Vĩnh Sinh Chương 694: Hư tình giả ý

"Đây là thực lực chân chính của cao thủ Hư Tiên sao? Quả nhiên ta không thể nào chống lại." Trong lòng Phương Hàn dâng lên từng đợt lạnh lẽo, hắn dùng hết toàn bộ thủ đoạn thi triển Đại Na Di Thuật, kết hợp cùng Nại Hà Chi Kiều, tạo ra một phương pháp phi độn mới, biến ảo không gian trong "Thiên Thương Tinh Hà" này, na di bay vut đi, từng tầng không gian song song bên cạnh hắn bị xé rách.
Nhưng mà, vẫn không có tác dụng, thủy chung hắn vẫn cảm giác được sau lưng mình đang có một cỗ lực lượng hùng hậu bám theo.
Chỉ cần hắn dừng lại nửa nhịp hô hấp, cỗ lực lượng này hoàn toàn có thể đuổi theo, sau đó giết mình. Điều này làm cho Phương Hàn chỉ có thể liều mạng chạy, thậm chí ngay cả thời gian để chuyển hướng cũng không có.
Trong lòng hắn đương nhiên biết truy kích phía sau lưng mình chính là Hư Tiên Tề Chân Quân của Chân Quân Lâu, cha của Tề Minh Hạo.

"Đáng tiếc lực lượng của Bát Bộ Phù Đồ đang trấn áp Khô Vinh Chân Quân Hỗn Động Cảnh, một số công năng đều được dùng để trấn trụ. Uy lực giảm mạnh, nếu không ta còn có thể đọ sức với Tề Chân Quân một chút, nhìn xem có thể trải qua một số kinh nghiệm từ trên người hắn hay không. Thế nhưng hiện tại không được, chỉ cần đối mặt sẽ bị đối phương trấn áp."
Thời điểm Phương Hàn đang lẩn trốn, âm thầm vận chuyển thần niệm điều tra tình huống của tất cả pháp bảo trên người mình.
Khô Vinh Chân Quân cư nhiên chết mà vẫn mạnh.
Hóa thân thành một đoàn Hỗn Động xung đột trong Long Châu chí tôn, thỉnh thoảng lại bộc phát ra sức chiến đấu kinh thiên, tựa hồ muốn oanh kích vỡ Long Châu chí tôn đột phá phong ấn thoát ra ngoài.
Mà ở trong Bát Bộ Phù Đồ, ba mươi sáu ức Thiên Ma, rất nhiều Ma vương, một trăm vị cự đầu, rất nhiều Bất Tử Chi Thân, pháp tắc không gian, pháp tắc thời gian, Thanh Diện tôn giả, Ngũ Kiếm lang quân, đều niệm động chân ngôn, ngàn vạn đạo khí linh của linh khí cũng đều cầu nguyện, phát ra nguyện lực hào hùng trấn áp Khô Vinh Chân Quân.
Thậm chí khí linh của Thương Sinh Đại Ấn, thần thú chi vương Bạch Hi cũng rơi vào tầng cao nhất của Bát Bộ Phù Đồ, biến thành thân hình thần thú, há miệng cầu nguyện, cùng nhau trấn áp!
Thế nhưng cho dù như vậy vẫn không cách nào hoàn toàn trấn áp Khô Vinh Chân Quân, chỉ có thể giằng co lẫn nhau, không để hắn chạy thoát mà thôi.
Nếu như một khi trấn áp không được, để Khô Vinh Chân Quân chạy ra, Phương Hàn trừ phi lại lần nữa phát động Thánh Tế Đại Tiên Thuật, nếu không căn bản không thể nào trấn áp, giam cầm.
Hơn nữa hiện tại Phương Hàn căn bản không thể luyện hóa Khô Vinh Chân Quân.
Hiện tại Thương Sinh Đại Ấn, Bát Bộ Phù Đồ, toàn bộ đều dùng để trấn áp Khô Vinh Chân Quân. Không thể phân ra chiến đấu, Phương Hàn chạy trốn, phải thi triển ra lực lượng của Thủy Hỏa song sí, còn có Nại Hà Chi Kiều của Hoàng Tuyền Đồ.
Trạng thái như vậy khiến cho sức chiến đấu của Phương Hàn chẳng những không có gia tăng mà còn đại giảm. Một ngày không luyện hóa được Khô Vinh Chân Quân, hắn sẽ mãi làm phiền.
"Rốt cuộc phải trốn đi nơi nào mới tốt? Long giới? Hay Huyền Hoàng đại thế giới? Hoặc là Vô Cực đại thế giới? Dựa theo đạo lý ta đi tới Vô Cực đại thế giới là tốt nhất. Bởi vì Thương Sinh Đại Ấn mà tới Vô Cực đại thế giới có thể nhờ vào thế giới bổn nguyên, uy lực đột tiến. Nhưng động tĩnh quá lớn, vạn nhất bị Vô Cực Tinh Cung chú ý, vận dụng Hỗn Nguyên Vô Cực Đồ tới trấn áp chính mình, hơn nữa tám đại yêu thánh cũng là một đại họa, toàn bộ mà đối phó với ta, ta sẽ chết không có chỗ chôn. Cũng không thể trở lại Huyền Hoàng đại thế giới, sứ giả Tiên Giới đang ở Thái Nhất Môn! Giết ta dễ như giết một con gà. Long giới cũng có rất nhiều cao thủ Long tộc tới chém giết, cướp đoạt Bát Bộ Phù Đồ của ta."
Phương Hàn ngẫm nghĩ một hồi thế nhưng vẫn chưa tìm được một chỗ để chạy trốn.
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể tiếp tục chạy thục mạng tiến sâu vào trong Thiên Thương Tinh Hà.
"Tiểu bối! Trên người ngươi cư nhiên có nhiều tuyệt phẩm đạo khí như vậy!"
Bao vây trong một thế giới cự đại, "Tề Chân Quân" không ngừng nhảy lên, trong ánh mắt xuất hiện hình thể của Phương Hàn, trong mắt hắn hình thể của Phương Hàn hiện lên rất rõ ràng. Sau lưng là một đôi cánh chân thực, Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh, Hắc Đế Triều Tịch Phiên đều bị hắn nhìn thấu. Thậm chí Nại Hà Chi Kiều dưới chân Phương Hàn, Hoàng Tuyền Đồ, Bát Bộ Phù Đồ trong mi tâm, rất nhiều Thiên Ma được nuôi dưỡng trong Bát Bộ Phù Đồ, Thương Sinh Đại Ấn đều rơi vào trong mắt hắn.
Hết thảy đều không thể dấu diếm được người này.
"Một kiện, hai kiện, ba... Tiểu bối này còn tu luyện Đại Ngũ Hành Thuật! Dung hợp hai kiện tuyệt phẩm đạo khí Ngũ Hành, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, nếu như thu được ba kiện tuyệt phẩm Ngũ Hành đạo khí nữa, chỉ sợ sẽ trực tiếp tấn chức, thế giới chi lực đại viên mãn! Tu thành pháp tắc thế giới, lúc đó chỉ sợ có thể chống lại ta! Dù sao có đủ thế giới chi lực mới có thể chính thức thúc động tuyệt phẩm đạo khí."
Khi Tề Chân Quân đuổi theo, ánh mắt của hắn đột nhiên phun ra một đạo nguyên khí.
Đạo nguyên khí này giống như vòng đời của một thân cây, từng vòng từng vòng tán phát ra bên ngoài giống như sóng âm. Trọn vẹn phát tán ta mười vạn vòng. Mỗi một vòng như giống một tuổi, đại biểu cho một năm tuổi.
Nói cách khác Tề Chân Quân phun ra một hơi là mười vạn năm tuổi thọ.
Rầm!
Một cỗ nguyên khí phát tán ra ngoài không trung, tất cả hư không đều bắt đầu ngưng kết, trên thiên không cực cao, một tòa cánh cửa Tiên giới hiện ra, cánh cửa Tiên giới ầm một tiếng mở ra, bên trong chảy ra một số thiên hoa vụn vặt, những thiên hoa này đều là Thuần Dương nguyên khí ngưng kết thành, sau đó lập tức bị thiêu đốt.
Phương Hàn lập tức cảm giác được thời không ở bốn phương tám hướng đều bị vặn vẹo, tốc độ phi độn của bản thân đột nhiên dừng lại.
"Tiểu bối! Để mạng lại!"
Chốc lát dừng lại này đã bị Hư Tiên Tề Chân Quân đuổi tới, hiện ra ở sau lưng, một chưởng bổ tới sau ót. Trong sát na Phương Hàn cảm thấy nếu để một chưởng này bổ tới tuyệt đối không có mảy may sống sót, thiên vị pháp tắc, pháp tắc tạo vật, bất hủ...Trong thân thể đều sắp bị chém nát.
Hắn không còn cách nào khác, trở tay ngưng tụ thành Thượng Thương thủ, Đại Hộ Thân Thuật, Đại Kịch Độc Thuật cũng bổ ra một chưởng.
Bụp!
Trên không trung, hai chưởng đụng vào nhau, từ cánh tay tới nửa người của Phương Hàn đều bị nổ thành bột phấn. Huyết nhục chắc chắn, huyết nhục, bất hủ đều bị tan rã. Mà nửa người còn lại của hắn bị trực tiếp đánh bay, diều bị đứt dây rơi xuống trên mặt một khối tinh cầu cự đại.
Phốc!
Rơi xuống trên mặt một khối tinh cầu cự đại, trong quá trình xuyên qua tầng Thiên Cương Đại Khí, Phương Hàn phun ra một ngụm máu tươi, ngụm máu tươi này đen kịt không có nửa điểm linh khí, hoàn tòa là máu tụ.
Phanh!
Phương Hàn rơi thẳng tắp xuống mặt đất, làm cho mặt đất xuất hiện một lỗ thủng sâu trăm trượng. Hắn lập tức đứng dậy, thúc dục nguyên khí liên tiếp lấy Minh Vương Đoạt Mệnh Đan từ trong Hoang Thần Chi Thi ra rồi nuốt xuống, sau khi hòa tan dược lực, huyết nhục thân thể lại sinh sôi, thương thế đã hoàn toàn khôi phục.
"Tiên đan, Minh Vương Đoạt Mệnh Đan! Đây là đan phương của Tiên giới, cho dù cao thủ cấp bậc Thiên Tiên phục dục đan dược này cũng có thể khôi phục thương thế, có chỗ tốt rất lớn. Tiểu bối, ngươi là ai? Trên người ngươi tại sao lại có nhiều bảo bối, đan dược như vậy? Nói!, hôm nay ngươi chạy không thoát đâu."
Ở phía trên miệng hố, trung niên trên eo có quấn dây ngọc Tề Chân Quân lạnh lùng nhìn hạ Phương Hàn dưới hố, cũng không có động tác gì, cũng không thi triển ra phong ấn, thể hiện lòng tin cường đại, cũng không sợ Phương Hàn đào tẩu.
"Tề Chân Quân! Ngươi chính là lâu chủ của Chân Quân Lâu, Tề Chân Quân." Trong lòng Phương Hàn cấp tốc vận chuyển, đồng thời ngửa mặt lên nhìn, chỉ thấy Tề Chân Quân tùy ý khẽ động, khí thế ẩn mà không phát, mặc dù không có phong ấn toàn trường, thế nhưng vô luận là mình đào tẩu tới địa phương này cũng không thoát. Cho dù độn thổ cũng không thể dùng.
"Đúng vậy, chính là ta." Ánh mắt của Tề Chân Quân như ưng, bay lượn xung quanh, mà Phương Hàn lại giống như thỏ nhỏ dưới mặt đất, thực sự quá hoảng sợ. "Hiện tại ngươi đem Khô Vinh Chân Quân cùng nhi tử của ta thả ra, lời dư thừa ta cũng không muốn nói, ngươi nên biết hậu quả của chuyện này."
"Ngươi cho ta là kẻ ngu?" Phương Hàn ha ha cười nói: "Tính mạng của nhi tử ngươi hiện tại ở trên tay ta, đây là nguyên nhân mà ngươi không dám động thủ với ta, nếu như ta giao ra, sẽ lập tức bị ngươi giết chết."
"Ngươi cho rằng, ta xót nhi tử sao? Sai rồi, dưới trướng của ta không biết có bao nhiêu nhi tử. Cho dù không có nhi tử, ta tùy ý khẽ động cũng có thể đẻ nữ tử sinh ra trên trăm đứa. Chết một đứa thì tính là gì?" Tề Chân Quân chậm rãi nói.
Phương Hàn ngược lại biết, lời này đúng là thật. Cho dù chính bản thân hắn vừa ý với một nữ tử, song tu trong động thiên của mình, chỉ cần thoáng cái thi triển ra thủ đoạn, nhi tử trong nháy mắt sẽ được sinh ra. Phát triển. Chớ nói chi là nhân vật Hư Tiên Cảnh.
"Ngươi nói không sai, thế nhưng Tề thiếu chủ là đứa con mà ngươi đắc ý nhất đúng không, đã tu luyện tới Thiên Vị Cảnh, không biết phải phí mất bao nhiêu tâm tư, linh đan diệu dược, vô số cơ duyên kỳ ngộ, khí vận. Cho dù sau này ngươi có sinh thêm mười vạn đứa con, trong đó cũng không thể bồi dưỡng được ra một người như vậy."
Phương Hàn cũng chậm rãi nói, không hề sợ hãi Tề Chân Quân bất ngờ ra tay.
Tầm quan trọng của thiếu chủ Tề Minh Hạo không thua gì trong Thái Nhất Môn Thái Hoàng Thiên đối với đồ đệ Thái Hỗn Thiên, căn bản không dễ dàng bỏ qua.
"Ngươi cho rằng, ngươi đem chuyện này ra uy hiếp ta là có điểm hữu dụng sao? Ta thi triển thủ đoạn, như thường có thể bắt ngươi. Sau khi giam cầm lại, sẽ chậm rãi luyện hóa." Hàng lông mày của Tề Chân Quân dựng thẳng, tựa hồ muốn phát tác.
"Ta còn có thủ đoạn khác, hiện tại mặc dù không cách nào chống lại ngươi, thế nhưng muốn chạy trốn, vậy vẫn có thể. Ngươi đừng có bức bách ta tới cảnh ngọc đá đều tan! Ta đã từ trên người thiếu quán chủ Thích Thiếu Uy Thiên Địa hội quán cướp được Thánh Tế Đại Tiên Thuật, nếu như ngươi bức ta, ta cũng không tiện giữ nhi tử của ngươi nữa, trên người nhi tử ngươi còn rất nhiều bảo bối để đổi lấy lực lượng của Thánh Tế."
Phương Hàn âm lãnh cười, hàm răng cắn chặt, lóe ra hàn quang, thủ đoạn, ngữ khí đều mạnh hơn, độc ác hơn so với ma đầu.
"Thánh Tế nhi tử ta! Ngươi dám!" Bàn tay Tề Chân Quân biến thành trảo, một đoàn phong bạo trôi nổi trên lòng bàn tay hắn, tựa hồ chuẩn bị xuất thủ.
"Tề Chân Quân, ngươi tu luyện đến Hư Tiên Cảnh, khám phá hết thảy thế sự. Nên biết chỉ có vĩnh hằng lợi ích, không có vĩnh hằng địch nhân. Ta cũng không phải nhất định sẽ giết nhi tử ngươi." Phương Hàn đột nhiên nói: "Chúng ta cũng chưa hẳn là không thể hợp tác. Ngươi có muốn tu luyện tới cảnh giới Chân Tiên? Lĩnh ngộ pháp tắc sinh tử vô thường? Ta chưa hắn là không thể trợ giúp được ngươi."
"Nói! Ngươi cần điều kiện gì mới có thể tha nhi tử ta, Ngô quản gia, còn trả lại Vô Lượng Hằng Sa cho ta nữa!" Tề Chân Quân quả nhiên không động thủ, mà nói: "Mà trọng yếu hơn là ngươi có năng lực gì mà dám nói bừa có thể giúp ta trở thành Chân Tiên."
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/vinh-sinh/chuong-694/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận