Thuẫn Kích Chương 148 : Giết liền người

Thuẫn Kích
Tác giả: Cửu Hanh
Quyển 1: Trọng Sinh
Chương 148: Giết liền người

Nhóm dịch: Thiên Địa Môn
Nguồn: Vip.vandan
Share by các Mạnh Thường Quân

Thiên Nhãn chỉ là một tổ chức tình báo, nhưng lại có thể bao trùm cả Tinh hải chư quốc, những người này có lẽ cũng không sợ hãi sự tồn tại của Thiên Nhãn, nhưng tuyệt đối không đi đắc tội với Thiên Nhãn. Mà Thiên Nhãn bởi vì trên cơ bản lũng đoạn tất cả tình báo trật tự ngầm (địa hạ trật tự), cũng tạo nên không ít oán niệm, nhưng cho dù là ai sau khi gia nhập trang viên Thiên Nhãn đều phải tuân thủ quy củ, cho dù là bá tước của Thánh Đường hay là một trong Thất diệu Queensland Paul và Ngự Diệp Thiên đều sẽ không chủ động đắc tội Thiên Nhãn. Bởi vì bọn họ rất rõ kết cục của việc đắc tội với Thiên Nhãn là cái gì?



Lúc nghe thấy Tang Thiên không mang theo một đồng tiền nào, phản ứng đầu tiên của bá tước Lam Mị là nói đùa, cho dù Tang Thiên có ngốc cũng không ngốc tới mức đi giở trò với Thiên Nhãn chứ? Hậu quả này hoàn toàn không phải người bình thường có thể gánh chịu được. Nhưng dần dần, nàng bắt đầu lo lắng. Đột nhiên nghĩ tới những việc Tang Thiên làm trước đây, cho dù là oanh kích câu lạc bộ Xích Viêm hay là đánh giết chiến sĩ Thánh Đường thậm chí thiếu chút nữa oanh kích một trong Thất diệu Ngự Diệp Thiên, đây đều là những hành động vô cùng điên cuồng.

Tang Thiên chắc sẽ không phải thật sự không mang tiền chứ?

Nhìn bộ mặt Tang Thiên thản nhiên không kỳ quái thần sắc bất cần, Lam Mị đột nhiên cảm thấy rất lo lắng.



Queensland Paul ngồi ở đối diện vẫn luôn thăm dò qua lời nói sắc mặt. Đến bây giờ hắn vẫn không thể xác định quan hệ giữa Tang Thiên và Lam Mị, không giống quan hệ cấp trên dưới, cũng không giống quan hệ mập mờ, mà hình như Lam Mị cũng không có bất cứ sợ hãi nào với Tang Thiên, lẽ nào nói Lam Mị đúng là coi trọng tên tiểu tử này?

Tay phải Côn Bảo La đặt trên đầu gối, tùy ý gõ nhịp, lắc đầu nhìn về phía cô gái trang điểm xinh xắn ngồi bàn khác bên cạnh, cô gái xinh đẹp hiểu ý gật gật đầu, sau đó đứng dậy, đung đưa cơ thể uyển chuyển bước tới.

“Chúc mừng Tang tiên sinh không tiếc giá cao chộp được tin tức của chính mình, đối với việc này, Queensland Paul ta vô cùng bội phục. Lễ vật nhỏ mọn tặng tỏ lòng kính trọng, không biết Tang tiên sinh có thích hay không?”

“Uh?”

Tang Thiên nhíu nhíu mày, nhìn cô gái xinh đẹp thân hình đầy đặn bên cạnh, cô gái xinh đẹp cười dài đi tới, ngồi bên cạnh Tang Thiên, đôi tay ngọc ngà càng lướt ở ngực Tang Thiên.

Lam Mị ngồi ngay ngắn, nàng sao lại không nhìn ra dụng ý của Côn Bảo La, chỉ là ngại ở đây là trang viên Thiên Nhãn không tiện tức giận thôi, nếu không nàng tuyệt đối sẽ đánh cho một chưởng.

Hai tay nhỏ nhắn của cô gái xinh đẹp lướt trên ngực Tang Thiên, phóng qua đùi, sờ xuống phía dưới.

Đột nhiên

Cô gái xinh đẹp cảm thấy chỗ cổ tay truyền đến đau đớn thắt tim, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, khuôn mặt vốn xinh đẹp quyến rũ lập trở nên âm u. Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Queensland Paul ngẩn ra, đang muốn mở miệng. Mà giọng Tang Thiên lại truyền đến.

“Sờ cũng đã sờ rồi, có cần thiết độc ác như vậy không?”

Bốp một tiếng

Tang Thiên giữ chặt cánh tay cô gái xinh đẹp vứt lên trên bàn, chỉ thấy lòng bàn tay cô gái xinh đẹp có bốn năm con sâu bọ vô cùng nhỏ nhúc nhích phát ra ánh sáng nhạt màu xanh đen

“Phệ tủy tuyến trùng” Bá tước Lam Mị thầm thở ra một hơi lạnh, sắc mặt lập tức băng sương dày đặc, giọng cũng trở nên lạnh buốt dị thường, “Queensland Paul, ta cảnh cáo, ta sẽ tự mình hạ cố tới gia tộc Pháp Lý Đức.

Sắc mặt Queensland Paul cũng xám xịt bất định. Hắn vốn là muốn lợi dụng cô gái này dụ dỗ Tang Thiên, sau đó thử xem thái độ của Lam Mị, ngấm ngầm sai bảo nếu có cơ hội ra tay, tất nhiên muốn lặng lẽ trồng phệ tủy tuyến trùng này vào cơ thể Tang Thiên, nhưng không ngờ tính cảnh giác của người này cao như vậy. Mà sắc mặt của Ngự Diệp Thiên bên cạnh cũng vô cùng không tốt .Hắn biết Queensland Paul từ xưa nham hiểm ác độc, nhưng cũng không ngờ hắn có Phệ tủy tuyến trùng thứ đồ vô cùng tà ác này.

Hai người đều đang suy nghĩ nên giải quyết thế nào, mà vào lúc này, Tang Thiên lại cười, đột nhiên giơ tay, một chưởng đánh vào cánh tay của cô gái xinh đẹp, răng rắc, răng rắc, cánh tay của cô gái xinh đẹp lúc này bị hắn phế bỏ, đại sảnh yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết thê lương của cô gái xinh đẹp.
truyện copy từ tunghoanh.com

Cũng trong lúc đó, Lam Mị, Queensland Paul và Ngự Diệp Thiên cùng đứng dậy, vẻ mặt Lam Mị hoảng sợ, trong đôi mắt tràn đầy lo lắng, việc khiến nàng lo lắng cuối cùng cũng xảy ra rồi, Tang Thiên thật sự động thủ ở trang viên Thiên Nhãn.

Mà sắc mặt Queensland Paul đối diện xanh mét, hàn quang trong hai đồng tử trào lên, hình xăm ngón tay bên má phải hiện lên ánh sáng nhạt màu xanh tối, thấy thuộc hạ đắc lực nhất của mình bị người khác phế bỏ một cánh tay, Queensland Paul chỉ muốn động thủ giết người. Ngự Diệp Thiên bên cạnh cũng tuyệt đối không ngờ người này lại dám động thủ ở trang viên Thiên Nhãn, tâm trạng hoảng sợ, nhưng nhiều hơn là mừng thầm.

Dám động thủ ở trang viên Thiên Nhãn, chỉ có một kết quả, đó chính là chết!

Cùng lúc đó, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết mọi người đều hướng toàn bộ về phía này, hầu như mọi người đều biết quy củ của trang viên Thiên Nhãn, nhìn thanh niên bình thản ngồi trên ghế kia, lại nhìn cô gái cụt tay hét lên thảm thiết kia, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Là ai ăn phải gan hùm dám động thủ ở trang viên Thiên Nhãn?

“Tang Thiên, ngươi dám động thủ ở trang viên Thiên Nhãn”

Ngự Diệp Thiên lúc này phẫn nộ.

“Tang Thiên” Queensland Paul căm tức nhìn Tang Thiên. Giọng nói hoàn toàn thoát ra từ kẽ răng, lạnh buốt thấu xương, hình xăm ngón tay trên má phải nhấp nháy ánh sáng nhạt màu xanh đen vô cùng yêu dị, đột nhiên, tóc dài ngang vai của Queensland Paul không thể tự động, mặc ý tung bay, thoáng chốc, không gian bên cạnh xuất hiện rất nhiều hư ảnh ngón tay, những hư ảnh ngón tay này như ngón tay ác ma bắn ra không gian hư không xung quanh.

Ầm

Chiếc bàn hỗn loạn ở giữa bốn người đột nhiên vỡ nát. Một hơi thở lạnh buốt kéo tới, bốp một tiếng, chiếc ghế sau lưng Queensland Paul vỡ nát thành mảnh vụn, lập tức, Ngự Diệp Thiên lui sau, chiếc ghế sau lưng hắn cũng vỡ nát trong khoảnh khắc. trong lòng Queensland Paul thầm kinh ngạc.

Còn Lam Mị mặc dù chưa di chuyển, nhưng chiếc ghế sau lưng nàng cũng trong nháy mắt vỡ vụn.

Quanh đó vẫn chỉ có Tang Thiên vẫn lẳng lặng ngồi ở đó. Hình như hoàn toàn không chịu uy hiếp hơi thở lạnh buốt phát ra trên người Queensland Paul.

Lúc này, một hàng tới hơn hai mươi người xuất hiện trên bục cao, bọn hị mặc trang phục giống nhau,Đi trên cùng là một lão già, tóc lão trắng xám, sắc mặt nghiêm nghị, bước những bước lớn. Lão chỉ bước ba bốn bước liền xuất hiện bên cạnh đám người Tang Thiên.

“Trữ trang chủ, vãn bối Ngự Diệp Thiên vấn an người” Ngự Diệp Thiên thấy lão già lập tức lên trước hai bước. Hắn quen lão già này ở lễ mừng thọ vương tọa của câu lạc bộ Thiên Đế đã từng gặp trang chủ trang viên Thiên Nhãn, “Lần trước ở lễ mừng thọ của ông nội may mắn gặp người.”

Trữ trang chủ khuôn mặt đầy nghiêm nghị gật gật đầu.

Thấy Trữ trang chủ gật đầu, trong lòng Ngự Diệp Thiên vui mừng, lập tức giới thiệu nói: “Vị này là Queensland Paul, công tử của gia tộc võ huân Pháp Lý Đức.”

“Oh?” Trữ trang chủ lại gật đầu, giống như có chút bất ngờ, nhìn Queensland Paul đang phẫn nộ, sau đó lại nhìn mảnh vụn đầy trên đất, nói: “Tuổi tác còn nhỏ, thực lực không tồi.”

Thấy Trữ trang chủ của trang viên Thiên Nhãn xuất hiện, trong lòng Lam Mị suy tư bất định, nghe đồn Trữ trang chủ này thực lực cao thâm khó lường, mà Tang Thiên lại xúc phạm tới quy củ của trang viên Thiên Nhãn, cái này….

“Chính là hắn, người này cả gan xúc phạm quy củ của trang viên Thiên Nhãn, phế bỏ cánh tay của bạn ta ở đây”

Trữ trang chủ nhìn cánh tay hoàn toàn bẹp trên mặt đất giống như khớp xương đã hoàn toàn rách nát, lại nhìn nữ lang xinh đẹp đang chịu đau đớn mềm nhũn trên mặt đất, ánh mắt dừng lại trên người Tang Thiên, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm, như muốn nhìn Tang Thiên một cái thấu triệt

Lam Mị lo lắng an ủi Tang Thiên, vừa định mở miệng nói, lại thấy nữ lang xinh đẹp mềm nhũn trên mặt đất đột nhiên đứng dậy, tay thành lợi trảo, đánh thẳng về phía Tang Thiên.

Tang Thiên vung cánh tay, bắt trong không trung, cơ thể nữ lang xinh đẹp lập tức bị hút lại, một tay bóp chặt cổ nữ lang xinh đẹp, dùng sức cầm, một tiếng xương cốt răng rắc cực kỳ vang dội đột nhiên vang lên trong đại sảnh yên tĩnh, nữ lang xinh đẹp hừ cũng không hừ một tiếng, đã bão tễ mà chết.

Nhìn thấy cảnh như vậy, tất cả mọi người có mặt sắc mặt kinh hãi, hai mắt trợn tròn.

Động thủ ở trang viên Thiên Nhãn đã là ăn phải gan hùm mật gấu rồi, mà người thanh niên này còn dám giết người ở đây, không chỉ như vậy, hơn nữa còn là giết người trước mặt Trữ trang chủ, như vậy dũng khí đâu chỉ lớn, quả thật lớn tày trời.

Xong rồi

Đó là cảm giác lúc này của Lam Mị, nếu chỉ là động thủ, có lẽ Tang Thiên còn có cơ hội sống sót. Nhưng, nhưng hắn lại dám giết người trước mặt Trữ trang chủ, đây đã không còn là đắc tội Thiên Nhãn, mà là hoàn toàn coi thường quy củ của Thiên Nhãn. Không ai dám làm vậy, Queensland Paul thân là Thất diệu đồng thời là gia tộc võ huân không dám, Ngự Diệp Thiên cũng không dám, mà Lam Mị cũng không dám.

Thấy Tang Thiên ra tay đánh giết trợ thủ đắc lực nhất của mình, hai đồng tử Queensland Paul đột nhiên đỏ thẫm, vệt hình xăm ngón tay bên má phải màu xanh đen ánh sáng trào lên, từng chữ từng từ nói, “Ngươi dám giết nàng”. Nếu ở đây không phải là trang viên Thiên Nhãn, Queensland Paul tuyệt đối băm thây người này thành vạn mảnh, chắc chắn là vậy! Chắc chắn!

Tang Thiên từ đầu tới cuối đều không mở miệng nói một từ, thậm chí tới nhìn Queensland Paul một cái cũng không, hoàn toàn coi thường sự tồn tại của hắn.

Người thanh niên kiêu ngạo như vậy đã từng gặp qua?

Dám giết người ở trang viên Thiên Nhãn, có không? Có! Nhưng dám giết người trước mặt Trữ trang chủ tuyệt đối không.


Mọi người thậm chí còn hoài nghi mình có phải hoa mắt không? Hoặc là người thanh niên này hôm nay chán sống rồi, ngoài điều này ra, bọn họ không tìm được lý do nào khác nữa

Tang Thiên đứng dậy, trên mặt nhìn không ra hỉ nộ ái ố, nhìn thẳng Trữ trang chủ.

Sắc mặt Trữ trang chủ nghiêm nghị, gắt gao nhìn chằm chằm người thanh niên khiến ông nhìn không thấu đối diện.

Hầu hết mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm nơi này.Mọi người cũng đều đang đợi Trữ trang chủ làm thế nào với người thanh niên đánh giết ở đây.

Mười giây, hai mươi giây, đủ ba mươi giây trôi qua.

Trữ trang chủ trầm giọng dò hỏi: “Ký hiệu vừa nãy là ngươi thông qua máy truyền tin truyền tới?”

Mọi người không hiểu Trữ trang chủ sao lại hỏi như vậy, ngay cả Lam Mị cũng không hiểu.

Tang Thiên không trả lời, nhưng Trữ trang chủ lại thấy được đáp án.

“Có thể dừng bước nói chuyện không?”

Thấy thanh niên kia bỏ đi, thấy Trữ trang chủ bỏ đi, mọi người ở đó hầu như đều sửng sốt, xúc phạm quy tắc của trang viên Thiên Nhãn, không phải giết tại chỗ sao? Thanh niên này lại ngang nhiên coi thường quy tắc của trang viên Thiên Nhãn! Mà hiện giờ sao lại, sao lại?

Cái gì gọi là dừng bước nói chuyện?

Trực tiếp giết hắn là được rồi, sao vẫn còn mượn từng bước?

Trong đầu mọi người không khỏi hiện lên một nghi vấn lớn, nghĩ không ra, hoàn toàn không nghĩ ra.

Cho dù là Lam Mị từ xưa luôn bình tĩnh cũng ngây ra như phỗng, nhìn bóng lưng Tang Thiên rời đi không khỏi rơi vào trong cảm giác khó tin.

Nguồn: tunghoanh.com/thuan-kich/quyen-1-chuong-148-kQ9aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận