Thủ đô Dhaka
Thành phố lớn nhất của Bangladesh với số dân 5.300.000 người, là trung tâm văn hóa của cả nước. Dhaka được chia thành khu phố cổ và khu phố mới, còn gọi là Dhaka cũ và Dhaka mới. Dhaka cũ với diện tích 5,6 km2, nằm ở vùng cực Nam thành phố. Phía Đông Dhaka là vùng nông nghiệp và dân cư sinh sống.
Dhaka được thành lập từ thế kỷ thứ X và đóng vai trò như một thủ đô Hồi giáo của Belgan từ năm 1608 đến năm 1704 và là một trung tâm mậu dịch phục vụ lợi ích của Anh, Pháp, Hà Lan, trước khi nằm dưới sự thống trị của người Anh năm 1765. Vào năm 1905, nó là thủ đô của Belgan. Năm 1956, nó trở thành thủ phủ của Đông Pakistan. Trong cuộc đấu tranh giành độc lập của nhân dân Bangladesh năm 1971, thủ đô Dhaka bị thiệt hại nặng nề. Sau khi giành được độc lập, năm 1982, đổi Dacca thành Dhaka.
Ngày nay Dhaka có nhiều công trình kiến trúc tuyệt mỹ, Hindu giáo, Phật giáo và kiến trúc dưới thời thuộc địa. Ngoài ra Dhaka cũ là một nơi dạo chơi tuyệt vời, với những ngõ hẹp và các khu chợ bán đủ các loại hàng hóa. Tại đó có nhà Bảo tàng quân đội, đài tưởng niệm kiến trúc Hồi giáo, chợ Shan Kharia, Banga... khu Dhaka mới có văn phòng chính phủ, ngân hàng... là khu trung tâm thương mại hiện đại.