Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 191: Hắc Toàn Phong vụt sáng lên đài

Hai mắt Tiếu Ân âm trầm, thực là người không biết liêm sỷ.

Mời rồi còn dùng trăm phương ngàn kế để thu phục ma thú, giờ phút này không chiếm được lại muốn giết chết nó, thực tính toán tốt.

Nhưng ngoài ý liệu của Tiếu Ân, đề nghị này của Stephen không ngờ lại được đám pháp sư cùng phe với Tiếu Ân đồng ý.

Ánh mắt thoáng nhìn qua người bọn họ, Tiếu Ân lập tức nhận ra những ánh mắt đố kỵ.

Nhất thời hắn hiểu ra, những tên này biết rõ mình không đoạt được nên không muốn ma thú biến dị rơi vào tay kẻ khác, cho nên mới đồng lòng hợp lực như vậy.

Lạnh lùng cười, Tiếu Ân nhẹ nhàng vung tay lên.

Kim, Lai An, Đức Lỗ Phu, Carter, Mary, năm người đồng thời tiến lên, mặc dù trên người bọn họ không đeo huy chương ma pháp, nhưng trải qua biểu hiện vừa rồi, không ai dám xem thường năng lực khống chế ma pháp siêu cường của bọn họ.

Đặc biệt là Đức Lỗ Phu, hắn không hề che giấu khí tức đại ma pháp sư của mình, nhất thời khiến mọi người lùi về phía sau hai bước.

Năm người liên hợp với nhau, nhất thời phát ra khí tức giết chóc điên cuồng, cỗ khí tức này tung bay trong ma pháp trận, khiến mỗi cả nhân đổ đầy mồ hôi lạnh.

Lần đầu khi đối mặt với hơn một ngàn pháp sư tới từ các tinh cầu khác nhau, bọn họ còn chả sợ hãi gì, hơn hai mươi người dùng sát khí để giẳng co với hơn ngàn người.

Hiện giờ đứng trước mặt năm người bọn họ còn chưa tới hai mươi người, hơn nữa còn là hai mươi người tới từ trường phái pháp sư học viện.

Chỉ bằng thực lực của những người này sao có thể so sánh được với sát khí do năm người Kim liên hợp.

Nhất thời, ngay cả Lewis cũng không hít thở nổi, hắn vội vàng nói: "Tiếu Ân các hạ, chúng ta không phải địch nhân."Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, không để ý tới bọn họ, trực tiếp tiến gần thân hình đang duỗi thẳng của tằm, thờ ơ lạnh nhạt nhìn ma thú biến dị.

Thấy Tiếu Ân tới gần, ma thú biến dị cảnh giác lên, ánh mắt của nó không có chút thân mật.

Tiếu Ân ung dung cười, hắn biết, khi đối mặt với ma thú, chỉ dựa vào thiện ý thì không thể nào đả động được nó. Biện pháp duy nhất là phải biểu hiện thực lực vượt xa nó, sau đó chậm rãi dạy dỗ nó, cuối cùng mới có thể khiến nó thực tâm nhận chủ.

Móc một chiếc vòng tay ra, khóe miệng Tiếu Ân nở nụ cười nhạt, phảng phất như tự nói: "Hắc Toàn Phong à, vốn định sau trận đấu mới thả ngươi ra, nhưng hiện tại thả ngươi ra là một lựa chọn không tồi."Ánh mắt của mọi người tập trung lên người Tiếu Ân. Bọn họ biết Tiếu Ân muốn thu phục ma thú biến dị, nhưng bọn họ không đoán ra Tiếu Ân dùng thủ đoạn gì để thu phục nó.

Nhẹ nhàng sờ vòng tay, khí tức khổng lồ nhất thời tràn ngập. Một cỗ khí lạnh màu trắng từ trong vòng tay khuếch tán ra.

Sắc mặt Stephen khẽ biến, kinh hô: "Ma thú, ngươi cũng có ma sủng?"Tiếu Ân tức giận trừng mắt liếc hắn, nói:

Ma sủng của ma pháp sư tất nhiên là ma thú. Đáng tiếc ngoài ấu thú ra, khả năng thuần hóa ma thú trưởng thành rất thấp, vì nguyên nhân này mà ở nơi này có rất nhiều ma pháp sư nhưng chỉ có Mã Long mới có ma sủng.

Phạm vi bao phủ của khí đông lạnh càng lúc càng lớn, cuối cùng đạt tới phạm vi mười lăm thước.

Sắc mặt của mọi người bao gồm cả Stephen và Lewis trở nên cực kỳ đặc sắc, bọn họ kinh ngạc nhìn khí đông lạnh, trong đầu xuất hiện những ý niệm khác nhau, có người không tự chủ được, dụi dụi đôi mắt, không tin cảnh trước mắt.

Là ma pháp sư, mặc dù không có ma sủng, nhưng bọn họ biết, khí đông lạnh trong không gian ngủ đông có phạm vi càng lớn thì thể tích của ma sủng cũng càng lớn.

Mặc dù bọn họ rất tò mò Tiếu Ân triệu hồi ra ma thú gì, nhưng không nghĩ tới, phạm vi bao phủ của khí đông lạnh lại lớn như vậy.

Từ từ, khí tức cường đại tản ra ngoài không gian ngủ đông, cỗ khí tức này giống với khí tức trên người đám người Kim, tràn ngập khí thế hung ác tàn bạo, ai cũng biết, sắp có một con mãnh thú xuất hiện.

Trong lòng mọi người khẩn trương lên, dùng ánh mắt trao đổi với nhau.

Hào khí trong sân chợt nóng lên, phảng phất như chỉ cần một que diêm là có thể khiến không gian bốc cháy.

Rốt cuộc, Tiếu Ân thu ngón tay lại, trong chốc lát khí đông lạnh biến mất, lộ ra một đại quái vật dài mười hai thước.

Mí mắt của đại quái vật hơi động, rốt cuộc mở ra, cặp mắt như đôi đèn lồng vĩ đại lóe ra tia sáng hung tàn lạnh như băng. Đám ma pháp sư nhìn nó, trong lòng không tự chủ được run lên.

Đột nhiên, Hắc Toàn Phong đứng lên, tứ chi ngắn nhưng tráng kiện của nó gắn chặt trên mặt đất.

Sau đó nó ngẩng đầu lên, phát ra một đạo âm thanh long ngâm.

Tiếng rống hùng hậu khàn khàn giống như tiếng sấm kêu, núi lở, sóng dâng, giống như tiếng sét đánh ngang tai mọi người.

Không khí trong khe núi chấn động, trong tai mọi người không còn âm thanh nào khác, bị tiếng rống lớn này áp bách.

Trong lòng mọi người nhảy loạn lên, lộ ra ánh mắt sợ hãi.

Stephen lảo đảo lui về sau vài bước, trong đầu hắn chỉ còn một ý niệm, trận tỷ thí này hắn hoàn toàn thua.

Đừng nói có thể chống lại bọn họ hay không, chỉ cần ma thú kinh khủng kia cũng đủ để giết chết mình. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.comMột giây trước, trong lòng hắn còn vướng bận về ma thú biến dị, nhưng khi nhìn thấy Hắc Toàn Phong, hắn không còn tâm tư này nữa.

Ma thú vừa giống khoai tây, vừa giống thiên tằm đứng trước mặt Hắc Toàn Phong, không đáng được nhắc tới.

Một lúc lâu sau, tiếng rống của Hắc Toàn Phong tiêu tán, song, hiện trường vẫn yên tĩnh, căn bản không có ai dám phát ra âm thanh nào.

Bọn họ đều tin tưởng, chỉ cần mình hơi động, chắc chắn mãnh thú này sẽ không lưu tình, tiến lên xé xác mình.

Hai bóng người không hẹn cùng xuất hiện, hai người này là hai người công chứng ở bên ngoài, Linnuo và Spike.

Hai vị lục tinh đại ma pháp sư nghe thấy tiếng rống của Hắc Toàn Phong, mặc dù bọn họ không biết tại sao ở đây lại xuất hiện ma thú có cấp bậc kinh khủng như vậy, nhưng vì lo lắng cho sự an toàn của mọi người, bọn họ lập tức lao vào.

Bởi vì tiếng rống của ma thú quá kinh khủng, bọn họ mơ hồ có dự cảm, ma thú cường đại này đã vượt qua năng lực ứng phó của đám người Stephen, nếu như bọn họ khoanh tay đứng nhìn, chỉ sợ tất cả mọi người ở trong sẽ chết sạch.

Khi bọn họ lao vào trong sân thì đúng lúc Hắc Toàn Phong gầm lên xong, cặp mắt lạnh như băng của nó nhìn về phía hai người, nhất thời khiến hai người kinh hãi run sợ, đồng thời cẩn thận đề phòng.

Rốt cuộc, đại quái vật động.

Mặc dù thân hình của nó cường tráng như núi nhưng động tác của nó lại nhẹ nhàng như một con bướm.

Thân hình to lớn như không có sức nặng, phương hướng nó chạy tới là nơi Tiếu Ân đang đứng cười.

Linnuo thầm nghĩ không tốt, Tiếu Ân có hy vọng tiến giai thành ma đạo sỹ. Mặc dù ma thú này rất kinh khủng, ngay cả hắn cũng không dám nói mình có thể chiến thắng, nhưng trong tình huống này, hắn vẫn phải ra tay.

Một đạo ánh sáng từ ma pháp trượng của hắn bắn ra, đó là ngũ cấp ma pháp đơn thể chuyên dùng để công kích thân thể. Ma lực cường đại tụ hội lại một chỗ, giống như thiểm điện bắn về phía Hắc Toàn Phong.

Song tốc độ phản ứng của Hắc Toàn Phong lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Thân hình khổng lồ của nó đột nhiên xoay nửa vòng trên không trung, giống như một chiếc lò xo uốn dẻo trong không trung.

Cái miệng to của nó mở ra, hấp thu ma pháp công kích của Linnuo.

Phì phò cái miệng vài cái, Hắc Toàn Phong lộ ra ánh mắt đắc ý, dường như nó rất hài lòng với ma pháp công kích đó.

Đám người Stephen sớm trợn mắt há hốc mồm.

Ma thú biến dị kia biến thành hình khoai tây mới không sợ ma pháp công kích, nhưng ma thú to lớn còn hung hãn hơn, trực tiếp cắn nuốt ma pháp công kích của Linnuo, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ không có người nào tin cả.

Mặc dù Stephen và Linnuo đều là đại ma pháp sư nhưng thực lực và địa vị của hai người chênh lệch rất xa, nhìn lần công kích này là mọi người hiểu: Thực lực của đại quái vật hơn xa ma thú biến dị.

Hắc Toàn Phong nhe răng trợn mắt, bày ra bộ dáng hung hãn.

Linnuo và Spike sóng vai với nhau, vẻ mặt hai người trở nên ngưng trọng. Không nghi ngờ gì hai người đã coi Hắc Toàn Phong là đối thủ lớn nhất, cho nên mới bắt tay nhau cùng ra tay."Hắc Toàn Phong lại đây!" Tiếu Ân đau đầu gào to một tiếng.

Một giây sau, thân hình khổng lồ của đại gia hỏa lập tức quay đầu sang, cái đuôi to lớn của nó lắc lư, lưỡi thì thè ra ngoài, phát ra những thở hồng hộc.

Nhìn bộ dáng này của Hắc Toàn Phong, trong lòng mọi người có ảo giác, đại ma thú dường như biến thành con chó nhỏ đang lấy lòng chủ nhân.

Khuôn mặt của Stephen co lại, hắn hỏi: "Đó là ma sủng của ngươi?"Tiếu Ân cười hắc hắc, duỗi cánh tay ra, Hắc Toàn Phong lập tức phối hợp, thân thể của nó nằm sát xuống mặt đất, cái đầu to thì duỗi ra.

Nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đầu to của Hắc Toàn Phong, trong lòng Tiếu Ân tràn ngập cảm giác ôn hòa. Dường như có tâm linh cảm ứng, Hắc Toàn Phong cũng nhắm hai mắt lại, lộ rõ vẻ hưởng thụ.

Nhìn cảnh thân mật giữa một người và một thú, trong mắt mọi người lộ rõ vẻ hâm mộ.

Mặc dù Mã Long cũng có ma thú, nhưng quan hệ giữa hắn và ma thú không hòa hợp bằng Tiếu Ân và Hắc Toàn Phong. Cho nên cuối cùng đầu ma thú biến dị liều mạng giãy dụa để thoát khỏi khế ước, không chịu làm ma sủng của Mã Long.

Spike và Linnuo, hai vị lục tinh đại ma pháp sư cười khổ, nhìn cảnh này, trận tỉ thí giữa đôi bên chỉ là trò đùa mà thôi.

Ngay cả Linnuo cũng không dám nói mình có thể thủ thắng thì đám người Stephen sao có thể chống cự.

Spike lắc đầu, nói với Stephen vài câu. Sắc mặt của vị đại ma pháp sư này xám lại, hắn không cam lòng, nhưng đối mặt với Hắc Toàn Phong, hắn không có lựa chọn nào khác.

Khi Lewis nhận được tin tức này, trong lòng hắn tràn ngập cảm xúc. Nhìn dáng vẻ dương oai diễu võ của Hắc Toàn Phong, đáy lòng hắn tràn ngập hâm mộ, đồng thời có một tia đố kỵ sâu kín, tại sao ta không có ma sủng như vậy? Tất cả chỗ tốt đều thuộc về nhất mạch của Maren?

Chỉ là ý nghĩ này chỉ có thể dấu kín trong lòng mà thôi, nếu như đắc tội với Tiếu Ân, chắc chắn hắn không thừa nhận nổi.

Còn Tiếu Ân, hắn không để ý tới ý nghĩ của mọi người, hắn xoa đầu Hắc Toàn Phong, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn ma thú biến dị.

Giờ phút này, ma thú biến dị dài một thước đang ngơ ngác nhìn Hắc Toàn Phong dài mười hai thước.

Nhìn bộ dáng của nó là biết nó đang sợ ngây người.

Không nói tới thể tích của đôi bên chênh lệch mà cả cấp bậc cũng không đồng cấp.

Hắc Toàn Phong là lục cấp ma thú hàng thực giá thực, nó vẫn không ngừng cắn nuốt long thạch và được cốt long truyền thừa, khiến thực lực của nó đứng hàng đầu trong số lục cấp ma thú.

Mặc dù ma thú biến dị biến thành hình dạng khoai tây, có năng lực hấp thu nguyên tố ma pháp, nhưng so sánh với Hắc Toàn Phong vẫn chênh lệch quá xa.

Huống chi do bị nhốt trong không gian ngủ đông hơi lâu nên Hắc Toàn Phong vừa mới ra ngoài đã phát ra long ngâm để phát tiết.

Mặc dù Hắc Toàn Phong không phải long tộc chính thức, nhưng tiếng rống của nó ẩn chứa uy lực cường đại của long tộc, uy lực đó lực chấn nhiếp rất lớn.

Ngay cả Spike và Linnuo, hai vị lục tinh ma pháp sư cũng bị âm thanh này dọa sợ phải chạy vào, thì nói gì tới tứ cấp ma thú chứ.

Vất vả lắm Hắc Toàn Phong mới thoát khỏi không gian ngủ đông, nó gật gù đắc ý vòng quanh Tiếu Ân, không có ý định đứng yên một chỗ.

Đám người Stephen sớm tìm cớ, rời xa nơi này.

Bọn họ không muốn ở cùng một chỗ với đại quái vật, bọn họ không chịu được áp lực to lớn đó.

Đám người Kim xông tới, mỗi người thân thiết vỗ lên người Hắc Toàn Phong một cái. Bọn họ đã sớm quen thuộc với nhau, trong chốc lát truyền đến những tiếng cười vui vẻ.

Trong lòng đám người Kim, Hắc Toàn Phong không phải ma thú, đặc biệt trải qua cuộc chiến ở đấu thú đài, bọn họ đối xử Hắc Toàn Phong như là thân nhân của mình.

Mary ôm Hắc Toàn Phong, đột nhiên nói: "Sư phụ, Tiểu Hắc dường như béo lên."Tiếu Ân nao nao, cẩn thận đánh giá vài lần nói:

Ở chung với nhau, đám người Tiếu Ân biết, thân thể của Hắc Toàn Phong càng dài thì thực lực của nó càng mạnh. Thoáng cái đã dài mười hai thước, chắc chắn thực lực của nó đã được đề cao.

Trách không được vừa rồi nó cắn nuốt ma pháp của Linnuo lại coi như là chuyện bình thường, xem ra nó có xu hướng tiến giai thành thất cấp ma thú.

Hắc Toàn Phong duỗi thẳng thân thể, đôi mắt to như hai cái đèn lồng. Xem bộ dáng đắc ý thỏa mãn của nó, giống như tướng quân thắng trận trở về.

Tiếu Ân mỉm cười nói: "Không sai, ngủ một giấc đã dài thêm hai thước. Xem ra sau này phải để ngươi ngủ trong không gian ngủ đông nhiều hơn thôi."Lập tức Hắc Toàn Phong cuộn tròn thân thể của mình lại, cái đuôi thì gấp khúc lại, hai mắt chớp động vô tội, lộ ra bộ dáng đáng thương nhìn Tiếu Ân.

Đám người Kim không nhịn được cười, chỉ có sư phụ mới chế trụ được đại ma thú này, khiến nó không dám đắc ý.

Giờ phút này, mọi người có mặt ở nơi này đều trợn mắt há hốc mồm.

Không thể tưởng tương được chẳng những ma thú này lợi hại lại còn thông linh nữa. Quả thực đã vượt xa lý giải của bọn họ.

Nếu như không phải thấy Hắc Toàn Phong không biến thân được, chắc chắn bọn họ còn tưởng nó là cửu cấp ma thú trong truyền thuyết.

Tiếu Ân nhẹ nhàng vẫy tay, lập tức Hắc Toàn Phong chân thấp chân cao chạy tới lấy lòng Tiếu Ân, đôi mắt của nó thẳng lại thành một đường nhỏ.

Xoay người, Tiếu Ân mang Hắc Toàn Phong tới chỗ ma thú biến dị.

Dường như cảm nhận được bóng ma to lớn, thân hình dài một thước của ma thú biến dị thu lại, biến thành bộ dáng khoai tây.

Tiếu Ân sờ vòng cổ, do dự trong chốc lát, hắn xoay người cất cao giọng nói: "Lewis các hạ, ngài đã đoạt được ngôi vị thành chủ?"

Trong lòng hắn cảm khái, không thể tưởng tượng được mình là người đứng đầu một thành, trong địa bàn của mình lại bị người khác đuổi đi, thực sự khiến người khác khó chịu vạn phần. Nhưng trước thực lực tuyệt đối, cho dù hắn bất mãn, cũng không dám làm trái. Cười khổ một tiếng, Lewis nói: "Không sai, phải đi ăn mừng thôi."Nói xong, hắn bắt chuyện với mọi người vài tiếng, sau đó rời đi.

Spike và Linnuo do dự một chút, cũng lần lượt rời đi.

Mặc dù Lewis không dám ra lệnh cho bọn họ, nhưng nếu Tiếu Ân không thích có người ở lại, bọn họ cũng không nguyện ý đắc tội với thanh niên có thực lực cường đại này.

Nhìn tất cả người ngoài rời đi, tay Tiếu Ân xuất hiệu thêm một chiếc lông hồng sắc.

Đôi mắt của Hắc Toàn Phong dán chặt vào chiếc lông, trong miệng phát ra tiếng kêu "Ôi, ôi" dường như nó đang làm nũng.

Tiếu Ân nhẹ nhàng vỗ cái đầu to của nó: "Hắc Toàn Phong, thứ này chỉ ăn được một lần thôi, ăn lần thứ hai không có nhiều hiệu quả, không đáng."Sau đó hắn vỗ nhẫn bạch cốt nói:

Dù sao trong nhẫn bạch cốt của Tiếu Ân có một con rồng đang chờ nó gặm nhấm.

Quay đầu nhìn ma thú biến dị, nhìn thân thể nó vươn dài trở lại, cái miệng nho nhỏ của nó mở ra, thậm chí còn rớt cả nước miếng. Xem ra lông của Hỏa Sơn Hồng Trĩ có lực hấp dẫn trí mạng đối với tất cả ma thú.

Nếu như không phải có Hắc Toàn Phong ở đây, Tiếu Ân tin tưởng, chắc ma thú này còn chủ động tiến lên khiêu khích mình.

Quơ quơ lông Hỏa Sơn Hồng Trĩ, đột nhiên trên người Tiếu Ân xuất hiện khí thế cường đại.

Hắn phô bày toàn bộ thực lực ở cảnh giới lục tinh ra, Hắc Toàn Phong huýt sáo, cũng phô bày toàn bộ thực lực.

Đám người Kim liếc mắt nhìn nhau, vô thanh vô thức gia nhập vào hàng ngũ, trong khoảng thời gian ngắn, vòng phòng hộ của khe núi phát ra những tiếng vang.

Mọi người ở ngoài khe núi hít sâu một hơi, không ai biết đám người Tiếu Ân làm trò quỷ gì.

Nhưng có thể tạo ra khí thế khổng lồ như thế, khiến mọi người từ bỏ những ý niệm trong đầu."Ăn, tiến giai, huyết ký hoặc tử vong." Giọng nói của Tiếu Ân giống như tiếng sấm vang bên tai ma thú biến dị, đầu ma thú sợ hãi nhìn Tiếu Ân, một lát sau, rốt cuộc nó vươn đầu, nhẹ nhàng nuốt lông Hỏa Sơn Hồng Trĩ trên tay Tiếu Ân.

Một điểm huyết sắc từ đầu ngón tay Tiếu Ân bắn xuống đỉnh đầu ma thú biến dị, thu nhận đầu ma thú mới này. Mặc dù không biết lai lịch của ma thú biến dị nhưng tâm tình của Tiếu Ân vẫn tốt lên.

Lần trước, Hắc Toàn Phong nuốt lông Hỏa Sơn Hồng Trĩ liền chìm vào hôn mê.

Ma thú biến dị này cũng không ngoại lệ, sau khi Tiếu Ân ký huyết ký với nó, thân hình dài một thước của nó co lại, biến thành bộ dáng khoai tây.

Tiếu Ân đem nó vào trong không gian ngủ đông, theo kinh nghiệm từ Hắc Toàn Phong, chắc phải chờ một khoảng thời gian dài nữa nó mới có thể tỉnh lại.

Nhưng đám người Tiếu Ân cũng rất chờ mong, chờ nó tiến giai, không biết nó biến thành bộ dáng gì, có biến dị ra bản lĩnh thần kỳ, kinh thiên động địa gì hay không.

Mang mọi người rời khỏi khe núi, Maren lập tức ra đón.

Từ miệng của Lewis, hắn sớm nghe được chuyện của đám người Tiếu Ân, đặc biệt khi hắn nhìn thấy Hắc Toàn Phong, liền sinh ra cảm giác khiếp sợ.

Benson cảm nhận khí thế cường đại trên người Hắc Toàn Phong, sắc mặt trở nên trắng bệch, len lén kéo Tiếu Ân: "Khá lắm, ngươi tìm nó ở đâu?"Tiếu Ân không nhịn được cười nói:

Cho nên ngay cả khi đối đầu với thất cấp ma thú, chỉ sợ nó cũng không thua.

Đó là chênh lệch về chủng tộc, có truyền thừa của long tộc, tuyệt đối có tư cách khiêu chiến vượt cấp.

Benson kinh ngạc nhìn thân thể hùng tráng của Hắc Toàn Phong, hai mắt đờ đẫn.

Lục cấp ma thú đỉnh cao, lại còn còn có cơ hội tiến giai, đối với nhất tinh ma pháp sư vừa mới tiến giai như hắn, thực sự quá mức cường đại.

Giờ phút này đám người Lewis đã rời đi, chỉ còn sót lại thầy trò Maren, hai người Liệt Duy và Linnuo.

Nghe Tiếu Ân nói, ánh mắt của bọn họ lộ rõ vẻ khó tin.

Maren ho nhẹ một tiếng, hỏi: "Tiếu Ân, mấy năm trước nó chỉ là tam cấp ma thú?"

Tiếu Ân mỉm cười, tiếp tục nói: "Hắc Toàn Phong tiến giai thành ngũ cấp ma thú, theo chúng ta vào trong khe nứt không gian, gặp may mắn nên lại tiến giai."Kỳ thực Hắc Toàn Phong đã sớm tiến giai trước khi vào trong khe nứt không gian, nhưng giải thích ra thì quá phiền phức, cho nên Tiếu Ân đổ tội cho địa phương thần kỳ kia.

Quả nhiên hễ là người biết địa phương thần kỳ đó đều không cảm thấy kỳ quái. Bởi vì chuyện phát sinh ở sân chơi của thần linh dù có khó tin hơn nữa cũng chấp nhận được.

Maren vui mừng nhìn tên đệ tử rời đi tám năm nói: "Tiếu Ân, Lewis đã đạt ngôi vị thành chủ, ngươi ra sức nhiều nhất, nên hắn nói với ta, thánh địa tu luyện, nhất mạch của chúng ta có một phần năm quyền sử dụng."Khóe miệng Tiếu Ân hơi nhếch lên, đột nhiên nói:

Rất nhanh, mấy người trở về thành Bahia.

Rất trùng hợp, thánh địa tu luyện ở trong thành phủ chủ nơi Lewis tiếp nhận ngôi vị thành chủ.

Sở dĩ thành Bahia được xưng là thành thị ma pháp, nguyên nhân chủ yếu là do thánh địa tu luyện này.

Hơn nữa trong đế quốc, cũng chỉ có thành thị này mới do ma pháp sư đảm nhiệm. Nếu đổi lại là thành thị khác, chỉ sợ không có nhiều ma pháp sư chính thức quan tâm tới.

Hắc Toàn Phong bay trên bầu trời, trên người nó có một tầng mây.

Tiếu Ân không muốn nó kinh động tới nhiều người, cho nên để nó phi hành, Tiếu Ân dùng phong, thủy hai hệ ma pháp để che giấu hành tung của nó.

Vì không muốn bị thu vào không gian ngủ đông, Hắc Toàn Phong đành cố nhịn, không dám phiêu lưu phi hành.

Đám người Tiếu Ân được vị thành chủ mới, Lewis, tiếp đãi nhiệt tình.

Dù vị thành chủ mới này có ý nghĩ gì thì hắn cũng không dám biểu hiện ra. Hắn không dám chậm trễ khi tiếp đón Tiếu Ân, Tiếu Ân cũng không hề che giấu ý định của mình, hắn muốn tham quan thánh địa tu luyện của tất cả ma pháp sư.

Lewis do dự một chút, liền đồng ý luôn.

Hắn dẫn mọi người tới một kiến trúc đặc thù của thành chủ phủ.

Maren nhìn kiến trúc này, khuôn mặt lộ vẻ tưởng nhớ, cước bộ của hắn hơi chậm lại, dường như nghĩ tới cảnh học tập ma pháp ngày xưa của mình.

Một lát sau, hắn thở dài một tiếng, chậm rãi khôi phục lại bình thường.

Dù sao hắn đã rời khỏi thành Bahia mười năm, chuyện quá khứ hiện lên, nhưng cuối cùng cũng trôi theo dòng thời gian mà thôi.

Dù hắn có quyến luyến thế nào thì cũng không thể giữ lại những năm tháng đã qua.

Lewis sử dụng quyền hạn của thành chủ mở đại môn của tòa nhà.

Khi đại môn mở ra, bên trong truyền ra nguyên tố ma pháp dao động rất hoạt bát.

Trong lòng Tiếu Ân hơi giật mình, cảm giác này, dường như giống với Hoàng Kim kết giới.

Mọi người cùng tiến vào, Tiếu Ân mới biết, đó là một không gian rộng ba trăm thước vuông. Ở trong không gian này, ma pháp nguyên tố hoạt bát hơn ở ngoài.

Mặc dù còn xa mới so sánh được với Hoàng Kim kết giới, nhưng trình độ hoạt bát của nguyên tố ma pháp gấp hai lần so với bên ngoài.

Trách không được đám người Lewis dùng trăm phương ngàn kế để cướp đoạt địa phương này, nếu như Tiếu Ân không có Hoàng Kim kết giới, chắc hắn cũng đỏ mắt.

Hơi nhắm hai mắt lại, tinh thần ý thức của Tiếu Ân không ngừng sưu tầm, từ từ, sắc mặt của Tiếu Ân kinh ngạc.

Đột nhiên hắn mở mắt, nhìn mọi người.

Chỉ thấy phần lớn mọi người đang dùng tinh thần ý thức để tiến hành thăm dò.

Do dự một chút, Tiếu Ân hỏi: "Tiên sinh Lewis, thánh địa tu luyện xuất hiện từ khi nào?"

Nhẹ nhàng thở dài, Lewis tiếp tục nói: "Mặc dù trên danh nghĩa nơi này thuộc về ta, nhưng tam đại ma đạo sỹ của đế quốc và ma pháp công hội cũng có quyền sử dụng. Hễ là đệ tử bọn họ phái tới đây, các triều đại thành chủ không có dũng khí từ chối bọn họ tiến vào."Nghe giọng nói khổ sở của hắn, Tiếu Ân khẽ lắc đầu, nhưng tình huống này đã được ước định rồi, không ai có thể thay đổi được.

Bởi vì một khi thay đổi, chẳng khác đắc tội với giới ma pháp của đế quốc và ma pháp công hội, ngoài cấp bậc truyền kỳ ra chỉ sợ không có người có can đảm này.

Nói thực, với thực lực cường đại của ngàn năm truyền kỳ, bọn họ sao có thể để ý tới địa phương nhỏ này.

Tinh thần ý thức dạo qua chỗ này một vòng, Tiếu Ân mỉm cười: "Đi thôi!"Mọi người đáp ứng, theo hắn rời đi.

Tiếu Ân quay đầu nhìn, trong lòng có chút cảm khái.

Thánh địa tu luyện này do ma pháp trận tạo thành.

Nhưng ma pháp trận này khác với Hoàng Kim kết giới, mặc dù hiệu quả của ma pháp trận không bằng Hoàng Kim kết giới nhưng nó có thể lấy nguyên tố ma pháp từ trong không trung để duy trì ma pháp trận, còn khi mở Hoàng Kim kết giới cần phải có năng lượng tinh thạch để cung cấp năng lượng.

Hai ma pháp trận này, có thể nói mỗi người một vẻ.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-191/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận