Trạm Lam Huy Chương Chương 293: Dụ dỗ thiếu nữ (Hạ)

Aini nhìn thấy lại có người nhảy vào doanh địa, không sợ mà còn lấy làm mừng, chỉ giết chết những tinh nhuệ này thì còn chưa đủ, phải đánh bị thương nặng 5000 đạo tặc đang vây quanh doanh địa thì mới được. Hắn lớn tiếng hô:

- Su, ngươi chuẩn bị mang người của ta đi phản kích, Beatrice, ngươi đừng để cho có người lao vọt vào trong doanh trại là được!

Nói xong, Aini lấy ra một khối Lục u linh bảo thạch, bắt đầu phóng thích vong linh mà hắn chứa đựng trong đó.

Aini mặt dày mày dạn kiếm được của Sarin một khối Lục u linh bảo thạch, nói vậy là vì hắn thật sự không có thứ gì có thể dùng để trao đổi cả. Bảo thạch loại phong ấn tiếng tăm nhất chính là Hắc diệu thạch, còn Lục u linh lại có số lượng quá ít, không phải ai đều có cơ hội mua được. Sarin ở trong Hỗn Loạn Chiểu Trạch đạt được số lượng không nhỏ Lục u linh, tuy rằng phẩm chất không tốt, nhưng cũng mạnh hơn nhiều so với Hắc diệu thạch.

Thứ Aini chân chính dựa vào, chính là cường đại vong linh mà hắn đã phong ấn từ trước.

Hắn đã là Vong linh pháp sư cấp năm, triệu hoán vong linh cấp bốn đã không hề có áp lực gì nữa. Trong số vong linh cấp bốn, thích hợp để giết chóc trên chiến trường nhất chính là Thanh Đồng Cương Thi, thứ nổi danh ngang với Hắc ám kỵ sĩ. về phần Thanh Đồng Cương Thi thì có thể được coi như kẻ ngoại lai tại Vong linh vị diện, nhưng cũng có tất cả thuộc tính giống như vong linh, nên có thể bị Vong linh pháp sư triệu hoán ra.

Thanh Đồng Cương Thi này toàn thân cứng rắn giống như kim loại, không cần dùng vũ khí gì, chỉ biết phun thi độc. Khác với các Cương thi khác hành động hơi chậm chạp, thì Thanh Đồng Cương Thi này cho dù không cuồng bạo, nhưng tốc độ nhảy cũng nhanh như bay vậy.

Trong vòng một năm này, gần như mỗi một tháng thì Aini đều phải triệu hoán ra một bộ Thanh Đồng Cương Thi, phong ấn trong Lục u linh. Nếu phong ấn bảo thạch là Hắc diệu thạch, thời gian một năm thì Cương thi đã sớm tổn thất đại bộ phận lực lượng. Chỉ có Lục u linh mới có thể làm cho Cương thi có thể tiếp tục sinh tồn bên trong được, có năng lượng để bổ sung, khôi phục thương thế. Trong thời gian một năm, Aini triệu hoán được 12 con Thanh Đồng Cương Thi. 12 con Thanh Đồng Cương Thi này ở trên chiến trường, so với 12 con ma thú cấp bốn thì còn cường đại hơn rất nhiều. Cương thi có trí tuệ, có thể phổi hợp cùng Vong linh pháp sư. Chúng lại không sợ chết, không sợ bị thương. Một con Thanh Đồng Cương Thi có thể một mình đổi mặt với ma thú cấp năm mà không rơi xuống hạ phong.

Vong linh thực vật tuy rằng cường đại, nhưng cấp bậc hiện tại của Aini thì căn bản không thể làm cho vong linh thực vật di chuyển được, chỉ có thể đứng yên tại chỗ mà đánh địch, bán kính công kích chỉ là 10 thước. 12 con Thanh Đồng Cương Thi này được thả ra, lập tức đánh về phía đạo tặc vừa tiến vào doanh địa, đi theo phía sau Thanh Đồng Cương Thi là các nô bộ của gia tộc Clyde.

Những nô bộc này khoác áo giáp nửa người trên, cầm trong tay các lưỡi đao sắc bén. Những nơi mà Thanh Đồng Cương Thi đi qua, không có một đạo tặc nào có thể may mắn thoát khỏi, bị móng tay của Cương thi cắt qua, lập tức thân thể của đạo tặc sẽ trở nên chết lặng, các nô bộc phía sau chỉ cần nhào lên chém loạn là được.

Ngầu nhiên có đạo tặc lọt lưới, cũng bị nô bộc nhanh chóng phân thây.

Nô bộc thân tín của quý tộc thì còn có cuộc sống sướng hơn cả bình dân, khi đánh giặc thì họ cũng là sức chiến đấu mà quý tộc có thể trông cậy vào nhất.

Beatrice lui tới cửa doanh trại, sau khi hắn phóng thích quyển trục xong, nhiệm vụ đã hoàn thành, hiện tại chỉ cần không có thích khách đến gần, thì phần việc của hắn cơ bản đã xong.

Beatrice biết rổ sức chiến đấu của Sarin, trừ khi là thích khách như Bayern, nếu không sẽ không thể tạo thành uy hiếp cho hắn được. Thích khách có lực công kích bộc phát rất cường đại. Nhưng nến bị mình bám trụ lại, thì ma pháp của Sarin có thể đánh chết thích khách ở bất kỳ cấp bậc nào.

về bản chất, thích khách và Ma pháp sư cũng giống nhau, đều là lực phòng ngự thấp, lực công kích cao. Bên trong doanh trại, Sarin nghe thấy tiếng chém giết, ngược lại còn yên tâm hơn. Hắn tủm tỉm cười, nói với Sharman:

- Aini đã giải quyết trọng kỵ binh của địch nhân, chúng ta không có gì nguy hiểm nữa.

Sharman lúc này mới yên tâm, nàng lo lắng nhất chính là những trọng kỵ binh kia, bình thường trọng kỵ binh có trang bị còn hạn chế, không thể đường dài bôn tập, mà những trọng kỵ binh này lại cưỡi Thiết Giáp Tích Dịch, có thể hành quân từ trăm dặm trở lên. Nếu là chiến mà, có thể chở được trọng kỵ binh võ trang hạng nặng này chạy được một dặm, thì cũng đã là tinh nhuệ trong tinh nhuệ rồi.

Bất kỳ một thương đội nào gập phải loại đạo tặc này, đều phải chấp nhận số mệnh bị huỷ diệt.

- Thế nào, đi theo ta chứ!

Giọng điệu lúc này của Sarin, hoàn toàn không giống một Ma pháp sư gì cả. Hắn cũng biết, tính tình của Sharman mà dùng phương thức của Ma pháp sư để nói chuyện với nàng, hơn phân nửa là không có hi vọng gì. Quả nhiên, Sharman hứng trí lên, gật đầu nói:

- Sarin ca ca, ta có thể làm việc cho ngươi, nhưng mà về phía tỷ tỷ của ta, ta cũng không chắc thuyết phục được nàng hay không nữa.

- Hắc, nàng sẽ hiểu rò thôi.

Sarin thầm nghĩ, tuy rằng Lex là chỗ dựa rất lớn và vững chắc, nhưng mà dưới trướng Lex, còn phải chịu chế ước của thành San Rock, ít nhất nhất trong vòng hai năm sẽ là như vậy. Trước thời gian đó, Lex sẽ không nhận bất kỳ nhân thủ nào, miễn cho bị thành San Rock âm thầm xúi giục, làm cho những người này phản bội mình. Nhưng mà mình và thành Mesterlin sẽ không giống vậy. Thành Lian thử công kích, nhưng đã bị người của chính mình đánh cho tàn phế, thành San Rock trong thời gian ngắn ngược lại sẽ không động thủ với người của mình.

Quaint Nam tước tuyệt đổi là một người thông minh. Chỉ cần lần này mình thanh lý thương lộ, Lex lại không tranh đoạt quyền khống chế tại Phoenix, nàng tuyệt đối sẽ lựa chọn đi theo mình.

về phần có người muốn cướp thành Mesterlin hay không. Sarin không chút lo lắng nào, có ba Quân vương tọa trấn, trừ khi có người như Francis xuất hiện. Nếu không thì đều phải chết mà thôi. Ba vong linh cấp tám có thể giải quyết đại đa số phiền toái trong nội bộ tòa thành.

- Sarin ca ca, về sau ta có phải cũng cần gọi ngươi là các hạ, hoặc là đại nhân hay không?

Sharman bày ra một bộ dáng ngây thơ, đương nhiên Sarin sẽ không bị mê hoặc, hắn đáp:

- Nếu ngươi muốn lành binh, thì gọi ta là đại nhân, nếu ngươi làm hành chính, thì gọi ta là các hạ. Nếu ngươi chịu làm quý tộc của gia tộc Mesterlin, thì gọi là là gì cũng không sao cả.

- Trở thành quý tộc của gia tộc Mesterlin? Ta còn không biết...

- Mesterlin gia tộc, ở thời kì vương triều thứ tư đã thống trị 150 quận thành tại phương bắc đại lục, có quyền sắc phong Công tước. Phía trên Công tước là đại công có quốc thổ, nhưng mà vương tộc có thể ra mệnh lệnh cho đại công trở xuống.

- Ta đã hiểu, vương tộc chính là hơi thấp hơn so với hoàng tộc, cao hơn tước vị của đại công?

- Không phải tước vị, cho dù dòng chính của vương tộc chết hết, nhưng vẫn có quyền kế thừa hợp pháp. Nói cách khác, cũng giống như hoàng tộc, thì vương tộc có huyết mạch cao quý, đồng thời có các truyền thừa bí ẩn.

Sharman trầm mặc một lát, nói:

- Đại công có thể phong. Vương tộc không thể phong, có phải vậy không?

- Đúng vậy, vương tộc là bởi vì là có năng lực tiên thiên, mới trở thành vương tộc, đại công thì có thể do Hoàng đế phong thưởng, thành lập công quốc, về phần Công tước, chỉ cần ngươi lập được công lao, bất kỳ kẻ nào cũng có thể trở thành Công tước được.

Sarin hiện tại đã không có gánh nặng nữa, bởi vì hiện tại hắn có năng lực không phải người khác có thể đạt được. Bí mật khống chế lôi điện, tuyệt đối có thể được dòng họ Mesterlin tán thành.

Hậu đại của hắn khi tu luyện loại kỹ năng này thì sẽ dễ dàng hơn nhiều so với người khác, đây là di truyền theo lời của Ma pháp sư. về phần huyết mạch này có cao quý hay không, đó chỉ là để lừa bình dân thôi. Sarin chẳng phải chính là một đứa bé ăn xin hay sao, những gì mà hắn có ngày hôm nay, đều là do năng lực mang đến.

- Ha ha!

Sharman dùng vỏ của thanh đoản kiếm vỗ lên trên bàn, cười ha hả, nàng có chút đắc ý, nói:

- Sarin ca ca, ta muốn làm quý tộc của ngươi, ta muốn trở thành nữ đại công thứ nhất trên thế giới này, Roland đại công!

Sharman nói chuyện, hoa chân múa tay vui sướng, gần như đánh văng cả chén trà trước mặt nàng ra ngoài.

Sarin vui vẻ, thế giới này đã từng có nữ hoàng, nhưng thật sự là không có nữ đại công. Nhưng Sharman mà muốn trở thành nữ đại công, không phải chỉ cần đi theo Sarin là được, nàng còn muốn dẫn dắt quân đội đi chinh chiến. Muốn giết vô số người. Minh làm như vậy, có phải là rất tà ác hay không? Nàng vẫn còn là một đứa nhỏ mà thôi.

Nhìn thấy ánh mắt quỷ dị của Sarin, Sharman đỏ mặt lên, ngồi xuống, nói:

- Ta sẽ chú ý lễ nghi, ngươi yên tâm, ta từ nhỏ đã học qua rồi.

- Tốt lắm, đợi sau khi tới tần nhân, chúng ta sẽ tách ra, ngươi thuê một đội lính đánh thuê, đưa hàng hóa tới chỗ cần đến, sau đó ngươi quay về lành địa của Quaint Nam tước, ra sức dẫn thêm nhiều người về thành Mesterlin.

- Sarin ca ca, Thứ nguyên thạch...

- Thứ nguyên thạch là lão sư của ta cho ta, không thể đưa cho ngươi được. Một

khối Thứ nguyên thạch kia còn có giá cao hơn cả tổng số hàng hóa mà ngươi vận, chuyển lần này đó.

Sharman thè lười, không tiếp tục làm nũng nữa. Nàng rất rò ràng địa vị của mình, cũng biết nói chuyện này với Ma pháp sư là vô ích. Ma pháp trang bị không phải là thứ có thể tùy ý tặng người được, nhất là các trang bị không thể thay thế, Ma pháp sư chưa bao giờ tặng đi cả.

Chiến đấu trong doanh địa đã đến gần giai đoạn cuối, lao vào doanh địa thì có gần 1000 người, hơn 400 người đầu tiên đã bị ma pháp và cuồng bạo thi binh giết chết, 500 người phía sau thì cũng bị Thanh Đồng Cương Thi và hộ vệ thương đội xử lý sạch.

Thương đội hộ vệ và nô bộc hơi có chút tổn hại, đã chết hơn 40 người, bị thương còn nhiều hơn, nhưng có Ma pháp sư ở đây, tất cả đều được trị liệu tốt.

Năm tên thủ lĩnh của 500 đạo tặc phía sau thì đều bị cô cô của Sharman ám sát, Su mang theo thân binh của Aini, lao ra chỗ hổng của doanh địa, giết cho các đạo tặc phía sau người ngã ngựa đổ. Ma pháp sư cấp sáu trong số đạo tặc nhìn thấy Bạch Ngân Kiếm Thánh xuất hiện, biết sự tình đã mất đi khống chế, đơn giản không ra tay, mà mang theo thân tín của hắn rời đi.

Đây là chỗ thông minh của Aini, có Su ở đây, Ma pháp sư trong số địch nhân khẳng định sẽ không mạo hiểm tới giết thân binh của hắn, ngược lại binh sĩ trong doanh địa thì đã chết hơn 40 người.

Nếu một Bạch Ngân Kiếm Thánh mang theo 50 Kiếm Sư, còn không thể xua tan một đám đạo tặc chỉ có cấp bậc kiếm sĩ, thì cũng thật là khó tin.

Đạo tặc tổn hại hơn 1000 người, thương đội tính cả nô bộc, thì chết không đến 100 người, Aini trong lòng đại định. Những Vong linh ma lang kia cũng không nhất thiết phải ra chiến trường nữa.

Bọn đạo tặc vốn có mục tiêu khác, tại đây lại bị tổn hại đại lượng tinh nhuệ, vài tên đạo tặc cầm đầu đang không ngừng hổi hận.

Chỉ là hiện tại đã không có pháp sư cấp sáu. Lại tổn thất tinh nhuệ của Hắc Long Vương đạo tặc đoàn, bọn họ cũng không có tâm tình nào mà đi công kích doanh địa nữa.

Su thấy đạo tặc thối lui, hắn cũng không truy kích, mà mang theo người của Aini về doanh địa. Thủ hạ của Aini đối với Su là tâm phục khẩu phục, 50 người được Su dẫn dắt, giết ra một con đường trong đám đạo tặc, tuy rằng mỗi người đều bị thương, nhưng không có một người nào chết cả.

Có Ma pháp sư cấp năm ở trong thương đội, bị chút vết thương này là không có chút nguy hiểm nào cả.

Aini thấy đạo tặc lui lại, cũng không buông lỏng, hắn còn để cho vong linh thực vật ngăn lại tại cửa lớn của doanh địa, tránh cho bị bọn đạo tặc giết về. Một mình Su trở lại doanh trại của Sarin, báo cáo tình hình chiến đấu vừa rồi.

- Chủ công, ngươi nói rất đúng, địch nhân lui lại. Tuy nhiên Aini cũng không truy kích.

Aini vừa đúng lúc này tiến vào, nghe được lời của Su, trên mặt có chút phát sốt.

- Quên đi, bên phía Aini cũng không có kỵ binh, không đuổi kịp kỵ binh của đạo tặc đâu.

Sarin giải thích thay Aini. Tuy rằng các thân binh của Aini đều biết cười ngựa, nhưng cũng không thể xem như kỵ binh. Ở trên ngựa, sức chiến đấu của những thân binh này còn không bằng khi đi bộ.

Ví dụ như kiếm sĩ doanh của Lex, chỉ có hai kỳ đoàn là kỵ binh chân chính, nhưng mà tất cả bộ binh đều có chiến mã. Để cho bộ binh tới mã chiến, chính là hành vi rất không thông minh. Sarin vốn nghĩ rằng những đạo tặc này sẽ không chết không ngừng, không nghĩ tới bị giết chết hơn 1000 người, vậy mà lại bỏ chạy.

Tất cả binh sĩ và nô bộc đi thu thập chiến trường, Sharman cũng cùng cô cô của nàng và pháp sư trở về doanh trại của mình, tiến vào trong doanh trại, Sharman liền khẩn cấp nói ý định của Sarin cho cô cô, sau đó nàng hỏi:

- Cô cô, ngươi nói xem, Sarin có thể tín nhiệm được không?

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tram-lam-huy-chuong/chuong-342/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận