Tẩu Hôn - Lão Tam Chương 10


Chương 10
Điên

1


   bfTống Đoạt 6lái xe về 1nhà, anh 1dừng xe cngay dưới akhách sạn c8mình đang 3dở, sau khi 30lên lầu, 4anh vứt dd hiếc áo a3 hoác lên 2 hế sofa, 4e ầm điện b0 hoại gọi 55 ho lão Hắc



   7“Anh tới dđây đi.” eAnh lạnh 2 ùng nói d ới lão 23 ắc qua điện 1a hoại.

   2d“Tôi đang 17 gủ.” Giọng 84 ão Hắc d ất nhỏ, 52 ường như 95 ợ người b ằm bên f2 ạnh nghe 44 hấy.

   09 ên cạnh 1anh ta chắc a6 hắn là b à chằn f ả Thi Giao. 27 © DiendanLeQuyDon.com gười phụ c ữ đành 4f anh, ta đây 8e ần tìm c3 ạn gái b5 hì cũng 9c hông đến 3 ượt cô 90 a phải giới 1 hiệu, làm d ất mặt 2 ổ tong nhà d7ta.

   1cTống Đoạt d6chỉ lặp 7lại bốn a2chữ: “Anh eatới đây 01đi.”

   e5“Cậu nghĩ egiúp tôi dmột lý 8do đi.” 7aLão Hắc 3nói.

   02Câu trả 7lời của 0lão Hắc 9không là 6Tống Đoạt ebằng lòng. c © DiendanLeQuyDon.com“Lý do e4gì chứ, 4muốn đi elà đi, lại b4còn phải dnghĩ lý 1do gì? Nếu aaanh không 25đến, thì 93xem ra anh 6cũng có 37thể nghĩ 10ra lí do 5chính đáng 3đấy.” 2Nghĩ tới 2đây, Tống 6Đoạt càng 2thêm bực dbtức, anh 5gằn giọng e5trong điện 15thoại: “Anh 3tất nhiên 0sẽ nghĩ 8era cách, 8aanh vẫn 32còn nợ edtôi một 3blí do!” fnói rồi, bnhư sợ 0cơn giận 0của bản fethân càng atrở nên c5kích động, fdanh cúp máy, 2quăng điện bthoại lên 94giường.

   eChiếc giường 2trong khách 1sạn rất 2thấp, nhưng a0cửa sổ 7còn thấp 5hơn. Cảnh a0thành phố e5dưới ô 9fcửa sổ 52hiện ra 8trước mắt 6Tống Đoạt. e © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt canh trở 08nên trầm 2ngâm, anh 1rút điếu f7thuốc trong 37túi áo khoác 7trên ghế 8sofa, đưa 4lên miệng, 3hít sâu dmột hơi. 3b © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt 4anh ẩn trong flàn khói 5ethuốc, sắc 2mặt anh 9biến đổi 9rất nhanh.

   fCăn phòng 1không bật 8đèn, bên bngoài cửa 58sổ ánh 76đèn sáng 8rực. Thành 5phố này cdường như 5fkhông có 4đêm, ban 54đêm còn 9eồn ào và acphồn hoa 9hơn cả 7ban ngày. 43 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt 00hút thuốc 70trong trạng 07thái bất ban, hết 5fđiếu này b4đến điếu 7khác. Đôi e9lông mày cblúc ẩn 5clúc hiện 2ctrong làn 93khói, đuôi 8mắt sắc, d2lộ rõ vẻ 5ưu tư, dường 1như anh có 9rất nhiều 2rất nhiều 4tâm sự, 6ađều vương 91lại trong 5bđôi mắt 0ấy.

   dKhi anh hút dđến điếu 6thứ tám 41thì anh nhìn 8thấy bên 86dưới tòa 0cnhà, chiếc 4Porchers của e8lão Hắc 5đang tiến e3tới. Anh a8cau mày.

   faSau khi đỗ bxe xong, lão afHắc bước axuống rồi 66vội vàng 45tiến đến 2bcửa xoay, 6elên thang 1bmáy, tới 25bên ngoài 6cphòng Tống 19Đoạt. Vừa 97định gõ 9acửa thì bcánh cửa 6đã bật 7amở. Tống 31Đoạt vẫn cngậm điếu 1ethuốc, khuôn d1mặt ngán 6angẩm nói: c1“Dạo này 40anh càng 3ngày càng fbchậm chạp c3đấy, lần 99nào cũng 24phá kỷ d5lục của b2lần trước.

   c“Được 4rồi đừng c2nóng giận 97nữa, không 4phải tôi 6đã đến b5rồi sao?” fLão Hắc 62nói và cởi 0chiếc áo 1vest ra.

   aTống Đoạt fecầm chiếc 39áo và cẩn 1thận đặt dlên tay vịn acủa ghế 0sofa.

   99Tay lão Hắc ecầm một c3chai rượu 5vang.

   bd“Bạn tôi c2mang từ adPháp về, fhàng chính 4hiệu đấy…” 6lão Hắc 7nói

   7eNhưng anh 4bta chưa kịp 3nói hết, bTống Đoạt 7đã ngắt bflời. “Anh dbcàng ngày 2càng nhiều bbạn bè, 6hôm nào 1giới thiệu e3cho tôi làm b8quen chứ b1nhỉ.” 2Tống Đoạt bbngồi trên 2fgiường, 11tựa mình bvào thành f9giường, alàn khói 8phả ra từ 2điếu thuốc 04làm khuôn a6mặt anh f0lúc ẩn d7lúc hiện.

   fLão Hắc 9bước tới, flấy điếu 0thuốc trong 99miệng của e5Tống Đoạt bra, nói giống 6như an ủi 4một đứa 4trẻ: “Đừng 3có hút nhiều 4thuốc như dvậy, sẽ 8ảnh hưởng 24đến giấc c9ngủ”
  
   feLão Hắc 26đẩy Tống 94Đoạt sang b4một bên, c7cầm thuốc 1lá trên 1giường, ccvứt ra ngoài cfcửa sổ, c6nói với 1eTống Đoạt 3bằng giọng 0dỗ dành: 50“Điên athế đủ 62rồi, hút, ahút, hút, damuốn hút 99đến chết fsao.”

   e6Tống Đoạt 6cũng đứng 6phắt dậy, 01hét lên 7với lão feHắc: “Tôi bđiên thật 0sao? Là anh bcđiên hay 7là tôi điên? d8Anh lấy 6một con 4ađiên về 3dlàm vợ, febản thân 9còn chưa 65đủ điên 5hay sao, lại 9fcòn để fcon mụ đó a9giới thiệu 83bạn gái dcho tôi. 6 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt 4tôi đây 09muốn tìm 5bạn gái dcần phải 7nhờ đến fcon mụ điên 67ấy hay sao, 78cô ta đúng elà thứ 8fhàng rẻ 4tiền…”

   efLần này, 89Tống Đoạt ccchưa kịp 03nói dứt 72lời đã 39bị lão 7aHắc ngắt 61lời.

   d0Lão Hắc 11ngắt lời 9Tống Đoạt 6bằng một 0cái tát. 5 © DiendanLeQuyDon.comCái tát 3của lão 03Hắc mạnh 88đến nỗi 1clàm hằn flên trên 8khuôn mặt 3của Tống 6Đoạt đúng 2hình năm e4ngón tay. b5 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 3của tống 0Đoạt từ e6kinh ngạc 5fchuyển sang cdtức giận, a9anh húc đầu bevào ngực 61lão Hắc, bhét lớn: a2“Đánh, f2đánh, hãy fđánh mạnh 1lên, đánh 1chết tôi 5đi, như 1thế sẽ 1không có aeai điên 7cuồng với eanh, anh có cthể điên 4acuồng với engười đàn 78bà kia…”

   3Lão Hắc 7lùi về 91phía sau 56để tránh, bTống Đoạt ecứ húc d7đầu tiến 8alên, khiến f1hai người 4đều ngã clăn trên 8fgiường.

   89Lão Hắc d4kêu ái một 07tiếng, trên 2khuôn mặt chiện vẻ 88đau đớn. a © DiendanLeQuyDon.comMột tay 8lão Hắc dôm lấy 29eo. Tống 2bĐoạt vội ddvàng dừng 3ngay lại, ckhuôn mặt 7đầy kinh 1ngạc hỏi: e2“Làm sao evậy, chạm 3phải eo 1à, anh bị 2đau rồi 30phải không?” 3Tống Đoạt 7đưa tay fra định 17cởi áo 80của lão eHắc nhưng 9lão Hắc 3đã đẩy 3Tống Đoạt 40ra, nhưng cdphần thắt elưng đau 6quặn lại 2khiến anh 36bước đi 2loạng choạng, cTống Đoạt 49vội vàng dflao về phía f5trước, 4đỡ lấy 5clão Hắc.

   6“Tôi không 1cgây chuyện fbnữa, anh b9cứ nằm d8yên đừng bfđộng đậy.” 3Tống Đoạt fđỡ lão 9Hắc lên fgiường, 43nhẹ nhàng a4cởi bỏ f8áo của blão Hắc bra. Lần 0enày lão 8Hắc không 0có phản afứng gì.

   8Tống Đoạt cxoa hai bàn 09tay của 8amình vào 21với nhau echo thật 78nóng, rồi 4edùng hai 2lòng bàn 3tay đặt 6lên thắt 1dlưng của blão Hắc, 52nhẹ nhàng 2xoa bóp. 27 © DiendanLeQuyDon.comLão Hắc drên rỉ d4vì đau.

   94Trời về 4khuya, đã 3không còn cnhững tiếng 5ồn ào, dâm thanh 8dcủa những 53chiếc xe 5bên ngoài 48cũng khuất 60dần

   69“Tôi không abao giờ 80quên, khi bcục đá fto ấy đè 17lên tôi, bchính anh 8đã đẩy a2tôi ra…” 97Tống Đoạt 7dvừa xoa cbóp cho lão 1cHắc vừa 4nói một 1cách chân 8thành.

   90“những 5chuyện đã 76qua rồi 9emà cậu fvẫn còn 2nhớ, trí benhớ của c7cậu tốt 8vậy, sao acậu không ethi đại ehọc?” 9Lão Hắc dnằm trên 25giường, fdmặt úp 60vào chiếc 9bchăn mềm amại. Trong bchăn còn e8lưu dấu 0hương thuốc 91lá Bạch 7Sa nhè nhẹ.

  
   83“Tôi muốn b3thi đại fhọc, nhưng 3tôi không 84phải loại 89người ấy.” 8Tống Đoạt 1nói, “Tôi 2fvẫn nhớ 9lời anh 11nói, anh 1enói “Tống ceĐoạt, đi ahọc đi, 68nơi này 17không phù 1hợp với 8cậu, tôi 7sẽ nuôi dcậu đi 41học, sau 6này cậu 9phải gọi 18tôi một 8tiếng anh…” 5Nói tới 91đây, mắt 2Tống Đoạt ctrở nên 5ướt nhòe, 6anh đột 6nhiên lật emình lại, a3ôm lấy 2lão Hắc, 0nhẹ nhàng e3nói với 9lão Hắc: 0“Anh…”

   5Lão Hắc fcười nói: 87“Cậu còn 5nhớ mình 9gọi tôi 56là anh hả, cdgọi tôi 6là anh thì fphải nghe 0lời tôi, caquay lại 3thành phố 21cũ và làm etốt công bviệc của 3fmình đi, 02nếu như 2nhất quyết 0ở lại eđây, thì a9phải chăm a6chỉ đi aelàm, đừng edcó ngày anào cũng fegiống như c4một kẻ 09điên như ebthế…”

   be“anh đồng 6ý cho tôi 28ở lại b4rồi?” c4Tống Đoạt 1mừng rỡ 2nói.

   07“Cậu muốn 9ở lại b2thì ở lại, eecòn cần a3tôi phải 06đồng ý 69sao, cậu ebgọi điện d9là tôi đến ađây ngay 1rồi, cậu 3flà ai chứ, bcậu là 9Tống Đoạt bfcơ mà…” 4Vừa nói elão Hắc 03vừa đứng a3dậy, ra 04ghế sofa blấy áo.

   85“Tôi không bhút thuốc 3fcàng không 2ngủ được.” 8Tống Đoạt eavới tay 55lấy điếu 0fthuốc.

   5“Cô ấy acòn đợi 2tôi về, 74tôi…” 0bLão Hắc a8nhìn thấy 98khuôn mặt 4của Tống fĐoạt đột  nhiên 1thay đổi, c0nên không 33nói tiếp danữa.

   35“Người 19đàn bà 0eđó quan 15trọng hơn 6người em 3trai này 8dsao?” Tống 55Đoạt ngồi 9trên mép 89giường, 87nói một 3acách lạnh 05lùng, nét 1mặt lạnh 9cđầy sát 5khí như fgiữa trời 46đông lạnh 7giá.

   1“Cả hai 37đều quan 3etrọng.” 0cLão Hắc 9bbước về 05phía trước, bhai tay ôm 9clấy hai 5evai của 1aTống Đoạt, 0fquay người bbước đi 4không chút e0lưỡng lự.

   eaTrong bóng 7tối, đôi 8mắt Tống 1Đoạt đột 0nhiên nhạt 53nhòa.

   f1Anh nhìn 6ethấy chai 17rượu vang flão Hắc dmang tới 26đặt trên 7bàn. Chai 0crượu vẫn 9chưa mở, 3nhưng người cmang rượu 2đến đã c1bỏ đi. 64 © DiendanLeQuyDon.comAnh bước 1đên mở 6echai rượu, fdốc chai 63rượu lên fuống ừng 5fực. Sau 4đó, anh 5cđứng bên decửa sổ, 4nhìn lão 1Hắc xuống 5lầu và b5leo lên chiếc 6Porches, chiếc f0xe rẽ rất anhanh, rồi flên đường dlớn.

  
   dAnh cầm 07điện thoại dblên, gọi 0cho lão Hắc, fcgiọng nói 87đầy hơi cmen: “Anh e4cứ đi như 0vậy sao?”

   a“Cậu uống 1rượu đấy 89à?”

   9“Tôi, một f7mình tôi, 37đã uống 1chết chai 8drượu mà 1anh mang đến dcrồi, tôi 4cảm thấy erất khó 9chịu…” 7Trong điện 8thoại Tống 4Đoạt nói 0dnấc lên 1nghẹn ngào.

   aĐiện thoại eđột nhiên 22ngắt.

   4Chiếc xe bcủa lão 2fHắc băng 2đi trong 0đêm tối, 1fcàng lái 0càng nhanh. 01 © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên, fanh đạp cphanh xe, 8quay đầu, 58nhanh chóng 77hướng về 7bphía khách 84sạn.

  
                                               c2


   7Tả Thi Giao 7đi đi lại flại trong ecăn phòng 6rộng.

   1cCô gọi 1cho lão Hắc. 35 © DiendanLeQuyDon.comKhi lão Hắc ađi đã rất 28khuya rồi. 1a © DiendanLeQuyDon.comGiờ này 48mà vẫn 2phải ra 7angoài, nhất 82định là 36có chuyện 24rất quan d3trọng. Chắc dchắn anh a2ấy biết 9evợ anh đang 3aở nhà đợi 89anh, nếu 8cô lại 3gọi điện 0cho anh thì d8rõ ràng 8ecô là người c0không biết ađiều. Nhưng, 9đã nửa 7đêm rồi, 5flão Hắc 5đã đi được 66hai tiếng bđồng hồ, bcó chuyện e4gì thì chắc 2cũng đã 6giải quyết 0xong rồi, edlàm sao anh aấy vẫn c4chưa về.

   e5Căn phòng e3rộng quá, 66trước kia 4alúc thuê 35căn phòng 55này, cô fkhông có eacảm giác 4nó to đến 39như vậy, f1vì khi đó bcô chỉ 2csống một 5fmình. Cô 41thích phòng d0ở phải f2rộng, thích 4căn phòng dmang lại 32cho cô cảm agiác an toàn 5và đáng 2tin cậy. 34 © DiendanLeQuyDon.comKhi không 6avừa lòng,  cô a7có thể fnằm ở 78nhà ngủ 4một giấc 58thật ngon, 2không phải edlo lắng 4cbị chủ dnhà đột 9bnhiên xông 1avào đòi 6tiền nhà. 70 © DiendanLeQuyDon.comKHi không femuốn đi flàm, có 2thể dựa 90lưng trên 4csofa ăn uống 4chơi game, cchẳng phải 7làm gì, e1cũng không 98lo lắng 5chết đói. 02 © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần 6dtrong tay 39có vài trăm 5tệ là có 5thể thoải c4mái sống. 7 © DiendanLeQuyDon.comtiêu hết 3tiền trong btúi, thì 2lại đi c7kiếm tiền. d © DiendanLeQuyDon.comDù sao cũng 7ecó phòng 23ở rồi, fbsợ điều 1gì nữa, dsợ đêm 1fđến không a2có chỗ 3ngủ sao?

   62Đối với 8cô mà nói, e1căn nhà erất quan 8trọng. Căn 5nhà to không 7chỉ thể 66hiện an 22toàn mà e5còn mang 93tới cảm fgiác ổn 87định, thể 3hiện sự d3giàu có. 6b © DiendanLeQuyDon.comĐây là 0căn nhà 4hai ba trăm fvạn tệ, 4lấy một deviên gạch 2của nó c1ra cũng đủ ccăn cả tháng. c © DiendanLeQuyDon.comNghĩa là cbthế nào? 38Nghĩa là fcô chẳng fbphải lo 3lắng gì 6atới chuyện 55ăn mặc.

   1Tuy nhiên, 1nếu căn d0phòng không fcó người c5mình yêu, fdthì sẽ 5ra sao?

   07Sẽ giống 2như lúc 8này, lo lắng, 0bất an

   dTả Thi Giao 2không kìm 9được đành 0dgọi điện 3thoại cho 0lão Hắc, 2nhưng lão aHắc đã 3tắt máy.

   5Đêm tối 2mênh mông, 0những ngôi bcsao bên ngoài 9cửa sổ 55sáng lấp 3lánh, có bcphải đang bcười cô 8cdâu chưa 2kịp tận 5hưởng hết 4tuần trăng efmật đã f9phải cô eeđộc một 8mình trong 25căn phòng 5trống?


                                              3


   edBuổi sáng, fsau khi bận arộn xong 1với những 0công việc 7của mình, 2Cẩm Tú 41mới nhớ d1ra Quách ftrường d8An bảo cô 8tuần này 9tới chỗ eanh ta lấy 52ba nghìn atệ về, 9cô bèn gọi e0điện, hỏi 2anh ta có 1tiện không, 7cô sẽ qua ađó luôn.

   bCông việc f9của biên etập mặc 8dù không 7btự do như 8công việc b7của phóng 3viên, nhưng 2bcũng không dbắt buộc d8phải ngồi 7văn phòng. 7 © DiendanLeQuyDon.comTiếng Quách edtrường aAn trong điện 3bthoại nghe 7ekhàn khàn, d2dường như 8bị ngạt b4mũi. Nghe 9cẩm Tú aenói cô sẽ 7fqua, Quách 25trường ecAn trầm 23ngâm một clát rồi 0bnói: “Em ckhông bận f2nữa sao?”

   aCẩm Tú dnghe được atrong giọng denói của 2aanh ta có b5chút do dự. a © DiendanLeQuyDon.comnếu đối bephương không bphải Quách aaTrường 1An, mà là fmột ai đó, 65Cẩm Tú 9fđã hẹn dsang ngày fhôm khác 1ngay lập bftức. Nhưng 2fđối với 5Quách trường 3aAn, cô chẳng 0phải lịch 69sự như 4thế. Cô dthẳng thừng 15nói: “Không dphải anh 9dnói hôm f4nay em tới 63đó sao? 75Nếu anh 24có việc, adanh làm việc 3của anh ctrước đi, 4anh bàn giao 64với người 9ỏ đồn 2cảnh sát 98là được, b5nửa tiếng 8nữa em sẽ ađến.”

   3Cẩm Tú b6cho anh ta bdnửa tiếng benhư vậy 07là đã quá 1blịch sự 0fvới anh b2ta rồi. 87 © DiendanLeQuyDon.comCô vừa 3fbước ra dkhỏi tòa 1soạn báo aethì nhận ađược điện cthoại của 63Quách Trường eAn. Cẩm 27Tú nghĩ 47anh ta sẽ 5thay đổi clịch hẹn, 6nhưng đang e3nghĩ cách c4để mỉa cmai. Không 28ngờ, Quách 9trường cAn lại nói: 5c“Anh đang blàm việc aở đồn acbên, mấy 0bphút nữa 8anh sẽ đến ctòa soạn 8fbáo, em đợi cfanh, chút cnữa lái d0xe qua đón dcem.”

   7fCẩm Tú b1đồng ý 7ngay, cô f0nghĩ tới 8chiếc xe aJeep cảnh dasát của cQuách trường 8An. Anh ta abthật chẳng f1biết phân bfbiệt xấu 9đẹp gì, cedùng xe cảnh 5sát đi đón cngười đẹp. 01 © DiendanLeQuyDon.comtốt nhất 3dlà phải cđể người 10của ban 2kiểm tra 45kỷ luật c2nhìn thấy fQuách trường cAn, để 6anh ta bị 3phán tội 5lợi dụng bgiờ làm e1đi tán gái. 30 © DiendanLeQuyDon.comSau đó người 9ta sẽ đến 2tìm cô để 08kiểm tra. a © DiendanLeQuyDon.comCô lại 4có cơ hội adđể trả athù, nhất 7cđịnh Quách 5Trường 08An sẽ bị 5phê bình 6atới mức 5không còn 09chỗ thoát 2cthân, cấp 6trên sẽ 1điều chuyển 74anh ta về 54nông thôn 4dđi sửa 6đường.

   b6Chiếc xe b2Jeep cũ kỹ dcủa Quách 0Trường 20An nhanh chóng 1dxuất hiện. 2a © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú alên xe, cô aabĩu môi 71dè bỉu: 3e“Chiếc 9xe Jeep của 1anh quá cũ 8rồi, nên 0đầu tư 13ít kinh phí dđổi xe 8mới đi, c2ít nhất 5acũng đi 4sơn lại ađi, có mấy 5chỗ bị 33tróc sơn 4arồi, như ekiểu xe 98bị bệnh 07rụng tóc ddấy.”

   8a“Thôi đi, 5có xe ngồi 9là tốt 1rồi, lại 4còn kén ffcá chọn f6canh.” Quách 6trường f7An nói với 7Cẩm Tú

   eCẩm Tú 5chỉ chờ a3câu nói 3ấy, bèn 4lý sự lại 8ngay: “Làm 0người phải 5như thế bnày, không efcó thì phải 36cố gắng, 1có thì phải achọn cái 02tốt. tốt e0rồi, còn 04phải chọn 6cái tốt c9hơn, nếu 7không làm 98sao xã hội 7phát triển bđược, eanh lại f3còn làm dcảnh sát, 0nhìn thôi bfđã biết alà ít đọc 2sách báo, 3nhất định 9phải đặt b6mấy tờ 30báo ở toàn 7soạn của 9em, đồn bcảnh sát dcủa anh efcó năm người, 29cũng phải 3đặt tới cba tờ. Trên fcbáo có mọi 5kiến thức, 03có thể fgiúp anh 5nhanh chóng efbổ sung bkiến thức.”

   a2Khóe miệng 1Quách Trường faAn hé một anụ cười. ea © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 3rất đắc 9bý, còn chuẩn 4fbị tiếp 9tục chuyện acđặt báo 3của đồn 4ecảnh sát. b © DiendanLeQuyDon.comKhông ngờ, ckhi nhìn b2liếc Quách f0trường 7An, cô phát ehiện trên bmặt anh 84ta có hai d2vết thương e4bầm tím.

   4“Anh đánh 5nhau với 7tội phạm 05à, hay là cdđánh nhau e1với người 9bta, lại 2còn dán 5dcao trông 6anhư dán fcờ trên 31mặt.” f6Cẩm Tú ecòn cố 5btình ấn f0vào vết 5thương của 61anh ta.

   4cQuách trường 41An không 1fthèm để 0cý đến dnhững lời bCẩm Tú 7enói, Sắc 53mặt anh 3fta cũng không 37vui vẻ gì.

   b0Cẩm Tú 48chột dạ, c7cô thầm f5nghĩ chắc 1mình đã 2bnói sai điều c0gì. Quách 1Trường dAn là việc 3trong đồn a3cảnh sát, 3fthông thường 4nếu không 6có vụ án fnào lớn 6thì tổ 13chuyên án ccũng không 5phái anh ađi bắt b6người, 5còn nếu eở nhà đánh anhau với 78vợ thì a2theo tính bcách và 5con người 3eQuách Trường 9An chắc 26chắn anh 5ta có khả 3năng giành c7thắng lợi, 3nhưng làm c7sao anh ta 0alại bị 23thương thế 8này?

   0b“Có hai ftên tội 0phạm đang belẩn trốn, 5cmột tên 0chạy mất dfrồi.” 0Quách Trường dAn nói, khuôn 4mặt trở 3nên ấm báp hơn: 7“Lần này 30đã đánh 6enhau tay đôi 66với chúng 4thế mà 4cvẫn để 7chúng sổng dmất.”

   baQuách Trường bAn cảm thấy c6hơi nản 7lòng, với 4dvõ thuật amấy năm 8anh học 0trong trường bcảnh sát 3bmà lần c2này lại 59để cho d5bọn tội fdphạm vuột 33khỏi tay. 3 © DiendanLeQuyDon.comHôm ấy, dTiểu Mã 35đã tìm 6ra manh mối 4cho Quách f8Trường a7An, Tiểu 7Mã nói tên 8trương Khánh 7frất thích cphụ nữ, 7thế là 7QUách Trường c4An và Tiểu 5Mã đã tới 9khu đèn 0đỏ để 2fphục bắt d3Trương Khánh. 1b © DiendanLeQuyDon.comNhưng hôm 54đó tên 73Tiền Cảnh 6lại đột fnhiên xuất 2hiện, không e7chỉ mình 8Tiểu Mã 60bị thương 7ở mặt, 1mà trên 6amặt Quách 7Trường 8An cũng bị arạch vài 3đường.

   25“Đấy dbcũng là 6bởi vì deanh khinh 89thường 1đối thủ, 41nếu không 0thì đã 0không thế 5này.” Quách bTrường bAn nghĩ lại 86sự việc fngày hôm c1đó. Nếu bnhư hôm eấy mà anh dnói trước 1bvới an hem bdtrong đội dhình sự, e3chắc chắn 92mẻ lưới c3hôm đó 1sẽ tóm dđược cả ahai tên, fbchỉ trách 9bản thân 6anh quá tự f8tin vào năng c3lực của bmình, “đánh ferắn động f5cỏ”. Từ 4sự việc fnày anh cũng 7dthu được 2fnguồn tin, b0tên Tiền c9Cảnh không dhề chạy 84trốn ra 4bvùng khác, 8xem ra hắn 3vẫn còn 38nấn ná cachần chừ 2không muốn 2đi, chắc 2alà có việc 6gì đó. 14 © DiendanLeQuyDon.comNhưng rốt 0cuộc là 2fviệc gì akhiến Tiền 6bCảnh không 4rời khỏi eeđây.

   17“Ôi, đến 4anh mà còn 0để tội 24phạm lọt 2lưới sao?” aCẩm Tú 6dnói

   1f“Không bchạm vào 1nỗi đau bcủa người 74khác em không evui đúng 8không?”Tuy 1nói vậy, 5Quách Trường 3cAn không a7hề để 4bụng những fđiều Cẩm aTú nói. 69 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Quách 5ftrường 1An vẫn ăn dmiếng trả 9miếng, “…mà 2em và Kỷ 8Viễn có bfđúng là 3vợ chồng 6dkhông? Sao 25mấy lần 3rồi anh eđều thấy 4hắn đi 9cùng một 3đám con fegái trong 15đêm thế? 6Tối hắn ckhông về 7nhà sao?”

   90Cẩm Tú 7trừng mắt fnhìn Quách 19Trường 1fAn nói: “Việc 72gì đến 1aanh?” Nhưng d5những điều cQuách Trường dAn nói đã 5in lại trong 0tim cô

   1fCon người, 0cđặc biệt dclà phụ 76nữ, những 8dđiều ngọt dngào chưa d7chắc đã 11nhớ, nhưng 44những điều 3dkhông hay 3thì chắc 6chắn sẽ 05nhớ cho 7atới chết.

   faSau khi lấy 8tiền từ 1đồn cảnh 8sát ra, Quách 1eTrường 9An lại kéo feCẩm Tú eđi tìm quán c1ăn bằng 6chiếc xe 02Jeep cũ kỹ 2ecủa mình, cCẩm Tú 21không muốn 86ăn cơm cùng a9Quách Trường 34An, sợ lúc feăn cơm, aQuách Trường aaAN lại ép 6bcô ăn những dfmón như b5anh ta. Nhưng 0eQuách Trường 77An vừa mới 4giúp cô, 8ccô không 5dthể lập 0etức quay amặt lại dvới anh abta như thế, a1nên đành 4đồng ý. c © DiendanLeQuyDon.comChiếc xe b6Jeep vòng equa vòng f9lại rồi 3dừng bước 5ftrước khách 7sạn Tam 2bGiang.

   ba“Anh mời 8em hay em 8dmời đấy, 4enơi này eđắt lắm.” 9Cẩm Tú 97tỏ ra nhỏ anhen.

   0“Anh không 86muốn xem 3chứng minh ethư và thẻ 8nhà báo 4của em đâu.” 79Quách Trường 63An nói, anh dtìm chỗ 4ngồi gần 8cửa sổ 6rồi kéo cghế cho 67Cẩm Tú.

   bCẩm Tú 95nhìn vào bmắt Quách 3Trường aAn. Sao điều b4gì anh ta ccũng biết? 9anh ta là cacảnh sát 9hay là thám ftử vậy?

   63“Em nghĩ b4anh là gì 64thì anh là 0cái đó.” f2Quách Trường beAn dường 1fnhư nhìn bthấu ý 2nghĩ của 5bCẩm Tú, c8anh lại f7còn buông 0một câu fđùa cợt, 1“Nếu em fmuốn anh 4là siêu 06nhân thì 2anh sẽ cố 0gắng theo fhướng ấy.”

   5Tầng một 54của khách 7sạn Tam 6Giang là 8khu bình 85dân, ở 2cđây bán 5món ăn tự f2phục vụ. 06 © DiendanLeQuyDon.comKhi người 70phục vụ 3đẩy xe 4tới, Quách edTrường 78An châm một 3điếu thuốc. d © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 1bèn chỉ d1ngay cho Quách 0Trường 8An xem tấm 9bảng cấm 41hút thuốc 6trên bàn. d © DiendanLeQuyDon.comAnh ném cái 88nhìn về 56phía trước 86bảng rồi 2dập thuốc, ađứng lên, 59kéo ghế 82và bước 8ra ngoài.

   02Cẩm Tú a6không quay 29đầu lại cđể xem 0Quách Trường 0fAn làm gì, fcô rút chiếc 7gương nhỏ 9trong túi 32xách ra, 9ctừ trong c6gương cô 62thấy Quách dTrường d9An đi ra 7fngoài, anh 3đứng trong 6ehành lang 0châm một 8điếu thuốc bdmới và 2fhút hết 5hơi này 64đến hơi 5khác, điếu 1thuốc nhanh 03chóng ngắn 7dần, anh c3ta dập điếu 82thuốc rồi aném vào 1thùng rác bfbên cạnh.

   b7Quách Trường eAn vẫn như dngày xưa. 8 © DiendanLeQuyDon.comNgày xưa fkhi ở trường 6học, Cẩm 3Tú vẫn 0fthường fnhìn thấy 7Quách Trường 5fAn vội vã 0chạy vào 8nhà vệ 4sinh sau giờ echọc. Tới 9blúc cô quay 1ađầu lại, 7cô vô tình 3trông thấy 5Quách Trường 1An đang đứng 52dưới gốc fcây bên 91cạnh nhà 6bvệ sinh, 92hút thuốc. 70 © DiendanLeQuyDon.comTiếng chuông 9vào học bvang lên clàm cho Quách 6trường 1An càng cố 07hút nhanh b8hơn, sau 1đó anh ta evội vã 59chạy vào 0lớp học.

    Quách b8trường 3An đúng a2là “giang bsơn dễ 33đổi bản d0tính khó 8cdời”. 7a © DiendanLeQuyDon.comAnh vẫn 4gọi cua 7và tôm hùm, 89thậm chí 46còn gọi ecả một c2bát canh 8ếch. Cẩm aTú cảm 1thấy ghê brợn, cái dthứ này 91đừng nói 4là ăn, nhìn 39thấy đã 4csợ rồi. 2a © DiendanLeQuyDon.comCứ nghĩ 7tới là 4toàn thân fcô đã nổi 6da gà, thế 2thì còn făn làm sao 53được, echưa ăn 4mà đã muốn 7ói ra rồi.

   9Cẩm Tú 4cố kìm 8nén cảm 93xúc của 4bản thân, 2cô thề 6fvới lòng 41từ sau không 3bao giờ a7đi ăn cơm aecùng Quách 0Trường 4An nữa, ckể cả 9ngồi cùng cbàn ăn cũng 7không. Với bbcon người 9này, không 49nói đạo 9lí thì anh 1ta khó mà 03chấp nhận. 9 © DiendanLeQuyDon.comKhông thể 7cùng đường 6cũng không edthể cùng c9bàn với 8canh ta. Cẩm 7Tú mong bữa 44ăn này diễn 5ra càng nhanh 79càng tốt 60để Quách 5eTrường ebAn và cô 0emỗi người bmột đường 2không dây 2dưa gì với fnhau nữa.

   3“Anh thấy ddsắc mặt a4em không 8được tốt 6lắm, món d6ăn này bổ dflắm, đặc 7cbiệt là 61đối với 45phụ nữ, 28bổ khí, 31bổ huyết.” 0bQuách trường aeAn vừa nói 48vừa gắp 4liên tiếp 3cho Cẩm 3Tú.

   28“Anh không 9làm cảnh 0sát mà chuyển 23sang làm 6đạo sĩ 8rồi à?” 7Cẩm Tú 8bđáp lại 8không khách 2khí.

    “Gì 0cơ?” Quách bTrường d2An không 5hiểu những 24điều Cẩm 0aTú nói, c2anh vẫn 89ăn rất 9ngon lành.

   9a“Không aphải là d2đạo sĩ, eavì sao bữa c3ăn nào cũng aliên quan atới việc a3dưỡng sinh fthế?” 4Cẩm Tú cnói với 07thái độ 27không vừa 3lòng.

   c0“Con người a0lấy thực 1làm gốc, b8những người 71không biết achưởng thụ dcác món 79ăn sẽ là fangười không 1thành công. 7f © DiendanLeQuyDon.comNhững người 53phụ nữ 60khôn biết dthưởng 6thức những 2món ăn thì 0họ đã d5sống vô 9ích.” Miệng e7Quách Trường 69An đã đen ccsì vì thức 5ăn.

   2“Ăn ăn 4dăn, ăn cho 7tới chết adđi.”Cẩm cTú chỉ 4mong Quách 7Trường 9An nửa bữa căn đã phải fdchạy vào 7dphòng rửa etay để 9cô có thể 8làm đổ 2đĩa thức dăn ấy. d6 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Quách 0trường 4An đã không f1để cô 08có cơ hội 88phạm lỗi, canh vẫn f7ngồi yên 4btrên ghế, băn hết 9acác món 0ăn từ đầu atới cuối d0bữa.

   8Bữa ăn 3ngày hôm aấy Cẩm cTú vẫn fbcòn nhớ 2fmình chẳng 82ăn được egì, chỉ 05khua khua 5bđũa trong e2bát, tức bcũng đã 42đủ no rồi.

   9aCẩm Tú ccố tình fbkhông hỏi 1Quách Trường 0An làm sao a2biết việc bbcô đi cầm 8fgiấy tờ, 4dQuách Trường 33An là người 6akhông biết dcgiữ bí cmật, ít 4dnhất là 10ở chỗ e6của Cẩm 76Tú là như ethế, đến 1chuyện tội d3phạm bỏ 1cchạy mà 4aanh ta còn 34nói với b0Cẩm Tú 77thì liệu a2anh ta còn 7bgiữ được 2bí mật 5gì nữa. e © DiendanLeQuyDon.comNếu anh 1ta đã nói 6era việc 99anh ta biết a2việc cô 1đi cầm 23giấy tờ, 49thì chắc fchắn anh cta vẫn còn 5điều gì bdđó để 08nói với 22cô và có bviệc gì 90đó muốn b6thực hiện.

   09Quả nhiên, asau khi tính actiền xong, 7Quách Trường 5An đã gọi 7dông chủ dÂu lên. c © DiendanLeQuyDon.comPhó giám ađốc của beTam Giang- c8Âu Thế aHằng nhanh 5echóng xuất 1hiện với eekhuôn mặt 8tươi cười e2và bộ dạng 55khúm núm. c8 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú fthấy trên adkhuôn mặt eông ta đang c3nở nụ 62cười, nhưng 6đôi mắt bchẳng cười 0tí nào.

   80“Tôi thấy bnhân viên dbphục vụ 1của các aông rất 1nhiều người 52mới, họ ftừ đâu 1tới thế, 03có giấy d2chứng nhận 5tạm trú 2evà giấy 34chứng nhận 1sức khỏe akhông?”  Trường 82An hỏi ông 4chủ Âu.

   c“Họ đều 69từ tỉnh 39khác tới, 8giấy tạm 0trú thì bbchắc chắn d8có, còn d3giấy chứng enhận sức abkhỏe thì avẫn chưa 0bkịp làm, 8anh xem mấy 4fhôm nay tôi d2bận thế 9này, không ckịp để 11hỏi chuyện 98ấy.” Âu aThế Hằng 18đáp với e7khuôn mặt etươi cười, 0vừa nói cvừa quay 2sang chào bCẩm Tú.

   f“Tôi có 5angười bạn f5ở tỉnh evề có món 90đồ cổ, 6fhôm nào 5rảnh tôi 65đưa ông dđi xem.” 5Quách Trường 20An không bnhắc tới 9chuyện giấy d6chứng nhận 0tạm trú 2bvà giấy bachứng nhận 8dsức khỏe eenữa, mà 3nhắc tới 25chuyện đồ bdcổ. “Một 6con tỳ hưu 59màu phỉ efthúy, nhìn 8màu ai cũng 32phải mê.”

   03Sắc mặt 61Âu thế dfHằng đột 6nhiên thay 3bđổi

   33Nên miêu 73tả thế 0nào nhỉ, 66sự thay 1đổi đột angột. Thực f7tế khuôn b1mặt Âu 3Thế Hằng 36trở nên 14quá đỗi 55vui vẻ, abcác thớ 8thịt trên 66khuôn mặt 6eông ta nở 6ra, đến bcặp mắt 1cũng sáng 5drực như 7sao.

   8aKhuôn mặt 2Âu thế 6dHằng vốn 1đã béo 4mà ông ta 6lại còn ebcười to, 9nên dường 1như hai mắt 3bcủa ông dta khép chặt 00lại, chỉ 90nhìn thấy 9hai còn ngươi 0sáng lấp alánh

   a“Thế thì 6anh cứ để 44lại cho ftôi, nếu 70không bây a6giờ tôi 1cũng đang barảnh, anh 6dđưa tôi fđi luôn 4cũng được.” 0Âu thế cbHằng vội 6vã đáp, 0hình như 6ông ta sợ emón đồ b9cổ đó 18bị ai đso a9nhanh chân 7mua mất.

   49“Không 1eđược, 7cô bạn 2của tôi 2bvẫn còn 04đồ gì eđó ở chỗ 5aông, chẳng abiết là 6giấy chứng abnhận gì fấy nhỉ?” f2Quách Trường 8An cố tình 46hỏi Cẩm 7Tú.

   deCẩm Tú ađáp: “Chứng ebminh thư 5và thẻ 03nhà báo.”

   e3Quách Trường 2dAn nói: “Chứng dbminh thư 7và thẻ 77nhà báo 10vẫn còn 3cầm ở ebchỗ các f5ông, thế 30thì làm fsao có tâm ftrạng đưa a8ông đi được.”

   dÂu Thế 92Hằng lập btức quay 1người, fnói với 97đám nhân dviên phục 82vụ: “Ở 7chỗ quầy 0bthu ngân fcó một 29giấy chứng 4aminh thư 62và một 6thẻ nhà 3fbáo, mau blấy lại eđây cho 0anh.”

   63Cẩm Tú emuốn nói 4điều gì cđó, Quách 3cTrường b2An liền 1cquay sang 8nhìn cô, 3không để 0cô nói gì. 3 © DiendanLeQuyDon.comChỉ nghe bthấy Quách a4Trường 99An nói với 1dÂu Thế cHằng: “Nghe danói là còn fnợ cái 9tiền gì 7đó, ông acầm lại eđi, được akhông?”

   faÂu Thế fHằng vội bbvã đáp: c“Ôi có b1mấy đồng cbạc ấy d8mà, coi như 3là tôi mời. 6 © DiendanLeQuyDon.comMón đồ 1ccổ ấy 95anh xem thế 1nào?”

   2Nhân viên fphục vụ b2nhanh chóng 60mang chứng 26minh thư 2dvà thẻ bnhà báo 85của Cẩm dTú tới, 5Quách trường dAn bảo Cẩm 6Tú nhận 51lấy, rồi cđứng lên 28nói với 05Âu Thế b8Hằng: “Nếu 0không có 4bgì đặc 02biệt thì emười giờ 8anhé, nếu 1công không 96quá bận 24thì tôi cdđợi điện 8thoại của eông.”

   4Âu Thế 3Hằng vui 5vẻ đồng 5aý.

   eQuách Trường eAn và Cẩm 4Tú lên chiếc dxe Jeep, Cẩm 52Tú vẫn 63không tin 3lắm bèn 67hỏi Quách 69Trường 73An: “Cứ 3cầm thế d2này về 41thôi sao? 0Vẫn còn d3chưa thanh etoán ba nghìn 68tệ tiền 9bữa ăn 18cho ông ta 7fđược đấy d2hả?”

   0Quách Trường 2An đáp: a“Em yên 4tâm, ông bta còn được 9lợi hơn 0cả ba nghìn 4tệ ấy.”

   5Cẩm Tú 8nhìn sắc 02mặt Quách 31Trường f0An dò hỏi: 3“Quan chức ddcấu kết fvới thương e4nhân sao?”

   9Quách Trường d9An suýt nữa athì phì acười: “Em 82xem anh có d8phải là equan chức ffkhông?” 16Quách trường a8An đưa sát d9mặt lại 4gần mặt 35Cẩm Tú.

   0Cẩm Tú a4hốt hoảng bbnói: “Anh 31để ý vào 59lái xe kìa, 1nhìn đằng 7ctrước ấy, afđừng có 7nhìn tôi, 1nhìn đường 2ấy.”

   9Quách Trường 0An đáp: 3“Mới làm b3tiểu biên 4tập có evài ngày, 8mà đã biết 3đến chuyện 9quan chức cvà thương 78nhân câu akết với 0fnhau à? Cái 1fchức quan a9bé bằng 9hạt vừng 62như anh thì 7làm gì có 6quyền lực 2gì mà câu fkết với 8cthương nhân. 8 © DiendanLeQuyDon.comNếu có 8bcâu kết 37thì phải 4dcó sự cân 4bằng về 8quyền lực echứ, phải 52là người afcùng một 64đẳng cấp achứ. Hôm 0nay anh lấy bthẻ về 18cho em, tối 92nay nếu 47vụ đồ a8cổ ấy 2mà giao dịch 6thành công, 9dthì ít nhất 4anh cũng 3có được 8bmột khoản.” 4Quách Trường 2An nói, rồi 6đưa một angón tay 16ra trước 3mặt Cẩm aTú.

   a7“Một nghìn 2à?” Cẩm b5Tú đoán.

   01“Nhân thêm eba mươi 2nữa đi.” 28Quách Trường 3dAn nói.

   5Cẩm Tú egiật thót 6cả mình, 5cô lè lưỡi 14với Quách c0Trường 1An, ba vạn, fôi bà ơi, 6cả một 5năm tiền 5lương của ccô chứ fbít gì. Cô abkinh ngạc fdnhưng cũng 84không nói ara những 5điều mình 4nghĩ. Cô 0fnhìn Quách 3Trường 0An thăm dò, f1cảm thấy a2Quách Trường fAn không 2ecòn là cậu f2bé thò lò bmũi xanh 4ngày bé dnữa, cũng bkhông còn 1là tên tiểu eequỷ nhìn 5trộm cô 7tắm qua dbkhe cửa c5nữa.

   a6Tiếng điện 4thoại của f7Quách Trường 1An vang lên.

   e9“Hôm nay, 24anh ở bên aengoài không evề được. 1b © DiendanLeQuyDon.comChuyện trong ađồn ấy 1amà, phải f7bắt một ctên tội b8phạm, không 0nói nhiều 3nữa, em becứ nghỉ d9sớm đi.” eQuách Trường 1An hạ giọng.

   17Nghe giọng 0ađiệu, nghe 2cách nói d0chuyện thì 5fchắc chắn 3ecách nói 94chuyện này 40là nói với evợ.

   dRõ ràng 4là anh ta 0đang nói 89dối vợ. a © DiendanLeQuyDon.comBởi trước 6fđây khi 8Cẩm Tú 02tới đồn 5cảnh sát 6nơi anh làm 94việc, Cẩm 6Tú nghe thấy 1một anh 4cảnh sát b8nói với 09Quách Trường 21An: “Ê 2Trường 7An, tối fnày tìm fchỗ nào 3đánh mạt e7chược đi.” 96Câu trả 17lời của fQuách Trường a5An là: “Tối 87nay anh phải 81về sớm, ffchị cậu 57đang đợi fanh ở nhà, adtối nay dchị cậu 72còn làm b9món bánh 7chẻo cho 7anh nữa 76cơ.”


    
                                             74


    Cẩm 3Tú không a3để Quách 1trường 50An đưa cô 89về chỗ 2làm, mà 7cô tự về. b0 © DiendanLeQuyDon.comtrên lối 4dành cho 6angười đi 3bộ, trước ffcửa khu cftrung tâm 52thương mại f4thứ gì 7cũng có. 65 © DiendanLeQuyDon.comBụng cô 96vẫn trống 0dkhông. Cô 11bèn mua hai 5cchiếc bánh debao, thêm 18một cốc 8esữa chua 5rồi vừa 36đi vừa 0dăn. Đột 2nhiên, cô 4có cảm 5giác bên 1ccạnh như 6có ai đang 4cnhìn mình. 30 © DiendanLeQuyDon.comQuay đầu 2lại, cô cbthấy Quách 8Trường 96An đang đứng 99dựa vào 4cửa xe phía 9ebên đường cnhìn cô 8fmột cách ebí hiểm.

   fTrông thấy 5thì có làm 3sao, Cẩm 85Tú đối dvới anh 57ta cũng chỉ 9là khách 3akhí mà thôi. b © DiendanLeQuyDon.comNếu mà 5Kỷ Viễn 3ăn cơm cùng 1cô mà giở 4chiêu đó fara, thì chắc cchắn cô 63sẽ hất 4bbát và bỏ 15đi rồi. d © DiendanLeQuyDon.comMời người 5khác ăn 2cơm mà cái fctên Quách 4eTrường fAn cứ như 5tự mời 29chính anh 9ta ăn cơm devậy, chẳng 3để ý gì 8tới Cẩm 5Tú.

   0“Em chưa f0no à?” 65Quách Trường cAn tiến 5lại chỗ 5lan can của b6con đường 70rồi cất b9tiếng hỏi b8Cẩm Tú.

   0“Em đã 2ăn cái gì d1đâu.” 10Cẩm Tú 0nói. Quách a1Trường fAn nói câu 05này đúng clà lỗ to. 0 © DiendanLeQuyDon.comTrên bàn 9ăn mà anh 1ta gọi món, 6Quách trường abAn chỉ để 1ý tới mỗi 4abản thân, 3những món 6ăn mà Quách 07trường 72An gắp cho bCẩm Tú 2vẫn chất adđầy trong 8abát của 5Cẩm Tú, 5mà cô không 2hề động 52tới.

   9f“Món ngon 1thì không 7ăn, lại 8ăn những 81quán lề bđường, 7chẳng vệ csinh chút 6nào, đúng 1blà em coi b4thường 5sức khỏe f1của mình 8quá.” Quách aTrường eAn nói.

   ed“Ngàn vàng 3ekhó mà mua b3được, bem thích 4thế.” dDù sao thì 86bây giờ 6cũng chẳng d4có gì để 6fcầu cạnh daQuách Trường 6cAn nữa, 2những thứ 59cần lấy fmà cô đặt fở Tam Giang 0thì cô cũng 68đã lấy clại rồi, 5cần gì 9phải để e8ý đến e6anh ta nữa. 6f © DiendanLeQuyDon.comBởi thế 5cô nói chẳng bkhách khí 1gì, quay 1cđầu bỏ fdđi, đến bmột câu 3fchào cô ecũng chẳng 6dnói với dQuách trường eAn. Trong 2lòng cô 6vẫn còn 3bực tức 3ađối với 68Quách Trường 09An vì “màn 0diễn” fcủa anh 0ta trong nhà 93hàng.

   2Vẫn chưa 03tới tòa dsoạn, cô 8ađã nhận 47được điện fthoại của 5Tô Gia Văn.

   b“Mẹ chồng dem tới tòa fsoạn của 8chị rồi, 78bà ấy nói 7tòa soạn a2phải khôi e8phục lại bdanh tiếng e0cho con dâu 5bà ấy.” aTô Gia Văn f5nói tròn 4vành rõ 1tiếng từng 8dtừ từng dtừ một. 9f © DiendanLeQuyDon.com“Em chẳng 81qua cũng 19chỉ là 9dcon dâu thôi, 1bà ta không d9chịu nổi 8nói em đã 82hủy hoại 9hết danh a7tiếng của ctổ tông 7nhà bà ấy.”

   dCẩm Tú 3sững người, 0khi ấy cô 7mới nhớ betới câu 18chuyện của d9Tô  Gia 77Văn mà hôm c1qua cô đã 97đăng trên 9tạp chí. e © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô fkhông viết ctên của eTô Gia Văn, 7cũng không 5viết tuổi b3hay công 1việc của 06cô, tại 71sao mẹ chồng 99của Tô fGia Văn lại 4ecó thể 9biết được 3cđiều này?

   5“Mẹ chồng f6em sao lại 2đoán ra cđược câu 1chuyện mà f6em kể?” 8Cẩm Tú c1hỏi Tô 5Gia Văn.

   d“Người 54như bà ấy 1thông minh 0ctới mức…chị 7dyên tâm, 83không phải blà em nói 43với bà cấy nhưng 2bà ấy biết 23rồi, bà fấy đang 0làm ầm 38cả lên, 99bắt tòa 9dsoạn phải 0agiải thích 7cho bà ấy, 7bà ấy còn 0đòi tìm 10người viết aabài viết adđó, bà 01ấy muốn 87tìm chị, 54tìm người 41phụ trách e0chuyên mục 68để tính d0sổ đấy, 0làm thế  nào 21bây giờ?” 8Tô Gia văn 5nơm nớp 55lo sợ, “Em 84bị họ 0dồn ép”, 4tiếng Tô 2Gia Văn nghẹn 18ngào trong eđiện thoại.

   0Cẩm Tú dnói cô sẽ 00tự giải a9quyết việc cnày. Cô 7vừa cúp dđiện thoại fthì biên 66tập Lịch bcTử đã 14gọi tới.

   a9“Cẩm Tú, atớ là Lịch 2Tử đây. 37 © DiendanLeQuyDon.comBáo với e9cậu có 0fmột bà 7ctới tìm 32cậu, bà 3dta nói là 29muốn “diện 32kiến” 23cậu đấy.”

   23Lúc này 1mà Lịch 7dTử còn c2nói đùa fđược. 0 © DiendanLeQuyDon.com“Bà ấy 11nói chuyên 6mục của 00cậu đăng 99toàn những 7chuyện nhảm 05nhí, gừng bcàng già ccàng cay. 95 © DiendanLeQuyDon.comĐừng có dnói luyên 9dthuyên, bà ađã từng fnày tuổi arồi, có 89cái gì là fchưa trải 8qua không. cd © DiendanLeQuyDon.comMuốn đùa efvới bà 5mày ư? Bà 1dta nói như 4ethế chắc aechắn là aamuốn cậu 9dphải giải 30thích rõ 2ràng rồi”.

   70Những việc 5như thế 3này đã 75từng xảy 4ra ở tòa d3soạn, nhưng 70thông thường 2cđều do a4bản thảo cdmà các phóng bviên viết. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrước đây eCẩm Tú 04đã từng egặp trường 2chợp như c5thế một 77lần, ảnh 7fhưởng cũng e6lớn, tuy 6sự việc 6đã qua lâu 8rồi nhưng ebcô vẫn 46cảm thấy 89sợ, cô fcảm thấy 21rùng mình.

   ee“Tớ sắp 9tới tòa esoạn rồi, f5tớ sẽ 2lên để 76xử lý việc eenày, làm c6ảnh hưởng 80tới công 8việc của 1mọi người bbquá.” Cẩm 4tú nói lời 62cảm ơn f9Lịch Tử 39trước.

   82“Đừng, 0cậu đừng 5tới đây. 59 © DiendanLeQuyDon.comCậu phải 4tránh đi 3chứ, cái cnày cậu cacũng không 0hiểu sao? bCó lần 03một rồi fsẽ có lần d0hai, lần 7ba, đợi bđến lần bthứ tư 3bà ta tới 1tìm cậu eathì cậu 4hãy xuất 9dhiện. lúc 9ấy sự f6tức giận ecủa bà 6fta cũng đã 5giảm đi bmột nửa crồi, khi b9ấy cậu 0chuyển sang bctấn công, 8không phải 8dchắc chắn c3sẽ thắng c8sao?” Lịch 4Tử bắt 3ađầu giảng e3giải cho e9Cẩm Tú 4về ba mươi bdsáu kế.

   ca“Nhưng dbà ấy ở detrên đó 4gây ảnh echưởng tới emọi người…” bcCẩm Tú ddvẫn muốn fgiải thích.

   0a“Việc eenhỏ nhặt 9này cậu 77cứ giao 2cho tớ, 61cậu quên 1việc ngày btrước rồi 50sao? Bà già d6này chắc 4không phải 80là người 0nhàn rỗi 4cđâu. Xem 50ra có vẻ belợi hại 6hơn hoàng 6tử hoa hồng 73lần trước eđấy. Bà 0aấy nói 4những điều 2dcậu viết clàm xấu 4con dâu nhà efbà ấy, 8bắt cậu dalấy mạng b4ra mà đền 6đấy…” 64Lịch Tử fvẫn chưa fnói hết 07thì hình ddnhư điện 42thoại của 3Lịch Tử 8bị ai giằng 49mất.

   92“Mày dựa 2evào cái 91gì mà viết 86xấu viết 65xa về con 3dâu nhà dtao, nó tìm 9đàn ông 7dthì làm 24sao mà mày 57biết được, 5fmày nhìn cthấy hay 21là mày cũng 8đi tìm đàn 2ông đấy? 1ehôm nay mày 7không nói frõ với 75tao thì đừng 0ccó nghĩ ftới chuyện 9tao để 7yên, bà 17sẽ làm 55cho mày không 00thể làm 2ephóng viên a9được nữa, 5cho tòa soạn efbáo này bsập tiệm 5fluôn.”

   2fNgười đàn 5bà ấy tuy 64đã già a9nhưng giọng e8nói vẫn 3sang sảng, c3tiếng nói 03của bà 51ấy sắc 2bnhọn như e4xuyên thủng acả cửa 0bkính, rất 0chối tai, 2khó chịu.

   0Bà ta đang 89tức giận, 86tất nhiên c2là không 9để cho e0người khác 2ecó cơ hội 1giải thích. c © DiendanLeQuyDon.comHoặc nếu 3có cơ hội b5giải thích 61thì chắc 8chắn bà 9ta cũng không 2bchịu tin. fc © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 3nghe thấy 7tiếng Lịch 77Tử đang 57khuyên bà 5ấy trong 36điện thoại: c“Người 9trong câu 40chuyện đó 0nói như fvậy, biên 3tập của 0bchúng c 1699b háu 21chỉ ghi blại, bác fkhông thể e7đổ hết 52trách nhiệm 3lên đầu bfcủa chúng 20cháu được”.

   18Người đàn 24bà đó lại d2thét lên: b“Nó nói ccái gì mà 6các người bdám ghi lại, c9nó là con 4điên nên bmới làm 2xấu hổ dtổ tông 17nhà tao, 8acác người 5lại còn d1giúp nó d4hại bà 6già này, 5các người 4còn biết 33phân biệt 0phải trái, 93trắng đen, 6các người 9ccòn có nhân 5tính hay 0không…”

   f“Đây chẳng a0qua chỉ 0là biệt adanh mà thôi, alàm sao bác 3cứ nghĩ 4đây là 91con dâu bác?”

   0“Con đấy, fcó gì mà anó không 8elàm được. 54 © DiendanLeQuyDon.comĐây này, afđây này, flại còn 9cđây nữa, 30biệt thự abnằm ở 2khu ngoại 0ô à, xe etừ bốn bcon đường 02đều đi aqua đây, c8đây không 6phải là e6ngõ Hồ 5bĐiệp thì c0là gì? Lại b7còn viết adưới lầu 1có người 9fbán hoa quả 7avà hạt 63dẻ nữa, 3acăn nhà dsố 83 của c4bà là ở 3cđây, không 3phải là 6nói nhà 3bbà thì nhà 11ai? Những 0nhà xung equanh đó 6dlàm gì có 4enhà nào bcó đứa 92con dâu đốn 6mạt như 1fthế. Viết 53thế này 0còn khủng bkhiếp hơn cfchỉ mặt 0đặt tên.”

   a8Điện thoại e2đột nhiên 6mất liên 38lạc, chắc a6là Lịch 9Tử đã dgiằng được 84máy rồi 7tắt đi.

   41Cẩm Tú bthầm mắng 5abản thân d4mình quá 61sơ ý, con 9đường 5bốn ngả evà câu chuyện 4về người 7bán hạt 8dẻ  và 5dkẹo mà 5bTô Gia Văn 5kể với b0cô hôm đó, 4đáng lẽ dcô không anên viết, 4những chuyện 48ấy đương a6nhiên sẽ 0làm lộ 9ra địa 6chỉ của 39người tâm 17sự. Bà 16mẹ chồng 3của Tô 5Gia Văn tới d5tòa soạn 9với sự 6abực tức 1cũng có 7lý của d0bà ấy. b8 © DiendanLeQuyDon.comLúc trước b1khi viết 2xong, Cẩm 0etú đã đưa dcho Tô Gia d4Văn xem, 2nhưng liệu 5Tô Gia Văn 3có xem cẩn fthận không?



                                            5


   cMột tiếng dsau, Cẩm 5cTú gặp 8Tô Gia Văn 30tại quán 9trà.

   eTô Gia Văn 4dvẫn đeo 2cặp kính 63đen, khi engười phục 2vụ rời 4đi, Tô Gia 0Văn đưa 29tay tắt 2dngọn đèn a4trên đầu, f7chỉ để clại chiếc 3dđèn trên e9tường. f © DiendanLeQuyDon.comKhi ấy cô 7mới bỏ cccặp kính dđen xuống.

   8Cẩm Tú 4dgiật thót 3mình, quầng 4amắt Tô 49Gia Văn xám 69đen, khuôn 1mặt Gia aVăn sưng 4vù lên.

   4“Không 1sao đâu 6chị ạ, 4mẹ chồng 4em ném đồ 29em tránh 18không kịp.” 9cTô Gia Văn dthấy Cẩm f9Tú chăm achú nhìn bvào mặt 1bmình bèn bgiải thích acqua loa.

   1“Cuộc 5sống của 15em chắc b1là đang ebuồn lắm…” bCẩm Tú e3cất tiếng 7hỏi dò, fđồng thời afan ủi Gia 37Văn.

   73Những câu baan ủi không c3phải muốn dnói là nói 3bngay ra được. a © DiendanLeQuyDon.comTrông Tô acGia Văn có fvẻ yếu ceđuối nhưng 2bản chất dlại là bngười phụ 49nữ mạnh 1mẽ. Những cngười phụ cnữ như 7thế sẽ eluôn coi 36những lời d7an ủi của 96người khác 91là sự thương a7hại đối 90với cô ebta, thậm 6chí là coi dthường 02cô ta.

   eNhưng Tô cGia Văn lại ekhông mấy c7để ý tới 1những điều eCẩm Tú 7anói, cô 69uống hết 98một cốc 38trà rồi 14lại uống ftiếp cốc 47nữa, dường acnhư cô đang 8erất khát. a © DiendanLeQuyDon.comSau đó Tô cGia Văn đột 25nhiên nhoài a3người ra, 4đưa cánh ftay về phía e5Cẩm Tú, 9fnắm lấy 8atay Cẩm 4tú và nói: b4“Tay của caem lạnh clắm phải 5không?”

   1Đúng là 2clạnh thật, c2lạnh đến 9thấu xương.

   9Tô Gia Văn fbuông tay, enở nụ ddcười châm 7biếm: “Những 0người phụ 5nữ không c1được đàn e0ông yêu 3ethương tay f7đều lạnh 9như thế.” 48Rồi cô 3lim dim mắt 1anhìn Cẩm 0Tú và nói: e“Tay chị 4frất ấm, bngười đàn 1eông của 8chị chắc achắn là dcrất yêu 7thương chị.”

   efCẩm Tú 1nhoẻn miệng 7dcười, Tô aGia Văn nói d7mà như nghiến achặt lấy dcchữ “yêu bthương”, ackhiến Cẩm 1bTú nhớ 8tới những 6điều ấm 97áp. Cẩm 4Tú nhớ dftới Kỷ 00Viễn đã 6“yêu thương” 1cô như thế 60nào.

   c7“hôm trước 2em nói với 8chị, lần enào em cũng 5sẽ kể 7cho chị 8nghe một 5acâu chuyện, 19chị đến a8để nghe eem kể đây, ađừng đánh ctrống lảng 1đấy nhé.” 0Cẩm Tú 18không muốn edTô Gia Văn b7cảm thấy 97cô là người 38vô cùng dbhạnh phúc, a6nhưng cô 42không thể 1btỏ ra mình c0là người 2không hạnh dphúc, bởi 58thế cô 8chủ động a1chuyển câu 75chuyện sang 8hướng khác.

   4“Ồ, lần 6trước nói 3eđến đâu 9nhỉ?” d4Tô Gia văn b7dường như 3bước ra 0khỏi kí 7fức đang 1ngủ sâu, 4nhìn về 1quá khứ c9qua bức e5màn thời 00gian, cô 3clim dim đôi ccmắt, rút 56một điếu f4thuốc bạc bhà, cô bắt 5đầu hút.

   41Khi người 68phụ nữ 6fhút thuốc 3ctrông rất 3tâm trạng, 7Tô Gia văn 0cũng thế.

   ee“là chuyện f4về lần 1đi bơi đúng 7fkhông nhỉ?” 1Gia Văn dựa dclưng vào daghế. Trông fcô hơi mệt 49mỏi, cô 15rút chân 84ra khỏi 7đôi giày 3cao cổ và 7đặt ra bngoài. Cô 0thu đôi 6chân nhỏ 7lên ghế, edhai tay ôm flấy đầu f6gối, hít 41một hơi bthuốc thật 5esâu.

   66“Làm thế 5này thoải 0mái lắm, achị cũng 7tháo giày 4ra thử xem.” 1Cô ra dấu 52cho Cẩm dfTú làm như f8mình.

   4eĐể không atạo ra khoảng 9cách giữa 7hai người, 79Cẩm Tú 7đành co c1chân lên 8ghế.

   4Tư thế 2engồi này 9quả rất 8fthoải mái, 6rất thích dhợp để elắng nghe e1chuyện tâm 6sự của abngười khác a1và cũng 97rất thích 06hợp để 0fthổ lộ 49tâm sự.

   f“Đừng 8để đàn 6ông phải 8alựa chọn, 1đặc biệt clà lựa 95chọn người 7trong gia 5đình và 61bản thân 90chúng ta. 0 © DiendanLeQuyDon.comSau này em 0đã phát fhiện ra 4rằng ngày achôm đó 94mình đã 9hỏi một 4ccâu hỏi crất ngu 78ngốc.” 83Tô Gia Văn 0nói.

   c“Anh ấy 5đã trả c2lời là e0không cứu 32em đúng 5ckhông?” fCẩm Tú 03không chờ eđợi được 1bèn hỏi.

   2d“Không, 3anh ấy nói 7sẽ cứu 5em.” Tô 2Gia Văn cười, 8dánh sáng bmờ ảo 0dường như b8trở nên eelạnh lẽo 9hơn dưới cfnụ cười bcủa cô.

   7c“Nhưng ckhi anh ấy 4dvừa nói c2xong thì 6bà mẹ anh 0ấy đã 4lao xuống 41nước. Bà 0aấy hét 8alên là bà 0ấy bị 8bchuột rút, fbà ấy hét d2gọi con 4trai của 6bà ấy. d2 © DiendanLeQuyDon.comChồng em 7đã nhảy 96xuống cứu 4bà ấy, dnhưng khi b5anh ấy nhảy 7xuống nước cequá mạnh a7đã đẩy bcả em xuống, afem không abiết bơi, etừ trước dtới giờ aem chỉ thích aetrong nhà 6có một 46cái hồ 5dbơi thật 0eto mà thôi…”

   46Tô Gia Văn dim lặng 19hồi lâu, 7khuôn mặt aẩn sau ánh dđèn mờ 0ảo và khói athuốc mơ 3hồ, nhìn 9dkhông rõ 1nét mặt, 3fnhưng Cẩm b2Tú có thể 58đoán được 3nỗi buồn 8ccủa cô.

   de“Sau đó 3, anh ấy 6đã nói 18với em rằng, 3anh ấy không anghe thấy a9em kêu cứu…” 7Tô Gia Văn d9nói rồi 6bật cười.

   40Cẩm Tú eđột nhiên 6nhìn thấy 4enhững giọt b6nước mắt 6atrong mắt 7fTô Gia Văn.

   0“Em vẫn 33còn nhớ cđã từng 7fnói với 34chị, em feđã từng bsinh một dđứa con.”

   1“Ừ, khi cấy chúng b2ta vẫn chưa b9quen nhau, 68chỉ nói fchuyện qua ađiện thoại 6thôi. Giọng 0nói của 1cem rất hay, alúc ấy 81chị đoán aem là một acô gái rất c2xinh đẹp.” 0Cẩm Tú cfđáp.

   b“Em đẹp 9cư? Em đã cbquên mất c4là mình 5đẹp hay f7xấu rồi.”

   92“Ai trông 7con cho em, chay em gửi bnó đi nhà 33trẻ?”

   b“Nó vừa 11ra đời 6đã chết earồi.”

   2“…” 73Cẩm Tú e6giật mình, dkhông biết 4nên nói 91gì.

   a“Suýt chút 3nữa là 9eem phát điên, b1nhưng rồi dem đã không b1điên mà 81em còn sống 5rất tốt 4tới bây 3giờ. Mẹ achồng em 36nói em là 71kẻ không 67có lương 5tâm.”

   ecTrong bóng ftối, Cẩm dTú nghe thấy etiếng cười dcủa Tô 40Gia Văn, 47tiếng cười 6thật chua fchát. Câu bchuyện này frốt cuộc 08là thế 8fnào?

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/91974


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận