Nguyệt Mãn Kinh Hoa Chương 4.2

Chương 4.2
Bảo Khâm nghe xong, không nhịn được cười lên:

 f“Ông cụ echẳng qua d2muốn tốt ccho lão tiền 2bối, nếu ekhông, trong a3bụng tiền 1dbối chứa bquá nhiều a7thứ, nhất 0ađịnh sẽ 4 ó sai sót c4 rong việc 3 hế thuốc.” 5 ũng chẳng c9 hể khiến 9 ược Vương e ốc có thanh 7 anh vang dội.

Ông a ão “hừ” f7 ột tiếng, 1 a vẻ khinh 73 hường, 3 hưng Bảo c hâm vẫn 11 hấy rõ 7 àng trong f ắt ông f5ẩn chứa d6 iềm vui.

“Nói f8 hững chuyện ad ũ này làm ae ì.” Ông 6 ão gãi đầu, 32 ẻ mặt cđau khổ f0 ời chủ 2bđề: “Rõ d àng ta đã 4để lại c hư trong 64 uán trọ, c8 ao vẫn chưa 5 ó người fcđuổi đến 79 hỉ?”

Bởi 1 ì nơi này 25 hông phải 04 hong thành, a7 ù ông có 9dđể lại 8thư trong 9aquán trọ f6Kinh thành, 6cũng không 2thể giao 62tận tay feđối phương 9trong chốc 2lát. Huống dhồ giờ e4Tần Liệt dekhông ở adKinh. Tần b6Tu và Tư 0Đồ đang f9gặp nạn, d5có thể fthoát ra ccũng đã a3kiệt sức, 6nào đủ c9tinh lực 35lo chuyện 5của nàng. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhững người 69còn lại, adcó ai thật 2sự lo lắng dviệc nàng 22mất tích?

Cho cnên, suốt 81đường 3eđi, bọn dhọ vừa ađợi người 22đến cứu, edvừa thất 1vọng. Tuy a5ông lão e2không ngừng 59bày trò 8ccâu giờ, 2bnhưng rốt 57cuộc Bảo d6Khâm vẫn 9dbị đưa 4ra khỏi 0đất Tần, e2tiến vào fđịa phận fnước Yên.

Vừa 24đến nước 8Yên, Hạ 3Lam Thanh c6đã có thêm 2người hỗ ctrợ. Đội 4cngũ của 4bhọ từ 19bốn người cbtrở thành 73hơn hai chục engười. 88 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm dcàng trở enên buồn cbã. Dù thế bnào, nàng 88cũng không 6thể để 1mình bị 8cột trên 3đài cao 51làm con tin. 3 © DiendanLeQuyDon.comSo với việc 0xấu hổ, 6nàng thà e5chết một 4cách đường 42hoàng còn 7ehơn.

Nghĩ 5vậy, khuôn 3mặt Bảo 9Khâm chợt 8fánh lên bvẻ quyết 4tâm. Ông 3dlão thấy bbvậy, trong ddlòng bắt aađầu cảm 84thấy không e3yên. Còn d0Hạ Lam Thanh, ffcó lẽ do dđã đến cnước Yên, 26bên cạnh 78còn có trợ athủ, nên aecuối cùng fdcũng thả 0lỏng tinh 9thần, không atrông coi 6cẩn mật cnhư trước enữa. Đêm dở lại 9trong thị 8etrấn nhỏ, bfhắn cũng 15chỉ đến 1canh Bảo aKhâm một alúc rồi 20đi.

“Hay 9là...” 1bBảo Khâm 3cắn môi, 1nói với 8ông lão: 1“Tối nay cchúng ta 10lén trốn 7đi?” Dù csao bị bắt 24về doanh 81trại quân 28Yên cũng akhông sống bđược, echi bằng 1bcứ trốn 04đi đã. 61 © DiendanLeQuyDon.comTuy cơ hội 5akhông lớn, 8nhưng còn 1hơn ngồi 2đây chờ aechết.

Ông 65lão lắc 7eđầu quầy 42quậy, không anghĩ ngợi 14gì lên tiếng 9phản đối engay: “Đây a7là đất b8Yên, dù cchúng ta f8có trốn dckhỏi quán 1trọ cũng bchẳng thể 9ra ngoài 9bthành. Nha 21đầu ngươi 18tuy có bản 3lĩnh, nhưng 3sức khỏe bkhông tốt, bchớ manh c1động. Chưa d5biết chừng, 0qua vài hôm 3nữa Tần fLiệt sẽ 6cdẫn người 1đến đây a3đó.”

Khi c5ông đang dcnói dở, 21bỗng có d5tiếng loảng 6xoảng vang adlên ngoài 0csân, giống 27như có thứ cgì đó vừa 76rơi xuống eđất.

“Ai?” 59Có người 9cao giọng d8hỏi. Bảo dKhâm nhận 30ra đó là 6tiếng gã 7phu xe bên a6cạnh Hạ e2Lam Thanh.

“Tiểu... b © DiendanLeQuyDon.comtiểu nhân... e © DiendanLeQuyDon.comlà tiểu 6nhị trong dbquán, đến... 92 © DiendanLeQuyDon.comđến đưa... f © DiendanLeQuyDon.comđưa nước 1nóng...” 9Thì ra là 0tiểu nhị c1trong quán, 5hắn còn 3là một 8kẻ nói clắp, bị dngười ta 02dọa cho 8sợ hãi 02nên nhất 2thời không enói ra được f2câu hoàn 7chỉnh.

Bảo 3dKhâm nhíu 8mày suy nghĩ 2thật kỹ, 8trong lòng 5echợt kích 48động, vội 99nói: “Lão 2tiền bối 60bảo gã d8tiểu nhị 06kia mang thêm enước ấm clên đi, bcứ nói cchúng ta 2muốn pha c8trà.”

Ông 6blão nhìn 2dnàng nghi bngờ: “Hiện 2giờ sức 68khỏe ngươi f9không cho a7phép uống 9atrà, tốt 9nhất là...” 1Còn chưa fnói xong 11đã thấy 9Bảo Khâm 5trợn trừng bmắt, ông 4cười hề 8hề, khẽ 96nói: “Nha 8đầu này, 8blại chơi f1trò gì vậy?”

Tuy 27nói vậy, 9nhưng ông 3bvẫn đi 7era ngoài bmở cửa, 9hét toáng 02lên: “Gã 19nói lắp 3kia, mau mang 82một ấm 4dnước lên 8cho bọn eta, tiểu d6thư đây 0muốn pha 51trà.”

7tiểu nhị afkhúm núm 63nghe lời. 4 © DiendanLeQuyDon.comTên phu xe 3không thấy 66có gì khác 9athường bnên khoát 80tay bảo 5egã đi.

Một 8lúc sau, 21hai người 7mới nghe 2ethấy tiếng ebước chân 2nặng nề 56của tiểu cnhị, còn 81chưa đến 8acửa hắn 98đã lên b4tiếng: “Khách... 4 © DiendanLeQuyDon.comkhách quan, aengài... ngài... 1 © DiendanLeQuyDon.comở... gian ephòng nào... 50 © DiendanLeQuyDon.comphòng... 21 © DiendanLeQuyDon.comnào thế?”

Ông f5lão nghe 69tiếng hắn a8liền nhíu 2mi, cầm 46lấy chiếc 40kéo trên cbtay ra mở 1cửa. Chưa 86đợi tiểu 24nhị lên 8tiếng, ông 17liền túm a1chặt lấy 6hắn, nghiêm 25mặt nói: 6“Ngươi d9nói năng 8alắp bắp, d6tám chín bphần là 0do đầu 7lưỡi dính 9ở một 36chỗ, để elão phu cắt edùm ngươi, 7acắt xong dsẽ khỏi.”

edkia nghe vậy, 9nhất thời 05tái mặt, 8ôm đầu 37chạy. Ông 69lão nhất 3quyết không c3bỏ qua cho ddgã, cầm 06kéo đuổi 7atheo, đám 47người canh 89chừng ngoài a0sân vểnh ftai lên hóng fchuyện, e1vẻ mặt f3hớn hở.

7tiểu nhị 2kia tuy nói d0năng không 1lưu loát, dnhưng tay fchân linh 44hoạt, thoáng 7dcái đã 3bchạy vào btrong phòng, e9lao tới 25trước mặt feBảo Khâm, 5lắp bắp 59cầu cứu. 16 © DiendanLeQuyDon.comNhưng trên ffmặt hắn 3hoàn toàn b9là bộ dạng 1vui mừng: 8“Công chúa, 7cuối cùng btiểu nhân ccũng tìm cđược người 43rồi.”

Thì edra người 9đến chính elà Cửu ebCân! Bởi 1hắn biết fbnói tiếng aBắc Yên 52nên mới 08được Tần 6Liệt cho ectheo ra ngoài abtiền tuyến. 5 © DiendanLeQuyDon.comNếu hắn ađã ở đây, evậy Tần 2Liệt chắc acũng cách 42không xa?

Tuy 31đã nghe dthấy tiếng, 37nhưng nhìn d2thấy người bthật, nàng cvẫn không b0khỏi vui fmừng, cố 0nén nhịn 6trong lòng, 2khẽ hỏi: 2“Có phải 4Tam gia cũng bađến? Mọi 55người đem atheo bao nhiêu 3angười?”

Cửu aCân e hèm 66mấy tiếng, d6mới trầm abgiọng trả c5lời: “Tam 3fđiện hạ 81đang ở 71trong quán d4trọ, nhưng 4sợ bị 4người ta 6nhận ra anên vẫn c9luôn ở 4phòng. Bọn c2thuộc hạ c3tốc hành 03hai ngày 1hai đêm 27thì đuổi 2atheo đến 29đây, những 8người khác 0vẫn đang 48trên đường.”

Bảo 1fKhâm nghe 0vậy, trong e3lòng trùng 70xuống, cười ekhổ: “Trong 1sân ngoài 5cửa đều blà người 0của bọn 0chúng, chỉ a3mấy người 25chúng ta dclàm sao trốn enổi?”

Cửu 2Cân tự b6tin nói: b“Công chúa 2yên tâm, 37có Tam điện f0hạ ở đây, 04nhất định ebkhông có 07chuyện gì 8xảy ra.”

Trong 27hoàn cảnh d1tứ phía 4đều là 94địch. Tần d7Liệt dù cgiỏi đến 63đâu, lấy 7một chọi 56mười đã flà kỳ tích, cacòn hơn 8chục người 1dlẽ nào 5Cửu Cân 6có thể fchống đỡ?

“Chàng 2có kế hoạch 3gì không?” f1Bảo Khâm 4fkhông yên e4lòng, hỏi b7lại.

Cửu 83Cân mỉm 1cười đáp: 9f“Trước 8dkhi đi, Vương 06Thái y đã 8cho ngài 1cấy không fít ‘thuốc’.”

Ông cgià vỗ atay đánh cbốp một 0dcái, tức bbgiận nói: e5“Cái đồ ekhông biết fxấu hổ bnày, ngày 6xưa câu dckết với eesư phụ elừa ta không 3được học 9ddùng độc, bgiờ lão 9dlại có a2thể đứng 3ra làm người 44tốt!”

Bảo 17Khâm coi 49như không bnghe thấy 15gì. Nàng 16sợ Cửu 0Cân ở trong aephòng quá 9flâu sẽ d6bị người 54khác nghi angờ nên bvội xua etay bảo 26hắn rời fđi. Cửu 8Cân cũng cvội trở 84về báo 7ccáo tin tức, 5hành lễ a5với Bảo bKhâm xong, c5che miệng egào thét 8chạy ra bngoài.

Cả a3gian phòng 1bỗng trở enên yên bdtĩnh.

Bảo 2Khâm không 5biết rốt d2cuộc Tần dLiệt định 11hạ độc 79kiểu gì, cbchỉ có 4thể kiên 1nhẫn ngồi 8bđợi, đang 9đêm mà 3ckhông buồn 32ngủ chút 3nào. Ông 5lão cũng 2trở về 0căn phòng 7bên cạnh f7nghỉ ngơi, 16một lúc bsau phát 6cra tiếng angáy nhẹ.

Khoảng 6canh hai, fchỗ cửa 9dphòng có btiếng động 8fkhe khẽ. 0 © DiendanLeQuyDon.comTrái tim e0Bảo Khâm 92đập thình 5thịch, mau 5chóng xuống 55giường. 5d © DiendanLeQuyDon.comNàng không 6dám châm 66đèn, chỉ 3nhẹ tay 38nhẹ chân ađi ra ngoài 6cửa, khẽ 8ehỏi: “Ai ethế?”

“Ta 88đây.” 8Người bên engoài chính elà người 8anàng đã 8eđợi bấy 2lâu.

Lòng cnàng chợt 6cảm thấy 6an ổn.

Cửa cvừa mở, 8người xông cvào nhanh 4nhẹn như c3chớp. Cả 26căn phòng 6tối thui, 4dnhưng Tần e9Liệt vẫn dcó thể 8ôm lấy 3Bảo Khâm 57một cách fdchính xác, 84hai cánh e7tay rắn 89như sắt fdthép ôm 2nàng vào clòng thật 9cchặt, khiến 51nàng không 1thể động 61đậy.

Lo 8lắng bao 6lâu, giây 8phút này 7tan biến c5hết. Trong elòng Bảo 5Khâm biết 9bgiờ không bphải lúc eequấn quýt, 2nhưng nàng bavẫn ham 6muốn sự 6ấm áp này, e9nhất thời 5không còn 5dlý trí, bđể bản 1thân nằm 7trong lồng 39ngực hắn, 3như thể 45nàng thật 9sự là một 32cô gái nhỏ efyếu ớt.

Cửu 79Cân ở bên bdngoài canh 34chừng, thấy 6bên trong 93không có 2động tĩnh e9gì, sợ ffTần Liệt axảy ra chuyện, 24vội gọi d5nhỏ: “Điện 7hạ?”

Lúc 7bnày, hai 3người trong 1phòng mới b6như tỉnh 1mộng, vội 54buông nhau 94ra, dưới afánh trăng 5rọi vào, data trông 3chàng, chàng 7trông ta, enhìn nhau 6rồi cười. 98 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 06vuốt ve akhuôn mặt anàng, dịu addàng nói: e“Chúng 8ta đi khỏi 75đây trước 00đã, những 2cchuyện khác 64vừa đi 3vừa nói. e9 © DiendanLeQuyDon.comĐúng rồi, 2ông lão 3ekia đâu?”

Bảo 00Khâm chỉ achỉ vào d7vách tường, 6cười bất efđắc dĩ: d“Sợ là d2lão tiền 65bối đã 2ngủ say 21rồi.”

Cửu 20Cân đã 5enghe thấy 5tiếng hai angười, aavội chạy favào phòng b2bên cạnh, dnhẹ nhàng c7đẩy cửa 57bước vào enhư mèo. a © DiendanLeQuyDon.comMột lát 9sau, hắn ddđỡ ông 7già đang e4ngáp ngủ 90ra ngoài.

Tần 87Liệt và 6Bảo Khâm 9fđã đợi 0ở trong 9sân, nhìn 9thấy họ c1ra vội chạy 0đến tụ 61họp. Tần 6Liệt đã a5sắp xếp e9một chiếc d0xe ngựa 8bđợi bên cngoài quán 91trọ, tuy f9không lớn blắm, nhưng abvẫn đủ 98cho ba, bốn 8angười ngồi. f8 © DiendanLeQuyDon.comBốn người 1nhẹ nhàng e2ra ngoài, f6đang chuẩn dfbị lên 4axe, phía 77nhà xí chợt 94có người 55bước ra, 19thấy bọn d7họ thì 4sửng sốt, 35sau đó vội 7vàng hét 7lớn: “Người edđâu, mau aeđến đây, c0tội phạm 1cbỏ trốn frồi...”

Chưa a8dứt lời, cTần Liệt 0đã phi đao 34về phía a3hắn, trúng 34ngay giữa 7ngực. Người 00kia ngã xuống.

Những eckẻ còn blại tuy f0đã bị 62Tần Liệt 0ebỏ thuốc f6mê, nhưng 9tiếng kêu b8của tên 5fvừa rồi fđã khiến 4mọi người 6tỉnh lại. 4 © DiendanLeQuyDon.comRất nhanh 0trong quán a5đã trở fnên ồn 12ào. Có tiếng angười nói f5chuyện, 9còn có người afbạo gan 4acầm đèn fra xem, thấy dngoài sân 1có người 60nằm thì 63sợ hãi cthét lên: ec“Không axong rồi, 1giết người! aCó kẻ giết bngười!”

“Đi 27mau!” Tần 6dLiệt khẽ 7phân phó: e“Ra ngoài 9eđường 6lớn, rẽ 0về phía cđông.”

Phải 21đi thẳng avề phía a5nam mới 04tới vị 77trí đóng 1quân của 76Tần Liệt, 59nhưng hắn flại đi 6về phía eađông... 17 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 9brất nhanh 26đã hiểu 0ý hắn. fe © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 5họ đã 54bị lộ 5chành tung, 5chỉ sợ 2cngười nước eeYên sẽ 03lập tức f9giăng thiên 7la địa 6võng. Nếu 5cứ đi về b6phía nam, 7de đã có 1quan binh 4đợi sẵn 8aở phía 2btrước. 87 © DiendanLeQuyDon.comLần này 75Tần Liệt c0mạo hiểm bxông vào 60nước địch, 66đã đánh 95cược cả femạng sống ecủa mình.

Nghĩ 13đến đây, bBảo Khâm 1càng thêm 5cảm động, 6nàng vội 1nắm chặt d5lấy tay 9hắn. Tần 04Liệt quay a9đầu nhìn 2nàng, không 00để ý đến 5ông già 9ngồi bên 0cạnh, ôm dbBảo Khâm efvào lòng, 32thở dài 0một hơi b4rồi dịu 19dàng nói: 6“May mà 0tìm được 89nàng...”

Ngày 1chắn nghe ftin Bảo c1Khâm bị 7bắt đi, f8trong lòng 1dvừa bực cvừa lo. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrái tim 5hắn như 1bị lửa fđốt, chỉ f1kịp dặn 1ddò với bfPhó tướng cavài tiếng b5liền dẫn e3một đội 0dthị vệ 90về Kinh. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrên đường dđi lại 19nhận được 34tin của a4Tần Tu, d2nói tra ra 70tên đạo 84tặc là 60thích khách 14Bắc Yên. 0 © DiendanLeQuyDon.comThế là eahắn lập f0tức quay 36trở lại, 3chia đoàn 11người thành c6bốn đội 65nhỏ, đi 55do thám tin a3tức.

Hắn 9anhận được 59tin tức 5lão cốc 7fchủ để 4lại, đuổi 2atheo một e8mạch, cuối a6cùng cũng 19tìm được cđoàn người cHạ Lam Thanh 3ở thị 9trấn nhỏ 68đất Bắc fYên này. 58 © DiendanLeQuyDon.comMãi tận 5khi ôm Bảo e5Khâm vào blòng, hắn 1mới cảm bnhận được 4mình đã esống lại.

Tuy 8Bảo Khâm 8không câu 3nệ tiểu 1dtiết, nhưng 8ctrước mặt 6người khác, f9nàng vẫn 91ngại phải 2thủ thỉ ftâm tình 5với Tần eLiệt. Ôm 0nhau một a2lúc, cuối 2cùng câu 9chuyện cũng 4eđược chuyển 5dđến chủ 60đề chính: 5“Sao lại aflà Cửu 0bCân đi theo 90chàng, Ngũ 14Cân đâu? eCòn nữa, 76chàng cứ 9cthế mà 28đi, quân 33đội phải alàm thế 5nào đây? a1Nếu quân 15Bắc Yên e9biết chàng 8bkhông ở 9cdoanh trại, 0sợ là sẽ c0nhân cơ dhội hành 98động.”

“Bọn eta chia nhau era, Ngũ Cân 2fvà Lão Hắc 5đến trấn 05Ích. Còn 31trong quân...” c2Tần Liệt 49chợt sầm 9mặt, ánh 7mắt lạnh c4buốt như fcbăng: “Ta echỉ ngại 8chúng không 36đến!”

Bảo 2eKhâm thấy 8dáng vẻ dnày, trong 43lòng biết 5hắn nhất cđịnh đã d5thu xếp 8thỏa đáng, 6nàng yên a8tâm, lắc 9đầu cười 2nói: “Thiếp 3không nghĩ d7nhiều nữa!”

Tần 5Liệt trầm 5egiọng: “Suýt 5nữa ta đã 1chạy thẳng abđi không 1kịp phân 55phó, may ccó Ngũ Cân 49ở bên cạnh 04ra sức ngăn 59cản, lại 60còn bị 0ta đánh echo mấy c6cái.” Lúc ddnói, ánh 8mắt hắn c3toát lên 2ehận ý: 6“Đợi 94chúng ta 7trở về, 93nhất định 0sẽ cho bọn 2người nước 2Yên bỉ 9ổi kia một 9bài học, 9còn tên 5thích khách...”

“Hắn 2alà Hạ Lam bThanh!” eÔng già 6bên cạnh dđột nhiên 8cướp lời: 5“Đúng e6không, nhóc 59Bảo?” 0fLúc nói, bbông chớp 4mắt với 74Bảo Khâm, 40mỉm cười danói: “Đêm 57hôm khuya 05khoắt đánh bthức lão 27phu, cũng 8cphải để 79lão già 0này nói dvài câu 31chứ, nếu 6không cứ bnhìn các aengươi tình 5chàng ý 7thiếp, khó bchịu biết 4bao!”

Bảo 4Khâm hết 90cách với 9ông già 5bsuốt ngày 9cợt nhả 4này. Nàng 9cười khổ 89lắc đầu, 1nhưng không actrả lời 4ông mà nghiêm 58túc nói cvới Tần 24Liệt: “Người 2này là con e5trai trưởng 9nhà họ 8Hạ ở nước fYên, nhưng 43thiếp chưa c7từng nghe b0tên hắn, 6nên cũng 35hơi hiếu 51kỳ.”

Tần 70Liệt lạnh dblùng nói: 12“Hắn là acon trai vợ b5cả lão a3già họ d3Hạ sinh ebra, nhưng 59không được c2yêu thương, ebmới liều 9alĩnh chạy 45đến Phong 8fthành làm 90gian tế fđể lập 5công. Có b8điều, hắn c6đã tìm 31nhầm người arồi! Hắn 4đã làm c5ra chuyện 5dnày, sẽ 5có một 7ngày ta trả elại gấp 44đôi.” 0bCứ nghĩ 7đến cảnh 8Bảo Khâm eechịu khổ 0dọc đường, 30trái tim 5Tần Liệt 32lại đau 0đớn.

Bảo 09Khâm khẽ 43gật đầu. a9 © DiendanLeQuyDon.comNàng cúi 8xuống, mãi 0lâu sau mới alên tiếng: 02“Hắn là engười của 3fTứ điện f8hạ.” Tuy 64nàng không e2nói rõ ràng, 3nhưng cũng ephần nào b6chỉ ra ý 6anghĩ của 2mình.

Tần 8fLiệt lẽ ebnào lại 5dkhông hiểu 4ý Bảo Khâm. 8 © DiendanLeQuyDon.comVề Lão 8Tứ, trong 1lòng hắn 9không phải 8dchưa từng 8ahoài nghi. f9 © DiendanLeQuyDon.comLúc trước 4hắn còn 0nể tình ehuynh đệ, a0nhưng xem 32ra, chính atình nghĩa 4enày đã 28hại nàng. a5 © DiendanLeQuyDon.comNhất thời, 8hắn càng ethêm căm cbphẫn, nghiến drăng nói: 28“Lão Tứ, fLão Tứ...”

Thấy aTần Liệt dnhư vậy, fBảo Khâm 99bật cười, 6an ủi: “Chàng 85đừng bực enữa, có 43lẽ Tứ b0điện hạ b2có khổ 21tâm gì chăng?”

Tần 5eLiệt sa 1dsầm mặt 57mày, không 9nói gì. 24 © DiendanLeQuyDon.comHắn hiểu 29chút ít 5con người 2Tứ đệ bbcủa mình. 6 © DiendanLeQuyDon.comNgười này e9đã có dã 7tâm, có cmưu mô, 70nhưng nhát e1gan, hành 6sự không 5quyết đoán. cf © DiendanLeQuyDon.comGiống như 59lời Bảo 9Khâm nói, 83tám chín 24phần Lão eTứ đã ebị Hạ 6Lam Thanh 8cbắt thóp. 8 © DiendanLeQuyDon.comNhưng... 4 © DiendanLeQuyDon.comnếu lần bnày bỏ 2cqua dễ dàng 8như vậy, 33Tần Liệt ffkhông cam 43lòng chút f8nào.

“Đợi 07về Kinh e3ta sẽ xử 33lý hắn 27sau.” Tần d5Liệt nghiến 4drăng mắng echửi, sau fđó quan 7sát kỹ 0sắc mặt 92của Bảo 7dKhâm: “Nàng ccó thấy 6khó chịu eaở đâu 4không?” 4Nhớ ra sức ckhỏe của 6nàng, Tần afLiệt chợt a9lo lắng. c © DiendanLeQuyDon.comLời Tư aĐồ dặn 5cdò vẫn 6còn văng 73vẳng bên 6tai. Lần aphát bệnh 9trước đó, 70hắn cũng 42tận mắt 8thấy nàng 61đau đớn, 62chỉ hận 94không thể 2chịu khổ 0thay cho nàng. e7 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 5nàng bị 9người ta c0bắt cóc, 7cả đoạn ecđường edài xóc 9nảy, e là ecơ thể 8đã sớm c6không chịu 62nổi.

Ông 0bgià bên 8cạnh chán 5dnản mở 18miệng: “Ngươi 9cho rằng 67lão phu đây 18uống nước 6lã mà trở 3thành cốc 4chủ Dược 1Vương cốc ahay sao? Lão 4phu ngay cả 6athằng nhóc 0Tư Đồ cekhốn kiếp 5kia cũng 5không bằng?”

Lúc ednãy, ông c6lão cũng c1chen vào 5amấy câu, 2nhưng trong fmắt Tần 6cLiệt chỉ 3dcó Bảo 07Khâm, căn 08bản không 1quan tâm 2đến lời 4ông nói. 3 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ crốt cuộc ahắn cũng 6tỉnh ra, cvội khom dlưng hành b9lễ: “Đa 8dtạ lão ctiền bối 0đã ra tay 8giúp đỡ. b © DiendanLeQuyDon.comNếu không 8nhờ ngài 37chăm sóc d4Bảo Khâm 9fsuốt dọc 8đường aeđi, nàng 75sẽ không 73thể được 92như bây egiờ. Nếu 5không có 1ngài để cbtin tức 6ở quán 91trọ, chỉ 9de giờ này 1vãn bối fvẫn chưa dtìm thấy 3dnàng. Đại 7ân không dlời nào b6cảm tạ cfhết được. c © DiendanLeQuyDon.comNếu sau 6này lão 69tiền bối a3có việc 93gì sai bảo, 5vãn bối 1bnhất định 1ddốc hết 38sức, quyết 41không chối atừ.”

Ông 4lão cười a1hà hà, xua 0tay: “Như athế còn 5được. 9 © DiendanLeQuyDon.comSau này đừng bcó quên 36những gì 1ngươi đã 0nói. Lão 2fphu bây giờ dchưa có 59việc gì dccần đến 3ngươi, còn 7sau này thì 3chưa chắc.” fNói rồi, b3ông chớp 6mắt với 04Bảo Khâm, avẻ mặt 9đùa giỡn: 95“Hai người 8cứ tiếp etục, tiếp 7dtục đi. 31 © DiendanLeQuyDon.comLão phu buồn 2bngủ rồi, 50ta đi ngủ 2cđây. Ừm, eta sẽ bịt 20kín lỗ 1tai, không 9nghe thấy 0bgì cũng b9không nhìn 64thấy gì fhết.”

Bảo fKhâm dở dkhóc dở 1ecười.

“Nàng 2cũng chợp 63mắt một 5lúc đi, 2nhé!” Tần 15Liệt vuốt 43tóc nàng, bbdịu dàng dnói: “Sức a5khỏe của 7anàng không 5tốt, không fbthể thức 85đêm. Đằng asau e rằng fcó truy binh, 51mấy ngày 31tới chúng f9ta sẽ phải 31bận rộn.”

Bảo 9aKhâm gật dđầu, nhắm 9mắt, nghiêng 8người dựa 2vào Tần 9Liệt, nhưng afhắn lại 9ôm lấy bnàng, đỡ cnàng gối 1elên đùi ehắn: “Ngủ 3thôi, ngủ 11thôi!”

Con 79đường 69này không 62dễ đi chút 5nào. Xe ngựa 4mua ở gần 91thị trấn, 8akhông thể 91thoải mái 5như xe ngựa b7trong Hành 84cung của adBảo Khâm, 1ecả đường cxóc nảy. f © DiendanLeQuyDon.comNhưng nàng 8vẫn ngủ 4rất ngon, 2không hề bmộng mị.

Trời 50sáng, nàng aftỉnh lại. 3a © DiendanLeQuyDon.comLúc mở f6mắt thì 3thấy Tần fLiệt đang b2ngủ gật, 0ccả người cdựa vào a1xe, tay và dchân vẫn cbđể nguyên 5như lúc a3Bảo Khâm f9mới ngủ, 96không hề 50động đậy. e © DiendanLeQuyDon.comCó trời bbmới biết 2hắn đã dchịu đựng 3cả đêm c5thế nào, 3trong lòng fnàng chợt fchua xót, 6có thứ eecảm xúc 0không nói drõ đang c2từ từ 0lan tỏa 5fkhắp người.

Nàng 00không muốn 6dđánh thức cTần Liệt, 02nhưng đau dlòng khi 53hắn phải 4fngồi trong atư thế bkhổ sở ckia, đang 5btrong lúc amâu thuẫn, c3xe ngựa 1hình như dbvấp phải eeđá nảy 6clên, Tần cLiệt liền 5mở mắt.

“Nàng 7tỉnh từ cbao giờ a0thế?” 1Tần Liệt 26vẫn không 6hề động 8đậy, chỉ 11nhìn nàng, 6dtrong mắt 5ẩn chứa 36sự dịu f1dàng vô c0hạn.

Bảo 0fKhâm không 7đáp lời, 35nhẹ nhàng 0cnắm lấy 3tay hắn, 2từ từ 99xoa bóp, 0hỏi lại: a6“Có phải 8tê hết crồi không? efChàng thật 6bngốc, thiếp d5ngủ say 0như vậy, b3chàng cử 7động thiếp 0cũng chẳng c8tỉnh nổi 57đâu. Làm 5gối đầu 9cả đêm, 95chân tay ffsao còn sức 40chứ! Nếu e0thật sự fdcó truy binh eđuổi theo 7fsau, chỉ 7sợ chàng bcó muốn d4cũng không 9đứng dậy anổi...” eBảo Khâm 56thao thao 15bất tuyệt, 4bTần Liệt eangoan ngoãn cngồi nghe, 4ckhông dám 3nói tiếng 54nào.

Bảo cKhâm rất 5ckiên nhẫn 07xoa bóp tay 27chân giúp 6hắn, khi aTần Liệt cđã có thể d7cử động ecmới hỏi: 2a“Đã đỡ dchưa?”

Tần 0Liệt cúi e6đầu thật 9mạnh. Bên 9cngoài trời 39lạnh căm 9ecăm, nhưng 4ctrái tim e5hắn lại 5cấm áp vô 55cùng.

“Đến 3fđâu rồi?” eBảo Khâm a8hỏi. “Cửu 31Cân đã 32cho xe chạy 3cả đêm, 6cchắc cũng 2mệt rồi, 18đến người 2còn không 2chịu nổi, 9bchắc ngựa 89cũng thế.”

Tần 8Liệt cuối bcùng cũng 3tỉnh táo, a8nói: “Đợi bbtrời sáng, 3đến thị fbtrấn bên 5cạnh mua a9một chiếc 2engựa khác, 9ta sẽ đánh dfxe. Đang 72trên đất dYên, hôm 13qua chúng 4ta lộ mặt, 05e là đã c7có người 6nhận ra. c © DiendanLeQuyDon.comChỉ sợ 27con đường 6phía trước 2không dễ ađi. Nhân alúc chúng 93còn chưa fđuổi kịp, 8nhanh được 46bước nào 3hay bước 5dấy.”

Bảo 7Khâm nghe a3xong, sắc 09mặt trở 83nên nghiêm 0túc. Thân dphận Tần b9Liệt không 8như người 9bình thường, 6sợ là khắp 6nước Yên cđâu đâu 4cũng có 2hình hắn, dđường 4đi không 9can toàn chút dbnào. Hơn 5nữa, bọn 4họ tuy đã ctrốn ra 29ngoài, nhưng 4Hạ Lam Thanh ahá cam lòng, 82hắn nhất 82định vừa cđuổi theo 57phía sau, dbvừa vẽ d0hình nàng ctruy nã khắp 6chốn. Bọn 20họ chỉ 3có bốn 8người, dtrong đó 6amột ông egià hoàn f7toàn không 8dbiết võ, 5một cô 91nương có 0võ nhưng 6dkhông có 2bsức, càng 1đi, con đường 7càng trở 5nên khó 0khăn.

“Hay f8là...” 3fBảo Khâm dcắn môi, 5nghiêm túc 6nói: “Để 90thiếp đánh d3xe, thiếp 9đổi nam adtrang, bọn adhọ sẽ 8không nhận ara.”

Tần c9Liệt cười ceha ha, tuy 0bkhuôn mặt 1cứng ngắc, 26nhưng khóe 0môi cong 6cong: “Chung 39tiểu tướng 0aquân của 2fta ơi, nàng b1đừng quên a3mình đã agiết bao 6nhiêu tướng 7elĩnh nước 6Yên. Ta sợ 3flà người dnhận ra anàng còn bnhiều hơn 49người nhận 5ra ta.” fHơn nữa, 60bây giờ ebọn họ 0ađi về phía 18đông, gần 21biên giới 3nước Yên, ccách nơi 9ađóng quân 8của quân eTây Bắc 7ckhông đến bbtrăm dặm, 20khả năng bdBảo Khâm 96bị nhận b2ra còn cao 4fhơn Tần 3Liệt nhiều.

Nàng 7cnhăn nhó, 6oán hận b5nói: “Chung ctiểu tướng 49quân đã fachết từ 4flâu rồi. aa © DiendanLeQuyDon.comCó khi nhìn 34thấy thiếp, b6bọn họ 1acòn tưởng 62thiếp biến a2thành oan a6hồn đi 3tìm họ 89báo thù, 8ddọa họ a6hồn bay 6bphách tán 58cũng nên.”

Tuy 81nói vậy, enhưng trong 4lòng Bảo b0Khâm hiểu 4rõ, có Tần 9Liệt ở 94đây, tuyệt 8ađối không 3đến lượt f4nàng đánh bfxe.

Sau dkhi trời asáng, Tần 51Liệt bảo eCửu Cân dvào trong dnghỉ ngơi, 1ccòn mình ddra ngoài, 58tìm đến 65thị trấn 4fnhỏ bán 5chiếc xe abngựa này 40đi và mua 01một chiếc 4khác. Sau 6đó hắn 2mua một etúi đầy 07thức ăn 4và quần 2áo, Bảo 59Khâm cũng 88đổi nam 0trang.

Đường 25về hướng 8bđông không 01dễ đi, 7nhất là e2muốn đi 5đến nước 76Tần, phải 48vòng vèo cqua núi Tiểu 92Chướng bcả trăm 6dặm, xe ebngựa không 4thể đi 44nổi.

Nguồn: truyen8.mobi/t79278-nguyet-man-kinh-hoa-chuong-42.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận