Nguyệt Mãn Kinh Hoa Chương 2.3

Chương 2.3
Hôm nay Tần Liệt xuất chinh, Tần Đế muốn tiễn quân ở Tần An môn,

văn 6evõ bá quan 2đều phải a2tham gia, 9khung cảnh 0nghiêm túc 0trang trọng. 0d © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 5a uy là vị 7 ôn thê trên e6 anh nghĩa c ủa Tần 3 iệt, nhưng 3 ù sao cũng 83 à nữ, không 6 iện xuất a9 iện, chỉ a6 ó thể giục e hu xe chạy a hanh để 1 ịp đến 2 ổng thành.

Thanh 92 nhã nhảy 7 xuống trước, 0 quay người chuẩn bị 20đỡ Bảo k8 hâm xuống x50 e, bỗng t53 hấy bóng e người quen 0d thuộc đứng e dưới tườngt82 hành, nhìn k3 ỹ lại t89 hì ngạc 7 nhiên, hoài ne ghi hỏi 9“Tư Đồ 4đại nhân?”

fĐồ gật 7đầu, chớp e hớp mắt, a hếch miệng c2 ười, lưng 47đeo hòm 75 huốc bước 3 hanh lại: 48“Lão Tam 81sợ Công dchúa sẽ bđi tiễn 0chắn, muốn 3ta đến e3hộ tống. 34 © DiendanLeQuyDon.comTa nghĩ Công 3chúa sẽ b5không qua fTấn An môn, f4nên ở đây ađợi người, equả nhiên 18đã đợi 76được.”

“Thật 32là làm khó dfcho Tư Đồ 74đại nhân crồi.” fBảo Khâm 3nghe những 1lời này, 0một phần dcảm động b2bài sự 8quan tâm ctinh tế 2acủa Tần d3Liệt, mặt 9khác lại 6thấy áy 57náy vì đã clàm phiền dTư Đồ. 66 © DiendanLeQuyDon.comThời tiết aalạnh như c9thế, đáng blẽ có thể 40ở nhà chui 0dtrong chăn 47sưởi ấm, 4ngủ một 0giấc ngon 5lành, vậy emà Tần 8Liệt lại 75kêu người 9eta rời khỏi 27chiếc giường 7cấm áp.

“Công 8chúa xin d1đừng vội 1lên thành.” 1Tư Đồ d3ngáp một 7cái giậm 22giậm chân, flàm cho mình catỉnh táo cchút nói: f“Lão Tam ccòn một f3lúc nữa 94mới quay 5lại, Công 41chúa không 6chịu được 0lạnh, nên 48quay về d5xe sưởi 17ấm trước, 5đợi người c0đến rồi fhãy đi.”

Đội d5quân xuất 8chinh không 4có lý nào d5lại dừng 5lại giữa 1đường, fBảo Khâm 91trong lòng 5cũng rõ, flần đến 3ftiễn này acủa nàng fcũng chỉ 9có thể 6đứng nhìn a8Tần Liệt 08từ xa mà 3thôi, e rằng cchẳng thể 82nói với anhau câu 4nào. Nhung dcho dù như 5vậy, nàng 4bcũng không 27thể trốn e8trong phòng 8không quan dftâm lo lắng. be © DiendanLeQuyDon.comNàng từng edlà quân 9anhân, tất cnhiên nàng 97hiểu tâm ctrạng khi fxuất chinh, 03nếu biết 41được đằng 8sau có người 7chờ đợi, 3ctrong lòng 9sẽ thấy 4ấm áp hơn.

Bảo 3eKhâm xưa 24nay không 9chú trọng 4cnghi thức 1xã giao, dthấy bên cdngoài thực f1sự lạnh 8giá, liền fgọi Tư 55Đồ và e1Thanh Nhã 7lên xe, vừa 24nói chuyện dcvừa đợi 9đoàn quân e9của Tần b5Liệt. Đợi 9một lúc, c4sắc mặt 5Tư Đồ 98trở nên 18nghiêm nghị, etrầm giọng e5nói: “Đến 0rồi.”

Đôi a7mắt Bảo 9Khâm bừng 82sáng, ngước 8nhìn hắn 69sâu xa. Tuy fvõ công ađã mất ffđi một 1nửa nhưng 8ngũ giác 89của nàng 05vẫn rất 5atinh nhanh, 2so với người 5thường 86tốt hơn 5nhiều. Mặc 01dù nàng 5nghe thấy 1loáng thoáng 9nhưng không 5dám khẳng 9định, Tư b4Đồ đã 06nói ra lời cnày, chứng 42tỏ hắn etuyệt đối akhông đơn fgiản chỉ d3là một 3thần y.

Nhưng 2lúc này 9tâm trí cBảo Khâm 76không còn atập trung a9được vào 66việc khác 9nữa, nàng 2evội chỉnh c2lại y phục 7rồi xuống 97xe. Thanh 0Nhã đỡ 1bnàng cẩn 0thận bước 8lên cổng fthành, Tư d6Đồ theo f1sau, vừa 1đi vừa 3than thở: 0“Nhìn xem 0nhìn xem b0đúng là d7vất vả! 90Trời lạnh 8thế này 93không được 5ôm mỹ nhân 2mà phải cchạy đến 66hứng gió c0chịu băng, 9ethật là 7nghiệt ngã!”

Bảo 0Khâm sớm d4đã quen 4với việc bhắn trêu 8trọc, thản 58nhiên nhìn ehắn cười, bkhông nói bgì.

Vừa aclên đến ecổng thành, a6nàng liền adnhìn thấy 3quân Hắc 6Kỳ từ ebxa đang ngày bcàng tiến 84đến gần. b © DiendanLeQuyDon.comĐội quân 6phần lớn 2trú lại 0biên cương baphía Bắc, echỉ có bbvài trăm 8người theo 93về cùng 6fTần Liệt, 7nhưng những 7binh sĩ được 2fhuấn luyện dđể giết b4chóc trên 5chiến trường 20này lại 7etoát lên 11sát khí d0và sự trang enghiêm mà 5những thị cvệ bình 6thường 9không có. 48 © DiendanLeQuyDon.comNgười tuy dkhông nhiều, akhí thế 3lại ngút 72trời, khiến c9người khác 3không dám fđối mặt datrực tiếp.

Nàng 2aquấn chặt báo choàng, dmở to mắt 9tìm bóng c8dáng Tần 9 8Liệt trong 43đám đông.

Hắn 3adẫn đầu 5đoàn quân, efcưỡi trên 05con ngựa 7chiến màu fđen, dáng 00vẻ nghiêm 8anghị, lưng e9thẳng như 2dáng bút. b © DiendanLeQuyDon.comKhông cần 6bbiết phía 8cdưới có 1bao nhiêu 2người Bảo 28Khâm vẫn 3ccó thể btìm thấy dhắn ngay 7lập tức. 7 © DiendanLeQuyDon.comNàng chăm fchú nhìn 56ngắm hắn, 5không dám 5chớp mắt.

Ánh 4mắt của 20nàng vô 7cùng yên abình, không 7dchút nóng 1evội cũng f4không hề 3có sự đong 1đưa gợi 48tình như 7những cô dcgái bình c3thường fkhác, người 1aphía dưới ebdường như 92cảm nhận 17được điều 2bgì ngẩng 87đầu nhìn b0lên.

Bốn fmắt giao 71nhau, khoảnh 61khắc ấy, b0trái tim 12hai người 51như tan chảy.

Chuyện 40tình cảm afnói là phức 47tạp thì a3cũng phức 1tạp, người c4đoán ta b5đoán, người canghĩ ta nghĩ, fe rằng có 3nghĩ mãi 8cũng không 5ra. Còn nếu 3nói là đơn agiản lại ccũng đơn a6giản, không bcần dùng 7ngôn ngữ, 6không cần bdùng hành 3động, chỉ 6cần một 7ánh mắt 7eđã có thể 7hiểu được 1tâm ý của 4cngười kia.

Tần 72Liệt đứng d5nguyên tại 4chỗ quên 2bcả cử fđộng, trái 55tim loạn 2nhịp ngắm 33nhìn người 8con gái trên 2thành, chiếc dáo da cáo 18trắng muốt e3quấn quanh 0akhuôn mặt 71trắng ngần, 0có lẽ nàng ddvội tới b4đây, không 0hề trang 8ađiểm, sắc 1môi nhợt 3nhạt chỉ f7có đôi 3cmắt là 92sáng ngời, 85tựa như bvì tinh tú 4eđẹp nhất 6trên bầu dtrời vậy.

Bảo 8bKhâm bỗng 1nhiên nở cbnụ cười d6với hắn, 5giây phút 66này, thế 70gian dường 3cnhư không 7ecòn màu 2sắc giữa 5đất trời 0bnày, dường 61như chỉ 8còn lại 96hai người 8họ.

Nàng aở trên acthành, ta 1ở dưới, acách nhau 5mười trượng 9mà như có fthể cảm 87nhận rõ bràng nhịp eđập và a8hơi thở 84của đối 1phương.

Nếu a5trái tim 22không đổi, atình yêu clà vĩnh chằng.

Bảo 64Khâm dõi 7mắt theo c7đoàn quân 8dần đi 8xa, tận 75đến khi 0akhuất bóng, 0nàng mới 10thở một bhơi dài, fquay người e5định xuống 13thành. Đang f5nhấc chân achuẩn bị ecất bước a8cơ thể 0bỗng đứng 5không vững 37mà lảo ađảo, Tư 4Đồ nhanh 22chóng đỡ 8lấy cánh 49tay nàng, c8nhỏ giọng atrêu chọc: a“Đúng 2là tình 0chàng ý 08thiếp, thật a7khiến người 9ta ngưỡng 39mộ. Chỉ aftội nghiệp 11ta không bcđược ngủ 1cngon cũng c2đành, còn fbị bắt 1dđến đây 30xem màn diễn 9tình cảm 67của hai 88người.”

Bảo 7Khâm cố 3agắng nhếch b5miệng định 5cười, nhưng 1cuối cùng e3không trụ 2bđược ngã 4xuống đất.

Lần f2hôn mê này ckhông kéo 7dài, khi 2nàng tỉnh dlại ngựa 0vẫn chưa 8về đến 7aHành cung. 4 © DiendanLeQuyDon.comTư Đồ 80đang cầm 2kim dài hươ dhuơ trước 7mặt nàng, eBảo Khâm 3thấy vậy 6gắng sức 0trốn sang 40một bên, a2cười khổ 1sở: “Ta b3đã tinh erồi, không 44cần châm 8nữa!”

aĐồ cười bcười, ngoan 59ngoãn nghe 49lời thu a1cây kim về. 4 © DiendanLeQuyDon.comThanh Nhã 0eở bên cạnh, 4lo lắng enói: “Tư aĐồ đại bnhân xin 3đừng nhẹ c7tay, phải 3châm ra sao acứ làm 4như vậy. 3 © DiendanLeQuyDon.comCông chúa 3cũng thật clà, cơ thể akhông khỏe emà cứ nằng anặc đòi eđi, lại 9còn không 86cho Tư Đồ 7đại nhân 8châm cứu. 6f © DiendanLeQuyDon.comRốt cuộc 12người muốn dthế nào 0chứ?”

4Đồ cười cbnói: “Không 6sao không e3sao, Công 26chúa nhà 4các ngươi a1chỉ hơi byếu chút 4thôi, dưỡng 9bệnh cẩn athận là 1được, fkhông có 4trở ngại 16gì lớn.”

Nếu bTư Đồ 2dcũng nói a1như vậy, fThanh Nhã bbcuối cùng 3cũng có 1thể thở 0phào, nàng ccvuốt vuốt 8blồng ngực, b5nhỏ giọng: f“Coi như dblà... vậy 12là tốt drồi, nô 9tỳ cứ asợ Công 7cchúa bệnh ecũ tái phát.”

“Ngươi 6yên tâm, ađã có ta 7ở đây.” 4Tư Đồ 21vỗ vỗ 1ngực nói: a0“Nếu không 5bảo vệ 6bnổi Công fbchúa, bao fgiờ Lão fbTam trở bvề, nhất b1định sẽ 3dđòi giết 2ta.”

Bảo 47Khâm tưởng btượng khung 2bcảnh hắn 0ta miêu tả, 4không nhịn bdđược bật 49cười thành 4tiếng.

Từ 3sau khi ra 3ngoài nàng 3đã không f2còn sợ 1lạnh như c7trước nữa. 0 © DiendanLeQuyDon.comTrở về 7Hành cung, 0Bảo Khâm ckhông nằm 0flì trong aphòng cả 84ngày, thỉnh 47thoảng cũng cra ngoài 17sân đi đi 38lại lại. af © DiendanLeQuyDon.comTần Tu không 6dxuất chinh, dbnhưng sau 9hôm đến f1Hành cung bbhỏi về edthân phận 0của nàng bchắn liền 68biết mất, dthỉnh thoảng 1có Ngô Thúy fdBình đến cfnói chuyện 5với nàng.

Do 11trước đây 8Bảo Khâm cfluôn luôn 2ở trong 4bphòng không 5ra ngoài 8nên đã 6blâu không bgặp Ngốc 87Ngốc. Nàng 77liền bảo 7cThanh Nhã c9ôm nó đến e7sân chơi b5đùa. Thanh 3Nhã nghe 67vậy, mặt 8mũi méo axệch, bất 67đắc dĩ b2nói: “Công f8chúa, người 9dlâu lắm b7rồi không 5gặp Ngốc dNgốc, thân 1hình của cnó bây giờ b1nô tỳ sao 38có thể 92ôm nổi.”

Ngốc fNgốc đã 79lớn rồi 21ư?

Đợi b7đến khi 8Thanh Nhã 5sai người c1dắt Ngốc e7Ngốc đến, 8fBão Khâm 2thật sự bkhông còn 75nhận ra fađược nữa. 9 © DiendanLeQuyDon.comChú gấu f1đen to khỏe 7này là bé 1gấu nhỏ 5nhắn tròn 0trịa trước 5kia sao? Đúng alà gấu dcàng lớn fcàng khác, cccàng lớn ecàng xấu 8xí.

60điều Ngốc bangốc không 2biết mình 9biết ta, 9cvừa thấy b5Bảo Khâm 1aliền vỗ 6tay nhào ađến phía 27nàng. Thanh 7Nhã thấy 15không ổn, 6đang muốn 24chạy đến a1chặn thì 77muộn rồi, b6thân hình 95to lớn của 66Ngốc Ngốc eđã đè clên Bảo bdKhâm ...

Trước 4mắt hoa d2lên, Ngốc 1Ngốc nhìn 4nhìn vòng ctay trống 9fkhông, đôi 75mắt nhỏ f9xíu hoang amang. Bảo 3cKhâm gõ 04gõ lên cái 19đầu ngốc a3nghếch của dnó, khẽ bmắng: “Con agấu ngốc dnày, chẳng b4trách gọi 3ngươi là 5Ngốc Ngốc.”

Nói 7bxong nàng 46không quên bcầm quả cclê mọng dnước ngọt 4lịm trên 51bàn ném 0cho nó. Ngốc bNgốc vui 52sướng vươn atay ra nhận f1lấy, hai aba miếng 16đã ăn sạch, cesau đó lại 0nhìn Bảo 3Khâm chăm 36chú, chảy 7nước miếng f6ròng ròng 35nhưng vẫn ecố kiềm achế không d7chồm lên 5acướp giật.

Bảo 5fKhâm không 23nỡ thấy bánh mắt ftội nghiệp 1này của 1dnó, quyết 2định đưa 0dhết đĩa cclê cho nó căn. Ngốc c7Ngốc vừa 2nhìn thấy, b2vui mừng b5hớn hở, 9fmột tay 3cầm hai 4ba quả, 6chỗ còn c0lại không bacách nào 8cầm được. d © DiendanLeQuyDon.comTrong lúc 0nóng vội, 6cnó đã cho 9fhết đống 2lê vào mồm...

***

Bảo dKhâm vốn a0định hôm b6sau gọi 7Ngô Thúy e0Bình đến 5fHành cung 7achơi đùa 0với Ngốc 47Ngốc, nhưng 17không ngờ 95buổi tối 8nó đã ngủ 12rồi, gọi 5thế nào 38cũng không 0chịu dậy. c © DiendanLeQuyDon.comNgưòi phụ abtrách chăm csóc nó trong 2cHành cung c6nói, từ 6khi trời 1lạnh, Ngốc aNgốc đã 7bắt đầu 1ngủ đông, 7mười ngày 73mới tỉnh edậy một 03lần. Hôm 1qua nó đói cdquá tỉnh 4dậy, nên emới chơi 66được với 14Bảo Khâm.

Do 9esức khỏe b1đang dần 66tốt lên, 9fBảo Khâm bkhông tiếp dtục ở etrong phòng 6nữa, ngoài 42việc tản bbộ trong c3sân vườn ecra, thỉnh 8thoảng nàng 1cũng đến 6aphủ họ c9Ngô hóng 49gió.

Thời bfgian còn 11lại nàng 0cùng Thanh 6Nhã học 8thêu hoa, atừng mũi ekim sợi 1chỉ đều ebcẩn thận bctỉ mỉ. db © DiendanLeQuyDon.comNhưng nàng 13không phải f6là người ekhéo léo, 7cho dù cố bbgắng thế c3nào những 07thứ thêu 13ra cũng không cthể đẹp 6nổi. Bảo 1dKhâm cũng 00không mong 9đợi có 02thể thêu 5đến mức 09giống y 90như thật. 22 © DiendanLeQuyDon.comBụng của afđôi chim c5uyên ương 93hơi to một 68chút, nhưng 34cũng không 0eđến nỗi ftrông như 6fcon vịt. 5f © DiendanLeQuyDon.comThêu đi 23thêu lại enửa tháng, 2cuối cùng 5nàng cũng 52thêu rõ 8bđược hình fehoa cúc, 43nhìn trái enhìn phải 5đều vô a7cùng thích 57thú, chỉ 6muốn gọi 6người mang 81đến cho 7Tần Liệt e9ngay lập dtức.

Thanh d9Nhã ở một 4bên thấy 5vậy không 7dbiết nên a0nói gì, 02nghĩ đi bnghĩ lại, decuối cùng 0fthận trọng bmở lời: 1e“Công chúa, 5nô tỳ nghe 7dnói, những 2thị vệ bbên cạnh 2Điện hạ, 4dcó vài người ađã thành dthân với bnhững tiểu 73thư nước d9Trịnh. Ôi, 75họ thêu cthùa đẹp 6lắm!”

Bảo 8Khâm chớp 3chớp mắt, 1cũng hiểu e2sơ sơ ý acủa Thanh aNhã, nghĩ 2alại, đập 5đập tay 4dnói: “Dù bsao cũng bkhông thể 04so sánh chàng b4với người 4khác.” 5Nếu Tần 88Liệt để 0ý đến a8những thứ e0đó thì bcđã chẳng 3bỏ qua hết e7thảy các bcô nương 67tài mạo ftrong Phong 8thành mà dđợi chờ 0bnàng.

Cũng fkhông biết 8tại sao, 0eBảo Khâm 87lại có 0niềm tin echắc chắn 08như vậy fvới Tần fLiệt. Kể 4ra thì thời 8gian hai người abgặp gỡ 10không bao ddnhiêu, nhưng blại có 5cảm giác 0bnhư đã aquen nhau 5btừ rất 8lâu rồi. 06 © DiendanLeQuyDon.comCho dù hắn 0cluôn giữ 6khuôn mặt b7lạnh lùng, 1fBảo Khâm 5vẫn có fthể thấu echiểu được 07lòng hắn fchỉ bằng 3một ánh 69mắt.

Tình 6acảm, có 96lúc chỉ 13cần một efánh mắt cfđã có thể 6kéo dài bđến hết 1cuộc đời.

Ngày 21thứ mười dsau khi Tần 3Liệt đi 1thì có thư 44về. Một 4cphong thư 9arất dày, a6không biết 1fbên trong cphải bao 79nhiêu lá 65đây. Nhưng cBảo Khâm 80không hề 67nóng lòng, fngồi trên c7giường 3axem thật 5kỹ. Thư 8của hắn 3không có enhiều lời 9bđường 03mật, chỉ athuật lại 3những việc cblàm hàng 6fngày: Hôm 0nay qua thôn 7eLiễu đúng flúc gặp 67mưa bay; f5hôm nay củi 3đốt sưởi a8ấm ít quá, alội qua 7dòng sông fbăng, chợt f6nhớ nàng...

Xem 6mãi xem mãi, 22Bảo Khâm 2achìm vào 08giấc ngủ.

Nàng cbị Thanh 62Nhã gọi 8dậy, giọng efnói gấp bagáp, thậm ffchí Thanh 1Nhã còn alay nhẹ evai nàng. ad © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 14mở to mắt, 8thấy Tần 2Tu xông vào 2phòng, vẻ 13mặt vô ecùng nghiêm 9túc bước 64nhanh đến 3atrước mặt 4nàng, trầm fgiọng nói: c“Nhị ca f4ta không 3biết từ 1đâu tìm 67về được cThất Công fchúa thật, 3fhôm nay đã 2vào cung 4diện kiến 42Thánh thượng. 5 © DiendanLeQuyDon.comNgươi mau cdđi đi, muộn dhơn sợ 41không kịp.”

Bảo abKhâm híp d7mắt nhìn 8hắn, bỗng 89ngáp dài, 75dáng vẻ elười biếng: f4“Ngũ gia 81người đang ecnói gì vậy? 04Cái gì mà 2eCông chúa cethật Công echúa giả, 12thiếp nghe 5không hiểu.”

Tần cTu tức giận 22giậm chân: 67“Đã là 4lúc nào c8rồi mà 1angươi còn 5giả bộ btrước mặt 0ta. Chẳng 5alẽ ta còn 5không nhận ara ngươi 98sao? Nếu 9bngươi vẫn 24không chịu 3trốn, lát 7nữa Phụ 2hoàng cho 1dngười đến 7abắt đi eđối chất, aexem lúc đó fngươi sẽ 9dlàm thế cnào?”

Bảo ddKhâm nhếch 4emiệng cười, 9chậm rãi bđứng lên banhỏ giọng 1nói với 5Tần Tu: 50“Nhìn Ngũ 28gia xem, thiếp 2theo thuyền 4đường 7đường a5chính chính 0đến đây, 75ai dám nói 1thiếp không aephải là 7Thất Công e0chúa? Tùy 6tiện đem amột người a1con gái đến 9nói vài 4câu rồi bbắt thiếp 8evào cung, 15Bệ hạ 2như vậy bkhông phải dhồ đồ 96quá sao?”

Tần eTu nghe vậy 71ngây ra, cflặng đi amột lúc, f1cuối cùng bhiểu ra ffý của nàng, detrên mặt a7giãn ra, 28nghĩ một 2lúc rồi b1nghiêng nghiêng fđầu, nói: 17“Ngươi anói cũng 3có lý, nhưng b8Thất Công 7chúa đó... 41 © DiendanLeQuyDon.comdù sao cũng 06là lá ngọc 5cành vàng 08chân chính…”

Bảo 5Khâm nhìn f5hắn cười agiễu: “Ý 70của Ngũ agia là, thiếp 9trông giống 4bmột a hoàn?” 3Nói rồi 4mắt nàng 8cnheo lại, 08dáng vẻ 8dịu dàng 9fvừa rồi fchốc lát 7cbiến thành 5fkhí thế 8ngút trời 2dkhiến người bkhác không 85dám lại c8gần.

Tần 4Tu nhất 4thời không canói được 4acâu nào.

Bảo 87Khâm lại cnói: “Người aacòn chưa 70thấy, sao d3có thể 8thua được. b © DiendanLeQuyDon.comThiếp phải 8ađi xem xem fCông chúa agiả mạo ađó rốt fcuộc trông eara sao.”

Tần fTu chau mày, a8đột nhiên bý thức 0được điều 2agì, người 0ccon gái này, 2rõ ràng 53đã có chuẩn 3bị từ dtrước. 5 © DiendanLeQuyDon.comNgay đến 05chuyện Thất 4dCông chúa 50thật đến 3elật tẩy 1thân phận 2chắc cũng 8đã nằm 5trong dự 27liệu của 7Tần Liệt. 64 © DiendanLeQuyDon.comHắn đến f0đây thông 8báo thế 88này thật 60là ngu xuẩn.

Lát 9bsau quả 2nhiên có dangười trong 8cung phái 66đến mời f5nàng đi, 38nhưng không a4nói rõ là b8có việc 6gì, thái 7độ vẫn dbrất cung 98kính. Tần 6Tu thấy d1vậy, trong 8lòng thoải d4mái lên cbnhiều.

Bảo aKhâm nhanh 8chóng thay a3y phục tiến 8cung, Tần 0Tu liền dđi theo hóng c0chuyện. 7c © DiendanLeQuyDon.comCho dù không 27giúp được cgì, hắn bfnói đỡ dvài câu 6cũng được. 6b © DiendanLeQuyDon.comDù Tần 66Liệt đã 6sắp xếp 9atrước rồi, e1nhưng lúc cnày hắn akhông ở 3đây, một b4mình Bảo 4eKhâm dù 8gan to, khí a7thế ra sao, 5nếu bị 53trách hỏi ecũng thật 6crất tội 8nghiệp.

Bảo 62Khâm thường c6ngày hiếm 07khi tiến 33cung, đây cdlà lần 7btiên nàng 2đến Tam 81điện. Cung 84điện nguy 1nga tráng 4lệ khiến 10người khác fthấy áp 46lực, may d5mà nàng 7sớm đã fchuẩn bị, 7acòn có Tần daTu đi theo 18nên cũng d2yên tâm 26phần nào. 5 © DiendanLeQuyDon.comSuốt đường 6đi, nét dmặt Bảo 3Khâm vô 6dcùng bình fthường, 1dù là khi acvào cung 7hành lễ, agặp Thất e6Công chúa, 6nàng vẫn dfrất điềm 1nhiên.

Tần 0aĐế có alẽ cũng a8không muốn d7làm to chuyện, 4angười trong 17điện không 18nhiều, Bảo cKhâm quét 7mắt một c3lượt, chỉ 8nhận ra eThái tử 3dvà Hoàng chậu, tất 6nhiên còn fcó Thất a2Công chúa 3cthật kia 6anữa. Nét 1mặt mọi 1engười đều 3ekhông tốt, 85Thái tử 3dlo lắng, 7Hoàng hậu a1hoài nghi, 0Nhị Hoàng 1ftử nghiêm amặt không 4fbiết đang bnghĩ gì, bThất Công 72chúa nhìn 1dchòng chọc 0dnàng giận 1dữ, giống 8như muốn fbáo thù 4vậy. Chỉ 7có Tứ Hoàng 86tử vẫn 89vậy, nhìn f4thấy Bảo c2Khâm còn ccười hiền 7blành với 5nàng.

Tần fcĐế vẫn adrất khách bsáo với 9nàng, vừa 01vào đã 4cban ngồi, 9fcùng không 40vòng vo, 2anói luôn: 27“Nghe nói dThất Công 6chúa sức 61khỏe không 29tốt, Trẫm e2vốn không 23nên gọi 38vào cung alúc này. 50 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hôm 89nay trong f2cung xảy ara chuyện 9blạ, có ecngười tự efxưng là 67Thất Công cchúa, Trẫm 60tuy không fdtin, nhưng cchuyện này 2dù sao cũng 2ảnh hướng 4đến danh ebdự của 2Công chúa, enên đặc 5biệt gọi 9dCông chúa 15đến đây 1làm rõ sự 8tình.”

Bảo 5Khâm ngạc 8nhiên nói: 1“Sao lại 7có chuyện c5như vậy? 2Xin bệ hạ 9hãy truyền 09người đó dvào cung, fthần thiếp 82muốn đối 47chất.”

Thất a8Công chúa bnghe vậy b3tức đỏ 6mặt, vươn 3ecổ định 9lên tiếng 8liền bị 9Nhị Hoàng 88tử bên 9cạnh trừng amắt, lời 56đến miệng 13lại nuốt atrôi xuống. 9e © DiendanLeQuyDon.comNhưng trong delòng nàng 69ta bực bội dnghiến răng 16nhìn Bảo dKhâm. Bảo 16Khâm lại fgiả vờ 5không thấy.

Tân 3Đế nhìn 0sang Thất 4Công chúa, 0flại nhìn 3dBảo Khâm, 9mặt không 55đổi sắc 4nói: “Người cdnày cũng 1đang ở eđây, Công 8chúa xem bcxem đã từng a9gặp qua 8bchưa?”

Bào 01Khâm ngó 5nghiêng tứ 35phía, cuối 0dcùng dừng 3mắt trên 7người Thất 75Công chúa, 9nhíu mày 5quan sát 2etừ đầu 9đến chân. e2 © DiendanLeQuyDon.comNàng nghĩ 3một lúc 65mới chần bchừ trả f5lời: “Thưa 20Bệ hạ, 7vị cô nương dbnày thiếp fnhìn rất 43quen, nhưng f6không nhớ 2đã gặp dnàng ở dfđâu.”

“Ngươi 7nói dối!” 5Thất Công 2chúa cuối 9cùng không 2nhịn được blên tiếng 9phản bác: 1a“Tiện bnhân to gan, 39không biết dbthân biết 0phận dám 06cả gan giả bbmạo bổn ccung. Còn 29không mau cnhận tội, 1thành thật 5ethuật lại 7sự việc dcho rõ ràng. 2 © DiendanLeQuyDon.comNếu không, 7bổn cung a2sẽ vứt dngươi cho bchó gặm.”

Bảo 7Khâm sợ 2hãi lùi 3lại vài cabước, dựa 0vào cây f7cột trong 7điện, giống 39như bị fkinh hãi. 10 © DiendanLeQuyDon.comTần Tu thấy fnàng giả fbộ như 1bvậy, trong 9lòng muốn a7cười, ngoài 4mặt lại flàm ra vẻ fftức giận, 4chắn trước d7Bảo Khâm, 1nói với 4Thất Công 1chúa: “Con 89đàn bà 8điêu ngoa 4ở đâu 4bra dám mạo edanh Công cchúa, trên 44đại điện 9không cho fphép ngươi 6căn nói hoang 88đường.”

Thất bfCông chúa cmắng: “Bổn e4cung đường 4đường flà Công 82chúa cao 22quý, chẳng 29lẽ không 5được mắng deả tiện 5nhân đó esao. Chẳng 4qua chỉ 1là một eả đằng fthiếp thấp 41kém, lại 2ddám câu bkết với 6sứ giả 2hãm hại 69bổn cung, 4dgiả mạo aCông chúa. 1 © DiendanLeQuyDon.comNgươi sao 2không tự 1xem lại 72mình, cho 5dù có dát cvàng dát 2bạc cũng 4dchẳng thể e4trở nên bcao quý.”

Bảo aKhâm đột 4nhiên nhíu aemày, đứng athẳng người, 60lạnh lùng enói: “Thật 0là tức bdcười, bổn 6cung không 1giống Công 55chúa, chẳng c0lẽ ả đàn 05bà điêu 4ngoa như 6ngươi giống 0sao. Ngươi bckhông xem exem đây eblà nơi nào, 3ăn nói hàm bhồ chẳng 2còn chút 37thể diện. 5 © DiendanLeQuyDon.comNgươi mở 7miệng nói dbổn cung dblà đằng 1thiếp, bổn 64cung muốn e5nghe ngươi 4bnói cho rõ fxem ngươi brốt cuộc ato gan đến 4dđâu dám 6làm nhục 4thanh danh 1dbổn cung.”

Nàng 9bỗng chủ ddđộng để f0Công chúa 7lên tiếng, 6Tần Tu đầu atiên lo lắng, 9sau đó hiểu 47ra… Nàng 4dtự tin như evậy, chắc 6chắn đã 80có chuẩn 70bị.

Nếu 1dBảo Khâm fđã lên 4tiếng, Tần b9Đế đương 3nhiên cùng 1akhông phản 7đối nhưng 43Hoàng hậu fthấy chuyện 1bất bình 6akhẽ nói: a“Chỉ là 34một cô 1gái thôn 66dã chanh d1chua, không bcó chứng bcứ dám 7đến chỉ d8trích Công dchúa, Bệ eahạ còn 44để nàng 4ta nói chuyện. 0 © DiendanLeQuyDon.comViệc này 32mà truyền 9ra ngoài, csợ rằng angươi ta 24sẽ nói 6chúng ta 6ức hiếp eCông chúa.”

Tần 02Đế nghe 13xong, vẻ 96mặt thoáng 9chốc do edự. Nhị a6Hoàng tử f3vội chen 8lời: “Chuyện 6dnày cũng 3là nghĩ fcho Công 62chúa. Trong 63kinh thành d8sớm đã 13có tin đồn, b0nói thân 4phận Công 3chúa có 6fđiều bất bthường, achi bằng 48nhân cơ dhội này dlàm rõ ràng, 06tránh để 92người ngoài dăn nói linh btinh, sẽ 4ethật sự 8ecó hại 4đến thanh 9fdanh của 93Công chúa.”

Hoàng 2hậu lạnh c6nhạt nhìn 52hắn, không 0nói gì. a © DiendanLeQuyDon.comThái tử 28trộm liếc 50sang Bảo 4Khâm, thấy 92khuôn mặt 59nàng thản cnhiên, trong a8lòng cũng 37tin tưởng fnàng, lên 9etiếng: “Nhi dđệ nói bcũng có 71lý, chi bằng 9bđể họ 36đối chứng a0cho rõ ràng, 5tránh sau 95này nảy absinh phiền a9toái.”

Tần c5Đế nhẹ 84nhàng gật 8fđầu, ánh 0dmắt sắc ebén nhìn b1Thất Công 7chúa, lạnh 2lùng hỏi: fd“Nếu ngươi 0eđã nói 6cCông chúa d4là giả 7mạo, vậy e7ngươi có 5ebằng chứng 9gì không?”

Thất 16Công chúa avội nói: a“Ả này bvốn dĩ 55không phải flà Thất 9Cống chúa, 3ả ta họ 86Hình, là 1một trong 3số mười d2hai đằng fthiếp theo 07bổn cung eđến làm 2phù dâu. 91 © DiendanLeQuyDon.comKhông biết 7dả câu kết fbvới Lý bKha Minh từ b4lúc nào, 2bcùng một 5giuộc với cbọn đạo cetặc, giết 8hết a hoàn d6tỳ nữ c8của bổn e7cung, còn abép bổn cccung nhảy 56sông tự 0bvẫn. Cũng 2may bốn 1cung mệnh 2lớn, rơi 5xuống được 7người ta 1dcứu mạng, 6vất vả 8elặn lội 0nhiều tháng dmới tìm d1được đến 0kinh thành, 63lật tẩy 7bộ mặt 4thật của f9ả.”

Thất a8Công chúa 9giọng điệu 5đanh thép, 1dmắt rơm 47rớm nước, 8lời lẽ 9tha thiết, 5ccũng có bvài phần 6xúc động. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrên mặt f6Nhị Hoàng 60tử hiện 0rõ sự kinh c9ngạc, vội 4evàng truy 4hỏi: “Trừ 69phi những dcngười trên 06thuyền đều 7chết hết? 6Nếu không, 03nàng ấy 6dsao có thể 8giấu diếm b4được?”

Thất 98Công chúa 0vừa khóc 14vừa nói: 81“Tên Lý a4Kha Minh đó 8alòng lang a8dạ thú, 7thủ đoạn bctàn ác, 98sao có thể 2nương tay 4cđể lại 0bnhân chứng. 5f © DiendanLeQuyDon.comCũng may 06ông trời fcó mắt, 4blúc bổn 6cung rơi acxuống nước fcòn có một 48ma ma theo 5hầu bổn 5cung nhiều 8fnăm. Hôm fanay bà ấy bcũng đến ccđây, đang 4đợi bên 7bngoài, chờ 0bbệ hạ etruyền vào. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐợi ma c4ma vào điện fanói ra sẽ 0rõ.”

Nghe bnói còn 1fcó nhân cdchứng, mặt 6Thái tử 31biến sắc, 00không nhịn c2được quay 43sang Bảo 43Khâm nhìn 3chăm chú, ethấy nét 7mặt nàng 57trước sau 1không đổi, fmới bình 66tâm trở c9lại.

Nhị 66Hoàng tử abtiếp tục: 60“Nếu đã cnhư vậy, 3chi bằng 6Phụ hoàng e1triệu ma 4ma đó vào 56cung, hỏi 4rõ ngọn 3fnguồn.” aTần Đế 3fnhìn Bảo c5Khâm, ánh a9mắt chợt bsáng lên, 0nhẹ nhàng 42gật đầu.

Bảo a1Khâm ngược 21lại mỉm abcười, bỗng ednhiên cất 7tiếng: “Xin eehãy khoan…”

Nàng 49từ từ bcđừng dậy, efchậm rãi 68tiến đến 37chỗ Thất 18Công chúa, 0khóe miệng bfnhếch lên e8một nụ 32cười châm 9biếm, đi fvòng quanh 82nàng hai cfvòng, dáng c7vẻ ung dung atự tại.

Sau adđó, nàng fmới cười 10nói: “Ngươi 2nhắc đến emười hai 1đằng thiếp 6kia, khiến 9bbổn cung 29chợt nghĩ 0era. Trong 0dsố những 4đằng thiếp 74đi cùng, eđúng là 59có vị tiểu bdthư họ 1Hình. Tên 7dlà gì nhỉ? 8À đúng frồi, Hình 0Nghiên.”

Nàng 7quay về 4echỗ ngồi, 97dáng vẻ 48cây ngay 1không sợ dchết đứng cnói tiếp: ed“Vị tiểu f5thư họ d4Hình đó 2là trưởng 7nữ của caHình đại dnhân Hồng 8Lư Tự nước 2ta, tuổi 6mới mười 3bảy, mẫu 9thân là 92người họ 8Hàn ở Tô a3Châu. Các 8vị ở Phong 45thành, có flẽ không abiết đại cdanh của bHàn gia tại 21Tô Châu.”

“Hàn 71gia Tô Châu…” 01Tần Tu bỗng 14nhiên mở 8miệng tiến 5lên phía 78trước: d6“Cái này eta biết. 1e © DiendanLeQuyDon.comNước Trịnh 75có câu tục e5ngữ, ‘Con 0gái Hàn 3gia ở Tô acChâu, Sắc 5đẹp khuynh 4quốc chẳng 0dễ cầu’, e3ý nói mỹ 0nhân Hàn 68gia ở Tô 59Châu, yểu 51điệu nhỏ 1nhắn, da 11trắng mịn 68như ngọc, 7thông minh 1lanh lợi…” a7Khi nói mắt 6nhìn Bảo fcKhâm chăm 4chú, nhìn 7xong lại c0chau mày, 1muốn nói bgì đó lại d5thôi.

Nếu cenhư chỉ cnói đến c0da mịn như 5ngọc, thông 2minh lanh e3lợi, Bảo 81Khâm còn dcó thể 7miễn cưỡng 77chấp nhận, 20nhưng yểu 1điệu nhỏ dnhắn thì 0nàng sao 49có thể. c4 © DiendanLeQuyDon.comDáng vẻ 5bdong dỏng 13cao của 54nàng, đừng enói nước 1Trịnh, cho 78dù là Phong 2thành cũng 45không tìm e7được mấy 4người như ethế. Gì 1mà nghiêng 8cnước nghiêng b4thành chứ, 0cái này 8chỉ sợ 2là quá hổ cthẹn.

Thái b7tử huơ 73huơ tay, adhứng thú 4nói với 3Bảo Khâm: 1“Công chúa bcở trước fmặt Tam 61đệ có 0thể coi blà nhỏ eenhắn xinh 6xắn rồi.” 34Mọi người d4nghe xong dlập tức 5cười phá 7lên.

Thất 28Công chúa 4dkhông thể dngờ được dchỉ bằng 07một câu 5dnói, Bảo 1Khâm có 18thể làm 10cho mọi fngười tiêu 9ftan nghi ngờ, 1ctức giận 66cắn chặt 78răng, cao 1giọng phản 7bác: “Cứ 66cho là mẫu f7thân của 49ả nhỏ bdnhắn thì 0dsao, chưa 77biết chừng f0ả thừa ahưởng ngoại 0hình của ephụ thân. 10 © DiendanLeQuyDon.comChỉ dựa 4bvào một 1câu nói, 35sao có thể 36chứng minh eả không 82phải là 63tiểu thư 1nhà họ 12Hình.”

Bảo 6bKhâm cười 9chế giễu, 7mặt lạnh 21nhạt nói: 8“Câu nói anày của engươi thật 33là vô lý, 6phụ thân aHồng Lư 8Tự không achỉ dáng 51vẻ cao to, catài ăn nói dcũng vô dcùng tuyệt 09vời. nếu 6không, sao 1có thể 6bthuyết phục f9được Thống 8blĩnh đội athị vệ fphạm phải 2ftội tày 0ctrời như 7vậy. Nhưng e4đừng bao 84giờ nói 22là vì tiền aftài, mọi e6người trong cthành đều 8biết, Hình 48gia đâu 9giàu có b1đến vậy. 3 © DiendanLeQuyDon.comCòn về d6số của chồi môn b0của bổn bdcung, trước 12khi vào cung 4fđã được 6kiểm tra, ckhông biết 7eNgũ điện 4hạ có phát fbhiện ra 3thiếu sót bgì chăng?”

Nguồn: truyen8.mobi/t78979-nguyet-man-kinh-hoa-chuong-23.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận