Chương 1.3 Buổi sáng chủ nhật, Đồng Phi Phi đang chìm đắm trong giấcmộng ngọt ngào. Mạnh 9Tuần gọi 46điện giục cecô dậy: a“Đến cecông ty, a8 ửi tài 2 iệu tối e ua cô đã 41 ử lí xong 9d ho tôi ngay.”
“Gì
97 ơ?” Đồng 38 hi Phi nắm 9 hặt điện b1 hoại, chỉ 2a uốn ngửa d ặt lên 98 rời mà 8 ét lên! f ô rốt cuộc aađã phạm 20 ội với 9a ị thần 1 iên nào ce hế? Tại a ao lại gặp 0 hải những c huyện đen 12đủi như 98 ậy, hết e5 huyện này 89đến chuyện f2 hác, vẫn 9f hưa thể a hấm dứt 2được sao? a4 án hận 37 ại oán 7 ận, cô c ẫn phải 2a àm theo lệnh, 2 ừ trên 4f iường bò 6d uống, mở 78 ủ quần 00áo, nghĩ 8 ù sao cũng 9chỉ đến d5công ty để 78gửi tài 3liệu đó, 3vì thế dchỉ vơ 8vội chiếc e4áo khoác, a6khoác ra 3ngoài bộ 70quần áo bthể thao. 09 © DiendanLeQuyDon.comLúc đó, 9cô hoàn 85toàn không 6ngờ tới, achính suy 7nghĩ này 71khiến ba 2tiếng sau bbcô cảm cthấy hối cbhận.“Mới
fđánh được ebmột lúc f2đã mệt 94như vậy, 6cô thực 6fsự phải atập luyện enhiều vào!” 30Mạnh Tuần 3cau mày lấy acchai nước 3khoáng ném ccho cô, Đồng 23Phi Phi mệt fbthở không acra hơi giơ c0hai tay ra ađón, đến 5bcám ơn cũng 44không nói, 9liền mở anắp, uống 0vài ngụm. 9 © DiendanLeQuyDon.comMạnh Tuần 3bĩu môi, 8vui vẻ ngồi 7xuống, duỗi 8thẳng hai achân, giơ ahai tay, duỗi 0thẳng lung, ddhít một cbhơi thật csâu: “Vận 1động thế 5này, ngươi cra mồ hôi, cathật thoải 9mái!”Đồng
15Phi Phi không 4fnói, nắp 4nút chai f2lại, thầm 1nghĩ, anh acảm thấy bthoải mái, 82nhưng tôi 7mệt rã 8người! aMạnh Tuần dfphát hiện 4Đồng Phi 0Phi từ nãy agiờ im lặng 1fkhông nói 89câu nào, 6nhướng 56mày hỏi: e“Sao thế? 43Không thích 0chơi tennis csao? Vậy 5achúng ta 6đi chơi 6cái khác e9nhé?”“Ồ,
38không phải. b © DiendanLeQuyDon.comTổng giám 38đốc Mạnh, e5trưa nay c0anh không 46phải có 90việc bận csao? Anh xem, fdtài liệu ctôi cũng 9đã gửi 0rồi, bây 7giờ không 2còn sớm 97nữa…”“Bữa
c7trưa tôi dfsẽ nhường.” 6Mạnh Tuần 73nhẹ nhàng enói. Thấy 9biểu hiện 1như bị 8kích động facủa Đồng e8Phi Phi anh 2đột nhiên 27cảm thấy 4rất vui, c1khẽ nhếch 4môi, nở cmột nụ 0dcười, cố cgắng hết 8asức lấy 99giọng dịu 0dàng nói: 6a“Đi thôi! 3Vừa hay, 5hôm nay cô 4făn mặc 9brất phù 96hợp, chiều f9nay chúng 7cta có thể abchơi trò 4khác. Như 6cvậy đi, 0ftrưa nay 7btôi sẽ fcho phép 3cô chọn 5món.”Chọn
a1món? Mình cbcòn phải 22ra ngoài 29đi ăn với 5anh ta nữa e1ư? Chai nước 3khoáng trong 3tay bị bóp 4dméo. Lần 8thứ một 3trăm linh 0một Đồng 49Phi Phi đau 4khổ mắng 2bản thân 0bsao đầu dmình lại 8ra bộ dạng c7sung nước 66thế này! 5fCô cắn a5răng thề, 3sau này gặp 5mặt Mạnh 7fTuần, nhất 85định phải 45trang điểm 77đàng hoàng 35như khi đến 0ctổng công 28ty! Đúng 1rồi, hôm 06nay về, 7cviệc đầu c2tiên phải 47làm chính 63là tìm lại 7đôi giày f4cao gót mười acphân của c2mình! Mạnh 8eTuần, sau 3enày anh phải 60để tôi 89cho anh một 2trận, tôi 6bsẽ dùng 4đôi giày c6này đi nát 5anh ra mới 4hả giận!Dẫn
bĐồng Phi 5Phi ra khỏi asân bóng, 9aMạnh Tuần echọn một 5nhà hàng 5buffee. Lúc eđầu Mạnh 28Tuần chỉ enghĩ rằng 6có lẽ khẩu 8dvị của 0hai người 88không giống 4enhau, ăn 9ebuffee có 1thể được 78tự do lựa 88chọn. Nhưng 8sau đó, 44lúc n+1 lần cthấy Đồng 8Phi Phi kiễng 42chân lên 5dđể lấy ethức ăn, 11anh hân hoan, 1evui mừng, fquả nhiên 1mình đã 4chọn đúng 6địa điểm.“Cô…
4cô có thể 2dăn hết dngần này dasao?” Mạnh cTuần nghĩ 0cđến khí 2thế mạnh 4cmẽ của 1bĐồng Phi dPhi trong 4clần ăn 04lẩu, sau 3đó lại dfnhìn dáng 83yểu điệu becủa cô 7bê một 70đĩa đầy 3tôm hấp, d7cuối cùng 69không kìm 0được hỏi 3fmột câu.“Phải
8hết chứ!” d0Đồng Phi 82Phi vừa 7ăn vừa 5dú ớ trả 3lời. Đùa 4à, một 4bữa ăn 2188 tệ một 29người, e9chỉ có e9người ngốc 8mới không 7ăn no!Ăn
3hết ngần 9anày? Mạnh 5Tuần nghĩ 1người trước 6mặt mình 5tuyệt đối 48có thể 5dùng tính atừ “que 8củi” để 6miêu tả, 1anh thầm 88nghĩ dạ cadày của 3dcô làm bằng 3ecao su chăng?“Dạ
edày anh mới 6alàm bằng 9cao su ấy!” 1Đồng Phi fPhi tức fgiận lẩm e6bẩm, Mạnh fTuần mới aphát hiện 9ra những cđiều mình 2nghĩ không 10cẩn thận c8đã bật bfra thành 00tiếng.“Còn
2không phải 69do lúc sáng devận động 8nhiều sao, bcho nên bây degiờ mới 1thấy hơi bđói.” 9Đồng Phi dPhi lườm 84Mạnh Tuần.Mạnh
caTuần bật dcười: “Hơi 0đói sao? 7Vây lúc e3cô rất 32đói là eetrong trường d8hợp nào? deĂn hết dcả cái 9đầu bò 00ư?Đồng
3aPhi Phi cúi abđầu, đôi 5đũa trong 54tay dừng 9lại. Một 4lúc sau, a9cô mới 26khẽ mỉm 5cười nói: c“ Lúc rất a1đói, thực 6ara tôi cũng 1muốn ăn 37cả chiếc 3eđầu bò. a © DiendanLeQuyDon.comNhưng lúc 40đó thực afsự không 4bthể ăn 1nhiều dã bman như vậy, 1nếu không, fesẽ bị fthủng dạ 9dày mất.”Mạnh
43Tuần ngây 93người, 31vẻ mặt 24tươi cười 3biến mất, 8giọng điệu 2dtrầm xuống: 7“Cô thực 1sự có lúc 7rất đói 0sao?”“Đúng
c2vậy.” 5cĐồng Phi ebPhi ngẩng 8đầu, cười 1hi hi, giọng 1điệu có dvẻ hài c4hước: “Tôi a2đã tưng aba ngày ba 41đêm không băn, anh tin 82không?”Mạnh
43Tuần nhìn 98Đồng Phi a1Phi, mặc fdù long mày efcô cong cong, 6nụ cười 0tươi tắn, 7cánh mắt edhút hồn 7nhưng không dcó sự ấm 0áp, chỉ 22có chút 8lạnh lùng 0đầy bình e3tĩnh. Giống 2fngày hôm 2đó, anh 3nhìn thấy cfđôi mắt bđó, lạnh 2lùng vô bhồn.Trầm
alặng hồi 5lâu, người 0Mạnh Tuần fdần dần bngả về esau, dựa 57vào ghế, 08bất động 1quan sát cbĐồng Phi 6cPhi. Không 9sợ tối, ccchịu được 8đói, cùng aanh chơi 9tennis hai 37giờ đồng 2hồ liền 3mà không emệt đến 90nỗ gục 11xuống. Anh 1phát hiện, bcđối với 3fngười con 32gái xem ra 3không chút 56mạnh mẽ fanày, anh 9dường như ebắt đầu 9ecó chút 8hiếu kì. f4 © DiendanLeQuyDon.comCô rốt 70cuộc còn e7bao nhiêu 42điểm khiến banh bất 6ngờ nữa?Đồng
fPhi Phi đối b9mặt với 68ánh mắt 2fcủa Mạnh 88Tuần, vẫn 1ăn hết dđĩa tôm, e9bỏ đũa c5xuống, khẽ dợ một 6tiếng, giọng 93nói lại 8trở lại 62vẻ e lệ 97như trước: 9“Tổng 2giám đốc 0Mạnh…”“Ngoài
d5thời gian 15làm việc, 2cô không 0fcần phải bgọi tôi 63là Tổng 9giám đốc 31Mạnh, có 5thể trực 0tiếp gọi 1tên, hoặc 4tên tiếng 5anh là Steven.”“Mạnh
f3…” Đồng 7Phi Phi do d8dự hồi cclâu, cái 5tên “Tuần” 0vẫn khó abật ra ngoài. c8 © DiendanLeQuyDon.comCô than thở 8bỏ cuộc 24nói: “Vậy 4Steven, nếu 8anh ăn xong 1rồi, chúng 0dta có thể 3bđi được 2chưa?”“Tôi
cđã ăn xong 90từ lâu 0erồi. Thế 5còn cô, 1cô đã thực 4sự ăn no f5chưa?”Đồng
e5Phi Phi giả 3vờ không bnghe thấy 3câu châm 3chọc của 5Mạnh Tuần, fbvừa cười 7vừa gật f0đầu vẻ 1emãn: “Ăn 6no rồi.”Mạnh
6Tuần gọi a4nhân viên b5tính tiền, 0cđứng dậy 14kéo Đồng 1Phi Phi, vui 3emừng nói: b“Bây giờ d3có sức 5rồi, chúng 0ta đi leo anúi để 8tiêu cơm 4dnhé?”Đồng
a7Phi Phi chưa 6bao giờ 7được đón 3nhận sự c6chăm sóc 5chu đáo, ebtỉ mỉ 82hiếm thấy 4dcủa Mạnh fTuần như cvậy, bị a5câu nói d5của anh a0kéo xuống 3vực sâu, d6vẫn phải 5cđi leo núi easao? Trời 39ơi, hôm 1dnay phỉa 7mở Thế 6vận hội ccá nhân 8sao?Hiển
93nhiên kháng a5nghị vô bhiệu, huống 8hồ cô vừa eăn cơm của 4dngười ta, 6fcòn dám 06nói gì nữa d9đây. Đồng f1Phi Phi chán a2nản theo asau Mạnh bTuần, lặng clẽ xoa bóp 11tay mình, 4au sầu nghĩ, 52hôm nay thì bexong rồi, 6bây giờ 8tay mỏi, 6fchốc nữa bchân mỏi, 58tối nay 6cô có thể 89được nằm 7trên giường atrải nghiệm 9cảm giác 7ftoàn thân afđau nhức. 8b © DiendanLeQuyDon.comNếu ngày 27mai cô thực 2sự không bathể bò 8khỏi giường, 90có thể aviết giấy 1exin nghỉ 4với lý 11do bị thương 12không?Lúc
fđi qua cửa enhà hàng, 6qua tấm 52kính dày 98rộng ở 8cột trụ, cMạnh Tuần f9đã nhìn f4thấy vẻ 70mặt ai oán 2của Đồng 7Phi Phi, trong blòng dâng clên một 1cảm giác 92khó tả. d5 © DiendanLeQuyDon.comCảm giác anày rất 1lạ, dường c2như có chút b9vui mừng, b0nhưng lại b0có chút a6khó chịu, 76đang thử 73tìm hiểu bcái cảm 0fgiác ấy 26cuối cùng belà gì thì a8điện thoại a2của Đồng 33Phi Phi đổ cachuông.“Phi
6Phi, cậu 2đang ở b7đâu thế? 2fCậu có 1ở nhà không?” 7Kha Nhã Doanh 9bật khóc 0btrong điện 1thoại.Đồng
dPhi Phi giật 56nảy mình: 3“Nhã Doanh, 8esao thế? 0Mình đang cở ngoài, 20cậu đang 6fở đâu? dĐã xảy c3ra chuyện 8gì vậy?”“Phi
dPhi, bậy 7giờ cậu ecó thể favề được 2không? Mình 29đang đứng 2trước cửa 1fnhà cậu. 72 © DiendanLeQuyDon.comMình… mình bbuồn lắm, 61cậu về dvới mình 9được không?”“Được,
dđược, 25được rồi! eCậu đừng 2đi, mình e3về ngay 3lập tức, d4giờ về 92luôn đây!” dcĐồng Phi 95Phi vội 30vàng nhìn 3sang Mạnh bTuần: “Tổng 1giám đốc e2Mạnh…”“Được
1rồi, giờ 49tôi đưa c1cô về.” bMạnh Tuần e4mở cửa dxe, để 2Đồng Phi 0fPhi ngồi evào, lúc 0khởi động ffxe, phát 21hiện cô 68chưa thắt 9dây an toàn, 8canh liền 4ngả người 2kéo dây 63an toàn giúp bcô.“Á!”
3aĐang lúc 4fthất thần, bĐồng Phi 3Phi thấy e2Mạnh Tuần 7ghé sát 7tới khiến 79cô sững 27sờ, kinh 9bngạc kêu 7lên. Mạnh d0Tuần kéo edây an toàn, 1thẳng người, 39“sập” 0một tiếng 4giúp cô 7thắt dây, 8bnhân tiện 93nhìn cô: 28“Sợ hãi 3cái gì?”Mặt
1Đồng Phi dPhi đột enhiên ửng 50đỏ, cô 8do dự nói 1một câu: 4e“Cám ơn!”Mạnh
6Tuần hắng bgiọng, khởi 1động xe, agiọng điệu 11có vẻ bất 1mãn: “Cô alà người b7đơn bào 4sao? Nghĩ c0việc gì 9fthì cũng 57phải nhớ d5thắt dây ban toàn. 4c © DiendanLeQuyDon.comNăng lực 55xử lí thấp fnhư vậy, 5bình thường 53cô làm việc 9cthế nào?”“Tôi
69làm việc 26ở công ccty trước a6nay chưa 46sai bao giờ, 7fcũng chưa 2bao giờ f1vì vấn 6đề hiệu 2suất mà 5alàm sai việc 37gì?” Bị 84Mạnh Tuần 6trách móc 5hồi lâu, btâm trạng 99Phi Phi vốn 15đã không 0tốt, cuộc 9điện thoại 8vừa rồi a4của Kha 66Nhã Doanh 9khiến cô flo lắng, 63nhất thời d6không chú 3bý khống fchế ngữ 54điệu, nói 8xong mới 5phát hiện 98ra giọng dbnói có chút 7tức tối.“Tức
fcđến như 7vậy sao?” fQuả nhiên 3mặt của 8Thần Mặt 9Đen tối 18sầm lại.“Xin
9lỗi!” 6Đồng Phi 3Phi vội a1vàng nói, csắc mặt 8Mạnh Tuần e0vẫn lặng bnhư nước. ff © DiendanLeQuyDon.comCô khẽ e2ngáp, cần 79phải nói 6gì để 6gỡ lại dđây, nhưng 1đột nhiên 1cơn đau athấu xương eập tới, 61giống như 21giọt nước 7nhấn chìm dcô, khiến 0cả người 3cô đều 6ekhó chịu, bdhơn nữa a2cũng không fmuốn nhúc anhích được 2một chút. d © DiendanLeQuyDon.comNgồi tựa 9vào ghế, 9cô cúi đầu, athầm nghĩ, 8ethôi vậy, 29như vậy ađi, sa thải fthì sa thải, acùng lắm 7thì cô lại 79bắt đầu 9từ tầng 0lớp đáy 64của xã fehội vậy, bnhưng nghĩ 46bắt đầu 23lại từ ceđầu, cô 8fcũng không 0phải là cchưa từng fathử qua. d © DiendanLeQuyDon.comTrong lòng 0nghĩ vậy, 70người thấy 1thoải mái 3hơn, cuối 9cùng Đồng 93Phi Phi đã 82chìm vào 3giấc ngủ c3ở trên adxe, cho đến ckhi Mạnh c7Tuần gọi 0ccô dậy: d“Đến 5rồi.”“Hả?”
b1Đôi mắt 8cmơ màng 8mở ra, Đồng cbPhi Phi ngồi b9thẳng người, 0chiếc áo 69đắp trên 3người cô 8rơi xuống. ce © DiendanLeQuyDon.comMạnh Tuần b6cúi người a0nhặt lên, 0fcô mới 9bnhìn rõ ahóa ra là 36áo khoác 8fcủa anh, 4đột nhiên 6cthấy khó b7chịu: “Xin clỗi!”“Dường
97như cô thích 54nói xin lỗi 13nhỉ?” a5Mạnh Tuần 5ekhông biết btừ lúc b1nào đã d8châm một c5điếu thuốc, dmở nửa dcửa xe, 4blàn khói bbay xung quanh, 00Đồng Phi c9Phi không 43nhìn rõ 03nét mặt e3của Mạnh 2Tuần, cái 9ađầu vừa 3fngủ d65y b0vận động f9cũng có 2echút chậm 8chạm, chỉ b0có thể f3hàm hồ cnói một 7btiếng: “Vâng”, 6fcoi như đã 24trả lời. c © DiendanLeQuyDon.comMạnh Tuần 1cũng không fnói gì, dfkhẽ nhìn 6Đồng Phi 52Phi, ánh f5mắt rất ctập trung, 51nhìn rất 5kỹ, nhưng 1dường như c6lại có 0chút không datập trung. Đồng 69Phi Phi ngượng 75ngùng cử 2dđộng, nhẹ bcnhàng nghịch 1adây an toàn, dmuốn mở 2cửa xe, 2nhưng phát 63hiện vẫn 0chưa mở 5chốt.. Cô 8không biết blàm thế e8nào, đành 6nói: “Tổng cbgiám đốc cdMạnh…”“Tôi
4nói rồi, 82đừng gọi btôi là Tổng bfgiám đốc beMạnh.” 2Mạnh Tuần 58dập điếu c2thuốc, mở 87cửa xe, 8dường như 1akhẽ thở efdài một 2tiếng: “Cô 5về đi!”Đồng
bPhi Phi mấp bmáy môi, 4ekhẽ nói 19một câu: 4“Cảm ơn!”, e3đóng cửa cxe, đầu bkhông ngoảnh f0lại, bước 17vào ngõ 0nhỏ. Mạnh bdTuần ngồi 5trong xe, 8dnhìn bóng 2dáng nhỏ cbé đng dần 36xa khỏi 9tầm mắt, 5mới ngoảnh 0đầu lại, 88đạp mạnh edchân ga, enhanh chóng 8drời đi. Đồng 0Phi Phi vừa 8ra khỏi 5thang máy, fliền nhìn 3thấy Kha 33Nhã Doanh 99ngồi ôm 5đầu gối 7đợi trước 6cửa nhà ebcô, mặt a1đẫm nước ea ắt.
“Rốt f uộc đã b ảy ra chuyện 1b ì vậy?” b ô vội vàng 6 hạy đến, 98 éo Kha Nhã e9 oanh đứng 37 ậy. Kha d hã Doanh d1 ừa nhìn 3 hấy Đồng c hi Phi, nước b ắt cứ 5 hi nhau rơi b uống. Cô 5dôm Đồng eb hi Phi vào 7 òng. Đồng 78 hi Phi tay a9 hân loạn 61 ạ đỡ 3 ô dậy, 95 ột tay mò c4 ào trong 5 úi tìm chía a hóa. Tra 82 ào ổ, hí 0 oáy mãi 74 ới mở 0được cửa. e © DiendanLeQuyDon.com hiếc khóa 57 ửa chống ad rộm này c1 o người 90 huê trước 7để lại, edđầu khóa 0a ũng đã b ỉ, Kha Nhã bfDoanh chu amiệng nói: 92“ Đã bảo 35cậu thay 4dkhóa từ 3ađầu tồi, 5mỗi lần bmở cửa eđều như 12phá cửa c8ra vậy, 4thật rắc b6rối quá!”
“Tiểu athư à, không 8dphải chủ 38nhà không 0biết quí 0dầu mỡ, amắm muối, ađối với fnhững người enghèo khổ, 97có thể 1atiết kiệm 8cthì tiết bckiệm!” 47Đồng Phi 0Phi vừa 1ađỡ Kha 6Nhã Doanh 24vào phòng c0vừa nói.
“Cậu! 8Đến cậu ccũng nói 8mình như 8vậy! Hừ…” 0dKha Nhã Doanh dvốn đã 5enín khóc, 9nhưng vì 7câu nói fcủa Đồng c8Phi Phi, cô 1dlại trào 9nước mắt. 0b © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi f5Phi cảm athấy ái 4dngại nhìn bbKha Nhã Doanh 6đang òa 6khóc trước e9mặt, thật 1không hiểu afnổi. Nhã 8eDoanh, Nhã fbDoanh vừa 2nói điều 3fgì vậy?
Kéo cvai Kha Nhã 2Doanh để 41cô ngồi 42xuống ghế, 8bĐồng Phi 74Phi vào phòng 3avệ sinh calấy chiếc a1khăn xấp 7nước ấm, fbmang tới 2cho cô: “Lau 1mặt đi! dTrời lạnh 2thế này, 9đừng khóc, 6khóc là 4da mặt nứt 01nẻ hết!”
“Nẻ 4thì nẻ, 0sợ gì chứ, 0cậu không e4có sữa crửa mặt 4sao?”
“Da b3mình da dầu, bccậu da khô, fbcậu có 3dthể dùng 1sữa rửa 0amặt của 8cmình không?”
“Có egì không bathể dùng dđược chứ? 72Mình không 2dùng cũng 88được! 5Lẽ nào 1chúng mình akhông thề 40chịu khổ 7đươc sao? 5fĐúng, mình 70chưa từng 0chịu khổ, 52nhưng đó 9là không bcó cơ hội! a3Các cậu bdựa vào bcái gì mà decho rằng 5mình không 5bthể chịu 43khổ? Dựa avài điều 32gì chứ?” bdKha Nhã Doanh etức giận 6nói, nước emắt lại 3trào ra.
Đồng 63Phi Phi vội 51vàng rút 1khăn giấy ara lau cho a0cô, dường 9như phải 8quì xuống 79cầu xin: d0“Bà cô 19của tôi 4ơi, tôi 8sai rồi, adtôi sai rồi, 0được chưa? 1Cậu đừng 30có khóc 99như vậy 3nữa được 24không? Nín crồi cậu 1có thể bnói cho mình b6tại sao d0không? Cứ 63như thế 68này thì 7mình cũng 34không biết 84phải làm 53thế nào…”
Kha fNhã Doanh fbặm môi, cgiơ tay tháo 3đôi giày 2cao gót, cĐồng Phi 10Phi lập ftức chạy 2đến tủ b8giày dép 4lấy đôi d9dép đi trong 4nhà, đặt 64bên chân c6của Kha e8Nhã Doanh, acquỳ dưới 32đất, ngẩng 9bđầu lên, bcười hỏi: 8“Bà cô cơi, có cần ftiểu nữ egiúp người 0cxoa bóp chân 0không? Tiểu 7nữ rất echuyên nghiệp, ckhông dối dngười đâu!”
Kha 7Nhã Doanh 11cuối cùng 4cũng bị 37câu nói 4dkhoe khoang eccủa Đồng 0Phi Phi làm 2cho bật a2cười, cô 9khẽ dùng 65đầu gối 9chuých vào 9acánh tay 1Đồng Phi 5Phi, kết 7quả là a3Phi Phi nhăn 9bmặt đau afđớn, lông bmày cau lại a1đã giãn d9ra.
“Sao c0thế? Mình 52mạnh tay 50quá à?” dKha Nhã Doanh 5định kéo detay Đồng fPhi Phi, bị 0fPhi Phi giơ 96tay ngăn eclại: “Đừng!”
Chậm d3rãi bóp dbtay, Đồng 8Phi Phi đứng 71dậy, đến dbên chiếc 5sofa, ngồi 9bxuống, giải 8thích: “Buổi 6sáng bị 8bThần Mặt e1Đen lôi 6eđi đánh detennis cả 97buổi, bây 57giờ vẫn afcòn đau!”
“Mạnh cTuần hẹn 17cậu đi dđánh tennis?” d2Kha Nhã Doanh fdtròn mắt d3kinh ngạc. 6 © DiendanLeQuyDon.com“Hai người 4thực sự 5đã bắt 3đầu rồi?”
“Đúng c7vậy, bắt b6đầu rồi, 6cuộc sống 2áp bức fvà bị áp abức.” 5Đồng Phi a5Phi không bdmấy vui 0vẻ nói, 5xua xua tay. a © DiendanLeQuyDon.com“Đừng 19nói chuyện 73của mình enữa, cậu 5bthế này 7brốt cuộc alà có chuyện 5agì?”
Kha ddNhã Doanh athở dài, f7giọng vẫn 89nói oang 4aoang: “Tay 2cậu mỏi, 1chân cậu 7đau. Cậu 9eđánh tennis 4cả buổi 4sáng, còm bmình đã 2ađi bộ quãng 3đường 4gần hai fetiếng.”
Cô 29vừa nói fvừa xoa bxoa chân, 0Đồng Phi dPhi nhìn baót giày 1cao khoảng 9tám, chin aphân than b0một câu: 9“Vẫn là c7cậu giỏi! 70Tự ngược 46đãi bản f7thân đến 9amức như evậy, thật 37khâm phục!”
“Cậu d6tưởng mình 7thích ngược 0đãi mình 0như vậy b0sao? Mình 2chỉ mang 8điện thoại etheo, túi cvẫn còn b6ở nhà Tiểu f7Quả, trên 6người không 58còn một 2đồng, không eđi bộ thì 9ebiết làm f0thế nào? 6Mình tưởng 4rằng anh 2ta sẽ đuổi e4theo mình, 8kết quả 1mình đi 2thẳng đến e3nhà cậu, danh ta cũng 69không gọi 9điện cho emình!” 20Kha Nhã Doanh 99nói đến 66đây, mắt 3đã đỏ 0choe rồi.
“Có bnghĩa là 82cậu đã 5acãi nhau cvới Hạ a9Tiểu Quả? 00Lần này e4lá lí do 35gì thế?”
Nói dthật, Đồng dPhi Phi nghe e8điện thoại 58của Kha 53Nhã Doanh, 8ngầm đoán 0ebiết được 2tám mươi 7phần trăm a4là có lien 68quan tới d4bạn trai 0bcủa Kha fcNhã Doanh 4– Hạ Tiểu 2dQuả. Lần 0ftrước Kha 7Nhã Doanh 39đến tìm bcô, cũng 2giận như 3fthế, chính elà vì lần dđó cô đã 7ebị Hạ 57Tiểu Quả 89chọc giận. 2 © DiendanLeQuyDon.comLần này, 1Kha Nhã Doanh 5khóc thế cfnày, quả 9nhiên không 4sai, lại 15là do anh c5ta.
“Lần anày thực 8sự không 7thể trách 3bmình! Cậu 9hãy nói 3một câu bcông bằng 5ađi, cậu 1nói thử 7xem cuối 5ctuần mình 4không được dngủ nướng, a2sáng sớm e9đã đến f7nhà nấu 3fcháo cho 97anh ta, điều 0này có dễ bdàng với a8mình không? 6aMình cũng 5không cố 4tình nấu echáo khê, 5hơn nữa 1bmình cũng 9nói đổ 73hết thứ 7mình nấu 2đi, ra ngoài 61mua đồ căn cho anh 71ta, nhưng 9anh ta lại 1không cho, 90cũng không dnói mình 8ekhát. Cậu 1fnói anh ta bvốn đã 1abị ốm, clại còn dbđể anh 1dta ăn cháo 65khê, làm 9esao mình 48chịu được? aMình không bcnghe anh ta, 0toàn bộ 71công sức 4của mình bđều đổ 10hết đi, esau đó anh 2ata không 9vui, nói cmình không 38biết tiết f3kiệm, không 1ebiết cuộc csống khó adkhăn, tại 1sao lại 13có thể 39hoang phí 3cnhư vậy, 8sau này làm 0sao anh ta enuôi được, 61đại loại fblà mấy 5câu như 0vậy. Mình 58tức quá danói một fcâu: “Em 9không cần banh nuôi, 3anh cũng 8không nuôi fbnổi em, 7em nuôi anh 0là được 77rồi.” 0Kết quả b8là anh ta 79điên lên, 5“binh” 11một tiếng, 4bchiếc nồi 67bay xuống 9bđất, sau cfđó đuổi bmình đi, 5còn nói 14anh ta không c3phải là 0người dựa 2ddẫm vào 22vợ, không 71cần mình 9nuôi, như 2thế sẽ 31không khiến bmột thiên 0kim tiểu 5thư như 85mình phải 9mệt…”
Kha f8Nhã Doanh e1càng nói 3càng cảm 4thấy ấm 1ức, nói 9xong lại 2bật khóc. f © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi cbPhi thở 56dài, rút 2ckhăn giấy adcho cô: “Cậu 5dcũng vậy, 2cậu biết b9rõ anh ấy 8có lòng 0tự tôn 8rất cao, dbcòn nói cnhững câu 0sẽ nuôi aanh ấy, 5ccòn không dcphải là 1tự đi tìm 0arắc rối 3sao?”
“Mình achỉ đùa d2một chút, b4hơn nữa 0cũng phải a9nói mà làm 86được, b3mình cũng cekhông xem 69thường 8ý chí của 55anh ta…”
“Nhưng fanh ấy lại 57nghĩ chính 84là ý đó!” 2Đồng Phi eePhi đưa d6tay lau mặt dcho Kha Nhã eDoanh, thủ afthỉ nói: e“Nhã Doanh, 90từ trước 2mình đã 49nói với 3acậu, Hạ 1Tiểu Quả 5dthuộc loại e8người có clòng tự 0ti và tự 12tôn cực 8độ. Điểm 41khác của 9hai người 40bọn cậu 6elà ở đây, 49mặc dù f6cậu không e8để ý nhưng 3anh ấy rất 4để ý. f © DiendanLeQuyDon.comCậu muốn 6ở cùng aanh ấy thì 7đừng đụng 77đến những 78vùng cấm b0đặc biệt 2fcủa anh cấy. Nếu 4không, sớm 8cmuộn gì aanh ấy cũng 4không chịu 83đựng được emà rời 64xa cậu đấy.”
“Rời 3xa thì rời 1xa, ai thiết 4chứ?” 59Kha Nhã Doanh 8avẩn còn 1nói cùn, 25mắt chốc cbchốc lại 5bđể ý màn 2dhình điện aathoại, khẽ a7nấc lên. 8 © DiendanLeQuyDon.com“Anh ấy 6bvẫn còn 8sốt, vừa 2rồi lại 9tức với 4mình như c5vậy, cậu banói anh ấy 3có sao không?”
“Có 5athể có 7chuyện gì bchứ? Nặng ethì tức bquá mà ngất eađi, ngã ftrên sàn c1nha, nặng 6nữa thì 4ngã chảy 3máu đầu, 3vừa hay c2giúp đầu 3aanh ấy có athêm chút 38màu sắc…”
“Đồng 6cPhi Phi!” aKha Nhã Doanh 62bị Đồng 57Phi Phi khiến d9cho lo lắng a6đến mức amuốn chạy era ngoài.
“Ây 9da, đi đâu 8thế? Cậu evẫn đi bdép trong 4anhà mà!” 96Đồng Phi f4Phi biết 67rõ còn hỏi, 7btức cười athấy Kha 0eNhã Doanh echạy lại echỗ sofa, 5đi giày 6acao gót, 05đang định dhỏi vài bfcâu, Kha 88Nhã Doanh 9đã kéo 44cô đừng cebật dậy.
“Làm 4gì thế?”
“Đi 6fcùng mình! 0Chẳng may 1aHạ Tiểu bQuả thực fsự chóng 9mặt, ngã 40ra đó,một bmình mình 2csao có thể 4đỡ được!” fKha Nhã Doanh anói lý do 5chính đáng, 2thuận tay afcầm túi b2của Đồng fbPhi Phi, “Nhanh, 6echúng ta fbắt taxi 46đi, mình 8về sẽ 3trả lại 86cậu!”
“Cậu fthực sự..” cĐồng Phi 44Phi lắc eđầu, thở 9ddài, trong flòng nghĩ dtrên thế 7bgiới này 3quả nhiên 1một đầu 4một mà 7có thể 6khiến Kha 22tiểu thư 1thất thần 0như vậy, 4cũng chỉ 1ecó một eaHạ Tiểu bQuả mà 9fthôi. Hai f6người vội 2vàng đến anhà Hạ fTiểu Quả, 89nhưng gọi dcửa thế e1nào cũng 48không có 54người ra 1emở. Kha 0Nhã Doanh dlo lắng, 7 ấy điện c hoại định 9 ọi cho 120.
“Đợi 9 hút! Cậu 58 ọi điện f1 ho anh ấy c0 rước đi, 1 hỡ anh ấy 8đi ra ngoài 0 hì sao?” 37Đồng Phi 1 hi vội vàng a8 găn Kha Nhã b5 oanh lại. f5 © DiendanLeQuyDon.com“Xin người, 2 ậu đang 51 o anh ấy a ị ngất 20 ỉu thật 2dđấy à? f ình chỉ 8 ói đùa c0 hút thôi, a2 ù sao anh dấy cũng 4 à thanh niên 16 rai tráng, 0 hỉ bị b ảm sốt bd à thôi, 5 ần thiết db hải lo lắng a hư vậy 4 ao?”
“Cậu e hông biết 60đâu, lần 6 ày anh ấy d8 hực sự 16ốm rất b ặng! Trưa e3 ôm kia, mình 04đã đưa 0anh ấy đến 6bệnh viện 5truyền nước, d9sáng hôm a1nay cặp 7bnhiệt độ, 2vẫn ba mươi 62chin độ!” eKha Nhã Doanh 1vừa nói bfvừa gọi bđiện thoại f9cho Hạ Tiều e7Quả, vừa 3có tín hiệu 1có ngưới 51bắt máy, dfcô vộ vội 36vàng vàng 7hỏi: “Tiểu cQuả, anh ađang ở 7dđâu thế?”
“Ở edưới nhà 6dem.”
“Hả?” 65Kha Nhã Doanh b8ngây người. e © DiendanLeQuyDon.com“Anh đến bbnhà em? Tại 7sao không 0gọi điện 09cho em?”
Bên 18kia im lặng 5một lát brồi mới 05nói: “Không 78phải em 8bnói ở nhà 1nghe điện 2thoại không c9tiện sao?”
Kha daNhã Doanh f0cứng họng, 6giọng điệu 34ngượng 4ngùng: “Vậy 0canh… anh bdđến đó akhi nào?”
“Em bvừa đi 63được năm bphút, anh 6đã đuổi 0theo, không 5phải là 9em không 4mang túi 9atheo sao, evậy em về ethế nào?”
“Em 51không về. 0f © DiendanLeQuyDon.comEm đến dnhà Phi Phi. c7 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 5em đang đứng 78trước cửa 4fnhà anh.”
“Ồ, 47vậy bây agiờ anh a1về.”
“Được, 7anh…” e5Kha Nhã Doanh 8vốn muốn 8dnói anh hãy b1mau bắt 4xe về, nhưng alúc phát 4ra tiếng, 2lại biến athành câu: a9“Vậy anh 2nhớ cẩn 8thận nhé, 2em đợi 77anh ở đây!”
“Được.”
Hạ 0fTiểu Quả 2bngắt điện cfthoại, Kha 2Nhã Doanh fthở phào enhẹ nhõm. 0 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi d4Phi nheo mắt 8nhìn cô: d“Yên tâm 93chưa? Vui 7fchưa? Nhìn 0bộ dạng acngốc nghếch ecủa cậu 5kìa!”
“Bộ 3edạng ngốc 37nghếch gì? 1Con gái khi cyêu đều 4thế cả!” a8Tâm trạng caKha Nhã Doanh frất tốt, 5cô mím môi, dlẩm bẩm. 4a © DiendanLeQuyDon.com“Hướng 89nhà cậu 41và nhà mình axa sao lại c0trái ngược 66nhau như fevậy? Thực a2là hại 4Tiểu Quả 9đi một dbchuyến xa denhư vậy…”
“Ồ, f7chuyện này 6clại đổ alên đầu 2mình sao?” 1Đồng Phi 4Phi gỡ tay 3Kha Nhã Doanh 3ra, ý muốn ađi. “Được, 8amình cũng dkhông ở 33đây cho 7bngười ta 0dtrách móc 72nữa!”
“Ây bda, mình 2không trách 14cậu!” c4Kha Nhã Doanh 4vội vàng dkéo cô lại, 1acười trừ. 69 © DiendanLeQuyDon.com“Tại mình, bđều tại 7mình! Mình c9nhất định 43sẽ thay 0bđổi tính 8khí, sau 5này nhất 1fđịnh mình 3sẽ chú 41ý lời ăn 6tiếng nói, 1không bào 86giờ cãi 2cnhau với bTiểu Quả e4nữa…”
“Được 95rồi, được f3rồi! Không 78chịu nổi cccậu nữa e5rồi! Vừa 11mới đây 02còn mang ebộ dạng 00than phiền, 03lúc nãy 7acòn phê ebình mình. 33 © DiendanLeQuyDon.comMình nói 5cậu trách 02móc cũng 6đừng trách dmóc mình, bquay lại 5xem Tiểu a1Quả nhà 7cậu đã 0về hay chưa, d9đi nựng 10anh ấy đi!”
“Sao cphải nựng 4chứ? Mình crất chân 9thành mà! 0Cậu nên 30chú ý từ 9ngữ của 8cậu!” 56Kha Nhã Doanh 8mang vẻ 4mặt ngọt engào, Đồng 08Phi Phi không dcòn cách 9nào, chỉ 02còn nước 8btrợn mắt 94lên. Đúng 51là mặt dchề! Sau 9này Kha Nhã e1Doanh khóc b6tìm đến bcô xem cô 0acó quan tâm 2enữa hay 4không!
Hai 2engười đứng dbchờ khoảng 4nửa tiếng, fHạ Tiểu 4Quả cuối c1cùng cũng btrở về. c7 © DiendanLeQuyDon.comAnh nhìn 3thấy Đồng 8Phi Phi thì 16bỗng ngây 37người, 84ngượng 0nghịu nói: 54“Em cũng 2đến sao?”
“Vâng! a8Chủ yếu dlà đưa 4người an etoàn đến 0chỗ anh. 85 © DiendanLeQuyDon.comĐược rồi, bebây giờ 35hai người 4tương phùng 8nhé! Nhiệm 2vụ của b0em cũng coi 2như thành 8fcông rồi…”
“Ấy, 0Phi Phi, cậu eđừng đi!” 4Kha Nhã Doanh ekéo cô lại, d9quay người 2cười ngượng 97ngùng với 4Hạ Tiểu 43Quả: “Tiểu 8bQuả, anh 00vẫn chưa băn cơm đúng c7không? Anh eaxem, Phi Phi 2bị em tra ddtấn cả e6buổi, đến c7nước cũng 0không kịp a2uống, hay c0chúng mình 91mời cô aấy đi ăn fnhé?”
“Sao…” 12Đồng Phi 12Phi nhìn 6ánh mắt c2khẩn cầu cdcủa Kha eNhã Doanh, bkhóe miệng agiật giật. 67 © DiendanLeQuyDon.comBà cô ơi, emột tiếng 79trước mình 8vừa mới d9ăn xong! eLà ăn buffee 0đó.
“Phi 0Phi…” 7Kha Nhã Doanh 3kéo dài 0giọng, ngữ 2điệu mềm dmại uyển 7dchuyển. 95 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi dPhi đột 0nhiên cảm 09thấy lung c0ớn lạnh, 25dựng tóc fgáy, cô 3chỉ có 2cthể giương 2cờ trắng 1đầu hàng: a3“Được, 47được, 3được, 6fđi thôi, chai người 7chọn địa dđiểm, mình 6csẽ tuân 3mệnh.”
“Ây 13da, chủ dyếu là ccmời cậu 6mà, đương 9fnhiên cậu bchọn đại 9điểm chứ! 4aPhải không 73Tiểu Quả?” eKha Nhã Doanh anói xong, e7liền buông 6tay Phi Phi 94ra, tự nhiên bakéo tay Hạ b9Tiểu Quả. e © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt 5Tiểu Quả 67trở nên 1dịu dàng, 90anh cười bbvới Đồng cePhi Phi: “Ừm, 85em thích 21gì?”
“Cái banày, bây 6egiờ cũng f8quá giờ fcơm rồi, 4em cũng không fethích ăn 99đồ nhiều 3ddầu mỡ, 5hay là chúng 5mình tìm 2nơi nào 4aăn uống b3nhẹ nhàng 7nhé?”
“Được!” 3dKha Nhã Doanh 8vội vàng 92đồng ý, 5ngẩng đầu 18cười hỏi 4Hạ Tiểu 03Quả: “Ở echỗ anh 27có chỗ enào ăn uống dnhẹ nhàng 99không?”
Hạ 8Tiểu Quả anửa cười afnửa như 4ekhông, nhìn 0Kha Nhã Doanh: db“Những 4nơi như 20thế này aem chắc c5rõ hơn anh eachứ? Đi 3dthôi, tới d7quán cháo a9Lão Hà.”
“Ha d1ha, đi, đi 4dthôi!” 26Kha Nhã Doanh dlòng đầy 69tâm trạng, 61bẽn lẽn, 5đỏ mặt 12ôm chặt 7dHạ Tiểu dQuả, như 1đang đánh 5đu trên fngười anh. 5e © DiendanLeQuyDon.comHạ Tiểu a4Quả nhìn dĐồng Phi 5Phi đi bên 2cạnh, nhẹ c9nhàng đập 6vào tay Kha 0Nhã Doanh, c6muốn cô 5biết ý d4một chút, ekết quả 03bàn tay nóng erực của daanh khiến 40Kha Nhã Doanh d8nhảy dựng flên, hoảng a2loạn đưa 2tay lên trán 1anh: “Sao a7nóng như 1vậy?”
“Vẫn acổn mà, 7đừng có 0lo lắng 4dnhư vậy!” 40Hạ Tiểu 3Quả cau 0mày, kéo 2ftay Kha Nhã b3Doanh xuống. 8 © DiendanLeQuyDon.comKha Nhã Doanh fvội vàng 4etìm chìa akhóa trong 57túi của e3anh, mở fecửa đưa 4anh vào nhà 8dngồi nghỉ, 45sau đó lấy 1eáo và ví, 8nói vẻ 51trách móc: 24“Sốt cao như e6vậy mà 6dáo khoác 12cũng không 1dmặc, lại d0còn chạy 5ra ngoài, 7fanh muốn 8fem tức chết 9sao?”
Hạ 44Tiểu Quả 50đành để 10cho Kha Nhã 7Doanh choàng 6báo khoác cdcho mình, aenhỏ nhẹ aan ủi cô: 4f“Anh không fsao, vừa erồi gấp 8quá, ai biết 5phải ra engoài lâu 7như vậy…”
“Không 71sao cái gì 53chứ, nhiệt 1độ cao dhơn buổi 72sáng rất 8nhiều! Nhanh, 6chúng ta 33tới bệnh 75viện. Hôm 7nay anh vẫn cchưa truyền e6nước!”
“Phi 5Phi vẫn dcòn ở đây, 63cô ấy vẫn 0chưa ăn 9cơm…”
“Em 11không sao, 9em không dđói, thật edmà!” Đồng 0Phi Phi cuối 60cùng cũng bkhông thể 39im lặng 88như thể fngười dưng, 55chọn đúng 4lúc nói: bd“Tiểu 0Quả, anh dnghe lời aaKha Nhã Doanh 1ađi, anh nhìn 4cô ấy lo blắng cho d5anh kìa! f3Chúng ta b5tới bệnh eviện, anh c6truyền nước b2trước, 3em và Nhã 6Doanh sẽ 6mua cháo 0btới cho banh.”
“Sao ethế được…”
“Ây efda, anh đừng 3bkhách khí 0fnhư vậy! 0Phi Phi cũng 53không phải 80người ngoài!” 3eKha Nhã Doanh 6bvừa nói 8vừa đẩy 3Hạ Tiểu 6aQuả ra ngoài. 94 © DiendanLeQuyDon.comHạ Tiểu cbQuả vốn csốt cao, 03chóng mặt, e4lại bị 33cô đẩy 9như vậy, 5anh không cchịu được 1chân mềm 96nhũn, suýt c2nữa ngã. 1 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 97Phi vội 74vàng chạy 2lại đỡ 53anh, Hạ 8dTiểu Quả ecắn chặt 9môi, cười a1lơ đãng: 1d“Cám ơn!”
“Ừm, bbđừng khách 02sáo!” Trong 87lòng Phi 0Phi giật 6bthót, nghiêng e7đầu, tránh 86ánh mắt 9ccủa anh. 7a © DiendanLeQuyDon.comBên kia, 41Kha Nhã Doanh a3đã khóa 1xong cửa, 0đỡ Hạ c5Tiểu Quả 5bước đi. 5e © DiendanLeQuyDon.comHạ Tiểu 2Quả cố b4gắng đứng 52thẳng hơn 9một chút.
Đồng ePhi Phi và cKha Nhã Doanh 49cùng đưa 12Hạ Tiểu fQuả đến 0bệnh viện. fc © DiendanLeQuyDon.comHạ Tiểu e2Quả vào 49phòng y tá f6truyền nước, bfKha Nhã Doanh 75kéo Đồng 8Phi Phi, khẽ c4hỏi: “Cậu 0có thể 1dở đây etrông giúp 2fmình một d7lát không? 8dMình đi a8mua cháo 30cho anh ấy.”
“Cậu 09ở lại 2với anh 4ấy, để 19mình đi dmua!”
“Cậu 3không biết 13anh ấy thích 45ăn vị gì, 2để mình 7đi. Đúng 0rồi, cậu 7dmuốn ăn cvị gì?”
Đồng 0Phi Phi lắc 43đầu lia 38lịa: “Mình cKhông ăn, etrưa nay 78mình vừa 2ăn buffee 6rồi.”
“Ồ? 4bMạnh Tuần 55mời cậu 04ăn sao?” 2Kha Nhã Doanh fhỏi, nhưng ekhông đợi 00Đồng Phi cPhi trả d2lời, liền 91đứng dậy. 7d © DiendanLeQuyDon.com“Đợi 1mình về berồi nói 3chuyện tiếp, fmình đi 5mua cháo e3đã. Giúp bemình trông 9anh ấy một 42lát nhé!”
“Biết 7rồi, mau 0bđi đi!” 5dĐồng Phi 05Phi quay người, 46vừa tìm d2được một 6góc ngồi, 6Hạ Tiểu 0Quả đã 3cầm bình 28nước đi dra: “Nhã 0Doanh đâu?”
“Ừm, 43cô ấy đi 0mua cháo 1cho anh.” 8Đồng Phi 1Phi vội 5vàng đứng 6adậy, giúp 6Tiểu Quả ftreo bình bnước lên 5egiá, điều 65chỉnh tốc 8độ truyền 5cho dịch 2chảy nhanh 7hơn, sau bđó khẽ 4búng búng e6cho nước 62chảy, sau d2đó mới engồi xuống.
“Rất 5bchuyên nghiệp 37đó!” Hạ fTiểu Quả bnói một 15câu.
Đồng 46Phi Phi bật 7cười: “ 2Có chút 30kinh nghiệm c4mà thôi.”
Hạ 20Tiểu Quả dgật đầu, 9nhắm mắt, 8tựa vào eghế. Trong a4phòng truyền dnước chỉ 42có hai người ehọ, trong akhông gian 7yên tĩnh 57lạ thường, bĐồng Phi 7Phi ngủ 25mơ màng, feHạ Tiểu 48Quả đột 7nhiên hỏi: 41“Hôm kia, 0em thay Nhã 3aDoanh đi 13xem mặt?”
Đồng 2ePhi Phi ngây 0người, 37quay đầu 4nhìn Hạ dTiểu Quả, fphát hiện 2eanh vẫn dnhắm mắt, abtrên mặt 8không chút 0biểu cảm, 7do đó thử 9fhỏi thăm ddò: ” Nhã 9Doanh nói e6với anh?”
“Cô 16ấy sao có 27thể chủ 3động nói 1evới anh?” 8Giọng điệu 7của Hạ cTiểu Quả 5có chút f8điên khùng. 8 © DiendanLeQuyDon.com“Ngày hôm 03đó, lúc 5dcô ấy gọi f5điện cho 15em, ah nghe 59thấy.”
“Ồ!” 97Đồng Phi 96Phi gật 36đầu, không 1cbiết nên elàm thế 4nào.
“Người 4fcon trai đó f6thế nào?”
“Vâng, 12đúng là 1như thế. 4 © DiendanLeQuyDon.comNhã Doanh dfvốn không 8muốn gặp 9anh ta, mẹ 9cô ấy bắt 84cô ấy đi, acô ấy không emuốn đi 6nên mới 9tìm em để 2fnhờ đi etới đó.”
“Nếu 9chôm đó, 45không phải 1eanh bị ốm, ecô ấy phải eeở đây 0trông anh etruyền nước, 69cô ấy đã fđi gặp erồi. Cuối 3cùng người b6lọt vào 8mắt mẹ 8cô ấy chắc 1dchắn là 66không tồi. e © DiendanLeQuyDon.comCô ấy cũng 4không nên 9tùy tiện 5ekhông tôn 3trọng như 9vậy? Không 0ephải thế ccsao?”
Đồng 5Phi Phi nghe bHạ Tiểu f6Quả nói e3như vậy, 7khẽ cau 0mày. Cô 4nhớ tối 4hôm kia Kha 3Nhã Doanh 90than thở a2Tiểu Quả 6dkhông biết 1atại sao 3không vui, 1hóa ra chính 9là nguyên 0anhân này.
“Không c6phải vì 9phải ở 1lại, cô 35ấy sẽ 88tự đi, 0nhưng chắc 5cchắc cô 2ấy sẽ 5từ chối. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô ấy đối evới anh eenhư thế enào, điều bfnày chắc aeanh sẽ rõ 1ahơn người fkhác.”
Giọng 7điệu Đồng 4Phi Phi rất 3nghiêm túc ckhiến Hạ a2Tiểu Quả 4dtròn mắt. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngồi 7thẳng lưng, 5enhìn chằm bchằm Đồng e6Phi Phi, nhìn 6một hồi 4flâu, đột 3nhiên cười 84vẻ tự 02ti, tựa f5vào ghế, agiọng nói 06rất nhẹ, 8nhưng sắc 6nhọn: “Quả 4fnhiên các 8người đều dcảm thấy fctôi không fbbiết tốt 52xấu phải 38không? Đường eđường celà con gái fcủa Bí 0bthư Thành e8ủy thành 1phố, bao 19nhiêu người 4quyền cao 6chức trọng, 3công tử cenhà giàu bmuốn theo bađuổi cũng 9không theo 3dđuổi đươc fcthiên kim d2tiểu thư, a2nhưng hằng 3ngày đến 16chỗ tôi d2làm một a5nha đầu, d5đây không d0phải là 1quá lãng 20phí sao? cThật không 9đáng, chẳng ecphải cô d0ấy phải 44chịu nhiều 7uất ức 52lắm sao?”
“Không bcai cảm thấy 5không đáng, b5trừ bản b8thân anh.” cĐồng Phi 48Phi hạ thấp c2giọng. “Vốn 6ddĩ em không d0có tư cách d9để nói 9gì về mối 4bquan hệ bgiữa hai 54người, 47nhưng tình 4bcảm là f4một chuyện f9như người b7uống nước esẽ biết ddlạnh hay 5nóng. Nhưng 1vừa rồi, 1aanh đã nói b5đến hai 65chữ “Các 4dngười” f3vậy em nói 4ccho anh biết, 32Hạ Tiểu 22Quả, em, b3Đồng Phi 5aPhi từ trước ebgiờ không fdcảm thấy bNhã Doanh 5fvà anh có 44gì không 5cđáng! Đúng, d6cô ấy là 45con gái của 53Bí thư Thành c0ủy thành 3phố, còn 13anh bây giờ 52là một 4họa sĩ avô danh tiểu 27tốt. Nhưng 17thế thì 7sao? Hai người acyêu nhau, 86là vì bản 3fthân hai dcngười hấp 0dẫn nhau, 5không có 3liên quan f6đến thân 51phận của 26hai người! 8Lẽ nào 1nói, trong 92lòng anh, 18người anh f2yêu không 7phải là bKha Nhã Doanh a5mà là con 22gái Bí thư 56Thành ủy f8thành phố? 3Vậy nếu 9fnhư một 1bngày nào cđó, Nhã cDoanh không acòn là thiên a3kim tiểu d3thư gì đó, 3lẽ nào 2anh không aayêu?”
“Anh fyêu! Đương 64nhiên là 25vẫn yêu!” 0fHạ Tiểu 2Quả kích eđộng vươn eethẳng lưng. cb © DiendanLeQuyDon.com“Anh vốn 0không quan btâm cô ấy 4có là thiên 5kim tiểu athư gì đó 4hay không! 7Lúc bắt 8eđầu, anh b8vốn không 9biết thân ephận của 9cô ấy!”
“Anh 98không để 0fý phải 83không? Vậy 7tại sao 73cô ấy vô dý nói đùa, banh liền 2quăng nồi 1vứt bát, 4đuổi cô 5fấy đi? eTrời lạnh 1thế này, adcô ấy khóc 8suốt trên 7fđường 79đến nhà 13em, còn anh 2sốt cao 12như vậy 5vẫn đuổi 4theo cô ấy. b6 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Quả, 16anh nói đi, 40anh giày cvò cô ấy, 64giày vò 4bản thân 9anh, rốt bcuộc là 4vì điều 5gì?”
Câu ehỏi của 37Đồng Phi 2Phi khiến c1Hạ Tiểu 6Quả ngây bngười, 0hai cánh 4tay anh dần 10dần buông fthõng: “Anh ckhông muốn fgiày vò 9cô ấy, 63anh chỉ 9là… chỉ e5là…”
“Anh c0chỉ là ekhông muốn dangười khác 3acoi thường canh.” Đồng f1Phi Phi từ etừ nói, 1giọng dần 5edịu lại. d7 © DiendanLeQuyDon.com“Tiểu 5eQuả, không aai coi thường fanh, chí 4fít Nhã Doanh 9tuyệt đối 3akhông bao 4giờ coi cthường 8anh! Anh cũng 9biết Nhã bDoanh là 26người có 9thể gặp 1bđược mọi 2cloại người, 66người con btrai như bathế nào 17cô ấy cũng d5đã từng 4gặp qua. a © DiendanLeQuyDon.comGiống như 9lời anh danói, có 68bao nhiêu f7người quỳ 00dưới chân 7dcô ấy, anhưng cô 12ấy đều ffkhông ưng. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu cô 81ấy không beyêu anh, 41nếu cô 0ấy thực dsự có chút 18xem thường b6anh, vậy 4tại sao 5cô ấy phải 7dphiền lòng, flo lắng enhư vậy, 1thậm chí 02có thể fnói nguyện 8sống chết 9để yêu 2aanh?”
Hạ 4eTiểu Quả 47bị Đồng 5Phi Phi nói 03tới mức 8mặt đỏ 4ửng, không enói lời a4nào. Anh 7eđang lúc bkhó xử 6thì Kha Nhã aDoanh mang 82cháo đến: c0“Ồ, hai 2người nói d6gì vậy? cTiểu Quả, 7em mua cho 3anh cháo f7thịt gà 71anh thích 3nhất này, 2không hành 4và rau thơm, 7canh ăn thử cbxem?”
Hạ 9Tiểu Quả 6ngẩng đầu, 96nhìn thấy 4emắt Kha bfNhã Doanh 70vẫn còn bsung, đỏ dehoe, thấy 48đau lòng, 6rướn người 3evới tay cKha Nhã Doanh 0, kéo cô 2ngồi xuống 84chiếc ghế 53bên cạnh, 6khẽ nói: af“Doanh Doanh, danh xin lỗi!”
Nhã cDoanh hít 96một hơi, dangăn lại 07những giọt bnước mắt bđang chực ebtrào ra, dcố ý vênh 2mặt nói: 01“Thực b5sự cảm 74thấy có 0clỗi với aem thì mau 9achóng ăn a1cháo, sau 26đó ngoan 7ngoãn truyền 18nước, ngoan 2cngoãn nghỉ 1ngơi, cũng akhông được 0fsốt nữa!”
“Cái e1này… Anh 5không phải 54là người 00máy, có e0thể cả 0đời này aakhông ốm 40sao?”
”Vậy d7ít nhất cekhông được 38giày vò 5bản thân!” 0fKha Nhã Doanh b1chu miệng, ackhông thể 41bỏ qua cơ 0dhội tốt 5này để 1bắt Tiểu bQuả phải 5ftheo ý mình. ae © DiendanLeQuyDon.com“Anh phải a6đồng ý avới em, 0sau này không 9được bất fcẩn với 7dsức khỏe fcủa mình 93như vậy! bTrời lạnh d8như thế 9này, nếu 5muốn đi 55phác thảo, 34ít nhất 6cũng phải b2mặc thật 5nhiều áo! 1dHơn nữa, 3không được bđi cả ngày, 01không ăn, c6không uống…”
“Biết crồi, biết 87rồi, sau 78này anh nhất 6cđịnh sẽ egói mình 63như cái fdbánh bao 34sau đó mang bthêm một 1đống đồ 4făn, đồ 5fuống…”
“Tốt 01nhất anh cdmang theo 59luôn cả 6em, như thế aem có thể 23chăm sóc 2aanh, nhắc 31nhở anh!”
“Mang 0theo em? Vậy c3rốt cuộc fchúng ta 1đi dã ngoại a2hay đi phác 35thảo?”
“Em fckhông cần 2biết! Em 8nhất định 9fphải đi, dnhất định 3phải đi!”
“Được f7rồi, được 6rồi, bà cbquản gia 7nhỏ!”
“Được, 96anh dám chê 1em…”
Đồng 4Phi Phi đã 88sớm nhẹ 67nhàng rời 4đi khi Kha 3Nhã Doanh 50ngồi xuống. d © DiendanLeQuyDon.comĐã đi rất exa nhưng fbcô vẫn 8anghe thấy 6tiếng cười 95từ trong d9phòng vọng eara.
Buổi 96chiều yên 3atĩnh lạ 8thường, 8ánh mặt 15trời ngoài b7cửa sổ cdxuyên qua 8tấm kình, aatỏa ánh 69nắng màu 6dvàng nhạt a2trước mặt acô. Cô giơ f9tay lên, 9những hạt ffbụi bay 1giữa các 4ngón tay 4ecô, từng 38hạt, từng 3hạt uốn dlượn bay 9theo, cuối 09cùng hội 9tụ thành c6một dòng 8cchảy ấm 99áp, từ 5từ chảy 6cđến những fgóc sâu 59nhất trong atrái tim 1cô.