Dường như đã quá quen với ánh mắt "hâm mộ" của chúng, lão bà ánh mắt vẫn chú mục vào cái lưới đánh cá, tay cũng không ngừng tháo tháo gỡ gỡ, cất giọng trầm trầm, già nua kể:
"Ngày xửa ngày xưa, cách đây rất lâu rồi, khi trời đất còn chưa phân rõ, thần tiên vẫn thường xuyên đi lại giữa nhân gian và thiên đình, có một vị Thiên Tướng nọ, hắn dung mạo vô cùng tuấn mỹ, pháp lực cao cường, địa vị trên thiên giới có thể nói dưới một người, trên muôn người, là đối tượng được chúng thần tiên ngưỡng mộ. Tuy nhiên bản thân hắn luôn cảm thấy cuộc sống rất nhàm chán. Cho đến khi hắn trong một lần đến nhân gian thực hành công vụ, tình cờ cứu được một tiểu hồ ly. Không ngờ tiểu hồ kia lại là một hồ yêu mỹ mạo tuyệt trần, vì cảm ơn cứu mạng của hắn mà cam nguyện lấy thân báo đáp.
Hai người ở bên nhau dần dà nảy sinh tình cảm, nhưng tiên – yêu cách biệt, tình yêu của họ khiến cho tam giới hỗn loạn. Trước tình hình đó Thiên Đế lệnh cho bọn họ không được ở bên nhau. Thiên Tướng một lòng chung tình với hồ yêu, kiên quyết không chấp nhận mệnh lệnh của Thiên Đế, mang theo nàng bỏ trốn.
Thiên Đế tức giận ra lệnh cho thiên binh thiên tướng đuổi theo truy bắt bọn họ. Một hồi ác chiến kịch liệt xảy ra, tuy Thiên Tướng nọ pháp lực cao thâm, một người đánh lại ngạn vạn thần binh cũng là chuyện không thể nào, cuối cùng cũng bị khuất phục.