Có Phải Anh Yêu Em Chương 4


Chương 4
Đôi khi cuộc đời kết thúc trong vô vọng

Tôi 9btin rằng 53trên đời 3này rồi 3sẽ có người 9đáng để 8fcho bạn 1dnhớ suốt 9đời.



Giống a hư Ôn Tư d iên trong ab òng tôi, 1 ay như tôi f1 rong lòng b iệp Tử e hiêm.

Nhưng 2a iống như b hững gì 9e ôi từng 82 rải, có f hững cuộc 59 hờ đợi a5 hỉ kết 5f húc trong d ô vọng b6 à thôi.


Chương a4.1

Lúc 0f ô Mạc lao 4 a ngoài thì e gười đó f0đã đi thật 05 ồi, cô 4a òn chưa 92 ịp nắm 48 ấy vạt c4áo anh. Lại 9d ột lần 68 ữa anh lẳng 3e ặng biến 5f ất khỏi f uộc đời f3 ô.

Quá 68 àn nhẫn, 3 uá ác nghiệt!

“Anh f ư Niên, 4 ỡi anh Tư f9 iên…

Người 6 m yêu bằng 5 ả trái 95tim, sao anh anỡ rời adbỏ em thêm 7lần nữa?”

Trí d9óc Tô Mạc 2đang mông flung giữa 25dòng suy 5nghĩ thì fađôi chân 3bđã đưa 6cô dừng batới cửa. a1 © DiendanLeQuyDon.comChốn này d8người đi fqua kẻ đi 8lại đông 9cnhư mắc 4cửi nhưng 78chẳng bóng 02hình nào 4là của baÔn Tư Niên cbcả. Cô 6luống cuống 4đi tìm, 8bcuối cùng e7cũng phát 0hiện thấy… ccrằng cô e8không thể 78tìm thấy 92anh nữa a1rồi.

Hình 77bóng ấm báp đã khắc 73sâu vào 53cuộc sống bfcô hóa ra 6blại chỉ ahời hợt dnhư giấc 7amộng thế 2này thôi 9bsao.

“Anh 1chưa từng cxuất hiện bthì đúng 3hơn!”  

Nghĩ 5thế, cô 9cbỗng dưng 9bbật khóc, 99cô đơn c1giữa dòng 82người tấp f7nập. Cảm 7giác khó fchịu quá! 0fKhông thể 01nào chịu 0được!

“Anh cfđang ở 5đâu hả 1bÔn Tư Niên? 5Anh có biết 3em đợi 6anh, đợi 8mãi, đợi 4mãi đến 27thành ra athế này 8hay không?” dCô mặc ccsức gài fkhóc cho 6đến khi 5ctoàn thân 9bã ra vì 99kiệt sức, 1chỉ muốn etắt thở 38cho nhẹ 3người. 3 © DiendanLeQuyDon.comCái tên 1của người 8con trai ấy 5dkhông còn 8đủ khả 18năng vỗ 58về cô được cnữa. Mặc 86cho đôi 70mắt cô 8bđã đỏ 5fngầu, anh 5ta đâu có c2thấy.

Bỗng 59có một fbàn tay vỗ 49bộp vào a6vai cô, hóa cra là Diệp cTử Khiêm a0đang đứng 93sau lưng 4fvới khuôn 5mặt hằm 3hằm. Cậu 80lặng lẽ 5bnhìn và 0eđưa cho 38cô chiếc 9khăn giấy:

- 2Lau đi, mặt 34mũi nhìn athấy gớm!

- e1Cảm ơn! 54– Tô Mạc 3cúi đầu d6cảm ơn c9và đón c1lấy chiếc 3khăn giấy, clau được dnhững giọt 96nước nóng 0hổi hai 3bên má nhưng 9dchẳng thể ddgột nổi c9niềm thất 5evọng lớn dlao.

Tiếng 62thầy giáo 5vang lên e5sau lưng:

- 82Tô Mạc, e2em không 9sao chứ?

- fKhông sao 1ạ. – Cô 5dlắc đầu, 8giọng hơi ckhàn đi 9nhưng vẫn 8fcố nhoẻn 46cười để 3trả lời 7bthầy trò 4đang sốt 0csắng không 4hiểu chuyện 40gì vừa 99xảy ra với bcô – Thầy, 91Tử Khiêm, cnếu không 0còn chuyện 6dgì nữa 8athì em xin 9phép về 20trước.

- 83Ơ kìa, đợi ecmột lát e0nữa nhà aetrường e3đến đón cfcác em đấy, 7đi xe trường e1mà về.

- f2Không cần 4cđâu, nhà 2em ở ngay 1đây, có 01xe buýt về fthẳng luôn arồi ạ.

- cfỪ, thế dthôi vậy. 82 © DiendanLeQuyDon.com– Thầy bmiễn cưỡng 1trả lời. b © DiendanLeQuyDon.comVừa dứt becâu cô học ctrò đã 2aquay gót 5rời đi.

Thầy 9thở dài 6ngán ngẩm, 75Tử Khiêm 9lên tiếng eachào từ 0biệt:

- cEm cũng về ceđây thầy c6ạ! Chào cethầy! – 60Nói rồi 1cậu liền c6cắm đầu fđuổi theo 9cô gái lúc eấy đã e2đi được 2một đoạn a1xe.

Khi 9đuổi kíp 50Tô Mạc, 7aTử Khiêm cthấy cô 60vẫn còn 3btrong cơn 3hoẳng hốt, 5tròng mắt e4căng rộng, 09rỗng tuếch 6avà vô hồn 6như một 6đứa trẻ eecon đang cbị lạc cở nơi ào f1đó. Cô 64đợi xe 09buýt. Tử d1Khiêm đợi 4cùng. Cô 5bước lên bxe. Tử Khiêm 4bbước theo.

bbMạc quẹt 3thẻ xe buýt 90còn Tử 4fKhiêm lúi 05húi lấy 3dtiền nhưng 16cậu chợt 7phát hiên atrong người ckhông mang detheo bất 6cứ thứ agì. Bắt 5fgặp ánh c9mắt soi 53mói của aông tài 3exế, cậu 0lục lọi b7khắp người 95nhưng than 6ôi đến 3một đồng flẻ cũng e7chẳng thấy. e8 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng 8cũng moi b1ra được 55một tờ 07mười đồng, ecậu ra vẻ cđiềm tĩnh 8hỏi tài 65xế:

- fCó tiền a5trả lại 4ekhông bác?

- bCậu có cfthấy ai ebđi xe buýt a0mà đòi e7trả lại 11tiền không? 48Đi xe buýt 2là phải 8tự túc btiền lẻ, 1tự túc, dcậu hiểu 99không! – 0cHình như eông tài 97xế ngồi 1lái lâu edquá nên 9ctính tình 7hơi khó fchịu.

Không 7dưng lại 6dbị mắng, acmặt mũi 9Tử Khiêm 7rúm ró lại 2vì bực ftức. Còn 0thủ phạm acđổ họa 75lên đầu 6mà cậu e7bám theo 0từ nãy cđã yên 8vị trên 3xe, khuôn 1amặt nhìn 5ra ngoài 96vu vơ như a2chưa từng 2bquen biết 4dcậu. Cậu f9hít một 46hơi thật bsâu rồi aquát to tướng dlên:

- 47Tô Mạc!

Nghe 9có người c0gọi mình, 78cô mới 79quay lại 5nhìn. Dường 96như Mạc 94cực kỳ 1csửng sốt cekhi thấy afTử Khiêm 1đang lù 57lù trên bfxe nhưng 12vẫn hỏi fdthản nhiên:

- 56Ơ, sao cậu 0lại ở fđây?

“Thế 7clà thế banào! Sao dlà sao! Lẽo c1đẽo đi atheo suốt e8dọc đường 9fmà bây giờ 5mới nhìn cngười ta aà!” Cứ a6nghĩ đến a5việc Tô 9Mạc không 3hề để amắt tới acậu trong asuốt dọc 5dđường, fTử Khiêm bđiên lắm, 58nhưng rồi 1cậu vẫn c6kiềm chế 91hết sức 9và nói:

- 5Không phải fviệc của 27cậu! Vứt 17thẻ xe buýt 2đây mượn fdcái!

- 7À… - Cô engắc ngứ a3gật đầu 82rồi lấy f5tấm thẻ 1bra đưa cho aecậu.

Cuối 2cùng Tử 44Khiêm cũng acó thẻ b8để lên 87xe trong ánh 8mắt khinh 90khỉnh của b5ông tài 49xế. Cậu bctheo Tô Mạc 9ftìm lấy b7hai chỗ 8trống rồi 9cả hai cùng dngồi xuống. 3 © DiendanLeQuyDon.comTử Khiêm 1elúng túng 99ra mặt, 94mãi một 5lúc sau mới 83kiếm lời 3bgợi chuyện:

- 3À này… bĐể lúc c9khác tôi 9trả nhé…

- 0Cái gì?

- 9Tiền quẹt 3thẻ ban anãy ấy.

- bÀ, thôi e2không cần fđâu. Trong 67thẻ vẫn 94còn nhiều 7tiền mà. 5 © DiendanLeQuyDon.comDường như bsợ cậu 5không đồng 42ý, cô vội 6dthanh minh 6thêm. – 47Đằng nào 24tôi cũng 76dùng một 7đống vở 3dcủa cậu. c © DiendanLeQuyDon.comDĩ nhiên 7chưa bằng 1tiền nhưng 68cứ coi như a7là cảm 4eơn đi.

Cậu 69thấy bực cdọc khi bdcô cố tình brút lui khỏi acuộc nói 1achuyện theo 20kiểu cực c5kỳ khách esáo. Một 4flúc sau cậu 2mới lầm 52bầm:

- 1Đâu phải ftôi nghĩ dthế đâu.

- 54Ừm. – 3dCô khẽ fgật đầu darồi quay 91ra cửa sổ e7ngắm quang e7cảnh bên 3dngoài.

Tử cKhiêm biết 8câu chuyện 29đang thiếu 4f“muối” c2trầm trọng a2nên cũng 91đành im a6miệng. Nhưngg efngồi chờ c2mốc người 2dmà Tô Mạc 2vẫn không ethèm chủ 4động ngó b5ngàng đến emình, cậu elại gợi 3chuyện:

- 6Ban nãy cậu egặp người 8quen à?

- 0Ừ. – Tô 85Mạc trả 4lời nhạt 61nhẽo cho d6có rồi alại quay eđi ngắm 71cảnh.

- 21Ai thế? c– Tử Khiêm ecũng làm bbộ hỏi 1avu vơ cho 7có, thế 72mà Mạc echẳng thèm 16trả lời. d © DiendanLeQuyDon.comCảnh phó daxá vội cvã vút qua 8cngoài khung 4cửa có 1cvẻ hấp c0dẫn sự cachú ý của 02cô hơn.

Vẻ 15mặt chàng etrai ngồi cecạnh phảng 59phất giận e3dỗi, nghĩ 8một hồi 53cậu đáp:

- beXì! Có gì 8to tát đây! 5Không nói ethì thôi! 2– Nói xong 88câu này, 7cậu như 85phát cáu enên chua cthêm một 1câu nữa dcho hả - 8Cậu khóc 9cnhìn trông 5gớm bỏ e3xừ!

2evẫn im lặng 2thinh và 3dngoan cố bcúi đầu f0trông như e8đang ngủ b7gật, không 7đếm xỉa afgì đến 9dnhững lời akhiêu khích 7châm chọc 1fcủa Tử eKhiêm. Thấy ecô cứ im bthin thít, echàng trai 6cũng thấy 41chán nên 30thôi chẳng 05nói nữa. 3 © DiendanLeQuyDon.comHai người 56chìm hẳn dđi giữa 89tiếng lao 7dxao trên 4xe buýt chẳng 5ckhác nào dhai hành 1khách không dquen biết 83tình cờ 1ngồi cạnh e9ghế nhau.

Chẳng 8nói năng, 7không tình dcảm.

Tự bdưng cậu 72thấy ngao 59ngán đến 2lạ, nhưng bachưa kịp f8truy nguyên cxem cảm 60giác quái 5đản ấy 57đến từ beđâu thì 8vai cậu 5bỗng nằng 92nặng như 1dcó vật dgì đè xuống.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/83695


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận