Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 255: Thuấn gian di động

Bỗng nhiên tốc độ của Sloppy Burger nhanh hơn, hơn nữa đạt tới một trình độ khó tin.

Kết giới giống như một cái mạng nhện lớn, hai kết giới quấn lại với nhau, tạo nên một khốn cục.

Nhưng Sloppy Burger đột nhiên bộc phát, dùng phương thức không nói đạo lý, hoàn toàn thoát khỏi khốn cục.

Điều này có chút giống với tác phong của Hắc Toàn Phong. Rõ ràng là phương diện khác không bằng người, nhưng ỷ vào thân mình cứng rắn và sức lực to lớn của mình khiến người khác phải tránh né.

Thủ đoạn dựa vào lực lượng mặc dù không nói lý nhưng không thể không thừa nhận, đây là phương pháp khó đối phó.

Trong nháy mắt, bố cục do Tiếu Ân dày công bố trí đã bị Sloppy Burger phá giải, không cách nào ảnh hưởng tới hành động của hắn.

Không chỉ như thế, Sloppy Burger thừa dịp Tiếu Ân chưa kịp thay đổi, đã khống chế hai hệ năng lượng, phong điện, tấn công Tiếu Ân.

Đối với thuộc tính kết giới không gian giam cầm của Tiếu Ân. Sloppy Burger không vọng tưởng một lần tấn công là có thể giải quyết. Cho nên phương thức công kích của hắn giống như sóng tràn bờ, tầng tầng lớp lớp thi triển ra. Mục đích chỉ yếu của hắn là khiến Tiếu Ân rơi vào thế bị động, không cách nào phát huy thuộc tính giam cầm tới mức tận cùng. Nếu như là lúc khác, Tiếu Ân có thể lựa chọn thuộc tính kết giới khác, dựa vào uy lực của nhiều thuộc tính để đối phó Sloppy Burger. Nhưng lần này khác, lão gia hỏa này phát huy năng lực tính toán hơn cả Nhất Hào khiến tâm lý háo thắng của Tiếu Ân nổi dậy.

Lại nói, thông qua cuộc nói chuyện của David Kirby và Sloppy Burger, Tiếu Ân mơ hồ hiểu, hắn có liên quan tới nhất mạch của sư phụ. Đối với nhân vật như vậy, dù thế nào Tiếu Ân cũng không kết tử thù.

Cổ tay hơi run lên, quanh người Tiếu Ân biến thành một vũng xoáy lớn. Trong vũng xoáy chính là lực lượng cường đại của không gian giam cầm.

Bất cứ năng lượng nào rơi vào cũng xoáy này cũng bị lực lượng không gian ảnh hưởng.

Mặc dù kết giới tràn ngập năng lượng phong hệ và những thiểm điện như lưới nhện. Nhưng năng lượng đó khi tiếp xúc một trăm thước quanh người Tiếu Ân thì nhất thời đọng lại. Giống như đột nhiên biến thành một bức tranh giấy bị vũng xoáy cuốn vào trong, từ từ xé rách và nghiền nát. Thậm chí biến mất không còn dấu vết.

Sắc mặt của Sloppy Burger khẽ biến, hắn hiểu hàm ý của Tiếu Ân. Kỳ thực chỉ có bốn chữ: Ăn miếng trả miếng.

Hắn dung tốc độ và lực lượng tuyệt đối, không hề nói đạo lý phá vỡ phong toả do Tiếu Ân bố trí.

Tương tự, Tiếu Ân cũng dựa vào lực lượng tuyệt đối của mình, phát huy thuộc tính giam cầm tới mức nhuần nhuyễn. Chỉ cần là năng lượng tới một trăm thước quanh người hắn, tất cả đều bị giam cầm lại. Dù là phong hay điện đều biến thành những hệ năng lượng vô hại, bị hắn đồng hoá và hấp thu.

Đây cũng là hình thức biểu hiện lực lượng tuyệt đối.

Dù ngươi có biến hoá như thế nào, chỉ cần không phá được lực lượng của ta thì không tạo thành uy hiếp đối với ta.

Tương tự lấy lực để phá xảo, cũng là thủ đoạn không nói đạo lý.

Giây phút này, khuôn mặt của Sloppy Burger xuất hiện nụ cười khổ. Bởi vì hắn đã nhìn ra. Mặc dù Tiếu Ân không làm gì được hắn nhưng dưới tình huống thuộc tính kết giới bị khắc chế, hắn cũng không làm gì được Tiếu Ân.

Song giờ phút này, mi tâm của Tiếu Ân mơ hồ dựng lên.

Bởi vì ý thức của hắn kết hợp với Nhất Hào, nhận được tin tức từ Nhất Hào."Chủ nhân, thuấn di đã tính toán xong, có thể dùng thử, ngài muốn thử không?"Khi nghe được câu nói này, trong lòng Tiếu Ân kích động.

Thuấn di, chỉ có ngàn năm truyền ký mới nắm giữ được năng lực này. Mắc dù hắc long vương từng biểu hiện trước mặt Tiếu Ân nhưng Tiếu Ân chưa từng mơ mình có thể thi triển ma pháp thần kỳ này trong khoảng thời gian ngắn."Nhất Hào, làm thế nào ngươi làm được?" Tiếu Ân tận lực áp chế sự điên cuồng trong lòng, dò hỏi.

Vô số quang điểm bày ra trong kết giới. Mỗi một quan điểm đại biểu cho những điểm mấu chốt của không gian.

Phạm vi kết giới dài tới mười dặm. Số lượng quang điểm rất nhiều, gần như mỗi một tấc có một quang điểm.

Trong lúc hoảng hốt, tinh thần ý thức của Tiếu Ân dường như sinh ra một liên lạc khó hiểu với mỗi quang điểm. Trong cảm giác của hắn, những quang điểm đó giống như quang điểm khi hắn sử dụng thượng cổ truyền tống trận. Tinh cầu uốn khúc lại, trong nháy mắt xuyên qua.

Tất nhiên so với truyền tống trận vũ trụ thì chút khoảng cách này không được tính là gì.

Đột nhiên đang ở trung tâm kết giới, Tiếu Ân bống nhiên biến mất. Loại biến mất này không giống Sloppy Burger, đem bản thân hoá thành năng lượng phong, điện. Mà cứ thế tan biến trong không trung.

Đang dùng tốc độ cao bay quanh kết giới, nhất thời Sloppy Burger ngẩn ra, lực lượng tinh thần của hắn tập trung vào kết giới của Tiếu Ân thì cảm nhận được kết giới của Tiếu Ân toả ra ánh sáng chói mắt, khiến hắn dừng hẳn hành động.

Bởi vì ngay cả hắn cũng không dám mạo hiểm đối phó với năng lực giam cầm của Tiếu Ân.

Bên người Tiếu Ân có năng lực giam cầm cường đại, khiến Sloppy Burger rất kiêng kỵ.

Nhưng hắn không nghĩ tới việc Tiếu Ân biến mất, dưới tinh thần tập trung của hắn, tự dưng lại biến mất.

Vô duyên vô cớ biến mất, khiến trái tim của Sloppy Burger đập nhanh, trong lòng hắn có dự cảm không tốt. Dường như có nguy cơ sắp phát sinh bên cạnh hắn.

Quả nhiên khi hắn đang di động, đột nhiên phát hiện kết giới biến hoá.

Biến hoá này cực nhanh, trong nháy mắt đã khuyếch tán. Trong cảm giác của hắn, không khí xung quanh nhanh chóng đọng lại, dường như lấy vũng xoáy làm trung tâm.

Phản ứng của Sloppy Burger cực nhanh, khi khống chế kết giới, rất nhanh hắn phát hiện được điểm dị thường. Hơn nữa không mất tới một giây, bản năng của hắn đã phản ứng.

Tốc độ gần như đạt tới cực hạn của hắn đột nhiên tăng thêm. Cứ như thế thoát đi, trong kết giới vang lên những tiếng vang.

Bản thân hắn đã sớm xuyên qua vài dặm, tốc độ kinh khủng này ngay cả Tiếu Ân cũng không theo kịp.

Nếu như lúc trước khi hai người truy đuổi, Sloppy Burger thi triển tốc độ này thì Tiếu Ân không theo kịp.

Song ngay khi Sloppy Burger thoát khỏi khu vực đó, năng lượng ở nơi Sloppy Burger đứng lúc đầu dao động kịch liệt. Hai giây sau, thân hình Tiếu Ân chợt xuất hiện.

Trong nháy mắt đó đôi mắt của Sloppy Burger ngưng tụ lại thành một điểm.

Sự lợi hại của thuộc tính kết giới giam cầm đã khiến hắn mở rộng tầm mắt. Nhng dù thế hắn vẫn tin tưởng mình có thể chiến thắng.

Nhưng khi Tiếu Ân đột nhiên biến mất, không hề có dấu hiệu gì, lòng tin của hắn nhất thời bị dìm xuống vực sâu.

Ánh mẳt của hắn trợn tròn. Trong miệng thì thào nói: "Thuấn di."Tiếu Ân nhếch miệng, khuôn mặt tràn ngập niềm vui và vài phần kiêu ngạo.

Dù khoảng cách giữa hai người vẫn cách nhau vài dặm. Nhưng kết giới vẫn giằng co với nhau. Muốn nghe được lời đối phương nói là một chuyện rất dễ dàng.

Bởi vì hiện giờ bọn họ sử dụng không phải lỗ tai của mình mà là năng lực cảm ứng tinh thần.

Hơi cười, thân hình của Tiếu Ân lại biến mất.

Lần này Sloppy Burger đã có kinh nghiệm, ngay khi Tiếu Ân biến mất, hắn lại phát huy tốc độ cực hạn của mình, trong nháy mắt rời đi xa. Ngay khi hắn rời đi, một giây sau, không gian bên người bắt đầu đọng lại. Nửa giây sau Tiếu Ân lại xuất hiện.

Cười với Sloppy Burger, thân hình của Tiếu Ân lại biến mất.

Trong kết giới, Tiếu Ân đột nhiên tràn ngập hứng thú, muốn đùa với đối phương.

Sắc mặt của Sloppy Burger ngày càng khó coi còn sắc mặt của Tiếu Ân ngày càng cao hứng, hơn nữa còn vui sướng hơn bình thường.

Lúc đầu sử dụng thuấn di, động tác của Tiếu Ân vẫn cứng. Hơn nữa khi biến mất và xuất hiện còn dừng lại một chút.

Nhưng theo số lần sử dụng tăng lên, dù Tiếu Ân hay Nhất Hào càng ngày càng hiểu rõ, hơn nữa nhanh chóng thích ứng. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnYY.comMuốn sử dụng năng lực thuấn di, đầu tiên phải nẳm giữ được giam cầm, tinh thần ý thức giam cầm hai điểm truyền tống. Sau đó sử dụng nguyên lý truyền tống của ma pháp trận, thuấn di thân thể đi.

Nếu nhưng không phải lúc này Tiếu Ân muốn khắc chế năng lực của đối phương, đơn thuần lựa chọn thuộc tính kết giới giam cầm, hơn nữa Sloppy Burger đột nhiên dung tốc độ cao phá vỡ bố trí của Nhất Hào, thì Nhất Hào chưa chắc tính được điểm mấu chốt của thuấn di.

Nhưng thuấn di cần có năng lực và kỹ xảo cực cao.

Nếu như không có năng lực tính toán siêu cường của Nhất Hào thì dù Tiếu Ân hiểu được nguyên lý cũng đừng mơ làm được như hiện tại.

Có lẽ đó là nguyên nhân mà chỉ có ngàn năm truyền kỳ mới có thể thi triển.

Tiếu Ân không ngừng thử, càng ngày càng hứng thú với kỹ năng này. Đột nhiên hắn huýt một tiếng sáo, phát tiết toàn bộ sự vui sướng của mình ra ngoài.

Sắc mặt của Sloppy Burger gần như đã chảy nước.

Động tác của hắn càng nhanh hơn, hơn nữa đã quyết định chủ ý, không biết xấu hổ, chạy trốn.

Mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh nhưngm sao nhanh bằng thuấn di.

Đó là kỹ năng di chuyển dựa vào tinh thần cảm ứng, không tốn bất cứ thời gian nào.

Nếu như không phải người này vừa nắm giữ kỹ xảo này thì dù Sloppy Burger có muốn trốn cũng không làm được.

Song khi thân thể của Sloppy Burger động, muốn dùng tốc độ nhanh nhất để rời đi thì đột nhiên hắn dừng lại. Bởi vì hắn không cảm ứng được Tiếu Ân.

Đúng vậy, cùng hắn chơi trò đuổi bắt nửa ngày, hơn nữa còn dây dưa một lúc lâu trong không gian kết giới của đối phương. Hiện tại hắn không cảm thấy khí tức của Tiếu Ân, Tiếu Ân vô tung vô ảnh biến mất.

Sloppy Burger kinh ngạc nhìn xung quanh một lúc lâu. Thân thể ở trạng thái đề phòng cao độ, nhưng sau một giờ, hắn rốt cuộc xác định đối phương đã mất tích.

Nhìn về phương xa mà không giải thích được, vị đầu sỏ của ma pháp công hội buồn bực vạn phần. Dù hắn gãi nát đầu cũng không biết vì sao Tiếu Ân đột nhiên biến mất…

※※※

Trong rừng, Hắc Toàn Phong đang nhàm chán ngồi ngáp. Nó đã đợi ở đây nửa ngày.

Nếu như chủ nhân không ra lệnh, nó đã sớm rời khỏi nơi này.

Đột nhiên bên người nó truyền đến năng lượng dao động mãnh liệt. Hắc Toàn Phong còn chưa kịp phản ứng thì trong không gian xuất hiện một bóng người.

Đầu tiên Hắc Toàn Phong ngẩn ra, sau đó mừng rỡ nhào tới. Nó vươn cái lưỡi dài của mình ra, nhiệt tình liếm đối phương.

Tiếu Ân đứng ngây người, cho tới khi cái miệng đầy máu của Hắc Toàn Phong xuất hiện trước mặt mới thanh tỉnh lại.

Hắn nhíu chặt lông mày, hỏi: "Kỳ lạ, ta sao lại chạy tới đây?"Hắc Toàn Phong không hiểu nhìn Tiếu Ân. Nó không hiểu tại sao Tiếu Ân lại hỏi vấn đề này, nên không có khả năng giải đáp.

Trên thực tế, một giây trước, Tiếu Ân còn đang ở trong kết giới dây dưa với Sloppy Burger. Nhưng không biết vì sao, sau lần thuấn di, bản thân hắn lại thoát ly khỏi chiến trường, tới bên người Hắc Toàn Phong.

Biến cố này bất ngờ khiến Tiếu Ân buồn bực.

Dưới sự trợ giúp của Nhất Hào, Tiếu Ân xem lại tình huống vừa rồi.

Lúc đó khi hắn tiến hành thuấn di, không biết có phải vì vui quá hoá buồn mà trong kết giới của hắn loé lên một quang điểm. Hơn nữa quang điểm đó mơ hồ xuất hiện bên cạnh Hắc Toàn Phong. Nếu như chỉ như vậy thì cũng thôi. Nhưng quan trọng là, quang điểm đó là điểm Tiếu Ân thuấn di lúc trước.

Vì vậy khi thân hình của Tiếu Ân biến mất, hơn nữa xuất hiện ở nơi khác thì hắn đã rời khỏi kết giới, xuất hiện bên người Hắc Toàn Phong.

Nguyên nhân này đừng nói là Sloppy Burger không nghĩ tới, ngay cả bản thân Tiếu Ân cũng mơ mơ màng màng, không biết nguyên nhân.

Hắn đem vấn đề này đi hỏi Nhất Hào. Kết quả Nhất Hào biến thân thành Juliana vò đầu bứt tai. Kết quả không có thu hoạch gì. Điều này hù doạ Tiếu Ân khiến hắn lập tức buông tha không tìm kiếm đáp án nữa.

Nhất Hào là chỗ dựa quan trọng của hắn. Nếu vì nguyên nhân này mà mất khống chế. Vậy hắn sẽ không kịp hối hận.

Nhưng trải qua biến cố lần này, Tiếu Ân mới biết, sự hiểu biết của mình về thế giới ma pháp quá ít.

Hơn nữa kỹ năng thuấn di này dường như không đáng tin.

Tất nhiên Tiếu Ân thầm quyết định, sau này khi không có người, sẽ thử nghiệm nhiều hơn, xem nguyên nhân nào tạo ra kết quả này.

Vỗ vỗ Nhất Hào, Tiếu Ân xoay người ngồi. Cơ mặt của hắn đã khôi phục lại bình thường.

Hai chân của Tiếu Ân nhảy lên, thân thể cao lớn giống như mất sức nặng, vèo một cái đã tới giữa không trung.

Đôi cánh của Hắc Toàn Phong vung lên cao, tạo nên những trận gió mạnh, thổi qua rừng rậm.

Lúc này động vật trong rừng mới biết, nguyên trong khu vực của mình ẩn giấu một đại quái vật đáng sợ. Sau một giây, cả rừng nhất thời run sợ, mọi sinh vật cảm thấy run rẩy bất an.

Một khi Hắc Toàn Phong không còn thu liễm khí tức, uy thế từ thân thể của nó toả ra.

Nó thoả mãn bay trên không trung, đang định phát ra tiếng long ngâm thì chợt nghe thấy một tiếng long ngâm phát ra từ ma pháp lâm viên ở công quốc Louis.

Sau đó một bóng dáng giống như phong, điện chạy tới đây. Trong nháy mắt tới trước khuôn mặt đang bi phẫn của Hắc Toàn Phong.

Dù là ai, đang định phát tiết thì bị người khác đoạt trước đều không cảm thấy dễ chịu.

Hắc Toàn Phong cũng thế, nó không còn hứng thú muốn rống nữa. Mà chằm chằm nhìn á long Tyrese. Không để ý tới chênh lệch hai cấp giữa hai người, một luồng chiến ý mãnh liệt xuất hiện. Ngay cả kẻ ngu cũng cảm nhận được.

Tiếu Ân dở khóc dở cười vỗ đầu Hắc Toàn Phong. Đại gia hoả này không tự nhiên quay đầu lại, lộ ra khuôn mặt đần thối, sau đó không thèm nhìn Tyrese.

Tyrese chẳng để ý tới tâm tình của Hắc Toàn Phong. Hắn lẳng lặng nhìn Tiếu Ân, phát hiện hắn không có bất cứ tổn thương gì. Lúc này y mới thở phào một hơi, cung kính nói: "Chân long đại nhân. Ngài đã trờ về."Tiếu Ân khẽ cau mày, hắn nghe đạo long ngâm của Tyrese ẩn chứa cảm giác vui mừng và hưng phân. Xem ra mình trở về khiến người này rất cao hứng.

Nhưng do long ngâm có ẩn chứa tình cảm nên uy lực cũng lớn hơn. Ngay cả bản thân Tiếu Ân cũng chịu ảnh hưởng mãnh liệt. Nếu không phải hiện tại thực lực của hắn tăng mạnh, chỉ sợ đã quay đầu bỏ chạy.

Hơi gật đầu, Tiếu Ân tự nhiên không biểu lộ ý nghĩ trong lòng, rụt rè nói: "Ngươi kích động như thế làm gì. Thực làm mất mặt long tộc."Sắc mặt của Tyrese hơi đỏ lên, vội vàng khom người nói:

Ngoại tộc trưởng lão mặc dù không phải Long tộc thực sự, nhưng miễn cưỡng vẫn xứng với danh xưng chân long đại nhân.

Nếu không đến lúc đó kéo Lida hoắc Bulliet tới, tuyệt đối có thể vượt qua kiểm tra.

※※※

Ở bên trong ma pháp trận có mấy người bay ra.

Tiếu Ân chỉ cần liếc mắt là nhìn ra. Ngoài Linnuo và đám người Kim, cũng chỉ có Tiffany bay ra.

Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Tyrese mang theo vài phần bất đắc dĩ và phẫn hận nhưng không dám đôi co với hắn.

Tinh thần ý thức của Tiếu Ân đảo qua một chút. Cả ma pháp lâm viên yên tĩnh không có một tiếng động. Phảng phất như có ma quỷ vừa càn quét qua, không có động tĩnh nào.

Trong lòng động, nhất thời hiểu nguyên nhân trong đó.

Tyrese là cửu cấp á long, hàng thực giá thực. Long ngâm chi âm của hắn hơn xa Hắc Toàn Phong. Cho nên khi hắn không cầm lòng, phát ra một đạo long ngâm, tất cả ma pháp sư của ma pháp lâm viên, ngoài đám người Linnuo đã tiến giai thành đại ma pháp sư ra thì những người khác đều bất tỉnh nhân sự.

Đám người Kim dùng tốc độ nhanh nhất lao tới. Tới trước mặt Tiếu Ân, Mary kêu lên: "Sư phụ, người vẫn còn sống…"Tiếu Ân tức ngực, thiếu chút nữa không thở được.

Nói cái gì thế, dù muốn nguyền rủa cũng không nên đàng hoàng như thế chứ!

Lai An vội vàng kéo Mary, lúc này nàng mới phát hiện sai lầm của mình, khuôn mặt đỏ bừng lên, nhưng khuôn mặt tràn ngập niềm vui.

Ngay những người thâm trầm chững trạc như Kim cũng không thể khống chế được sự kích động. Hắn hít sâu một hơi: "Sư phụ, người trở về, thực sự quá tốt."Tiếu Ân mơ hồ phát giác thái độ của mọi người hơi khác. Hắn hoài nghi hỏi:

Nhưng Tiếu Ân hiểu được ý của nàng. Tình cảnh của Hắc Toàn Phong khiến nàng bất an và khủng hoảng.

Nếu đổi lại là mình, chỉ sợ phản ứng còn mãnh liệt hơn.

Hơi gật đầu, Tiếu Ân nhướng mày nói: "Không sao cả, chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi. Hiện tại ta đã trở về, các ngươi có thể yên tâm."Tất cả mọi người đều gật đầu. Ngay cả cửu cấp á long, Tyrese cũng thế. Bởi vậy có thể thấy được, người này thực sự quan tâm tới Tiếu Ân.

Linnuo cười nói: "Thế nào, ta đã nói rồi, dựa vào thực lực của Tiếu Ân, chỉ có hắn gây hoạ cho người khác chứ người khác không thể làm gì được hắn."Tiếu Ân khẽ lắc đầu, mặc dù người này nói rất hay nhưng phương thức biểu đạt không thể khen được.

Tiffany tới trước người Tiếu Ân, miễn cưỡng nở nụ cười với hắn, cười khổ nói: "Tiếu Ân, ngươi trở về thì tốt rồi. Nếu không ma pháp lâm viên không trụ nổi nữa."

Tiếu Ân nao nao, nhìn theo ánh mắt của nàng thì thấy Tyrese đang xấu hổ cười khổ.

Ở nơi này một thời gian, Tyrese đã hiểu được địa vị của những người này ở trong lòng Tiếu Ân. Tiffany rõ ràng là người được Tiếu Ân coi trọng. Cho nên mặc dù thực lực của Tiffany không được hắn đặt trong mắt, nhưng hắn ngại không đôi co với nàng.

Sắc mặt của đám người Kim có chút cổ quái, hiển nhiên biết chuyện này.

Tiếu Ân quay đầu nhìn bọn họ, Kim lập tức tiến lên, nói thầm vào tai Tiếu Ân.

Nguyên Tyrese quen hoành hành bá đạo ở đại lục phương nam, mỗi khi không vui lại phát ra một đạo long ngâm chi âm.

Kỳ thực điều này là để biểu hiện sự tồn tại của á long nhất tộc, hơn nữa còn là thủ đoạn uy hiếp vạn thú. Nhưng đi theo Tiếu Ân tới nơi này, tình huống có biến hoá.

Lúc đầu ở bên cạnh Tiếu Ân, dù lá gan của Tyrese có to bằng trời cũng không dám làm càn trước mặt chân long đại nhân chứ không nói tới chuyện gào thét lộn xộn.

Mà Tiếu Ân vừa đi, nơi này không có ai áp chế Tyrese, cho nên khi hắn biết tin Hắc Toàn Phong mất tích, Tiếu Ân gặp nguy hiểm, hắn buồn bực vạn phần, một ngày thường gào thét mấy lần.

Uy lực của long ngâm chi âm không phải chuyện đùa. Có thể chịu đựng được loại âm thanh này, ít nhất phải là đại ma pháp sư.

Cũng may Tyrese biết phân nặng nhẹ, cũng không rống lên những tiếng hét đòi mạng. Nhưng cả ma pháp lâm viên không còn được bình an nữa.

Mặc dù Tiffany uyển chuyển đề nghị Tyrese nhưng Tyrese chưa bao giờ để ý tới.

Quả thực trong mắt Tyrese, không để mắt tới Tiffany đã là chuyện tốt rồi, làm sao có thể bị nàng khống chế chứ.

Vì vậ tất cả học đồ pháp sư của ma pháp lâm viên rời đi, tiến vào thành Louis để tị nạn. Còn lưu lại đây trừ đại ma pháp sư có thể miễn cưỡng miễn dịch với long ngâm chi âm thì chỉ có đám ma pháp sư chính thức Maren.

Nhưng mặc dù đám người Maren có thực lực hơn xa học đồ cấp pháp sư. Nhưng dưới uy lực của long ngâm chi âm thì không dám ra ngoài như trước nữa, chỉ có thể ở trong ma pháp tháp.

Biến được nhân quả trong đóm Tiếu Ân không khỏi dở khóc dở cười.

Từ đó có thể thấy được, cao thủ chân chính có bao nhiêu ảnh hương tới ma pháp sư bậc thấp.

Tiếu Ân nghiêng đầu nhìn Tyrese, thấy người này đang sợ hãi. Nhưng lý do của hắn rất chính đáng: "Chân long đại nhân, á long nhất tộc kế thừa vinh quang của Long tộc. Long ngâm là thứ biểu hiện cho sự tồn tại của chúng ta. Sao có thể bị hạn chế được chứ?"Nghe á long giải thích, Tiếu Ân bất đắc dĩ nói:

Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng. Tên này cũng biết vuốt mông ngựa. Nhưng nhìn khuôn mặt thành kính của Tyrese, thì so với hành vi vuốt mông ngựa bình thường khác nhau rất lớn.

Khẽ lắc đầu, Tiếu Ân mơ hồ có cảm giác: Tên này không nói dối. Có lẽ ở đại lục phương nam, thường xảy ra việc đó.

Suy nghĩ một chút, Tiếu Ân nói: "Tyrese, nơi này là Hoàng Kim đại lục, khác với đại lục phương nam. Ở đây á long nhất tộc không tuỳ tiện kêu loạn."

Tyrese ưỡn ngực nói: "Ta đi theo chân long đại nhân lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ thấy người phát long ngâm. Nguyên Hoàng Kim đại lục còn có quy định quái lạ này."Tyrese nói những lời này, khuôn mặt của mọi người trở nên cổ quái.

Trong nội tâm của Tyrese đã nhận định Tiếu Ân là chân long. Nhưng những người khác biết rõ lai lịch của Tiếu Ân. Ngay cả cha Tiếu Ân còn nhìn thấy, cho nên bọn họ biết, Tiếu Ân không phải Long tộc, vậy làm sao có thể phát ra long ngâm chi âm.

Tiếu Ân khóc cười không được, vung tay nói: "Tyrese, sau này ngươi phải nhớ kỹ. Nếu tuỳ tiện làm trái quy định của Hoàng Kim đại lục, ta sẽ đuổi ngươi trở về."Tyrese vội vàng khom người nói:

Đôi mắt của Tyrese sáng lên nói: "Chân long đại nhân, ngoài người ra, trên Hoàng Kim đại lục còn có chân long khác?"Đám người Linnuo kinh ngạc nhìn Tiếu Ân. Sự tồn tại của hắc long vương, Tiếu Ân chưa từng kể cho bọn họ, cho nên bọn họ hoàn toàn không biết gì cả.

Tiếu Ân mỉm cười gật đầu, suy nghĩ một chút nói: "Tyrese, ở đây có một câu tục ngữ, long cắn người thì không gầm, long gầm thì không cắn người, ngươi hiểu không?"Đám người Tyrese mở to dôi mắt, long có thể cắn người, ăn thịt người sao…

Không để ý tới vẻ mặt cổ quái của mọi người, ánh mắt của Tiếu Ân nhìn về phía ma pháp lâm viên, hỏi: "Juliana đâu? Thực lực của nàng đã đạt cảnh giới đại ma pháp sư, không sợ tiếng rống của Tyrese mà."Vẻ mặt của Linnuo cổ quái nói:

Tiếu Ân nhất thời nhớ tới lần đầu tiên gặp Juliana.

Bên hồ Stanco, khi hoả sơn hồng trĩ cất tiếng hót, nàng cũng không chịu nổi.

Bộ tộc thiên hồ dường như e ngại công kích âm ba, vì thế không chịu được tiếng rống như quỷ khóc sói tru của Tyrese cũng đúng.

Lắc đầu, Tiếu Ân nói: "Mỗi người có thể chất khác nhau. Juliana không thích ứng với âm ba cũng rất bình thường."Ánh mắt của mọi người không hẹn cùng nhìn về phía Tyrese và Hắc Toàn Phong. Hai tên này thường hay hét loạn nhưng đáng hận nhất là ngoài Tiếu Ân ra, không ai có thể áp chế bọn họ.

Đôi mắt của Mary chuyển động nói: "Sư phụ, người bình an trở về, nếu để Juliana biết, chắc chắn nàng sẽ rất cao hứng, không bằng để con đi báo cho nàng biết."Trong lòng Tiếu Ân nóng lên, tán thưởng nhìn nàng nói:

※※※

Lúc này, có một số người từ trong ma pháp lâm viên bay ra. Ánh mắt của Tiếu Ân như điện, nhất thời nhận ra sư phụ Maren.

Sau khi Tyrese rống xong, rốt cuộc bọn họ từ ma pháp tháp chạy ra.

Ánh mắt của Tiếu Ân thoáng nhìn David Kirby ở sau lưng Maren. Ánh mắt của hắn trở nên lạnh lẽo."Tiếu Ân các hạ, ngài làm sao vậy?"Sắc mặt của Tiếu Ân biến hoá trở lại như bình thường. Hắn mỉm cười nói:

Tiếu Ân mang theo mọi người tới gặp đám người Maren. Maren lẩm bẩm hỏi Tiếu Ân gặp phải chuyện gì, khiến Hắc Toàn Phong lại mất tích ly kỳ.

Tiếu Ân không khỏi cười khổ, kinh nghiệm của hắn không thể nói lung tung cho mọi người khác.

Hắn không thể làm gì khác đành bịa ra việc mình nghiên cứu ma pháp trận thần kỳ nên mới tạo ra chuyện này.

May mà mọi người đều biết, trên phương diện ma pháp trận, Tiếu Ân là nhân vật cấp đại sư. Mặc dù vẫn có chút nghi ngờ, nhưng cơ bản mọi người đều tin.

Hàn huyên với nhau một chút. Tiếu Ân mặt không đổi sắc tới trước mặt David Kirby nói: "David Kirby, ta có chút chuyện muốn nói với ngài. Xin hỏi ngài có rảnh không?"Thái độ không hoà nhã của Tiếu Ân khiến mọi người để ý. Maren vội vàng hỏi:

Maren lập tức buông lỏng, cười ha ha đáp ứng.

Tiếu Ân mang theo Linnuo, Maren và David Kirby rời đi, tới một nơi không có bóng người trong ma pháp lâm viên.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-255/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận