Vào căn phòng riêng của mình,Tiếu Ân vứt ba lô lên bàn, trong ba lô có một ít quần áo dùng để thay, tác dụng lớn nhất của nó là dùng để che mắt, những đồ tốt đều được dấu trong vòng cổ không gian.
Sau đó, Tiếu Ân tập quảng bá thể thao. Trải qua chuyện trong rừng Gobbi, Tiếu Ân có nhiều cảm xúc, biết rằng với thực lực hiện tại của hắn, căn bản không thể đặt chân trên thế giới này. Đừng nói là hắn, cho dù là sư phụ Maren của hắn, thậm chí là ngũ tinh đại ma pháp sư Tiffany cũng có những lúc không tự chủ được.
Cho nên khi bước vào Truyền Tống Trận, Tiếu Ân hạ quyết tâm, không thể dựa vào người khác nữa, bản thân mình phải cố gắng tu luyện, mạng nhỏ của mình phải dựa vào chính mình mới thỏa đáng.
Tác dụng của quảng bá thể thao không chỉ gia tăng nghịch soa thời gian trong không gian hư cấu, mà còn có tác dụng lớn trong việc tăng cường thể chất của Tiếu Ân. Trong rừng Gobbi, nếu như hắn không có thân thủ nhanh nhẹn thì kết cục có lẽ đã khác.
Hiện tại là lúc rảnh rỗi, Tiếu Ân tập quảng bá thể thao trở lại, hơn nữa còn cố gắng tập luyện hơn trước.
Tập mấy lần, thân thể của hắn hơi nóng lên, cả người dường như không còn khí lực. Thở sâu một hơi, Tiếu Ân quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Phòng này cũng không lớn lắm, nhưng một người ở thì thừa đủ, xem ra Fit không tùy tiện cấp cho mình một gian phòng cho có lệ.
Cân nhắc một lúc, Tiếu Ân lấy ra hai cái vòng tay và một cái vòng cổ.
Nếu để cho ma pháp học đồ khác biết, hoặc để ma pháp sư chính thức bình thường biết ba thứ này, khẳng định bọn họ sẽ xông lên cướp đoạt.
Bởi ba thứ này, dù cho là nhất tinh ma pháp sư cũng không chắc chắn đã có.
Muốn chế tạo ma pháp đạo cụ không phải chuyện khó, nhưng muốn chế tạo ma pháp đạo cụ có thuộc tính thì hết sức khó khăn.
Đặc biệt là loại ma pháp đạo cụ có thuộc tính không gian thì phải có thực lực tứ tinh đại ma pháp sư, hơn nữa còn phải tinh thông không gian hệ mới có thể chế tạo thành công. Cho nên trong giới ma pháp sư, đạo cụ không gian rất khan hiếm.
Vòng cổ không gian là do Tiếu Ân lấy của tên lừa đảo Ryder, còn hai chiếc vòng tay không gian thì sau khi giết chết Ao Bate và Dicara, lấy trên người chúng xuống.
Hai tên này không hổ là đệ tử của ma pháp thế gia, chưa đạt tới thực lực nhất tinh ma pháp sư, vậy mà đã có ma pháp đạo cụ. Trong công quốc Louis, ngoài hai đệ tử được ngũ tinh đại ma pháp sư Tiffany yêu quý ra thì không có ai có được đãi ngộ như thế.
Mặc dù đạo cụ không gian ma pháp có thể áp súc không gian, nhưng nó không có thuộc tính chồng chất đặc thù. Nói cách khác, không thể giấu một đạo cụ không gian trong một đạo cụ không gian khác.
Tiếu Ân đặt vòng cổ không gian sang một bên, bởi hắn biết rõ những thứ trong đó, nhưng đối với hai chiếc vòng tay thì trong lòng hắn rất hiếu kỳ.
Ở công quốc Luois, Maren và David Kirby nghiêm cấm hắn dò xét hai chiếc vòng tay, nhưng nếu đã tới đây, hắn không cần phải kiêng kỵ điều gì. Tiếu Ân tin tưởng, người của gia tộc Leyden không thể cảm ứng được năng lượng dao động cách xa chúng hơn vạn dặm.
Nếu như trong gia tộc bọn chúng có người như vậy thì Tiếu Ân cũng không cần phải chạy trốn, dứt khoát tự sát luôn cho đỡ mệt.
Giữa không trung, lực lượng tinh thần chậm rãi lan ra, cuối cùng tiếp xúc với một trong hai chiếc vòng tay.
Hắn nhớ chiếc vòng tay này hắn lấy trên người Dicara. Sau một lúc, ánh mắt của Tiếu Ân lộ ra vẻ sợ hãi và vui mừng.
Trong vòng tay có rất nhiều nguyên liệu ma pháp tốt, mặc dù chỉ là nguyên liệu trên người nhất cấp, nhị cấp ma thú, nhưng so với những nguyên liệu miễn phí chất đầy trong vòng cổ thì phẩm chất đôi bên cách biệt một trời một vực.
Tiếu Ân suy nghĩ một lúc, nhớ lại cuộc nói chuyện của hai tên đó, trong lòng liền hiểu rõ.
Xem ra những thứ này là thu hoạch trong mấy tháng của nhóm người đó trong rừng Gobbi. Nhưng bọn chúng không thể tưởng tượng được, cuối cùng mấy thứ này lại tiện nghi cho Tiếu Ân.
Tinh thần ý thức lướt qua đống nguyên liệu ma pháp, phát hiện tiếp theo khiến Tiếu Ân vui mừng khôn xiết, bởi hắn phát hiện ra hơn trăm khối ma hạch.
Trong đống ma hạch đó, có hơn một nửa là ma hạch nhị cấp, hiện tại thứ này đối với Tiếu Ân là rất cần thiết.
Tinh thần ý thức tiếp tục tìm kiếm, mặc dù cũng là một khoảng không gian nhưng so với vòng cổ thì không gian của vòng tay nhỏ hơn nhiều, đại khái chỉ có mười lăm thước vuông. Ngoài những thứ thu thập trên người ma thú ra thì chỉ còn có trên trăm khối năng lượng tinh thạch.
Sau khi xác định xong, một cảm giác vui sướng xuất hiện trong lòng Tiếu Ân.
Trong trăm khối năng lượng tinh thạch có mười khối là trung cấp tinh thạch. Cảm ứng trong tinh thạch có năng lượng dao động mãnh liệt, Tiếu Ân như muốn nhảy lên.
Cuối cùng, trên tay hắn hiện ra hai cuốn ma pháp lục thư. Xem qua nội dung trong đó, Tiếu Ân có chút thất vọng, bởi trong hai cuốn lục thư chỉ ghi lại một số ma pháp, hơn nữa còn là những ma pháp hắn đã nắm giữ.
Nhưng dù thế nào thì đồ cất trong vòng tay đã vượt xa dự tính của hắn.
Đặt vòng tay sang một bên, hắn cầm lấy chiếc vòng tay lấy trên người Ao Bate.
Tên này thực lực mặc dù không bằng Dicara nhưng thân phận của hắn lại tôn quý hơn, hơn nữa còn là đệ tử trực hệ của ma pháp thế gia, đồ trong vòng tay của hắn chắc chắn phải là đồ tốt. Tinh thần ý thức chậm rãi quét qua, đầu tiên khiến Tiếu Ân giật mình, không gian trong vòng tay này lớn gấp đôi so với vòng tay trước, nói cách khác, không gian trong đó chiếm ba mươi thước vuông. Hơn nữa, đồ bên trong phong phú hơn nhiều so với vòng tay trước.
Đầu tiên là có hơn ba trăm khối năng lượng tinh thạch, mà trung cấp tinh thạch có hơn năm mươi khối, quả là một tài sản khổng lồ. Thế mà lại là sở hữu của một học đồ, quả nhiên không hổ là đệ tử trực hệ của ma pháp thế gia.
Kiểm kê xong số lượng tinh thạch, ánh mắt của Tiếu Ân lập tức bị kim loại tỏa ra những màu sắc kỳ dị hấp dẫn. Là một thợ rèn, hơn nữa còn thông hiểu ma pháp thợ rèn, thứ kim loại đó có lực hấp dẫn cực lớn.
Mặc dù số lượng kim loại không nhiều nhưng với Tiếu Ân thì đó là một khoản tài phú lớn.
Hắn suy nghĩ, với thân phận thợ rèn hiện giờ của mình, tại sao mình không nhân cơ hội này chế tạo một bộ trang bị ma pháp.
Nếu không có đống kim loại kỳ dị này, dù hắn muốn chế tạo cũng không có nguyên liệu, nhưng hiện tại vì an toàn của mình sau này, chuyện gia tăng lực lượng phòng hộ là chuyện bắt buộc phải làm.
Ý thức tiếp tục tìm kiếm, vẻ mặt Tiếu Ân biến đổi."Trời ạ, thứ gì đây?" Thân thể Tiếu Ân run run, mơ hồ không thể khống chế.
Hắn cảm ứng được trong một góc không gian im ắng có hơn ba mươi quyển trục. Năng lượng dao động từ những quyển trục đó cho thấy chúng không phải là nhất cấp, nhị cấp ma pháp.
Mặc dù năng lượng dao động trên những quyển trục đó không thể so được với lục cấp quyển trục Tử Vong Xạ Tuyến, nhưng so với những quyển trục mà Tiếu Ân chế tạo thì hơn nhiều.
Hắn do dự một chút, cẩn thân đem một quyển trục ra, căn cứ ấn ký ghi trên quyển trục, sau một lúc, cuối cùng Tiếu Ân rút ra kết luận.
Nếu như nói thu hoạch lớn nhất thì phải kể đến những quyển trục này.
Trong số quyển trục, đa số là quyển trục nhị cấp, trong đó có năm tam cấp quyển trục và hai tứ cấp quyển trục.
Tiếu Ân ngẩng đẩu, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.
Chất lượng quyển trục trong này vượt quá xa dự tính của hắn. Nếu hắn sớm biết trên người Ao Bate có nhiều quyển trục như thế này, chắc chắn hắn sẽ không có can đảm để đối phó hắn.
Lau mồ hôi lạnh trên trán, Tiếu Ân hiểu rõ, trong rừng Gobbi, mình có thể giết chết đám người Ao Bate, có thể nói hơn nửa là do hắn may mắn.
Đương nhiên, phải kể năng lực quan sát và kế hoạch mai phục của Nhất Hào. Nếu như không phải hai người Ao Bate và Dicara bị uy lực cường đại của mười ba cái Bạo Tạc Thuật nổ mạnh đánh trúng thì giờ phút này nằm dưới đất chắc chắn là hắn.
Tiếu Ân lắc đầu, trong lòng không tự chủ nghĩ, nếu lúc đó Ao Bate không hôn mê, lấy ra hai, ba quyển trục cao cấp, thì chuyện lúc đó không biết sẽ ra sao.
Mặc dù Nepal ở gần đó, nhưng Tiếu Ân vẫn không tin tưởng. Đối mặt với nhiều cao cấp quyển trục như vậy, Nepal lấy gì ra để chiếm thượng phong?
Cất hai vòng tay đi, cuối cùng Tiếu Ân hiểu ra, tại sao hai học đồ mang theo đám người lại dám ở trong rừng Gobbi nửa năm. Nếu trong tay mình có chiếc nhẫn có thể chống lại ma pháp cao cấp và nhiều ma pháp quyển trục như thế thì hắn dám vui vẻ sống trong rừng Gobbi.
Trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một ý tưởng hoang đường, đánh cướp pháp sư cao cấp. Đương nhiên, chuyện này hết sức nguy hiểm, không cẩn thận sẽ mất đi mạng nhỏ.
Lấy lần lượt từng quyển trục, sắc mặt Tiếu Ân biến đổi khó lường.
Giờ phút này, vừa nghĩ lại là hắn đã thấy sợ, đồng thời hắn thấy được bản thân mình may mắn ra sao. Nếu như khi đó Ao Bate không bị dư chấn của vụ nổ gây hôn mê, hắn chỉ cần lấy ra một quyển trục tiện tay ném đi thì giờ phút này kẻ nằm xuống hơn nửa chính là mình.
Nở một nụ cười khó hiểu, đến giờ phút này, hắn mới biết được việc hắn tập kích thành công có bao nhiêu may mắn.
Chuyển những thứ hữu ích qua vòng cổ, nhưng khi Tiếu Ân lấy ra vài thứ, liền phát hiện mấy thứ đó phát ra một tia năng lượng dao động rất nhỏ.
Là ma pháp sư nên Tiếu Ân cảm ứng được luồng dao động, nhưng không có cách nào phát hiện ra những thứ đó có tác dụng gì. Nhắm hai mắt lại, Tiếu Ân cảm nhận năng lượng dao động, phát giác ra tia dao động đó chỉ dừng lại ở một chỗ, trừ chỗ đó ra, sẽ không thấy được động tĩnh gì nữa.
Mặt của hắn khẽ biến, lập tức nhớ tới dặn dò của Maren, chưa rời khỏi công quốc Louis thì không được dò xét những thứ trong vòng tay.
Hít sâu một hơi, Tiếu Ân hiểu ra. Loại năng lượng dao động đó là tín hiệu để gia tộc Leyden tiến hành truy tìm. Nhưng hiện giờ hắn cách thành Louis quá xa, dù bọn chúng có lợi hại, cũng không thu được tín hiệu ở xa hơn vạn dặm. Đọc Truyện Online Tại http://truyenyy.comCân nhắc một lúc, Tiếu Ân thu toàn bộ vật phẩm lại, còn những thứ hữu ích, hắn không do dự vứt vào trong vòng cổ.
Lấy một cuốn lục thư từ trong vòng cổ ra, khi ánh mắt Tiếu Ân nhìn cuốn lục thư, trong mắt hắn hiện lên một tia hối hận.
Cuốn lục thư đó hắn phát hiện trong vòng cổ của Ryder, trong đó chỉ ghi chép phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần cơ bản và một số ma pháp nhất cấp. Tuy nhiên, trong đó ghi lại một loại ma pháp phong tỏa rất đặc thù.
Với thực lực hiện tại của Tiếu Ân chỉ có thể đọc được một nội dung đầu tiên trong đó.
Trong cuốn lục thư ghi lại phương pháp phong tỏa ma pháp, ẩn giấu lực lượng tinh thần của ma pháp sư. Nhưng khi thi triển ma pháp này, lực lượng tinh thần của bản thân tiêu hao từng giây. Năng lượng của bản thân càng lớn, tiêu hao lực lượng tinh thần càng nhiều.
Trước kia thì ma pháp phong tỏa này không có hữu ích gì đối với Tiếu Ân. Lực lượng tinh thần của hắn không nhiều, căn bản không thể duy trì được. Cho nên sau khi có được ma pháp này, Tiếu Ân cũng không hề học.
Nhưng đánh một trận trong rừng Gobbi khiến hắn hiểu được tầm quan trọng của việc ẩn giấu, nếu như hắn không có Nhất Hào giám thị ở xa, dù hắn có may mắn hơn nữa, cũng không thể ám toán hai vị cửu cấp và thập cấp ma pháp học đồ.
Nhưng một khi học xong thuật ẩn giấu, trong một khoảng thời gian ngắn, hắn có thể ẩn giấu lực lượng tinh thần của mình. Cho dù ma pháp sư có đứng bên cạnh hắn cũng đừng mơ cảm ứng được.
Ngón tay Tiếu Ân mơn trớn cuốn lục thư, phát hiện ra chỉ có một bộ phận nhỏ trong đó áp dụng cho học đồ.
Tiến vào Nhất Hào không gian, Tiếu Ân lập tức bắt Nhất Hào phục chế lại nội dung trong lục thư.
Nội dung bên trong không phức tạp, so với ma pháp nguyên tố triệu hoán hệ thì cách biệt một trời một vực. Rất nhanh, Tiếu Ân ghi nhớ toàn bộ lộ tuyến ma pháp đó.
Luyện tập trong Nhất Hào không gian hơn một trăm lần, miễn cưỡng có thể thi triển, Tiếu Ân rời khỏi Nhất Hào không gian, tập trung lực lượng tinh thần, thi triển thuật ẩn giấu sơ cấp nhất.
Một phút sau, trong đầu hắn dường như sinh ra một loại dao động khác, loại dao động đó phong ấn toàn bộ lực lượng tinh thần của hắn. Lông mày Tiếu Ân chậm rãi nhíu lại, loại cảm giác này rất khó chịu, dường như trên người hắn vác thêm một bộ xiềng xích, khiến hắn rất khó chịu.
Đồng thời, lực lượng tinh thần dùng để duy trì liên tục tiêu hao, mặc dù bề ngoài không có một tia năng lượng dao động nào sinh ra, nhưng Tiếu Ân cảm nhận rất rõ lực lượng tinh thần của hắn không ngừng giảm đi.
Tính toán số lượng tinh thần tiêu hao, lông mày Tiếu Ân càng nhíu chặt lại, thuật ẩn giấu sơ cấp này mặc dù có tác dụng, nhưng nếu duy trì trạng thái này lâu, đối với hắn không phải là chuyện tốt. Buông lỏng thân thể, duy trì ma pháp dao động ở mức nhị cấp, tam cấp học đồ, hắn mới cảm thấy dễ chịu một chút.
Ngón tay vung lên, ma pháp Tật Phong Thuật quen thuộc xuất hiện trên đầu ngón tay, khi ma pháp xuất hiện, Tiếu Ân nhận thấy trên người nhẹ đi, cảm giác mang xiềng xích nhất thời biến mất. Có điều, bên ngoài thân thể hắn xuất hiện một tia năng lượng dao động nhè nhẹ. Rất hiển nhiên, một khi vận dụng ma pháp, tác dụng của thuật ẩn giấu hoàn toàn biến mất.
Thở dài một tiếng, Tiếu Ân lắc đầu cười khổ. Mặc dù hiện tại hắn miễn cưỡng nắm được pháp thuật sơ cấp này nhưng tác dụng của nó lại có giới hạn nhiều, không biết khi thực lực của hắn đề cao, những nội dung khác trong cuốn lục thư có đem lại tác dụng gì tốt hơn không.
Cuối cùng, Tiếu Ân giấu hai chiếc vòng tay đi. Hắn không đeo chúng trên tay, mà đeo vào hai bắp chân. Như thế, người khác sẽ rất khó phát hiện ra.
Bàn tay cầm vòng cổ, thoáng cái trên tay Tiếu Ân có thêm hai chiếc nhẫn.
Hai chiếc nhẫn này lấy trên người Ao Bate và Dicara. Chúng nó có tác dụng phòng hộ mạnh, ngay cả mười ba cái Bạo Tạc Thuật cũng không phá vỡ được.
Có điều, dư chấn của mười ba cái Bạo Tạc Thuật quá cường đại, mà thể chất của ma pháp sư vốn yếu, không cường đại được như chiến sỹ, cho nên mới bị dư chấn làm cho ngất xỉu.
Dù sao không phải ai cũng như Tiếu Ân, mỗi ngày đều tập quảng bá thể thao vài giờ. Nếu là các học đồ cấp thấp thì bọn họ không dám xa xỉ như thế. Nếu làm thế, cả đời bọn họ cũng đừng mơ trở thành ma pháp sư chính thức.
Nhẹ nhàng vuốt ve hai chiếc nhẫn, trong lòng Tiếu Ân có một cảm giác khác thường.
Trên hai chiếc nhẫn có khắc ma pháp. Đó chính là ma pháp vòng phòng hộ. Nhưng ma pháp này không phải là nhị cấp ma pháp vòng phòng hộ mà là tứ cấp ma pháp vòng phòng hộ.
Ma pháp vòng phòng hộ và ma pháp thuẫn bài đều là những ma pháp có thuộc tính tiến giai. Nói cách khác, khi ma pháp sư đề cao thực lực lên thì uy lực của ma pháp cũng tăng theo.
Nhị cấp ma pháp vòng phòng hộ nhị cấp và tứ cấp ma pháp vòng phòng hộ đều là một loại ma pháp, nhưng uy lực thì khác nhau một trời một vực.
Do dự một chút, Tiếu Ân đeo hai chiếc nhẫn lên tay.
Mặc dù hắn đang làm việc tại đây, nhưng hắn không quen ai ở chỗ này, trên người có thêm một kiện ma pháp đạo cụ có khả năng tự động phòng thủ thì càng tốt. Bề ngoài của chiếc nhẫn không hoa lệ, hơn nữa không gây chú ý cho kẻ khác, cũng không có dấu hiệu gì đặc biệt. Trừ phi gặp phải ma pháp sư cao cấp, nếu không không phải lo đến chuyện bị phát hiện.
Cầm chiếc nhẫn, Tiếu Ân cẩn thận nghiên cứu.
Chiếc nhẫn này được luyện từ tinh cương, nhưng trong tinh cương lại ẩn chứa một loại kim loại khác, tuy nhiên Tiếu Ân không nhận ra được đó là loại kim loại gì.
Hắn gãi đầu, xem ra mình phải học thêm chút ít kiến thức về nguyên liệu nữa.
Thở dài một tiếng, chủng loại ma pháp có rất nhiều, mặc dù hắn có Nhất Hào không gian hỗ trợ, nhưng phần lớn thời gian đều dùng để tu luyện lực lượng tinh thần. Trước khi chưa trở thành ma pháp sư chính thức, Tiếu Ân không định nghiên cứu thêm các thuộc tính ma pháp khác.
Thu hồi toàn bộ mọi thứ lại, Tiếu Ân trong lòng can đảm hẳn lên, đặc biệt phát hiện ra số ma pháp quyển trục lại càng khiến hắn tự tin. Chỉ cần có mấy thứ đó, hắn tự tin, cho dù đụng phải nhất tinh hoặc nhị tinh ma pháp sư, hắn cũng có thể chạy thoát.
Đương nhiên, nếu thực sự gặp phải ma pháp sư chính thức, hắn sẽ trốn đi xa. Ma pháp quyển trục mặc dù có uy lực cường đại nhưng dù sao cũng là vật chết, cầm thứ đó đấu với người sống, tuyệt đối là một chuyện ngu xuẩn.
Tác dụng lớn nhất của quyển trục là để phòng thân hoặc công kích ma thú.
Thu gọn lại, ánh mắt Tiếu Ân cuối cùng nhìn cuốn lục thư và quyển bút ký của Maren.
Cuốn lục thư này là cuốn cuối cùng sư phụ giao cho hắn, bên trong có ghi lại một số ma pháp nhị cấp, tam cấp, nếu dựa theo tiến độ bình thường thì mười năm nữa, hắn có thể nắm giữ toàn bộ chúng đã là việc rất giỏi rồi.
Bút ký của Maren ghi lại những điều tâm đắc về ma pháp, có thể nói là thứ trọng yếu nhất đối với ma pháp sư.
Maren tặng bút ký cho Tiếu Ân, điều đó nói lên rằng, Maren chính thức coi hắn là truyền nhân.
Mở bút ký ra, Tiếu Ân xem nội dung trên đó.
Ma pháp bút ký mặc dù khác lục thư nhưng người bình thường không thể đọc được. Nếu không có lực lượng tinh thần nhất định, sẽ không cách nào làm hiện ra nội dung trong quyển bút ký.
Tiếu Ân chậm rãi đọc, nhưng rất nhanh hắn gặp phải chỗ khó hiểu. Tự suy nghĩ một lúc, sau đó hắn mới hiểu được một chút, không khỏi lắc đầu cười khổ, ma pháp vẫn cần phải có sư phụ chỉ điểm mới thu được tiến bộ nhanh, nếu chỉ một mình tự mò mẫm, trên cơ bản khó có được thành tựu.
Đóng quyển bút ký lại, ánh mắt của Tiếu Ân lại nhìn cuốn lục thư lần nữa.
Cuốn lục thư hấp dẫn sự chú ý của hắn. Tiếu Ân cắn răng, do dự nửa ngày, cuối cùng hắn vẫn cầm nó lên.
Ánh sáng mặt trời tràn qua khe hở tiến vào. Cuốn lục thư dưới ánh nắng mặt trời phát sáng lộng lẫy, đường nét hiện rõ ra, khiến tâm tình của Tiếu Ân dâng trào.
Hắn nhớ rõ, lúc đầu Maren đưa cho hắn cuốn lục thư đó từng dặn dò hắn cẩn thận, không đạt tới bát cấp học đồ thì không thể xem nội dung trong đó.
Bởi vì cuốn lục thư đó có ghi lại phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần nhờ ngoại lực.
Phương pháp này khác với phương pháp cơ bản khai thác tiềm lực của con người, là phương pháp rèn luyện thần kỳ, dùng năng lượng ngoại giới để tu luyện lực lượng tinh thần.
Nhưng sử dụng loại phương pháp tu luyện lực lượng tinh thần này có hạn chế rất lớn, đó là người tu luyện phải có trụ cột vững chắc, hơn nữa không phải ai cũng có thể nắm giữ.
Có một số ma pháp học đồ có thiên phú cực tốt, lúc đầu khi bọn họ tu luyện phương pháp khai phá tiềm lực cơ thể không có vấn đề gì xảy ra, tiến độ không thua kém ai, nhưng khi tới bát cấp học đồ, lại không thể nắm giữ được phương pháp tu luyện này, cuối cùng chỉ còn cách thong thả tu luyện như bình thường. Cả đời họ cao nhất cũng chỉ đạt tới nhất tinh ma pháp sư mà thôi.
Cho nên mới nói, dù là nhập môn học đồ đạt tới bát cấp cũng không thể yên tâm, bởi vì bọn họ biết, trước mắt vẫn còn cửa ải lớn, nếu có thể vượt qua tự nhiên là thuận buồm xuôi gió, có thể thoải mái trở thành ma pháp sư chính thức, nhưng nếu không vượt qua cửa ải này, thành tựu cả đời sẽ dừng lại ở đó.
Giờ phút này, trong lòng Tiếu Ân không yên tâm. Hắn muốn xem nội dung trong lục thư nhưng do dự một lúc lâu, cuối cùng hắn đặt cuốn lục thư trở về chỗ cũ.
Để cuốn lục thư vào trong vòng cổ, Tiếu Ân thở phào một hơi, trong lòng xuất hiện niềm cảm khái không nói lên lời, hắn cũng không biết đó là may mắn hay hối hận.
Thời gian trôi qua, Tiếu Ân đã ở trong thành Subi Tira được hai năm.
Trong hai năm, hắn sống rất yên ổn, bởi không có kẻ nào tới tìm hắn, hơn nữa tất cả đồ vật có lưu những kí hiệu đặc thù của ma pháp đều bị bỏ ra ngoài.
Mấy thứ đó, một khi bỏ ra đều có năng lượng dao động đặc thù, có lẽ đó là tín hiệu để gia tộc Leyden truy tìm.
Nhưng loại ma lực dao động này không duy trì lâu, đại khái sau nửa năm đã biến mất không thấy. Cho nên hiện giờ Tiếu Ân có thể yên tâm sử dụng chúng mà không cần cố kỵ.
Trong hai năm, Tiếu Ân sống theo quy luật, phần lớn thời gian hắn dùng để ngủ, thậm chí ngủ tới mười hai giờ.
Đương nhiên, hắn phải hoàn thành xong nhiệm vụ ở trong cửa hàng mới có thời gian thư giãn như thế.
Trải qua quá trình rèn luyện gian khổ, Tiếu Ân đã học xong ba động tác nhỏ trong bộ động tác lớn thứ nhất của trung cấp quảng bá thể thao.
Trung cấp thể thao khác với sơ cấp thể thao, hiệu quả thu được cũng khác. Mỗi một lần hoàn thành một động tác của sơ cấp thể thao, thời gian nghịch soa trong Nhất Hào không gian tăng lên hai lần, nhưng trung cấp thể thao thì khác, mỗi lần gia tăng lên năm lần.
Mỗi ngày Tiếu Ân ngủ mười hai giờ, trong Nhất Hào không gian hắn có bốn trăm hai mươi giờ.
Nếu như không phải phần lớn thời gian hắn dùng để tu luyện lực lượng tinh thần thì Tiếu Ân cũng không biết làm thế nào để vượt qua khoảng thời gian dài như thế.
May mà một khi tiến hành tu luyện lực lượng tinh thần, hắn tiến vào trạng thái vô tri vô giác, căn bản không cảm nhận được sự trôi đi của thời gian, đây là nguyên nhân lớn khiến Tiếu Ân chống lại được cảm giác tịnh mịch.
Đương nhiên, trong Nhất Hào không gian, Tiếu Ân cũng tiêu hao nhiều thời gian để học tập tri thức ma pháp. Hiện giờ thực lực của hắn đã có sự biến hóa cực lớn so với hai năm trước.
Tiêu tốn một thời gian dài luyện tập, hiện giờ thực lực của Tiếu Ân đã đạt tới bát cấp học đồ.
Cấp bậc ma pháp sư càng cao, việc tiến giai càng trở nên khó khăn.
Với những học đồ có thiên phú tốt, mỗi năm có thể tăng lên một bậc thậm chí là hai bậc. Nhưng khi cấp bậc tăng lên, mỗi người nắm giữ tri thức ma pháp càng nhiều lên, nên không tránh khỏi bị phân tâm, thời gian tu luyện lực lượng tinh thần giảm xuống.
Cho nên tới lục cấp học đồ, muốn tiến giai tới bát cấp học đồ, cho dù có thiên phú tốt cũng phải mất tới năm năm. Đương nhiên, sau khi tới bát cấp, tiếp cận với phương pháp tu luyên lực lượng tinh thần cao cấp, tiến độ sau này thế nào phải nhìn vào tạo hóa của mỗi người.
Có người có thể trong thời gian ngắn ba năm trở thành ma pháp sư chính thức. Có người phải mất mười năm, nhưng cũng có một bộ phận lớn bát cấp học đồ vô vọng tiến giai.
Nhưng chỉ tiêu hao sáu năm tấn cấp ngũ cấp học đồ, sau đó mất hai năm tấn cấp lên bát cấp học đồ giống như Tiếu Ân thì quả là trường hợp hi hữu. May mà đám người Maren không biết, nếu không bọn họ sẽ kinh ngạc tới nỗi rớt cả mắt ra.
Đạt tới bát cấp học đồ, dưới sự trợ giúp của Nhất Hào, hắn nắm giữ được toàn bộ nhị cấp ma pháp, thậm chí còn học được hai tam cấp ma pháp.
Một cái là Phong Tường Thuật, cái còn lại là tam cấp ma pháp vòng phòng hộ.
Sở dĩ Tiếu Ân học hai ma pháp phụ trợ này là do tâm lý sợ chết tác quái hắn.
Hiện tại, dù hắn chính diện đối đầu với Ao Bate và Dicara, trong trường hợp đôi bên không sử dụng ma pháp quyển trục, Tiếu Ân tuyệt đối tin tưởng, có thể giết chết bọn chúng.
Hai năm qua, ngoài tu luyện lực lượng tinh thần và luyện tập ma pháp, trong Nhất Hào không gian, Tiếu Ân tập luyện một môn khác, đó là bắn tên.
Sau khi có được chiếc ma pháp cung, Tiếu Ân có hứng thú lớn đối với việc tập bắn tên, trong vòng hai năm ngắn ngủi, trong Nhất Hào không gian, Tiếu Ân đã bắn ra trăm vạn mũi tên. Mặc dù không có ai chỉ điểm hắn về mặt tiễn kỹ, nhưng dựa vào những đề nghị của Nhất Hào và của tự bản thân hắn, dần dần tiễn kỹ của hắn cũng tiến bộ, dưới tình huống bình thường đã có thể bách phát bách trúng.
Hai năm qua đi, Tiếu Ân đã củng cố chắc chắn cảnh giới bát cấp học đồ. Cuối cùng hắn đã có thể tu luyện phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần cao cấp.
Để tu luyện được phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần này, hắn đã chờ đợi suốt hai năm, đoạn thời gian đó hắn phải khắc chế dục vọng của mình, gần như đã đạt tới cực hạn của giới hạn nhẫn nại.
Tinh thần ý thức dò xét qua cuốn lục thư một lúc, lập tức Tiếu Ân tiến vào Nhất Hào không gian.
Nhất Hào không chờ hắn ra lệnh, đã trực tiếp phục chế lại nội dung trong cuốn lục thư.
Vô số lộ tuyến phức tạp xuất hiện trước mắt Tiếu Ân, nhưng hiện giờ đến cả tam cấp ma pháp hắn cũng đã nắm giữ được thì hắn không đặt những lộ tuyến phức tạp này vào trong mắt.
Thông qua sự phân tích của Nhất Hào, không lâu sau, trình tự của lộ tuyến này hiện ra rõ ràng.
Tiếu Ân nhìn lộ tuyến màu đỏ trên màn hình, dụng tâm ghi nhớ, khắc sâu lộ tuyến đó vào trong đầu.
Có lẽ do luyện tập quảng bá thể thao, nên hiện giờ chẳng những thể chất của Tiếu Ân có sự tiến bộ lớn, thậm chí cả trí nhớ của hắn cũng được đề cao lên không ít.
Bởi vậy có thể thấy được, quảng bá thể thao quả nhiên có công dụng kỳ diệu trong việc cải tạo thể chất của loài người.
Lẳng lặng ghi nhớ lộ tuyến, một lúc sau, Tiếu Ân lập tức phát hiện ra sự khác biệt của nó so với những lộ tuyến bình thường.
Nói đại khái, các ma pháp lộ tuyến khác đều đi theo một đường thẳng, nhưng loại phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần này khiến hắn có một loại cảm giác, dường như lộ tuyến đi theo hình lập phương.
Đương nhiên, loại cảm giác này không mãnh liệt, giống như khi chơi trò chơi 3D, gây ra một cảm giác mông lung, không giống như trong thực tế.
Nhưng dù là thế, lộ tuyến này trở nên phực tạp hơn nhiều so với những lộ tuyến mà Tiếu Ân học từ đầu, cấp bậc khác nhau một trời một vực.
Ghi nhớ những biến hóa phức tạp trong đó, một lúc lâu sau, cuối cùng Tiếu Ân đã nhớ kỹ.
Khẽ cau mày, Tiếu Ân nói: "Nhất Hào, lộ tuyến này dường như cũng không có nhiều khó khăn."
Mình và Nhất Hào, hai người có thể xem như lợi dụng lẫn nhau.
Phất phất tay, Tiếu Ân dứt bỏ hết những phiền não, ổn định tâm tình, bắt đầu tu luyện lực lượng tinh thần, nhưng lúc này hắn sử dụng biện pháp mới vừa học được, phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần cao cấp.
Không ngừng tu luyện theo lộ tuyến, Tiếu Ân mơ hồ phát hiện có điều không đúng.
Trước kia khi tu luyện lực lượng tinh thần, tinh thần ý thức của Tiếu Ân phảng phất đắm chìm trong một cảnh giới hỗn độn, đối với ngoại giới không hề có cảm giác gì. Chính bởi vì như thế, hắn mới có thể tu luyện liền một lúc mấy trăm giờ.
Nhưng hiện tại thì khác, trong lúc hắn tu luyện, trong đầu hắn hiện rõ các loại tạp niệm, khiến hắn không có cách nào tập trung tinh thần.
Không nhắc đến phương pháp này hữu hiệu hay không, chỉ cần có loại trạng thái này cũng đủ để Tiếu Ân đau đầu rồi.
Dưới tình huống này, ngoại trừ những kẻ điên hoặc ngu ngốc, chỉ sợ căn bản không có ai dám kiên trì tu luyện mấy trăm giờ."Chủ nhân, người nên tỉnh lại." Đúng lúc Tiếu Ân sắp hoàn thành lộ tuyến, giọng của Nhất Hào truyền tới.
Tiếu Ân cười khổ một tiếng, dù Nhất Hào không nói, hắn cũng chuẩn bị đàm luận một chút."Nhất Hào, có phải lộ tuyến sai hay không?"
Nhất Hào gật đầu, do dự nói: "Chủ nhân, nếu như người và tôi đều đúng, vậy cuốn lục thư không có vấn đề, thế thì chỉ có một giải thích."
Tiếu Ân nhíu mày, suy nghĩ. Loại phương pháp này được gọi là hấp thu năng lượng ngoại giới, thế thì tu luyện trong Nhất Hào không gian, thì hắn lấy cái gì để mà hấp thu chứ.
Nghĩ đến đó, nhất thời Tiếu Ân có lĩnh ngộ, hắn vỗ đầu nhẹ nhàng nói: "Nhất Hào để ta ra ngoài thử nghiệm."Trở về hiện thực, Tiếu Ân bình tĩnh ngồi xuống, chậm rãi thi triển phương pháp rèn luyện.
Sau một phút, quanh người hắn bắt đầu tập trung các phần tử rời rạc, chúng nó phảng phất giống như bị một loại lực lượng thần kỳ nào đó kéo đi, chậm rãi tụ tập vào trong cơ thể của Tiếu Ân, mặc dù tốc độ rất thong thả, nhưng cuồn cuộn không dứt.
Tiếu Ân rõ ràng cảm ứng được sự biến hóa của năng lượng ngoại giới. Khuôn mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng. Lộ tuyến của phương pháp rèn luyện cao cấp càng hiện rõ trong đầu hắn.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Tiếu Ân ngừng lại, bởi hắn đã vận hành thành công.
Mở hai mắt, trong mắt Tiếu Ân không che dấu được sự hưng phấn.
Dù là Maren hay Benson đều nói, rất nhiều bát cấp học đồ có thiên phú tốt vấp ngã ở cửa ải này, dù bọn họ dùng cách nào cũng không thể nắm giữ được phương pháp rèn luyện này. Nhưng hiện giờ mình chỉ thử một lần mà đã dễ dàng hoàn thành. Điều này khiến hắn rất mừng rỡ.
Nằm trên giường, Tiếu Ân lập tức tiến vào Nhất Hào không gian."Nhất Hào, ta thành công rồi!" Tiếu Ân hưng phấn nói:
Hắn quay đầu nhìn, chỉ thấy Nhất Hào muốn nói nhưng lại thôi. Bộ dáng đó trông rất thương cảm.
Nhất thời Tiếu Ân nổi da gà, thất kinh hỏi: "Nhất Hào, ngươi làm sao vậy?"Nhất Hào ho nhẹ một tiếng nói:
Mặc dù hiện tại thể chất của hắn đã thay đổi, nhưng thiên phú không khác biệt nhiều so với học đồ bình thường, so với Benson và Nepal thì kém rất nhiều.
Bọn Benson một khi đạt tới bát cấp, hơn nữa nắm giữ được phương pháp này, như vậy một giờ hấp thu năng lượng ngoại giới sẽ cao hơn Tiếu Ân rất nhiều, chênh lệch giữa hai bên bất tri bất giác sẽ kéo dài ra."Nhất Hào, có biện pháp nào để giải quyết hay không?"Nhất Hào yên lặng cân nhắc nửa ngày, Tiếu Ân thậm chí còn mơ hồ nghe thấy tiếng động của ổ đĩa cứng chạy
Lúc lâu sau, Nhất Hào nghiêm mặt nói: "Chủ nhân, trên thế giới này, phần tử rời rạc đã hình thành cũng có thể thay đổi được, nếu như người có thể tìm nơi có nhiều phần tử rời rạc lập thành ma pháp tháp, thì có thể đề cao hiệu suất gấp mười lần."Sắc mặt Tiếu Ân biến đổi, hỏi:
Đôi mắt Tiếu Ân tỏa sáng, biện pháp này rất tốt, một khi hắn tìm được nơi thành lập ma pháp tháp, không chỉ có riêng hắn hưởng lợi, thậm chí có thể đem Benson và Nepal tới để cùng tu luyện.
Với thiên phú của hai người bọn họ, nếu tu luyện ở trong hoàn cảnh như thế, thành tựu trong tương lai chắc chắn không thể đo lường được."Tốt, Nhất Hào. Ta chuẩn bị một chút, rồi chúng ta xuất phát." Tiếu Ân có chủ ý, lập tức chuẩn bị hành động.
Suy nghĩ, Tiếu Ân tiếp tục hỏi: "Nhất Hào, nếu như ta cố gắng luyện quảng bá thể thao, tốc độ tu luyện có hơn bọn Beson không?"
Hơn nữa, dù có làm được, tốc độ tu luyện cũng không phải độc nhất vô nhị. Nghĩ đến đây, sự tự tin của hắn giảm xuống, xem ra muốn trở thành ma pháp sư vĩ đại không phải là chuyện dễ dàng. Dường như nhận ra sự chán nản của Tiếu Ân, Nhất Hào an ủi nói: "Chủ nhân, người không nên nản chí, mặc dù khai phá tiềm năng thân thể tương đối chậm, nhưng phương pháp này có hai ưu thế, phương pháp hấp thu năng lượng ngoại giới không thể so được."Trong lòng Tiếu Ân vui vẻ nói:
Khai phá tiềm lực của bản thân, giống với công phu của các môn phái chính đạo, mặc dù ban đầu hiệu quả rất chậm, nhưng chỉ cần không ngừng cố gắng thì sẽ thu được tiến bộ lớn, hơn nữa căn cơ bản thân thâm hậu, không sợ gặp phải nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.
Mà hấp thu năng lượng ngoại giới giống với công phu tà ma ngoại đạo, mặc dù thu được hiệu quả nhanh, tiến bộ cực lớn, nhưng có nhiều khả năng bị tẩu hỏa nhập ma.
Đương nhiên, thế giới ma pháp khác với thế giới trước, kỳ thực hấp thu năng lượng ngoại giới cũng không có nguy hiểm lớn, ngoài những tình huống đặc biệt ra, trên cơ bản không có vấn đề gì cả, nếu không chỉ sợ không có ai dám lựa chọn phương pháp nguy hiểm này.
Nhưng điều khiến Tiếu Ân vui vẻ đó là, Nhất Hào nói, khai phá tiềm lực bản thân mặc dù chậm nhưng đối với hắn thì tiền đồ sẽ trải rộng, cho dù lúc tiến giai cũng không gặp phải chướng ngại. Chỉ với ưu thế đó, hơn nữa có thời gian nghịch soa trong Nhất Hào không gian, đủ để cho Tiếu Ân thỏa mãn rồi.
Rời khỏi Nhất Hào không gian, trong lòng Tiếu Ân hạ quyết tâm, từ nay về sau vẫn tu luyện như trước kia, tuyệt đối không tham công liều lĩnh.
Duỗi cái lưng mệt mỏi, Tiếu Ân đứng lên, tập luyện quảng bá thể thao trong phòng một giờ, sau đó mới đẩy cửa ra ngoài.
Hiện tại đã qua bữa ăn buổi sáng nhưng khi Tiếu Ân tới phòng bếp, đã có người chuyên môn chuẩn bị điểm tâm bữa sáng cho hắn.
Ăn bữa sáng xong, Tiếu Ân tới cửa hàng thợ rèn, bắt đầu một ngày làm việc.
Fit yêu cầu hắn, trong một tháng phải chế tạo sáu cây cương đao có phẩm chất tốt. Đối với Tiếu Ân thì yêu cầu này chả có khó khăn gì. Trên thực tế, ngoài việc chế tạo sáu cây cương đao, Tiếu Ân còn đặt tâm tư vào việc chế tạo áo giáp.
Mặc dù mục đích của hắn là chế tạo bộ áo giáp ma pháp nhưng hắn không bắt tay vào làm ngay, mà trước hết hắn tập chế tạo những bộ áo giáp dành cho kỵ sỹ bình thường.
Trong không gian hư cấu, Tiếu Ân đã luyện tập vô số lần, cho nên ở ngoài, biểu hiện của hắn hết sức xuất sắc, chế tạo ra mười bộ áo giáp, địa vị của Tiếu Ân trong cửa hàng thợ rèn được đề cao lên cực lớn, ngay cả thợ rèn sư Fit cũng nhìn hắn bằng một con mắt khác, thậm chí còn lén thừa nhận Tiếu Ân đã có thực lực cao cấp thợ rèn.
Đây là lí do mà tại sao mỗi ngày Tiếu Ân ngủ mười hai tiếng mà không có ai dám khiển trách.
Trong hai năm, những thứ do Tiếu Ân chế tạo ra rất nhiều, có hơn mười bộ áo giáp kỵsỹ, trên trăm kiện vũ khí khác nhau. Mấy thứ đó được Fit đánh giá cực cao, bởi thếTiếu Ân thu được thù lao mấy ngàn đồng vàng Cray.
Tất nhiên, Tiếu Ân không đem bán tất cả mọi thứ đã chế tạo, hắn giữ lại ba bộ áo giáp tốt nhất cùng một số vũ khí. Mấy thứ đó mới là mục đích thực sự của hắn, giữ lại tới ngày hôm nay để chế tạo đạo cụ ma pháp.
Chế tạo đạo cụ ma pháp là một chuyện rất khó khăn, thậm chí khó khăn còn lớn hơn gấp trăm lần so với chế tạo ma pháp quyển trục.
Ma pháp sư chính thức nào cũng đã từng chế tạo ma pháp quyển trục hạ cấp, nhưng đạo cụ ma pháp thì trong cả đời của mình, ma pháp sư chỉ chế tạo được mấy thứ đồ chơi tinh tế mà thôi, còn đối với học đồ thì càng không cần nói, đó là điều không thể với tới.
Nhưng Tiếu Ân không phải ma pháp học đồ bình thường, đối với hắn, trên thế giới này, chỉ cần có Nhất Hào, chuyện gì cũng có thể làm được.
Trong Nhất Hào không gian, Tiếu Ân đọc quyển bút ký Maren lưu lại, trong đó có ghi lại quá trình chế tạo đạo cụ ma pháp. Mặc dù Maren không có thành tựu trong lĩnh vực ma pháp, thiên phú của hắn cũng bình thường, nhưng chế tạo ma pháp quyển trục và ma pháp đạo cụ, hắn lại có thiên phú hơn hẳn những người khác.
Ma pháp tháp của Maren có phẩm chất tốt hơn nhiều so với ma pháp tháp của tam tinh ma pháp sư David Kirby.
Cho nên khi tiếp xúc với nội dung bên trong, Tiếu Ân liền ghi nhớ không quên.
Nhưng chế tạo không phải là chuyện dễ dàng, không đơn giản như khi Tiếu Ân sửa chữa ma pháp kiếm.
Trong quyển bút ký của Maren có ghi rõ, muốn chế tạo ma pháp đạo cụ, ít nhất phải có thực lực bát cấp học đồ, và một ít nguyên liệu kim loại hiếm có.
Nguyên liệu kim loại thì có không ít trong vòng tay của hai người Ao Bate, mà hiện tại Tiếu Ân có thực lực bát cấp học đồ, cũng là lúc hắn bắt đầu thử nghiệm rồi.