Hồng Rực Đỏ Chương 61


Chương 61
“Rõ lắm rồi,” tôi đáp. Tôi nhìn qua Betsey. Ngay lập tức cô chặn máy bay thám thính lại. Bọn bắt cóc dường như biết tất cả những gì chúng tôi đang làm.

KHÔNG CÓ VẺ NHƯ chúng tôi không làm tất cả những gì có thể, nhưng cho đến lúc này chúng tôi vẫn ở dưới sự kiểm soát của chúng, mà thời gian của chúng tôi đang cạn dần. Kim đồng hồ đang quay. Quay rất nhanh.

Không một chiếc máy bay nào phát hiện ra chiếc xe buýt du lịch, và điều đó nghĩa là chiếc xe buýt đã nhanh chóng rời khỏi con đường, hay có thể chúng đã thay thiết bị hiển thị bằng chữ số trên mui xe. Những chiếc máy bay lên thẳng dò nhiệt của quân đội cũng không tìm thấy gì. Vào lúc một giờ hai mươi phút, một cú điện thoại nữa gọi đến phòng Trung Hoa tại khách sạn Mayflower. Vẫn là giọng nói đáng lo ngại đã được máy làm biến dạng.

“Đã đến giờ hành động rồi. Có một kiện hàng ở bàn trước gửi cho ngài Dooner. Bên trong các người sẽ thấy những chiếc bộ đàm. Hãy mang theo tất cả.”

“Chúng tôi sẽ đi đâu?” Betsey hỏi.

Chúng ta sẽ giàu to. Các người sẽ chất tiền và kim cương lên một chiếc xe tải và đi về phía Bắc trên đại lộ Connecticut. Nếu các người đi trệch lộ trình tôi vạch ra thì một con tin sẽ bị bắn.”

Đường dây một lần nữa câm lặng.

Chúng tôi có một chiếc xe tải đỗ trong con hẻm bên ngoài nhà bếp của khách sạn. Những kẻ bắt cóc biết chúng tôi có. Tuy nhiên, bằng cách nào? Điều đó nói với chúng tôi những gì? Betsey Cavalierre và tôi cùng hai đặc vụ khác lao ra ngoài đến chiếc xe tải, rồi hướng về đại lộ Connecticut.

Khi bộ đàm tắt chúng tôi vẫn đi trên đại lộ Connecticut. Các đặc vụ FBI gọi điện đài cầm tay là “bộ đàm.” Những kẻ bắt cóc cũng gọi như vậy qua điện thoại. Đầu mối này nói lên điều gì? Đó có phải là đầu mối hay không? Phải chăng kẻ gọi điện đơn giản nói rằng gã biết tất cả về chúng tôi?

“Thám tử Cross phải không?”

“Tôi đây. Chúng tôi đang đi trên đại lộ Connecticut. Gì nữa đây?”

“Tôi biết ngài sẽ có mặt ở đó. Nghe cho kỹ đây. Nếu chúng tôi thấy bất kỳ chiếc máy bay thám thính hay trực thăng nào bay trên lộ trình đã được xác định của các người thì một con tin sẽ bị bắn. Rõ chưa?”

“Rõ lắm rồi,” tôi đáp. Tôi nhìn qua Betsey. Ngay lập tức cô chặn máy bay thám thính lại. Bọn bắt cóc dường như biết tất cả những gì chúng tôi đang làm.

“Tiếp tục đi càng nhanh càng tốt về phía Ga Hàng không Baltimore - Washington. Ngài và các đặc vụ FBI phải lên chuyến tàu Northeast Corridor khởi hành lúc năm giờ mười phút chiều từ Baltimore đi Boston. Mang những túi đựng tiền theo. Mang theo kim cương. Chuyến tàu năm giờ mười đi Boston! Chúng tôi biết rằng tất cả các đặc vụ FBI trên tàu Northeast sẵn sàng phục tùng ngài. Hãy chuẩn bị sử dụng họ. Điều đó không thành vấn đề đối với chúng tôi. Chúng tôi thách ngài ngăn chặn khoản tiền chuộc. Việc đó không làm được đâu!”

“Có phải tôi đang nói với Ông Trùm không?”

Chiêc bộ đàm câm lặng.

Chương tiếp theo sẽ được cập nhật nhanh nhất đến bạn đọc !

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/29794


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận