Quyển 3: Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Thú Y
Chương 329: Hài cốt Long Thần (Hạ)
Nhóm dịch: Địa Ngục Môn
Nguồn: Sưu tầm
Nếu Mạch Khẳng Tích và Hoàng Kim Long tộc đều đã bị cấm cố thì Sở Thiên cũng không phải khách khí, đi vòng quanh hài cốt của Long Thần quan sát.
“Chẹp chẹp, thật là to! Nếu mở rộng ra ít nhất cũng phải nghìn mét!”
Anh Cách Lạp Mẫu đã dài hơn trăm mét rồi, Long Thần còn to hơn hắn đến mấy chục lần. đương nhiên cơ thể sẽ vô cùng lo lớn. Chỉ riêng một cái vảy thôi đã cao hơn Sở Thiên rồi.
Keng!
Con dao phẫu thuật của Sở Thiên chém qua lớp vảy tóe ra một tia lửa, xem ra cơ thể Long Thần rất cứng.
“Khốn kiếp thật, cứng quá đi mất!” Sở Thiên dùng nhị trùng đỉnh phong Thần Lực thử lại lần nữa.
Vẫn không ăn thua gì! Cơ thể Long Thần không phải một nhân vật nhỏ bé như Sở Thiên có thể động vào.
“Lão tử không tin!” Sở Thiên giận dữ, tăng tốc, vung dao lên, nháy mắt chém xuống hàng vạn nhát…
Sau đó thì lưỡi dao cong vẹo.
Sở Thiên nộ khí xung thiên, ngồi phịch xuống một cái móng rồi bắt đầu nghĩ cách.
Hài cốt Long Thần ngay trước mặt mà Sở Thiên không mang đi được. Điều này đối với một bác sỹ thú y mà nói thì là nỗi đau khổ lớn nhất.
Nghĩ đến một nửa cơ thể của Ma Căn đã khiến A Mạt Kỳ thăng lên tam trùng, vậy nếu đổi thành của Long Thần…
Thật ra Sở Thiên còn một dự định nữa. Con của hắn và Sắt Lâm Na vẫn chưa thể xác định là chủng tộc gì, nếu thật sự sinh rồng thì tác dụng của thịt Long Thần là rất lớn.
“Long Thần miện hạ, cơ thể ngài to như vậy, huynh đệ ta chỉ cần một miếng nhỏ thôi là được rồi! Nể mặt ta nha!”
Sở Thiên lấy ra Lưỡi đao Phán Quyết cũ kỹ ra, thủ lĩnh của Thượng cổ Thất Thần Khí, rồi nhẹ nhàng chặt một ngón của Long Thần.
Vảy của Long Hoàng bắt đầu vỡ ra.
“Ca ngợi Phán Quyết Thần Hoàng!” Sở Thiên mừng rỡ, dùng Lưỡi đao Phán Quyết làm dao phẫu thuật và bắt đầu bận rộn.
Vì thái độ cung kính của Hoàng Kim Long tộc đối với Long Thần, Sở Thiên không dám trộm cả hài cốt Long Thần đem đi. Nhưng cũng may cơ thể Long Thần quá to, hơn nữa lại trong tư thể nằm cuộn tròn, nên Sở Thiên nghĩ chắc chắn Mạch Khẳng Tích không dám động vào Long Thần, nên ra tay ở những nơi kín đáo.
Thịt ở trên người và móng đều lấy ra vài miếng lớn, phân loại, làm lạnh, rồi bay lên chỗ cánh.
xem chương mới tại tunghoanh(.)com
“Chẹp chẹp, Long Thần tiên sinh, chỉ trách ngài xui xẻo. Nếu ngài không có cánh thì bác sỹ thú y trái đất như ta thật sự không dám ra tay mạo phạm Thần Long. Nhưng tiếc là ngài có cánh, hắc hắc, xin lỗi nhé!”
Sở Thiên dứt lời thì mặt trong của đôi cánh bị thiếu mất dải thịt, đến sụn cũng bị cắt mất vài miếng.
Bên ngoài xử lý xong thì Sở Thiên giải phẫu một mạch vào bên trong Long Thần, sau đó thì mỗi cơ quan đều bị cắt ra một mảnh tiêu bản nhỏ, à, một mảnh ‘nhỏ’ là đối với Long Thần mà nói.
Tiếp đó, huyết quản…
Sau đó là dây thần kinh…
Máu…
…………
Cuối cùng, Sở Thiên kết thúc việc thu thập của mình, đập hai tay vào nhau, hài lòng nhìn Long Thần được phục hồi nguyên dạng.
“Ừm, kỹ thuật không tồi! Chắc chắn không ai phát hiện được Long Thần đã mất đi một số cái!” Sở Thiên cất Lưỡi đao Phán Quyết đi, cầm con dao phẫu thuật bị cong lưỡi lên thở dài. Sau đó thì ánh mắt hắn chuyển sang những cái vảy rồng.
“Nhiều vảy như vậy, thiếu mất hai miếng cũng không ai nhìn ra đâu nhỉ?” Sở Thiên lại giơ Lưỡi đao Phán Quyết lên, “Hôm nào đó sẽ bảo Tây Cương làm một bộ giáp từ vảy rồng cho con trai ta!”
Liên tục sử dụng Thần Lực toàn lực, tiềm lực sinh mệnh mới hồi phục của Sở Thiên lại hao hụt mất, những hắn không lập tức hấp thụ khí tức của Long Thần để bổ sung mà bắt tay vào việc làm lại cơ thể cho Mạch Khẳng Tích.
Việc này với Sở Thiên thì rất dễ, khó khăn duy nhất chính là hắn không hiểu tường tận về kết cấu cơ thể của Hoàng Kim Long tộc, vì thể chỉ có thể vừa dò theo cơ thể của Hoàng Kim Long khác vừa làm phẫu thuật cho Mạch Khẳng Tích.
Cứ như vậy, dưới sự tăng tốc của Sở Thiên, Hoàng Kim Long Mạch Khẳng Tích đã phục hồi cơ thể khi hắn mạnh nhất.
Giải trừ Thời Gian Cấm Cố, Sở Thiên cười, “Mạch Khẳng Tích bệ hạ, cơ thể của ngài thế nào?”
Mạch Khẳng Tích biến thành hình người, kiểm tra kỹ một lượt, rồi cười: “Ha ha, tốt! Thuật thượng cổ Tế Tự của điện hạ quả nhiên danh bất hư truyền! Cơ thể ta đã không còn ẩn họa nào nữa, có sự trợ giúp của khí tức tiên tổ, không mất nhiều thời gian là có thể phục hồi toàn bộ Thần Lực!”
Nghiêm khắc mà nói, Mạch Khẳng Tích dùng máu thịt của huynh đệ của mình, như vậy cũng là làm giảm một bậc về độ mạnh của cơ thể. Dù sao cũng là thân thể của Hoàng Kim Long Vương, không phải cái mà Long tộc bình thường có thể so sánh. Nhưng Mạch Khẳng Tích - người đã biết rõ quá trình tu luyện, muốn đạt đến phong độ cao nhất cũng rất dễ.
Nhận thấy Sở Thiên lại có thêm vài sợi tóc bạc, Mạch Khẳng Tích vòng tay cảm tạ: “Điện hạ vất vả rồi!”
“Ta không sao, huynh đệ ngài tổn hao không ít, mau để họ hấp thụ khí tức đi!”
Vừa nói Sở Thiên vừa không ngừng liếc nhìn biểu cảm trên mặt Mạch Khẳng Tích, sau khi xác định được rằng Hoàng Kim Long vương không phát hiện ra sự thay đổi của hài cốt Long Thần, hắn thở phào nhẹ nhõm.
“Bệ hạ, tuy cơ thể ngài được làm lại nhưng vẫn không ổn định, vì thế hãy ơ đây tu dưỡng một tháng! Huynh đệ của ngài tổn hao nhiều, cũng cần nghỉ ngơi!” Sở Thiên bề ngoài thì khẩn thiết, “Ngài yên tâm, Anh Cách Lạp Mỗ và A Mạt Kỳ của ta đều là Long Thần huyết mạch, ta và họ sẽ thề chết bảo vệ lăng mộ tiên tổ!”
“Vậy thì phiền điện hạ rồi!” Mạch Khẳng Tích cảm ơn, chắc là không thấy được rằng Sở Thiên có ý đồ để hai ma sủng nhân cơ hội hấp thụ Long Thần khí tức.
“Không cần khách khí, dù thế nào Sắt Lâm Na cũng là hậu duệ của ngài!”
Sở Thiên trở nên nghiêm túc, “Một tháng sau ta sẽ đưa Thú tộc thánh nữ Trinh Đức đến Cực địa băng nguyên, lúc đó thì phải phiền ngài rồi!”
Mạch Khẳng Tích khẳng khái đồng ý, sự hào phóng thẳng thắn đó của Mạch Khẳng Tích khiến Sở Thiên phải thầm khâm phục! Phải biết là một tháng sau, Mạch Khẳng Tích phải hai lần đổi Thần Cách, cơ thể sẽ phải trả giá đến hai lần. tuy Sở Thiên có thể trị khỏi nhưng sự đau đớn vẫn là không thể tưởng tượng nổi.
Sau đó thì Sở Thiên bắt đầu hấp thụ khí tức để hồi phục cơ thể.
Hoàng Kim Long tộc tặc lưỡi nhìn tốc độ hấp thụ khí tức nhanh đến chóng mặt của Sở Thiên, không ai dám nghi ngờ độ thuần chủng của huyết mạch Long Thần trong người Sở Thiên. Mạch Khẳng Tích hỏi: “Điện hạ, theo như tin tức đệ đệ ta điều tra được, ngài có huyết mạch của Lạp Hy Đức, nhưng huyết mạch của Lạp Hy Đức cũng không thuần chủng bằng ngài.
“Hắc hắc, đấy là vì mẫu thân của ta…”
Những lời nói dối như thế này Sở Thiên đã nói vô số lần rồi, hắn lại thêu dệt nên một câu chuyện Thần Long hỗn huyết, dù sao Long Hoàng cũng đã chết rồi, chết thì không còn đối chứng được nữa!
Bịa chuyện xong, Sở Thiên cười: “Chắc là cuộc nội chiến Long tộc năm nghìn năm trước không phải là để tranh dành cái danh Long Thần chính thống chứ?
Mạch Khẳng Tích hàm tiếu thừa nhận, “Không sai, nguyên nhân thật sự là tranh giành Long Thần mộ!”
Sở Thiên đã nghĩ đến điều này, sức hấp hẫn của Long Thần mộ quả thật quá lớn.
“Vậy sáu năm trước, tại sao ngài và Lạp Hy Đức lại đánh nhau ở Lạc Nhật sơn mạch?” Sở Thiên hỏi nhưng lại có chút nghiến răng.
Mạch Khẳng Tích trầm ngâm hồi lâu, phản vấn: “Lạp Hy Đức không cho ngươi biết sao?”
“Lão nhân gia hắn chỉ ở với ta một thời gian ngắn, có rất nhiều chuyện không kịp nói!” Sở Thiên nói bừa một câu, rồi thở dài, “Ài, giờ hắn đã ở Biển Cấm…”
“Yên tâm đi, tuy ta không biết tại sao Bào Uy Nhĩ muốn các cao thủ tam trùng lĩnh vực đến Biển Cấm, nhưng năm đó ta và Lạp Hy Đức đều là đại tướng dưới trướng Bào Uy Nhĩ, theo ta biết thì phía dưới đảo Bố Lôi Trạch của ngươi có một ngôi mộ, bên trong chôn cất một số phản đồ của Thần tộc và Thú tộc.”
“Đúng thế, chính nhờ nó mà ma sủng của ta tiến bộ rất nhanh, quản gia Ba Bác Tát còn đột phá trở thành pháp sư Cấm Chú!”
“Đúng thế, thi thể Chúng Thần là thứ rất tốt, ta cũng muốn có!” Mạch Khẳng Tích bỗng cúi đầu, “Sáu năm trước, trận chiến giữa ta và Lạp Hy Đức xảy ra là vì Lạc Nhật sơn mạch có rò rỉ Thần Lực, bọn ta nghi ngờ ở đó cũng có một Thần mộ!”
“Cái gì?” Sở Thiên kinh ngạc, “Ta ở Lạc Nhật sơn mạch ba tháng sao không phát hiện ra? Còn nữa, tại sao chỉ có ngài và Lạp Hy Đức đi cướp? Những cao thủ khác…”
Nói rồi, Sở Thiên cười ngượng, hắn đã hiểu lý do. Thần mộ không phải ai cũng có tư cách phát hiện, dù là Sở Thiên hiện tại cũng đủ thực lực. Nhưng còn tại sao chỉ có hai người cướp thì rất đơn giản, những kẻ yếu hơn họ đều không dám đi, dù là liều chết đi cũng nhất định là đã chết rồi. Những người mạnh hơn họ… thì đều làm khách ở Biển Cấm!”
Tại sao Bào Uy Nhĩ không đi? Ả ta còn cần lợi ích đó của Thần mộ không?
“Ài, sinh sinh tử tử, ta coi như đã hiểu ra một chuyện…” Mạch Khẳng Tích nói được nửa câu thì bỗng nhắm mắt lại không nói nữa..
Sở Thiên cũng không có hứng nghe hắn nói về cảm ngộ long sinh, chỉ chú ý đến việc hồi phục của mình.
……
Lúc này, trên bầu trời phía trên băng hồ cách đó vài trăm dặm đã xảy ra một chuyện.
Trong Phi Đỉnh của gia tộc Phất Lạp Địch Nặc, Sắt Lâm Na khẽ nhíu mày, gọi con nhện hám ngủ dậy, “A Tư Nặc tiên sinh, Phất Lạp Địch Nặc đã đi rất lâu rồi, ngài đi xem thế nào được không?”
“Ừm, được, ta tỉnh là đi ngay!”
Nói rồi, A Tư Nặc nghiêng người sang bên rồi lại nhắm mắt lại.
“Tên ngốc nhà ngươi dám không đi?!” tiểu thư AK47 giận dữ, nhéo tai A Tư Nặc lên hét, “Đi mau! Nếu không lão nương kéo rách tai!”
“Ai da, cứu mạng!” A Tư Nặc vừa kêu vừa nhảy lên, cười trừ: “Nàng đừng giận, ta đi đây, lập tức đi ngay!”
Nói rồi A Tư Nặc đá bay cái cửa của Phi Đỉnh rồi bay đi.
“Hừ, sao ta lại có loại vị hôn phu này chứ?!” AK47 tức giận nói với Sắt Lâm Na, “Bà chủ đừng giận.. đợi khi A Tư Nặc về ta sẽ dạy bảo hắn!”
“Hì hì, thôi được rồi, người ta dù sao cũng là Thượng cổ Ngũ đại ma thú, Địa Huyệt Chu Vương!” nói xong, Sắt Lâm Na khẽ vuốt ve bụng mình cười hạnh phúc, “Anh bạn nhỏ này lại đạp ta rồi!”
“Vậy sao, cho ta nghe với!” AK47 vui mừng áp tai lại gần.
“Ai da, không đúng!” Sắt Lâm Na tái mặt, “Lần này đau lắm!”
“Lẽ nào sắp sinh rồi?” AK47 vội vã hét ra ngoài cửa, “Người đâu, ông chủ nhỏ sắp ra đời rồi!”
Sắt Lâm Na vỗ nhẹ mỹ nhân nhện, cười gượng, “Làm gì mà nhanh thế? Còn ba tháng nữa cơ mà, đừng gọi nữa!”
Bên ngoài Phi Đỉnh có hai linh hồn lơ lửng bỗng ngừng tấn công.
“Bạc Khắc, ngươi dừng lại làm gì? Bên trong Phi Đình này có vài thân thể có thể dùng tạm! Mau ra tay đi, chúng ta cùng hợp lực! Sợ gì chứ, A Tư Nặc đi rồi!”
“Không đúng, bên trong Phi Đỉnh có một linh hồn, đang… đang cảnh cáo ta!”