Bí Mật Vượt Thời Gian Chương 4

Chương 4
Đừng bỏ tôi.

agài không 27lên tiếng, 5bhai hàng 30nước mắt 1ctủi nhục 8từ khóe bmắt cứ 50trào ra, b ô nhìn chằm 81 hằm Thượng 6 uân Trừng, 5 ột lời 2 ũng không 4 ói.

Lúc 0 hấy dòng ee ệ trên 57 hóe mắt 2 ô ta chảy 4d uống, Thượng 5 uân Trừng b0 hỉ lạnh 03 ùng cười, 76 hông đi 7 ới gần: 37“Cô yên c1 âm, dù là d ôtk kẻ 8điên như 7 ô có đức 4 ạnh đến f hế nào 0 hì có cho 04 hông, tôi ba ũng không e ên giường 4 ới cô đâu!”.

Khiến 9 ô ta phải 4 hóc như 3c ậy, coi 2d hư đã thắng b ô ta một a3 án, Thượng e9 uân Trừng 3a ảm thấy 3 rong lòng bc hoải mái 4 ơn nhiều. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 7bbận tâm d5tới cô 8gái kia nữa, ephủi phủi 6hai tay rồi 6quay lưng 5dđi. Mặc f1dù toàn ethân bị 8nôn vào 14rất bẩn 8nhưng tốt 6xấu gì accũng đã d2thóat khỏi 2cô ta, loại 7trừ được evận xui.

Tiếc 2là anh đã eclầm! Vừa 7dmới đi 3được hai 42bước, Thượng 04Quân Trừng c0liền phát fhiện cô dgái cứng 2đầu kia 75đã bò dậy, 55không thèm 0phủi đất 3cát trên 11người mà 93đã vội 5chạy về 5ephía mình.


Diễღn 47đàn Lê 21Qღuý Đôn
“Cô… 29rốt cuộc 50có ý gì?”, daThượng 72Quân Trừng ccảm thấy d6cô ta thật 2sự ngang f0ngạnh, “Cô 31có phải dbị thần abkinh nặng 1drồi không? 2Sao tôi làm 69gì mà gặp ephải con 7điên như 7cô thế???”.

“Tôi b8không bị fđiên!”, 5cô gái rốt 2cuộc cũng 60chịu mở emiệng, “Nhưng 2nếu tôi 1ckhông nói banhư vậy, 5không nhất acquyết đòi atheo các 4danh, chẳng 6phải tôi 7sẽ bị 50người ta 6đưa vào 4eviện tâm 99thần ư? eKhông phải 3sao?”. Ánh e9mắt gắt eegao của 69cô phóng 10về phía 8fThượng 9Quân Trừng. 0b © DiendanLeQuyDon.comCô nén dòng dnước mắt akhông cho 5chảy xuống, amím môi 3kiềm chế 0dsự khó dchịu trong engười do 0asay xe, cố bgắng trấn 5atĩnh tinh 4thần, nói 67với Thượng 6bQuân Trừng: bc“Tôi không 15bị điên, dbcác anh đừng 1có nói tôi 03điên, đừng d1có đưa d0tôi tới eviện tâm 1thần! Nếu 62tôi không 0nói như b6vậy, không 86đi theo các fanh, tôi 1còn có thể 62sống được b2sao?”.
Diễn a7đàn ✪ 10Lê ✪ Quý dcĐôn
Thượng daQuân Trừng 71nghe vậy cmà sặc e6sụa: “Cô 7không điên?”, 4anh cười 7mỉa mai, d0chẳng hiểu 05sao nhìn cthế nào 9cũng thấy 1cô ta là 5fngười điên, 4“Được, 71coi như cô cekhông điên, 1vậy cô b1nói rõ cho ctôi biết 3địa chỉ ccủa nhà 6cô để 6tôi gọi 91người nhà 1cô tới f1đón cô a1về, chẳng ephải thế 2là xong sao? 0Có điều, 0theo tôi 3thì cô vào 0bệnh viện btâm thần e2cũng không 17chết được 8đâu, chưa bbbiết chừng 21còn sống d9rất vui 3vẻ đấy 71chứ”.

4fgái không 2để ý tới 8lời châm 3echọc của 8aThượng 1Quân Trừng, 6enhỏ giọng 1enói với dvẻ tư lự: e“Bởi vì 5không có 23sai tin tôi elà người 7bình thường”.

***


Lòng bbcô run rẩy, 64sẽ có người etin cô xuyên 8qua bốn 5trăm năm 1tới đây 0ư? Mặc 6dù trên d1đầu cô 9là mũ phượng 7nhưng ai 3sẽ tin cô 9là phi tử 0của Hoàng dđế Vạn 0Lịch? Tối bqua, Từ bNam Phương ađã nhận 5thức được 94sự thật 48này. Chuyện 1bnày xảy cra với bất bkỳ ai đều 9khó tiếp 9nhận được, a6nhất và 5ađối với 07thời đại ecủa cô, 6akhi mà khoa d5học vẫn acòn lạc 96hậu.
Diễn c1đàn ✪ 1Lê ✪ Quý fĐôn
Thế 1anhưng cô 5ccó thể 2hiểu rõ fcngay lập 9ftức. Cô 65không giống 3với những 07cô gái khác, dtừ nhỏ 06nhờ vào 6quan hệ crộng rãi 84của phụ 43thân, cô 6đã được 18tiếp xúc 95và vô cùng 8hứng thú 92với những e1tri thức 81về Số 2học, Thiên d0văn và Lịch eepháp phương 59Tây. Phụ bthân của 2acô có rất 4nhiều bạn 1tốt là agiáo sĩ ftới từ 69Đại Tây 17Dương, chẳng c3hạn như aMatteo Ricci, d0Sabatino de aUrisis. Từ 46nhỏ cô 19đã thích bftham gia vào 2những cuộc dtrò truyện ccủa họ, a1cô biết 4bĐại Minh ckhông phải 88là trung 14tâm thế d2giới, biết eatrái đất 8hình cầu, 7còn biết dangười Phật 0Lang Cơ mà fquốc dân 88của cô b8khinh bỉ 7athực ra f1còn tiên 9tiến cả 3hơn Đại 9Minh.

(*Phật 5Lang Cơ: 7Là một ffloại pháo fbnổi tiếng fở châu 6eÂu vào thế 6kỉ XV-XVI 53được người 67Bồ Đào 20Nha truyền 68vào Trung f9Quốc, sao a6đó tên eloại pháo 7này được 7người dân 2dTrung Quốc 8bấy giờ 1gọi để 1chỉ người 9eBồ Đào bNha.)
Diễn 81☆ đàn 9Lê ☆ Quý 7Đôn
Đương 6fnhiên, vấn eđề mấu fbchốt là cTừ Nam Phương efvà phụ 8thân đã dtừng nghiên 7ccứu chế 07tạo ra Quan 3Trượng eaNghi, cô e4cũng có b3thể thông a8qua quan sát fabầu trời a9mà suy đoán d5được thời egian.

(*Quan 1Trượng 0Nghi: Công 64cụ quan 0sát các dhiện tượng dthiên văn, 50tương tự 68như kính 1thiên văn fhiện tại.)

Ngày 3hôm ấy, 15lúc cô tỉnh a< 37fe8 /span>lại sau 8fcơn mê man 67đã là nửa e4đêm. Trong 53phòng bệnh dkhông có caai khác, 17cô một a6mình trơ 0trọi giữa dnơi xa lạ, 5anhìn thấy 49bóng đèn 48lờ mờ 8ngoài hành 9clang, cô 80hoàn toàn 1không thể 49tưởng tượng 6nó là thứ 4agì mặc 2ddù có phát fra ánh sáng.

Đầu 2cô đặc 3dkịt, nghĩ e5tới sự 0việc đã 9achứng kiến 23ban ngày, 4cô chỉ bacảm thấy 11hỗn loạn, 88không tìm 9ra manh mối.

Gió e7lạnh ngoài eacửa sổ e6len lỏi 71vào phòng 14khiến Từ 6Nam Phương d1không nhịn 1ađược mà b6khẽ run 90rẩy. Cô 6ebước xuống b7giường, 8đi đến 8bên cửa 1sổ, ngắm 9nhìn những 98tòa nhà e7bên ngòai f0kia, những 0chiếc ô 27tô chạy 80không ngừng e9trên phố, f8còn cả 4fnhững bóng 3đèn trên 75hành lang, 5Từ Nam Phương 3chợt thấy 89sợ hãi.

Thế e8nhưng, khi dngẩng đầu dnhìn lên dtrời, trông 6thấy những 8vì sao quen athuộc kia, 26cô liền 35nhẩm tính 6thời gian.

Từ afNam Phương asụp ngã 8xuống sàn 2nnhà, cô 0tính đi batính lại 4ahết lần 8anày đến clần khác, 01rồi còn c3tự véo 0chân mình. 4 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải c3mơ! Cũng 86không hề dtính sai! 8Cô đã xuyên 8qua thời 5gian rồi, ađã tới 2etương lai fnhững bốn e5trăm năm 55sau!

cchạy ra 6fkhỏi phòng 2abệnh, đụng d2phải hai e9cô y tá 8trực đêm 5bên ngoài. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô sợ sệt 1nhìn họ, 6họ cũng 7dnhìn lại dcô bằng 93ánh mắt 22như nhìn 90quái vật. ef © DiendanLeQuyDon.comCô lên tiếng 7hỏi: “Năm dnay là năm dnào?”.

Hai acô y tá 0đưa mắt bnhìn nhau. 6 © DiendanLeQuyDon.comLúc cô gái 0mặc trang bphục cổ 5đại này 3bị đưa 46vào đây, 27hai người 7dđã được 9bthông báo 6rằng cô a8ta là bệnh cnhân tâm 9thần, thế bnên bây 3giờ cảm 77thấy phần 6dnào khiếp 15đảm, nhưng 3vẫn trả clời: “Hai 9nghìn linh abảy”.

“Hai 1nghìn linh 56bảy?”. b0 © DiendanLeQuyDon.combờ mô Từ 56Nam Phương ctrắng bệch, 75“Là dương 1dlịch sao”.

“Đương f1nhiên, đương 25nhiên là 9công lịch e1rồi”. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô y tá 02nửa đêm cgặp bệnh 8nhân tâm edthần cũng 95sợ, cô 9còn lại cđã vội 17gọi điện 91cho bác sĩ d0nam đang cctrực đêm c3tới.
Diễn e9☆ đàn 61Lê ☆ Quý d3Đôn
Từ 59Nam Phương alẩm nhẩm: 65“Năm hai 2fnghìn linh 67bảy, dương 4dlịch! Ba f0trăm tám 9mươi bảy 74năm, gần c3bốn trăm 89năm, quả 4nhiên là 8bốn trăm 53năm…”. 22 © DiendanLeQuyDon.comCô không dhề nghe cđược hai f4cô ý ta efkia nhắc 2đến Thiên dCan Địa fChi, nhưng 72cô biết 07công lịch, 3đây là adcách tính 7dthời gian 20ở quên 72hương của 75tu sĩ Matteo 8Ricci.

(*Thiên 4Can Địa 39Chi: Phương 16pháp tính 40lịch của 0người Trung b6Quốc cổ 5ađại, người edViệt gọi 09là Âm lịch).

Từ 0Nam Phương 8dnhìn mọi 8bthứ xa lạ 00xung quanh f9mình, cô ddthật sự cmuốn cướp fđường 1emà chạy, 6nhưng không c5có con đường 4nào chạy 4btrốn cả. 3 © DiendanLeQuyDon.comVị bác c6sĩ nam kia 9bnhận được fctin đã vội e9vã chạy 27tới, ngăn aTừ Nam Phương 5lại, đưa 5cô quay về dphòng bệnh, 56anh ta còn f7quay sang equở trách d7hai cô y 34tá: “Hai bcô làm việc 4thế nào 2đấy hả? aBiết rõ 5đây là 3bệnh nhâm 8tâm thần 0fmà không 4khóa cửa 1lại”.

Từ 2fNam Phương bbị đưa atrở về daphòng, nghe 0eloáng thoáng 4mấy người cbên ngoài 6nói chuyện, bchờ qua 7fbuổi họp fbáo ngày 0mai rồi 27sẽ đưa 6mình tới abệnh viện e5tâm thần.

Bệnh 9viện tâm 3thần là 8dcái gì? aTừ Nam Phương  không 7biết. Cô 5dchỉ có 9thể một 87mình nằm 2đây, tiêu 2hóa từng cchuyện hết a9sức ly kỳ 2đang xảy 2ara. Lúc nàykhi enhìn vào cnhững bóng 8cđèn ngoài c2hành lang, ecô không 1còn sợ ahãi nữa. d1 © DiendanLeQuyDon.comBốn trăm 19năm sau, 98khoa học 6kỹ thuật aphát triển bađến mức ađộ nào, 1đối với eTừ Nam Phương 1mà nói, 0hoàn toàn 3không có 0cgì kinh ngạc.

bevốn hiểu 3abiết rộng, 48chưa chắc 0cđã thua akém người 81hiện đại. 55 © DiendanLeQuyDon.comThiên số, 44Số học fvà Lịch fpháp của 0cô thậm bchí còn bgiỏi hơn 4nhiều người.

Thế 0anhưng, Từ 49Nam Phương afvẫn phải 1mất một cđêm để ftiêu hóa 16hết sự 9dthật này. 60 © DiendanLeQuyDon.comCô không 36biết bản 3athân làm 0thế nào 2mà đến c8được đây, alàm thế 0nào mới 09có thể 1trở về. 40 © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ 0tới khối basao sa kia, 18vậy là 8dcuối cùng fcô cũng 68biết điều 91dị thường 94bí ẩn của 1nó là gì, 9fnăng lượng 2của nó 6quả nhiên 6khiến người 2ta phải ebkinh sợ, 57có thể 9đưa mình fxuyên qua ethời gian, 6axuyên không 5gian? Từ 02Nam Phương 2nghĩ rất 9lâu, rất f4lâu mà vẫn 3không rõ, 4thời gian, 66không gian alà cái gì, 83khối sao a6sa là cái b6gì?

Nhưng bbây giờ ckhối sao 5bsa ấy đã emất rồi, ebdù có tìm 23thấy thì 8Từ Nam Phương 2cũng không bchắc chắn fmình sẽ dquay trở fvề quá 9khứ được.

Xuyên fcthời gian, 7không gian, 75đối với 4dTừ Nam Phương 1mà nói, 38là một 3echuyện cực 29kỳ khó 8tin.

Sau 5đó, phòng 1bệnh của 9cô có rất cnhiều người b2tới, Từ 3cNam Phương 4chỉ một 2mực giả 5fbộ còn e4hôn mê. 5a © DiendanLeQuyDon.comNghe họ e4nói chuyện, arất nhiều dthứ cô akhông hiểu, 6nhưng có 0ethể ngờ 3ngợ đóan ara bệnh 8viện tâm ethần nghĩa 1clà thế 98nào, bọn 45họ đều ađang cho 8rằng cô clà một 5dkẻ điên.

b1hiểu, thậm f6chí còn 4cảm thấy 7may mắn avì mình dkhông kích 3bđộng đứng dlên nói c9với họ 4mình là 0phi tử của dHoàng đế beVạn Lịch. e1 © DiendanLeQuyDon.comCô đang 05chờ thời 15cơ, cô giả cavờ hôn 83mê để 41dò xét thế b7giới mù cmịt xung 9dquanh này.

6nghe thấy 35họ nói 8sẽ đưa 33mình tới 5bệnh viện etâm thần. 1 © DiendanLeQuyDon.comBệnh viện btâm thần 0-  nghe 51được cụm 20từ này, 5Từ Nam Phương 9dnghĩ tới fbnhà thương 0điên. Đại 72Minh có rất 5cnhiều nhà 1thương điên, 8những người 2bị bệnh fhủi đều ebị nhốt 4ebiệt lập 1ở đó, atự chết 5dần chết e5mòn. Bọn bhọ hình 1cnhư cũng 56đang có 4eý định ađưa cô 94tới một cnơi như 6thế?

Ý c3chí sinh 03tồn của 5ccô rất 14kiên định, 68trong khoảnh 7khắc nghe ethấy từ c4miệng của engười đàn 3công kia thốt dra tiếng 9Ý, Từ Nam 6Phương hiểu 7những gì 0anh ta nói. 9 © DiendanLeQuyDon.comTu sĩ Matteo cRicci mà 16cô sùng dbbái là người 77Ý, đương e7nhiên cô 6dcũng biết 76tiếng Ý, 9cho dù dân 9chúng Đại cMinh phần 3dlớn đều 9coi tu sĩ alà đám 7quỷ Phật acLang Cơ đáng 9ghê tởm.
Diễn 2☆ đàn 75Lê ☆ Quý 6Đôn
Từ 4Nam Phương 4lập tức 07hiểu ra 1đám người 88hôm nay có emặt ở eđây là 0fmuốn thăm 6fdò xem giữa 9cô và người c4đàn ông 9fkia có mối fquan hệ 1gì mờ ám 0hay không, 7fcòn người 0đàn ông 2kia lại 8đang muốn 17thóat khỏi 07cô.

Từ 24Nam Phương 1dkhông biết 9vì sao bọn cehọ lại cphải lằng 5dnhằng vấn 7ađề này, 99cô chỉ 0biết, người 5đàn ông 45kia kiên efquyết không 5muốn người 11khác cho 9rằng cô 8là người btìng của 85hắn ta. 4c © DiendanLeQuyDon.comĐây là atử huyệt 7của hắn, becũng là 39cơ hội 0aduy nhất 6ccủa cô!

Từ dNam Phương 2mở mắt 1tại một 47giây cuối fcùng, cô 9đánh cuộ, c5bản thân 0mình chỉ 0có thể cclợi dụng 4cơ hội 44duy nhất 1fnày để e4rời khỏi cnơi đây, 6để không dabị đưa atới nhà 9bthương điên.

***

Từ 5Nam Phương f9để mặ adòng nước 9emắt chảy edxuống, cô 20không biết 0Thượng 18Quân Trừng 6này là ai, a3nhưng cô 2khẳng định d9thân thế 9của hắn ccta không e5hề đơn b2giản.

fnhìn Thượng 5Quân Trừng bbằng ánh a9mắt thảm 2thương: 7“Các anh 5có quyền 5thế nhưng bcũng không 9athể đưa e4tôi đến 1enhà thương cdđiên được, 61tôi biết 50tôi không efnên nói dbnhư vậy, fnhưng các b6anh làm vậy 7ecó công 6dbằng với 4tôi không?”.

Giọng 1dnói dịu 5dàng khiến 69Thượng 6Quân Trừng 1dù rất e6ghét nhưng c9cũng không 8cắt ngang fdlời cô 7nói. Từ 5Nam Phương b7nâng tay báo lên lau d5nước mắt, bacô vốn e9dĩ xinh đẹp 49động lòng 9fngười, 09mặc dù 06hiện tại 3có vẻ lôi 0thôi nhưng dcô vẫn 58hoàn toàn betự tin với enhan sắc 0của mình. c3 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn 7adùng nhan 7sắc đó 1eđể xóa 43bỏ ý nghĩ 52muốn vứt 0bỏ cô trong 53đầu của 18Thượng 6Quân Trừng.

Thế c9nhưng có 1lẽ cô nghĩ 12điều này 41hơi sớm. 39 © DiendanLeQuyDon.comThượng aQuân Trừng 2kiên quyết bkhông thèm cđể ý tới dcô: “Thôi 40đi! Những 0lời này fcô giữ 43lại mà denói với bdngười khác. ba © DiendanLeQuyDon.comHai chúng 81ta không 6có bất 3bcứ liên 6quan nào 4hết”. 9 © DiendanLeQuyDon.comThượng 06Quân Trừng adliếc Từ 9bNam Phương 01một cái, 72nhỏ giọng 6lẩm bẩm: 49“Tôi cũng dkhông cần 6dphải nói 1với một fdngười phụ f4nữ điên cenhững thứ 62này”.

Nói 3bxong, Thượng 8aQuân Trừng 0liền quay 31lưng bỏ bđi. Từ 47Nam Phương fđịnh hét 22rằng, nếu 18anh dám đi, 01cô nhất 48định sẽ enói với 84đám người 8kia rằng 4mình là dngười phụ 98nữ của 6eanh ta. Nhưng 4cô chưa 38kịp thốt 5ra thì đã 10bị cô nuốt 07ngược trở 8dlại. Cô 3nhớ tới ddkhi nãy Thượng 91Quân Trừng 1anói ghét 98nhất là 2dbị người 1akhác uy hiếp, bnếu cô 2bnói ra, chỉ dccàng khiến dhắn tức bgiận bỏ 3đi.

“Anh, 6tôi phải 8nói như bbthế nào athì anh mới 71tin? Tôi 1không phải akẻ điên!”, 1Từ Nam Phương ecuống quýt c2hét lên. 84 © DiendanLeQuyDon.comCô không 4biết liệu 9mình có 2bị người 6ta đưa đến 5nhà thương c0điên hay 8không, không d4biết ở fbnơi hoang 2vu này có bbthú dữ cbhay không, c7cô chỉ 5có thể 64xác định, blúc này 8theo Thượng 0Quân Trừng 78mới được 87an toàn, ebmặc dù 5aanh ta rất 0eghét cô.

Thượng 90Quân Trừng fquay đầu danhìn lại dfnhìn Từ cNam Phương, 0lịch sự 58nhún vai: 68“Cô nói 6thế nào dtôi cũng 7không tin”. 71 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt fThượng 38Quân Trừng eliếc qua 7dđám ố avàng trên efquần mình, d5lại càng 2cảm thấy fbuồn nôn.

Từ 2Nam Phương fanhanh nhạy 3nắm bắt 0ađược ánh 55mắt ấy, fvội vã ctiến lên 8phía trước, akhông chút 7do dự tự 6tay xé một amảnh vải 1btrên vạt f3áo mình, akhẩn khoản 6nói: “Để 39tôi lau giúp danh, xin lỗi, dvừa nãy 2thật sự 5là tôi không bachịu nổi, 9akhông phải 18tôi cố 5ý. Anh hãy c4tin tôi, 7fanh muốn 94tôi đền 68bù thế 7nào tôi ecũng chịu, 5chỉ cần 4anh đừng 3bỏ tôi adlại ở fđây một d8mình…”. 08 © DiendanLeQuyDon.comCô làm bộ 0sợ hãi 3nhìn xung 6quanh một fvòng, ngoài 71núi ra cũng 24chỉ có c3núi, ngoài 0cây ra cũng b4chỉ có 1cây.

Ánh 3emắt Từ 67Nam Phương 6lộ rõ vẻ 98hoang mang, 9csợ sệt 67mà một fthiếu nữ 2nên có, 24cố gắng fkiềm chế 4ehàng nước 38mắt, ngồi bxuống dưới 98chân Thượng cQuân Trừng emà lau quần aecho anh.

Thượng 83Quân Trừng 68vô thức ené sang một 4bên, cau bcó: “Thôi 94thôi, tôi 1không thích 33người khác a6chạm vào 9người tôi”.
Diễn 57☆ đàn 74Lê ☆ Quý 0Đôn
Từ 6dNam Phương 9không cứng edđầu nữa, 9đưa mảnh 6áo cho Thượng 9Quân Trừng, bnhỏ giọng 2nói: “Cầu b8xin anh, đừng bbỏ tôi bở lại d4đây một 05mình…”. 40 © DiendanLeQuyDon.comThanh âm 4của cô 7cyếu ớt, 7nhưng đủ 75để Thượng 6Quân Trừng anghe được.

Thượng 0Quân Trừng 6nhíu mày. 73 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 67nhận lấy cdmảnh vải 5của Từ cNam Phương, 12cũng chẳng 11quay đầu 0flại, nhưng 1bước châm 5đã chậm 9dần.

Từ cNam Phương 7dè dặt 1đi theo sau, 79không dám 6tới gần 25quá, nhưng a2vẫn sợ c9bị anh bỏ 8lại. Tuy 7nhiên, Thượng 8Quân Trừng d7hoàn toàn 5không có 18ý cự tuyệt blần nữa.

Hai cngười bước ftrước bước csau quay về 2dchỗ xe dừng. 98 © DiendanLeQuyDon.comJim vừa 2trông thấy 44Thượng 5Quân Trừng, 8trong lòng cnhẹ nhõm anhư vừa abỏ được atảng đá f7lớn đang 94đè nặng abxuống. Vừa 5rồi nghe 7thấy tiếng 64khóc lóc, btiếng la 86hét của 8Từ Nam Phương, 2egiờ bộ 26dạng cô 02lại khép 4nép sợ 32sệt ở 32đằng sau, eekhông biết 4Thượng eQuân Trừng fđã gây 4ra chuyện 7gì.

Thượng f4Quân Trừng 00đi về phía 8Jim, khinh 40bỉ liếc 9Từ Nam Phương 5đằng sau, 1frồi nói 5với Jim: de“Để cô eta ngồi c8xe anh”.
Diễn c0- ๖ۣۜĐàn 4d- Lê - Quý 4- ๖ۣۜĐôn
Từ 9Nam Phương acnghe thấy c3vậy thì ccvô cùng 6mừng rỡ. f © DiendanLeQuyDon.comCô biết 2mình không 58nhìn nhầm, 3thông thường 4những người akhông sợ eacứng thì fchắc chắn 5ưa mềm, 6anh chàng ctên Danny 78này chính 8blà kiểu 3người đó. 4 © DiendanLeQuyDon.comMặc dù fckhom lưng 7trước hắn 8ta chỉ nhận fđược sự 41khinh miệt, 8dnhưng chí dcít đây 3acũng là c5phương pháp 9bbảo vệ 2mình tốt 2nhất.

Thượng e0Quân Trừng 94không để 5ctâm tới 4Jim đang 80trố mắt 70lĩu lưỡi, 1banh nói: d0“Đưa hành blý cho tôi, b2tôi phải athay quần”.

Jim fngẩn ra 68một hồi dlâu rồi 3mới vội 5vàng lôi 4chiếc túi 7du lịch 7từ trên 0xe xuống bđưa cho 38Thượng 35Quân Trừng. ec © DiendanLeQuyDon.comAnh nhận 33lấy chiếc 5túi, quay asang nhìn 8cô gái đáng f8thương đang 25cảm động 09đến rơi 7dlệ kia: 08“Chúng 2dtôi chỉ 5đưa cô 1tới Thái fcNguyên, chuyện 2csau đó cô ftự giải 80quyết”.

Từ ebNam Phương 8aliên tục 6gật đầu, 6Thượng fQuân Trừng 9không để eý tới cô 9ta nữa, 46cầm túi 02lên xe, lúc 14đóng xe 36còn không 0quên dặn 24Jim: “Cho 1cô ta uống 1thuốc say axe, nếu 7không cô 95ta mà nôn cara thì anh 4chịu đủ”.

Đợi dThượng eQuân Trừng 5lên xe rồi, c1khóe miệng aTừ Nam Phương 0amới lộ fra ý cười. c © DiendanLeQuyDon.comDanny, gã d0này tuy rằng 8khó ưa nhưng bthực ra elại rất 6dễ đối 3cphó.

Từ 9dNam Phương ctheo Jim vào 46xe phía sau, 5fdù đã bị dsay xe nhưng fbcô khôngg 43hề sợ dloại phương fbtiện đi 1lại này. 5 © DiendanLeQuyDon.comLúc lên 20xe, cô chợt ebnhìn thấy 5fmột chiếc 3quần bị eném ra từ bchiếc cửa 6dsổ đằng e2trước.

Uống 1thuốc say d4xe xong, Từ fNam Phương 59lập tức 1phải đón 00nhận cơn 5buồn ngủ dập tới. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô nhắm 3mắt, nhưng 5ý thức 8vẫn còn akhá tỉnh dftáo.

5cố gắng 2giữ lại 97chút ý thức 8này, nhắm fmắt lại bđể nghe dngóng người 6bkhác nói 65chuyện.

Người 0đàn ông c9bên cạnh 7cchạm vào fKim Bộ Diêu 7trên đầu 07cô, những a0chiếc trâm cđàn hồi 37như lò xo 90phát ra thứ 68âm thanh fêm tai.

“Này 23anh Jim! Anh 3bxem thứ 01trên đầu bcô ta này, d5hình như 1tốt hơn e6đồ của a1đoàn phim 3nhiều đấy!”
Anh fchàng Jim a0vì sợ Từ ddNam Phương 73nôn vào 1người mình fnên đã 0bchuyển tới 17ghế phụ 3ngồi, anh d0ta nhìn Từ 16Nam Phương 96đang mơ emơ màng 7màng ngủ 0fqua gương 3chiếu hậu, efcười với 92vẻ khinh 05thường: a8“Có những 6kẻ một 6khi điên 6rồi thì 05cái gì cũng 5làm ra được!”.

“Trời 81ạ! Cái ftrâm này b0hình như elà vàng 0cròng đấy…” eTừ Nam Phương fchợt nghe 54thấy người dđàn ông 85bên cạnh 33mình reo 04hò lên đầy dhưng phấn. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô không c5biết thời bbđại này 89người ta 2còn dùng 4vàng bạc 1làm tiền 9nữa không, e5nhưng ít dcra cô cũng 9dbiết thứ bbđồ trang 6sức trên 04đầu mình 9rất có 2bgiá trị.

“Vàng 27ròng?”. 9 © DiendanLeQuyDon.comJim không 9kìm được 68quay đầu alại nhìn 06Từ Nam Phương, dnghĩ thế e1nào cũng 4không ra 0rốt cuộc 8cô gái này 7muốn làm 2gì. Nếu 28cô ta là 8người mà 1công ty Mika f5mua chuộc ađể tới 50hãm hại 9Thượng 7Quân Trừng 5thì bây 0giờ đã a0có thể fbỏ đi được 3rồi. Nhưng 0cô ta vẫn 3còn bám 52theo chúng 30ta, không bhiểu là 2có ý đồ c6gì nữa? 94Cô ta thật 39sự dùng 0cvàng ròng 24làm đồ 49trang sức 4aư? Xem ra 7đúng là c6một kẻ 21điên có fbtiền rồi.
Diễn d- ๖ۣۜĐàn 22- Lê - Quý c9- ๖ۣۜĐôn
Xe 4tới Thái baNguyên, Từ 6Nam Phương 0lúc này 5đã mê man, b2không rõ bemình còn 37đang ngủ 4hay đang 5ctỉnh nữa. 7 © DiendanLeQuyDon.comHai chiếc 72xe đi vào dmột nhà 44nghỉ bốn 82sao nằm dgần sân bbbay Thái 3Nguyên, nơi 22này chủ c2có mấy agian phòng, 23trước khi e7tới đây 85Jim đã gọi fđiện đặt etrước. 34 © DiendanLeQuyDon.comChuyến bay datừ Thái 1Nguyên đến efBắc Kinh 51khá nhiều, fnhưng bọn b1họ tới 16nơi đã adlà hơn 9h abtối, chuyến 67bay cuối 26cùng cũng 3không kịp 6nữa rồi, b4nhanh nhất 2bcũng phải 73chờ tới b58h sáng mai 1mới có bchuyến bay.

Jim 7theo thường alệ hỏi aThượng f3Quân Trừng: d“Ra ngòai 8căn hay là 06ăn ở đây cluôn? Tôi 2gọi họ efmang bữa 9tối lên 3phòng nhé?”.

Thượng 4Quân Trừng 8xuống xe, bbất giác 9bliếc mắt 54về chiếc 6cxe phía sau, d0nửa vô 17tình nửa 0hữu ý hỏi: 2“Cô ta fbđâu?”.

“Còn ađang ngủ 7trên xe ấy”, 43Jim cũng 2bkhông biết 2Thượng fdQuân Trừng 10có ý gì 4cnên không 6ethể tự 09quyết định. 23 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu có 3đi xem không?”

Thượng 1Quân Trừng eađi thẳng btới xe sau, 8equả nhiên dtrông thấy ccô ta đang 25nằm ngả 7người vào 34cửa xe. 2 © DiendanLeQuyDon.comAnh gõ cửa 09kính đánh ddthức Từ 54Nam Phương.

Từ 05Nam Phương d8mơ màng 5emở mắt, 06uể oải e1nhìn Thượng bQuân Trừng ddđang ở fngoài cửa, 5ekhông biết achuyện gì f6sẽ xảy 1ra.

Thượng dQuân Trừng 6dgiơ tay ra 3hiệu bảo 64cô ta xuống 74xe, Từ Nam aPhương đương 2nhiên không 0biết xuống 0kiểu gì. 02 © DiendanLeQuyDon.comThượng dQuân Trừng efkhông nhịn 9được rút 1tay còn lại ftrong túi 6fquând ra, 5bực bội 6dmở xe: “Đến 58Thái Nguyên 26rồi”. 9 © DiendanLeQuyDon.comÝ của anh 8là, đã 4btới Thái 9Nguyên, cô 62ta không fenên tiếp 9tục ỷ 95lại vào dbbọn họ adnữa.

Đôi 28mắt Từ 8Nam Phương 7thóang hiện 1vẻ hụt 4hẫng: “A…Đã e…đã đến bfrồi…”. f © DiendanLeQuyDon.comCô nói rất dkhẽ, giọng 6pha lẫn 03có chút 46sợ hãi, 5chẳng khác benào một 3con mèo nhỏ 3sắp bị 7bngười ta c8vứt bỏ, 2chỉ sợ 35không cẩn 0thận sơ d6sẩy một 51chút sẽ 4chọc giận 5dngười khác.

Thấy 51Thượng fQuân Trừng 99đang định 8lên tiếng, 26Từ Nam Phương 8cứ ngỡ 71rằng anh dflại định 33đuổi mình ađi, bèn bcuống quýt 4nói: “Tôi… 3etôi sẽ 9không làm 1aphiên anh dnữa, tôi 69tự đi”. e © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn 8bsắc mặt eThượng fQuân Trừng fmà đoán 8suy nghĩ b8của hắn, 4thăm dò enói: “Nhưng emà, xin anh agiúp tôi, 0có thể 82cho tôi thay 4một bộ 0quần áo bdđược không? 7Tôi mặc 5thế này… 6chình như ekhông tiện 3lắm…”

Từ 5Nam Phương 89biết chính bemình vì cmặc bộ aatrang phục ccung đình dftriều Minh ethế nên b0mới bị 5người ta 0ccoi là kẻ 7fđiên, kẻ 4tâm thần, 3anếu cô e1còn cữ f9giữ nguyên fbộ dạng 1fnày ra ngoài 9enhất định bsẽ bị angười ta 98cười nhạo a9đến chết.

Nghe a1vây, Thượng 9Quân Trừng 4không nhịn 7ađược cười emỉa, anh cliếc Từ 5bNam Phương bmột cái: d“Bây giờ 0biết là a9không tiện frồi hả? 0Lúc cô mặc 3vào sao không 9bnghĩ ra đi?”.

“Tôi… atôi…”, 3Từ Nam Phương 9có phần 9lúng túng, d4cô rút một 8chiếc trâm e1cài đầu 6xuống, “Cái 8dnày coi như 4là thù lao”,. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrong mắt 95cô tóat flên vẻ f1sốt ruột, fdường như 5rất sợ eThượng 55Quân Trừng bthẳng tay 2dđuổi mình.
Diễn c- ๖ۣۜĐàn 35- Lê - Quý 3- ๖ۣۜĐôn
Nhưng 6Thượng cQuân Trừng 5fkhông đuổi bdTừ Nam Phương, 3cũng không 98nhận lấy 3chiếc trâm 24kia, anh quay b7sang nói cvới Jim: 5“Anh đi emua hộ cô 37ta đi, để 85cô ta vào 2phòng anh cdthay đồ!”.

“Thay dxong lập 20tức đi!”, 7dThượng 20Quân Trừng c8nói với 1Từ Nam Phương, csau đó một 12mình bước fvào khách 2sạn không d6thèm quay 2đầu lại.

Nguồn: truyen8.mobi/t95788-bi-mat-vuot-thoi-gian-chuong-4.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận