Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 53


Chương 53
Thiên Thụ suýt nữa ngã nhào xuống đất.

Viên 87Dã giơ tay 9ra giữ cô 4lại.

0thể hơi cnóng của 69cô rơi vào cvòng tay 4canh, nhẹ 10 ẫng như b7 hông có e4 rọng lượng. 25 © DiendanLeQuyDon.com iên Dã hơi 0 híu mày.



Thiên 0f hụ chỉ df hấy mọi a0 hứ mờ f hòa, định 5 hần lại 64 ới nhìn c õ người 30đó là ai.

“Viên 4 ã…”, 7c ô gọi tên danh, mơ mơ a àng màng d7 hư thể 79 âu rồi b hông gọi 1e hế.

Viên 6 ã nhìn vợ, 4e ắc mặt c4 ái nhợt, 0ánh mắt f ơi lạc 42 hần, vẻ 5e ặt đáng 1 hương khó f ả, khi nhìn 38 ào mắt 45anh, cô tỏ 20 a buồn bã 0 ạ lùng.

“Khám 51 ệnh chưa?”

“Dạ ad ồi”, Thiên da hụ gật 3cđầu.

“Vậy 4a ốt, chúng a a đi.” 8dViên Dã 4fchoàng eo 3acô, đưa 11cô quay lưng cđi.

Tiểu 6Mạc và 60Đàm Thiên 78Ân đứng 8phía sau bthấy hai fvợ chồng atình cảm cthắm thiết, 9quay lưng 86bỏ đi thì b8lập tức dbước theo.

Thiên bThụ mới 57sực nhớ c7ra những dflời Đàm 2Thiên Ân 3vừa nói, 4liền khựng blại. “Viên cDã, em… 89em có chuyện…”

“Có achuyện gì c8thì về 3nhà hẵng 9nói”, Viên 22Dã ôm eo bdcô.

Không 0phải anh 3fngang ngược, 40cũng không d3phải nhỏ 0mọn, chỉ 9là khi nhìn 5ethấy sau 08lưng vợ emình còn 0có hai người cbđàn ông a2thì sẽ ekhông phóng 87khoáng rộng blượng đến 8nỗi chào 5hỏi họ.

“Nhưng… a1Viên Dã…”, 43Thiên Thụ 44do dự, cứ 3đi rồi bkhựng lại.

Đàm feThiên Ân dnóng nảy 0bđã lao lên 5phía trước, 3kéo tay Viên cDã lại, f7rồi siết 4lấy cánh ctay Thiên 9Thụ. “Viên 4Dã, chẳng 9elẽ anh không a2nghe thấy 4Tiểu Thụ cnói gì hả? 63Cô ấy có 14chuyện muốn 1nói, anh 09đứng lại!”

Thiên 15Thụ bị 61Đàm Thiên 5Ân kéo lại, 4người lảo 89đảo, thoát c2ra khỏi 77vòng tay 33của Viên 8dDã.

Trong 6tích tắc, 0acô chỉ fthấy sắc f7mặt Viên bdDã vụt 1thay đổi.

Gương 7mặt thường 3ngày lạnh 9clùng đẹp btrai giờ 5dđây mây 30đen bao phủ, 24u ám lạnh 35lẽo. Đôi 2amắt đẹp 7đẽ sâu 5thẳm kia 59khi nhìn 26Đàm Thiên fÂn lại ecó một ehơi lạnh 41dựng cả 0tóc gáy.

Thiên f2Thụ cảm c0thấy kỳ 6flạ nên 7vội ngăn cViên Dã ffvà Đàm 99Thiên Ân 3blại.

“Thiên d3Ân, anh đừng f8như vậy…”

Hàng 96lông mày 19của Viên c1Dã nhướng 0elên.

Người 20vợ trong 76lòng anh a7khi mở miệng, 7clại gọi dtên người 98khác.

Anh 0bchưa bao 5cgiờ ghen etuông gì 43cả, cũng dsẽ không 76suốt ngày fnói lời 1byêu đương, 2anh tưởng 63trái tim 3danh, cô đã abhiểu. Sau 7fkhi họ cùng 20sinh tử, bbtrải qua dnguy khốn, 62họ sẽ 2mãi tay nắm 1tay, đến 25khi bạc deđầu.

Nhưng e5mà, bây cgiờ…

Đàm fThiên Ân c5cầm tay bThiên Thụ 3vung vẩy. e © DiendanLeQuyDon.com“Anh tránh 9ra cái đã, 0dcó chuyện 5gì thì tôi 2nói với 2anh! Để 7anh rõ xem d3rốt cuộc 3danh muốn bgì?”

Viên eDã trừng 46mắt nhìn aĐàm Thiên 1Ân, ánh 9mắt sắc 3nhọn.

Khiến 4Đàm Thiên 73Ân đang 4huênh hoang 3cũng phải 2drụt lại, bakhông dám 36nhìn thẳng ccvào Viên 2Dã.

“Tôi f2không có 2gì để f5nói với eanh.”

Viên dDã đưa 4tay định 1dkéo Thiên 0Thụ.

Đàm a7Thiên Ân 3nhanh mắt 40nhanh tay 7ngăn lại.

Viên eDã không dnắm được 43tay Thiên eThụ, mà dngược lại, c4Thiên Ân 6đã kéo 11cô vào lòng 5eanh ta!

“Viên 2Dã, đồ 9anhát gan, 64đừng tưởng 5aanh giả 6bbộ lạnh elùng thì ebtôi sợ, 9anh chẳng aqua chỉ 34là kẻ…” 55Đàm Thiên 5Ân kéo Thiên c3Thụ lại, e6còn tức ddtối quát fcto.

Bốp!

Không 25ai ngờ, 9fnắm đấm 7acủa Viên c8Dã đã “thăm 88hỏi tận 5tình” gương acmặt của 5Đàm Thiên 85Ân!

Rầm!

Đàm 0Thiên Ân bckhông chút 89phòng tránh, d3ngã vật abra đất, 60lăn lông alốc.

Mọi 3cngười đều dcsợ hãi.

Thiên e0Thụ càng 03kinh hoảng f1khi nhìn 5aViên Dã 1bước tới, 4xốc cổ 08áo của 8Đàm Thiên 02Ân lên, 07chỉ nói 44một câu, 4“Mày dám fđụng vào bcô ấy, 0tao sẽ cho 1mày chết!”

Hạ 9fThiên Thụ 95chưa từng 4dthấy Viên 73Dã giận bdữ như fathế bao 7giờ, hoặc 2etrong lòng 8anh đã hận 59thù Thiên eÂn từ lâu, 0dnhưng anh dchưa từng ecbộc phát, 4aanh lúc nào 94cũng im lặng, ftao nhã, ccho dù có 24tâm sự 0bcũng sẽ 2giấu kín a7trong lòng; 7cho dù có b7đau buồn bbcũng chỉ 7một mình 18chịu đựng. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh mãi mãi delà người 3đàn ông 2cao vời.

Nhưng 80hôm nay khi 9aanh vung nắm 81đấm lên fvới Đàm d4Thiên Ân, 2trong lòng bThiên Thụ c9bỗng thấy 0fvô cùng cphức tạp, 79rối rắm.

Thấy 1nắm đấm fcủa Viên 0Dã lại 1anhằm vào a9mặt Đàm dThiên Ân, 62Thiên Thụ 6fhoảng loạn 7lao tới, ckéo tay Viên 3Dã ra. “Viên abDã, đừng fđánh! Đừng dđánh nữa, 4anh ấy bị 6thương rồi!”

Viên 9dDã quay lại, 3lạnh lùng dnhìn cô.

Thiên 29Thụ bị 94ánh mắt 7lạnh lẽo acủa anh 90nhìn thẳng, 14bất giác 49run rẩy.

Những 56lời lúc enãy của 6fThiên Ân f3lại nhảy a2múa trước emặt.

Hạ d9Thiên Thụ, c8ba năm trước 9em bị xe 5đâm đưa 8vào bệnh 86viện này, c8trong ba năm 2bđều hôn d3mê ở phòng 72bệnh nặng 1ctại đây, 9acó khả 5năng nào 39chạy ra e4ngoài kết 2ahôn với 4người khác 1không? Có 4khả năng d8nào sinh f0con gái cho 84hắn không?!  Hắn blừa em! fHắn vốn fdĩ là lừa d9em!

Làm b0sao có thể? 7dSao Viên 36Dã lại 9lừa cô d7được? 5dHọ ở đảo 6Bali đã 00từng cuồng 88nhiệt nóng 7fbỏng biết 6mấy… Sự 8bbảo vệ 4chăm sóc 63của anh erất thầm 7lặng và 5chu đáo… 4Sao có thể… bdSao có thể…

Viên 81Dã lại 1nhìn Thiên bThụ, nói 71từng câu d1từng chữ, c2“Em, có 4đi với fanh không?”

Thiên 01Thụ ngẩng elên, đờ eđẫn nhìn 4aanh.

Anh 7bhình như fdcũng cảm 8nhận ra 0gì đó, cnếu không 7đã không 8chỏi cô 0dnhư vậy, 5nhưng… 78nhưng…

“Viên 8Dã…”, daThiên Thụ 2nhìn anh, fe“Em… muốn… 9Thiên Ân 21anh ấy…”

Viên 56Dã buông 9Đàm Thiên aÂn ra, đứng fcphắt dậy.

Anh 0trừng mắt 2fnhìn Thiên 2Thụ nửa f5quỳ dưới fđất, ánh 9mắt hơi 1lạnh nhưng 1lại rất bphức tạp. 78 © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ ánh 0amắt không 94thể nói 2lên tâm 7ctư rối dbời của 8anh, nhưng 6bàn tay do bdự rồi asiết chặt bcủa anh, 5đã tiết alộ tâm 0sự từ 57lâu.

Anh b5nhìn Thiên 6dThụ, trong 9eánh mắt 33là sự thất 4vọng.

Thiên 9aThụ cũng 2bnhìn anh.

dngấn nước 2mắt đang 0lấp lánh.

Anh d4bỗng quay e6phắt đi.

Không 1nói gì, dbỏ đi.

Tim 2Thiên Thụ 9như bị deđâm trúng, 9co thắt 4đau đớn. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô đứng 11lên, hét 2gọi sau calưng anh, 5“Viên Dã!”

Bước 0chân anh d3hơi khựng 60lại.

“Viên fDã, nói 02cho em biết, arốt cuộc cđã xảy 76ra chuyện cgì? Anh… 3thật sự 33lừa dối 9em ư?”

Anh 5có phải 5đã lừa 09dối em không?

3ađứng sau aclưng anh, 3enhìn theo cbóng anh.

Ánh bđèn trắng 2lóa trong 3bệnh viện 9cô đơn e4chiếu xuống, 10tỏa lên e8sống lưng 2đứng thẳng 66của anh, 37toát lên 9amột thứ d7ánh sáng 1dxa vời và clạnh lẽo.

Thiên 9Thụ lặng 6lẽ nhìn eanh, như efcảm giác 8thời gian 05đã trôi b2xa, dường anhư họ 4lại quay 44về khởi eđiểm ban 8dđầu. Cuôc cxuyên không 2của cô, 2asự ra đi dcủa anh. d5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng, tất 7dcả thật 3asự có thể 4cbắt đầu clại từ 9đầu sao? fTất cả 8liệu có 3thể như 4thời gian dachảy ngược, 1tất cả 5cliệu có 3ethể quay avề ban đầu 3akhông? Cô 56liệu có fthể quay b9về cuộc 1sống bình 8thường, f1không còn 5xuyên không, 3không còn 8mơ mộng…

Nhưng, ftrái tim 77thì sao?

Trái 2dtim đã trao 29cho anh từ 14lâu, lần 17này còn c8có thể 7tùy tiện 00bắt đầu f2lại hay akhông?

Viên 9Dã quay lưng elại với a9cô, mãi 5sau cũng 0không nói 02gì.

Nước 1fmắt của 0cô long lanh, 9rồi từng 57giọt lăn 40xuống.

“Anh 2không lừa deem.”

Anh 2không quay 28lại, chỉ fnói mấy 00chữ đó. b © DiendanLeQuyDon.comRất giống b4phong cách 8của anh, 61thậm chí 9một câu b5giải thích 0ecũng không c4nói thêm.

Thiên aThụ nhìn 6bóng lưng a4anh, đôi 44mắt mờ 3anhòa. “Vậy 78anh hãy nói 1em biết, ftất cả 4là thế cbnào? Có 57phải em 5đã bị 40xe đâm nằm fđây ba năm, 6chúng ta dbcó phải elà chưa e9từng kết 1fhôn? Con ddgái không 3phải do 9em sinh ra 3cđúng không? a7Tất cả 85là do anh 8elừa dối 8em? Ngay cả 5lần đầu fcủa chúng 31ta cũng…”

“Anh 39đã nói flà anh không 5clừa dối fbem!”, Viên e2Dã bỗng 73quay lại, 8nhìn đôi emắt thương 8tâm của 8cô.

“Vậy 9anh nói đi, 7rốt cuộc 1là tại 3asao?”, Thiên fcThụ nhìn 24vào mắt 72anh, những b4giọt nước 8cđau buồn 0bỗng không 69kìm được 6mà rơi tí 0tách. “Có dphải là 2engay cả 66câu ‘anh 0yêu em’ 1lúc ở đảo 7Bali cũng 3là giả ctạo hay 4không?”

Sắc 03mặt Viên 2aDã lạnh e5lẽo.

Anh ednhìn Thiên 86Thụ yếu 9đuối và 7bi thương, 65ánh mắt 6dtỏ ra thất 5vọng, buồn e8bã, đau 1lòng, thậm a0chí khi câu 3cuối cùng dcủa cô 3cthốt ra, 54anh cảm 45thấy tròng 5mắt mình 87hơi cay cay.

“Anh 83chẳng có dgì để 9giải thích, 89chỉ có 8cmột câu, 07anh không dlừa dối 1em. Nếu 6em nghi ngờ 19anh, nghi 85ngờ lời 2canh nói, c5nghi ngờ dtình cảm c0của anh…”, f0Viên Dã 7cnhìn cô, 6giống như fdban đầu 7khi cô tỉnh 02dậy, ánh 0mắt hơi 0lạnh lùng. d1 © DiendanLeQuyDon.com“Nếu em anghi ngờ 4canh là người 6vì muốn 1dcó được bem mà lừa 7fdối em, 99nếu em nghi 0fngờ câu c0nói anh xưa enay chưa 7từng nói cvới bất 85kỳ cô gái enào… Được, fcanh nói cho 5fem nghe tất bcả mọi c4việc em aamuốn biết.

Con d9gái quả aethực không 4phải là fcon của aem và anh. c6 © DiendanLeQuyDon.comNăm đó 1sau khi em 65bị tai nạn 4fxe, cũng 1thật sự 9đã nằm 87lại đây fba năm. Không a6có xuyên 5không, cũng achẳng có 4fmất trí 07nhớ, em e9chỉ thoát 86ra khỏi 92xã hội b7này trong 02ba năm, em 58chỉ là bđánh mất 3ba năm đó.

Song, 6anh chưa ctừng lừa 99dối em.

Nhưng 3em… lại 3nghi ngờ 0anh. Chẳng 3lẽ giữa 1chúng ta cecòn không a1bằng một a7câu nói acủa kẻ 6akhác?Đàm 1Thiên Ân 0nói anh lừa 46dối em, 77em thật ccsự nghi 96ngờ anh beđến nước 9này sao? aAnh chưa 83từng nói 1‘anh yêu 77em’ với 0fngười phụ 3nữ nào, cnhưng Hạ a6Thiên Thụ… 16em lại chối 1bỏ nó.

Được, 22anh thả 6fcho em đi. 93 © DiendanLeQuyDon.comEm quay về 29cuộc sống dtrước kia fcủa em, etừ nay về 9bsau, xem như 7aanh chưa 07từng xuất 51hiện.”

Anh 6quẳng lại f0câu nói acđó rồi alạnh lùng 0quay lưng 8cbỏ đi.

Thiên 36Thụ khóc bòa thảm 6thương, fkhông chỉ a5là cuối 5cùng cô 85nghe thấy 6đáp án 9cô cần, 40mà quan trọng dhơn là anh 3đã thực 9sự đi xa eerồi, một 1lần nữa 56xóa bỏ bcô khỏi 5cuộc đời 4anh.

Nước fmắt như 9chuỗi hạt 16đứt dây 8cứ lăn 68xuống không 2ngừng.

Nhớ 7blại những 1dngày đó, 9anh xuất bhiện trong f5cuộc sống 73của cô cnhư một e4giấc mơ, 6anh là chồng 26cô, anh và 4cô có một dđứa con b7gái đáng 2yêu, anh 4muốn ly 4fhôn với 1bcô, anh luôn 9có nhiều eđiều bất amãn với 3cô, anh là 43cấp trên fcao nhất 54của cô 7nhưng lại 0luôn ở d3bên cô, 32không rời dmột bước. b0 © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ một clúc nào 70đó, cô c5là người akhờ khạo, 0ngu muội, fvô tâm vô 01tính, nhưng 13những gì 41anh đối aaxử tốt 47với cô, e7cô đều c3ghi nhớ 5hết trong 2blòng, biết 0hết mọi 27thứ. Cô 9abiết anh 4yêu thương 8acô, biết eanh tuy lạnh blùng với 0cô nhưng 82thực ra 4lại rất 7bấm áp. 0c © DiendanLeQuyDon.comĐến khi 3cô thực 7sự có thể cebuông bỏ 4người trong 42tim, quyết dđịnh cùng eanh bên nhau cftrọn đời e9thì… Hóa a0ra mọi thứ 1đều chỉ 1là một a2trò lừa 64gạt, một dgiấc mơ 8đẹp đến 46mức khiến 5cả Cô Bé 1Lọ Lem cũng 8phải ngưỡng 1dmộ.

Anh, 3đã lừa 3fdối cô.

6fthật sự 66đã hôn 8mê ba năm ftrời, không 5hề sinh 5con cho anh, 4thật sự a4chỉ là 07một giấc dmơ.

Một 01giấc mơ 1akhi cô thương 69tâm, đau d0lòng, không bnhìn thấy etương lai!



lời 7của bạn: 1đấy! thế 23này có thất 3vọng không echứ, có 64bực mình 20không chứ

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/93492


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận