Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 47: ÁC CHIẾN TẠI TƯỚNG PHỦ


Tướng phủ Thạch Nguyên gia nằm trên một con đường lớn cách Vương cung không xa lắm, mặt tiền chiếm gần một nửa con đường, tạp dịch bên trong có hơn 800 người. Lúc này trời đã sụp tối, hộ vệ trước cửa đột nhiên nhìn thấy một hắc y nhân chạy tới, đợi đến gần mới phát hiện thì ra là đại nhân Thạch Nguyên Tiểu Khuyển. Thoạt nhìn thấy vô cùng nhếch nhác, hơn nữa lại còn bị trọng thương, bên mép trước ngực đều là máu! Hộ vệ cực kỳ hoảng sợ vội đỡ hắn đi vào rồi vội vàng thông báo cho Thạch Nguyên Hùng Nhị.

"Thúc thúc, người bị sao vậy?" Thạch Nguyên Hùng Nhị vội vã chạy tới nhìn thấy vậy giật mình hỏi.

"Đừng thừa lời, hãy nghe ta nói! Khụ khụ!" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển lại phun ra một ngụm máu mới chậm rãi nói: "Long gia bất ngờ tấn công tổng bộ Hắc Long Hội, trừ ta ra thì đại khái không còn ai sống sót!"


"Hả! Bọn họ điên rồi sao?" Thạch Nguyên Hùng Nhị bi phẫn nói: "Tại sao?"

"Lát nữa nói sau!" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển cả giận nói: "Ước chừng bọn họ sẽ đánh đến nơi này ngay nên bây giờ phải phái người đi thỉnh bệ hạ đến giải vây, còn nữa, từ trong hộ vệ quân của Nhị Lang ở Đông thành lập tức điều khẩn cấp một số người đến đây chi viện cho chúng ta!"

"Bọn họ dám tấn công nơi này sao?" Thạch Nguyên Hùng Nhị không thể tin hỏi lại: "Đây chính là tướng phủ ở Vương Đô mà!"

"Chắc chắn sẽ đến! Còn không mau đi đi, muốn hại tất cả tộc nhân chết sao?" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển tức giận nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY-Y.com

"Dạ!" Thạch Nguyên Hùng Nhị tỉnh ngộ lại: "Người đâu! Nhanh đi báo cáo cho bệ hạ, còn nữa, dùng lệnh bài của ta đi đến Đông thành điều hộ vệ quân tới nơi này thủ vệ!"

"Lập tức gọi tất cả tộc nhân chi chính đến Tàng bảo lâu, chỉ có nơi đó mới an toàn!" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển tự lẩm bẩm: "Chỉ mong là có thể thủ được đến khi bệ hạ tới!"

Thạch Nguyên Hùng Nhị nghe vậy liền hiểu được tình hình rất là nghiêm trọng, vội vàng phát lệnh triệu tập khẩn cấp rồi dìu Thạch Nguyên Tiểu Khuyển đến Tàng bảo lâu. Tàng bảo lâu này là nơi Thạch Nguyên gia cất giữ bảo vật và tài liệu vũ kỹ quý hiếm của gia tộc, vì phòng ngừa hỏa hoạn nên đều dùng đá tảng để kiến tạo, lại còn mời người dùng ma pháp gia cố, thủ vệ bên trong đều là tinh hoa cuối cùng của Thạch Nguyên gia, nhân số mặc dù không nhiều lắm, chỉ khoảng 30 người nhưng tuyệt đối đều là cao thủ siêu cấp. Hai người đầu lĩnh trong đó đều là trưởng bối của Thạch Nguyên Tiểu Khuyển, bình thường ngay cả gia chủ cũng không điều động được bọn họ.

Trong mật thất ở Tàng bảo lâu, Thạch Nguyên Tiểu Khuyển được giúp đỡ ngồi xuống, nhìn thấy tất cả nhân vật chủ yếu của gia tộc đều đến đông đủ, ngay cả hai trưởng bối bình thường không thấy được cũng tới, mới bắt đầu thuật lại chuyện đã trải qua.

"Gia chủ! Không phải là ngươi thừa dịp ta không có ở đây phái người đi ám sát Long Ngũ thiếu gia chứ?" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển lạnh lùng hỏi.

"Không có! Tuyệt đối không có!" Thạch Nguyên Hùng Nhị khẳng định nói: "Trừ khi ta điên rồi mới đi làm việc ngu ngốc này!"

"Nhưng mà khi ta mới vừa trở lại tổng bộ thì thu được báo cáo ám sát Long Ngũ thất bại!"

"Hả!" Mọi người trong phòng đều kinh hãi, Thạch Nguyên Hùng Nhị cũng choáng váng.

"Gia chủ! Ngươi thật là không có phái người đi sao?" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển hỏi.

"Tuyệt đối không có!" Thạch Nguyên Hùng Nhị muốn phát khóc: "Nếu ta có làm thì ta sẽ chết không toàn thây!"

"Vậy đã xảy ra chuyện gì?" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển kỳ quái nói: "Ta mới vừa xem xong báo cáo chỉ biết là thất bại, đang muốn đi bố trí phòng ngự thì quân đội của Long gia đã công phá phòng ngự của trang viên! Ta liều chết mới trốn ra được từ trong tay Long Khiếu Thiên cùng lão bà của hắn, ta nghe lão bà của hắn nói là muốn đuổi tận giết tuyệt người của chúng ta!"

"Long gia cũng quá phận rồi, người không nhận thì có sao đâu?" Thạch Nguyên Hùng Nhị oán hận nói.

"Lúc đầu đúng là ta cũng không nhận, còn có thể dùng được cái gì nữa?" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển cười khổ nói: "Người ta huy động mấy ngàn người đánh tới cửa mà còn nói lý với ngươi sao? Lúc ta không nhận thì hậu quả là bị người đánh trộm!"

"Chờ bệ hạ tới sẽ tính sổ với bọn họ!" Thạch Nguyên Hùng Nhị nói.

"Khó đó!" Thạch Nguyên Tiểu Khuyên cau mày nói: ""Bọn họ đã lấy được báo cáo của chúng ta, bây giờ không muốn nhận cũng không được. Có lẽ phải kiếm cách khác để vượt qua cửa ải lần này!"

"Sao người có thể đem thứ trọng yếu như vậy giao cho bọn hắn?"

"Cơ bản là không kịp gì cả! Bọn họ tới quá nhanh!" Lúc này mặt đất đột nhiên rung động.

"Gọi bọn hắn nhanh lên một chút, Thanh Long thiết kỵ của Long gia đã tới rồi!" Thạch Nguyên Tiểu Khuyển lo lắng nói: "Thỉnh hai vị thúc thúc dẫn người ngăn chặn tại cửa của Tàng bảo lâu, một khi Tàng bảo lâu bị công phá thì Thạch Nguyên gia tộc của chúng ta cũng sẽ xong đời. Bởi vì chứng cứ ở trong tay bọn họ nên dù có giết sạch chúng ta, bệ hạ cũng không thể nói được gì đâu!"

๑๑۩۞۩๑๑

Thanh Long quân đoàn được xưng tụng là công kích cực mạnh trên đại lục, dựa vào Thanh Long thiết kỵ mà nòng cốt chỉ từ con em Long gia mà ra, do Quân đoàn trưởng Thanh Long quân đoàn tự mình chỉ huy, trên chiến trường đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản nổi, không gì không thể phá hủy (trừ bỏ tường thành). 3000 người tới lần này lại càng là tinh nhuệ trong đó, trận tiêu diệt trang viên vừa rồi, bọn họ hầu như chỉ bị thương tích lẻ tẻ, ngoại trừ đánh lén còn có một nguyên nhân chính là cao thủ bên trong rất nhiều, Bách phu trưởng bên trong cũng là chiến sĩ cấp Hoàng Kim, bao quát của đại lục thì trận hình phô trương như vậy tuỵêt đối là độc nhất vô nhị.

Hổ lang chi sư này dưới sự lãnh đạo của phụ thân rất dễ dàng tiến mạnh vào Thạch Nguyên gia, dọc theo đường đi cơ bản không có gặp chống cự gì cả.

"Chẳng lẽ bọn họ đều chạy cả rồi?" Phụ thân hỏi mẫu thân.

"Không thể được!" Mẫu thân dám chắc nói: "Nếu có nhiều người chạy ra như vậy thì chúng ta không thể không thu được chút tin tức gì!"

"Báo cáo!" Một binh lính liên lạc sau khi chạy tới hành lễ liền nói: "Ở bên kia phát hiện một tòa thạch lâu, người ở bên trong chống cự cực kỳ ương ngạnh, phán đoán bọn họ đang trốn ở trong đó!"

"Đi qua xem!"

Phụ mẫu đến nơi thì phát hiện tòa thạch lâu này rất cao lớn, cửa thì vừa sâu vừa hẹp, chỉ có thể để cho hai người đồng thời sánh vai.

"Đây là chỗ cất giữ bảo bối của bọn họ, xung quanh hẳn là không có đường ra, chỉ có thể xông vào từ cửa trước!" Mẫu thân nhìn phụ thân nói: "Ông đi thử xem, Thạch Nguyên Tiểu Khuyển bị thương thì hẳn là không ai có thể chặn được ông! Nhớ cẩn thận một chút!"

Phụ thân cao hứng hô: "Xem ta đây!"

Sau khi vọt đi vào chưa đến vài giây đã bị người trong thạch lâu đánh bay ra, lồng ngực còn bị thương. Dọa cho mẫu thân giật mình lên, vội vàng đỡ lấy phụ thân hỏi: "Thế nào? Ông không sao chứ?"

"Không sao! Chỉ là do khinh thường chút thôi, không ngờ bên trong còn có hai cao thủ còn mạnh hơn Thạch Nguyên Tiểu Khuyển nữa!" Phụ thân không phục nói: "Lão Đao thúc, chúng ta cùng lên!"

"Được!" Lão Đao đáp ứng nói.

Sau khi hai người đi vào liền vang lên một trận binh binh bốp bốp rồi cũng bị người ta đuổi ra ngoài.

"Mẹ kiếp, cao thủ bên trong sao lại nhiều như vậy, bảy tám người vây chém chúng ta đều không yếu hơn Thạch Nguyên Tiểu Khuyển nhiều lắm!" Phụ thân tức giận nói.

"Hừ! Bên trong có ma pháp sư không?" Mẫu thân hỏi.

"Có, có người gia trì pháp thuật phụ trợ lên trên người bọn họ, ta xem không phải là quyển trục, hẳn là một pháp sư."

"Mặc kệ!" Mẫu thân nói với lão Đao: "Gọi người chuẩn bị dầu mỡ, giữ chặt cửa, đốt đồ rác rưởi lên, dùng khói hun chết bọn họ!"

"Đúng! Xem thử bọn hắn có đi ra không!" Phụ thân cao hứng nói.

๑๑۩۞۩๑๑

Lúc này binh lính ở Đông thành nhận được mệnh lệnh của Thạch Nguyên Hùng Nhị liền khẩn cấp xuất động không dám chậm trễ, nhưng tới một con đường còn cách Thạch Nguyên gia không xa thì bị một đội nhân mã khác ngăn cản lại. Đầu lĩnh chính là đường ca của ta Long Thanh Vân, binh lính của hắn đem đường phá hỏng hết, đặc biệt còn bố trí phòng ngự kỵ binh.

Sứ giả của Thạch Nguyên gia xuất ra lệnh bài của Thạch Nguyên Hùng Nhị rồi nói với hắn: "Chúng ta có quân lệnh khẩn cấp của Tả Tướng đại nhân, mời các vị tránh ra!"

"Lão tử có mệnh lệnh của Đại nguyên soái, phải canh phòng ở đây, không cho bất cứ ai thông qua!" Long Thanh Vân khinh thường nói.

"Ngươi …! Ngươi không biết là Nguyên soái không thể chỉ huy Thành vệ quân sao?" Sứ giả nghe được từ phía Thạch Nguyên gia ở xa xa truyền đến tiếng hò hét càng nóng nảy.

"Vậy từ khi nào mà Thành vệ quân do Tả Tướng chỉ huy?" Long Thanh Vân cười nói.

Sứ giả không nói gì, trong lòng suy nghĩ chút nói: "Ngươi không mở thì ta đánh cho mở!"

"Phải không? Đến đây, ta tiếp!"

"Ngươi …! Mọi người chuẩn bị, giết cho ta!"

Mắt thấy trận chiến sắp bắt đầu thì đột nhiên có người hô lớn: "Quốc vương bệ hạ đến!"
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/truong-tam-phong-di-gioi-du/chuong-47/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận