Nguyệt Mãn Kinh Hoa Chương 5.2

Chương 5.2
“Tứ đương gia.” Kẻ kiểm tra vết thương cho tên xui xẻo vừa rồi hạ giọng nói: “Hắn vẫn còn nương tay.”

Ánh cmắt Tứ dđương gia b7hơi nguôi 1giận, ánh 59 ắt phức 9 ạp nhìn 3 ần Liệt 9e ừ đầu 9đến chân, 44 ột lúc a au mới lên 4f iếng: “Đại 69đương gia 1 ó lời, 9 in mời các ef ị đến d8 inh Hòa đường.”

Bảo 0 hâm nghe e2 ậy, trong ed òng đột 9 hiên thấy 96 ao động, 2 hông chịu eđược ngẩng b hìn vị b0 ứ đương e ia kia, lông 6 ày hơi nhướn 21 ên một 3c hút, trong 52 hốc lát 7 ại trầm a gâm suy tư.

Tần d2 iệt nhẹ 5 hàng nắm dd hặt tay 0 àng, ghé 2 ào tai nàng 77 ói nhỏ: 35“Có ta 1dở đây dc ồi.”

Bảo a0 hâm ngây 14 a, sau đó 50chậm rãi d6nở nụ 6cười, đôi 86mắt tràn fđầy sự c5dịu dàng. 0 © DiendanLeQuyDon.comNgũ quan 5của nàng 7xinh đẹp, c5lúc trước 4trong quân 6đội, làn 1fda bị phơi 55nắng trở 5nên ngăm 2ngăm mà evẫn có 3người cười, 8nói nàng 3giống đàn 2bà. Nay nàng 4được nghỉ 8ngơi lâu 6bnhư vậy, bda dẻ đã 12trở nên ctrắng trẻo 9emịn màng, 3càng làm 1nổi bật 01lên đôi 8chân mày c9đen, môi 0má đỏ 1hồng, tuy flà có cải 42trang thành aanam giới 3nhưng vẫn 6eđẹp lạ bthường. d © DiendanLeQuyDon.comĐám thổ 91phỉ nhìn 6thấy, mắt 76cũng phải 5sáng lên.

Sau 5khi Tần 2Liệt dùng 4chiêu này dtrấn tĩnh a1Tứ đương cgia, đám dthổ phỉ 3cũng trở 88nên khách 2khí hơn 66nhiều, suốt 9đường 81đi không 3clàm khó ehọ nữa. 46 © DiendanLeQuyDon.comKhi đã đến 27Minh Hòa 1dđường, 53Bảo Khâm a0nhìn chằm cchằm vào 00bức hoành ephi ở tiền cđường, e2mặt có 5chút kích 75động.

“Sao 87thế?” 78Tần Liệt 7thấy vẻ 4fmặt nàng bbất thường, ecất tiếng a2hỏi.

Bảo 7bKhâm chỉ 5cười, lông amày giãn bera, dáng c3vẻ vừa 5vui mừng, evừa kích c7động.

“Đều 26áp giải 7ađến hết drồi chứ?” 8Người trong ecphòng trầm dbgiọng hỏi.

Tứ 1đương gia a0hơi xấu 5hổ, ho mấy 5tiếng, để 9họ đứng 35chờ bên 2ngoài, tự 36mình đi abvào trong fcphòng, hạ a0giọng nói dnhỏ: “Đại 43đương gia, 3người đã 7được mời 6đến rồi c3ạ.”

“Mời?” cMột tiếng 03quát lớn 5vọng ra: 6“Đó đều clà những 4btên gian 6etế vô liêm 9sỉ, không 24phải bảo 3ngươi sai 6người trói 81bọn chúng 0đến đây 0sao?” Vị 5hảo hán avừa to tiếng 90nói vừa 2fmất kiên 1anhẫn đi ara ngoài, fxắn tay 4áo như muốn 4cho người 73ta một bài e2học. Mới fđi được a9nửa đường, công ta nhìn athấy Bảo bfKhâm, đầu 3tiên là blặng người dđi, dừng 81chân, ló 79đầu nhìn 40thật kỹ.

Nhưng 3abên ngoài eánh sáng 5lờ mờ, fdù có nhìn 9kiểu gì 3cũng chi 9thấy được 1avóc dáng, 6trong lòng fông ta vừa 5nghi hoặc 73vừa do dự, 6cđứng im cdở đó không 4ađộng tĩnh 4gì thêm.

Mọi 1người trong 1cphòng thấy 16như vậy, aliền lên 76tiếng hỏi: b“Lão Tam, 1cngươi làm 20gì vậy?”

Tam 2fđương gia 6không trả 00lời, bước 3ra ngoài 9một cách 5bcẩn trọng, 0từng bước etừng bước 0một, mắt 7trân trân 94nhìn Bảo 4Khâm, ông d8ta nghiến 92răng, bộ dbdạng vừa 5sợ hãi 8vừa mong b0chờ. Đợi 8khi ông ta 59hoàn toàn elại gần, b0Bảo Khâm 9chợt nhếch 49miệng cười. 62 © DiendanLeQuyDon.comTam đương f0gia hét lớn 21một tiếng, ahoảng sợ 1chạy trối bchết, hoang emang tháo 7chạy khỏi dchỗ đó, 0vừa tiến 4fvào phòng 9trong, vừa 5gào lên: 24“Không 15xong rồi, 53không xong 46rồi, Tam 3gia biến bbthành quỷ d0đến tính 39sổ với b7chúng ta b5rồi.”

Khi c0nãy Tần 4Liệt nhìn 1thấy sắc 1mặt Bảo f0Khâm hơi 3lạ, cũng 6đã đoán a8được vài 59phần, bây egiờ nghe 98thấy vị 46Tam đương fgia này vừa 3khóc vừa 2hét lớn 65thì đã dbhiểu ra 71tất cả. 19 © DiendanLeQuyDon.com“Là thủ dbhạ của b6nàng à?”

Bảo 56Khâm không 65nén được 4những giọt 4nước mắt 6fvui mừng, 7nàng gạt 08đi, khẽ 99nói: “Vị 9Đại đương 5gia ở trong akia, từng 2là phó tướng dcủa thiếp.”

Đang 3nói chuyện, 7Đại đương 02gia vừa fchửi bới 7vừa xông 75ra ngoài: 5“Bọn hèn 88nhát vô 2tích sự, 3không xem 02xem đây 3alà chỗ ccnào chứ, 6kẻ nào bdám giả ethần g iả d8quỷ ở 4đây! Ôi 4chao... ông 33trời ơi...” 2cĐại đương 4gia chân 58đã mềm 8nhũn ra, 85ngồi phịch b4xuống đất, 6nhìn Bảo aKhâm trân f0trối, cả 1người ngây 99ra.

“Ta 08đã bảo, c0Tam gia biến 6thành quỷ 6dđến tìm 1bchúng ta c2rồi, ngươi ecòn không 7atin.” Tam 5đương gia 8vẫn trốn catrong phòng 5ckhông dám 76đi ra, một cmực túm 6vai Nhị 8đương gia: 5b“Quân sư, 4ngươi ra 3cmà xem, xem 0có thấy a7giống hay akhông?”

Nhị cđương gia b3lạnh lùng bnói: “Người 52quân tử 1không nói b1chuyện quỷ ethần...” 5Hắn còn echưa nói c9xong, Bảo 86Khâm đã c4đi vào phòng.

Trong b0phòng có bcây nến dcto bằng 7bắp tay 12nên mọi athứ đều 44được soi arõ ràng, 1chiếu sáng dkhuôn mặt 8nàng.

Nhị 26đương gia 6há hốc admiệng, không b2nói được 3gì nữa.

“Tam... 0 © DiendanLeQuyDon.comTam gia?” 8Cuối cùng 62vẫn là 7Đại đương 3cgia mấp 31ma mấp máy 9nói trước, 01ông ta hít 09một hơi, c4nước mắt e3như chuẩn 0bị rơi 1xuống đến fnơi: “Tam 4gia, cuối 0cùng ngài 7cũng đến 02tìm chúng 5ta rồi.”

Bảo fKhâm nhếch 88miệng cười canhư cũ.

Tam 7đương gia alập tức 7khóc rống b1lên, không 82quan tâm 0ctrong phòng afvẫn còn bngười khác, 0một tay e0lau nước 61mắt, một 4tay lau nước bmũi khóc 3lớn: “Tam... e © DiendanLeQuyDon.comTam gia, thuộc ahạ... thuộc 8hạ có lỗi 8với người. 26 © DiendanLeQuyDon.comLúc đầu... de © DiendanLeQuyDon.comlúc đầu 27đã bàn 41kĩ với 3các huynh 51đệ sẽ 8bđi về Kinh 9thành, chém 9bchết tên 9cẩu Hoàng 6đế báo 17thù cho ngài. 1 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng... fe © DiendanLeQuyDon.comthuộc hạ f0lại bị 9Lương gia 9ccản lại...”

Nhị 66đương gia dcuối cùng 7cũng tỉnh elại trong dsự kinh 73ngạc, xoa b7mặt, mắt a4liếc qua 6liếc lại, d7chậm rãi dđi đến 1trước mặt 48Bảo Khâm, d5nhíu mày, dnghiêm túc 5đi hai vòng bcquanh người 6Bảo Khâm. 97 © DiendanLeQuyDon.comĐại đương fgia thấy 8vậy, liền acao giọng 9hỏi: “Lão 3Nhị, ngươi 26phải nhìn 0cho rõ, là bengười hay celà ma?”

Bảo 3Khâm nhìn 6Nhị đương 3gia cười 04hiền hòa, a6hạ giọng 77nói: “Thư daSinh, ngươi 05đen đi nhiều 9đấy.” edLúc nói c5câu này, 1đột nhiên 1nàng dùng fquạt vỗ 8mạnh vào esau ót hắn, 9cđộng tác bvừa nhanh 8cvừa mạnh, d7không khách 2akhí chút 5nào. Nhị 5đương gia 9lập tức 8ôm đầu 2etrốn chạy, 5lớn tiếng 4mắng chửi 4Đại đương 9gia: “Tên d0béo chết 9tiệt, biết 59trước rồi 9còn gọi 4dông ra để 2bị ăn đánh.”

Đại 36đương gia 82nghe thấy e3vậy, bước 31từng bước e5nhỏ ra ngoài, fxoa xoa mặt, cnhìn chăm 6chú vào d1cái bóng 7đổ trên c0mặt đất, b3nhào đến d7chỗ Bảo 0bKhâm.

Từ e4lúc Bảo 62Khâm đi 2vào trong 1phòng, Tần bLiệt luôn 0quan sát ckỹ hành 4fđộng của 7mấy người 42này, vừa 9thấy không 8cổn, liền b0chạy vào 23kéo Bảo aKhâm ra một 1bbên, tự eemình xông 63lên trước. 7b © DiendanLeQuyDon.comĐại đương 8gia không ađề phòng, 0kéo tay hắn 7ôm lấy, 6acũng không fdmở mắt d6nhìn, chỉ 4khóc tức ctưởi: “Hức 9hức, Tam egia ơi...”

Tần cLiệt cũng eakhông động dbđậy, mặt 63lạnh lùng 41nhìn hắn, 1Bảo Khâm 70ở bên cạnh c6đã cười 2cđến sái bcả quai fhàm, Nhị dđương gia 6dche mắt 14lại, không ddám nhìn btiếp nữa. fc © DiendanLeQuyDon.comTam đương egia nghe thấy ddâm thanh 7bên ngoài, 1chạy ra c9ngó đầu 3nhìn, thấy 5cảnh tượng ebngoài cửa, 7clập tức 7dhét lớn: 18“Lão Đại, d9Tam gia đang ađứng bên ecạnh ngươi, fngươi ôm bngười khác c7khóc làm f5gì thế?”

Đại 36đương gia cfsững sờ, 82lập tức c7thả lỏng 5tay ra, đối 6diện với akhuôn mặt 5lạnh lùng 8của Tần cLiệt, phút b9chốc bị cdọa sợ 4lùi lại 2hai bước, clẩm bẩm: 6“Ôi trời 5eơi, thảo 7fnào... Tam 0gia làm sao fcó thể 8cao thêm 52một cái dđầu được...” 76Nói rồi, 46hắn lại 40nhiệt tình 0chạy đến 7chỗ Bảo 8Khâm, nhưng fbị Tần 9Liệt chặn eblại.

Đại f7đương gia 23run rẩy 8một lúc, fnhoẻn miệng accười với cBảo Khâm: 3“Tam gia, 2dthị vệ 8ngài mới 5thu nhận 5trông gầy 3đét, rất 3dchi là vô 9dụng, nhưng 3ánh mắt 6hắn hằm 9ehằm khiến bdthuộc hạ ckhông dám bdđối diện.”

Tần 1bLiệt lạnh f9lùng liếc 9chắn một 2cái, Đại fdđương gia 1dlập tức 5câm nín. b5 © DiendanLeQuyDon.comHắn cũng elà kẻ lăn 59lộn trong 5chiến trường, 5cnhạy cảm 44hơn người dthường 8rất nhiều. 0 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 89tuy có khuôn 4mặt thư f7sinh lạnh 7lùng thanh f3cao, nhưng 03quanh người 4clại toát elên một aluồng sát c5khí lạnh f2lẽo, khí aethế này, 2tuyệt đối 4không thể 8fgiả vờ 6được.

Bảo 6Khâm không eetiện nói avới họ 4thân phận fcủa Tần 7aLiệt, chỉ 4cười cười, 6bđi đến 1bên họ 9nói: “Lão 9fBéo, Thư aSinh, Lão bBao, sao các 8aông không 06chờ ở 6bTây Bắc, blại chạy 3đến núi 1eTiểu Chướng 0này làm 3thổ phỉ?”

Nói 8eđến chuyện anày, Lão a4Béo - Đại 3đương gia 99liền nổi bbcơn tam bành, egiận dữ 2giẫm chân b2liên tục. 7 © DiendanLeQuyDon.comThư Sinh 9cvà Lão Bao 38kéo ông 0ta vào trong 5phòng, rồi 09gọi Bảo 3Khâm và 5Tần Liệt devào cùng 18luôn. Tứ 2đương gia ccthấy vậy, 94chỉ đứng 06gác ở cửa bckhông dám dađi. Thư 2Sinh suy nghĩ 2bmột lúc 05rồi gọi ffhắn ta vào 0cluôn.

Tất dcả ngồi 7xuống, Bảo eKhâm đang d4suy nghĩ 4xem nên giải ethích cho fhọ thế 6nào về 7chuyện mình 6bcải tử 01hoàn sinh 06thì bên enày Tứ b2đương gia fcũng không e4nhịn nổi 23mở miệng atrước, fcười hề 7hề nói: 1“Lúc trước bachỉ thấy 3vị tiểu 1ca ca này drất lợi chại, không 72ngờ, nhân 9bvật chính fbvẫn còn 09ở phía 21sau. Vị 7tiểu gia a9này nhìn 8fthư sinh enho nhã, 57gầy gò c0yếu ớt, 0hóa ra lại 47là vị tướng 4quân mà adcác vị fđương gia 4vẫn nhắc 1eđến? Có 97nhận nhầm 3bngười không d6vậy?”

Thư 3dSinh không 7ckhách khí 82mà tặng 5cho hắn f8một cái 0tát, nổi 79giận nói: 1a“Dám coi 2thường 3Tam gia của 6chúng ta, 58ông đây 69sẽ đánh 6fcho người d2răng rụng d7đầy đất.”

Lão ceBéo và Lão 2Bao cười 8“ha ha”, 2vỗ tay nói: cf“Lão Tứ, dđệ không ccđược trông 6mặt mà 2bắt hình edong. Nhớ d9năm xưa, 1đại ca 7cùng mấy 1engười đây 1cũng nghĩ ey như đệ, bccòn trêu 13Tam gia trông 76như đàn b7bà, thế 2là bị rượt 04đuổi mười 6mấy dặm fliền, suýt anữa còn 2bị đánh 2chết.”

Lúc 72quen biết 6fbọn Lão 33Béo, Bảo 27Khâm mới cmười lăm actuổi, nhờ elập công dđầu nên cđược thăng 26chức lên 9làm tướng. c © DiendanLeQuyDon.comNàng lấy ftiền thưởng 9cđể khuyến 1khích, cũng 3là phá đi dlệ cũ đã 0ctồn tại 5bấy lâu dcủa nhà 2họ Chung. c © DiendanLeQuyDon.comLão Béo, dThư Sinh 06và Lão Bao aađều được 80phân làm 0ethuộc hạ 89dưới trướng 48nàng.

Trừ 28thuộc hạ a6cũ của 0Chung gia, bkhông ai 9phục tên 8dtiểu tử 6vắt mũi 75chưa sạch 2này, nhất 0là Lão Béo. 8 © DiendanLeQuyDon.comLão ỷ bản 7thân cũng 01có chút b2bản lĩnh, enên hay chế 6bgiễu nàng. 1d © DiendanLeQuyDon.comCó một 1lần bị 2Bảo Khâm 0bắt gặp, 35nàng nửa 4lời cũng ckhông nói, 3cầm lấy aroi đuổi c4theo hắn. 97 © DiendanLeQuyDon.comLão Béo 6cvốn không 37có ý định bđánh nhau, 2nhưng bị 8trúng hai broi, cảm 1thấy không 88ổn, liền 0bỏ chạy. 0 © DiendanLeQuyDon.comThư Sinh d8và Lão Bao 1đều là f0huynh đệ dcủa hắn, 1ethấy vậy 13liền đuổi etheo giúp 4đỡ, kết 8quả cũng dbị Bảo c4Khâm đánh ccho tan tác btả tơi. 71 © DiendanLeQuyDon.comBa người 2phải chịu 9đòn roi, 3bèn cướp 21lấy ngựa crồi bỏ e0chạy, Bảo 84Khâm không 4bỏ qua, 1còn đuổi 2theo bọn 7fhọ mười 80mấy dặm eđường, 85đánh đến cckhi nào họ 3chịu quỳ d7xuống xin 7dtha mạng 8mới dừng d1tay.

Từ 7đó trở 6đi, ba người d1này đã cnghe lời 4ehơn, không 74những không acười nhạo fBảo Khâm, 05mà hễ có 2người nói 0xấu nàng 2liền đứng 1ra giải 4quyết thay. 8 © DiendanLeQuyDon.comSau đó, f1họ thắng 36lớn trong cmấy trận datruy kích 81quân Yên, ecBảo Khâm 9fđã để 7aba người 08họ ở bên 7cạnh, Lão 6Béo làm 8phó tướng, 65Thư Sinh 5và Lão Bao 0elà thị 4vệ thân 01cận.

Nhắc d2đến chuyện 14cũ nhiều 62năm trước 26đây, mấy engười vừa d7kích động, c5vừa hoài 3niệm, nhất 6là khi nói a0về chuyện 80rong ruổi 5nơi chiến ctrường 7các liệt f9đẫm máu. 6 © DiendanLeQuyDon.comLão Béo f8còn cất 41cao giọng 48hát những 2bài ca dao 8cũ: “Ai 34nói ta không 5còn áo mặc? 3Áo bào kia 99ta với người b8sẻ san. dd © DiendanLeQuyDon.comQuân vương f8phát lệnh cfđi chinh achiến, mâu 4thương sắm bsửa chẳng 4lo bàn. Ta 3cùng người 2sánh vai 1chinh chiến, 0ta với người 4giết địch 8trừ gian...”[1]

[1] f2Bài Vô Y, 7trích trong ftập Tần ePhong - Kinh ethi.

“Sau f3khi Tam gia 18xảy ra chuyện, 5chúng thuộc 2ahạ đều 4bị phân dfđến dưới fdtrướng 8của các 7tướng quân bkhác. Quân fTây Bắc d9thay thống dasoái mới, 1bọn thuộc ahạ bị achèn ép, fnhững người fgià trở a1về cố dbhương, còn echúng thuộc 9hạ không 3nén nổi acơn giận, 5kiên quyết 3crời đi. fe © DiendanLeQuyDon.comTrong lúc bdgiận dữ, 3thuộc hạ ađã định 4đầu quân fcho Tần fNgũ gia, 3nhưng đến anúi Tiểu fChướng fcthì bị e7Lão Tứ 2fcướp...” 0aNói đến 03đây, Thư bSinh không 4nhịn được acười phá blên, quay cra nhìn Tứ 2eđương gia.

Tứ 58đương gia a3có chút c7ngại ngùng, 8cnhếch miệng 3nói: “Ta f9thừa nhận 7tài nghệ 6của mình 8không bằng 4người. cc © DiendanLeQuyDon.comLôi kéo 6được mấy e4người các 9fngươi nhập f8bọn, sơn 18trại này 4bngày càng aetrở nên e7thịnh vượng. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhững điều 24khác không 31nói, lúc btrước, 7ckhi quân daYên kéo 0đến, chúng e6ta chỉ có 32thể trốn 58vội vào 07trong núi, 04nhưng giờ 5không còn 0sợ gì hết. 8 © DiendanLeQuyDon.comBọn chúng 5chưa tấn ccông vào 4được lần 1enào!”

Bảo cKhâm không 7thể ngờ 1được họ 05lại có daý định 8đi đầu fquân cho 24Tần Tu, 84liền quay cfsang nhìn 3Tần Liệt, 97Cửu Cân 7cũng ngây 6ra, lông 9mày hơi 7nhíu lại. e © DiendanLeQuyDon.comThư Sinh cvuốt cằm, 0dnhìn Cửu b1Cân chăm 97chú một 0lúc, đột e1nhiên quay 5sang nói 3với Lão 6Béo: “Lão 00Đại, huynh e8nhìn vị 08huynh đệ 86này xem có 54phải hơi fcquen mặt 7không?”

Cửu 4aCân nghe 1thấy vậy dftrong lòng fchột dạ, 0cố tình 25quay mặt fđi không 94để cho 5họ nhìn 28tiếp. Hắn 0càng như fvậy, họ 02càng không 52chịu bỏ 6qua, lại 7dđến lượt 5fLão Bao nhìn aechằm chằm 4Cửu Cân ctừ đầu 5dđến chân, 7cuối cùng d6vỗ đùi 5cái đét, 95ý bảo đã 0nghĩ ra rồi: c2“Vị huynh 4đệ này 1ckhông phải 9là người 8bên cạnh 1Tần Ngũ dgia sao? Lần 50trước đi 9đến doanh 6trại đưa 9tin, bị 43Lão Bao ta b4chặn lại, 9suýt thì 27đánh nhau.”

“Thế ckhông phải 5là...”

“Ai 6dà, thế 51sao ngươi bblại đi 0theo Tam gia 6của chúng fta?” Thư 3Sinh vừa cfbất ngờ a0vừa vui 02mừng, miệng e7đang há 0ra, nghĩ eđến điều 90gì đó, 26nhìn sang 50Bảo Khâm, 1kinh ngạc fhỏi: “Tam b2gia, nửa 80năm qua ngài 8đến nước 4bTần sao?”

Ngày 8trước, f3quan hệ 6hai nước cbTần - Trịnh 56hết sức 1căng thẳng, 2ban đầu fcòn đánh 60nhau mấy etrận, sau 23này không 24hiểu sao 3lại hòa fhảo dần, b3quân đội ehai nước 73cũng hợp 8lực đối eephó nước a2Yên. Không 9dchỉ có fBảo Khâm 4và Tần e3Tu bắt tay 4giảng hòa, 71mấy người e3Lão Béo 8và tướng 29lĩnh quân c0bên đó 67cũng hết 89sức thân b5thiết. Trời 0mới biết a7được làm 9sao họ lại 0agặp Cửu cCân, đến 9cả Bảo 0Khâm khi 4vẫn ở 6btrong quân 80cũng chưa ecgặp hắn 9cơ mà?

Bảo 1Khâm không 57muốn giấu 67họ nữa, 4quyết định fnói chuyện ebản thân d6mình được 5Lương Khinh 43Ngôn cứu 3cthoát, ẩn a7nấp ở 3bHình gia 2athế nào, 0rồi nhân ccơ hội c4Thất Công 1chúa đi 3hòa thân fđể thoát 0akhỏi nước b2Trịnh ra 72sao... Nàng b1kể hết 48tất cả 11mọi chuyện facho họ nghe, eachỉ giấu b1việc mình fflà nữ.

Bọn 0cLão Béo fcnghe xong dthì sụt 27sùi, sau 0đấy trên dmặt ai cũng 5hiện vẻ 4kỳ lạ. ae © DiendanLeQuyDon.comMọi người 6nhìn nhau b5rồi đùn 09đẩy, ai b3cũng ngại cphải lên ebtiếng trước.

Bảo dKhâm quen 8dbiết họ eđã lâu 37nên thấy 8vậy, đoán 4nhất định 1họ đã 3làm chuyện 7xấu không 17dám nói bra. Nàng 8nghiêm mặt 6lại, hạ 65giọng nói: 4f“Rốt cuộc dđã xảy dra việc dgì, nói f6rõ ràng dcho ta nghe faxem nào.”

Lão 85Béo lập a0tức kể 2rõ sự tình: b“Không 1phải chúng e1thuộc hạ 3bkhông biết fchân tướng 7fcủa sự 90việc. Tam 3agia theo Lương 23gia về Kinh, 6kết quả 2bị tên 1cẩu Hoàng 1đế sát 9hại. Chúng 6thuộc hạ d6tức quá, f8quyết định e6đến Kinh ethành định c6giết chết 2btên cẩu 5eHoàng đế 3dđó. Nhưng 9bị Lương e9gia ngăn 19lại giữa 74đường. e5 © DiendanLeQuyDon.comChúng thuộc a2hạ nhất 7thời tức 7fgiận... 3a © DiendanLeQuyDon.comliền... 43 © DiendanLeQuyDon.comxông vào 4fLương gia... d8 © DiendanLeQuyDon.comnói những clời khó 0nghe...” 3Hắn ta giẫm a9mạnh xuống 83đất, mặt 6ađỏ bừng, ebnghiến răng 0anói: “Cũng 7blà do chúng 1thuộc hạ dbkhông đúng, 8lần sau dgặp Lương 2gia, muốn 1đánh muốn 10phạt thế cnào là tùy 9ngài ấy.”

Bảo d3Khâm biết 95rõ miệng dlưỡi của c6mấy người 6bọn họ, 5ăn nói thô b9tục quen 9rồi, một 1khi đã tức d2giận, lời 23gì cũng 97có thể 25nói ra được. 3 © DiendanLeQuyDon.comLương Khinh 45Ngôn làm 8ơn mắc f7oán, tự 6enhiên lại 45bị trách 5móc oan uổng.

“Thôi 4thôi...” 1Bảo Khâm ccũng không cmuốn nghĩ 2rốt cuộc chọ đã 31nói những fgì nữa, 2dnàng lắc 5đầu nói: 8“Sư huynh d4ta không aphải người ddnhỏ nhen, 79huynh ấy bsẽ không 8quá để 1aý việc 0anày đâu. 5f © DiendanLeQuyDon.comLần sau acác ngươi 31có gặp, aachỉ cần 13xin lỗi 83tử tế 74là được 0rồi.” 2Vừa nghĩ 42đến Lương 0Khinh Ngôn, 99lòng Bảo 5Khâm lại 31chùng xuống, 4lâu lắm crồi không cgặp, không a7biết bây fgiờ huynh 7ấy có khỏe 2không?

Bảo a0Khâm thất cfthần, Tần 7Liệt ở f8bên cạnh 8nhẹ nhàng 1nắm lấy 5tay nàng 2vỗ về. 3 © DiendanLeQuyDon.comNàng ngước 9lên nhìn 1hắn, mỉm 4cười ấm 4áp.

Cũng fmay Lão Béo 23và mấy 9engười kia 4đang xúc 9dđộng, căn c2bản không fbphát hiện 4ra hai người fhọ liếc d1mắt đưa detình, ông d3lão ho lên f4hai tiếng, b3Bảo Khâm 51biết ý, 85liền rời 3mắt sang 5chỗ khác.

Tứ 11đương gia 1cxoa xoa tay, 14mặt mày 8hưng phấn 9nói với 7Bảo Khâm: 2c“Sớm đã 02nghe danh bChung tiểu etướng quân 8bthân thủ b0phi phàm, 7mấy vị dđương gia 67đây đều 2không đánh c5nổi, tại 04hạ chỉ 0dbiết chút 1công phu bcỏn con, 3nhưng vẫn cmuốn thỉnh dgiáo tướng 07quân. Nếu 5bị đánh 0đến không 5dậy nổi, 7sau này cũng 5có thêm e6ít chuyện 42để kể 09cho thiên ehạ, rằng 2tại hạ adđã có cơ 8bhội được 6atỉ thí 88với Chung bbtiểu tướng efquân danh 04tiếng lẫy 60lừng.”

Những 7người khác 42nhất thời 3chết lặng.

Trong c7số ba thủ 8hạ của 9dBảo Khâm, 4Thư Sinh blà người btâm tư nhạy 0cảm nhất. a © DiendanLeQuyDon.comNàng do dự, 0cThư Sinh engay lập 4ftức nhìn 2fra điều cbất ổn, eánh mắt fclướt qua 2Bảo Khâm avà Tần 44Liệt, cuối 0cùng cũng 9chú ý đến 4gương mặt btrắng bệch f8và những 9ngón tay 6mảnh dẻ 1của nàng. ec © DiendanLeQuyDon.comNét mặt 5hắn thoáng 8chốc biến 6đổi, hơi ethở cũng anặng nề b7hơn trước.

Tứ 8đương gia 7không thấy 3bnàng trả 9blời, định 8chèo kéo fthêm hai dccâu nữa, bdđột nhiên d9Thư Sinh b8đứng dậy, ađộng tác 8vừa nhanh 8dnhẹn vừa 82mạnh mẽ, 6nghiến răng, e6nét mặt ecứng nhắc: a“Lão Tứ, 3nếu đệ 6muốn đánh 3nhau, ta đánh bfvới đệ f1là được e8rồi.” cGiọng của 2hắn hơi 12cao, giọng 37điệu có 7cchút đè 2anén.

“Lão eNhị, huynh 9sao thế?” 8eLão Bao trợn c7tròn mắt 8nhìn hắn 76ta, vừa 54tức giận evừa lo lắng, alấy tay 29ấn hắn 6ngồi xuống, 0nói tiếp: c“Lão Tứ 5cchỉ nói echơi thôi 70mà, huynh 3tưởng thật 49à? Mà dù edđánh thật f6thì cũng 7đâu có 5gì to tát, a8Tam gia đã 5ra tay, lại 2không đánh 8cho đệ 5ấy...”

“Đệ 2eim đi!” 9aThư Sinh fngắt lời 34hắn không 0chút khách e4khí, nhìn 0fsang Bảo 54Khâm, ánh 9mắt tràn cađầy sự dbtự trách abmình và 00nỗi buồn 15khó nói.

Bảo 9Khâm hiểu 3frõ mọi 0chuyện, 8biết việc fbản thân dmình mất bahết võ bcông sẽ 56không giấu dđược lâu, 99liền cười 5cười, thừa 7nhận trước: 6b“Thôi nào 5thôi nào, 0ta cũng không 4agiấu gì f2mọi người. e © DiendanLeQuyDon.comLần trước 0Tiên đế fban thuốc 5ađộc cho 8ta, đáng elẽ ta sẽ 0amất mạng, 1nhưng sư 1ahuynh đã 1dốc hết 3dsức lực cđể cướp bđược nửa bcái mạng ccủa ta từ 26tay Diêm b4vương trở fvề. Nhưng 7thuốc bí 52truyền của b5Hoàng gia d2há lại 57tầm thường? 24Có thể 60giữ lại 1mạng sống 6đã là may 05mắn lắm f7rồi, còn 6blại...” 1Nàng nói 7fđến đây, 2có ai không ehiểu nữa bchứ.

Nguồn: truyen8.mobi/t79291-nguyet-man-kinh-hoa-chuong-52.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận