Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ vừa nghe thấy Lý Dương đồng ý đề nghị cùng nhau giết Huyết Phủ Dụ Xích, nhất thời mừng rỡ.
Khảm Hồng Liền nói ngay:
- Chân nhân cũng đã đồng ý việc này, vậy là tốt rồi. Một khi huynh đệ chúng ta cùng chân nhân liên thủm Huyết Phủ Dị Xích này căn bản là không có hy vọng sống sót. Đến lúc đó, khoáng mạch Thiên Linh Thạch còn không phải là của huynh đệ chúng ta và chân nhân sao?
Lý Dương gật đầu nhè nhẹ nói:
- Huyết Phủ Dụ Xích dù sao cũng là thủ Ma Soái hậu kỳ, muốn đối phó, cũng phải có kế hoạch kín kẽ, không biết hai vị có kế hoạch gì không?
Khảm Hồng tự tin nói:
- Đương nhiên chúng ta đã có kế hoạch. Bất quá cũng không tính là kín kẽ, nên biết rằng, cường giả vi tôn. Để có thể giết Huyết Phủ Dụ Xích, nội dung kế hoạch rốt cuộc là gì? Mời chân nhân nghe ta nói kỹ.
Lý Dương gật đầu nhìn về phía Khảm Hồng.
Khảm Hồng nói:
- Huyết Phủ Dụ Xích này là Ma Soái hậu kỳ, có một thanh Huyết Phủ, là hạ phẩm ma khí, phương pháp công kích theo đường ba đạo, nhưng tốc độ cũng không tính là nhanh. Nói cách khác, một khi bị ba người chúng ta bao vây, hắn nhất định là không có cách nào chạy thoát. Cho nên… bước đầu tiên của kế hoạch là ba người chúng ta tìm được chỗ của Huyết Phủ Dụ Xích, bước thứ hai là trực tiếp vây công giết chết, một khi bị ba người chúng ta vây công, hắn căn bản là trốn không thoát.
- Bất quá, lần vây công kích sát này cũng là muốn phân chia một chút, huynh đệ ta hai người thiện về thuật hợp kích, có thể từ hai bên công kích, mà Mộc Dịch chân nhân có thể chính diện đối mặt với Huyết Phủ Dụ Xích, không biết chân nhân nghĩ như thế nào?
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ hai huynh đệ nhìn Lý Dương.
Lý Dương lại cười lạnh:
- Ồ? Ta chính diện đối mặt với Huyết Phủ Dụ Xích. Hai người các ngươi cũng biết Huyết Phủ Dụ Xích này công kích đi theo đường bá đạo, cùng với hắn liều mạng đánh bừa là ngu xuẩn nhất, hai người lại để ta chính diện cùng hắn liều mạng, chuyện này tính thế nào vậy? Không có thành ý như vậy, việc này không nói nữa cũng được.
Nói xong, Lý Dương liền muốn đứng lên.
Nhất thời không khí trở nên khẩn trương.
Thấy Lý Dương như vậy, Khảm Hồng vội vàng đưa tay nói:
- Chậm đã, chân nhân, chúng ta bây giờ không phải là đang thương lượng sao? Vừa rồi chỉ là đề nghị của hai huynh đệ chúng ta, về kế hoạch chính thức áp dụng còn muốn cẩn thận thương nghị, mọi người đều công nhận, khi đó mới thi hành phải không?
Lý Dương nghe xong câu này, lại chậm rãi ngồi xuống thạch đôn.
- Khảm Hồng cùng Khảm Đồ, việc vây công này, hai người các ngươi Uyên Ương song đao là đi theo đường quỷ dị, vừa vặn khắc với đường bá đạo của Huyết Phủ Dụ Xích. Hai người các ngươi song song công kích hắn, mà ta là dựa vào thân pháp và gián tiếp công kích.
Lý Dương nói như vậy.
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ có chút nhíu mày.
- Đại ca, chúng ta không thể bắt gà không được lại mất thêm nắm thóc, lợi hại của Huyết Phủ Dụ Xích ngươi cũng biết rồi. Muốn cùng hắn chém giết, cho dù là giết được hắn, hai người chúng ta cũng phải trọng thương, tuyệt không thể chính diện nghạnh kháng hắn.
Khảm Đồ lập tức truyền âm với Khảm Hồng.
Khảm Hồng trong lòng cũng rất rõ ràng.
Lần này, bọn họ là muốn cho Lý Dương chính diện liều mạng với Huyết Phủ Dụ Xích, đến lúc đó Huyết Phủ Dụ Xích chết, Lý Dương cũng thụ thương, hai người bọn họ nhân cơ hội giết luôn Lý Dương. Đến lúc đó thống nhất cả Phiêu Tuyết sơn mạch, trở thành bá chủ duy nhất của cả Phiêu Thuyết sơn mạch, đó mới là mỹ sự.
"Muốn để hai huynh đệ ta đối phó với Huyết Phủ Dụ Xích, đến lúc đó hai người chúng ta bị thương, bị ngươi giết chết, đây còn không phải là chết oan sao?" Khảm Hồng trong lòng cười lạnh, nhưng mà mặt ngoài lại tươi cười.
- Chân nhân a, chúng ta từ đầu nói để ngươi chính diện đối mặt với Huyết Phủ Dụ Xích, cũng không phải là để ngươi ngạnh kháng với hắn, chỉ là để ngươi hơi kiềm chế hắn một chút mà thôi. Ngươi không cần liều mạng, chỉ ngươi phân tán một chút sự chú ý của hắn, huynh đệ ta hai người liên thủ từ mặt bên liên thủ liền có thể dễ dàng kết thúc hắn, không biết chân nhân nghĩ sao?
Khảm Hồng khuyên.
Lý Dương nhắm mắt lại.
Mặc kệ hắn hoa ngôn xảo ngữ ra sao, Lý Dương cũng không để ý tới.
Không cần Lý Dương liều mạng? Hừ, đợi tới khi Lý Dương đứng trước mặt Huyết Phủ Dụ Xích, trong lúc Huyết Phủ điên cuồng công kích, Lý Dương không muốn liều mạng ngạnh đấu, cũng bắt buộc phải ngạnh đấu.
Trên thực tế, Lý Dương bây giờ đối phó với Huyết Phủ Dụ Xích đã là dễ dàng, bất quá Lý Dương lại không muốn bại lộ ra thực lực thực sự của mình.
"Đợi đến khi đại chiến, ta dùng "Xuyên Vân Toa Vụ
", Huyết Phủ Dụ Xích đó không đánh được ta." Lý Dương trong lòng thầm nghĩ, hắn có tự tin. Lúc trước công lực thấp hơn rất nhiều, trong khi đối mặt với Liệt Sơn tôn giả, cũng không có vấn đề gì, huống chi hôm nay thực lực đã tăng lên.
Mặc cho Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nói như thế nào, Lý Dương chính là không thèm để ý tới, Khảm Hồng hai huynh đệ bọn chúng cũng có điểm bất đắc dĩ.
- Với thực lực của chân nhân, chính diện đối mặt với Huyết Phủ Dụ Xích, hơn nữa mặt bên còn có hai người bọn ta hợp kích, chân nhân nhất định là không xuất hiện vấn đề gì. Chân nhân, người như thế nào mới có thể chấp nhận chính diện đối mặt với Huyết Phủ Dụ Xích? Ngươi nói, chỉ cần hai huynh đệ chúng ta có thể làm được, nhất định đáp ứng.
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ đều đã vô kế khả thi.
Chính diện đối mặt với Huyết Phủ Dụ Xích, cho dù là Liệt Sơn tôn giả, cũng không dám cùng Huyết Phủ Dụ Xích chính diện đối kháng. Huyết Phủ của Dụ Xích bá đạo, phương pháp công kích điên cuồng, tuyệt đối là phi thường hãi nhân.
Lý Dương đột nhiên vươn tay.
- Ta bảy ngươi ba!
Lý Dương nhìn về phía Khảm Hồng.
Khảm Hồng sửng sốt:
- Là ý tứ gì? Ngươi bảy ta ba, ngươi nói chính là…
- Khoáng mạch Thiên Linh Thạch, khoáng thạch khai thác từ khoáng mạch Thiên Linh Thạch, chúng ta phân phối theo tỉ lệ 7:3, chỉ có như vậy ta mới đáp ứng chính diện đối mặt với Huyết Phủ Dụ Xích.
Lý Dương liền nói:
- Nếu các ngươi đến cái giá này cũng không đáp ứng, chuyện này bỏ đi được rồi.
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nhìn nhau, trong lòng lại là nhẹ nhàng.
Nếu Lý Dương chết rồi, điều kiện này còn hữu dụng không? Vốn huynh đệ bọn họ định nhân cơ hội cuối cùng giết chết Lý Dương, độc chiếm khoáng mạch Thiên Linh Thạch. Bây giờ đáp ừng Lý Dương thì có sao? Bất quá cũng không thể đáp ứng quá dễ dàng, quá dễ dàng có thể khiến cho Lý Dương hoài nghi.
- Bảy thành, chân nhân ngươi muốn bảy thành, có hơi quá cao không? Sáu thành thì sao? Ngươi sáu ta bốn, như vậy chuyện này có thể thành.
Khảm Hồng làm ra vẻ rất là đau lòng.
Hắn có sắp đặt, Lý Dương sao lại không có?
Bây giờ đao phách của Lý Dương, còn có Bi Sát, hơn nữa là
"Phá Sơn Liệt Không", đối phó với Ma Soái hậu kỳ quả thực là dễ dàng. Hắn cũng muốn nhân cơ hội này diệt luôn huynh đệ Khảm Hồng cùng với Huyết Phủ Dụ Xích, vừa rồi nói 7:3 bất quá chỉ là để Khảm Hồng hai người không nghi ngờ mà thôi.
- Không được, bảy thành, cái này mặc cả một chút cũng không được.
Lý Dương tiếp tục, tựa hồ như là rất để ý đến sự phân phối khoáng mạch Thiên Linh Thạch.
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nhìn nhau, Khảm Hồng lúc này mới có vẻ thập phần bất đắc dĩ, thập phần đau lòng nói:
- Bảy thành a, ai, quên đi, huynh đệ bọn ta đáp ứng ngươi, bày thành thì bảy thành. Bất quá đến lúc đó chân nhân phải chính diện chế trụ Huyết Phủ Dụ Xích, mà huynh đệ chúng ta là từ mặt bên giáp công.
- Tốt, dứt khoát như vậy chứ!
Lý Dương cười ha ha nói, có vẻ rất là hài lòng.
- Chúng ta khi nào thì mới xuất động đi giết Huyết Phủ Dụ Xích này?
Lý Dương hỏi.
Khảm Hồng vội vàng nói:
- Việc này không nên chậm trễ. Ngày mai thì sao? Ngày mai chúng ta đều tự mình thống lĩnh thủ hạ đến tụ tập ở chỗ này. Đến lúc đó cùng giết đến đại bản doanh của Huyết Phủ Dụ Xích.
Lý Dương suy nghĩ một chút, nói:
- Hừ, bất quá không thể mang theo quá nhiều người, nếu không có thể khiến cho Huyết Phủ Dụ Xích chú ý. Một khi hắn chú ý rồi, hắn phái ra một số đông nhân mã, dùng chiến thuật biển người đối phó với chúng ta, khi đó có thể nguy hiểm.
Lý Dương thì không sợ chiến thuật biển người, nhưng Uyên ương huynh đệ sợ.
Ngươi cao thủ cấp bậc Ma Soái lợi hại, nhưng mà mấy trăm tên Ma Tướng đồng thời cùng nhau vây công ngươi, ngươi có thể chạy thoát không?
- Đúng, vậy đi, chúng ta mang theo không được quá mười người. Tin rằng sẽ không khiến cho hắn chú ý đến. Đến lúc chúng ta giết đến bên cạnh hắn rồi, hộ vệ bên cạnh hắn chỉ có một đám người. Hừ, giết hắn, Phiêu Tuyết sơn mạch Nam vực quần long vô thủ, còn không đơi chúng ta qua chia.
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ phảng phất giống như thấy được một màn này, có vẻ vô cùng hưng phấn.
Lý Dương gật đầu:
- Hừ, sáng sớm ngày mai, ta mang theo thủ hạ của ta tập hợp cùng các ngươi, sau đó sẽ đánh đến đại bản doanh của Huyết Phủ Dụ Xích. Tất cả mọi việc đã chuẩn bị tốt, ta trở về đây. Cáo từ.
Lý Dương cũng không cùng hai người nói nhảm, trực tiếp giá ngự Thanh Vân, hóa thành một đạo hắc quang, bay về phía Bích Lan Sơn.
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nhìn thấy Lý Dương đã biến mất, hai người liên đứng lên, trên mặt có một vẻ tươi cười đắc ý.
- Mộc Dịch này nhất định chưa giao thủ với Huyết Phủ Dụ Xích, không biết chính diện đối mặt với Huyết Phủ Dụ Xích kinh khủng, đợi một ngày, khi hắn đã trọng thương gần chết, hắn hối hận đã không kịp nữa rồi.
Khảm Hồng đắc ý nói.
Khảm Đồ cũng gật đầu:
- Đợi giết Huyết Phủ Dụ Xích xong, Mộc Dịch này cũng trọng thương, chúng ta liền có thể dễ dàng giết Mộc Dịch. Đến lúc đó, Phiêu Tuyết sơn mạch đều sẽ là của hai người chúng ta. Ha ha…
- Cả Phiêu Tuyết sơn mạch đều là của chúng ta, ha ha...
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nghĩ đến tương lai này, ha ha cười to, lập tức giá vân rời khỏi Nam Bình sơn.
- Hưu...
Thân Mình Lý Dương
"xoát" lên một tiếng đã xuất hiện trên Nam Bình sơn, trên mặt cũng có một tia cười lạnh:
- Ồ? Nguyên lai là các ngươi có chủ ý như vậy, để xem ngày mai sau đại chiến, các ngươi còn cười được không. Hoặc là, các ngươi đến cơ hội cười cũng không có!
Lập tức, Lý Dương thân hình chợt lóe, liền đã biến mất không thấy đâu.
Tốc độ của Thanh Vân quá kinh khủng, Lý Dương vừa rồi chầm chậm rời đi, nhưng là nháy mắt dùng tốc độ nhanh nhất, trong chớp mắt đã đến bên cạnh Nam Bình sơn, chỉ là thu liễm khí tức mà thôi, Khảm Hồng hai người tâm thần không bằng Lý Dương, căn bản không thể phát hiện ra Lý Dương.
Bích Lan Sơn.
Lý Dương, Phổ Húc, Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo mấy người đang ở trong đại sảnh.
- Sáng sớm ngày mai, ta đi trước tới Phiêu Tuyết sơn mạch Nam vực, liên thủ cùng với Uyên Ương Đao Ma huynh đệ, trực tiếp giết tên Huyết Phủ Dụ Xích kia. Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo ba người các ngươi cùng đi với ta.
Lý Dương lạnh nhạt tuyên bố.
Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo ba người lập tức quỳ xuống nói:
- Mọi việc tùy đại nhân!
Lý Dương nhè nhẹ gật đầu:
- Bất quá, Uyên Ương Đao Ma huynh đệ này cũng không có hảo ý gì, chúng là chuẩn bị để ta cùng Huyết Phủ Dụ Xích chém giết, sau đó giết ta. Để sau đó huynh đệ bọn chúng thống nhất Phiêu Tuyết sơn mạch.
Toại Hổ ba người kinh hãi, Toại Hổ vội vàng nói:
- Đại nhân, Uyên Ương Đao Ma lại có tiện tâm như vậy, chúng ta phải cẩn thận. Huyết Phủ Dụ Xích bá đạo, đến như Lê Kiệt lúc trước cũng không dám ngạnh kháng a.
- Đúng vậy, đại nhân, ngàn vạn lần không thể trúng gian kế của huynh đệ Uyên Ương Đao Ma.
Ly Lang, Điền Báo, Phổ Húc ba người cũng lập tức nói ngay.
Lý Dương lại lắc đầu tự tin cười nói:
- Đừng lo lắng, cho dù là ngạnh kháng, ta cũng có thể dễ dàng giết Huyết Phủ Dụ Xích, càng không nói là ta cũng không cần một mình đối phó với Huyết Phủ Dụ Xích. Huống chi, ta chuẩn bị nhân cơ hội này nhất cừ giết đi Uyên Ương Đao Ma huynh đệ cùng với Huyết Phủ Dụ Xích, đến lúc đó toàn bộ Phiêu Tuyết sơn mạch toàn bộ đều dưới quyền khống chế của ta."
- Kế sánh của Uyên Ương Đao Ma huynh đệ này ta đã biết, bọn họ lại không biết thực lực của ta, cũng không biết phương pháp của ta. Hừ, cố tình đối với vô tâm, hơn nữa thực lực vốn là so với bọn chúng mạnh hơn, kết quả căn bản không cần phải nói.
Lý Dương có vẻ rất tự tin.
- Đại nhân anh minh!
Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo, Phổ Húc bốn người mừng rỡ. Lý Dương một khi thống nhất Phiêu Tuyết sơn mạch, địa vị của bốn người bọn họ tự nhiên là thuyền lên theo nước.
- Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo nghe lệnh!
Lý Dương đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Toại Hổ ba người vội vàng quỳ xuống, đợi mệnh lệnh của Lý Dương.
- Một khi Huyết Phủ Dụ Xích cùng Uyên Ương Đao Ma huynh đệ bị giết, Phiêu Tuyết sơn mạch đỉnh cấp cao thủ toàn bộ do ba người các ngươi thiêm hạ linh hồn khế ước, trực tiếp thu phục.
Lý Dương ra lệnh.
- Tuân lệnh!
Ba người cung kính nói.
Sự tình thu phục người này, Lý Dương cũng không nhìn đến, chỉ cần Toại Hổ ba người trung thành trăm phầm trăm là được.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Lý Dương, Toại Hổ, Lý Lang, Điền Báo bốn người giá vân bay về phía Nam Bình sơn. Trên mây trằng, Lý Dương đứng ở phía trước nhất, ở phía sau, ba người Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo ba người cũng kính đứng ở phía sau lưng Lý Dương, khuôn mặt lãnh khốc.
Trên Nam Bình sơn, Khảm Hồng cùng Khảm Đồ mang theo thủ hạ là hai gã đại tướng yên lặng chờ đợi Lý Dương đến. Vừa nhìn thấy phía xa xa Lý Dương bốn người giá vân mà đến, Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nhất thời mừng rỡ.
- Đại ca, đến cùng Mộc Dịch này chính là ba người Toại Hổ, ba người bọn họ bây giờ là tối cường cao thủ Phiêu Tuyết sơn mạch ngoại trừ Mộc Dịch ra. Xem ra Mộc Dịch này thực tâm hợp tác.
Khảm Đồ nói với Khảm Hồng.
Hai người bọn họ thấy Lý Dương dẫn theo tam đại cao thủ đến, cho rằng Lý Dương thành tâm hợp tác, tự nhiên là cao hứng.
- Chân nhân quả nhiên là người thủ tín.
Khảm Hồng cùng Khảm Đồ ha ha cười to, đi tới tiếp đón.
Lý Dương mang theo ba người xuống khỏi đám mây, đi xuống Nam Bình sơn.
- Hai vị Đại vương cũng đã sớm đến đây đợi a, việc này không thể chậm trễ, chúng ta lập tức đi tới Nam vực Phiêu Tuyết sơn mạch, đánh đến đại bản doanh của Huyết Phủ Dụ Xích.
Lý Dương nói.
Khảm Hồng lại vội vàng nói:
- Đừng nóng nảy, hay là thay đổi một chút dung mạo. Diện mạo của chúng ta, người ở Phiêu Tuyết sơn mạch biết thật không ít, bị phát hiện có thể không ổn.
Nói xong Khảm Hồng và Khảm Đồ liền biến đổi dung mạo, đồng thời thân thẻ phát ra âm thanh lách tách, thân thể cũng cao thêm rất nhiều. Dù sao thì thấp lùn cũng là đặc thù của hai người bọn họ.
- Có lý!
Lý Dương lúc này cũng đã biến hóa dung mạo, ba người Toại Hổ phía sau cũng lập tức thay đổi.
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi được rồi!
Khảm Hồng gật đầu nói.
Lý Dương cũng gật đầu. Lập túc Lý Dương, Khảm Hồng, Khảm Đồ đều tự thống lĩnh thủ hạ, đi lên đám mây, bay khỏi Nam Bình sơn, bay về hướng nam vực của Phiêu Tuyết sơn mạch, mục tiêu chính là đại bản doanh của Huyết Phủ Dụ Xích – Hỏa Vụ Sơn.
Tập 8: Phiêu Tuyết