Trường Sinh Đảo Chương 19: Ren Và Mục Đích Thật Sự Của ...

Ji Jine đột nhiên trợn mắt nhìn vào màn hình máy tính.

Trên đó là hình ảnh do những con ruồi máy còn sót lại gửi về, sau khi khói bụi tan đi hết, những camera cao cấp của chính phủ Hàn quốc cũng bắt đầu hoạt động trở lại, hoàn thành tốt những công việc của mình.

Ji Won cũng kinh ngạc nhìn vào cô gái đứng bên cạnh Thần tiễn

“Chúng ta có nhìn nhầm không !?” Ji Won hỏi với giọng không chắc chắn.

“Chắc là không đâu, thật sự là cô ấy mà, á… em muốn chạy đến xin chữ ký quá !! “ Ji Jine chỉnh lại cặp kính đã có chút lệch đi của mình, kích động nói.

“Từ khi nào mà thần tượng âm nhạc cũng chạy lên đảo thế này !? Hơn nữa nhìn cái ba lô to đùng sau lưng kia, sức mạnh cũng không yếu chút nào.” Ji Won ray ray huyệt thái dương của mình cảm thán.

“Mặc kệ cô ấy vì lý do gì chạy lên đảo, em muốn đến xin chữ ký, chục năm gần đây, đêm nào cũng phải nghe nhạc của cô ấy em mới ngủ được đấy.” Ji Jine vẫn quả quyết.

“Thấy cô ta đứng cạnh Thần tiễn không !? Em mà ra đó lúc này, hắn bắn cho vài cái là thành tổ ong ngay.” Ji Won bắt đầu khuyên nhủ, dừng bạn gái đang phát cuồng lên của mình lại.

“Ư, tiếc quá đi, tất cả ruồi máy, quay quanh cô ấy 360 độ cho ta.”

Ji Won lắc đầu, nhưng cũng không có can thiệp,

“Ôi, bệnh cuồng thần tượng của giới trẻ Hàn Quốc.”

Rất ít người được biết Ren, thần tượng âm nhạc đình đám nhất những năm gần đây, có một thân phận khác, Queen của trường sinh đảo.

Tất nhiên, những người có mặt tại hiện trường, trừ Ji Jine, còn lại chẳng mấy ai biết thần tượng âm nhạc nó tròn méo ra sao. Ngay cả hai thiếu niên trốn trên đám mây cũng ù ù cạc cạc, chẳng hiểu cô gái này từ đâu chui ra.

Chỉ có Takeshi là còn ngờ ngợ, vì có vài lần hắn thấy được các đệ tử bất hảo trong gia tộc, tụ tập bàn tán, chia nhau vài bức ảnh của cô gái này.

Có lẽ là một ngôi sao nổi tiếng nào đó, nhưng mà người nổi tiếng thì làm gì ở đây nhỉ !? Takeshi khó hiểu thầm nghỉ. Đơn giản là vì thực nghiệm đảo đã mở ra 3 lần, những người tham gia phần lớn đều là các tinh anh được tuyển chọn khắt khe từ các gia tộc, hay quân đội các nước, làm gì có thời gian chạy đi tham gia vào giới giải trí chứ.

Có lẽ Ren cũng là thành phần đặc biệt nhất trên thế giới này, thừa hưởng trực tiếp phần lớn sức mạnh và kỹ năng chiến đấu của Queen, nên cô gái này không cần tập luyện, vẫn mạnh như thường, hơn nữa vì khuyết thiếu linh hồn, có lẽ 3 Queen của trường sinh đảo suốt đời cũng khó tiến thêm một bước nữa. Vì vậy mà Ren có cả đống thời gian rảnh để chạy dông khắp nơi, làm những gì mình thích.

Cũng vì thế mà tính cách của cô cũng chẳng khác phần lớn con gái thời hiện đại là bao.

Đón nhận những ánh mắt nghi hoặc, khó hiểu của toàn trường, Ren chỉ quay sang nhỏ giọng nói với Thần tiễn một câu, rồi tận lực phóng thích ra uy áp của mình.

Áp lực đột nhiên xuất hiện khiến cho sự nghi hoặc, khó hiểu của mọi người rất nhanh trở thành nỗi khiếp sợ hoặc kiêng kị không ngớt. Dường như có một thứ gì đó nặng nề đè lên vai của tất cả những người đang đứng ở đây, trừ Ren và Thần tiễn, kể cả mấy con ruồi máy đang bay cũng bị ép sát xuống mặt đất, chỉ đành cố gắng ngẩng đầu lên chĩa camera tiếp tục quay trộm.

Hai thiếu niên trốn trên không trung gần như là bị rơi thẳng xuống, nếu không phải pháp sư vẫn cố gắng duy trì một tia ý niệm cuối cùng, cố gắng duy trì lớp tường không gian cách ly với sức mạnh này.

Takeshi và Shirayuki ở xa nhất cũng một phen run rẩy, lảo đảo, nhất là Takeshi, hắn phải chống hai tay xuống đất mới không làm cho mình bị ép nằm bẹp xuống đất, trong đầu sinh ra sự khiếp sợ khó nói với con bé nhìn như vô hại, vẫn đang cười hì hì kia. Lần đầu sinh ra ý nghĩ muốn trốn chạy khỏi nơi chết tiệt này.

Hòn đảo này toàn quái vật hay sao vậy.

Bốn người đến từ 3 thế lực lớn cũng bị ảnh hưởng ít nhiều nhưng không đến nỗi quá mất mặt như đám thiếu niên còn lại, nhưng cả đám cũng biến sắc, nhất là tiểu hòa thượng, từ khi nhìn thấy bức tường chắn lại 1 kiếm của cô gái mặc cung trang cổ kia, hắn đã lờ mờ đoán ra thân phận của cô gái này rồi.

Bức tường đó, có nhiều ô đa giác ghép lại, trông như một chiếc mai rùa to lớn, vật có thể hình thành bức tường phòng ngư kiên cố lại trông như cái mai rùa như vậy, chỉ có thể là Huyền vũ thủ của trường sinh đảo. Mà huyền vũ thủ hiện đang nằm trong tay…

“Yo, chào các vị khách không mời, ừm, xin tự giới thiệu trước, các vị có thể gọi là là Ren, nghề nghiệp thì là ca sĩ, diễn viên… nói chung cái gì liên quan đến giải trí ta đều làm cả…

haha…”

Ren gãi gãi mái đầu màu hạt dẻ của mình, cười tươi như hoa nói. Làm cả đám đang mệt mỏi chống đỡ áp lực của cô suýt nữa nằm bẹp xuống một lượt.

“Từ khi nào mà ca sĩ, diễn viên trở lên biến thái đến mức này…” Đây là suy nghĩ chung của những người đang khổ sở chống lại áp ực đè nặng xuống cơ thể mình mà Ren vẫn đang không ngừng phát ra kia.

Tuy nhiên câu nói tiếp theo lại làm cho mọi người cảm thấy chịu đựng thứ này là vô cùng hợp lý. Cũng chứng thực luôn mối nghi hoặc của tiểu hòa thượng.

“Ừm, còn 1 thân phận khác, có lẽ mọi người sẽ thấy hứng thú hơn, chắc mọi người cũng biết một chút về IMI rồi nhỉ !? Ta là Queen thứ 3 của tổ chức này.” Nụ cười của Ren dần tắt, ánh mắt trong veo nhìn vào những người ở đây một cách thản nhiên, nhưng không ai dám đón nhận ảnh mắt của cô, trừ cô gái mặc cung trang cổ và tiểu hòa thượng.

Takeshi kinh ngạc, hắn không ngờ cô gái trẻ trước mắt lại là boss của thế lực nổi tiếng nhất thế giới này, khẽ thốt lên:

“Fake Qu…”

Chưa kịp nói dứt câu thì hắn cảm thấy có người nhào vào ôm lấy mình, rồi cả mình lẫn người đó, bị một lực lượng kinh khủng làm bắn đi xa tít, cả hai đều không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.

Gian nan nhìn lại thì thấy Shirayuki đang ôm lấy mình, khuôn mặt của cô dưới lớp vải che mặt nhìn không rõ tình huống, nhưng nhìn vào đôi mắt đang lạc đi, rõ ràng là rất không xong.

Cả hai bị một cục đá đánh văng đi khuất khỏi tầm mắt của mọi người.

“Queen thì cứ gọi là Queen, ta ghét nhất đứa nào cứ thích thêm chữ fake vào.” Ren thu chân lẩm bẩm.

Mọi người đều hít sâu một hơi nhìn vào cô gái nhỏ nhắn trước mắt này, tiện chân sút cục đá mà đánh văng đi hai thiếu niên thiên tài, đây là cái thế giới quái gì chứ !? Con nhỏ này đã luyện công từ khi còn ở trong bụng mẹ à !?

Thắc mắc cũng hợp lý vì nhìn kiểu gì cũng chỉ thấy Ren là một cô gái tầm 16-18 tuổi thôi.

“Ya !!!….She’s so cool….!!!” Ở đây chắc chỉ có mỗi Ji Jine hưng phấn khi nhìn thấy điều này…

Ji Won thì đưa tay lên gạt mồ hôi trên trán, không phải vì cô bạn gái đang hò hét trước máy tính, mà hắn đang thầm nghĩ: “Thế này thì còn thi thố cái gì nữa, đánh thế quái nào được. Họa chăng lại dội bom nguyên tử như lần trước thì còn có vốn liều mạng.”

Quả thật sự xuất hiện của những vị khách không mời làm cuộc tuyển trọn trở lên xáo trộn hết cả rồi.

“Oy, hai đứa đang bấu víu trên không kia, muốn tự đi hay để chị tiễn một đoạn nào.” Ren tiếp tục làm trò khuấy động bầu không khí. Nói rồi cúi xuống nhặt một hòn đá nhỏ, mắt long lanh nhìn về một phía.

Anacharka và pháp sư nghe vậy thì chợt giật thót, tim đánh mạnh một cái, cả người đều dại ra, vì hướng cô gái kia đang nhìn, chính là chỗ bọn họ ẩn núp.

“Chạy thôi, Anacharka, nhìn gương Takeshi kìa, để cô ta tiễn là xuống địa ngục thật đó.”

Pháp sư gấp gáp nói, rồi không đợi Anacharka đồng ý đã kéo hắn chui vào khe hở không gian đã chuẩn bị sẵn, chạy biến.

“Ồ, đi nhanh đó chứ” Ren liếm liếm môi rồi vứt cục đá đang cầm trên tay xuống. Đồng thời triệt tiêu đi áp lực mà mình tỏa ra lúc nãy.

Rồi đảo mắt nhìn quanh, phát hiện những con ruồi máy nhỏ li ti đã khôi phục khả năng bay lượn cũng đang nhanh chóng rút đi, rất có ý tứ nhường lại không gian cho các đại nhân vật nói chuyện.

Hành vi sáng suốt này đương nhiên là của Ji Won, lúc này lưng hắn đang phải chịu sự tra tấn của Ji Jine, nhưng đành chịu, bệnh cuồng thần tượng mà…

“Uy áp đặc biệt của Queen thật sự là đáng ngưỡng mộ, chỉ là hôm nay có việc gì mà ngài hạ cố đích thân lên đảo vậy !?” Tiểu hòa thượng lễ độ nói. Lúc này đánh chết hắn cũng không dám thêm chữ fake vào nữa, dù chưa chắc đã ngán cô gái trước mắt, ít nhất là trên hòn đảo bị giới hạn sức mạnh này. Nhưng nhìn gương của Takeshi, hắn cũng không muốn vô cớ bị người ta ném đá.

“Hơ, câu này ta hỏi mới đúng, thực nghiệm đảo cũng là địa bàn của bọn ta, các vị đây sao lại rảnh rỗi ghé lên chơi vậy !? Chỗ này đang là chiến trường mà !?” Ren bẻ bẻ đốt ngón tay, làm các động tác khởi động cơ bản nói.

“Tại hạ thì là do ngưỡng mộ trường sinh đảo đã lâu, nên mới bạo gan đến thăm quan một lần, vốn không muốn làm phiền ai, nhưng vì tò mò nhất thời với vị thiếu niên sau lưng ngài, đành phải dày mặt đến xem, thất lễ, thất lễ…” Tiểu hòa thượng khiếm tốn đáp.

Những người còn lại đều thầm khen cho cái da mặt của tên này, dày vô đối, sao ngươi không bảo sảy chân đi lạc lên đây luôn đi !?

“Ồ, không sao, không sao, chúng tôi luôn hiếu khách mà !! “ Ren bắt chước nhại lại cái tư thế và giọng điệu của tiểu hòa thượng đáp, rồi quay sang hỏi cô gái mặc cung trang cổ:

“Chị gái xinh đẹp, còn chị thì sao !?” Thái độ như cô bé nhà hàng xóm khiêm tốn học hỏi.

“Ta không muốn trả lời cô.” Cô gái lạnh băng đáp.

“Ồ, thôi cũng được không sao, như đã nói, trường sinh đảo luôn hiếu khách mà, đặc biệt là những nhân vật như các vị, để mời được khách từ tiên phật ma tam giới, chúng tôi đã phải mở cửa đảo này 32 năm rồi á. Nếu đã đến rồi thì ở lại chơi luôn đi.”

“Cô dựa vào thứ gì mà muốn lưu chúng ta lại !?” Cô gái mặc cung trang cười lạnh đáp.

“Dựa vào ta và hòn đảo này thôi, các vị thử giải phóng sức mạnh của mình xem nào! “ Ren cười như không cười đáp.

4 người đồng loạt ngưng trọng hẳn lên, thử giải phóng sức mạnh của mình 5%, 6%...9.99% sức mạnh cube, cả đám biến sắc, dù dùng công pháp khác nhau, nhưng họ vẫn cảm nhận được, mọi sức mạnh mà bọn họ sử dụng được trên đảo này, đều không vượt quá được 9.99% sức mạnh cube. Nói cách khác, hòn đảo này đã khóa lại sức mạnh của họ.

Đôi mắt của Ren ánh lên những cái nhìn tinh nghịch vào khuôn mặt đang đ i sắc như tắc kè của đám người phía trước, làm một điệu bộ rất khiêm tốn giải thích:

“Ừm, là thế này, thực nghiệm đảo này vốn là do Kinh và Queen tạo ra, mục đích thì nhiều lắm, công dụng cũng nhiều luôn, mà trùng hợp thay, ta là Queen, lại có mặt trên đảo lúc này, nên cũng dùng được một số công năng của nó.”

Ngừng một chút rồi cô nhấn mạnh:

“Trên 10% sức mạnh cube thì có thể rời khỏi đảo, nhưng ngược lại, nếu các người vĩnh viễn chỉ đạt được đến 9.99% sức mạnh cube thì sao !?”

Cả đám chợt biến sắc, nếu hòn đảo này có thể khóa lại sức mạnh của bọn họ như vậy, chỉ cần cô gái này muốn, không một ai có thể rời đảo được.

Ngừng một chút để mọi người tiêu hóa thông tin, Ren cao giọng nói:

“Vậy nên, cho các người biết, thực nghiệm đảo này vốn là một cái bẫy chuột khổng lồ, và để bẫy được các người, từ 32 năm trước, King đã nghĩ ra cái trò thiên tài chiến này rồi, người thắng cuộc có thể trở thành King mới !? Hờ, thế mà các người cũng tin được, nhưng cũng phải là miếng pho mát lớn thế này, mới dụ dỗ được đám chuột lớn các ngươi. Cuối cùng cũng sập bẫy hết rồi.”

“Tiên, ma, phật giới, cả đám chẳng có gì hay ho, toàn đi bòn rút tài nguyên của nhân giới. Dựa vào lũ chuột đầu đàn các người, bọn ta sẽ làm cho chúng vĩnh viễn không thể đặt chân lên địa cầu này nữa.”

Ren thản nhiên nói ra những bí mật lớn nhất của cuộc chiến thực nghiệm đảo này, dọa cho những kẻ đang không ngừng cố gắng giải phóng sức mạnh trước mặt kia không ngừng hít vào những đợt khí lạnh tận tim can.

Không ngờ lại dám đồng thời tính kế tam giới.

Dã tâm của trường sinh đảo… của kẻ được gọi là King đó…

Lớn

Thật lớn.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/truong-sinh-dao/chuong-19/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận