Hóa ra duyên bgặp mặt 83kia chỉ 7là cái cớ d2mà thôi.
Nghe 9 hấy tiếng 2d ười của 93 ảo Khâm, 0 àn Cơ sợ 55 ãi ngẩng b4đầu, cứ ed hư bị dọa ed ậy. Bảo 90 hâm nhìn 8 àng ta, quả 2f hiên là 9d han sắc e oa nhường 32 guyệt thẹn, ađặc biệt b0đôi mắt 5 ong lanh sóng 53 ước, dáng 3 ẻ yểu 3điệu rụt f è trời 8e inh, khiến 65 ho nàng có bf hút lo lắng, b ất giác 9 ảm thấy f iếng cười 88 ia của mình 5 hư là một d7 ai tầm lớn.
Ngô 8 húy Bình 2 ớn tiếng: f1“Chẳng 6 hải ngươi 0 ói nhận 27 a Công chúa 87ư? Tại 83 ao lại nhận c hầm người?” 87 àng ở nơi e4 ày vẫn d8luôn tự 54nhiên, không 25phân biệt 4chủ khách, dnếu không 3fHàn Cơ há 12có thể 7gây ra chuyện 13cười như 8evậy chứ.
Nghe 3vậy, mặt fHàn Cơ đột 4enhiên ửng bđỏ, đôi 51mắt rưng a7rưng ngấn blệ, hàm darăng trắng fcắn vào 3đôi môi 8fđỏ thắm, 8dáng vẻ cbkhi làm sai d6bị người 4khác mắng b3thật tội 9nghiệp. 5 © DiendanLeQuyDon.comSau đó nàng b8ta lại sợ 2csệt liếc famắt về dphía Tần d3Liệt, dường dnhư muốn 19tìm người 97giúp đỡ.
Nhưng eTần Liệt 3hoàn toàn a6không để 35ý, thậm c7chí còn 6cchẳng buồn 4liếc nàng 3ta một cái, e8giữ nguyên dfkhuôn mặt 07lạnh lùng 5nói: “Ngây 75ra đó làm 5gì? Còn a8không mau f3đuổi ả bta đi, thật 53là mất 3mặt.”
Thanh 4Nhã chưa 2vào, Ngũ 1Cân đã f9cười hi 2fhi dẫn theo 3hai phụ b3nữ tiến 1đến, nháy e4mắt ra hiệu favới Bảo 6Khâm, rồi b0lớn giọng 8fđáp lời 71Tần Liệt: f“Tuân lệnh!”
Người 3đi rồi, b6không khí etrong phòng 72bỗng trở acnên ngột 8ngạt. Ngô 9bThúy Bình 66cuối cùng ccũng phát 3hiện ra fcó điều 84khác lạ, 0dnhìn Tần 22Liệt, lại a4nhìn Bảo 7aKhâm, vội 6cvàng cáo fdtừ, quên 5cả nhận 8cchiếc trâm 2là phần 6thưởng c9thắng cuộc.
Bởi 7cvậy trong efphòng chỉ d1còn lại 8hai người. d © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm e5nghểnh cổ, dkiên quyết 4ckhông chịu 6thừa nhận, 0còn ngoan dcố nói 1dvới Tần d9Liệt: “Nhìn 90thiếp như 7vậy làm agì? Biến ethành đồ 7ngốc rồi 8sao?”
Tần e2Liệt hướng 2dánh mắt f3xa xôi về 11phía Bảo 9bKhâm, ung ddung mở dmiệng: “Nàng 3elàm gì mà 3alo lắng c0như vậy?”
Bảo dKhâm chột 2dạ, càng 9nói càng 4cao giọng: 5“Thiếp dlo lắng bgì chứ, 5có gì lo 66lắng đâu?” a6Nàng hiểu 41rất rõ 52mẹo cãi 3nhau, giọng 14phải cao, 2khí thế e5phải đủ, 5quan trọng dbhơn là phải 69nắm được 14trọng điểm, 37bởi vậy 7nàng hùng 2fhồn hét fclên với 2Tần Liệt: 2d“Cũng đâu 80có người 5liếc mắt 38đưa tình, 5âm thầm e2ái mộ thiếp, 2cthiếp lo 8lắng gì dcchứ?”
Tần 68Liệt nhìn 4dáng vẻ ebkích động dcủa nàng, 65trong lòng 28tuy buồn cecười nhưng 27ngoài mặt advẫn cố a6kiềm chế, 9giọng khàn 5khàn: “Tình 5cảm của fata thế nào 3nàng còn 60không rõ 5sao, việc 9gì phải 0làm những 6chuyện này a0để kiểm 79chứng? Nếu 9ta là loại 3đàn ông 6đứng núi 13này trong b8núi nọ, 8sao ta phải 30chờ đến 8bây giờ 81vẫn chưa c1thành hôn?”
Bảo fKhâm suy fecho cùng ccũng không a2phải người 74lòng dạ csắt đá, afthấy khuôn 4mặt nghiêm 00túc mà cô 07đơn của adhắn thì 12mềm lòng, ckhí thế fbvừa rồi b2cũng dần 5adần tan abiến, giọng 3nói nhẹ anhàng hơn: 35“Thiếp 37đâu có bthử thăm 2fdò lòng 6chàng chẳng 3qua Thúy cBình nói d6mấy người 7dđó có ý eđồ xấu, fphải đuổi 9hết đi. bd © DiendanLeQuyDon.comThiếp không dtin mới degọi chàng 41đến đây. 1e © DiendanLeQuyDon.comAi biết 11được thật 9dsự có người 9đứng ngồi ckhông yên!”.
Nói brồi, Bảo eKhâm líu f3ríu: “Cô e7nương ban e9nãy dung 38mạo xinh 6đẹp, dáng 9bvẻ yếu 5cđuối mỏng 0manh, cứ 2như thiếp 59ăn hiếp 08cô ta thật caấy!”
Tần baLiệt dở 6khóc dở 79cười, đứng 29dậy đi 51đến trước dmặt Bảo bKhâm, bất f4đắc dĩ afnói: “Nàng 5không đuổi 39họ, chẳng 40lẽ định bagiữ lại 35nuôi? Nhà a7ta nghèo dkhó, chỉ 1đủ nuôi cđược một c3mình nàng 6thôi.” f3Nói xong 1hắn liền dfsáp tới, 4enhẹ nhàng 16thơm lên ckhóe miệng 3nàng, rồi 03lại dịu fdàng đặt eenụ hôn 0lên đôi 5môi anh đào.
Khi 0fhai người eeđang mơ e9màng trong 04nụ hôn, e7Tần Liệt 9eđột nhiên c9cất tiếng: f1“Lát nữa 53sai người 3đuổi họ 3đi nếu fkhông ta abảo Lão aHắc qua f2giúp?”
Đầu 44óc Bảo 5Khâm đang d1quay cuồng, anghe hắn 0nói như 57vậy cũng 9gật đầu 50vô thức, 77đột nhiên a0nàng nghĩ 16ra điều 6cgì chau mày: 9“Chàng 6bảo Lão 7Hắc đuổi ahọ đi đâu?”
Tần 9Liệt cúi 7eđầu, thấy bsự buồn 17bực hiện 35lên trong 70đôi mắt e3nàng, chợt 71biết rằng 6Bảo Khâm 2đã hiểu enhầm, vội b1vàng giải 6thích: “Trong fdoanh trại 55vẫn còn e5nhiều tướng 4sĩ chưa ecthành thân, 3ta bảo Lão 5Hắc chọn 1ra vài người 7trung thực 3thận trọng, eacũng coi 49như kết fđược mối 13lương duyên.”
Nói 67xong, hắn 6lại thở e9dài: “Lúc 84bãi triều chôm qua may 6mà ta đi 2fnhanh, nếu b9không đã fbị chặn 5lại đòi 82người rồi. 5 © DiendanLeQuyDon.comCác vị cbthúc bá 0của ta, d7có nhà nào dlà không 94thê thiếp 54thành đàn, 4muốn mấy 67cô nương 1kia chẳng 5aqua cũng a2vì ham của 4flạ. Nếu 5phải vào b7nơi như 0vậy, chi 56bằng gả 9cho người 2achất phác ctrung thực 9còn hơn.”
Bảo 36Khâm nghe dnhững lời 7này, sắc 91mặt mới 31khá lên emột chút. e0 © DiendanLeQuyDon.comTuy nàng 3có chút 57phản cảm 9với Hàn 6Cơ, nhưng 9cũng không 5đến nỗi 9bghét bỏ. c3 © DiendanLeQuyDon.comĐều đến fatừ nước eTrịnh, Bảo 5Khâm lại d7còn là người 78khoan dung 2độ lượng, 2chẳng vì 8một chuyện 9nhỏ đã 1hận nàng 1cta.
Tần dLiệt thấy 85vậy, biết 3nàng đã 01đồng ý b8một nửa, 85liền tiếp 85tục: “Những angười trong 3fdoanh trại b6nàng cũng 4từng gặp frồi, tuy 5tính tình 42thô lỗ 84nhưng đều 8drất thành fethực. Người 2nước Tần 6chúng ta, bnếu đã ealập gia 12đình sẽ b2không bao dgiờ làm 5ra những dchuyện xấu 0cxa bẩn thỉu. d © DiendanLeQuyDon.comHơn nửa, bcó mười 7bhai cô nương, fmà những catướng sĩ 5chưa thành 9thân trong e1doanh trại 1không phải achỉ có cchừng ấy bngười, d5các nàng cấy không 40ưng người d8này thì c7chọn người 3khác, chắc 9chắn sẽ 74tìm được acđối tượng 0vừa ý.”
Tần 7Liệt nói arất chân 0thành, Bảo daKhâm nghe 3cũng có 9alý suy nghĩ c9một lát, 85cuối cùng ecũng đồng 7ý. Lát sau 21nàng lại 15ngượng fngùng, khuôn 78mặt ừng 4đỏ, nhẹ 5giọng hỏi: da“Chàng fnói xem, d2liệu người 90khác có 22đi đồn 6đại thiếp delà người 7bđàn bà 6chanh chua 3ích kỷ 5bkhông?”
Hắn 09cúi đầu, 42nheo mắt 77nhìn nàng: ce“Vậy nàng 4fcó phải 7như thế 49không?”
Bảo fKhâm hất c3cằm, hung edữ nói: 0“Có hay 5không trong c3lòng chàng 67rõ nhất.”
Mọi 6sự cuối 8cùng được cquyết định 72như thế. 4d © DiendanLeQuyDon.comBuổi tối bBảo Khâm e2sai Thanh eeNhã đưa b9người đến 5cbáo cho những 8cô nương 20ấy trước, 70tránh ngày 0mai khi Lão 51Hắc đến flại khiến 8họ giật 2fmình. Ai fngờ Thanh 7cNhã vừa 7đi không 35bao lâu đã 09vội vàng c4quay lại, 8emặt lo lắng: a“Công chúa, 8những người ađó muốn aalàm loạn, 9cvừa nghe 4nói bị 16đưa đi, 6dhọ liền f0làm ầm fĩ lên.”
Bảo 69Khâm ngây a5ra một lúc, 7sau đó hứng 9thú hỏi: ba“Họ ầm fĩ thế nào?”
“Còn 0thế nào 4được nữa?” 3Thanh Nhã dmặt mày 59bất đắc adĩ: “Một 1khóc lóc, 3hai làm loạn, 74ba thắt 9cổ! Hậu fhoa viên b2sắp cãi 4nhau long bbtrời lở a2đất rồi, 7emay mà người 4vẫn trụ 16vững. Nô e3tỳ lo lát cnữa có 81người thấy 5ồn ào chạy eđến xem, 62chỉ e sáng 45mai ngoài 09kia sẽ lưu 92truyền đủ 4eloại tin 6cđồn.”
Nơi 1đây không fathể so với 8bHành cung, 4cchỗ ở 8không rộng 79không giấu 9ađược chuyện a6gì, mấy 5acô nương 0đó khóc 22lớn tiếng 0như vậy, engười ta ekhông nghe 0thấy mới 0lạ. Những 29người này 4được đưa 2đến chưa 6bao lâu đã 0làm náo 9loạn, tới 3lúc đó be rằng bên d2ngoài lại 92đồn đại 3không hay a9về Bảo a8Khâm.
Nàng cnhất thời 1đau đầu, 2cnếu là 2những binh 16lính càn equấy thì etốt rồi, 23mỗi người 54một trận fđòn là 4xong, nhưng fđối với 69những tiểu acô nương eliễu yếu 60đào tơ, 8đánh cũng 0không được, 3mắng cũng 64không xong, fnàng phải c5làm thế 30nào đây?
“Ta 2mặc kệ!” 8Bảo Khâm achui đầu dvào chăn, 25lầm bầm: 3“Em đi 18tìm Tần 14Liệt ấy, bngười do 16hắn đưa 0đến, chủ 9ý cũng là 5hắn đưa 3ra. Ta không 0hầu hạ dfnổi mấy advị tổ ftông kia!”
Thanh eNhã thấy ddáng vẻ 0lười biếng 1của nàng, ffvừa giận d3vừa buồn 3cười, cuối 1cùng ngoan 1ngoãn đi 1tìm Tần cLiệt. Chỉ 1một lát 84sau, nàng 7eta đã hùng 6dũng oai 4vệ, khí dthế bừng abừng dẫn d9theo Ngũ 5Cân về…
“Cãi 3nhau cái dbgì? Cãi 26gì mà cãi?” fNgũ Cân 6lạnh lùng 35quát, tay e4khoanh trước f2ngực, uy 0ephong lẫm e1liệt đứng 5ở cửa, 2trừng trừng cnhìn những 59cô nương 2kia.
Các b1cô nương a6bị tiếng bnói vút 02cao của 60hắn dọa 1giật mình, dtất cả 3dđều quay 7người lại 00nhìn, thấy 31là đàn 7công, càng 2khóc lóc 2thảm thiết. b © DiendanLeQuyDon.comĐặc biệt 3clà cô nương 0Hàn Cơ cứ afthút thít 6không ngừng, 6trông rất bdđáng thương. 82 © DiendanLeQuyDon.comBọn họ 40khóc lóc 83một hồi, 9không thấy 8Ngũ Cân 1nói gì, 8dmột số 0nín khóc, 97lặng lẽ 3ngước mắt 9dnhìn hắn.
Hàn c8Cơ lấy 12khăn tay 3lau lệ, d0mắt đỏ cdngầu cúi 3chào Ngũ 4Cân, rưng c2rưng nói: f7“Mong vị e8đại nhân 8hãy đứng d4ra giải 93quyết giúp echúng thiếp. 23 © DiendanLeQuyDon.comChúng thiếp 9nếu đã 8là đằng 4thiếp đi 04theo Công achúa, dĩ 95nhiên phải 9ahầu hạ bĐiện hạ, 79nhưng Công 27chúa… Công 10chúa lại…muốn ađưa tỷ dmuội chúng fbthiếp đến 2doanh trại, 1gả cho những 58người thô f1lỗ kia…”
“Ồ, 77người cũng 4biết bản 1bthân chỉ ealà thiếp f6cơ đấy,” 4Ngũ Cân dkhông hề 0bkhách khí 78cắt lời d1nàng ta, edài giọng f4nói:”Nhưng 8trông có cvẻ ngươi 3fnghĩ mình aelà thiên bkim tiểu 7thư thật 4ấy nhỉ! eTam gia của 5chúng ta b6là ai chứ, 2Phong thành 38này có biết 6dbao cô nương 23cành vàng dlá ngọc 3mơ ước adđược vào 8Vương phủ alàm thiếp, 1ngài còn 79chẳng buồn 9nhìn. Các 1angươi trông anhư con gà dcon, trên dngười chẳng 1có tí thịt f3mà cũng 6eđòi bước d5chân vào 1đây sao? 61Bưng trà brót nước ccũng không fđến lượt 82đâu!”
Nói 5fxong, hắn a9lại dùng d9ánh mắt achê bai nhìn 24ngó một 5lượt, nói: 3e“Cũng không 27hiểu trong 5đầu sứ 6bthần nước fTrịnh chứa 55những thứ dagì! Dám 2fnói đều e7là mỹ nữ e6kiều diễm, 2cchẳng qua c0chỉ là 2một đám a1con gái mới 3lớn ốm 1ayếu, ai 9fnấy trông 9như chưa f0phát triển. c © DiendanLeQuyDon.comNhìn thế dfnày, sợ aerằng đến fcưỡi ngựa 5ebắn tên 1ccòn không cebiết, vậy a1mà cũng 5dám nói 0là mỹ nhân…”
Những alời này 7bđối với fđám đông bmỹ nhân 6mà nói chẳng cekhác nào 1sét đánh 2ngang tai. 5c © DiendanLeQuyDon.comHọ tuy không 3dphải xuất eathân danh bgiá bậc 3bnhất nhưng fsắc đẹp 8mê người acnên vẫn 3có đôi 68chút tự akiêu. Hôm 9nay nghe lời 1Ngũ Cân 72nói, bọn dhọ mới 2nhận ra 7nơi đây 7không phải 99nước Trịnh, 08xinh xắn 3đáng yêu, 7nhu mì quyến 68rũ đến fmấy e rằng acũng chẳng 5đáng nhắc 0đến trong 1mắt người f2ta.
Nghĩ dvậy, bọn 9họ lập ddtức ỉu 01xìu, đến dkhóc cũng akhông còn 68sức nữa.
Ngũ eeCân vẫy 76tay vê phía 62Thanh Nhã, 9cchán ghét 79nói: “Lấy 9cho họ chút fgì ăn, cả aenước để 56rửa mặt 37nữa. Bộ f7dạng xấu 0như vậy, 3dsợ rằng 1ngày mai f8mang đến cbchỗ Hắc 8gia sẽ bị b4người ta 45ghét bỏ 89đó.”
Mấy 8lời nói bcủa Ngũ d4Cân đã dlàm chuyện 8này lắng 1xuống, Bảo 20Khâm nghe 1cThanh Nhã 7bẩm báo bbmà trợn ctròn mắt, achồi lâu 8sau vẫn ckhông dám 5tin, nói: a7“Bản lĩnh 8enói dối 4fcủa tên 3Ngũ Cân 5anày thật 3không tồi” adBảo những 6cô nương dxinh đẹp 6ấy xấu 4xí, đúng 95là chỉ dhắn mới 5bnghĩ ra chiêu anày. Bên 47cạnh Tần 9Liệt thật 94có không fít người catài.
Sáng bfsớm hôm 7asau, Lão f3Hắc vui 0vẻ đến 0mang người eđi. Được 8dNgũ Cân 49nhắc nhở 3ctrước, 02Lão Hắc 79cũng ra vẻ ckén chọn 37chê bai, eeliên tục 2lắc đầu 9thở dài, 3như là hận 9một nỗi 9không thể 1ađem họ 7ctrả lại. 03 © DiendanLeQuyDon.comBọn họ 68thấy vậy 1nên thấp 0athỏm bất e1an, vốn 92dĩ trong alòng vẫn 1còn chút 1chống đối, 49giờ tất 4cả đã 9etan biến bsạch.
Người dchưa đi b3được bao flâu đã 73có kẻ đến echỗ Bảo 6Khâm chào 0hỏi, vòng 1vo một hồi 8bắt đầu b7chuyển sang 34chuyện những cđằng thiếp aở hậu 72viện của fnàng. Bảo cKhâm cũng f9không giấu 3giếm, cười d9nói: “Phu 8bnhân không 1nói sớm, 27nếu không 7dbổn cung afđã giữ 6lại hai 5người tặng 3phu nhân. 2b © DiendanLeQuyDon.comSáng sớm 3chôm nay ta 1đã bảo 56Hắc tướng 5aquân dẫn ahọ đi hết brồi, giờ c9này sợ 69là không 99còn kịp 25nữa.”
Phu d7nhân nọ 8anghe xong 6aliền kinh bdngạc, sau 7mới khẽ 3bthở ra một 08hơi, lắc 4đầu cười, 14tự giễu: f“Thần 8thiếp nếu becó một bcnửa khí b8khái như 6Công chúa e9đã không 71đến nỗi 2rơi vào 41hoàn cảnh 3như ngày 66hôm nay.”
Bảo 8Khâm không aanói gì, f9chỉ im lặng 8dnhìn bà. d © DiendanLeQuyDon.comLúc khi còn 9eở nước dTrịnh, nàng 3từng được c6nghe người 7ta nói làm 8vợ khổ 5dcực, làm 5bà chủ 00những gia 75đình quyền cquý còn dacực khổ 0agấp bội. 7 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 0thấy nhiều 2angười, 81nghe nhiều 3chuyện như dvậy, nàng 4càng hiểu, c6càng thấy 7tình cảm 20Tần Liệt 4dành cho 3mình đáng fquý nhường 8cnào.
Buổi 1tối Tần a7Liệt không efđến, Tư 36Đồ lại 50xuất hiện, 81lưng hắn 9đeo một 9hòm thuốc 8nhỏ, vẻ 57mặt buồn 6buồn. Vừa 39bước vào 5hắn đã 96lên án Bảo 7Khâm: “Công 67chúa thật 3vô tình, eenhiều mỹ 3nhân thế 24mà lại 1tặng hết 96Lão Hắc, d9không giữ c4cho ta được 49một người. fd © DiendanLeQuyDon.comThật uổng 8công ta đối 1tốt với 08Công chúa f1như vậy.”
Bảo cfKhâm mỉm 7cười nhìn 6hắn, trêu: e“Nếu Tư 2Đồ đại 9anhân thật 1fsự muốn d3có mỹ nhân, d2ta bảo người 61đến đòi 1một cô evề cho ngài 3là được 7chứ gì? 65Cho dù mười 5hai người d4kia đã thành 16thân cũng fkhông sao, abên chỗ 9bLương đại 6cnhân còn 21nhiều lắm!” 7Nói xong adnàng liền f3gọi Thanh abNhã.
Tư f4Đồ lập 23tức chuyển a9ngay sang b1dáng vẻ ccợt nhả 9quen thuộc, 6cười khà f9khà: “Đùa d4chút thôi, fCông chúa 25đừng tưởng 9thật. Ngũ 2Cân nói, amấy cô a6nương xấu 5xí kia trên cngười chẳng 8có mấy 1thịt, y 1fnhư lũ gà 26con, vô cùng 7ckhó coi, 8ta đâu cần achứ. Lấy c6về còn 54phí thêm 70thức ăn 2nuôi họ 76nữa.”
Hắn ecsợ Bảo 6bKhâm tiếp ftục trêu, evội mở 71hòm thuốc, 5mặt không adbiến sắc 11lấy ra một 7chiếc kim 1ebạc: “Gần 8đây thời b1tiết không 13được tốt, b1ta xem Công 43chúa có 48vẻ bị a2nóng trong, dcần châm e0cứu để 0tiêu độc.”
Bảo 7Khâm đã 6quen được cehắn châm bcứu, không 1nhiều lời 0liền đưa 7tay ra, thuận 9fmiệng hỏi; d4“Đúng 3rồi, mấy angày không fgặp Tần aTu, hắn a4đi đâu 51vậy?”