04hai chữ e“ngưỡng f2mộ” sáng engời trong 4ánh mắt. 9 © DiendanLeQuyDon.comCó ai là 1không biết e con gái nước t86 rịnh dịu 0 dàng đoan e3 trang, xinh 7đẹ p đức 92 hạnh. Tuy de tần Liệt 5 tạm thời k50 hông thể fa lấy Công b1 chúa, nhưng 5c cùng lúc fa đó được ndd hiều cơ 27 thiếp như f vậy, diễm 1d phúc này n07 người thường 98ai so bì adđược.
Còn 5 có những ke ẻ to gan, tb rong lòng 7đã bắt d0đầu suy t3 ính dù sao f tần Liệt cdb ũng không p5 hải là 5 người ham m76 ê nữ sắc, 30 nếu mình m5 ặt dày x40 in một hai n4 gười về, be không biết e chừng hắn 37 lại đồng fý...
Tần l4 iệt mặt 1 nghiêm túc, akhông nói 2một lời.
“Tam 4nhi, ý con 68thế nào?” fThấy nhân 97vật chính d0từ đầu fđến cuối 1không nói bgì, Tần 0Đế đành dlên tiếng, 3nhẹ nhàng 1hỏi.
Tần 55Liệt điềm 1nhiên nhìn eTân Đế, ecnói dối 8không chớp bmắt: “Mấy 72ngày nay dCông chúa enhớ nhà, eban đêm 7thường 83ngủ không d5ngon giấc. 49 © DiendanLeQuyDon.comNếu các 8dvị tiểu athư ấy 0đều là 96người nước dTrịnh, chi e9bằng đưa ehọ đến ddbên cạnh 94Công chúa, 13trò chuyện 1fcùng nàng, 9bgiúp nàng 1evơi đi nỗi 9buồn cũng dtốt.”
Mọi 0người nghe 9bxong đều 8thấy vừa 9sốt ruột b2vừa buồn 1phiền, trong 8lòng nghĩ, ddTam gia à, dngười không 5ham mê nữ 64sắc nhưng 39chúng ta 41ham. Cho dù 3emuốn lấy 47lòng Công 19chúa thì 0đưa một 4hai người 5là được f4rồi, số 6còn lại, 6tốt xấu 30gì cũng 8để cho 4bọn ta một 80chút chứ. 4 © DiendanLeQuyDon.comMột đống 3eđàn ông fbthế này, 2sao chạy c7đến trước 2fmặt Công efchúa xin 3fngười được 0đây.
Lòng 1fnghĩ thế 56nhưng không 79ai dám lên 8etiếng. Ở 0đây mọi b9người đều 3biết Tần 4Liệt là fkẻ không b0dễ chọc, 0ngay cả 12Tần Đế 5cũng phải anhường, 84nếu thật 2asự làm c5hắn giận, 01không biết 8bkiếm đâu 8ra đầu bcho hắn bcchém đây!
Tần 3aĐế dường cđã sớm 01biết hắn f1sẽ phản 5ứng như d8vậy, nhưng bcũng không 81nói gì, 10chỉ khoát 1tay, nói: a“Tùy con.”
***
Vậy 40là bỗng 38chốc chỗ 99Bảo Khâm 83có thêm emười hai 2người đẹp. ef © DiendanLeQuyDon.comNàng rất abthoải mái 7fvui vẻ kéo 9Ngô Thúy 4Bình đứng 79ngoài cửa 77sổ ngắm 2nghía, lúc 4bthì nói 1người này 5đẹp như edtranh, lúc 97lại bảo cngười kia a3xinh như ftiên, Ngô 12Thúy Bình 3cứ nghĩ f6nàng sẽ dtức giận, eđã chuẩn 9ebị sẵn alời an ủi, fnào ngờ 8nàng lại 5dnhư vậy, 57thật không cebiết nói fgì.
Tuy 4Lương Khinh 3Ngôn nói 8đám đằng bthiếp này ađều là 1ckhuê nữ 50trong kinh dthành, nhưng cBảo Khâm 0biết phàm 0là những 2gia đình f8có địa fvị, sao 84nỡ để 35con đến 1cnước khác 5làm thiếp 14cho người 7cta được, 3bhọ chẳng aqua chỉ 09có cái “tên” 5mà thôi.
Những 82cô gái này faphần lớn 49khoảng tầm 3mười sáu b6mười bảy dctuổi, con dgái nước f7Trịnh sinh f4ra vốn đã 65nõn nà thanh 0tú, bọn 06họ còn 71là mỹ nữ ađược chọn 76lựa kỹ 96lưỡng, 1bđương nhiên eai cũng xinh 1đẹp, có 60thể nói 1là hoa xuân 49trăng thu, b5mỗi người 2một vẻ. f3 © DiendanLeQuyDon.comNgô Thúy 8Bình đứng 7bên cạnh 3quan sát, cbỗng có 6cảm giác chổ thẹn.
Đợi cBảo Khâm 2sắp xếp dxong cho bọn 1họ, Ngô 7fThúy Bình b2cuối cùng 5ckhông chịu e9được kéo 1fnàng vào 26phòng, nhỏ 6giọng. “Công b7chúa, những 05người này 4dtỷ định e3tính sao? f9Không phải 82thực sự 7giữ họ 0lại hết c3đấy chứ?”
Bảo 6Khâm nhìn 12nàng với 74nét mặt 33cổ quái dfnói: “Người bctuy đông, 2dnhưng đều 4là những b6cô gái trẻ, 9ăn không 7nhiều không 7cần phải anhỏ mọn.”
Thấy 3biểu hiện c4như đạp daphải đinh 7trên mặt 9Ngô Thúy fBình, Bảo 75Khâm bật 4cười, vỗ 1cvỗ vai nàng, bbnói: “Ta 47hiểu ý b1của muội.” d4Nói xong, bfnàng lại 4thở dài bbất đắc 1fdĩ: “Họ 7đều là fdnhững cỏ 5gái đáng b7thương, 0bị người 31ta đem đến 31đây như b5hàng hóa, fnếu ta vứt a5bỏ họ e5thì thật chổ thẹn a0với lương 6tâm.”
Suy 5cho cùng 8nàng là cngười nhân 79ái, đặc bbiệt với enhững cô 64nương liễu eyếu đào a3tơ thì luôn ccó cảm 5giác muốn 04bảo vệ. a © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, f4nếu Tần bLiệt không fakháng cự 4ađược sự 8mê hoặc 6cnày, họ 18còn nói 1gì đến e0tương lai bdnữa. Bảo cdKhâm không febiết người 0khác suy e0nghĩ thế 26nào về 5chuyện tình 2dcảm, còn 0bản thân 4nàng là b0người rất 1cố chấp. 3 © DiendanLeQuyDon.comChuyện khác 7có thể 90thương lượng, 7nhưng tuyệt f8đối không dthể chung a4chồng. Về devấn đề dnày, nàng 1chắc chắn b8không phải 3người khoan cdung độ 1flượng,
Hành 92động này c7của Lương 2Khinh Ngôn, 9ethực ra bBảo Khâm a6có thể 36đoán được 09mục đích, b7sư huynh cmãi mãi 0luôn đứng 8về phía enàng.
Ngô 8Thúy Bình bvẫn lo lắng, 2liên tục 29lắc đầu 4khuyên “Công dchúa, người 4cũng thật fdmềm lòng 69và đơn e9thuần qúa. c © DiendanLeQuyDon.comTrông bề 0ngoài yếu bbđuối vâng 3clời thế 0thôi, tâm 8địa họ 2gian xảo 5dhơn người 7nhiều. Người 2khác thì 2muội không 8chắc, chứ 4dhai di nương ctrong phủ cfnhà muội 19cứ gặp emuội là 0cnói cười, 81vậy mà f1luận về 86thủ đoạn 51chẳng ai 55bằng được dhọ, hại cdmẹ muội 3phải chịu 60biết bao 1thiệt thòi.”
Bảo e5Khâm chau amày nhìn 38nàng, dáng 30vẻ không dtin lắm. 0e © DiendanLeQuyDon.comNàng tuy 36thông minh a2trên chiến 3trường, 3anhưng từ 10trước tới 5nay chưa 48hề có kinh 8nghiệm giao bdtiếp với a5các cô nương edyếu đuối. 98 © DiendanLeQuyDon.comCho dù từng f7va chạm 04với Vương 2dNhạn Như, 91nhưng nàng e2ta là người 68nghĩ gì f9nói nấy, 8thẳng thắn 4không suy 9tính. Bởi 19vậy, dù 74bị nàng 10ta làm khó 0dbao nhiêu clần, Bảo dKhâm vẫn eckhông hề f9có ác cảm.
“Ánh amắt của f8tỷ như d2vậy là 55sao?” Ngô 2Thúy Bình 1sốt ruột: 1“Tỷ không 09tin à? Thật 02là kỳ lạ, 13theo lý mà 18nói, tỷ 92lớn lên actrong cung 3từ nhỏ, 9enhững thủ 5đoạn đó d6có gì chưa dftừng thấy, 6sao vẫn ccó thể 92đơn thuần fanhư vậy 2được chứ. 28 © DiendanLeQuyDon.comNếu tỷ 19không tin 41thì đánh 7cược với fcmuội đi. 1e © DiendanLeQuyDon.comKhi nào Tam fđiện hạ 0đến, tỷ 4nhìn kỹ 1xem, những 0cô nương 6kia có chịu bngoan ngoãn fngồi yên 81hay không?”
Bảo f2Khâm chớp 70chớp mắt, d8không nói egì. Thanh dNhã ở bên dcạnh chỉ 77e còn chưa 0cđủ loạn, 2nhanh miệng b7chen lời: 8“Công chúa, dkể ra cũng 0đang nhàn e8rỗi vô 9vị, chi bbằng đánh 4cược với d6Ngô tiểu 8thư một 8ván xem.” 5aNếu kẻ 3nào có tâm 6cơ dám gây 1chuyện, 7người ngồi 9không hưởng clợi chính 66là Lương 86Khinh Ngôn.
“Vậy...” b7Bảo Khâm d8nghiêng đầu anhìn nàng, cdáng vẻ evô cùng 2nghiêm túc: f“Muội c1muốn cược dgì?”
Ngô 6Thúy Bình 8chỉ là 1vui miệng enói ra, đâu 50phải thực 8sự muốn f1cược gì 5đó nên 8nhất thời 8chưa nghĩ bra. Bảo 65Khâm sai aThanh Nhã 65chạy đi elấy tráp, 8echọn chiếc 78trâm vàng 76“Bách điếu 77triều phượng”[1], 4ướm thử fmột hồi 0trên đầu 3fNgô Thúy aBình, lại 75cẩn thận 2ngắm nghía bxong mới d9cười nói: 4“Ta cược bchiếc trâm 0này.”
[[1]] eBách điếu 12triều phượng: 76Hàng trăm 9con chim vây 3quanh, tôn 4vinh phượng dhoàng.
Ngô eThúy Bình 98nhất thời cfkhó xử, cacắn răng 5nói nhỏ: 95“Cái này... c © DiendanLeQuyDon.commuội... cd © DiendanLeQuyDon.comtrên người 7muội không 0có vật agì quý giá eenhư thế.” 4Ngô gia không dphải là dadanh gia vọng 76tộc ở 0nước Tần, 46không được a4coi là giàu 0ecó, đem dgộp hết 84những đồ dtrang sức 1trên người fnàng e rằng 78cũng chẳng abthể bì 98nổi một 5chiếc trâm 6kia.
Bảo 6Khâm trái elại không 00hề để 55ý điều 39đó, ánh 3mắt sáng 2bngời nhìn 3dchiếc vòng betrên cổ 8atay nàng 0ấy, cười 0dnói: “Chiếc aavòng ngọc 2bbích này 73của muội 09rất đặc bbiệt, ta f0rất thích. 9 © DiendanLeQuyDon.comHay lấy 6nó làm vật 59cá cược 2đi, được 85không?” 4Nàng thích 9tính cách 0eNgô Thúy aBình, chiếc 3trâm này 68vốn dĩ 2dcũng muốn 54tặng cho 7enàng ấy, 8anhưng chưa 7tìm được e4cơ hội 8thích hợp, 40giờ có 0cthể thuận 2lợi rồi!
Ngô aThúy Bình 44tính tình 0thẳng thắn, d1nghe Bảo 8Khâm nói 9vậy cũng adkhông nghĩ 6nhiều nữa 7đồng ý 0angay.
***
Tần 16Liệt từ 0dchỗ Ngự 88tiền về 95phủ, tắm 32xong thay 0quần áo atrong phòng, fanghe thấy 44Ngũ Cân 04khẽ gọi 12bên ngoài: 0“Tam gia, 53Thất Công echúa sai fngười đến 4mời ngài 03qua đó.”
Tần 1aLiệt vui 2mừng, lập ctức đồng 48ý. Xét ra bthì đây 84là lần ebđầu tiên eBảo Khâm fchủ động amời hắn. 9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng thay 1cquần áo dxong, hắn 7lại thấy 2có gì là alạ. Nếu 0hắn làm 4chuyện gì 4ftốt đẹp, 06Bảo Khâm easai người cađến mời athì còn 89có lý. Nay 6ehắn mới 7cđưa mười 4hai mỹ nữ 6cvào phủ, 4nàng đã f4vội vàng 2như vậy, bchẳng lẽ 35muốn hỏi dtội sao?
Vừa ddnghĩ đến ecđấy, Tân 50Liệt không 93thể làm 55bậy được acnữa, ngồi atrên giường 87nghĩ cách e2ứng phó, amãi khi Ngũ 92Cân đứng 5bên ngoài 4dcảm thấy b0có điều 36bất thường, 06gọi liên atục, hắn 5mới chậm arãi đứng 73dậy mở 72cửa, nghiêm c3mặt mắng: c“Gọi gì femà gọi, 05gọi hồn cchắc?”
Ngũ eCân vẻ 50mặt oan 4uổng đáp: d“Tam gia, 7cngài sao 6vậy? Ngày 8athường 9achưa đợi 4fCông chúa 5mời ngài 8bđã tự 3dmình chạy 3eđến. Hôm 41nay người 2đến tận c1cửa rồi, 29ngài còn achần chừ agì nữa. e4 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải 6Công chúa eachọc giận 5ngài rồi 8chứ? Hay 9là...” cfLông mày a5hắn run e4run, ánh a8mắt vừa 1tò mò vừa fbmờ ám: 6“Ngài đã abcó người 52khác? Là 86một trong esố mười dhai mỹ nhân 9kiều diễm 61sao ạ?”
Ngũ bCân chưa 6nói hết bđã chạy 3dbiến, không 7để cho 93Tần Liệt 12có cơ hội a1đánh mình. 99 © DiendanLeQuyDon.comNói xong, 1bhắn còn bbcười ha 5ha nhắc 2enhở: “Tam 7gia, ngài fnhanh lên fchút, Công 65chúa đợi dlâu sẽ 6tức giận a2đó, đến a4lúc ấy 5xem ngài 08dỗ người 1ta thế nào!”
Tần 37Liệt không 48thèm để 4cý, bước 65vọt ra khỏi 0ecửa, dắt 61ngựa đến fchỗ Bảo 77Khâm.
Đến 83nơi, Tần dLiệt bước adnhẹ, dỏng 1tai nghe ngóng e6động tĩnh. 3 © DiendanLeQuyDon.comTrong sân 3có người 4đang nói 6chuyện, 4ccách khá 3axa nên không 6nghe rõ lắm, 3hình như ebloáng thoáng aecòn có tiếng ebNgô Thúy 01Bình. Tiếng f3Bảo Khâm 9nói cười b7nghe như 0tiếng chuông 66bạc, vui f3vẻ và thoải 4mái khiến 68Tần Liệt 8vui mừng cfhẳn lên. 58 © DiendanLeQuyDon.comNhưng sao eenàng gọi 2hắn đến 7mà còn giữ 5Ngô Thúy a4Bình ở e3bên cạnh? 47Trong lòng 2hắn hơi fbuồn bực.
Trước 1ccổng có cmột bà 2cthím thân 14hình cao 2bto đang đứng, b5thấy Tần baLiệt bước eavào, lập 80tức lớn 6ftiếng thông dbáo, giọng cto đến 8kinh người, 4dường như 57cả tiểu 0viện đều 4có thể anghe thấy. 3 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 0thấy có 7điều lạ, ddmặt mũi 7esa sầm nhìn 76người đàn abà này, 1bà ta sợ ahãi đến b1mức toàn 12thân run 79lên, không a4dám nói fdnăng gì, 10quay người 85bỏ chạy.
Tần 8Liệt biết 6rõ nơi này, e0trong phủ 96có những 6dai hắn đều 31nắm được, athậm chí fcó người 8còn do hắn 4phái đến, c7nhưng người aphụ nữ 1ban nãy hắn 3chưa từng 97thấy bao fgiờ. Tần 0Liệt không 93khỏi hoài 3nghi, cảm 2giác dường dnhư có vấn 9đề, lại f6nghĩ mãi 0ckhông ra.
Bảo 4fKhâm và 55Ngô Thúy 3Bình ngồi 6eở phòng 7khách, trong 5phòng chỉ 9fcó Thanh 2Nhã và một f7nha hoàn 1khác hầu 23hạ. Thấy 54Tần Liệt, 4Thanh Nhã dvội vàng bađi rót trà, 4sau đó kéo 3nha hoàn d8kia lặng 9lẽ lui xuống, 9fcả căn 13phòng chỉ 93còn lại 3ba người 85họ.
Ngô dfThúy Bình amỉm cười 4cquay sang 05chào hỏi 96Tần Liệt, 2dnhưng không f1hề có ý 6muốn ra 84về, vừa c8uống trà 77vừa tiếp f0tục trò echuyện với 9Bảo Khâm, evô cùng 62nhàn nhã. 5d © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 0càng thấy 6không thoải 8mái, thi 3thoảng quay fsang nhìn 4Bảo Khâm, crồi lại 9liếc Ngô 34Thúy Bình. 2 © DiendanLeQuyDon.comNgày bình 3athường 95ở trong 3quân doanh, 29hắn chỉ 1cần nhìn 2một cái, 90tất cả 7thuộc hạ bai nấy đều 1asợ hãi, ecung kính, c6vậy mà 3hôm nay một b3chút uy lực c5cũng không ccó. Tần ceTam gia khó 72chịu vô 7cùng.
Tuy eaTần Liệt bkhông có e1bất cứ dfbiểu cảm b0gì, nhưng ebBảo Khâm c9vẫn có 9thể nhận 5ra tâm trạng 1không vui 0từ khuôn 75mặt lạnh 4enhư băng 32của hắn, 1trong lòng eanàng càng 5thấy hối 2hận vì 74đã mang c4hắn ra đánh 17cược. Đang e6định nói frõ mọi c9chuyện, anàng bỗng 89nghe tiếng 56Thanh Nhã 64thông báo: 9a“Công chúa, 7Hàn Cơ cầu c9kiến.”
Bảo 04Khâm hồi e7hộp, lén 43nhìn sang 56Tần Liệt, acũng đúng 51lúc hắn aquay sang 80nhìn nàng, 4ánh mắt casáng ngời. 28 © DiendanLeQuyDon.comNàng chột d6dạ, vội 3vàng dời 2mắt đi 2dchỗ khác. a3 © DiendanLeQuyDon.comRất nhanh 2sau đó, 22nàng cảm f6thấy hành 28động này cthật ấu c1trĩ, chẳng f8khác nào e0thừa nhận cmình có faý đồ bất 36chính. Thế b0là Bảo 3Khâm lập 6etức hướng 9eánh mắt atrở lại, 53nở nụ 1cười với aTần Liệt. 49 © DiendanLeQuyDon.comHắn nghiêm 6bmặt không 9nói gì.
Bảo 3Khâm yên ddlặng, Thanh 7eNhã sốt aaruột cũng 6chẳng dám 5giục, nhưng d2Hàn Cơ kia elại chẳng babiết nặng c5nhẹ, đợi 7lâu không cthấy ai 77trả lời 9liền mạnh 7dạn hắng fgiọng, ngọt 0engào lên 2tiếng: “Hàn dCơ tham kiến aCông chúa. a © DiendanLeQuyDon.comHàn Cơ là 8btam nương 7tử Hàn 9bgia Hồng b4Lư Tự, 07thuở nhỏ 3từng có 00duyên gặp 79gỡ Công 8chúa, không 4biết người dcó còn nhớ 17không ạ?”
Tại 1sao Lương 2bKhinh Ngôn dlại đưa cdngười này 2ađến đây? ecBảo Khâm edở khóc 75dở cười, eahuynh ấy 87biết rõ fcnàng chỉ b6giả mạo, 18sao còn đưa 1một người fđã từng 7agặp mặt 43Công chúa 2tới? Hai fbên gặp 65nhau chẳng dphải sẽ abị lộ 6ư?
Nàng 4đang chuẩn babị đuổi 80người, fNgô Thúy 7Bình lại 8avội vàng 9mở miệng: 03“Mau vào 5đây, mau fvào đây!” bBảo Khâm 2muốn ngăn 3fcũng không 0kịp nữa, ftrong lòng bcười khổ, fbắt đầu bnghĩ xem 4nên giải 38thích thế bdnào với bNgô Thúy 0Bình.
Tần 4Liệt trước esau vẫn a3không thay 6đổi sắc 4mặt, yên 2lặng ngồi 44chờ bọn 9fhọ diễn akịch hay. 6 © DiendanLeQuyDon.comHắn chẳng fehề để b3ý đến 43cô gái đang 97bước tới 7dkia.
Hàn aCơ cúi đầu acvào phòng, dBảo Khâm 3quay đi không c1nhìn nàng 02ta, Ngô Thúy 1Bình lại 9thích thú 85quan sát 15tỉ mỉ, f1bộ dạng f5tươi cười fhớn hở. 8 © DiendanLeQuyDon.comHàn Cơ dịu d9dàng ngoan 82ngoãn cúi b0chào Ngô fThúy Bình, ffgiọng nói 6amềm mại, 5ngọt ngào 82như chiếc e4bánh trôi 73tròn ngày ftết Nguyên 5Tiêu: “Bái dfkiến Công 7achúa.”