Thuẫn Kích
Tác giả: Cửu Hanh
Quyển 1: Trọng Sinh
Chương 120: Âm mưu của nữ nhân
Nhóm dịch: Thiên Địa Môn
Nguồn: Vip.vandan
Tiết Thiên Diệp chưa bao giờ nghĩ đến có ngày bản thân sẽ kinh hoàng thất thố như vậy. Ánh mắt đang trắng trợn nhìn nàng giống như nàng đang lòa lỗ đứng đó vậy, cơ hồ đem chuyện trải qua tường thuật lại một lần.
Hắn là dâm tặc? Hay là tên không biết liêm sĩ?
Bản thân tại sao lại kinh hoàng thất thố như vậy, đáng chết! Đáng lẽ hắn phải sợ hãi khi nhìn thấy ta chứ!
Hỏng mất, điên mất rồi.
Hành vi của người này quả thật rất ngoài dự đoán.
Vì tránh cho xấu hổ, vì không muốn cho Tô Hàm nhận ra điều gì, Tiết Thiên Diệp lập tức cố làm cho bản thân trấn định lại. Nói sang chuyện khác:" Thời gian không còn sớm, không bằng cùng đi ăn cơm đi? Ta mời khách."
Mấy ngày qua liên tục nghiên cứu "tình thương giá tiếp", quả thật làm cho Tang Thiên vô cùng đau đầu, đang muốn đi ra ngoài thả lòng tinh thần một chút.
Tô Hàm nghi hoặc nhìn hai người, nàng cảm giác được nhất định giữa hai người này có cái bí mất gì đó mà không thể nói ra được, âm thầm cân nhắc một lát nữa nhất định sẽ tiến hành tra hỏi nha đầu chết tiệt Tiết Thiên Diệp này một phen.
Ba người đi trong sân trường, khiến cho không ít các học viên đoán già đoán non.
"Nhìn kìa, đó không phải là Tang huấn luyện cùng Tô hiệu trưởng sao? Uh? Vị mỹ nữ bên cạnh là ai vậy?"
"Ta kháo! Tang huấn luyện viên quả thật rất có phong cách, bên trái là Tô hiệu trưởng, bên phải cũng là một vị đại mỹ nữ, Tang huấn luyện viên quả là diễm phúc không ít."
"Đúng vậy! Tang huấn luyện viên chính là một người ưu tú, là thần tượng của các tiểu đệ! Đẹp trai? Đẹp trai có cái rắm gì, xem Tang huấn luyện viên của chúng ta kìa, nhìn rất là bình thường, nhưng mỗi lần ra tay, không phải lần nào đều cũng rất lợi hại sao, trước kia ai nói người như Tang huấn luyện viên không ai muốn? Nhìn xem, mị lực của Tang huấn luyện viên chúng ta kìa, sách sách, xem tình hình này Tang huấn luyện viên đang muốn chuẩn bị buổi tối chơi song phi đây!"
"Tiết Thiên Diệp, ngươi lần này tới tìm ta là có mục đích gì khác sao?" Tô Hàm hai mắt mở to như muốn nhìn thấu tâm tư suy nghĩ của Tiết Thiên Diệp.
"Nào có!" Tiết Thiên Diệp nâng kính mát lên, trừng mắt liếc nhìn nàng một cái:" Ngươi cảm thấy lời hắn nói có thể tin sao? Nếu như trong lúc ta đang tắm rửa, hắn dám xông vào, ngươi cảm giác hắn còn có thể sống tới bây giờ sao?"
"Cũng đúng." Tô Hàm gật đầu, với tính cách của Tiết Thiên Diệp quả thật nếu như có chuyện này thì đã sớm bắt tên dâm tặc đó giết chết rồi, nhưng chợt nghĩ lại, nếu như là Tang Thiên làm ra loại chuyện như vậy, còn không nhất định là người nào chết.
Nàng đối với thực lực của Tang Thiên rất là mơ hồ, chỉ biết là rất mạnh, nhưng mạnh như thế nào, thì không thể xác định chắc chắn, nhưng đối với Tiết Thiên Diệp, hai người lúc ở Thánh Đường thực lực tương đương nhau, bất quá Tiết Thiên Diệp tiến hành tu luyện tại băng phong đảo trong ba năm, nên nàng đối với thực lực của Tiết Thiên Diệp có chút mơ hồ.
"Ngươi hiện tại thực lực như thế nào?"
"Đừng nói nữa, cấp 7 đỉnh, đến nay vẫn chưa thể đột phá." Nếu như trước kia, Tiết Thiên Diệp tuyệt đối sẽ vênh mặt hãnh diện đối với cô bạn này, nhưng mấy ngày trước, sau khi nhìn thấy thực lực cấp 9 khinh khủng của Tang Thiên, nàng đả bị đã kích rất lớn, nàng vẫn vọng tưởng rằng với thực lực chiến đấu của bản thân tuyệt đối kiêu ngạo, nhưng hiện tại nàng căn bản không có một chút cảm giác kiêu ngạo nào, nàng thật sự nghĩ không ra cái tên kia rốt cuộc là tập luyện như thế nào mà có thể đạt được cấp 9.
Cấp bảy đỉnh!
Nghe vậy, Tô Hàm thiếu chút nữa ngất đi, đặc biệt là đối với loại ngữ khí rất là mất mát của Tiết Thiên Diệp khi nói ra, thiếu chút nữa làm cho Tô Hàm cắn phải lưỡi.
"Cấp bảy đỉnh? Còn đừng nói nữa? Tiết Thiên Diệp , ta cảm thấy ngươi ở băng phong đảo ba năm, khẩu khí hình như đã thay đổi hoàn toàn rồi!" Tô Hàm quả thật rất là tức giận, thấp giọng quát:" Ngươi cấp bảy đỉnh cũng không muốn đề cập đến, còn lão nương chỉ miễn cưỡng đạt tới cấp bảy tiêu chuẩn có phải hay không là nên tìm một khối đậu hủ trực tiếp đập đầu chết quách đi cho rồi!"
Cấp bảy tiêu chuần cùng cấp bảy đỉnh, nghe thì như cùng cấp 7, nhưng chênh lệch vô cùng lớn, bởi vì người có năng lực chiến đấu đạt tới cấp 7, cường độ thân thể, cường độ lực lượng, cường độ tinh thần đều đã đạt cực hạn, cấp bảy tiêu chuẩn chính là chì vừa mới đạt chân đến bờ cực hạn mà thôi, mà cấp bảy đỉnh thì hoàn toàn đã đạt đến cực hạn. Một khi có đột phá tiến vào cấp 8, thì đây hoàn toàn là một lĩnh vực mới.
Thiên tài? Như thế nào gọi là thiên tài.
Tức là dùng thời gian ngắn nhất lấy được thành tựu mà người khác phải mất cả đời.
Hiền nhiên, vô luận là Tiết Thiên Diệp hay là Tô Hàm đều là thiên tài trong thiên tài, nếu không cũng không có tư cách trở thành chiến sĩ của Thánh Đường. truyện được lấy từ website tung hoanh
"Lực chiến đấu của hắn, ngươi có biết không?" Tiết Thiên Diệp thử dò hỏi.
"Không biết." Tô Hàm rất buồn bực từ khi đảm nhiệm chức phó hiệu trường Học viện quân sự Phương Đông tới nay, nàng mặc dù đều mỗi ngày kiên trì rèn luyện, nhưng cuối cùng vẫn không thể so sánh như khi còn ở tại Dương bộ đội, khi nghe thấy Tiết Thiên Diệp nói cấp bảy đình, nàng hận hiện tại không thể đi xin từ chức, một lần nữa quay về Dương bộ đội, quả thật rất là đả kích, chỉ ba năm ngắn ngủi, cô bạn của mỉnh đã đạt tới cấp bảy đỉnh.
Muốn từ cấp bảy tiêu chuẩn tiến lên cấp bảy đỉnh, cái này quả thật là một quá trình rất là dài, có lẽ là một năm, có khi mười năm, có khí là năm mươi năm, bởi vì thân thể cực hạn thật sự rất khó đột phá, lão thủ trưởng Dương bộ đội, khi hai mươi lăm tuổi đạt tới cấp 7, hiện tại đã 100 tuổi nhưng vẫn dừng chân ở cấp 7 đỉnh.
"Ta mặc dù không biết lực chiến đấu của hắn như thế nào, nhưng ta vẫn cần phải cảnh cáo ngươi, không nên trêu chọc hắn, tên kia không phải là ngươi." Nhớ lại trước kia bản thân đều cố gắng đùa giỡn Tang Thiên, nhưng mỗi lần đều nhận lấy thất bại, Tô Hàm cũng chỉ có thể hình dung Tang Thiên không phải là người thôi.
"Oh, được rồi, ngươi cho hắn lái xe của ngươi đi, ngươi ngồi xe ta, ta và người cùng trò chuyện một chút."
Huyền phù xa của Tiết Thiên Diệp là một loại nhẹ nhàng phiêu dật, vô cùng xinh đẹp, ánh sáng màu hồng vô cùng hoa lệ chói mắt rất dễ chú ý.
Tiết Thiên Diệp ngồi ở vị trí điều khiển hung hăng nhìn chằm chằm cái tên đang điều khiển xe bên kia, rấu rĩ nói:" Hàm Hàm, chúng ta có phải là tỷ muội tốt hay không."
"Đương nhiên là phải." Tô Hàm trừng mắt liếc nhìn nàng một cái.
"Ta đây bị khi dễ, ngươi có thể hay không giúp ta."
"Nói đùa, cả Liên bang này ai dám khi dễ ngươi, không sợ gia gia chiến thần ngươi hay sao, người nào không muốn sống? Đương nhiên, nếu như ngươi nói là người phụ nữ băng phong đảo kia, thì xem như là ta chưa nói gì."
"Không phải!" Tiết Thiên Diệp cắn nhẹ môi một cái nói:" Hàm Hàm, nói thiệt cho ngươi biết, ta bị cái tên kia khi dễ."
"Cái tên kia...?" Tô Hàm trong lúc nhất thời không thể hiểu được, lập vừa nghĩ, kinh ngạc nói:" Ngươi nói là Tang Thiên sao?"
Tiết Thiên Diệp gật đầu.
"Chẳng lẻ...chẳng lẻ mới vừa rồi những lời Tang Thiên nói đều là sự thật?" Tô Hàm có chút không thể tin được.
"Đúng là người này! Chính là hắn! Hắn xông vào câu lạc bộ Yêu Nguyệt ở phân bộ Vũ Dương chúng ta, lúc ấy ta cùng với Hỉ Lương còn đang đùa giỡn trong hồ tắm, người này liền quỷ không biết thần không hay xuất hiện, bắt đi Hỉ Lương, lại còn nói lời trêu chọc ta, càng không thể tha thứ chính là, người này lại còn nhìn..."
Mặc dù nói là bạn bè, nhưng dù sao cũng là con gái, không thể nói ra được, Tiết Thiên Diệp lại không thể nói ra.
Tô Hàm giật mình che miệng lại.
Không biết tại sao, trong đầu nàng đột nhiên nhớ tới không lâu trước, buổi tối ngày hôm đó nàng cố gắng chuốc cho Tang Thiên say, tên Tang Thiên hỗn đản đó chẳng nhưng không say mà còn hôn nàng, hơn nữa sau khi tỉnh lại, thì bản thân lại trần truồng nằm trên giường.
"Đáng chết! Đại hỗn đản! Ta đã sớm nói qua hắn là mặt người dạ thú! Không thể tha thứ! Tuyệt đối không thể tha thứ."
Giờ khắc này, Tô Hàm hình như so với Tiết Thiên Diệp còn phẫn nộ hơn:" Tên hỗn đản này, là tên mặt người dạ thú, cả ngày chỉ biết khi dễ đàn bà con gái."
"Cho nên, ta muốn nghiêm trọng trừng phạt hắn."
Tiết Thiên Diệp không có nhận ra Tô Hàm đang phẫn nộ không kém gì mình.
"Trừng phạt như thế nào?"
"Tên kia thực lực vô rất là biến thái, ngày đó ta cùng bốn vị tinh anh cao thủ trong gia tộc cũng không đánh lại hắn, chỉ có thể lén lút ra tay với hắn."
"Đánh lén? Đúng! Đánh lén hắn."
Tô Hàm rất tức giận, cũng không phải là do Tang Thiên khi dễ bạn của nàng, mà là tức giận một cách khó hiểu, ngay cả bản thân cô cũng không biết tại sao bản thận lại tức giận như vậy.
"Nhất định phải cho hắn biết tay một chút, bất quá. Thiên Diệp, ta nhắc nhở ngươi, người này mặt ngoài nhìn trong rất là vô hại, đầu óc ngốc nghếch, trên thực tế hắn rất thông minh, nếu như chỉ căn bản là đánh lén thì không làm gì được hắn."
"Đánh lén không được? Hàm Hàm, ngươi có cách gì không?"
Tiết Thiên Diệp vừa nói vừa từ trong người lấy ra một cái chai bạch ngọc trong suốt, ba một tiếng, mở miệng chai ra, từ trong chai bạch ngọc toát ra hàn khí nhè nhẹ, hán khí toát ra trong khoảng khắc liền hóa thành băng tinh, quỷ dị chính là, Tô Hàm dĩ nhiên lại cảm thấy được xung quang toàn thần lạnh đến thấu xương.
"Đây là cái gì?"
"Ta cũng không biết rõ lắm." Tiết Thiên Diệp lập tức đem cái bình ngọc đóng nắp lại.
"Vậy ngươi tính đánh lén như thế nào?"
"Đây là vật ta trộm được từ cái người phụ nữ quái dị kia khi ta rời khỏi băng phong đảo."
"Có tác dụng gì?" Tô Hàm lập tức cầm lấy cái bình bạch ngọc trong tay chơi đùa.
Tiết Thiên Diệp có chút không xác định nói:" Tác dụng? Hẳn là có thể làm cho người ta trong nháy mắt bị mê hoặc."
"Cái tên kia thực lực rất là cao, hơn nữa kiến thức cũng bất phàm, vạn nhất thứ này đối với hắn không có tác dụng gì thì sao bây giờ?"
"Ngươi nghe ta nói đã." Tiết Thiên Diệp nghiêng đầu qua nhớ lại:" Ta nghe nữ nhân quái dị kia nói qua, nàng trước kia từng gặp một nam nhân có thực lực mạnh mẽ hơn nàng rất nhiều, nàng đối với nam nhân kia rất hiếu kỳ, có lần nàng dùng thứ này mê hoặc nam nhân kia, sau đó làm việc nàng muốn làm."
"Ngươi có biết thực lực của người nữ nhân quái dị kia là bao nhiêu không?"
Tô Hàm lắc đầu không biết, nói:" Ta từ Nhị tỷ nghe nói trên băng phong đảo có một người phụ nữ rất là cường đại, Nhị tỷ ta rất sùng bái nàng."
"Nữ nhân quái dị kia rất mạnh, ông nội ta từng nói qua, lão nhân gia ngài chỉ có thể tiếp được mười chiêu của người phụ nữ đó."
"Vô Úy chiến thần lão nhân gia ngài thực sự nói như vậy sao? Vậy người nữ nhân kia chẳng phải rất là lợi hại sao?"
Tiết Thiên Diệp lầm bầm một tiếng.
"Tang Thiên có lẽ là rất mạnh, có thể là mạnh mẽ hơn người phụ nữ quái dị kia? Nhưng một cái bình nhỏ này ngày cả người phụ nữ dị thường kia còn nói nam nhân so với nàng mạnh hơn còn ỵi mê hoặc, thì đứng nói chi đến Tang Thiên."
"Đúng vậy."
Không biết tại sao, nội tâm Tô Hàm dĩ nhiên có một chút hưng phấn, cùng với Tiết Thiên Diệp phẫn nộ bất đồng. Sự tò mò của nàng đối với Tang Thiên đã sớm đạt tới đỉnh điểm, đã sớm muốn xem một chút Tang Thiên người này rốt cuộc có cất dấu bí mật gì.
"Đợi một lát chỉ cần ngươi phối hợp một chút là được, còn lại thì giao cho ta, lúc ở băng phong đảo, nữ nhân quái dị kia dạy cho ta không ít thứ kỳ lạ.
"Thứ kỳ lạ gì?"
"Nữ nhân quái dị kia không biết có phải là bị nam nhân vứt bỏ hay không, ba năm qua, nàng dạy ta rất nhiều thủ đoạn đối phó với nam nhân, hơn nữa có một chút quả thực làm cho người ta nghe nói mà sợ hãi, ta cũng không có muốn nói ra."
Ánh mắt của Tiết Thiên Diệp có chút ám quang, hung hăng nhìn chằm chằm Tang Thiên đang điều khiển giáp xác trùng phía trước.
"Hừ! Tên đang chêt, chờ sau khi hắn bị mê hoặc, ta liền lột hết quần áo hắn, nhỏ đèn cầy, trói hắn lại, hầu hạ hắn thật tốt, sau đó đem hắn đến trước cửa tòa nhà thương mại, hừ hừ!"
"Thiên Diệp, ta hiện tại phát hiện ngươi cũng rất quái dị."