra 9ngoài. Không c2ngờ ra tới 4cửa là 2gặp người 7quen.

   bcĐó là Tả 2Thi Giao.

   c5Tả Thi Giao 7vừa quay 0dđầu là 5nhận ran e8gay Cẩm cTú. Cẩm 9Tú đi về b4phía Tả 79Thi Giao, 26Tả Thi Giao 57nghiêng đầu, 6muốn tránh d0Cẩm tú, 1sắc mặt 7ecủa Tả 6Thi Giao không a3được tốt alắm, Tả 51Thi Giao dùng 9dkhăn che cnửa khuôn 5mặt, làm 22cho Cẩm dTú nhìn 3fđã cảm 0thấy chán 56nản.

   9e“Sao thế, 7cậu tới e1khám bệnh 5à?” Cẩm 51Tú vội 8avàng chạy evề phía 8Tả Thi Giao.

   4Tả Thi Giao 8vừa quay 94đầu lại, a1chiếc khăn 6btrùm trên fđầu cô frơi xuống. 89 © DiendanLeQuyDon.comNửa khuôn amặt bên atrái của 3fcô lộ ra, 7tím bầm

   ce“Cậu sao 8thế? Ai 9đánh cậu 09đến nông enỗi này?” e2Cẩm Tú 6dlo lắng dhỏi.

   0f“Chẳng fbai đánh 4tớ cả, flà do tớ…uống 4drượu say f8rồi bị 23ngã đấy.” 64Tả Thi Giao 60ấp úng.

   df“Thật fhay giả 7đấy, không 0phải là dbạo hành fgia đình 2ađấy chứ?” bCẩm Tú debuột miệng 2nói ra những 6điều mà b7cô nghĩ etrong lòng.

   7c“Cậu muốn 5cuộc hôn 4anhân của btớ không 6bhạnh phúc, 8muốn tớ 4bị bạo chành sao?” dKhuôn mặt 82Tả Thi Giao 17đột nhiên b6trở nên 4blạnh lùng.

   3“Sao cậu 5blại nghĩ 64thế, tớ dhỏi vậy 2fcũng vì 5etớ quan 69tâm tới fbcậu mà.” aCẩm Tú dgiải thích.

   4“Tớ nói 9đùa thế 5mà cậu dtưởng thật 0aà?” Tả 1Thi Giao cười 9rồi tạm fbiệt Cẩm 3Tú. Tả bfThi Giao nói 7ctới đây 73là để f7thăm một 55người bạn, 4nói xong d4Tả Thi Giao bvội vàng e3bỏ đi.

   8Cẩm Tú f7thấy Tả 28Thi Giao không 99muốn nói c5nhiều về e5chuyện vừa 0rồi nên 3cô cũng 09không gặng echỏi nữa. 24 © DiendanLeQuyDon.comdù bạn dbè thân b4thiết tới 66mức nào 8thì cũng 8nên giữ 7dmột khoảng 6cách nhất b2định, nhưng 4ethực lòng 0Cẩm Tú erất lo cho 4Tả Thi Giao, 28sợ Tả 6bthi Giao gặp 39chuyện gì 4không lành. b © DiendanLeQuyDon.comCô đột anhiên nhớ bdlại những e1điều mà 9Tô Gia Văn anói với 7dcô, Tống 35Đoạt là 3một người 0đồng tính. ca © DiendanLeQuyDon.comLần đầu d5tiên cùng 4Tô  Gia fVăn tới 7cthần Mật 0Thạch massage, 8không phải alà Cẩm 03Tú đã trông 3thấy Tống eeĐoạt ở d4cùng với 6lão Hắc 9sao. Họ 3cười nói 6brất vui 4vẻ, nhìn ahọ, rất fagiống một 3đôi tình 6nhân. Cẩm 7Tú giật cmình, cô f6thấy lạnh 63cả sống 15lưng, chẳng a5lẽ lão f9Hắc lại 8là người 1btình của e4Tống Đoạt?

   dCẩm Tú 0lo lắng 19nhìn theo 78bóng của 2Tả Thi Giao bckhuất dần 65phía cuối e1hành lang, 62thôi chẳng 6dcó thời 04gian để clo chuyện 3bngười khác, anghĩ tới 1cđây cẩm 77Tú vội c5vã đi ra 0ekhỏi bệnh 3viện, cô fgọi một f8chiếc taxi drồi đi 55thẳng tới 1tòa nhà 1aKhai thác bavà Phát 2triển.

   38Ngoài trời 8fđã bắt dfđầu mưa. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhững hạt 6bmưa hắt f1vào cửa 7kính ô tô, 79mưa lớn 84dần, nước e7mưa không aecòn là những ahạt nhỏ f3li ti nữa 63mà thành 2từng hạt e6lớn, gió d2tạt nước dmưa vào 5thành xe 60nghe lộp 7độp.

   aLần này, 2aCẩm Tú 3nhanh chóng f2biết được a1trong tòa 8nhà này 22không có 8người nào 6tên Kỷ 60Viễn. Anh 2cbảo vệ 9trong phong aquản lý f3tòa nhà ađã đưa 46danh sách 3các nhân 7cviên trong b9tòa nhà 5enày cho Cẩm fTú xem. Đương 3nhiên, người bbảo vệ 34có thể fcho cô xem 85những tư 0liệu này 10vì cô nói e9cô là phóng 4viên, đang 0làm tin tức 3và phải 9đên đối cchiếu một 00số vấn 4đề.

   6Kỷ Viễn 6cđã lừa cacô, thậm 86chí sáng benay lại fcòn diễn d6kịch với fcô. Nghĩa d2là khi cô 4bđang diễn dekịch với bKỷ Viễn c1thì Kỷ 1Viễn cũng fdiễn kịch fcho cô xem.

   9Cẩm Tú ebbực tức, blấy điện b8thoại gọi fcho Kỷ Viễn. c © DiendanLeQuyDon.comNhưng máy 9Kỷ Viễn ecứ bận d2mãi. Cẩm c1Tú đột cnhiên nhớ ftới những e7lời Tiểu 4Ngư nói elúc nãy 5“…anh b7ấy vì muốn f4mua nhà mà 4không tiếc d5thân mình alao vào nguy 6dhiểm, nhưng 0vợ anh ấy cchỉ biết 4ngồi mát 4făn bát vàng, 1cô ấy dồn 44hết mọi 4fgánh nặng 67lên vai anh cấy, em rất 16thương anh eấy.”

   76Cẩm Tú 6nhìn những 97giọt mưa 4bên ngoài 8cửa kính dô tô, đột 1fnhiên cô 85có cảm fgiác bất 7an.


                                                 65


   9Một chiếc exe con lao 58đi trong femàn mưa. bc © DiendanLeQuyDon.comTrong xe là dKỷ Viễn, eĐào Tử, 73còn có cả 69Tiểu Ngư.

   bChiếc xe 0của Cẩm 9Tú cùng 4lúc đó achạy theo 7hướng ngược 19lại.

   95Hai chiếc 35xe lướt 07qua nhau nhưng 3vì lúc này 37trời đã catối, và a6mưa cũng 58khá dày a5nên họ ekhông nhận c1ra nhau.

   92Tiểu Ngư 82không khỏi 4lo lắng, 3cô lên tiếng: be“Anh à, 3fhay là chúng dta đừng f3đi nữa. f © DiendanLeQuyDon.comNghĩ cách 6bkhác xem.”

   f“Được 87cho em năm bfphút, nếu 50em nghĩ ra dcách gì 42thì anh sẽ akhông đi 4nữa.” e3Kỷ Viễn e3nghiêm mặt, 8không buồn 5quay sang dcnhìn Tiểu 5Ngư.

   9Điện thoại e8trong túi 5Kỷ Viễn arung lên ckhông ngừng, 96là Cẩm 9Tú gọi b3tới. Kỷ 3Viễn nhìn dra bên ngoài, 7btrời mưa 72rất to, 7crồi nhấn cdnút từ 46chối cuộc 2gọi. Sau fđó, Kỷ 9Viễn mở 1chức năng 4chụp ảnh acủa điện 8thoại, anh 6echụp lại 1khung cảnh falúc này. 3 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 9làm như 5thế là 0vì Tống 45Đoạt nhắc 2anh khi hành eđộng phải 5chụp ảnh 3lại. Làm denhư vậy 3không có bý gì, chỉ d6là muốn 3để lại ccon đường 7sống sau cnày.

   32“Nói đi, 64sao lại 77không nói, 75câm à?” 72Kỷ Viễn 7giậm chân ctrên sàn eexe.

   5Mọi người d7trong xe đều eim lặng.

   3Kỷ Viễn 55không thích a1khi anh hành b3động lại dcó người achen vào 7bàn lùi, ađặc biệt 1là những 2echuyện quan 6trọng, người 6thân hay f8bạn bè 82của anh 3flại còn 7nói những 6câu ủy 3mị, làm 4lung lay tinh cthần của 6anh, thì 0cho dù là 3Cẩm Tú dcanh cũng abtức giận 1chứ huống 7hồ là Tiểu eNgư.

   6“Đã tính 6toán hết 3bcả rồi, aephải chờ 8đến tận efhôm nay mới f8ra tay, thời fbcơ tốt dfnhư thế cenày, nghe 9fxem, bên 86ngoài tiếng 48sấm to như 0thế, đúng blà trời 6chiều lòng 1người.” aKỷ Viễn 0hét lên.

   84Nước mắt 80Tiểu Ngư 8atrào ra. e © DiendanLeQuyDon.comNếu như cdcó cách 69nào tốt 7hơn, thì 43cô sẽ làm 8dkhông tiếc 6ethân mình. 2c © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần 3Kỷ Viễn 3được an e3toàn, thì 8dđiều gì dcô cũng edám làm.

   cVài phút d9sau, chiếc 8exe dừng 12lại. vừa 4nhìn thấy f5xe của Kỷ 9eViễn tới, 7một vài f1người chạy alại vây bdquanh. Kỷ 1Viễn xuống 26xe hỏi nhỏ: e“Đã chuẩn b2bị xong c6cả rồi cchứ?”

   3Tên dẫn dđầu trong 1đám người 2đưa tay d7gạt nước bmưa trên 2cmặt và 4cđáp: “Anh 83yên tâm, 1dbọn em đang fđợi lệnh aeanh.”

   a9“Mọi người ftrong nhà 34đều đã 62kéo cả 5cra rồi chứ?” 7Kỷ Viễn bengẩng đầu 33nhìn khoảng 1sân đang 6chìm trong c9màn mưa 0trước mặt, 39“Đừng 4để xảy 0ara sai sót fcgì đấy.”

   4“Anh yên 1tâm, anh 1xem đã được 0chưa?” cNgười kia 9cnói, “Mưa 4to thế này, 1dù có xảy 2ra chuyện 6gì thì những 0người xung 8quanh đây 39cũng không fra xem đâu.”

   6“Tốt, ecứ làm 6thế nhé. d4 © DiendanLeQuyDon.comNói với c3người của 45anh là tôi cfđợi đấy!” fKỷ Viễn e9rút một bđiếu thuốc, 78châm thuốc 96lên và rít 9một hơi dthật sâu.

   2Một vài 26người nhanh fchóng chạy cbvào khoảng 6sân trước e2mặt, sau fđó, họ elại lao 67vội trở 30ra.

   bKỷ Viễn 7dựa vào ecửa xe, 5anh không 7ở trong c6xe, mà cứ c4để mưa 19to táp ướt 5hết người. 3d © DiendanLeQuyDon.comAnh nhắm 7cmắt lắng 2bnghe, chờ 6đợi tiếng 5nổ long 34trời lở 1ađất. Tiếng b1sấm, tiếng bmưa như e4thế này ethì tiếng cnổ chắc 17không vang ddxa được. d2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng đột b9nhiên Kỷ 0Viễn nghe 2dthấy một câm thanh fkì lạ, 4âm thanh 92ấy vang 6ra từ khoảng 9sân đang 43chìm trong 92bóng đêm 7trước mặt, cđó là tiếng 32trẻ con akhóc.

   c4“Sao trong cđó lại 15có người, 9fchẳng phải 72là không 8có ai ở 3trong đó dsao?” Kỷ 7bViễn kinh 4engạc hỏi.

   b3Tất cả 1mọi người eđều cảm 0thấy bất 10ngờ đến 2sững sờ. b © DiendanLeQuyDon.comLúc này 3nếu có daai còn ở 6trong đó 30thì chắc 39chắn không 8còn hi vọng 60sống sót.

   4Chính trong 15giây phút eemà mọi angười đều 81hoảng hốt clo sợ ấy. 67 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 23đột ngột flao vào khoảng 22sân đang b9bị màn ecmưa bao vây 1bphía trước 0mặt.

Nguồn: truyen8.mobi/t96209-tau-hon-lao-tam-chuong-14.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận