Nghịch Lửa Chương 51


Chương 51
Trong bệnh viện nồng nặc mùi thuốc thang và mùi thuốc khử trùng.

Khi Bạch 5Thuật Bắc 0đi lướt fqua người 3cô y tá, mf ùi thuốc 06 hử trùng 5a xộc thẳng e vào khoang a mũi anh, sặc ađến nhức dbđầu.



Mi t3 âm anh nhíu cc hặt, khó c chịu lườm 8 cô y tá một c1d ái.

35 tá kia không e nhìn anh, bd ỏ qua bước c0c hào hỏi e thông thường, t3 rực tiếp c6đi đến 20 cuối giường lc5 àm nhiệm 4 vụ ghi chép. fb © DiendanLeQuyDon.comĐầu cô 0 ta luôn cúi t98 hấp, nên d0 không nhìn 6 rõ đường n5d ét khuôn c2 mặt, cả nd4 gười toát ra hơi thở 8 lạnh nhạt.

Bạch cc Thuật Bắc ncf gủ không 0bđủ giấc a nên tâm trạng hf0 ơi gắt 6 gỏng, cầm 88 bao thuốc 99 và cái bật 8blửa, rảo 4cbước thẳng fra ngoài.

Lức 7cửa phòng 6khép lại, 6cô y tá 7lập tức cadừng bút, 6dnhìn lom e6lom cánh 75cửa hồi 5lâu, xác cfđịnh bên 05ngoài không 89còn động 3ctĩnh mới 0giơ tay tháo dkhẩu trang, 2lộ ra khuôn 7mặt nặng 4nề mệt bmỏi.

Lâm 5Vãn Thu thật 27sự không 5còn cách 0khác. Cô 5luôn nhớ 7rõ những clời Bạch fThuật nói, 47anh ta sẽ 7akhông cho 15cô gặp fbmặt con 1gái.  Cô dmuốn gặp 81Manh Manh, cchỉ còn ebcách lựa 5chọn phương 2thức lén 91lén lút c3lút, không 2thể lộ aera ngoài 6ánh sáng.

Đi 65tới cạnh egiường, dLâm Vãn 59Thu cúi đầu 31ngắm nhìn ađứa bé dđang ngủ 04say, trong 27mắt chất fchứa sự 1ddịu dàng 0cpha lẫn 0cnét bi thương. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐời này, cngười cô ecó lỗi 0nhất chính 0flà Manh Manh, 18cô vĩnh 9viễn không fthể bù 92đắp những 9lỗi lầm cđã gây 00ra với bé.

Giơ b9tay chạm 7avào gò má a9trơn mềm, 41xúc cảm 4so với trong 5dmộng chân c8thật hơn b4nhiều. Lâm eVãn Thu ngồi dbên giường, 79hốc mắt 62đỏ hoe, 2cnước mắt 2như thể c7thủy triều b7dâng rồi 6frút, từ 8từ nhấn 5dchìm cô.

Manh 78Manh đang dtrong cơn 8fmộng mị, 9bất chợt fcảm thấy 8bcó người 3đụng vào cmình. Bàn 81tay vô thức 8nâng lên, 4quơ quơ cavài cái, 4hai mắt fchậm rãi 38mở ra, nhìn 4chằm chằm 57Lâm Vãn bThu.

Lâm e6Vãn Thu vui cmừng mà b2khóc, tâm cetình cực 2akì phức etạp, vừa 65muốn khóc 69vừa muốn d3cười, ngón 8trỏ quẹt 3anhẹ sống 2mũi bé: 46"Cục 4acưng đã btỉnh rồi 74à ?"

Manh 1bManh "Dạ" cmột tiếng, b6hai mắt b3trợn to, 27lắc đầu 8lia lịa, 0giơ tay nắm a1chạt ngón ftrỏ của 3Lâm Vãn 36Thu "Mẹ eđừng đi, fđể Manh dManh mơ dài fthêm một 8lúc, chứ cchốc nữa 6etrời sáng, 67mẹ lại 4biến mất, 74không thấy < 10000 /span>94tăm hơi."

Câu 65nói của edManh Manh 6fkhiến tuyến 1lệ tan vỡ, 6fLâm Vãn f7Thu vội 2dvàng cúi 1đầu, từng egiọt nước 79mắt lặng 0lẽ rơi e7xuống ga 4giường. d4 © DiendanLeQuyDon.comCô làm sao 6fkhông hiểu 6cảm giác fcủa bé, b3cô cũng e7giống vậy, 2đêm nào a1cũng nằm 88mơ thấy bbé, khi tỉnh a5lại thì 20nỗi cô e9tịch trống fevắng  dào 45dạt trong 8tim.

Sau 42đó, cô c3mở to mắt a1đến khi 9trời sáng, 0chỉ nhớ cevề con gái.

Lâm e6Vãn Thu hít 0mạnh hai e1cánh mũi, 3achờ đáy 4mắt khô e8ráo mới 8ngẩng đầu, 89mỉm cười: 9"Manh 7dManh, không b7phải nằm 6amơ, mẹ f5thật sự. e © DiendanLeQuyDon.com. . . . . f © DiendanLeQuyDon.comTới thăm 4econ."

Đôi 4bmắt Manh eManh bỗng f4chốc tròn 7xoe, miệng ahá thành 2chình chữ 4“O”, lát 04sau thì mừng 2ekhôn xiết, anhổm người 8fmuốn ngồi a1dậy: "Mẹ!"

Hai 1cánh tay 5dbé siết 7chặt cổ cLâm Vãn 7Thu, sức alức lớn 6đến mức 9khiến cô 76kinh ngạc. 2 © DiendanLeQuyDon.comBiểu hiện 80của bé fblàm cô vừa evui mừng 3bvừa chua bxót. Nỗi 9nhớ mong 0của bé, 7không hề 23kém cạnh 8eso với cô.

Lâm d9Vãn Thu cũng 4dùng sức 40khóa chặt 2bthân thể 5nhỏ nhắn 3dcủa bé, cnghẹn ngào: a"Cục dcưng  còn a6đau không? 1Mẹ thổi 5chỗ đau bcho con nhé."

Manh f5Manh tựa  trên cbvai cô, hiểu 9chuyện lắc e8đầu: "Hết 3đau rồi, 84mẹ trở 4lại khiến 1Manh Manh 69vui sướng, 0đau đớn 41đã bay  sạch."

Lâm a7Vãn Thu càng aôm bé chặt chơn, không 4thốt nổi 11một câu. 1 © DiendanLeQuyDon.comTrước kia, fcô đồng aý kết hôn 1với Bạch abThuật Bắc, dchỉ nghĩ 18đơn giản, 7về sau sẽ 6cđược sống f9cùng người ccmình yêu, cvà có thể 0cngày ngày 0ở bên cạnh 9econ gái. f © DiendanLeQuyDon.comCô chịu 22cô đơn 6bao năm, 96cuối cùng 0bcũng tìm 7được cho 04mình một 8“ngôi nhà”.

Không engờ kết 5ecục lại fbnực cười 13như vậy, 3còn làm 48liên lụy fđến con 11gái cô, 8bắt nó 5phải chịu 03đựng buồn dtủi. Ngẫm 04lại, Lâm 7Vãn Thu làm 1người thật 6equá thất 00bại, khó 14trách Bạch aThuật Bắc 9không thích.

"Mẹ, bmẹ xem nè." eManh Manh 0btừ trong dcổ áo,  móc 9ara một sợi f2dây chuyền 4bạc, từ 7từ đem 0echiếc khóa 4Cát tường blắc lắc 1trước mặt b5cô, "Ngày 7nào Manh c0Manh cũng cmang theo 6đồ mẹ 4btặng. Mẹ 7ethấy con cecó ngoan 4dkhông?”.

Lâm ddVãn Thu cắn 5mạnh môi b9dưới, cổ dhọng khô f9rát, căng 99đau, chỉ 7có thể 0dùng giọng 7mũi nghèn 35nghẹt “ừm” 82một tiếng.

Manh 9Manh cẩn 7thận quan 0sát phản 8ứng của 0cô, sau đó bbnhỏ giọng 4nói: "Mẹ, dfmẹ quay bevề nhà ebđược không? 0Mẹ đừng eagiận ba 5nữa, ba afđã biết 6lỗi rồi. 5f © DiendanLeQuyDon.comHay con bắt 62ba viết 83giấy cam 8kết ——"

Lâm 1Vãn Thu nhìn 1bộ dáng danóng lòng 8emuốn giải 24thích của 2bé, tế 36bào toàn 1thân như b0thể co ro 4một chỗ. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô không ecó cách 48giải thích f6cho bé hiểu, 5cũng không 80thể nhẫn ctâm chọc ddthủng sự 2kì vọng fcủa bé.

Lâm 0Vãn Thu trầm dtrầm thở bra, nói lãng 1sang chuyện dkhác. Cô 8giống như 3làm ảo 49thuật, co 5bàn tay thành 76quả đấm, 71lắc lắc 5trước mặt 1fManh Manh, 9ngay sau đó 2xòe ra: "Manh 55Manh xem mẹ d7mang cho con 5cái gì nè?"

Manh 3dManh chớp 6chớp hai 40hàng mi, dthấy mấy cviên kẹo eĐại Bạch f5THỏ nằm 1trong tay 67Lâm Vãn faThu, mắt esáng rực: 5c"Wow, 99mẹ biết 5không, ngày 5nào mấy 62cô y tá 14cũng bắt 59Manh Manh 8uống thuốc, 5đắng quá 62trời."

Lâm dVãn Thu bóc 02vỏ một 39viên kẹo, bcẩn thận cnhét vỏ fckẹo vào btúi, cô e3không được 22bất cẩn 81lưu lại 06dấu vết 2để người 6đàn ông 24kia phát 61giác. Đem 0kẹo đưa c5tới trước amặt bé, 27cô dịu 2dàng nói: 8"Manh f8Manh ngoan,sau anày nhớ 0ephải nghe 58lời cô eý tá, uống 6thuốc đều 4đặn, sau bđó mỗi 78ngày mẹ 3sẽ tới, 9cho con kẹo 69Đại Bạch 63Thỏ, chịu 05không?"

Manh 9Manh nghiêng 34đầu, cười achíp mắt: 40"Mỗi 0engày mẹ e9đều đến?"

Lâm 12Vãn Thu không 4dám bảo d6đảm, bởi acvì nếu f8Bạch Thuật cBắc ở 5đây, cô 07không thể bxuất hiện, 34chỉ nhếch 93môi, đem f7kẹo nhét cvào miệng 7bé: "Ăn ccngon không?"

Manh 5Manh thỏa 19mãn nheo 75nheo hai mắt, 33nhoài người b7chui vào 8ngực Lâm 9Vãn Thu: 84"Ba không 28có năng 3khiếu dỗ fdành phụ anữ, hèn e5gì mẹ muốn 2dbỏ nhà 95trốn đi."

Lâm cVãn Thu thở cdài, lặng 4thinh không 67nói.

-

Lúc 45Bạch Thuật cBắc trở 3về, nhìn 49thấy Manh 51Manh nằm 0trên giường, 16hai tay chơi 81đùa chiếc 2khóa Cát bbtường. 9a © DiendanLeQuyDon.comAnh có chút 7bất ngờ, 40tới gần 3thì phát cehiện tâm 95tình của b7bé tốt cfhơn nhiều, ckhuôn mặt abkhông giấu 26nổi nét 9fcười thỏa a4nguyện.

"Lên 7etinh thần 28rồi à?" 4Bạch Thuật fBắc không 2etò mò nguyên b4do, chỉ bcho rằng 5thân thể 2bé đã khỏe 01hơn.

Anh 79ngồi phịch 6exống ghế, 74kéo kéo 05cà vạt: c4"Con e8đã lên 7ctinh thần, bcòn ba bị d3con giày 45vò cho đừ bngười."

Nói dađọan, Bạch dThuật Bắc 3enghiêng đầu 9nhìn bé, 97thấy bé 0không thèm 24để tâm dđến lời 7than vãn 5của anh, e2vẫn mải 60mê cười 1híp mắt dngắm nghía 3chiếc khóa, 80dáng vẻ 8bthật sự ecó chút f0quái dị.

Bạch 3Thuật Bắc 2đứng dậy 99nhìn  bé 1hồi lâu, 4agiơ tay sờ b9trán bé, 5hẳn không b2phải sốt a2cao dẫn 8fđến lơ 5fngơ đấy 0chứ?

Manh 83Manh bực bbội hất 21tay Bạch 3Thuật Bắc, 6ánh mắt dnhìn anh 8có chút. ca © DiendanLeQuyDon.com. . . . .

"Con 84đang nằm 5nhớ đến 5mẹ, ba đừng 9quấy rầy 9con."

Bạch 76Thuật Bắc 7bị bộ fdáng nghiêm 0etúc cùng 80giọng nói 4nghiêm nghị 40của con 3gái làm 7cho cho dở c5khóc dở 97cười,  quay d9lại nằm 6trên sô 7apha: "Được fđược, d2con cứ tiếp 2btục nhớ dđi."

Manh 2Manh liếc 64nhìn ba mình, 4chai con ngươi 1đen đảo 1lòng vòng, a4cuối cùng bnói: "Ba, eba nói xem, c7nếu mẹ 31là y tá, acó phải 64tốt lắm ckhông ?."

Bạch aThuật Bắc 9nhắm hai 2mắt, chẳng 5biết đã bngủ hay 82chưa. Manh dManh thất bvọng, hai fcánh mũi 34tràn ra tiếng 2“hừ” 0enhẹ. Bé 17đã cố dftình ám 4chỉ như d6vậy mà f5ba cũng không b5hiểu, chắc 9ccó ngày bdbé bị ba cngốc làm cdcho tức 5chết mất!

Mấy 0ngày tiếp 4ctheo, Lâm 6Vãn Thu ghé 4fthăm Manh 7bManh vài adlần, vẫn 5đóng giả dthành cô 7y tá, dĩ 6nhiên cô bluôn chọn 4thời điểm 6aBạch Thuật 9eBắc vắng amặt mà 99đến.

elúc Bạch eeThuật Bắc efngồi lì akhông chịu f7đi, cô chỉ 3ccó thể 5lặng lẽ favào xem một 1lát, sau 4đó thừa b1dịp Bạch 16Thuật Bắc flơ đễnh 2không chú fý, vội 12vã nhét 49kẹo cho 1bé.

Manh 3aManh hi vọng 73mẹ về 90nhà, nhưng 56cũng cảm 5thấy phương 52thức « c6gặp mặt e9trong bóng cdtối » cực 2kì mới 44lạ thú f8vị.

Hai 29mẹ con cứ 4lén lút 6gặp mặt 4ngay dưới fmí mắt 44của Bạch 4Thuật Bắc 45.

Manh 5Manh nằm fviện đến bngày thứ 5atư, bác d6sĩ thông 94báo có thể daxuất viện. 73 © DiendanLeQuyDon.comCô nhóc 75tự nhiên edở chứng, 0sống chết 9không chịu 7đi, khóc 4hu hu, ghì e0chặt đầu a8giường: fe"Con c3còn muốn 4ở vài ngày, d2bụng bụng 3còn đau dlắm."

Bác 95sĩ là một cbông bác fôn hòa dễ 27gần, thấy bbộ điệu c1của bé, 1không nhịn a7được bật 62cười: "Trước 2egiờ, bác 1chỉ gặp btrẻ con 2sợ bệnh 6viện, chưa 91gặp qua 9đứa bé 6nào một 15mực đòi bở lại 76bệnh viện, eManh Manh 3dũng cảm 5nhỉ."

Bạch 7Thuật Bắc aenghi ngờ 71quan sát  bé, 4quả thật, e1hành động 9của Manh ebManh hơi 8quái lạ.

Sự 6bkháng nghị d0của bé 7dĩ nhiên 2không có 8tác dụng, 9Bạch Thuật 19Bắc không dcó thời 2gian đôi 0co với con 6cgái, trực f5tiếp đi 23làm thủ 35tục xuất b9viện, lúc 91trở lại edthu dọn 75đồ đạc, 42nhìn thấy 9Manh manh 99bĩu môi: 52"Ba, dcon ghét e6ba nhất."

Bạch fbThuật Bắc atự dưng a0bị liên 1lụy, ngạc 8cnhiên bật 30cười: "Bé 5cưng thối, 3là bác sĩ ckhông cho c0con ở đây, 09liên quan 1agì đến 04ba."

Manh 23Manh nhìn 3aanh chằm 26chằm, khuôn 40mặt nhỏ 7anhắn vì atức giận 4mà đỏ 4bừng. Bạch 57Thuật Bắc c4cảm thấy cahứng thú, 2tạm đặt 0đồ đạc 97qua một 1cbên giường, cbuồn cười 39bóp chóp d5mũi bé: f4"Ngày 2trước con 5rất ghét e6bệnh viện, d5sao giờ 0lại đột 2nhiên thay 3đổi?"

Manh fManh mím 92mạnh môi, 0lo sợ sẽ 19bất cẩn 95nói ra.

Bạch 8bThuật Bắc 80thấy bé dnhư vậy, bbcàng lúc f6càng cảm 37thấy kì d0quái, giơ 8tay muốn 3ccởi quần a1áo bệnh enhân trên 21người bé: 6"Đi 0thôi, công fviệc còn 3đang chờ a2ba đấy."

Manh 2eManh uốn bféo người dckhông muốn fcởi quần 0eáo, Bạch 27Thuật Bắc ddùng lực a3lớn, lôi 1kéo chiếc 9áo của aManh Manh elên. Manh dManh vội avàng cúi a3đầu xem 5túi áo, cngay sau đó 5tức giận, 6dla to: "Kẹo 05rớt hết brồi!"

Kẹo?

Tay eBạch Thuật bBắc dò 8xét túi fáo bé, bên dtrong đầy 71ắp những 50viên kẹo eĐại Bạch 33THỏ. Không 57biết vì dsao, trong 9bkhoảnh khắc, 5trái tim 98anh đập 1dồn dập 9cnhư trống.

Thật fra cũng có 98thể mấy 1ccô y tá 4cho bé kẹo, 6bnhưng trong blòng anh. ee © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 7 © DiendanLeQuyDon.commơ hồ cảm ethấy khả 38năng ấy 09không thể bxảy ra.

Mấy 74ngày trước, fbé nói Lâm dVãn Thu hay ebmua kẹo 3Đại Bạch eThỏ cho ebé, thêm 1sự việc 3ahôm nay...thật a8quá trùng 5hợp rồi.

"Ở b5đâu ra?" 28Bạch Thuật 79Bắc nghiêm fftúc nhìn ebé, tay nắm 4fquả đấm 2siết căng.

Manh fManh cúi 3đầu, tay 72đè chặt 0emiệng túi, fgiống như 5bên trong ckhông phải 04là những 6viên kẹo 6fbình thường, 1mà là báu 0vật trân ccquý của bbé.

Bạch 36Thuật Bắc cthấy bé akhông nói aelời nào, etâm tư càng 8chìm nghỉm. 1 © DiendanLeQuyDon.comNếu là 2y tá hoặc 0người nào 8cho, bé khẳng 3định sẽ 2trả lời 8ngay lập 2tức. Anh 5dtừ từ 8khom người, b2đứng đối 13diện khuôn fmặt bé, 2agiọng nói 13khàn đục 04khác thường: 3b"Có b4phải hay 6không, mẹ 02đã tới?"

Chung 76quy từ miệng 2bbé không 8dthể phát aera lời nói 1cláo, Manh 6Manh từ adtừ ngẩng b4đầu, lí eenhí nói: 14"Là a1ba tự đoán 31được, 8cManh Manh fckhông thất a0hứa với dmẹ, lỗ 44mũi sẽ dkhông dài 9ngoằn, đúng e2không ba?"

Bạch 6fThuật Bắc 75trầm mặc, 72như có cái c6búa gõ mạnh 15vào đầu, 1cả người 3choáng váng, 58thêm tâm b9trạng rầu 6crỉ, khổ asở.

Lâm aVãn Thu đã 6tới, chọn 4những thời 0điểm anh fvắng mặt. a © DiendanLeQuyDon.comCô chỉ 0quan tâm 45Manh Manh, dchẳng buồn f0để ý đến f4anh. Trong 5đầu từ 07lâu đã 8có nhận 66thức này, 0nhưng khi 22hành động 00của cô f2diễn ra ftrong thực 62tế, trái 1tim vẫn 91không tránh 4khỏi đau 49đớn.

Cảm bgiác nhức e2nhối lan a3khắp toàn 2fthân, tựa 77như thất a3vọng, tựa bnhư thống 3akhổ.

Những aacảm xúc cctiêu cực 6này, tuyệt 52đối không 6bphải là cdo áy náy 3cmà xuất ehiện.

Manh 08Manh nhìn cbộ dáng ebthất thần e1của Bạch aaThuật Bắc, e4thấy tội 8tội, bèn 4đem một c7viên kẹo anhét vào 1miệng anh: 1"Ba đừng 45nóng giận, 2Manh Manh 8sẽ nhịn 59ăn kẹo, 8nhường 13cho ba một 8viên. Vì amẹ không 67cho con nói d. . . . . 4 © DiendanLeQuyDon.com."

Ánh 5mắt Bạch cdThuật Bắc cphức tạp 3liếc nhìn 13con gái đang 6ra sức nịnh fnọt, lấy 83lòng,  trong 37miệng anh 0tỏa ra mùi 1hương sữa 0enhàn nhạt, 52lại giống 16như mùi 4vị của b9sự đau 3fkhổ.

Manh 64Manh kể 0cđứt quãng 8chuyện của 90bé và Lâm 8Vãn Thu cho 5fBạch Thuật 9Bắc nghe. f © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 0Bắc an tĩnh 4lắng nghe, 47anh ngồi 01bất động 7trên giường, dnhư thể 04một bức 1tượng điêu 1khắc.

Trong 3lòng như 6có vật 90quan trọng 3bị hút bcmất, thân 2thể rã 9rời, não d0bộ mất ackiểm soát, 7suy nghĩ bhỗn loạn, 84chẳng đâu 1vào đâu.

Anh 8những tưởng 5Lâm Vãn 47Thu không 5bao giờ 2rời xa anh. e © DiendanLeQuyDon.comKhi trái ctim cô hóa 44thành sắt e8đóa, giữ 67vững quyết 6bđịnh, hướng 5anh tuyên 0fbố cô thật 82sự đã 89buông bỏ, aanh chỉ acó thể 12tự mình 1gặm nhấm 1nỗi đau.

Chờ a0anh dần 0dần lấy 53lại tinh 5thần, chợt 56phát hiện e6lòng bàn 9tay vô cùng cdđau đớn, 96giống như 4fbị vật bcứng đâm 3vào, các engón tay dcchậm rãi 49mở ra, hóa 7ra là chiếc ccnhẫn bạc.

Chiếc aenhẫn này bkhông đáng 49bao nhêu 92tiền, nhưng 8mỗi ngày b0anh đều 1mang theo fbên mình, echo dù có flúc không 4thể đeo 1vào tay, ctuy nhiên 6anó vẫn 7theo sát f3anh như hình bfvới bóng.

Anh 3chưa từng 27ý thức dđược tầm f4quan trọng c0của nó.

Giây 8phút này, 8anh bỗng dnhiên bừng etỉnh, nếu 8nó không dphải là b4vật quan 3trọng, thì 3sao anh lại 5cquý trọng 16đến vậy…………

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74806


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận