Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 49


Chương 49
Một đêm trôi qua. Gió tan mây tản.

Ban 7 ai màu xanh fb hạt trên 47đảo xuyên 5 ua rèm cửa eb rắng ngà, 5e ịu dàng e hiếu lên 13 hiếc giường 9f ớn phủ b ụa trong 52 gôi nhà f ỗ nhỏ. 1d © DiendanLeQuyDon.com ó một người 75 ười nhác 2 òn vùi mình c rong đống ca hăn nệm, e ái tóc dài 5 õa tung, 0 ưng trần b4 hư ngọc. 6 © DiendanLeQuyDon.com óng biển d goài cửa 3 ổ đang f7 ỗ vào đá, 5a ió biển 75 ằn mặn 5 hư lớp 85 ơ lụa mềm 5 ại, nhẹ a hàng ve vuốt 9 ờ vai trần 93 ủa cô…



“Hơ…”, 64 ỹ nhân 0 ay ngủ uể 4 ải vươn 0 ình, tỉnh 9lại sau 95giấc ngủ f4ngon.

Dụi 6cdụi mắt c9rồi tỉnh 9etáo lại, 3cnhận ra 2ecô không f9ngủ trên 0chiếc giường 9nhỏ trong 2ephòng mình.

Ngước 7lên như 85phát hiện 1ara gì đó, 8cơ thể fhơi đau dnhức, và 6acả cảnh 2cquấn quýt bcâu yếm 5tối qua 9lại xuất cdhiện. Ôi 60trời, Thiên 2fThụ che emặt, suýt athì biến d6thành quả 4táo chín, a6gần như 35xấu hổ 0trốn vào dtrong chăn, 7lại phát 66hiện ra 1trọng lượng 0từ người 9dđàn ông 8của cô 1angay bên 3cạnh đã 3cbiến mất, 3ccô không f7kìm được 1quay sang 2nhìn, hóa fra bên đó 87đã trống 6vắng tự 4cbao giờ.

Viên 0bDã không 46ở đây?

Ngượng 7ngùng và f1xấu hổ f1đã giảm 4bớt vì d8anh đã đi, bcô tìm thấy fáo quần 53mới ở eđầu giường, 1vội vàng a3mặc vào.

Nhưng 09chuyện gì 0thế này, 1tay cô thì ehơi run, achân cũng 3cảm thấy d7nhức nhối 8không có asức lực, 4dngay cả 7giũa hai 2chân cũng 9có cảm 4giác kỳ b2quặc, không 5lẽ đó eechính là d9như người fcta nói – b8cái gì đó dquá độ?

Thiên f4Thụ muốn 4tát mình 9một cái, 67cô suy nghĩ 4bậy bạ 43quá!

Mặc 6quần áo 2xong, Thiên 9Thụ đẩy 6cửa ra khỏi 79căn nhà 8dgỗ. Bên 16ngoài là 84hành lang euốn lượn c5theo đường 3bbờ biển 07làm bằng bgỗ, ban bmai sương 7mù còn mờ 0ảo, trên 43bờ biển 8mặt trời 2evừa ló cdạng tỏa cánh nắng 2vàng rực 4drỡ.

Quản 93lý Lâm và fahai vị đồng 9nghiệp đang 0thưởng 36thức cảnh 4dmặt trời 2cmọc, thấy eThiên Thụ 8bước ra 0thì quản 3blý Lâm cười 3bchào, “Phu 7nhân tổng 3giám đốc, 0chào buổi e8sáng.”

Phu 2nhân… tổng 83giám đốc…

Thiên bThụ bỗng bthấy mặt bđỏ bừng.

Tuy 88cô và Viên 7Dã đã là afvợ chồng 6từ lâu, 0nhưng dưới 29ánh mắt b4nhiệt tình 8ccủa mọi 4dngười, 0cô vẫn e6cảm thấy 50người ta cchắc chắn 0đã biết 99tối qua 2xảy ra chuyện c2gì rồi.

bfbối rối 67tới mức 6muốn khoét blỗ nhảy dxuống biển 3cho xong, 9fbiến thành bfcon gái của 9dbiển bay cdtheo gió e4điiiiii… b8A men!!!

“Chào… e0buổi sáng…”, 6Thiên Thụ 3ecắn môi bngượng 8ngùng đáp ealại.

Quản 2lý Lâm cười dtươi, nhìn 2dcô, “Phu 0nhân muốn 3tìm tổng 6giám đốc 7bphải không? 4Anh ấy đang 63ở trong 37gian nhà bbếp phía 1ngoài cùng.”

Nhà 55bếp?!

Thiên 1eThụ thắc 4mắc mở bto mắt. a © DiendanLeQuyDon.com“Anh ấy 40đến đó 37làm gì?”

Quản c0lý Lâm chớp 6mắt đùa. 1 © DiendanLeQuyDon.com“Đương 80nhiên là 3làm bữa 19sáng tình 7yêu rồi.”

“No, 02no”, một 4vị quản 12lý cao cấp 58bên cạnh 7tiếp lời. 7 © DiendanLeQuyDon.com“Thực 93ra tổng 4agiám đốc 3cảm thấy 64phu nhân dquá vất avả, nấu 3chút bữa 1sáng dinh 5dưỡng, 11bồi bổ 7đó mà!”

Quá, 2vất vả! 88Bồi… bổ!!!

Từ 36đó khiến 3fThiên Thụ axấu hổ a7muốn chui 8fxuống lỗ ccho rồi, a8mặt đỏ ebbừng dừng 00như tôm 7luộc, cô a0liền quay b2lưng bỏ bchạy. “Tôi… 9Tôi đi giúp 29anh ấy!”

“Toi b7rồi, anh d0đắc tội cvới phu a8nhân rồi, 9lát nữa dtổng giám 3đốc sẽ ctrừ tiền 20thưởng!”

“Không 4dám, tổng 8giám đốc 4hôm nay đang 9avui vẻ dịu 9adàng lắm, 6dgió xuân 8phơi phới 06kia kìa!”

“Ồ 9ha ha ha!”

Tiếng d1cười của 9ba người avang lên asau lưng bThiên Thụ.

Phu 8nhân tổng 9dgiám đốc ebnào đó 1đã thẹn 7như quả 5táo chín, 5dbị cấp 51dưới của dbanh đùa 3cợt thật 5ađỏ mặt 55mà! Nhưng 5sao anh lại 00chạy vào 03nhà bếp bnhỉ? Lúc d7ở nhà, canh chưa d6từng vào 81nhà bếp, atrừ lần fđó, bắt bnạt cô ftrong nhà 07bếp… Mặt 2Thiên Thụ 7lại đỏ 3nữa.

Thiên d5Thụ men 1atheo hành alang gỗ 9quanh co, 3cuối cùng dđẩy cánh fcửa gỗ bnhà bếp ara.

Trong 7đó, lập fdtức tỏa 6bra một mùi fdthơm thức căn dịu 5dàng.

Trong 1ctô sứ màu 2atrắng là 6cháo trắng, 9trong nồi 9có viền fhoa là hai 1quả trứng f7rất đẹp, bfmùi sữa 6cthơm phức 72lan tỏa, 86bành mì 56lên men trông 51mềm mại d4ngon lành. b3 © DiendanLeQuyDon.comThịt xông 00khói cắt flát mỏng b6được rưới 4một lớp 2mayonnaise, 9amấy bạn 0ctôm luộc 92nằm cùng chành lá 94xanh mướt, 31trông đẹp 62tuyệt vời. c © DiendanLeQuyDon.comMấy viên ccbánh bao d8sữa nho f3nhỏ, vài bmiếng bánh 9mì cắt 1lát, trên 3bàn ăn nhỏ 47nhắn đã 1bày đầy 7bát đĩa, 4hương thơm 6dmê hoặc.

Thiên 8Thụ đói ctới nỗi 4sắp chảy 23cả nước fmiếng.

“Vận 2động” 0cả đêm 83khiến cô 6đói tới c7mức ngực b4sắp dán ebvào lưng, fnhưng đây clà lúc cấp e6bách, trong ekhách sạn 2cũng không eccó nhiều ecđầu bếp 6và nhân 03viên phục 3fvụ, cô dcũng không 4cnỡ nửa 0đêm nửa adhôm lại agọi “phục 53vụ thức 5ăn”. Nhưng 6vừa sáng 9sớm đã 5thấy một 8bàn điểm dtâm phong bphú thế 9anày, đúng 53là đang 01thử thách 2khả năng 5akiềm chế 9của cô, dfthử thách 2con sâu đói 8đang gào bfthét trong 96bụng cô!

“Muốn 7ăn thì vào 10đây”, 18ai đó đang 6đứng bên 9bệ đá, 9đang cắt egì đó. 6b © DiendanLeQuyDon.comThế mà 82đầu không 1ngẩng lên 60lại biết 57cô đang 6đứng bên ccngoài.

Thiên 9Thụ nuốt 80nước bọt, 5ctỏ vẻ 5dthắc mắc, c“Sao anh 1biết là 87em?”

Ai bđó đang b4thái rau 11thì ngừng 3elại, khóe 6môi cong 6lên. “Anh 4ngửi thấy… amùi hương 72của em.”

A… 3Thiên Thụ 59thấy hàng 1lông mày 7giật giật.

Đừng 43nói mờ e6ám thế dđược không? f1Hại cô fblại nhớ 4tới cuộc 9“đại 48chiến” 9ftối qua, 8danh đã thưởng 96thức hết 99sạch mùi evị của 4cô rồi, 8echo dù không 62nên ấy bdấy thì 71tất cả 6ccũng đã… dfấy ấy 9rồi.

Thiên 4Thụ mặt 51đỏ bừng 1dừng lập 1tức chuyển 75chủ đề. 87 © DiendanLeQuyDon.com“Ưm… 3Cái đó… 8Sao em không abiết anh 8dbiết nấu făn nhỉ? 5Ở nhà anh 7chưa từng anấu, mà 7lại muốn 81nhìn em nấu dtệ hại 37chứ.”

Ai 6eđó kẹp 1aớt xanh 7vào bánh cmì, thêm 3một ít 6ftương cà 38chua rồi bhơi quay 2đầu lại. a9 © DiendanLeQuyDon.comTuy anh mặc 7fđồ thường, 2rửa tay 5làm thức 69ăn, nhưng blại đẹp 39như tranh, d6nụ cười 7etỏa nắng.

“Anh 2chỉ nấu 1fcho người 1ephụ nữ eanh yêu.”

Người 9phụ nữ… 1canh yêu…

Người 4phụ nữ 3được yêu 1lập tức e0đỏ mặt.

“Thế… 2Thế ạ? 21Lẽ nào 12trước kia 7anh đều 5lừa em… 8Ha ha… Em 0acòn tưởng engười đàn fông như 05anh mãi mãi 89không biết 85vào bếp 2achứ… Ha 15ha…”, dcô nàng 2ngốc nghếch fkia chỉ b0muốn gạt ffbỏ sự 1ngại ngùng.

“Tại 4sao mãi mãi c4không vào?”, e2anh đặt 9đĩa lên 07bàn ăn, cbước đến 4atrước mặt 8ccô, “Thực f6ra trong nhà 7bếp không bchỉ là 7nấu ăn, fcòn có rất 7nhiều công 4dụng khác, 1lần trước 11chúng ta cchẳng đã ethử rồi c4sao? Em có 7muốn… adlại lần 2nữa… ở cđây không?”

Á… 34Thiên Thụ falập tức 3fche mặt, 8suýt thì 0chui xuống cagầm bàn.

Anh cbanh anh… b5sao lại 9như thế! 9bNgười ta 0xưa kia cứ 0ngỡ anh 4lạnh như fbăng tuyết, 5flà tổng fgiám đốc 4bcao vời, ecsao sau khi adăn sạch asẽ người 3dta cũng biến d1thành háo a5sắc thế bnày? Ánh 5mắt nhìn 03cô, cổ 8áo hé mở, ddgần như 5có thể ftrông thấy 60xương quai 4xanh của danh, và trên 6bngực anh, 5những dấu 4hôn và dấu 2răng mờ 4mờ…

Mẹ eaơi… Tối 8dqua lẽ nào fcô lại 59bạo lực 2đến thế?

“Em 2em em… đói 8chết rồi fđây!”

Thiên 5eThụ không dedám nhìn a8lén nữa, a9kêu lên dmột tiếng b0rồi lao 5bổ vào ebàn ăn thơm 0cphức.

Viên 2Dã nhìn 3gương mặt 32từ tối 1qua đến 2giờ cứ cađỏ bừng 7của cô, 2nụ cười 4lại nở ara trên môi 4anh, anh cười 79tủm tỉm.

Trêu 98chọc cô 2xưa nay lúc 23nào cũng 0dthú vị. e © DiendanLeQuyDon.comNhìn cô 1như con tôm d6luộc vậy, bnhưng tối 42qua lại 65dịu dàng 76nằm dưới 3thân anh… 65Trong lòng 06anh bỗng etràn ngập 0cảm giác f2thỏa mãn d9chưa từng 77có, còn 38vui hơn chuyện 32anh nuốt btrọn công aty đối 6thủ ở 2nước T avậy. Cô 2chính là emón quà 1vô giá mà 77ông trời 8đã ban tặng 0cho anh.

d6“vận động” 4cả đêm 61nên đói ameo, Thiên fThụ lao 1eđến bàn 3ăn đã nhồm 65nhoàm rất 36mất hình 2tượng, 8vừa ăn 6vừa giơ 7dngón cái ablên khen f7tặng anh.

Thức 16ăn mà đàn 3bông nấu 1thực sự 0cquá ngon, 09không chỉ 40cao hơn cô 43một trăm 3lần! Cô 5avừa ăn 9ngon lành 0vừa quyết 29định trong 64lòng, đợi 5về nhà 73rồi nhất 0định phải b9bắt anh 8nấu cơm 46hàng ngày accho cô ăn! b7Cho dù cô cphải trả 5giá “gì 1gì” đi cechăng nữa 2cũng được! cNhưng… eđừng quá afkịch liệt 5nhé!!!

Viên 38Dã nhìn 9dcô ăn uống ahùng hổ 9ethì không 6kìm được b6cười.

Thiên 81Thụ vừa 9ăn vừa 0nói, “Đúng 35rồi, hành bflý lúc em 44lên máy ebay không fdbiết còn 9không? Mẹ a8em hôm đó 0cứ bắt 5em phải amang một 7hộp cơm 0cho anh, bà 77nói đã 0đặc biệt a5chuẩn bị 9món cơm dbình an, 17bảo chúng 55ta nhất bđịnh phải 6ăn!”

Viên ebDã lấy a5ra một hộp 5cơm từ 18tủ lạnh. bd © DiendanLeQuyDon.com“Còn đây, 49nhưng anh 7chưa mở c9ra!”

“Chắc 9còn ăn được e6nhỉ? Cơm 6cnắm mẹ 9em nấu ngon 1cực kỳ, 4lúc nhỏ 9dkhi em đi eahọc đều 6ccầm theo 54bốn, năm 9anắm trên 0đường 0evừa đi cvừa ăn…”, b5Thiên Thụ damở hộp 08cơm.

Tuy 8hộp cơm 7đã cùng 08cô trải 72qua trăm 43ngàn khó 93nhọc, nhưng ccđược anh fgiữ kỹ 5trong tủ dlạnh nên 11vẫn chưa ehư hỏng 1gì.

Thiên 3Thụ lấy ara một nắm 9ecơm, há 1miệng cắn 33lấy. “Anh 80có muốn ecthử không, 77ngon thật 0đó, có dftrộn mè evà thịt 24nữa, siêu 4ngon luôn.”

Viên 81Dã thấy dcô ăn cơm 8lạnh thì 7bvội hỏi, 1“Anh hâm 02lại giúp 02em nhé? Ăn e1lạnh sẽ c8đau dạ 0dày đấy.”

“Không bsao không 0bsao, xưa anay em vẫn băn thế, 3dăn lạnh 8càng ngon cmà.” Thiên aThụ mặc bkệ, ăn 5ngon lành. cd © DiendanLeQuyDon.comCô đói 4dtới độ f7bất chấp a9mọi thứ, cdbây giờ 9cho dù có 1cho cô cả 1acon bò thì 41cô cũng 65sẽ tiêu 2diệt sạch f3sẽ.

Viên bdDã thấy 20cô như vậy 5cthì mỉm 66cười lắc deđầu, nhưng a4vẫn ân 4cần lấy 71hộp cơm bclại, chuẩn 9fbị cho vào 66lò vi sóng 8để hâm 6nóng lại b3cho cô.

Hai 9người đang 7eăn thì điện bthoại reo 8vang, Thiên 2Thụ vừa 4bngậm trứng egà vừa 5nghe máy. 21 © DiendanLeQuyDon.com“Alô, mẹ 0à? Tiểu 4Vi? San San? 9bỒ ồ con 3rất ổn, cbọn con edđều khỏe!”

“Thiên 47Thụ, hai cngười ổn 4thật không? 4Không sao 98chứ? Bình 03an hả? Bên 7này mọi 1engười nghe 76San San bảo 5là người eata nói hai 7người đã 1được chuyển 6ctới nơi 12an toàn rồi, 63sẽ nhanh f9quay về athôi, đúng dkhông?”, 2bTiểu Vi bcuống quýt fhỏi.

“Ừ 4đúng thế, 7bọn này 73đang đợi dmáy bay, csẽ nhanh 7quay về 2thôi”, f6Thiên Thụ 2vẫn đang 0căn.

“Thực 12ra hôm qua 7mọi người 86đã biết 3chai người 8gặp nhau 1rồi, bình d8an rồi, 34ở cạnh 32nhau rồi”, 16San San giật 2fmáy, “Nhưng f7bọn này 0rất chu cbđáo, không ebgọi điện ccho hai người. 1 © DiendanLeQuyDon.comThiên Thụ 6có cảm c6kích không? 9Lúc về fnhớ mời 9bọn này 9făn cơm nhé! 6bCòn nữa, 8kích thích cchứ?”

Phụt…

Thiên 1Thụ tí 81nữa thì 2bphun ra.

Cái acô Quan Nguyệt 0cSan này, 7chỉ cần 59mở miệng eblà bậy fcbạ! Nhưng… 8chết tiệt, 6bị đoán 3btrúng rồi!

San aSan ở bên 1kia như nhìn 1thấy vẻ 5emặt cô, 7hưng phấn 75tới nỗi fdmuốn chống 7nạnh ngửa 77mặt lên 7trời cười 6to. “Ôi 4ha ha! Hai acngười thừa dfnhận đi, fvề thì 8nhớ khai 0báo, hai 1người không 6qua nổi fcon mắt c7phép thuật 9dcủa tôi f1đâu! Ha cha ha ha!”

Thiên 46Thụ suýt 57ngã lăn 7ra đất.

Cuối c5cùng bà e0Hạ đã 14giật được 4fmáy. “Thiên 7Thụ, cơm bmẹ làm 83cho con không 55hỏng chứ? 8Con có cho aViên Dã dcăn không?”

“Mẹ!”, 5eThiên Thụ 83vẫn đang 01chiến đấu avới trứng 1gà trong 5bmiệng. “Mẹ 86hơi bị 2quá đáng fnhé, con 3gái mẹ 8gặp tai eanạn máy 61bay mà mẹ echỉ quan c7tâm cơm bhộp thôi 5á? Hai mươi 3tám năm b4trước mẹ 3sinh ra con 0hay là sinh 7ra hộp cơm a4đấy?”

“Bớt 79nói nhảm 1đi, con bé 31chết tiệt”, 42bà Hạ mắng, fe“Mẹ là 5tốt cho 5hai đứa f9thôi. Được, aamẹ chỉ 2nói một dlần, con 7nghe cho rõ 9đây. Hộp 2cơm đó fthực ra 96mẹ đã aacho thêm 77một thứ, 2dmà thứ 6thuốc đó d1rất mạnh, 12bảo đảm 8có thể bkhiến Tiểu 6Dã… ưm fưm ưm ưm… dbảo đảm 6có thể dlàm con… 8a a a a… 4Hiểu chưa 2hả? Con egái? Nên 1dnhất định 2fphải cho 4nó ăn nghe 7chưa, mẹ eđợi bế 6cháu ngoại 03đó! Bye fbye!”

5bHạ nói 33một thôi bmột hồi fcrồi cúp 30máy “rụp” 7một tiếng.

Thiên 2Thụ cầm 8eđiện thoại, acó vẻ không 79hiểu, chớp 0cchớp mắt.

Mẹ anói gì nhỉ? 21Trong cơm f4có cho thuốc? cThuốc rất demạnh? Làm canh ưm ưm adưm ưm? Làm 0cô a a a 1ba? Thuốc a1chữa táo 9bón hả? 78Nhưng táo 47bón và cháu 6nội thì aliên quan 2gì…

Thiên d3Thụ rất 17thắc mắc.

Nhưng 18bỗng nhiên 4bcô cảm bthấy trong e0cơ thể b5có sự thay fđổi kỳ 1quặc. Hình e1như chỗ a0nào đó 4fnóng nóng, ekhó chịu, 39từ trái 2tim cứ bùng 57nổ ra, khiến aftoàn thân 97cô trở fnên mềm 1nhũn, ẩm 22ướt, thậm cchí có cảm 07giác tê badại, giống fcảm giác b0hôm qua ngón ctay anh nhẹ fnhàng lướt 8qua vậy…

Thiên dThụ bỗng fmở to mắt!

Mẹ 2chắc không 25phải…

Viên 94Dã ngồi fđối diện b5cô đột 79ngột đứng d5dậy.

“Anh 7ăn no rồi, abcòn có việc 8đây, tạm abiệt”, eai kia đương 7nhiên đã 1nghe thấy 8enhững lời 92đó, lập 3tức quay 2người bỏ 4chạy.

Thiên 8dThụ theo d5phản xạ 55chộp lấy 5anh.

“Này, bkhông cần 4thế mà!”

“Không 30cần? Anh d9biết em 6không cần”, 7mắt anh 72đảo đảo, 1cra sức nén 3cười.

“Không 2phải… aKhông phải 0athế… Người 9ta…”, 8aThiên Thụ dkéo gấu 10áo Viên 74Dã.

Huhuhu… esao lại 4thế này? d7Cơ thể 73người ta 5càng lúc 65càng nóng, acàng lúc ecàng nhũn, 8càng lúc 0càng tê….Thái 96hậu mẹ 5dơi, mẹ 2mẹ mẹ… 8fsao mẹ lại 2làm chuyện 6này, mẹ bmuốn hại 9acon gái mẹ 1bất nhân 74bất nghĩa 5bất đạo 52đức bất 6XX sao!!! 0A a… khó abchịu quá… 6amuốn… bmuốn ôm c8anh quá… 63Cơ thể d7cô nóng b8quá, tay 18anh nhất f6định rất 4amát…

“Hóa bra không aphải em 2không cần…”, 5Viên Dã 28nhướng 7amày.

Hạ 1Thiên Thụ dcmặt đỏ fbừng bừng fbgật đầu.

“Nhưng 2lúc nãy 9khi em vào, 4rõ ràng 5em nói là 6không cần”, 8tổng giám c7đốc Viên 33xấu xa nói e6thế rồi 2quay lưng 81bỏ đi. 9 © DiendanLeQuyDon.com“Hôm nay 6anh còn có 2nhiều việc fphải làm, 03Hạ tiểu 31thư, em tự e4nghĩ cách 5bđi nhé.”

“A e4a a, đừng 4đi mà! Viên.. e © DiendanLeQuyDon.comtổng giám d5đốc Viên… 7Viên… Viên 1Dã… Tiểu bDã…”, 97cô kéo gấu 2aáo anh, xấu 3hổ tới 7mức muốn achôn quách 6mình đi 59rồi. Nhưng 3làm sao đây, becô khó chịu 2quá, khó dchịu quá… 5Mẹ… thà 3hồi đó emẹ sinh 5ra hộp cơm c6còn hơn!!!

Viên 7Dã bị cô 6fnàng nắm 4níu gấu 53áo thì cười d5muốn bị bchuột rút 1rồi. Mẹ ddvợ đại b0nhân của e6anh thực dsự là quá 3giỏi.

“Darling…”, feai kia đã 0áp lồng 80ngực nóng 89hổi của eamình vào flưng anh.

Tổng 07giám đốc d7Viên cười 3gian xảo akia cuối 5ccùng quay b1lại, bế 0acơ thể e3mềm nhũn 0của cô alên, đặt e9lên bệ 7đá. “Cô cebé, lần 7dsau nhớ 1lấy, đừng c3bao giờ 3nói ‘không bcần’ nữa!”

“A…”

Trong 3dnhà bếp 50nhỏ, vẳng 03đến tiếng dkêu hãi 30hùng.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/93478


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận