Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 52


Chương 52
Chàng trai trong sáng như thiên thần,

7lúc cười b2vừa dịu 3dàng lại fngây thơ. 0 © DiendanLeQuyDon.comTrong mắt 5cậu, dường 5enhư không 56lẫn bất cc ỳ tạp 34 hất nào 1 ủa thế e1 ian, cậu 0f ãi mãi cười 7 ịu dàng 7 hư nước, bấm áp, deđộng lòng 2a gười.



Nhìn c6 ò má đỏ d ừng của b hiên Thụ, 7 ậu nhẹ 8 hàng vỗ 60 ỗ mu bàn 1e ay của cô.

Sau 1đó viết cb ột dòng d4 hữ trong f5 òng bàn 0 ay cô:

Bất c ứ lúc nào 28 hị muốn 1a ói, em cũng 68 ẽ lắng e1 ghe.

Thiên e hụ nhìn ac ậu viết a9 ừng nét 1 ừng nét ed rong lòng 9 àn tay mình, 97đôi mắt 40 ỗng nhòe 9đi.

Giữa c7 ô và Tiểu a ạc hình 23 hư tồn 0 ại một 0d ảm giác dkỳ lạ, cnhưng cảm 0giác này 8và sự ăn c3ý của họ 2lạ không 19giống như 8những người 58kia nghĩ 3là tình fcảm nam 7nữ hay tư 3tình ái 76hận. Cậu 5dhình như fluôn luôn 37là thính 2giả chân dthành nhất 5của cô, ffdù là niềm 24vui, nỗi 0buồn, chỉ acần cô enói cậu 2sẽ nghe. 33 © DiendanLeQuyDon.comCảm giác d7này thật 9khiến người 3ta thấy 7thật ân ecần, ấm 7lòng.

Thiên 6Thụ chớp b9mắt với 33Tiểu Mạc. 1 © DiendanLeQuyDon.com“Tiểu 9Mạc, cảm 9ơn em.”

Tiểu eMạc mỉm 8cười.

Cậu 9nâng tay c9cô lên, 2echậm rãi fdviết một 2ddòng chữ 2trong lòng 79bàn tay:

Chị, 43chỉ cần 88chị hạnh 43phúc.

Nước 63mắt của 5Thiên Thụ 4cuối cùng 19đã trào 2ra.

71không thể enói rõ cảm 1giác này, c2nhưng cô 2abiết, Tiểu b6Mạc đối 9với cô 26tuyệt đối ekhông chỉ banhư Đan 28Lâm nói, 04thích hoặc 6không thích. e4 © DiendanLeQuyDon.comTình cảm acủa cậu adành cho 5cô rất 3chân thành 91và ấm áp. d © DiendanLeQuyDon.comHơi ấm dđó khiến ccô cả đời 9này cũng 2không thể 8quên.

Thiên bThụ không 6bkìm được 2dang hai tay, 0nhẹ nhàng 6ôm lấy 5Tiểu Mạc.

Tiểu ccMạc cũng cnhẹ nhàng 25ôm lấy a5Thiên Thụ, 6vỗ vỗ 21lưng cô.

Cảm fgiác ấm 0áp này có blẽ chỉ ehọ mới 96hiểu được.

“Số 931, Hạ Thiên 6Thụ.” d9Ở đằng 2dkia, cô y btá đang 67gọi tên 5cô.

Thiên 97Thụ quay c2lại, cười 0với Tiểu 3Mạc, chuẩn 98bị đi khám 48bệnh. Nhưng avừa quay 1lại thì dbỗng nhìn a5thấy một 6bóng người 3chặn trước bmặt cô.

“Thiên 7Thụ.”

Đàm 1fThiên Ân fcó vẻ tiều 4tụy đang 7đứng trước 82mặt cô.

Thiên cbThụ vừa 2nhìn thấy bbanh ta thê 7thảm như 4vậy thì 5cảm thấy 3không thoải 6amái lắm. 20 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cũng 8chỉ một, 24hai giây 6thôi, cô fđã cười 0với anh 9cta. “Chào 0anh, trùng bhợp quá, fanh cũng e0đến đây 0khám bệnh aà?”

Đàm eThiên Ân anghe giọng 90nói có vẻ 9blạnh nhạt 1của cô 3thì vẻ 7mặt cứng c6đờ.

“Thiên 1dThụ, bây 74giờ em… f8thật sự 2rất hạnh 7phúc sao?”

Thiên 5cThụ nghe bcâu nói 8đó, nụ 1cười nở 83bừng, rạng 3rỡ từ anội tâm 69lan tỏa 68ra ngoài, fbất kỳ 8cai cũng có bthể nhận 5ara.

“Vâng, 6em thật 9esự rất dbhạnh phúc.”

“Với 8fViên Dã?”, 3Đàm Thiên deÂn hỏi 68tới.

Ánh 3mắt Thiên fThụ hơi 53lấp lánh, 7nhưng vẫn 2fgật đầu 41thành thật. cc © DiendanLeQuyDon.com“Vâng. 7a © DiendanLeQuyDon.comRất hạnh 9phúc với 0anh ấy.”

“Anh eta có gì 9dđáng để 4em yêu chứ? 7eRốt cuộc blà điều 7gì khiến 5eem hết lòng 5hết dạ 1với anh ddta như vậy? 23Viên Dã… 15anh ta đã aecho em cái 1gì?”, Đàm 55Thiên Ân 1hỏi dồn 9fvới vẻ 5không cam 3tâm.

Thiên faThụ bị ehỏi, không 8cảm thấy fephiền mà 1còn vui vẻ fhơn, cô dnghĩ ngợi 7rồi mỉm 4cười. “Hình 5bnhư anh ấy 2chẳng có 7gì đặc bbiệt, anh 8ấy không 3dịu dàng, 2cũng không ffbiết nói 4những lời btình cảm dngọt ngào, 40nhưng anh 9fấy cho em 91hơi ấm 3anhiều nhất, 8dù là vì 8mơ ước 5fcủa em hay 00là vì gia 4đình của 5eem. Ở bên fanh ấy, 0acùng với cbcon gái, 1em thật dsự cảm 1cthấy rất 3hạnh phúc. b © DiendanLeQuyDon.comTrong cuộc e6đời của 07phụ nữ fcó lẽ tình 1yêu được a3coi là thứ 2anóng bỏng, dmạnh mẽ 6fnhất, nhưng c8khi tình 9ayêu thăng 92hoa thành b5một loại 6atình thân, 75anh mới 1thật sự 76cảm thấy ađiều đó, 0là hạnh 1phúc chân bchính của 0dphụ nữ.”

“Phụ fanữ… Hạnh bephúc chân dchính?”, fĐàm Thiên dÂn nhìn 5Thiên Thụ, 05hỏi với b9vẻ suy tư. 13 © DiendanLeQuyDon.com“Chẳng 8lẽ hai người 4cđã… Thiên 2Thụ, chẳng 72lẽ anh chưa 8từng cho b9em hạnh cdphúc như 6vậy?”

“Đúng…”, 1dThiên Thụ dhơi mím 5cmôi. “Nếu dbảy năm 2trước thì 40sẽ như edvậy, lúc 1đó chúng 1cta chỉ vừa fquen nhau, 2ngày nào 94em cũng cùng 8anh đi học, 2cùng đọc fbsách, làm 42bài tập, 4lúc đó eem ngỡ đó 9chính là chạnh phúc. 7 © DiendanLeQuyDon.comNhưng về 5sau… về 3sau mọi 4thứ đã 8thay đổi, 48anh và em… 15không thể c8nào đi cùng 08một con 0đường 9nữa. Thiên 99Ân, anh cũng 8đã chọn 9lựa cuộc dđời của 3anh, con đường 4của anh, 5ađúng không? 0Chúng ta 1đã tạm 9biệt nhau 9từ lâu, bđiều còn 6lại phải adlàm là, 1chúng ta d3chỉ là 2bạn bè fdbình thường, 8chỉ cần 9chúc phúc 4cho nhau là 05đủ rồi.”

“Chúc dbphúc cho fnhau? Thiên e3Thụ, em cthật sự 4làm được 1rồi”, eevẻ thương 1ecảm xuất 42hiện trên dgương mặt dbThiên Ân, 3sự thất 88vọng không eache giấu 9fkhiến anh 2ta càng thêm 61tiểu tụy.

“Vâng, 66đương nhiên 80là làm được”, 2Thiên Thụ 1mỉm cười, 5e“Em biết bcuộc sống a3của anh 90và cô ấy etuy không 5suôn sẻ, f8nhưng cô 8ấy là người 7anh chọn blựa cuối 74cùng, đúng 87không? Bây f4giờ điều 3danh cần 65làm là trò 7chuyện thẳng d8thắn với 5cô ấy, 2rồi bắt 7đầu tìm 1lại hạnh 17phúc của 3chính mình.”

“Hạnh 3phúc của 83mình?”, 65Đàm Thiên 4dÂn tự cười enhạo, “Thiên a9Thụ, em 8cố ý cười dgiễu anh ephải không? a0Cười anh alúc đầu 4fđã bỏ 7rơi em, chọ 6cô ta? Bây 79giờ anh b8thấy hối d8hận cũng 8không được 2sao? Cho anh 3thêm một dcơ hội 2được không? dChẳng lẽ dfmột lần alầm lỡ 8athì cứ 1fthế từ b4bỏ em ư? ebThiên Thụ, a4chỉ khi dmất đi 6rồi anh 89mới biết 5aem quan trọng fthế nào 7etrong cuộc e3đời anh.”

Sắc fmặt Thiên 25Thụ hơi 2athay đổi.

Câu fnày mà nói cđi nói lại emãi, nếu 7là bảy 0dnăm trước, 6có lẽ cô bethật sự 7sẽ cảm 1động; nếu 0sống lại 7lần nữa, 4có lẽ cô 7sẽ thấy fđây chính 34là điều bcô cần, cnhưng bây c5giờ, có e3còn là trước eđây không? e0Cô có còn 1là cô nàng dngốc nghếch 29khờ dại d0trước đây 68không?

Thiên f3Thụ lắc 1eđầu. “Đừng eanói nữa, 08Thiên Ân bsư huynh. a9 © DiendanLeQuyDon.comChúng ta 0duyên phận 63mỏng, cứ 39thế đi.”

Thiên 3Thụ quay dcngười định bbỏ đi.

“Thiên 38Thụ!”

Sau 82lưng bỗng 05vang lên 9etiếng “bụp”, 2Đàm Thiên 6Ân đã kêu 85to rất rõ 4aràng, “Thiên 47Thụ, bỏ abanh ta đi, c3hãy lấy 5anh!”

Thiên 8aThụ cứng 9đờ người.

dcgần như 40không thể 5atin được, 6quay đầu flại nhìn.

Quả 7nhiên, cô 5nhìn thấy amột chiếc danhẫn kim bcương lấp 1lánh đang 2tỏa sáng aetrước mặt.

Trong 3dmột tích 56tắc, cô 9ecó cảm fgiác bàng 9hoàng.

Chiếc fnhẫn kim 0ccương óng 0ánh đã 82từng ở 7trước mặt bacô gái kia, fcũng khoảnh cdkhắc đó, 3bcô mới elơ đãng 4fthất thần f6mà lao ra 6engoài đường, fcbị xe tải e2đụng phải…

Nhưng 7bây giờ, 68bây giờ… 3Bây giờ 2anh lại 2cầm chiếc d8nhẫn này b1quỳ xuống 1trước mặt 5cô! Chuyện a7cô từng 4fmơ ước dnhất, bây 5giờ đã e1ở ngay đây, enhưng… 4nhưng tâm 8trạng cô 3bây giờ f9sao… có eccảm giác 57khó tả, 29nghiêng sông 9đổ bể, 19trong thất 20vọng còn ecó cả cảm b4giác cuối 2cùng đã ađược giải 2thoát…

Tình acảm bảy 1fnăm nay, 71quả thực 1đã xa lắm 5rồi.

Thiên 66Thụ nhìn edanh ta, lại 2dnhìn chiếc 1nhẫn kim 32cương trong 79tay anh ta, 84mỉm cười. f © DiendanLeQuyDon.com“Thiên 76Ân, chúng 6ta đã cạn 0duyên rồi. dc © DiendanLeQuyDon.comHãy trao 2tình cảm 0này của danh cho người 40khác nhé. 4 © DiendanLeQuyDon.comChúc anh 65hạnh phúc.”

4lập tức bquay đi, eđịnh rời akhỏi đây.

Đàm 89Thiên Ân fdđứng phắt 96dậy, bồng fbột lao eđến định b0níu lấy 94Thiên Thụ!

Tiểu fMạc nãy 30giờ đứng 5phía sau 2nghe họ 09nói, thấy banh ta đứng 1dậy thì 8blập tức 5bước lên 1ngăn lại.

Đàm bThiên Ân etức tối, a9đưa tay 2gạt mạnh 53Tiểu Mạc dra. “Hạ 4cThiên Thụ, 75em đứng blại! Em bbtuyệt tình 1thế sao? 2Tình cảm 31bảy năm 4của chúng dta còn không 7abằng một 08tờ giấy e4kết hôn bcủa người 91khác à? 3Trước kia d8anh có lỗi 6với em, 72bỏ rơi 0dem, nhưng ckhi mất e9em rồi, f0anh mới 8cthật sự 0cảm thấy 2cuộc đời eckhông còn bbý nghĩa. ed © DiendanLeQuyDon.comThiên Thụ, 5em đừng 5crời bỏ canh, em về b2đi, được e1không?”

“Em ađã nói 5rồi, không 27có chuyện 44đó đâu”, 5Thiên Thụ 3không ngờ 6anh ta lại a6đeo bám 77lằng nhằng c5như thế.

Đàm bThiên Ân e5sắc mặt batái nhợt, 52cảm thấy 75cọng cỏ dcứu mạng ecuối cùng 70cũng đã 45mất đi.

“Em 0rất hạnh 6phúc, nên 0dtừ nay về dsau, chúng 1cta đừng 1gặp nhau 3nữa!”

Lần enày cô tuyệt cđối sẽ ekhông bao degiờ quay cđầu.

“Hạnh 82phúc? Em 78sống cùng 05một thằng clừa đảo, d4mà hạnh ephúc hả?!”, 01Đàm Thiên 63Ân bỗng 3gầm lên, 1khiến bệnh b1nhân trong casảnh đều 2lần lượt 9quay lại 5nhìn. “Hắn cclừa em đấy! efViên Dã 74căn bản 91là lừa 94em! Hắn 4không phải c6chồng em, b1con bé kia 4cũng không 3phải con a2gái em, em dbchưa bao 53giờ lấy 7bhắn, mọi 7thứ đều 9flà trò lừa cđảo!”

Thiên 02Thụ vốn cđã bỏ 8đi nhưng 04bất ngờ f1bị câu 10nói đó alàm cho khựng blại.

4bquay lại, 3mở to mắt fvẻ bất angờ và 5không tin 18được, 14hỏi từng 4chữ, “Anh, b0đang, nói, ffgì?! Nói a8lại!”

Đàm 8Thiên Ân fbnhìn ánh cmắt kinh 3ngạc của bThiên Thụ, b4cuối cùng bđã có được e5khoái cảm btrả thù.

Anh 0eta mím môi, 57lạnh lùng 9dnói, “Em 6cmuốn nghe 6thì để danh nói lại. 7 © DiendanLeQuyDon.comHắn lừa 18em! Hắn cvốn dĩ 7là lừa 3em! Mấy f3hôm trước 31anh tìm bệnh dán của 3bvợ cũ tại dbệnh viện bnày, tình 6cờ trông 23thấy bệnh 8án của 2em! Hạ Thiên 20Thụ, ba ednăm trước 8em bị xe e6đâm đưa dvào bệnh 66viện này, 7trong thời dgian ba năm eđã hôn f3mê nằm atrong phòng 0bệnh nặng ccủa bệnh bviện, có 8ckhả năng 4enào mà chạy 5ra ngoài fkết hôn 04với người 42khác không? 1Có khả 6anăng sinh dacon gái cho d7hắn không? 6Tuy anh ra bdnước ngoài 0aba năm, không 9biết tình fhình cụ 7thể của eaem, nhưng 1anh nhất 3fđịnh sẽ 73tìm ra, anh 38nhất định 32sẽ điều 26tra tường btận sự dthật, anh 6nhất định 7sẽ tìm 1ra! Trước 6đó, em vẫn bmuốn ở 1bên cạnh 0fmột kẻ 51lừa đảo b9hả?!”

Thiên 01Thụ nghe enhững lời 60của Đàm f2Thiên Ân fmà đờ 3người.

a3đờ đẫn 76nhìn miệng 40anh ta cứ d8mấp máy bliên tục, 4mà ngay cả dmột chữ 8cũng không 1nghe rõ.

Ba dnăm trước, 4cô bị xe ccđâm?Hôn amê ba năm 9trong bệnh b3viện này? 4Sao có thể… aCô rõ ràng… crõ ràng dbđã lấy 7anh, đã 5dsinh con gái 8cho anh, rõ 4fràng đã…

“Nói 86bậy… Anh… 0nói lung etung…”, f3Thiên Thụ 8chớp mắt, 7đầu óc 37trống rỗng. 92 © DiendanLeQuyDon.com“Hôn mê… esao có thể… fbEm… Em rõ dràng… là c9xuyên không etới…”

“Xuyên 6không?”, 9Đàm Thiên 2bÂn cười 4dlớn. “Rốt 31cuộc em dfđang cười 13nhạo trí cthông minh 8của anh 7chay tên Viên cDã lừa 42đảo?! Cái 1kiểu xuyên d9không cũng 84chỉ có fthể gạt a7những cô 41gái ngây 16thơ xem tiểu c7thuyết ngôn f2tình quá 5nhiều như 21em thôi! 1Thiên Thụ, 82hắn đang 91lừa em! 2dHắn đang dlừa em đấy!”

Thiên 7Thụ hoàn 4toàn đờ 0người.

Chỉ 3thấy máu 2toàn thân 15đổ dồn 1elên, đầu 45óc rối 6bời.

Sao dfcó thể… b3sao có thể a5là Viên 0Dã lừa edcô, rõ ràng 79cô từ ba e6năm trước 68xuyên không 1tới, rõ 2ràng cô 7tỉnh dậy cmở mắt 09ra là đã 9có một 1anh chồng 81đẹp trai, 73một bé egái đáng 3yêu… Nhưng… aNhưng tai f9nạn xe… 0aHôn mê… c6Mất trí fnhớ ư? a7Một loạt 6chuyện này 6đều chỉ 2là cô hoang c8tưởng ra 0ư? Viên bDã… Anh 7chỉ đang 52lừa cô 55sao? Lừa 2frằng cô elà vợ anh? 6eLừa cô a0đã có con 7gái?!

Tại bdsao… Tại a1sao… Tại adsao???

“Không… 5Không thể… 3Không…”, 4cThiên Thụ d9thất vọng flùi lại, 6choang mang 1ahoảng loạn.

0không thể 11tin Đàm 40Thiên Ân, 6cô phải 6tìm Viên 39Dã để c4hỏi, cô 61phải biết 8tất cả 1mọi chuyện 9erốt cuộc 0là sao!

64kích động 9bquay đi tính 86bỏ chạy, adnhưng không 4ngờ vừa 4quay phắt 2elại thì cb“ầm” 4một tiếng, 28đâm sầm 28vào một 4người nào b5đó!



Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/93486


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận