Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài Chương 202: Nữ hầu 2

Mỉm cười nắm tay nhỏ bé của Tiểu Thư Tuyết đi ra cửa thư phòng, Tiêu Ký Phàm lại có thể nghĩ mình kinh khủng như vậy, lẽ nào anh cho là mình sẽ đối xử với đứa nhỏ này thế nào sao? Trời đất chứng giám, cô ta căn bản là không nghĩ qua muốn làm ra chuyện gì gây thương tổn Tiểu Thư Tuyết nha, tuy rằng cô ta hận con bé như vậy.

Tức giận, lại cảm thấy tủi thân, Tiêu Ký Phàm đã sớm không phải người đàn ông lịch sự nho nhã trước đây nữa.

Tiểu Thư Tuyết lay lay tay cô ta, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nói: "Dì Duẫn, cháu muốn đi tìm mẹ chơi"Duẫn Ngọc Hân cúi người một tay ôm lấy con bé, lại cười nói:

Dưới lầu, Lâm Tử Hàn mặc 1e64 quần áo lao động đang đổ mồ hôi nhễ nhại quỳ trên mặt đất lau sàn nhà sáng bóng. Tiểu Thư Tuyết hưng phấn hô: "Mẹ" Lâm Tử Hàn ngẩng đầu, liền thấy Tiểu Thư Tuyết cười đến vô cùng vui sướng cùng vẻ mặt đắc ý của Duẫn Ngọc Hân. Sắc mặt khẽ biến, lo lắng mà nhìn chằm chằm cô ta.

Duẫn Ngọc Hân hiểu rõ cười tươi, dùng cằm chỉ mấy vị người hầu phía sau: "Ký Phàm nghĩ còn chu đáo hơn cô…, tôi thật không rõ, lẽ nào tôi trong cảm nhận của các người thực sự ác độc như vậy sao? Ngay cả trẻ nhỏ cũng có thể hạ thủ?"Lâm Tử Hàn buông mắt xuống, lạnh lùng mở miệng nói:

Lâm Tử Hàn nhìn chằm chằm hai người đã đi đến cửa, trong lòng chua xót, không chỉ có là lo lắng Duẫn Ngọc Hân sẽ làm ra cái gì với Tiểu Thư Tuyết, càng là bởi vì con của mình đột nhiên thân thiện với người khác, trong lòng có chút buồn phiền.

Sau đó Tiêu phu nhân từ trên lầu đi xuống tới thấy Lâm Tử Hàn đang bần thần, liền khí thế hùng hồn trừng mắt mắng cô: "Còn không làm mau, tốc độ này của cô lúc nào mới có thể lau đến tầng ba?"Lâm Tử Hàn không dám làm ầm lên, không thể làm gì khác hơn là tăng động tác trong tay, càng thêm ra sức lau.

Lần trước bởi vì có Tiêu Ký Phàm bảo vệ, cô dám hoàn toàn biến bà ta làm không khí, nếu hiện tại Tiêu Ký Phàm mở một con mắt nhắm một con mắt. Không có ý muốn xen vào, vậy thù mới hận cũ bà ta cùng nhau trả lại cho cô là được rồi."Tiêu phu nhân, tôi không dám không phục" Lâm Tử Hàn bình tĩnh nói, trước khi vào đây,cô cũng đã làm tốt chuẩn bị bị Tiêu phu nhân độc ác chỉnh lại.

Tiêu Ký Phàm lạnh lùng liếc liếc mắt Lâm Tử Hàn quỳ ngồi dưới đất tiếp nhận trừng phạt, không nói một câu nâng bước đi đến cửa.

Sự hờ hững của anh, càng thêm cổ vũ khí thế cho Tiêu phu nhân, trừng phạt Lâm Tử Hàn cũng càng thêm lớn mật hơn.

Lâm Tử Hàn mệt mỏi một ngày cuối cùng cũng chịu không nổi, khi trở lại sau nhà ngay cả cơm cũng không muốn ăn, mềm mại trượt ngồi ở một gốc cây cây ngọc lan.

Cả người bủn rủn làm cho cô chuyển động một chút đều cảm thấy cố sức, bất tri bất giác dựa vào gốc cây ngủ.

Trên cửa sổ sát tầng hai, Tiêu Ký Phàm đau lòng nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của cô. Anh sai rồi, cho rằng trừng phạt cô như thế sẽ khiến trong lòng mình thoải mái chút, sự thực chứng minh, hiệu quả là tương phản, như vậy sẽ chỉ làm trong lòng anh càng thêm khó chịu.

Mặc kệ cô đã làm cái gì, anh cũng sẽ không có cách nào hạ thủ tàn nhẫn với cô!

Nhấc chân, xuống lầu đi đến phương hướng sau nhà, cúi người, dưới ánh đèn hoa viên, quan sát khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu chặt chân mày kia. Trên khuôn mặt đó, bởi vì cái gì mà ưu thương? Là mệt mỏi? Hay là thương tâm?

Thương tâm? Đây chẳng phải là cuộc sống cô muốn sao? Rời khỏi anh, tìm đến cái ôm ấp của Đỗ Vân Phi nương tựa!

Tiêu Ký Phàm vươn hai tay, ôn nhu ôm ngang người cô, bước đi đến nhà chính. Không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của Tiêu phu nhân, đi vào phòng khách, trở lại phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô trên giường lớn.

Cô thật sự mệt mỏi, mặc cho người ngoài lăn đi lăn lại thế nào cũng không phản ứng chút nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com——————

Buổi sáng, Lâm Tử Hàn là bị một những tia nắng chói mắt chiếu vào làm tỉnh lại, yếu ớt mở mắt ra, ánh sáng chói mắt khiến cô phải lấy tay che đi.

Phòng ngủ lớn xa hoa, là nơi cô quen thuộc, thân thể cường kiện đứng quay lưng về phía cửa, là bóng hình cô quen thuộc. Chỉ là, vì sao cô lại tỉnh dậy trong phòng anh chứ?

Lâm Tử Hàn đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, nhìn đồng hồ đeo tay một chút, trời ạ! Đã nghiêm trọng ngủ quên! Việc thứ nhất nghĩ đến đó là Tiêu phu nhân sẽ xử lý cô như thế nào.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/co-vo-bo-tron-cua-sat-thu-tong-tai/chuong-202/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận