Đúng cblúc này 4Tần Liệt 5abước vào 8c cửa nhìn 0 hấy, hắn 89 lập tức g6 iống mèo xf ù lông xông 7 tới hất t7 ư Đồ sang d một bên.
“Oái…” 19 tư Đồ bị 3 tần Liệt fđẩy, lùi 3 về phía a sau hai bước 5 mới trụ b2 vững được. ne © DiendanLeQuyDon.com hưng hắn k4 hông hề d tức giận, q04 uay sang Tần e liệt dài g4 iọng cười e6 nói: “Chẳng qb ua ta chỉ 91 châm vào c phu nhân của ac ngươi một c5 ái, phản fứng ghê v3 ậy! Nếu t28 a ra tay mạnh ha7 ơn chút 71 ữa, không ba iết chừng tb5 am gia còn eđịnh trực t3b iếp cho t7c a xong đời bcấy chứ.”
Tần 1 liệt vẫn fcố giữ 7nét mặt cbình thường enhìn hắn, 0qua một 2dlúc lâu dmới lạnh 09lùng nói: f“Uổng eecho ngươi 4vẫn tự exưng là 5truyền nhân acủa Dược dVương cốc, 98đến vị etrí châm 6cứu cũng 2nhầm, thật 2mất mặt.”
Nhưng dTư Đồ 94không thấy 6emất mặt c8chút nào, e0hắn cười 8khà khà 5elùi về dphía sau 08hai bước, dfđặt mông 78ngồi xuống 1ghế Thái besư sát giường, a5bắt chéo 69chân, trưng 1ra bộ mặt cbất cần 3đời, tỉnh 7bơ: “Ta 6không tinh d4thông y thuật, fTam gia có 1cthể đi cftìm người akhác! Hay 2là, mời 7lão Vương 6đến đây? cfTa nói này, ffcó ngài 1đứng canh 7bbên cạnh, bcả Phong 84thành chẳng eai dám đến c8xem bệnh 5ccho phu nhân b4của ngài 6đâu. Lão 2cVương tình 7nguyện thì 30ngài có cbằng lòng a7không? Không 97sợ ông 4già đó 5cho thêm dmấy viên 42thuốc độc 06vào đâu.”
Gương d9mặt cứng 7nhắc của bTần Liệt 8dco lại, ahắn nhìn 4Bảo Khâm 6fđang ngồi 76trên giường fdcười mỉm 94nhìn hai 4fngười họ 5cãi nhau, ckhó chịu 6edịch đi bnửa bước, 0nhưng vẫn 5không yên 34tâm dặn fTư Đồ: 7“Ngươi 2cẩn thận 44chút.”
Tư edĐồ cười 7giễu: “Ta c0luôn làm 6aviệc cẩn 41thận, vừa e3rồi chẳng 67qua phu nhân dngài hỏi 6ta chuyện fdcủa Lão 3Ngũ, ta mới 42giật mình 1run tay.”
Bảo 7Khâm nghe 28vậy, lập cftức truy chỏi: “Tần 0Tu xảy ra 6chuyện gì crồi?” 9dNàng mấy 3hôm chưa 45gặp hắn 1dnên ban nãy 14mới thuận cmiệng hỏi 3một câu, d0nào ngờ cTư Đồ 6dphản ứng 0như vậy. 0 © DiendanLeQuyDon.comTuy Tư Đồ e9hay khoe khoang bfnhưng tuyệt 21đối không 7phải là 2người nói f3không căn a9cứ, Tần 0Tu nhất 5định đã 18gặp chuyện f2gì rồi.
Nghe 1cBảo Khâm 7
Chắc 4chắn hai 4huynh đệ 6này lại 9cãi nhau 58rồi! Bảo cKhâm chớp fchớp mắt, 6không để b3ý Tần Liệt 32nữa, quay 8sang Tư Đồ ddò hỏi. 0 © DiendanLeQuyDon.comHắn nhìn 0Tần Liệt 5cười, cho 8tay vào ống aáo, liếc e0mắt ra hiệu, 1làm bộ 7xấu xa, c0nhỏ giọng: 69“Tam gia, 5ta đành c1nói thật 3vậy.”
Tần aLiệt mặt 0cứng ngắc, 73không thèm 0để ý đến c9hắn. Tư 5Đồ hả 8giận, quay 4sang Bảo 1eKhâm nhướng 8cmày nói: d“Hai ngày 8trước sứ cfthần nước b8Trịnh, Lương 72đại nhân avừa đến 74đoanh dịa, 05Tần Tu không 87biết uống 8cnhầm phải abthuốc gì 7đi tìm hắn c0gây sự, 2còn mắng 03vua nước 5bTrịnh ngu c8dốt vô 1cđạo, sát 7hại trung elương… 6cSau đó, dkhông biết bbhắn nghe b8ai nói, gì 8mà Chung c3tiểu tướng 4bquân quân dTây Bắc 6nước Trịnh ccthực ra 93là nữ, a9nên thấy 4choáng váng, bhai ngày 39nay vẫn 3fở lì trong 8phòng không bchịu ra cngoài.”
Bảo aKhâm tức cathì im lặng. 06 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt b5hắng giọng, 0vẫy tay 7ra hiệu bbcho Tư Đồ, 4nói: “Mau 4echâm cứu 1cho Công cchúa.”
Bất 7kể đầu 9óc Tần aTu chậm dchạp đến bđâu, lúc dnày chỉ fsợ hắn 9đã nhận c9ra điều 76bất thường erồi. Trong 18lòng Bảo bbKhâm đột 1nhiên dấy 6lên chút b3bất an. b © DiendanLeQuyDon.comBọn họ 1atừng đối 0địch, từng 7bhợp tác, fdcũng từng 3uống rượu, bđánh nhau, 9tuy có vài felần muốn 81lấy mạng 08nhau, nhưng 9trong lòng 15luôn kính 2ftrọng đối 9aphương. 3 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ dthân phận dcủa hai 00người lại 70có sự thay ađổi lớn cđến vậy, 24lần gặp amặt sau 5nàng phải ecđối diện 6fvới hắn 4như thế 8nào đây?
Nàng 2dđang chìm 4etrong suy 59nghĩ, Tần 9Liệt đã 5đuổi Tư caĐồ đi, 8trong phòng cchỉ còn dlại hai 9người họ. c © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm f5ngẩng đầu 39nhìn hắn, danhếch miệng ffmuốn cười, 7lại rất 6gượng gạo. f7 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt a9vươn tay 8ôm nàng 6vào lòng.
“Ta 14đang nghĩ...” 91Tần Liệt e0đột nhiên f7lên tiếng, 60giọng điệu b9nghiêm túc: a“Lương acKhinh Ngôn 6btung tin này, 91rốt cuộc 3muốn làm dgì?”
Bảo 3Khâm lặng 4người, 35muốn nói 7đỡ cho 11Lương Khinh eNgôn, nhỏ 1giọng: “Nhưng b4cũng chưa echắc đã 8là đại asư huynh.” eTuy nàng 15từ nhỏ 2ađã giả btrai, nhưng bbnếu muốn 5etruy xét 4fvẫn có fthể tìm 63ra được. d © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, c8sau này vì 1cứu nàng, b4Lương Khinh 4Ngôn không eeít lần 8cử thuộc 85hạ thân atín đi giải a7quyết, làm esao có chuyện 8ehuynh ấy 4btiết lộ 5ađược.
Tần 6cLiệt cúi b9đầu im a4lặng nhìn f6nàng, dáng 92vẻ nghiêm 9túc. Bảo 7Khâm phát 8hiện hắn dcó ý ghen ftuông, vội 7mở miệng 2bcười, chuyển 4sang chủ 54đề khác. e4 © DiendanLeQuyDon.comNgười đàn aông này 8cái gì cũng c5tốt, chỉ 82có điều crất hay eghen.
Sự 4việc đã 96tới nước 3này, nghĩ 2nhiều cũng 0vô ích, 4chỉ có 45thể đợi a2đến lúc d0gặp mặt b5Tần Tu rồi 34tính tiếp 2dthôi. Nàng flập tức 5abỏ qua vấn ccđề này, 6hỏi Tần 4Liệt về 3chuyện thích bakhách. Tần 55Liệt chỉ 7flắc đầu, 5trong mắt d2có chút 9ảo não: 8“Lão Hắc ađem người 12đến tìm 61khắp doanh 1atrại cũng 6akhông thấy chắn. Chỉ ae hắn đã dsớm phát 2hiện ra 9điều bất 2cthường, 39bỏ trốn amất rồi.”
Dù 6sao đây ccũng là 2cnơi đóng 6bquân, không 96phải quân b2Hắc Kỳ 6của hắn, ffcó nhiều bchỗ không d7phải nói 3muốn lục 9soát là 54lục soát d6được. 9 © DiendanLeQuyDon.comCòn như 0Tứ Hoàng 09tử, tuy fkhông được easủng ái f6nhưng tốt 00xấu gì 10cũng là 1Hoàng tử, 9echo dù tên 89thị vệ 4akia tự xưng blà người ecủa hắn, eanhưng không d8có chứng 78cứ rõ ràng, 4Lão Hắc dcũng không 75dám mạo 2muội xông 3avào nơi 4bcủa Hoàng atử tìm 8kiếm.
Bảo e1Khâm cười cccười, không 1hỏi tiếp 6nữa. Tuy 9fnàng và 9Tần Liệt 6dquen nhau echưa lâu 4nhưng cũng ddần hiểu 01được tính 5bkhí của 6hắn. Dáng dvẻ điềm 0ctình chín f5chắn ấy, ekỳ thực 63chỉ là 2evẻ ngoài, 8tận sâu 5bên trong 9hắn là 83người cởi 1fmở, chính 10trực, dễ 2tức giận 3mà cũng 20hay liều 2lĩnh, muốn 3giữ thể cdiện như fđại đa 9số những b2gã đàn eông khác. d © DiendanLeQuyDon.comBởi vậy, ecBảo Khâm 51không tiếp 80tục đả f5kích hắn f1nữa.
Hai cdngười dính 3lấy nhau 7mãi, tận 50đến khi feThanh Nhã 5gõ cửa anói Ngô 15Thúy Bình 3cầu kiến, eTần Liệt 5mới lạnh emặt, buồn fbực mà abuông tay.
Rất 4nhanh sau 8bđó, nàng 6bliền nghe fdthấy tiếng bdbước chân 0vội vã 6của Ngô 84Thúy Bình. c © DiendanLeQuyDon.comNàng ta chạy a9một mạch 1vào phòng 02không chú 1ý đến 34Tần Liệt 6amà xông a7thẳng tới 60trước mặt 6Bảo Khâm, 35mặt xúc 0động nắm 47lấy tay anàng, lớn a9tiếng hỏi: 5“Công chúa achắc đã 5nghe rồi, 38tin quân a1Tây Bắc 83nước Trịnh dcó một 7vị tướng balà nữ giả adnam ấy?”
Bảo 09Khâm hai 8bmắt trợn 84tròn, ngây adngười một clúc mới 6cmiễn cưỡng 81nặn ra một fnụ cười. 6 © DiendanLeQuyDon.comNàng lặng b7lẽ liếc 45nhìn Tần 7cLiệt, hắn 35buồn bực 0thở dài.
Cuối 0cùng Ngô 71Thúy Bình 69cũng nhìn dthấy Tân ebLiệt, nàng 8ata ngượng 1engùng hành 1lễ với 6hắn, ngoan 7bngoãn ngồi 5cạnh Bảo 6dKhâm. Dáng 5vẻ tuy nhã 9anhặn quy e2củ nhưng bbdưới bàn 8lại lén 45đưa chân eđá đá 4aBảo Khâm. 87 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 5biết ý, bchỉ còn 89cách nói 45với Tần 0Liệt: “Điện 3hạ còn 97có việc 8phải giải 3quvết, chi 9bbằng quay 1dvề trước cđi?”
Tần 7aLiệt không 2nói gì, 0đứng dậy, 4nghiêm mặt 0enhìn Ngô 8bThúy Bình 8gật đầu 2rời đi.
Đợi fhắn đi 15rồi, Ngô d1Thúy Bình bmới thở f1phào, rụt 64rè nói: 6“Nếu sớm bbiết Tam 0fđiện hạ e3ở đây, 4emuội đã bkhông đến. 7 © DiendanLeQuyDon.comTỷ thấy 43ánh mắt 3eĐiện hạ anhìn muội 60khi nãy rồi 8đó... làm 33muội sợ 5chết khiếp.”
Bảo 1Khâm cười: 6“Chàng 61trông vậy 30nhưng thực cera rất tốt. d © DiendanLeQuyDon.comNếu không 9ebị khuôn 9mặt của 08chàng dọa 7esợ thì f4nhìn nhiều 9sẽ thấy fbquen thôi.”
Ngô 91Thúy Bình c1bĩu môi, 7cười: “Chỉ 9có những a7lúc nhìn 97tỷ mới ddịu dàng ahòa nhã fthôi, chứ 0thường cbngày Tam 7fđiện hạ bemặt mày f1nghiêm túc, 4dáng vẻ cbkiêu ngạo a3lạnh lùng, 8fmuội thật 6sự không 8dám lại 93gần. Hơn 03nữa...” f9Nàng ta chợt 4nghĩ đến 1eđiều gì, bbụm miệng bcười: “Điện b5hạ không 64phải người 9thường, e0trong thành ccó biết cbao cô nương 21để ý, 25nếu muội e7đến gần fngài một 4chút thôi, 6không chừng 6sẽ bị 67những tiểu 8dthư khác 34hận chết 19mất.” bNhững người 1có ý với 2Tần Liệt 7etrong Phong 6thành không 8chỉ mình 0Vương Nhạn 6Như.
“Tại fsao lại e2nói đến 6chuyện này 38chứ?” 01Ngô Thúy 58Bình vỗ 6mạnh tay: 8a“Muội 66vốn dĩ 65muốn nói 06với Công ecchúa chuyện 9fChung tướng cfquân giả 3nam kia. Nghe 88nói Công 7fchúa và 9bvị tướng fquân đó 77là họ hàng bbxa, không 5biết đã 1từng gặp 8nhau chưa? 8dMuội thật 41không ngờ fnước Trịnh 41mà lại ebcó bậc d5nữ nhi oai 9nghiêm mạnh b0mẽ như 96thế. Chỉ 7etiếc lúc 0fnày nàng 8eấy đã 1arời khỏi 80quân doanh 1rồi.”
Bảo fKhâm nhếch 6miệng cười: 7“Gặp... e © DiendanLeQuyDon.comthì cũng 3gặp rồi, 2nhưng đã 6là chuyện 3từ nhiều 16năm trước, bkhi đó ta ecòn nhỏ 3nên cũng 4không nhìn 93ra nàng oai 6phong thế 2nào.” Một ddlời nói 6dối cần 6nhiều lời e6nói dối a9khác để 9cche đậy, f5huống hồ ccòn là chuyện flớn như 7vậy. Nàng cgiờ phải fnói dối 3quá nhiều 9fnên chuyện 3này đã 19rất thành dthục, mở 1amiệng ra 3là có thể 6bịa chuyện.
“Vậy canàng ấy btrông như 2thế nào?” 8Mắt Ngô aThúy Bình a6long lanh 8như thủy 86tinh, dáng 4vẻ vừa fhiếu kỳ 2vừa hưng fphấn: “Có 5phải mày 7kiếm mũi 9thẳng, thân dbhình vừa 9agầy vừa 5fcao?”
Bảo 0Khâm lau 0mồ hôi, fanói nhỏ: 2e“Muội echưa nghe 4aNgũ điện d7hạ nói 3esao, ừm, avị Chung 91tướng quân 9đó khá 48giống ta.”
“A...” 1Ngô Thúy e0Bình đột 6nhiên nhíu aamày, mở 6cto mắt nhìn cBảo Khâm, 1đánh giá btừ trên 7xuống dưới, 58quệt miệng: 6“Vậy thì 9dyếu đuối b5quá. Hơn 18nữa...” 0aNàng ta vừa 6lắc đầu ddvừa nói: c“Nếu Chung ctướng quân 67đó mà xinh 51đẹp trắng 9trẻo như 7Công chúa 4ethì làm 0gì có chuyện 3người ta 2không nhận 8cra chứ.”
Bảo baKhâm ra sức dgật đầu: 20“Muội enói rất 4bđúng, Chung 2Bảo Khâm bckhông hề 18giống ta 8chút nào!”
Ngô 8Thúy Bình 1dsôi nổi abàn luận d3với Bảo c9Khâm rất 9dlâu, trước 9là về chuyện 50của tướng bquân họ dChung ấy, f7sau lại a4trách cha 91nàng cổ 1hủ làm 39nàng giận, 6một ngày 68nào đó dnàng cũng fphải học 18theo Chung 8ctiểu tướng 7quân, giả 60làm nam nhi, 0dlâm trận ddgiết giặc.
Bảo fcKhâm nghe 1xong, khuôn amặt giãn 3bra, nhưng 6không hề 3nói gì.
Ngô eThúy Bình 1nói chuyện 40một lúc 2dvẫn không 1hề có ý a3định ra 11về, đến 29khi Thanh 9Nhã đột bnhiên thông 8báo ngoài 40cửa: “Công afchúa, Ngũ 3gia đến erồi.”
Ngô b0Thúy Bình 4kêu “á” amột tiếng, dcbật dậy, 3ngốc nghếch 6nhìn trái anhìn phải, a9may thay trong 5bphòng có 5bức bình 8phong lớn, 88nàng ta vội 32chạy vào 9ađó nấp.
Nàng beta vừa trốn 63xong, Tần bTu đã xuất fhiện ở etrước cửa, cbhùng hổ 15xông vào, d8đến trước 7mặt Bảo dKhâm thì 0edừng bước, 9đứng thẳng, 9trừng trừng 05nhìn nàng, 72hỏi: “Công b3chúa thành 0thật thừa 0nhận đi, 2rốt cuộc 7Công chúa 7acó phải e6là Chung 8Bảo Khâm d4không?”
Bảo aKhâm nháy amắt, liếc b3về phía d5tấm bình 7aphong, muốn 6nhắc hắn 54trong phòng d5vẫn còn 3fngười nữa. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Tần cTu ngốc 7nghếch đâu 1có hiểu 9được ý 6của nàng, bhắn sốt 4ruột giậm bcchân: “Công c1chúa nháy a5mắt làm cgì, đừng 7tưởng giả e5ngốc là 50có thể f1trốn được. c © DiendanLeQuyDon.comChung Bảo eKhâm, ta 0nói cho cô a3biết, ta 17có thể bnhận ra 77cô, cho dù ecó hóa thành 9tro bụi, 01ta cũng vẫn 81nhận ra”
Sau detấm bình cphong vang 52lên tiếng f“leng keng…”, 3brồi lại dcó tiếng 9lộp bộp abcác kiểu. 9 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm babất lực 3nhắm chặt 1amắt, Tần 15Tu liều 8lĩnh hướng 9bvề phía eeấy xem xét, 57miệng vẫn 8còn mắng; 3“Kẻ nào a2to gan dám 9trốn trong 5cnày, xem 8ông đây dđánh chết 6ngươi…”
Chưa 65dứt lời, 0Ngô Thúy 88Bình liền 43xách váy 64cắn môi 4bước ra, 57khuôn mặt d6phức tạp 07nhìn hắn, bsau đó lại anhìn sang 9Bảo Khâm, 1dmuốn nói e9gì đó lại cthôi.
“Ngươi…” dTần Tu hành d3động trước, 4cmắt mở 3fto, bộ dạng 0hùng hổ: 4e“Ngươi 2lén lút 26trốn ở 3ađây làm 2cgì? Muốn 90nhìn trộm 15hay muốn enghe trộm?”
Ngô a6Thúy Bình 5cũng là a2người nóng 5fnảy, sao 9có thể ađể Tần afTu bắt nạt 9dđược, 44nàng ta hất 6váy sang f1một bên, 53thở “phì 5fphì” chạy 4ađến trước 5bmặt Tần 36Tu, ngẩng 6đầu, hung 49hăng trả 80lời: “Ai 6thèm xem 2trộm ngươi cchứ? Ta 8và Công 5chúa đang 8nói chuyện 44vui vẻ, basao biết fđược ngươi 0lại đến. 2 © DiendanLeQuyDon.comKhông muốn 1gặp ngươi 25ta mới tránh fmặt đi, 60ngươi tưởng 9ngươi đẹp 3lắm sao? e0Đen như 3than, đen acả mắt bhay mũi cũng 79không phân 2biệt được…”
Nàng bata mắng 9chửi còn 0lưu loát b1hơn Tần fTu nhiều, 3dmở miệng 4ra là không 2dừng lại 5fđược, 5Tần Tu mấy edlần muốn 4chen lời 6nhưng không 19thể, tức 5nghẹn họng, 7mặt đỏ 4bừng lên, 76hoàn toàn 1quên mất b1mục đích 20đến đây ccủa mình. 8 © DiendanLeQuyDon.comMay mà giọng 8nói của e3hắn to, bethanh âm 1vang dội, dclời tuy 6ít nhưng bcũng không eccó cảm 1giác lép 3vế lắm. b © DiendanLeQuyDon.comLần cãi 5fvã này không dai hơn ai.
Bảo fKhâm vốn fcòn lúng 4túng vì 54đột nhiên 01bị Tần 96Tu lật tẩy athân phận, 1dgiờ thấy 2hai người f6họ hoàn 53toàn không cđể ý đến 62mình thì 9bắt đầu dnhàn nhã, b3chống cằm eehứng thú 88xem cãi nhau.
Đang cồn ào, 3ngoài sân 8đột nhiên 61có tiếng cđộng, Bảo 14Khâm nhìn 68ra, phát 08hiện Tư 5Đồ đã 6cquay lại. c © DiendanLeQuyDon.comThấy cảnh 4ctượng gà 0bay chó sủa 89trong phòng, 0hắn bỗng 76hào hứng 4hẳn lên, 0nhanh chóng dchạy vào bphòng, ngồi cbên cạnh 4Bảo Khâm, 1ehỏi nhỏ: 4“Hai người 3họ sao lại fđụng độ e1nhau vậy? 5eLần này 1thật là 1náo nhiệt!”
“Náo 8nhiệt cái d0con khỉ, 3liên quan 3agì đến bngươi?” fCãi không 4lại Ngô 9Thúy Bình, a9Tần Tu vốn eđã rất a9buồn bực, 5fthấy Tư 8Đồ ở 9bên cạnh a1còn thêm 3dầu vào 54lửa, hắn 2liền chuyển 57hướng công fkích: “Ngươi 86nhàn rỗi ckhông có acviệc gì 72làm thì era ngoài 6chạy vài 0vòng đi, 69đừng ở 4đây làm 5chướng f4mắt ta.”